Chị ơi, chị giảm cân bằng cách tập thể dục hay kiêng ăn, hay uống thuốc hả chị. E thấy có phương pháp low carb nhiều người áp dụng nhưng e thấy toàn ăn thịt thì sợ lắm à. E thì k có nhu cầu giảm kg nhưng e thử hỏi xem chị thử phương pháp đó chưa ạ.
Ôi e nghe chị nói sinh 4 bé mà ngưỡng mộ quá. E một bé rồi cv nữa là thấy bận rồi ạ. E chỉ quyết tâm tập SNTT đều chứ aerobic và yoga e k sắp xếp nổi thời gian tập dù thích vì còn bận chăm con nữa ạ.Chị vào tập tham gia với nhà mình cho vui chị nhé.
Chết, tui xém té ghế, 4 con rồi hả, tập nhanh lên chứ ròm tui về lại VN mà tướng voi chắc đè tui chết quá. Lần về trước đè cũng muốn dẹp lép rồi..
Mình mới đi Phuket về hôm qua. Tình hình là ổn cả, chả có gì ồn ào ở đây hết. Mình ở khu Karon, biển sạch nhưng sóng to quá nên không tắm biển được, toàn bơi trong hồ thôi. Còn vụ đi taxi từ sân bay về, nhà mình 5 người lớn, 1 trẻ em nên phải đi xe 7 chỗ, hết 1,200B, đắt ghê, không biết mấy bạn đặt trước có rẻ hơn không? để rút kn lần sau với. Vì lúc đó cũng nửa đêm rồi, kg nhiều xe nên không trả giá gì được, giá niên yết của nó là 1,300B lận. Còn đi từ Karon qua Batong cũng hết 400B/chiều. Chuyến này đi mình chỉ tiếc tiền taxi thôi vì đi qua lại 2 chỗ này mấy lần, hu hu.. Còn chỗ mua sắm Jungcelong, nói chung đồ cũng bình thường, kg nhiều như bangkok nên cũng chả mua sắm gì được nhiều. Chỉ khoái cái massage chân và cho cá rỉa chân, nhột gần chết, hi hi.. Nhà mình kg đi tour ra đảo chuyến này nên kg có ý kiến.Còn lần trước bạn nào chỉ quán đồ biển No.6 gần Bangla road, sao mình kiếm hoài chả thấy?? Nhà mình vào Savoge (kg nhớ đúng kg nữa) ăn luôn, ngon, có nhạc sóng, đẹp, nhưng cũng đắt, hết 4,500B (tôm hùm, cua, gỏi Thái, cơm, tom yum kung, nước).
Hôm nay em lên tàu STB ! Giá 38.3. Nghe nói sắp chốt hưởng cổ tức 30%. Có mẹ nào lên cùng em không ạ!:Rose::Rose::Rose:
Nếu bạn có đem theo các cháu thì nên về Lăng cô nghỉ đêm, Bạch mã e hơi buồn về đêm.
Con mình cũng học 3 năm tại Thăng Long đây, năm lớp 1 học ở Ngô Thời Nhiệm, ko hài lòng với cô giáo chút xíu nào, ko có kinh nghiệm về tâm lý con nít lẫn ứng xử với phụ huynh, hay đánh học trò. Mình nghĩ chắc có lẽ mình xui, thôi ráng năm nữa xem sao. Lên lớp 2 thì sang Thăng Long, cô giáo ổn, lớp 3 cô giáo cũng ổn, đang mừng thầm thì hỡi ôi lên lớp 4 con mình bất mãn với cô giáo lắm. Lớp 4 chín tuổi nên cháu cũng nhận biết được nhiều điều, lại rất hay nói chuyện với mẹ nên chuyện gì mình cũng biết. Cô giáo cứ nghĩ các cháu nhỏ, ko biết bất mãn hay sao nên đối xử với cháu rất tuỳ tiện, khi mệt thì la mắng vô cớ. Trường tư mà cũng có trò bầu trưởng lớp để ghi tên các bạn rồi về cô phạt!!! Cô còn cấm hs trong lớp ko cho bạn khác mượn viết, lý do là cho bạn mượn bạn quên trả nên phụ huynh khiếu nại. Vậy đó, cô chỉ biết làm tiện việc cho cô mà giáo dục như vậy thì hỏi tính cách trẻ em làm sao. Thay vì dạy đứa mượn nhớ trả lại thì lại chon cách cấm cho bạn mượn đồ!!! Mình nghĩ do các cô tay nghề yếu, hiểu biết cũng ít nên có khuynh hướng chìu theo ý muốn nhiều khi vô lý của phụ huynh. Phụ huynh nhiều khi cũng kỳ, con ăn xế ko no thì lên văn phòng la lối ầm ĩ lên, lẽ ra các cô phải cứng rắn yêu cầu họ nói năng cho lịch sự thì lại im thin thít vì sợ!!! Nhà bếp thì nấu rất dở (con mình thuộc lại dễ ăn, lớp 1 ăn ở Ngô Thời Nhiêm thì khen lấy khen để đó chứ), đến nỗi nguyên năm lớp 4 mình phải cho ăn sáng ở nhà, trưa thì đem thức ăn ở nhà đi, chiều thì ko ăn xế trong trường. Mà việc ăn thì góp ý hoài mà trường ko tiếp thu, nói là có đi kiểm tra thì thấy thức ăn hết, mình phải nói là thức ăn hết có 2 lý do: một là cô ép hs ăn nên ngon dở thì cũng phải ăn nên mới hết, thứ hai là (trường hợp con mình) lén cô đổ vào thùng cơm dư rồi. Họp phụ huynh góp ý việc ăn uống thì một cô trả lời giọng rât thách thức là cô đã ăn thử rồi ko có vấn đề gì cả!!! Cô ko cho hs chơi cờ vua thì lấy chân đá văng tung toé (đây là trường hợp của con mình), mình lên phản ánh thì cô ấy xúi hs của cô ấy xô con mình xuống cầu thang đấy. Mình phải lên nói chuyện với trường đó. May mà sau đó cô ấy (cô Oanh dạy lớp 3 năm học 06-07) bị đuổi. Sau năm này mình phải cho cháu chuyển trường luôn vì thấy cháu càng ngày càng bất mãn, hết cả hứng thú học hành. Bây giò thì ổn lắm rồi, sang trường mới thích thú đi học, hôm nào bệnh phải nghỉ thì tiếc lắm. Thôi mình nghĩ nếu thấy hoc ko được thì chuyển trường luôn, đê an tâm là con mình được học trong môi trường tốt, ko thôi sẽ dẫn đến chuyện các cháu chán học thì rất khó để các cháu tìm lại được động cơ học hành. Mà mình nghĩ IPS chạy theo sĩ số hs để tăng nguồn thu, cứ nhận hs vô tội vạ, nên ko đảm bảo được nguồn giáo viên.
trong các trung tâm thương mại lớn bán nhiều lắm...Nếu mua được hàng sách tay thì giá nhẹ nhàng hơn 1 chút....Mua sao trúng hàng thật thì ko tiếc tiền,mua trúng đồ giả ...đau lòng lắm.
-Trở về cân nặng như ý sau 7-8 tháng 55k
- mặc vừa những bộ váy thầm ao ước
Những cái mất :
- Tóc rụng ào ạt , cho dù uống bao nhiêu thuốc, đi khám đủ nơi... và chỉ ngưng rụng khi có bầu đứa thứ 4 sau 3 năm
- mặt hốc hác, da xanh lét ( ấy là mọi người trong nhà bảo thế, lúc ấy mình đang miên man trong chiến thắng " da xanh , hốc hác là cái đinh gì so với cái eo thon..., phấn son vào là xong hết". Gần đây nhìn lại mấy cái ảnh chụp hồi đó, dáng dấp cũng được nhưng mặt như khỉ già bị bỏ đói, giờ mới thấy kinh.
- Một ngày nhịn ăn sáng ( nhịn riết thành quen các mẹ à), chỉ uống ly cafe sữa , sau nhiều đêm thức trắng ôn thi kết hợp chăm con, buổi trưa đi làm về mình lao đầu vào giữa hai cột điện, chiếc xe máy bay vèo sang bên trái gãy nát, chỉ vì lúc đó chạy đường về cạnh con sông mát quá mình nghĩ chớp mắt cho đỡ mỏi, ai dè rơi vào trạng thái ngủ luôn. Mọi người thắc mắc sao lúc đó cái đầu mình không bấy nát như chiếc xe nhỉ, đúng là chỉ có trời cứu..... Được cứu rồi mới tòi ra đứa thứ 4 đó, he he....:Angel:
Sau khi đứa thứ 4 tròn 6 tháng, mình bắt đầu LC từ 1/1, bỏ qua nguyên tháng tết ăn uống vô tôi vạ, sau đó là nhiều lần sám hối, đến nay mình đã giảm được 18k, từ 80k còn 62. Mục tiêu ban đầu là chỉ giảm đến 65k là vừa, mình quay trở lại ăn uống bình thường, nhưng tháng trước gặp con bạn nó la lên: sao bữa trước da hồng hào láng mịn thế mà bầy giờ xanh xao quá. Mình giật mình , tóc cũng rụng trở lại, đành quay trở lại LC, tuột luôn 3k trong vòng một tuần còn 62k. Mới nhậu nhẹt bù khú với bạn hôm qua, lại được khen da đẹp trở lại nhưng bị chỉ trích mày ăn kiêng kiểu gì mà từ nãy giờ xơi 3 đĩa ngập mặt thịt thà toàn mỡ là mỡ ( tiệc Buffe các bác ạ):Laughing:
Con bé nó khóc rồi, hành trình giảm cân của mình lắm chuyện khôi hài lắm các mẹ ạ, rảnh rỗi mình sẽ tâm sự tiếp nhé...
À, pp này mình cũng vừa mới biết. Đã từng ăn kiêng nhiều lần nên mình biết rõ cơ thể mình xuống ký vì cái gì.Nhưng trước kia ăn kiêng toàn vật vã vì đói, thèm...PP này là ăn xả giàn, đánh đúng tâm lý háu ăn của mình. Mình tặc lưỡi, " thì cứ thử, 80k thì còn gì để mà mất". Mình vẫn đi tàu ngầm bên topic LC, định thử xem có hợp k bởi cách này dễ theo, mình ăn bất cứ cái gì, cá hấp, chiên, gỏi, tôm, sò, tùm lum hải sản, suốt ngày nướng thịt cuốn rau. 3 ngày đầu ăn như rồng cuốn, mở mắt là ăn, chỉ trừ tinh bột và đường ( nhưng mỗi sáng vẫn xé rào 1 gói cafe ( thèm k chịu nổi). . Bắt đầu thử hôm 1/1.Những hôm sau nhu cầu ăn nhiều giảm hẳn, có khi bữa tối trái cà chua mà đến sáng vẫn k có nhu cầu ăn. Hôm qua đi siêu thị điên hết cả người vì cái quần cứ tụt xuống dưới mông, 1 tay túm quần một tay chọn hàng, sực nhứ hình như mình teo mỡ vùng bụng như lý thuyết đã được đọc. Về nhà nhảy lên cân, xuống 3k sau hơn 1 tuần. Định nổi lên cám ơn các bạn bên topic bên kia chút nhưng chưa kịp bạn hỏi đây thì trả lời luôn. Khổ là ăn nhiều rau nên người cứ hừng hực như uống vitamine, chạy cả ngày k mệt. He he, hôm qua thấy bà giúp việc lọ mọ cắt 1 trái cà chua dầm đường, hỏi thì nói thấy da mình ngủ trưa dậy cứ hồng hào mấy ngày nay nên băt chước ( món ăn vặt mình luôn chuẩn bị sẵn + đường ăn kiêng) đề phòng cơn đói mà k có gì kịp sẽ quất mấy tô cơm thì chết. Cha mẹ ơi, thêm tập cái này nữa thì chắc sắp thành tiên đến nơi rồi
Mình thấy cái món này thật sự " ngon, bổ, rẻ" mà hiệu quả cao " trẻ, khỏe, đẹp". Mình đang giai đoạn bắt đầu, hy vọng có kết quả vì mình từng kinh qua đủ mọi phòng tập, kiên trì bao năm từ hồi con gái ( 15 tuổi) tới giờ, chỉ ngưng tập khi chửa đẻ thôi. Mong ngày nào đó có chút thành quả gì để chào sân với bà con, quên, quảng cáo tý : giờ mình đang 80k thôi ợ. Nhưng mình chẳng lo đâu, mình đã vào chiến dịch thì ít nhất xuống 10k tháng đầu, sau đó thì lai rai, tùy hứng mà giảm nhiều hay ít. Thấy mình vừa ngưng bú cho con bé bạn bè ,em út bàn tán xôi xao : "siêu nhân giảm cân sắp phi rồi " . Tại vì đợt trước mọi người trong nhà thấy mình xuống rõ rệt gần như hàng tuần nên khiếp lắm. Nhưng cái món tập tành này mình chưa thử bao giờ, lại thấy trẻ dai nên ham quá. Đôi lời tâm sự xin làm quen với mọi người, còn riêng với bà ròm thì là cố nhân mà hôm nay tui mơi biết bà là chủ xị ở đây, sơ xuất quá, hèn gì trông bà cứ phây phây. Thèm.
He he, lần trước bà về tui bầu đứa thứ 3, sinh con 6 tháng mẹ còn 83k, tụi tập tành kiêng ăn 1 năm, eo ót đáng tự hào lắm. Hic, bây giờ đứa thứ 4 đã 6 tháng tui đợi ra tết mới vào chiến dịch giảm cân. Tại tui cố đẻ cho ra con gái mới thôi bà ạ. lâu nay tưởng bà lơ cái WTT rôi, té ra là ở chốn này.
- về các cơn đau : đẻ thường đau từng cơn , từ nhẹ đến dồn dâp nhưng vẫn có thời gian khoảng cách giữa các cơn co để thở, sau khi sinh đau co dạ con cũng thế, nhưng nhẹ nhàng hơn đau đẻ và nhanh chóng quên đi khi mẹ bù đầu chăm sóc bé. Đối với đẻ mổ: trước khi đẻ thì ok, sau khi đẻ đối riêng bản thân mình tưởng tượng giá chết đi cho rảnh nợ cho rồi. Cơn đau triền miên éo dài 2 ngày, thuốc giảm đau dồn dập cũng chẳng ăn thua gì. Nằm cứng như khúc gỗ không chăm con được. Sinh thường chỉ sau 1 ngày dậy ngay.
- Các tai biến trong mổ đẻ hay sinh thường đều có xác suất như nhau. Người ta hay nhắc nhiều hoặc phóng đại những rủi ro trong sinh nở chứ mọi việc suông sẻ không ai ngồi tấm tắc khen hoài. Thưc tế cho thấy hầu hết hơn 95% các ca sinh đẻ đều bình thường nhưng cũng 95% thông tin chúng ta nhớ nhất lại là những tai biến trong sinh nở và lúc nào cũng thấp thỏm mình cũng sẽ như vậy mà lại quên đi đây là việc hết sức bình thường
- Tất cả nhưng vấn đề hơn thiệt do sinh đẻ hay mổ do chị em mình biết ( nhau quấn cổ, con to quá hay xương chậu hẹp....) bác sĩ thừa biết và biết tốt ( có cơ sở) hơn mình ( phỏng đoán) và quyền quyết định sẽ sáng suốt hơn. Mình cũng trải qua tất cả những suy nghĩ và cảm giác lo đủ thứ như các mẹ đây mà quên mất hưởng thụ hạnh phúc mang thai và làm mẹ, đến đứa thứ tư mới bình tĩnh đôi chút ( thú thật đôi khi vẫn hốt hoảng khi thấy một vài chỉ số trong siêu âm không ổn ).Những kiến thức này do mình nghiên cứu, biết mà không hiểu hết. Thời đại này chúng ta được trang bị kiến thức khá tốt qua nhiều kênh thông tin khác nhau nhưng không chuyên sâu nên có những cái hãy để cho bs quyết định.
- Vết may : bây giờ ít khi có vết may xấu, cho dù đẻ mổ hay khâu tầng sinh môn. Các mẹ có thể yêu cầu thẩm mỹ cỡ nào cũng được mà. Như mình mới mổ cách đây 2 tháng, chẳng nhận ra vết khâu nếu như mình không biết là có mổ. Còn em bé 3 lần sinh thường 3 lần khâu hồi phục ( chứ không thẩm mỹ) vẫn thấy xài ngon . Nhưng đang lăn tăn muốn thẩm mỹ cho khít khao lại ( cũng là tại đọc quá nhiều thông tin trên diễn đàn). Cơ bản thấy chồng chưa thắc mắc gì nên vẫn chần chừ.
- Nói vậy chứ thực tế có nhiều chuyện đau lòng do bs . Nhiệm vụ của chúng ta là tham khảo tìm cho được vị bs có tài và có tâm . Kinh nghiệm riêng bản thân mình trong quá trình khám thai là khám 2 bs khác nhau để "kiểm tra chéo". Nếu 2 bên có chênh lệch nhiều quá thì phải sáng suốt xem lại. Chung qui cũng để trả lời thắc mắcđẻ thường hay đẻ mổ : hãy để BS theo dõi thai của mình quyết định, mình có muốn cũng chẳng được. Về ích lợi cho mẹ và bé giữa 2 pp, rõ ràng tự nhiên hơn đứt đi chứ.
Cuối cùng chúc các bà mẹ luôn hưởng được cảm giác hạnh phúc của quá trình mang thai và sinh nở. Hãy cố quên đi những rủi ro bởi nó chỉ là xác suất nhỏ thôi mà
Quan N6 de tim lam, ban di den gan cuoi duong Bangla ( phia nguoc lai voi huong ra bien do) se thay co 1 con em nho ben tay trai, con hem nay ke ben 1 cai bả rat chi la to, cai bar nay keo dai toi het con hem luon, cuoi con hem do ban se thay co con hem vuong goc voi no toan la quan an seafood thoi, quan N6 ngay cuoi con hem tu Bangla queo vo, ban se thay ngay tuc thi, co rat nhieu quan tu so 1 toi so 10 thi phai, nha minh 2vc an 1 set het 450B ngon oi la ngon.
Có mình đây, mình mua được giá 38.0. Nghe tin chốt cổ tức 30% mà ham quá, bạn có tin tốt gì thêm từ con này cho bà con mừng với nhé
bạn ơi mùa này đi BM có vắt không, nếu có phải xài thuốc gì k, mình sợ chết khiếp con này nhưng vẫn thích đi chơi
Sau đó con bạn chuyển sang trường nào vậy? con mình tình trạng cũng thế, lớp 2, 3 thì ổn, lớp 4 tồi tệ khủng khiếp, lớp 5 thì đỡ hơn nhưng vẫn lo ngay ngáy k biết lên cấp 2 ra sao nữa.
1. nên giữ lại đứa con --> vì nếu sau này mà ko có con được thì sẽ ân hận.
2. Ko cười cả anh A và B. phương án nào rồi bạn cũng ko happy.
3. Chờ một anh C
Vì sao?
1. nếu cưới anh A - ko có gì bất hạnh hơn. Ko có chuyện tha thứ ở đây. Nếu bạn nói thẳng với anh A có hai khả năng xãy ra - a) anh A cho bạn mấy cái tát rồi cao chạy xa bay kiểu - nếu biết rằng em đã có chồng, anh cười ha hã đứa nào ngông, lãnh nợ giùm anh, anh mừng húm, rữa mép còn theo những bóng hồng. Khả năng này rất lớn, hơn 95% vì anh này cũng đã xxx với bạn rồi, đàn ông khi đã đạt được thì ko còn nhiều luyến tiếc đâu b) khả năng thứ hai, bạn đẹp, hấp dẫn, anh này tự ái, vẫn muốn cưới bạn (khoảng dưới 5%). nếu anh là người nhân hậu (khó xãy ra vì chuyện cải nhau thường xuyên với bạn chứng tỏ anh cũng nông nổi) thì vẫn yêu thương con bạn, nhưng một ngày nào đó không xa khi mà tình yêu đã hết thì cũng ko còn gì nữa. Hôn nhân sẽ là địa ngục.
- trường hợp bạn giấu anh A và cưới anh A. NEVER. Vì kiểu gì rồi cuối củng cũng lộ ra. Chia tay trong uất hận. Bất hạnh.
--> quên anh A đi. Không còn cửa nữa
2. cưới anh B hay ko? theo như những gì bạn kể thì anh B cũng ko yêu bạn lắm. bạn cũng vậy. Thì cưới nhau vì cái gì? Anh B đã xxx với bạn rồi thì thừa biết anh A đã xài chán chê rồi. Cho nên một ngày đẹp trời nào đó cũng chia tay thôi. Người đàn ông ko bao giờ coi trọng người phụ nữ bắt cá 2 tay. nếu bạn có chồng rồi mq2 tòm tem với anh B vì hết yêu chồng thì ko sao. anh B chấp nhân được. Nhưng như hiện tại khó mà chấp nhận. Con bạn sẽ happy với cha nó là anh B. Tuy nhiên một gia định ko có hạnh phúc thì con bạn cũng sẽ ko hạnh phúc được.
3. Vì sao la anh C. theo như bạn kể thì chắc bạn cũng thuộc loại xinh. Gái một con do có người yêu ko là vần đề lớn với đàn ông đích thực. Cho nên tốt nhất là ko bao giờ kể với B chuyện có bầu. Đừng để B hay A biết bạn có con với B. Chia tay là xong. Từ từ kiếm một anh C ma bạn yêu thương. cảm thông với bạn. Đó là phương án tối ưu.
--> kết luận - Chia tay dứt khoát A, giư tình bạn với B, nhưng đừng khai con bạn là của B, đừng nói gì cả. - Nói sự thật với bố mẹ để tìm được chổ dựa tinh thần và sinh con. - Suy nghĩ kỹ về cuộc sông, tìm một anh C thích hợp.
Ở Parkson có bán nhưng mà hàng sản xuất tại Nhật mẹ nó à, lăn tăn về chất lượng quá vì giá 1 hộp kem ngày hơn 1800k:Sad:
http://www.lancome-usa.com/skincare/night-treatment/renergie-microlift-night-rare.htm