Mình yêu chồng mình khi ấy không có gì trong tay cả. Yêu anh ấy vì tính đàn ông nhưng cũng đầy tình cảm, nhiều quan tâm, thông minh hài hước và vì mình thấy bọn mình rất hợp. Nay sau 7 năm bên nhau và 5 năm là chồng vợ, bọn mình có một chút trong tay, nhưng những thứ vì đó mà mình yêu chồng đều chẳng còn!Bọn mình đã từng yêu nhau say đắm. Đã từng gặp nhau sáng, chat trưa, ăn chiều, đi chơi tối và buôn điện thoại đêm liên tục trong thời gian dài mà không chán. Đã từng thấy không có đủ thời gian để hôn nhau cho đã dù gần như ngày nào cũng gặp. Vì không thể chờ đến mùa cưới mới được gọi nhau là chồng vợ mà bọn mình đã cưới giữa mùa hè.Ngày cưới, lúc trao nhẫn mình đã hỏi chồng: "anh sẽ yêu thương vợ con mãi mãi chứ?" Chồng mình đã nhìn vào mắt vợ và gật đầu cả quyết.Có những thời điểm mình mãi mãi không quên trong 5 năm vừa rồi. Những thời điểm cả hai yêu nhau không biết chán, yêu bất cứ chỗ nào có thể: tranh thủ ở quê chồng một ngày mưa tầm tã; ở ban công khách sạn một sáng bình minh,… Thời điểm chồng nói hai vợ chồng phấn đấu để 10 năm ngày cưới sẽ mua được nhà với đầy trăn trở. Thời điểm chồng mình lao từ tầng 2 xuống đầy bực tức vì tranh luận với mẹ một việc có liên quan gián tiếp đến mình, gặp mình từ cầu thang đi lên hỏi có chuyện gì thế ôm lấy mình hôn ngấu nghiến. Thời điểm nghe tiếng cười sung sướng của chồng khi mình điện thoại thông báo "hai vạch rồi anh ạ". Thời điểm hai vợ chồng vào phòng siêu âm và được thông báo có con trai đầu lòng. Thời điểm chồng mình bị ngã xe nhưng vẫn cố về nhà, say nhưng khắc khoải "anh chưa thể chết được vì còn phải lo nhà cửa cho hai mẹ con". Thời gian hai vợ chồng mua được nhà sau khi cưới 1 năm với sự giúp sức của bố mẹ hai bên, cứ đi đi về về 20km mỗi lần để mua sắm nhặt nhạnh từ viên gạch lát đến cái chậu rửa, quạt thông gió. Những thời điểm chồng khoác vai hoặc cầm tay mình khi đi dạo, trước mặt bố mẹ chồng. Những thời điểm chồng đang bữa ăn gắp cho mình cái này cái kia, hoặc đơn giản quay sang nhắc mình ăn đi nhé.Cũng có những thời điểm không quên được khác. Là tâm trạng khi thông báo "hai vạch rồi" vào lúc trước đó hai vợ chồng căng thẳng không ai nói với ai câu nào. Là cảm giác lúc lần đầu tiên bị chồng đánh khi mình mang thai 17 tuần. Là những câu nói liên quan đến tài sản khi mình đưa đơn ly dị lần 1. Là khi trời mua tầm tã mình lần đầu tiên một mình đi khám thai và biết sẽ có 1 cô con gái- niềm mơ ước của mình- cảm giác sung sướng trộn lẫn chua xót mình chẳng thể quên. Là lần đánh vợ thứ hai và câu nói thản nhiên "kệ nó" khi mình bỏ đi. Là những câu nói của chồng chỉ về tài sản chứ không về tương lai của những đứa con khi trăn trở về việc ly dị lần này. Mình đã từng là người nhạy cảm, có thể buồn và khóc vì những chuyện rất nhỏ nhặt vu vơ. Sống với chồng 5 năm, mình cũng tương đối chai sạn trước nước mắt và sự tổn thương. Mình cứ tưởng mình sẽ thấy dửng dưng trước những thời điểm không-quên-được-khác kia vì mình không yêu chồng nữa, vì khinh chồng mình. Nhưng không phải.Cho mình khóc ở đây vậy nhé.
Vợ chồng em lấy nhau được 3 năm, tháng trước phát hiện mình có thai vợ chồng và 2 hộ đều mừng vui khôn siết. Ngày 05/08 em đi siêu âm, BS cho kết quả: Có một túi thai 22mm, #6 tuần tuổi, chưa có tim thai hẹn 02 tuần nữa tới siêu âm lại.Ngày 17/08 vừa qua em lại đi siêu âm, BS cho kết quả: Có một túi thai 33mm. #8 tuần tuổi, có phôi nhỏ, không thấy tim thai.Sau khi siêu âm, BS nói thai của em bị hư rồi và khuyên em nên bỏ đi càng sớm càng tốt, em nghe xong như rụng rời chân tay. Những ngày qua 2 vợ chồng em sống trong dằn vặt và đau khổ mà không dám nói với ai, sợ rằng mọi người nhất là bố mẹ 2 bên buồn. Em quyết đến một nơi khác siêu âm lại, BS cho kết quả : Có túi thai 28mm, # 6 tuần 5 ngày tuổi, không rõ tim thai. BS này kêu em đi Pasteur xét nghiệm Beta HCG 2 lần trong 48 tiếng, sau đó lấy kết quả lần thứ 2 trừ đi kết quả lần thứ nhất mà lớn hơn 2000 đơn vị đo thì chứng tỏ thai còn sống, nếu không phải bỏ, em đã đi xét nghiệm lần một chỉ số là 4993 mUI/ml, ngày mai em đi xét nghiệm lần 2, mà tâm trạng đầy phấp phỏng lo lắng. Xin các chị có kinh nghiệm tư vấn dùm em, bây giờ vợ chồng em phải làm sao, nếu xét nghiệm Beta HCG của em mà nhỏ hơn 2000 đơn vị đo thật thì sao ?
Đọc bài của bạn mình cảm thấy giống mình quá. Chà tặng bạn câu " Có những Tình Yêu , ngỡ như là vĩnh cữu, mãi mãi. Nhưng rồi cũng chia tay nhau đi tìm con đường mới"
Nếu níu kéo cảm thấy hạnh phúc thì ta nên làm.Và cú nghĩ " chấp nhận thì cảm thấy bình thường". Còn không được thì ta nên quên đi quá khứ để hiện tại đứng vững và sống tốt hơn.