images
Thịnh hành
Cộng đồng
Webtretho Awards 2025
Thông báo
Đánh dấu đã đọc
Loading...
Đăng nhập
Bài viết
Cộng đồng
Bình luận
The Voice Kids: Tại sao người lớn làm hoen ố tâm...
(Soha.vn) – Một người hàng xóm của Phương Mỹ Chi nói với phóng viên: “Dạo này mẹ của Phương Mỹ Chi chảnh lắm, không thèm nói chuyện với tui..”

Tìm nhà của cô bé ca sĩ thần đồng này không khó. Đến con đường Mạc Vân, quận 8 hỏi nhà Phương Mỹ Chi, mọi người đều biết và hướng dẫn tận tình.

Nằm trong một xóm nhỏ, nhà Phương Mỹ Chi nằm khá khiêm tốn, khác hẳn với trí tưởng tượng của phóng viên, không như hình ảnh hào nhoáng của cô bé được người nhà đưa đến sân khấu đêm chung kết The Voice Kids bằng xe hơi.

Ngôi nhà một trệt, một lầu. Phía trước nhà, bà Hoa, cô cả của Phương Mỹ Chi tận dụng làm một quán cà phê vỉa hè, với vài cái bàn, cái ghế. Cổng bên hông nhà, cũng được một người thím của Phương Mỹ Chi bày bàn, ghế để bán hủ tíu vào buổi sáng.


Mặt trước ngôi nhà được bày một cái bàn, vài cái ghế thành chỗ bán cà phê
của người cô cả của Phương Mỹ Chi.



Hàng xóm của Phương Mỹ Chi đa số là dân lao động, có phong cách xuề xòa, rất bình dân. Xéo cửa nhà của Phương Mỹ Chi, bốn phụ nữ đang ngồi… đánh bài tứ sắc. Trong khi đó, một vài người đàn ông ở trần trùng trục, tay bưng tô cơm, vừa đi tới đi lui, vừa ăn…Một số phụ nữ khác ngồi túm hụm, bàn tán chuyện gì đó…

Bà Hoa cho biết: “Bé Chi đi học rồi. Chắc chiều mới về…”. Phóng viên gọi một ly cà phê, ngồi đợi.

Thấy phóng viên, một phụ nữ tên Liên, tự xưng là hàng xóm của cô bé bước đến. Phóng viên hỏi: “Nghe đồn là nhà trường đang đình chỉ học bé Chi vì mải lo chạy show hả chị?”.

Bà Liên cười: “Con nhỏ có nghỉ học đâu? Ai đồn bậy bạ vậy? Muốn xác minh thì vô trường của bé học, hỏi ra thì biết chứ khó khăn gì?”


Người hàng xóm tên Liên này vừa ăn hủ tíu vừa khẳng định Phương Mỹ Chi không bỏ học.


Người cô cả của Phương Mỹ Chi, bà Hoa nói chen vào: “Con nhỏ đi học từ sáng đến tối, chứ có bị ai đuổi học đâu?”

Hỏi chuyện từ người cô này của Phương Mỹ Chi, rất khó, với lý do: “Tui không dám nói gì đâu. Gia đình tui và gia đình Phương Mỹ Chi không thuận với nhau. Chuyện ai người đó làm, thực sự tui cũng ít hỏi, ít biết. Tui ở riêng, sáng đến đây dọn bàn, ghế ra bán là hai mẹ con nó đi mất rồi”.


Bà Hoa, cô ruột của Phương Mỹ Chi, chủ nhân của quán cà phê bình dân.


Bà Hoa chỉ qua một ông cụ, giới thiệu là ông nội của Phương Mỹ Chi, đã 86 tuổi. Theo lời bà Hoa thì ông là người Hoa gốc, không rành tiếng Việt.
Bà cười: “Vậy mà ông biết cháu gái của ông đang nổi tiếng đó nghen! Hôm chung kết The Voice Kids ông có coi cháu hát qua truyền hình”.

Qua lời bà Hoa, căn nhà nhỏ này là nơi tá túc của 12 anh, chị em (6 trai, 6 gái) của bà. Sau này, bà và một người anh đã ra ở riêng. Bà Hoa có vẻ bức xúc: “Căn nhà cũng khang trang, đâu có đến nỗi nào mà báo chí viết như nó lụp xụp lắm”.

Bà Hoa nói tiếp: “Sau này bé Chi có theo nghiệp hát hay không là do cháu. Nó hát vì đam mê như cô ruột của nó”. Bà cũng chia sẻ là người cô ruột của Phương Mỹ Chi, người dạy cho cô bé hát, đang mang trong người căn bệnh tiểu đường, từ khi mới đôi mươi. Và hiện nay, căn bệnh này đã làm cho người cô có “máu ca hát” này của Phương Mỹ Chi bị mắt trở nên mờ, không nhìn rõ.


Tấm biển "Tại đây có bán nước sâm - Không bán thiếu" bên cạnh tờ rơi quảng cáo show của
Phương Mỹ Chi được dán trên cánh cửa bên hông nhà.


Hỏi về mức cát – xê của Phương Mỹ Chi, bà Hoa lắc đầu nguầy nguậy: “Tui không có biết mấy chuyện đó! Cái đó thì phải hỏi mẹ của bé Chi thôi”.
Phóng viên ra phía cửa sau, gặp một người thím của Phương Mỹ Chi, hỏi khi nào bé về thì chị này lắc đầu không biết. Chị này nói: “Tui không có biết đâu, anh muốn đợi thì đợi. Hôm nay mẹ của bé đưa bà ngoại đi khám bệnh, chắc không có về đâu”.

Trong xóm bắt đầu vang lên tiếng đọc kết quả xổ số được phát ra từ một chiếc radio. Vài phụ nữ túm hụm cầm vé số dò kết quả. Phương Mỹ Chi và mẹ cũng chưa về. Bố của cô bé thì đang làm công ở một tiệm photocopy…

Một chị hàng xóm của Phương Mỹ Chi thấy phóng viên có vẻ sốt ruột, đã đến gần, nói nhỏ: “Anh đi về ngủ cho khỏe, hơi sức đâu mà chờ. Nhiều khi con bé đi chơi với bạn bè, đến hai, ba ngày chưa về nhà…Dạo này mẹ của Phương Mỹ Chi chảnh lắm, không thèm nói chuyện với tui, huống hồ là nói chuyện với anh”.

Trước đó, phóng viên đã liên lạc qua điện thoại với mẹ của Phương Mỹ Chi, xin cuộc hẹn để phỏng vấn. Người mẹ này nói: “Tui không trả lời gì hết. Chuyện đang lùm xùm, ầm beng trên báo, mấy ngày qua tui rất nhức đầu. Tui muốn có sự yên tĩnh cho gia đình mình”.

Lê Ngọc Dương Cầm -
theo Trí Thức Trẻ
http://soha.vn/van-hoa/dao-nay-me-cua-phuong-my-chi-chanh-lam-20130924232834678.htm
05:31 CH 25/09/2013
Phẫn nộ trọng tài Thái Lan và U19 Indonesia
Dân mạng không thể nguôi giận trước lối đá xấu xí của U.19 Indonesia
Lối đá “chặt chém” đầy thô bạo của đội U.19 Indonesia bị cộng đồng mạng chỉ trích suốt nhiều ngày qua.

Dân mạng chế ảnh kèm thơ để ném đá U.19 Indonesia

Trên YouTube có hẳn những đoạn video clip tổng hợp lại những tình huống thô bạo này với lời ví von: “Đây không phải là bóng đá, mà là “pencak silat” (môn võ của Indonesia)". Đoạn video clip này đã và đang được chia sẻ rộng rãi trên khắp các diễn đàn, trang mạng xã hội, thu hút sự chú ý của dân mạng. Và hầu hết các bình luận đều lên án lối đá bạo lực của U.19 Indonesia.

“Dường như đa số thành viên của đương kim vô địch U.19 Đông Nam Á đều là… con nhà võ thì phải. Mỗi pha vào bóng như cố tình triệt hạ đối phương không thương tiếc”, Vũ Phương nói trên YouTube.

Hay như Facebooker Thành Văn thì nhận xét, tuy trận đấu đã cách hơn hai ngày, nhưng càng xem lại, bên cạnh sự cảm phục ý chí của các cầu thủ trẻ Việt Nam thì không thể nào hết tức giận với đội tuyển U.19 Indonesia: “Họ chỉ là những “học viên” với những đai sơ khai của lớp võ mà đã chơi xấu như thế. Thì đến khi có đai bậc cao hơn, trở thành những “võ sĩ” thật sự hay “võ sư” thì có lẽ những những “gã tiều phu” của bóng đá như Pepe, Kevin Davies, Lee Cattermole, Richard Dunne cũng phải chào thua”.


Dân mạng càng xót xa sau khi tìm đọc những thông tin về các cầu thủ: Xuân Trường, Hồng Duy, Đức Huy, Văn Thiết, Tuấn Anh, Công Phương… chấn thương khá nặng ở cổ chân do bị tấn công bởi những liên hoàn cước “kungfu pencak silat” từ các cầu thủ U.19 Indonesia. Trường hợp nặng nhất có lẽ là của Trùm Tỉnh, bị rách mí mắt và đổ máu ngay trên sân sau khi bị một cầu thủ U.19 Indonesia va chạm.

Tối 23.9, hình ảnh cả đoàn U.19 VN đáp xuống sân bay Tân Sơn Nhất TP.HCM với hầu hết là “thương binh” … càng khiến dân mạng bất bình hơn.

Đáng chú ý là, lối chơi bạo lực, cố tình triệt hạ đối thủ của U.19 Indonesia không chỉ khiến người hâm mộ Việt Nam bức xúc, mà nhiều khán giả nước ngoài khi chứng kiến những màn trình diễn “tiều phu đốn củi” của U.19 Indonesia cũng không thể không bực tức.



Thành viên Khalid (Malaysia) nhận xét trên YouTube. “Thật đáng buồn cho bóng đá trẻ Đông Nam Á khi Indonesia là đại diện cho những chiến binh. Họ vào sân mà tưởng lên sàn đấu võ đài khi chỉ muốn làm sát thủ để triệt hạ đối phương hơn là chơi bóng cho khán giả xem. U.19 Việt Nam đã có chỗ đứng trong tình yêu của tôi và nhiều người dân Malaysia nói chung. Lối đá cũng như cách hành xử của các bạn tuyệt vời. Rất xứng đáng với giải phong cách. Tôi cho rằng từ nay bóng đá đẹp trong mắt người xem không còn cái tên Indonesia. Họ đã tự loại mình ra khỏi cuộc chơi”.

Bên cạnh đó, dân mạng hi vọng liên đoàn bóng đá Việt Nam cần có kiến nghị đến liên đoàn bóng đá Đông Nam Á xem xét lại tư cách cầu thủ U.19 Indonesia nói riêng cũng như công tác trọng tài tại giải đấu, đặc biệt là trọng tài Thái Lan điều khiển trận chung kết giữa U.19 Indonesia - U.19 Việt Nam, người được cho là đã "để quên thẻ ở nhà".



Bầu Đức cũng được dân mạng nhắc tới với vai trò là nhà truyền cảm hứng và tinh thần cho U.19 VN


Thậm chí những cư dân mạng của Thái Lan cũng chê trách vị trọng tài nước này. “Sivakorn Pu Udom đã làm mất điểm cho chính người dân Thái Lan khi phá hủy đi bóng đá đẹp. Chính năng lực, sự dung túng cho lối đá phi thể thao của ông đã phá hỏng trận đấu bởi những sai lầm”, một thành viên của Thái Lan bình luận trên YouTube.

Tuy nhiên, vẫn có một số dân mạng nhắc lại câu trả lời của HLV Trưởng U.19 Việt Nam “bóng đá phải chấp nhận trọng tài là một cuộc chơi”, nên kêu gọi các fan đừng vì quá bức xúc mà dẫn tới những hành vi quá khích như tìm kiếm các trang cá nhân của ông Sivakorn Pu Udom nói riêng và các tuyển thủ U.19 Indonesia nói chung để "ném đá".

Qua giải đấu này, cộng đồng mạng cho rằng, nếu “vùng trũng bóng đá” Đông Nam Á vẫn còn xuất hiện những trọng tài không năng lực, vẫn còn những cầu thủ có tư tưởng cùng lối đá xấu xí thì không bao giờ phát triển được.
12:39 CH 25/09/2013
Ảnh chưa từng tiết lộ về 'vợ cũ' của Thanh Bùi
Thế này thì TB không nói là đúng, còn chưa công khai tên tuổi đã bị báo chí mò ra ảnh post tràn lan khắp nơi cho thiên hạ chiêm ngưỡng, bàn luận. Cũng giống anh Mark fb ở nước ngoài chả ai soi ny anh, mà về VN du lịch lén đã bị báo chí bàn rầm rộ về nhan sắc bạn gái rồi

Ôi, giai nào đi tán gái chẳng nói phét. Giai Bùi cũng vậy thôi mà, đang thèm lấy vợ thì phải nói dối chứ.
06:40 CH 23/09/2013
Phẫn nộ trọng tài Thái Lan và U19 Indonesia
Ngày về :x

Một đội nhạc công có mặt để đón chào các tuyển thủ


Các cầu thủ được đón chào nồng nhiệt




Bầu Đức không cho các em nhận tiền thưởng của LĐBĐ VN, không cho các em tiếp xúc với báo chí.... là để các em tránh xa những ánh hào quang chưa cần thiết.

Tình cảm của người hâm mộ là vô giá, đáng trân trọng. Nhưng như thế này liệu đã tốt cho các em?
P/S: U19 trở về mà không thấy người của VFF ra đón. Liệu có phải bầu Đức không muốn dây dưa với mấy chú bọn chét chuyên tranh công, đổ tội?
06:22 CH 23/09/2013
Minh Quân, Quang Linh là nạn nhân cướp giật tàn...
Hehehe, các chị cứ chưởi người Bắc là tôi rất ưng.
Hôm nai tôi bắc ghế ngồi hóng chứ không tham gia, vì còn nhõn cái nick này thôi.


Đầu óc của anh thế nào, lời nói của anh đúng như thế. Anh thật thà, đáng khen.
P/S: Ở đâu chẳng có kẻ tốt người xấu, tranh luận vùng miền vô bổ này mãi chưa chán sao????
06:13 CH 23/09/2013
Côn đồ "xử" nhau, đòi bắn bác sĩ gây náo loạn BV...
Chẳng ai mà mất đạo đức để làm như vậy, sao lại ko dám bắn hả bạn? Đang hung hăng thế, thả con mồi ra lập tức cả đám chém, bắn là đương nhiên. Lúc đó con mồi chạy loạn xạ vào các bệnh nhân khác thì thương vong càng lớn hơn nữa (vì mổi chạy thì bọn chúng càng hăng tiết lên).

Và mình thấy cách làm như bs là đúng.


Giả sử chúng nó dám bắn người thật.
Vị bác sĩ đang tìm cách che giấu bệnh nhân, mà ở thì bệnh viện rất khó che giấu. Chúng nó nhìn thấy, cho bác sĩ 1 phát, bệnh nhân 1 phát. Thế là cả 2 cùng đi.
Vị bác sĩ thì làm ơn mắc oán. Vợ khóc, con khóc, bố mẹ già cũng khóc.
Cứu sống bất kể người nào (xấu, tốt) cũng đều là đúng, là nhân văn. Nhưng trên thực tế, nhân văn nhất vẫn là cứu mình trước.
06:02 CH 23/09/2013
“Dân mình nghèo, sao xây trụ sở to thế !”
Dân mình nghèo, sao xây trụ sở to thế?Cán bộ muốn nhiều tiền thì phải tiêu nhiều ngân sách.
Để tiêu nhiều ngân sách thì phải tiêu vào mục xây dựng cơ bản.
Mục xây dựng cơ bản lớn nhất, hợp lý nhất là xây trụ sở.
Ngoài xây trụ sở ra, vẫn có chỗ tiêu nhiều tiền hợp lý thì cán bộ cũng không xây trụ sở làm gì nhá.
05:35 CH 23/09/2013
Côn đồ "xử" nhau, đòi bắn bác sĩ gây náo loạn BV...
Tôi mà là bác sĩ thì tôi đưa ngay ông T (23 tuổi) ra xem bọn nó có dám bắn không. Thực tế là:
- Những thằng dọa là không bắn, thằng bắn thì âm thầm đi tìm con mồi rồi đòm đòm, hơi đâu la lối, dọa dẫm.
- Chưng ông T. (23 tuổi) ra để bảo toàn tính mạng cho mình, để con mình không mất cha, vợ mình không mất chồng.
- Khi hổ báo thanh toán nhau, kiểu gì xã hội cũng thêm chút bình yên.
05:23 CH 23/09/2013
Tổng giám đốc dùng gậy chơi golf đánh người phục...
Bây giờ nạn nhân mà viết đơn kiện, thì sẽ có lễ tiễn anh Sơn mặt ba trợm:

Hà Nội yêu cầu TGĐ vụt gậy vào đầu nhân viên sân golf giải trình

(NLĐO)– UBND TP Hà Nội đã ra văn bản yêu cầu Tổng giám đốc dùng gậy chơi golf đánh vào đầu làm nhân viên sân golf (caddie) Tam Đảo ngất xỉu tại chỗ làm giải trình để có cơ sở xử lý theo quy định.





UBND TP Hà Nội yêu cầu ông Nguyễn Đức Sơn (ảnh) làm báo cáo giải trình
trước 17 giờ ngày 24-9 để có cơ sở xử lý - Ảnh: Việt Hưng





Tối 23-9, trao đổi với Báo Người Lao Động qua điện thoại, ông Nguyễn Thịnh Thành, Chánh văn phòng kiêm Người phát ngôn của UBND TP Hà Nội, cho biết Phó chủ tịch UBND TP Hà Nội Vũ Hồng Khanh đã có văn bản yêu cầu ông Nguyễn Đức Sơn, Tổng giám đốc Công ty TNHH Một thành viên Quản lý và Phát triển nhà Hà Nội, làm báo cáo giải trình vụ việc gây thương tích cho một nhân viên phục vụ tại sân golf (caddie) Tam Đảo (tỉnh Vĩnh Phúc) trước 17 giờ ngày 24-9 để có cơ sở xem xét, xử lý theo đúng quy định của pháp luật.

Gặp gỡ báo chí sáng 23-9, ông Sơn cho biết do bực mình trong lúc chơi golf nên đã dùng gậy đánh golf "gõ nhẹ" vào trán của nhân viên phục vụ tên là Trương Tiến Công (SN 1986) với ý định nhắc nhở chứ không phải cố ý đánh người. Ông Sơn cho biết đã tới nhà xin lỗi và trước mắt bồi thường cho anh Công 5 triệu đồng. Do gia đình anh Sơn đã làm đơn bãi nại nên cơ quan công an tỉnh Vĩnh Phúc đã để hai bên tự giải quyết.

Tuy nhiên, đến chiều nay 23-9, anh Trương Tiến Công cho biết tình hình sức khỏe vẫn chưa hồi phục hẳn sau hơn 1 tuần xảy ra sự việc (ngày 15-9). Hiện anh Công đã được đưa về gia đình điều trị.

Theo anh Công, hôm xảy ra vụ việc, anh vừa phải phục vụ 1 ca chơi golf trước đó nên khá mệt. Tuy nhiên, do không có người nên anh tiếp tục được giao phục vụ nhóm của ông Sơn.

Khi lên hố số 13, do ông Sơn đánh xấu nên kết quả không như ý. Lúc gạt gậy, ông Sơn có hỏi caddie mình về kết quả. Nghe xong ông Sơn nói: “Cái gì á”. Anh Công đang che ô cho khách chơi cùng liền nói thêm vào để giải thích. Nghe thế, ông Sơn nhặt quả bóng lên, đi đến, chỉ gậy nói: “Mày nói linh tinh gì đấy?” rồi bất ngờ vụt vào đầu anh Công khiến anh này choáng váng ngất tại chỗ.

“Thông thường các nhân viên chỉ phục vụ cho khách của mình. Sở dĩ tôi “lấn sân” sang trả lời ông Sơn là vì trước khi đánh hết hố đầu tiên, chuẩn bị sang hố thứ 2 thì nhóm của ông Sơn gọi cả 3 người phục vụ đến dặn phải theo dõi, giám sát lẫn nhau, thông báo kết quả, tránh “ăn gian” gậy. Chính vì dặn thế nên chúng tôi vừa phải nắm tình hình của khách vừa nắm tình hình của những bạn chơi của họ” - anh Công nhớ lại.

Theo kết quả chiếu chụp, do tình trạng sức khỏe không bị ảnh hưởng sau cú đánh nên anh Công đã chấp thuận giải quyết nội bộ, bãi nại hành vi của ông Sơn. Anh Công đã nhận số tiền đền bù 5 triệu đồng từ ông Sơn.

Như Báo Người Lao Động đã đưa tin, Ban điều hành CLB sân golf Tam Đảo (tỉnh Vĩnh Phúc) đã ra một thông báo về việc truất quyền chơi golf tại sân golf Tam Đảo do người chơi đã gây thương tích cho 1 caddie. Theo đó, vào khoảng 13 giờ ngày 15-9 vừa qua, tại hố golf số 13, Ông Nguyễn Đức Sơn đã bất ngờ dùng gậy “putt” đánh vào đầu nhân viên phục vụ số 054 (là anh Công). Sau cú đánh của ông Sơn, nhân viên này đã bị ngất.


T.Kha - N.Quyết

05:04 CH 23/09/2013
Rơi nước mắt câu chuyện về cô bé ngày ngày chờ mẹ...
Con trẻ thiếu vắng bóng dáng người mẹ bao giờ cũng là những nỗi buồn vô tận. Trong top này thì nhiều mẹ sống tình cảm và mau nước mắt quá. Paste lại câu chuyện này, phục vụ các mẹ hay khóc nhè:

CHUYỆN CỦA CÔ BÉ XA DIỄM

“Con đã từng đến trong đời này, và con rất ngoan!“. Đấy là lời nói cuối cùng của em bé Xa Diễm, 8 tuổi, và được khắc lại trên bia mộ em – Bài báo đã khiến hàng trăm triệu người Trung Quốc rơi lệ!

Cô bé Xa Diễm 8 tuổi, đôi mắt đen lóng lánh và một trái tim thơ ngây non nớt. Xa Diễm mồ côi, cô bé chỉ sống trên đời vẻn vẹn 8 năm, câu cuối cùng cô nói là một lời thanh minh non nớt: “Con đã từng được sống. Và con rất ngoan!”. Xa Diễm hy vọng được chết vào mùa thu. Thân thể gầy gò của em giống một bông hoa nở theo mùa. Khi hoa vàng nở khắp mặt đất và những chiếc lá rơi chao liệng khắp nơi, em sẽ thấy cả những đàn nhạn di cư bay ngang trời xa.

Em tự nguyện bỏ điều trị, và dùng toàn bộ 540 nghìn Nhân dân tệ (gần 1,8 tỷ đồng tiền VN) để chia thành 7 phần, mang sinh mệnh chính mình chia ra thành những phần bánh hy vọng tặng cho bảy người bạn nhỏ đang chiến đấu giữa lằn ranh của sự sống và cái chết khác.

Tôi tình nguyện từ bỏ điều trị


Xa Diễm không biết ai là cha đẻ của mình, em chỉ có “cha” là người thu nhận em về nuôi nấng. Ngày 30/11/1996 (20/10 âm lịch), “cha” Xa Sĩ Hữu phát hiện một hài nhi mới sinh bị vứt bỏ đang thoi thóp và lạnh toát trong đống cỏ bên chân một cây cầu nhỏ ở thị trấn Vĩnh Hưng, ngực hài nhi cài một mẩu giấy nhỏ, chỉ ghi vắn tắt “20 tháng 10, 12 giờ đêm”.

Khi đó, cha Xa Sĩ Hữu tròn 30 tuổi, nhà ở tổ 2, thôn Vân Nha, thị trấn Tam Tinh, huyện Song Lưu, tỉnh Tứ Xuyên. Vì nhà nghèo quá, không cưới được vợ, nếu cha nhận nuôi thêm đứa trẻ này, có lẽ càng chẳng báo giờ có cô nào chịu lấy cha nữa. Vì vậy, nhìn đứa trẻ còi như con mèo bé vừa khóc vừa ngáp ngáp thút thít, Xa Sĩ Hữu mấy lần nhặt lên rồi lại đặt xuống, bỏ đi rồi lại ngoái lại nhìn, đứa bé thân mình đầy bùn đất lạnh, tiếng khóc yếu ớt, nếu không ai cứu, chả mấy mà đứt sinh mệnh! Cắn răng, anh ôm đứa bé lên lần nữa, thở dài nói: “Thôi thì tao ăn gì, mày ăn nấy!”.

Xa Sĩ Hữu đặt tên cho đứa bé là Xa Diễm, vì bé sinh ra vào mùa thu, đúng mùa thu hoạch mùa màng hoa trái đủ đầy. Đàn ông một mình làm bố, không có sữa mẹ, cũng không có tiền mua sữa bột, đành bón con những thìa cháo hoa. Vì thế, Xa Diễm từ nhỏ đã còi cọc, yếu đuối, lắm bệnh, nhưng là một đứa trẻ vô cùng ngoan và hiểu biết. Xuân đi xuân lại, Xa Diễm như bông hoa nhỏ trên dây Khổ Đằng, lớn khôn dần, vô cùng thông minh và ngoan ngoãn.

Hàng xóm đều nói, những đứa trẻ bị bỏ rơi được nhặt về nuôi, bao giờ trí óc cũng khôn ngoan thông minh hơn người. Và mọi người đều yêu Xa Diễm. Dù em từ nhỏ đã hay bệnh tật liên miên, nhưng trong sự nâng niu xót thương của cha, em cũng lớn lên dần.

Những đứa trẻ số phận đau khổ thường khác người. Từ lúc 5 tuổi, em rất biết ý thức giúp cha làm việc nhà, giặt giũ quần áo, nấu cơm, cắt cỏ em đều biết làm thành thạo. Em biết thân phận mình không được như những đứa trẻ con nhà người khác, trẻ con hàng xóm có bố có mẹ, nhà mình chỉ có cha. Gia đình nhỏ này do hai bố con lụi hụi chống đỡ xây đắp, em cần phải thật ngoan thật ngoan, không để cha lo lắng thêm chút nào, hoặc giận em một lần nào.

Vào học lớp Một, Xa Diệm biết mình phải cố gắng. Em xếp thứ Nhất trong lớp, làm người cha mù chữ của mình cũng mở mày mở mặt với làng xóm. Em chưa bao giờ để cha phải thất vọng. Em hát cho cha nghe, kể những chuyện vui vẻ ở trường cho cha nghe, những phiếu bé ngoan hay hoa điểm tốt em đều dán lên vách tường. Đôi khi em bướng bỉnh ra những đề bài khó để bắt cha phải giải được… Mỗi lúc nhìn thấy cha cười, em đều vui sướng. Dù con không có mẹ, nhưng con có thể sống vui vẻ cùng cha, đó là hạnh phúc! Lần đầu tiên trong đời được uống sữa, ảnh chụp sau khi Xa Diễm quay lại bệnh viện với số tiền được quyên góp giúp đỡ.

Tháng 5/2005, Xa Diễm thường bị chảy máu cam. Một buổi sáng ngủ dậy định rửa mặt, đột ngột em phát hiện cả chậu nước rửa mặt đã biến thành màu hồng. Nhìn kỹ, là máu mũi đang nhỏ giọt xuống, không cầm máu được. Không còn cách nào khác, Xa Sĩ Hữu mang con đi tiêm ở bệnh xá địa phương, nhưng không ngờ, một vết mũi tiêm bé tí xíu cũng chảy máu mãi không ngừng. Trên đùi Xa Diễm cũng xuất hiện nhiều “Vết châm kim đỏ”. Bác sĩ nói, “Mau lên bệnh viện khám ngay!”, đến được bệnh viện Thành Đô, đúng lúc bệnh viện đang đông người cấp cứu, Xa Diễm không lấy được số thứ tự xếp hàng khám. Xa Diễm ngồi một mình ngoài ghế dài, tay bịt mũi, hai đường máu chảy thành hàng dọc từ mũi xuống, nhuộm hồng cả nền nhà, cha em cảm thấy ngại ngùng, chỉ biết lấy cái bô đựng nước tiểu để hứng máu, chỉ mười phút, cái bô đã lưng nửa…

Bác sĩ phát hiện ra, vội cuống quýt ôm Xa Diễm đi khám. Sau khi kiểm tra, bác sĩ ngay lập tức viết đơn Thông báo khẩn cấp bệnh tình của em. Xa Diễm mắc bệnh máu trắng (Bạch cầu cấp – acute leucimia). Chi phí điều trị căn bệnh này vô cùng đắt đỏ, thông thường điều trị cơ bản đã cần 300 nghìn Nhân dân tệ (tương đương 1 tỷ VNĐ), Xa Sĩ Hữu choáng váng.

Nhìn con gái nằm trên giường bệnh, ông không thể chần chừ suy nghĩ nữa, ông chỉ có một ý nghĩ: Cứu con! Vay khắp bạn bè họ hàng, chạy đông chạy tây tiền chỉ như muối bỏ biển, so với số 300 nghìn tệ cần có sao xa vời. Ông quyết định bán cái duy nhất có thể ra tiền là căn nhà xây bằng gạch mộc, gạch chưa nung của mình. Nhưng nhà thì quá rách nát, lúc đó không thể tìm ra ai muốn mua nó.

Nhìn gương mặt gầy gò xơ xác và đôi mắt u uất của cha, Xa Diễm có một cảm giác đau xót. Một lần, Xa Diễm kéo tay cha lại, chưa nói nhưng nước mắt đã trào ra: ‘Cha ơi, con muốn được chết…”

Đôi mắt Xa Sĩ Hữu kinh ngạc nhìn con gái: “Con mới 8 tuổi thôi, vì sao con lại muốn chết?”

“Con chỉ là đứa bé bị bỏ rơi nhặt về, ai cũng bảo số con bạc bẽo, giờ bệnh này không chữa được, cha cho con ra viện đi…”

Ngày 18/5, bệnh nhân tám tuổi Xa Diễm thay mặt người cha mù chữ, tự ký rành rọt tên vào trong cuốn bệnh án của chính mình: “Tự nguyện từ bỏ chữa trị cho Xa Diễm”.

Đứa trẻ 8 tuổi tự lo hậu sự


“Hôm đó về nhà, một đứa trẻ từ nhỏ đến lớn chưa từng vòi vĩnh cha bất cứ điều gì, đã đòi cha hai yêu cầu: Em muốn có một tấm áo mới, và em muốn được chụp một bức ảnh. Em giải thích cho cha: “Sau này, khi con không còn nữa, nếu cha nhớ con, cha có thể nhìn con ở trong ảnh”.

Ngày hôm sau, cha Xa Sĩ Hữu nhờ người cô đi cùng đưa cháu lên thị trấn, tiêu hết 30 tệ (100.000 VNĐ) mua một bộ quần áo mới, Xa Diễm tự mình chọn một chiếc quần cộc màu hồng phấn, người cô chọn cho Xa Diễm một chiếc váy trắng chấm đỏ, nhưng khi mặc thử Xa Diễm mặc thử, thấy tiếc rẻ nên lại cởi ra. Ba người đi đến tiệm chụp ảnh, Xa Diễm mặc bộ đồ màu hồng mới tinh, ngón tay đưa ra hình chữ V, cố gắng mỉm cười, nhưng cuối cùng cũng không kìm được để nước mắt chảy ra.

Em đã không thể đến trường nữa, em xách cái cặp đứng trên con đường nhỏ đầu làng, mắt ươn ướt. Nếu không có một phóng viên tên là Truyền Diễm của tờ “Thành Đô buổi chiều”, thì chắc Xa Diễm sẽ chỉ như một phiến lá cây khô rụng xuống, lẳng lặng bị cuốn đi theo gió.

Cô phóng viên này sau khi biết tin từ bệnh viện, đã viết một bài báo, kể lại toàn bộ câu chuyện của Xa Diễm. Sau khi bài báo “Đứa trẻ 8 tuổi tự lo hậu sự” được đăng, cả thành phố Thành Đô đều bị cảm động, cả mạng Internet toàn Trung Quốc cũng cảm động, có một phong trào lan truyền trên khắp Trung Quốc, trong cả đời sống thật của thế giới người Hoa lẫn trên mạng ảo, những người có lòng tốt bắt đầu quyên góp để cứu sinh mệnh mong manh của cô bé. Trong vòng mười ngày, con số quyên góp từ toàn thể người Hoa đã lên tới 560 nghìn Nhân dân tệ, đủ để chi phí phẫu thuật, và hy vọng cuộc sống của Xa Diễm lại được thổi bùng lên từ bao nhiêu trái tim nhân ái. Sau khi tuyên bố kết thúc quyên góp, vẫn còn nhiều khoản tiền chuyển về tài khoản quyên góp. Các bác sĩ cũng cố sức, dốc hết sức lực và tài năng chuyên môn để cứu chữa cho Xa Diễm, tất cả hàng triệu người đều hy vọng thành công.

Tờ “Thành Đô buổi chiều” có đăng bài về em và trên internet, nhiều lời nhắn gửi: “Xa Diễm, cô bé yêu quý của tôi, tôi hy vọng em sớm mạnh khoẻ rời bệnh viện, tôi cầu chúc cho em quay lại trường học, tôi mong mỏi em bình an lớn lên, tôi khao khát tôi sẽ được vui sướng tiễn em về nhà chồng…”

Ngày 21/6, Xa Diễm, cô bé đã từ bỏ trị liệu quay về nhà chờ thần Chết, đã lại được đưa về Thành Đô, vào bệnh viện Nhi. Tiền có rồi, sinh mệnh mỏng manh có hy vọng và có lý do để tiếp tục được sống. Nhập viện lần thứ hai sau khi có tiền quyên góp, trong bộ quần áo mới cuối cùng.

Xa Diễm chịu đựng đợt hoá trị khó chịu. Trong cửa kính, Xa Diễm nằm trên giường truyền dịch, đầu giường đặt một chiếc ghế, ghế để một cái âu nhựa, thỉnh thoảng em quay người sang đó nôn. Sự kiên cường cửa đứa bé khiến người lớn cũng kinh ngạc. Bác sĩ Từ Minh, người điều trị chính cho em giải thích, giai đoạn hoá trị, đường ruột và dạ dầy sẽ phản ứng kích liệt, thời gian đầu mới hoá trị, mỗi lần Xa Diệm nôn đều nhiều, nửa âu, nhưng đến “ho” một tiếng cũng không. Trong lúc kiểm tra tuỷ xương khi nhập viện, mũi tiêm đâm từ ngực, em “không khóc, không kêu la, cũng không chảy nước mắt, đến động đậy cũng không dám”.

Từ khi ra đời cho tới lúc chết, em không có được một chút xíu tình yêu của mẹ. Khi bác sĩ Từ Minh đề nghị: “Xa Diễm, làm con gái bác đi!” mắt em sáng rực lên, rồi nước mắt tuôn xuống xối xả. Ngày hôm sau, khi bác sĩ đến đầu giường bệnh, Xa Diễm bẽn lẽn gọi: “Mẹ!”. Bác sĩ lặng đi một chút, rồi từ từ mỉm cười, ngọt ngào đáp lại: “Con gái, ngoan lắm!”

Tất cả mọi người đều chờ đợi một phép lạ, tất cả đều hy vọng giây phút Xa Diễm được trở về với cuộc sống. Rất nhiều người từ thành phố vào bệnh viện thăm em, trên mạng nhiều người hỏi thăm em, số mệnh của Xa Diễm làm mạng Internet xa lạ trở nên đầy ắp ánh sáng.

Trong phòng bệnh đầy hoa và trái cây, tràn đầy hương thơm.

Sau khi Xa Diễm mất, ông bố cũng không giữ lại đồng tiền quyên góp nào.

Hai tháng hoá trị, Xa Diễm qua được chín cửa “Quỷ môn quan”, sốc nhiễm trùng, bệnh bại huyết septicemia, tan máu, xuất huyết ồ ạt đường tiêu hoá… lần nào cũng “hung hoá cát”. Những liệu trình đều do các bác sĩ huyết học Nhi hàng đầu của tỉnh và Trung Quốc chuẩn đoán quyết định, hiệu quả rất khả quan. Bệnh máu trắng căn bản đã được khống chế. Tất cả đang chờ tin Xa Diễm lành bệnh.

Nhưng những bệnh tật đi theo những tác dụng phụ của hoá chất trị liệu rất đáng sợ. Và so với hầu hết những đứa trẻ bị bệnh máu trắng khác, thể chất Xa Diễm rất yếu ớt. Sau đợt phẫu thuật, sức khoẻ Xa Diễm càng kém.

Buổi sáng ngày 20/8, em hỏi phóng viên Truyền Diễm: “Dì ơi, xin dì cho con biết, vì sao mọi người quyên góp tiền cho con?”
“Bởi vì họ đều có lòng tốt!”
“Dì ơi, con cũng làm người tốt?”
“Bản thân con đã là một người tốt. Những người tốt sẽ giúp đỡ nhau, mới làm nên những điều càng thiện lương.”

Xa Diễm móc từ dưới gối ra một cuốn vở bài tập, đưa cho Truyền Diễm: “Dì ơi, đây là di chúc của con…”

Phóng viên Truyền Diễm kinh ngạc, vội vã mở vở ra, quả nhiên là những việc Xa Diễm thu xếp hậu sự. Đây là một đứa trẻ tám tuổi sắp về cõi chết, nằm bò trên giường bệnh dùng bút chì nắn nót viết ba trang “Di chúc”. Vì em còn nhỏ quá, còn nhiều chữ Hán chưa học nên chưa viết được hết, còn có những chữ viết sai. Xem có thể biết em không thể viết một mạch bức thư này, mà viết sáu đoạn. Mở đầu là “Dì Truyền Diễm”, kết thúc là “Tạm biệt dì Truyền Diễm”. Suốt cả bức thư, chữ “Dì Truyền Diễm” xuất hiện 7 lần, và 9 lần gọi tắt là Dì. Phía sau 16 chữ xưng hô này, tất cả là những điều “nhờ vả dì làm hộ” khi em lìa đời. Và còn cả lời muốn qua phóng viên “cảm ơn” và “tạm biệt” với cả thế giới.

“Tạm biệt dì, chúng ta sẽ gặp nhau trong mơ. Dì Truyền Diễm, nhà cha con sắp sập rồi. Cha đừng buồn, xin cha cũng đừng nhảy lầu. Dì Truyền Diễm xin dì trông coi bố con. Dì ơi, cái tiền của con cho trường con một ít ít, cảm ơn dì chuyển lời cảm tạ tới Hội trưởng Hội Hồng thập tự. Con chết xong, mang hết chỗ tiền còn lại chia ra cho những người mắc bệnh giống con, giúp họ đỡ bị bệnh hơn…”

Bức di chúc làm Truyền Diễm giàn giụa nước mắt, khóc không thành tiếng.

Con đã từng được sống, con rất ngoan


Ngày 22/8, vì đường tiêu hoá xuất huyết, dường như suốt một tháng trời Xa Diễm không được ăn mà chỉ sống bằng dịch truyền. Và lần đầu tiên em “ăn vụng”, em bẻ một mẩu nhỏ mì ăn liền khô bỏ vào mồm. Ngay lập tức đường ruột của em xuất huyết nghiêm trọng, bác sĩ y tá khẩn cấp truyền máu, truyền dịch cho em…

Nhìn Xa Diễm đau bụng lăn lộn, bác sĩ và y tá đều bật khóc. Tất cả mọi người đều muốn gánh đau cho em, nhưng, không thể làm gì được.
Tám tuổi. Xa Diễm đã thoát được cơn bệnh tật quái ác, và ra đi an lành.

Không ai chấp nhận sự thật. Phóng viên Truyền Diễm vuốt vuốt gương mặt bé xíu lạnh dần đi của cô bé, khóc không thành tiếng, gương mặt sẽ không bao giờ gọi cô là Dì nữa, cũng sẽ không bao giờ cười nữa.

Mạng TứXuyênonline, mạng 163 (mạng Internet nổi tiếng nhất Trung Quốc) ngập trong nước mắt, mạng Xinhuanet toàn nước mắt. “Đau lòng đến không thể thở được” sau đầu đề topic đó là hàng vạn lời nhắn cảm xúc của các công dân mạng TQ. Hoa viếng, điếu văn, một người đàn ông trung niên khẽ nói: “Con, con vốn là một thiên sứ nhỏ trên trời, con đã dang đôi cánh, thôi con cứ ngoan ngoãn bay đi…”

Ngày 26/8, tang lễ diễn ra dưới một cơn mưa nhỏ, Nhà tang lễ ở ngoại thành phía Đông của thành phố Thành Đô chật ních những người dân Thành Đô đi viếng với nước mắt rưng rưng. Họ đều là những “người cha, người mẹ” của Xa Diễm mà Xa Diễm chưa có dịp gặp mặt. Để đứa bé mới sinh ra đời đã bị vứt bỏ, đã mắc bệnh máu trắng, đã từ bỏ chữa trị, đã chết… không còn cô đơn nữa. Rất nhiều “Cha-mẹ” đội mưa tiễn theo sau chiếc quan tài bé nhỏ…

—–
Theo đúng chúc thư, 540.000 Nhân dân tệ còn thừa lại chia thành những tặng vật chia cho những em bé khác bị mắc bệnh máu trắng. Bệnh viện còn ghi lại tên của 7 bệnh nhân Nhi này, Dương Tâm Lâm, Từ Lê, Hoàng Chí Cường, Lưu Linh Lộ, Trương Vũ Tiệp, Cao Kiện, Vương Kiệt. Những bệnh nhân này lớn nhất là 19 tuổi, nhỏ nhất là 2 tuổi, đều là những em gia đình quá nghèo, đang giãy dụa giữa sự sống và cái chết.

Ngày 24/9, ca phẫu thuật đầu tiên thành công dành cho bệnh nhân được nhận viện phí từ Xa Diễm, là cô bé Từ Lê ở bệnh viện Hoa Tây. Sau phẫu thuật, Từ Lê mỉm cười với gương mặt trắng xanh, nói: “Xa Diễm, hay yên nghỉ, về sau này, bia mộ của chúng tôi cũng sẽ ghi thêm một dòng như nhau:


“Tôi đã từng đến trong đời này, và tôi rất ngoan!”


02:27 CH 23/09/2013
Phẫn nộ trọng tài Thái Lan và U19 Indonesia
Thất bại vừa rồi, theo cá nhân tôi, là cực kỳ quý báu cho các cầu thủ trẻ của chúng ta trên hành trình vươn ra tầm châu lục.
Lần đầu tiên tôi thấy bóng đá VN có triển vọng thoát khỏi ao làng Đông Nam Á. Các cầu thủ trẻ VN có trình độ cao hơn hẳn cầu thủ của các nước trong khu vực.
U19 VN, hãy vững tin và bay lên nào!!!
01:28 CH 23/09/2013
Tổng giám đốc dùng gậy chơi golf đánh người phục...
Cái này nó còn phụ thuộc vào hoàn cảnh và sự nhẫn nhục cuả mỗi người, các bạn đi làm phục vụ cho sân Golf đa phần cũng nghèo.
Mình thì không nghèo như các bạn ý nên ko biết khi mình bị vào hoàn cảnh đấy có dám chịu như các bạn ý không nhưng bằng bản năng thì mình sẽ phang cho lão gãy răng, sau đó bị đuổi việc cũng được, đi tìm việc khác.


Tôi thấy anh thật có lý.
Thanh niên trai tráng đ.éo gì lại để cho lão già nó tẩn cho lăn quay đơ. Phải tẩn lại cho nó biết trên đời này luôn có công lý. Bị đuổi việc thì đi tìm việc khác.
Trong trường hợp bị lão già kia đánh bất ngờ thì khi tỉnh lại, phải kiện lão già tội cố ý gây thương tích, kiện tới nơi tới chốn. Lão già chẳng sợ vãi đái ra quần ý chứ.
Đằng này, lão già xuê xoa rồi cho mấy triệu thuốc thang, cười tít mắt.
Thanh niên trai tráng mà hèn thế thì bị đánh là xứng đáng lắm rồi.
01:12 CH 23/09/2013
Ảnh chưa từng tiết lộ về 'vợ cũ' của Thanh Bùi
Facebook của nàng đây:

https://www.facebook.com/siriamon.amonsuthum


Twitter của nàng:

https://twitter.com/pimmieA
10:22 SA 23/09/2013
Giao diện mới của Webtretho: Rối mắt đến bất ngờ?...
Đổi cái font chữ Arial đáng ghét này saoooooooooooooooooooooooooooooo?

Trong các diễn đàn, font chữ không chân (như Arial) là đúng chuẩn roài.
09:08 SA 19/09/2013
Giao diện mới của Webtretho: Rối mắt đến bất ngờ?...
À nếu thích lướt nội dung, thì làm như bên OF ấy. Khi di chuột tới tiêu đề giữ 1 giây thì nó hiện ra cái cửa sổ pop-up nhỏ nhỏ hiển thị vài dòng nội dung đầu tiên của bài báo, rê chuột đi thì cửa sổ biến mất, như thế thì tiện cả đôi đường.

Như thế này là hay nhất nè, cực tiện luôn.
Khi trước, ở phần cuối mỗi diễn đàn có hiển thị số người truy cập rất hay. Giờ thì mất tiêu rồi. Tui chê.
09:04 SA 19/09/2013
Mai Phương Thúy bị giật túi xách khi đang lên...
Chắc chỗ đó có túi, bạn ấy nhét đồ thôi, chứ cái kia làm sao mà to thế được...hic.

Cái gì dzậy ta?
05:04 CH 17/09/2013
Mẹ Ngọc Duy: 'Gia đình không muốn cháu đoạt giải...
Ảnh thơ ấu tinh nghịch của Ngọc Duy The Voice Kids


Ngay từ khi còn nhỏ, Ngọc Duy đã là cậu nhóc hiếu động.

Mẹ của Trần Ngọc Duy tiết lộ biệt danh Duy Bi xuất phát từ việc khi nhỏ em rất tròn trịa, mũm mĩm. Kể từ khi mới
chào đời, cậu nhóc đã là tâm điểm chú ý của cả gia đình bởi sự dễ thương, đáng yêu. Cậu nhóc cũng được cha mẹ
chăm chút khá kỹ lưỡng cho goute thời trang.


Duy Bi luôn là cậu nhóc sành điệu trong gia đình và so với bạn bè xung quanh. Điểm đặc biệt là cậu trò cưng
của HLV Thanh Bùi càng lớn càng tinh nghịch...


Duy Bi rất thân với chị gái bởi hai chị em có khá nhiều điểm giống nhau. Hiện tại, chị của cậu nhóc đã xa nhà,
về Hà Nội để theo học tại trường ĐH Quốc gia. Tuy nhiên, chị vẫn là người thường xuyên động viên và cổ vũ cậu nhóc.


Tinh nghịch và hiếu động, Duy Bi tất nhiên rất thích thú với các trò chơi trên nước. Niềm vui lớn nhất của cậu
nhóc là được cha mẹ đưa đi nghỉ hè ở biển sau một năm học dài...


Cậu nhóc không hề lo lắng hay sợ hãi khi được tới biển Đồ Sơn cùng cả gia đình lúc mới 4 tuổi. Mẹ của Duy Bi tiết lộ
thêm rằng cậu nhóc lúc nào cũng thích được nuôi cá, nuôi chó trong nhà. Niềm vui của top 3 The Voice Kids đã thành
sự thật khi bố mẹ mua cho Duy một chú cún rất xinh xắn và đáng yêu dù cậu nhóc không đoạt ngôi quán quân.


Duy Bi có phần giống bố hơn giống mẹ.


Là út cưng trong gia đình nên mỗi dịp sinh nhật của Ngọc Duy,cả nhà đều tổ chức rất tươm tất, đầy đủ...


Tự nhận xét về mình, Ngọc Duy cho biết: "Em thích được hoạt động, ngồi yên một chỗ không được nói gì,
làm gì thì buồn lắm". Trong hình là hai chị em cậu nhóc nhân dịp sinh nhật 5 tuổi.


Nhận được quà tặng của bạn bè, Duy Bi không giấu được sự vui mừng.


Hình ảnh Ngọc Duy tự tin đeo balo đi học mẫu giáo. So với bạn bè đồng trang lứa, cậu nhóc tự tin và
cứng rắn hơn nhiều nhưng vẫn không mất đi sự hồn nhiên, tinh nghịch đúng với độ tuổi của mình.


Gia đình Ngọc Duy có điều kiện kinh tế khá ổn nên từ nhỏ, hai chị em cậu nhóc đã thường xuyên được
đi du lịch, thăm thú các vùng đất mới trên khắp đất nước.


Sau cuộc thi The Voice Kids, Ngọc Duy chia sẻ muốn nhanh về nhà vì xa mọi người khá lâu nên rất nhớ gia đình. Nhưng về nhà
được vài ngày, cậu nhóc lại thấy nhớ anh Vũ, anh Đại... - những người bạn thân của Duy Bi trong đội của HLV Hồ Hoài Anh.





Duy Bi đĩnh đạc trong bộ vest bên một người bạn. Cậu nhóc vốn có tiếng là tinh nghịch, hiếu động nên khi mặc vest trông
đứng đắn, chững chạc tới... khó tin. Nhưng không vì bộ đồ này mà Duy ngưng nghịch ngợm, bày trò trêu trọc mọi người.


Hình ảnh hai chị em Duy Bi cùng cưỡi ngựa trong một chuyến du lịch với cả gia đình. Duy từng ao ước được ở lại
Sài Gòn để đi học hát và phát triển sự nghiệp ca sĩ. Tuy nhiên, với gia đình cậu nhóc, việc học tập vẫn là quan trọng
nhất. Thế nên bố mẹ đều cảm thấy bình thường khi con trai không được giải quán quân. Họ cũng không kêu gọi
những người xung quanh nhắn tin ủng hộ con trai xuyên suốt cuộc thi.



02:34 CH 17/09/2013
Vợ mất, cả nhà muốn tôi lấy em vợ
Nhặt trên internet, chuyện vui vui giữa anh rể và em vợ:

Tôi và bạn gái yêu nhau được vài năm thì chúng tôi quyết định tổ chức đám cưới.

Cha mẹ hai bên và tất thảy bạn bè đều ủng hộ chúng tôi. Còn bạn gái của tôi, cô ấy thực sự là ước mơ của tôi.

Chỉ có một điều duy nhất .. hơi phiền, đó là cô em gái của cô bạn tôi.

Cô em vợ tương lai của tôi tròn đôi mươi, luôn mặc váy ngắn … không thể ngắn hơn được nữa. Mỗi khi đến gần tôi thì cô ấy rất hay làm bộ cúi xuống nhặt cái gì đó khiến tôi có thể nhìn thấy… cả áo lót của cô ta.

Tôi để ý thấy cô ta không làm như vậy khi đến gần những người khác.

Một hôm, cô em vợ tương lai gọi tôi đến để kiểm tra danh sách khách mời đám cưới.

Khi tôi đến thì chỉ có một mình cô ấy ở nhà. Cô ấy thì thào vào tai tôi rằng cô ấy rất … ham muốn tôi, và vì tôi lại sắp lấy vợ nữa nên cô ấy không còn muốn kiềm chế nữa. Cô ấy nói muốn cùng tôi chỉ… một lần thôi, rồi sẽ quên đi mãi mãi để tôi yên tâm lo cuộc sống gia đình riêng.

Tôi rất sốc và chẳng nói được một lời nào, ngồi chết lặng.

Cô ấy tiếp: Em sẽ đi lên lầu, nếu anh muốn thì …em chờ anh trên phòng ngủ của em.

Tôi như hoá đá, ngồi lặng đi nhìn cô ấy đi lên lầu. Khi lên tới trên cầu thang, cô ấy kéo jupe xuống, tuột tất ra, rồi ném xuống cạnh chân tôi.

Tôi đứng lặng đi một giây, rồi tôi quay đầu, lao ra phía cửa ra vào. Tôi mở cửa ra , đứng lặng một giây nữa, thở sâu, rồi đi về phía chiếc xe của mình.

Bỗng nhiên tôi thấy bố vợ tương lai xuất hiện, ôm chầm lấy tôi, nươc mắt rưng rưng:

- Ta rất hạnh phúc là con đã vượt qua lần thử thách cuối cùng này. Ta không thể nào tìm được một người đàn ông tốt hơn cho con gái yêu quý của ta. Chào mừng con đã là thành viên của gia đình!

Cho đến bây giờ, nhà tôi đã có 2 đứa nhỏ xinh xắn, mọi người vẫn chưa biết lý do.

Khi đó, tôi đã dũng cảm chạy ra ngoài là để lấy bao cao su để sẵn trong cốp xe.

Khỉ thật!
12:31 CH 17/09/2013
Mai Phương Thúy bị giật túi xách khi đang lên...

TỐI NAY KHOE GÌ?
11:57 SA 17/09/2013
Giọng hát Việt nhí lần đầu lên sóng truyền hình
(2Sao) - Quang Anh, Phương Mỹ Chi, Ngọc Duy đều đồng loạt công bố những kế hoạch của mình sau khi bước ra từ sân chơi The Voice Kids 2013.

Quang Anh tiếp tục đi hát và thử sức với điện ảnh

Trở thành Quán quân The Voice Kids 2013, Quang Anh đã có rất nhiều cơ hội lớn để phát triển đam mê và ước mơ của bản thân. Trở thành ca sĩ độc quyền của công ty Cát Tiên Sa và thường xuyên được đi biểu diễn ở hai miền Nam Bắc, bên cạnh đó Quang Anh còn thử sức với việc đóng phim khi quay trở lại Thanh Hóa tiếp tục việc học tập. Góp mặt trong một tiểu phẩm ngắn của đài phát thanh truyền hình Thanh Hóa, Quang Anh khiến cho nhiều người bất ngờ với việc thể hiện rất xuất sắc vai diễn của một cậu bé mồ côi, bỏ học sớm và phải bán chong chóng để kiếm tiền phụ giúp bà.

Quang Anh thử sức với việc đóng phim

Từng có cơ hội tham gia vào nhiều clip phóng sự của Giọng hát Việt nhí mùa đầu tiên, vì thế Quang Anh không gặp quá nhiều khó khăn và bỡ ngỡ khi tiếp xúc với máy quay và một công việc hoàn toàn mới. Cùng công ty quản lý ấp ủ nhiều kế hoạch lớn trong tương lai, hiện tại học trò "cưng" của Huấn luyện viên Hồ Hoài Anh và Lưu Hương Giang đang tất bật để chuẩn bị cho nhiều chương trình biểu diễn ở thủ đô Hà Nội.

Phương Mỹ Chi chuẩn bị ra mắt sản phẩm âm nhạc đầu tay

Cùng với Quang Anh, cái tên Phương Mỹ Chi vẫn chưa hề giảm sức hút ở thời điểm hiện tại. Đang cân nhắc về việc kí hợp đồng độc quyền với các công ty giải trí lớn, song song đó Phương Mỹ Chi vẫn liên tục xuất hiện ở các sân khấu lớn nhỏ khác nhau để biểu diễn phục vụ khán giả. Khiến cho cư dân mạng phát "sốt" với clip thu âm ca khúc "Bà năm", vừa qua Phương Mỹ Chi tiếp tục gây chú ý với việc ra mắt trailer MV "Nỗi buồn mẹ tôi" cùng với ca sĩ Thùy Dương.


Một trong số những hình ảnh trong MV "Nỗi buồn mẹ tôi" của Phương Mỹ Chi

Lấy nội dung từ câu chuyện của một gia đình nghèo khó những gặp rất nhiều trắc trở về chuyện tình cảm, theo một số thông tin bên lề, trong MV "Nỗi buồn mẹ tôi" Phương Mỹ Chi sẽ thể hiện hình ảnh của người con bị dì ghẻ bạc đãi cùng với tình cảm mẫu tử thiêng liêng, sâu sắc với mẹ ruột của mình. Ngoài bật bí dự án âm nhạc đầu tay, Phương Mỹ Chi cũng đang có mặt tại miền Bắc để cùng tham gia biểu diễn với Quán quân The Voice Kids 2013 trong nhiều chương trình ca nhạc lớn.

Ngọc Duy chú tâm vào việc học tập

Khác với những thí sinh khác trong ngôi nhà chung The Voice Kids 2013, ngay sau khi kết thúc đêm chung kết Giọng hát Việt nhí, Ngọc Duy đã cùng gia đình trở lại Hải Dương để chuẩn bị cho việc học của năm học mới. Mong muốn sẽ sớm quay lại Sài Gòn để theo học tại trường của thầy Thanh Bùi, song hiện tại Ngọc Duy muốn tập trung nhiều thời gian cho việc học tập sau đó mới nghĩ tới việc thực hiện đam mê của mình.


Ngọc Duy vui vẻ khi trở lại trường học

Thêm thông tin về Ngọc Duy, gia đình của giọng ca nhí này cũng gửi lời cảm ơn đến khán giả đã ủng hộ Ngọc Duy trong suốt quá trình tham gia cuộc thi, song nhắc đến việc thực hiện album kỉ niệm, gia đình Ngọc Duy vẫn còn đang cân nhắc và chưa nghĩ đến nhiều.

Thạch Tú
http://2sao.vn/p1001c1010n20130917115032401/phuong-my-chi-quang-anh-ngoc-duy-dang-lam-gi-sau-the-voice-kids.vnn
10:33 SA 17/09/2013
k
KuXiXi
Bắt chuyện
3.8kĐiểm·237Bài viết
Báo cáo