Mình cũng đã từng ở nước ngoài 4 năm. Nói thật với bạn là trừ khi bạn quá xấu không ai thèm để ý ra, chứ còn bên đó yêu nhau dễ lắm, ngày lễ tết cô đơn kinh khủng, nhiều khi chỉ cần có người trò chuyện cũng đã rất quý rồi. Nếu như con gái chủ động tấn công thì 99% là con trai đổ Bạn 29 tuổi rồi mà sao suy nghĩ còn ngây thơ quá, đời làm gì có chuyện cổ tích đợi nhau 5-6 năm. Đến tuổi này thì thẳng thắn với nhau đi thôi. Hoặc là bạn phải sang bên đó, hoặc bạn trai về VN, đặt một mốc thời gian cố định đi (ví dụ 1 năm nữa chẳng hạn), quá mốc thời gian đó mà không có gì tiến triển thì giải tán, ai đi đường nấy thôi.
Em chào các chị em ở webtretho ạ. Em cũng hay đọc bài tâm sự trên page nhưng chưa bao giờ comment cả. Thế mà hôm nay em dũng cảm gửi bài viết lên page, mong được các chị em có ghé qua đọc thì chia sẻ và góp ý giúp em. Giữa năm lớp 11, em được một bạn trai lớp trên ngỏ lời muốn em trở thành "bạn gái". Sau một thời gian đắn đo, cuối cùng em cũng nhận lời. Tình yêu học trò không làm chúng em bỏ bê học hành mà còn là động lực giúp 2 đứa thi đỗ đại học. Thời gian sinh viên chúng em có những giận hờn, cãi vã. Chỉ bởi vì bạn trai em là người cũng vui tính, hòa đồng, hay trêu chọc các bạn nữ còn em thì lại không thích như vậy. Em nhớ như in cảm giác khó chịu như nào khi cậu ấy vuốt má (trêu chọc) cô bạn cùng lớp. Tuy nhiên, em nhận thấy cậu ấy khá chiều em và yêu em thật lòng. Tình yêu của bọn em bắt đầu khi 2 đứa vẫn trẻ con như vậy, đến khi bạn ấy tốt nghiệp đại học thì gia đình cho đi du học. (bạn em nói sẽ học nhiều nhất là 4 năm rồi sẽ về) Tin đó như sét đánh ngang tai em, vì bạn ấy đi du học đồng nghĩa với việc chúng em sẽ không được gặp nhau thường xuyên, chỉ liên lạc qua điện thoại hay mạng internet. Lúc đầu em tỏ ra mạnh mẽ, chấp nhận việc đó thật nhẹ nhàng. Nhưng sau đó là những lần đột nhiên khóc nức nở, những lần im lặng. Khi sang môi trường mới, bạn trai em cố gắng hòa đồng để làm quen cuộc sống mới. Còn em thì học đan len để đan khăn, thậm chí đan cả áo len tặng bạn ấy nữa các chị ạ. Em nghĩ mình cũng là đứa lãng mạn, em làm thiếp, em viết thư tay...Lúc ấy tình cảm của em thật lớn biết bao! Chính thời gian đó bạn ấy thân với một cô bạn người Việt Nam sống gần nhà (2 bạn cùng một nhóm bạn chơi với nhau). Bạn trai em đi chợ, xách đồ chô cô ấy; ngày 8/3 thì tặng hoa cho cô ấy. Có thể các chị cho rằng em ích kỷ, nhỏ nhen. Nhưng thực lòng em đã không chịu được như thế. Em nghĩ rằng, mình ở nhà không có ai, còn người yêu mình lại quan tâm đến một cô bạn thân khác! Thế rồi chúng em chia tay vì lý do em đưa ra là bạn ấy "lăng nhăng". Kết quả là em học hành sa sút, ảnh hưởng đến kết quả học tập ở trường đại học. Khoảng thời gian chia tay đó, em nghe nói bạn ấy có thích và muốn tìm hiểu một cô bé ít tuổi hơn bên đó. Em có buồn, nhưng nghĩ mình đã chia tay nên không có lý do gì để nói nữa. Sau khi chia tay gần 1 năm, bạn ấy liên lạc lại, nói rằng không thể quên em và muốn chúng em quay lại. Sự thật là trong lòng em vẫn còn yêu, và bởi vì ngay từ đầu em đã thầm nhủ, tình yêu chỉ có duy nhất một lần trong đời thôi. Đó là lý do mà trong khoảng thời gian chia tay đó, em đã chối từ nhiều người muốn đến với em - dù rằng họ đều là những người tốt. Em cứng đầu, em bảo thủ với suy nghĩ như thế. Nên khi bạn em đề nghị quay lại, em đã đồng ý. Mỗi lần bạn trai em về Việt Nam, em thấy thật hạnh phúc. Những tủi thân trước đây bay đi đâu hết. Thời gian bên nhau trôi đi thật nhanh, lần nào khi tiễn người yêu đi em cũng thấy hụt hẫng. Cứ tưởng tình yêu của chúng em như vậy cũng đã được coi là trải qua thử thách, từ nay sẽ là "hạnh phúc mãi mãi" như cái kết của những câu chuyện cổ tích. Thấm thoát người yêu em đã xa nhà được 5 năm, bây giờ thì sắp được 6 năm rồi. Em cảm giác người yêu em chú trọng việc đi làm thêm hơn là cố học hoàn thành chương trình đào tạo thì phải. Em cũng phải thừa nhận là em xấu khi em lục lọi facebook của người yêu em. Vì lục như thế nên em đọc được những đoạn chat với một cô em mà anh ấy bảo là coi như em gái. Em ấy cứ gọi người yêu em bằng "anh iêu" và trò chuyện khá thân mật. Chuyện đó cũng khiến em cãi nhau với người yêu rồi lại thôi. Lần gần đây nhất, sau khi ở Việt Nam quay lại bên đó, em lại phát hiện ra bạn trai em chat với một cô bạn mới quen mà đã tỏ ra khá quan tâm và có chút bông đùa (bạn em nói rằng vì bạn kia mới sang bỡ ngỡ nên quan tâm như bạn bè). Em là đứa cứng nhắc nên trong giao tiếp với người khác giới em thường giữ khoảng cách lắm. Và chuyện người yêu em như thế kia khiến em thật khó chịu. Yêu nhau gần 10 năm, bố mẹ 2 bên cũng biết và ủng hộ. Nhưng bây giờ em thấy tình yêu này khiến em mệt mỏi làm sao. Em đã bước sang tuổi 29 rồi các chị ạ. Mong các chị cho em lời khuyên nhé.
Mình đây sắp wa năm thứ 8 lun nè bạn. Nói chung cs hôn nhân có nhiều thứ fai lo fai nghĩ lắm chứ ko đơn thuần yêu là cưới. Lấy nhau về còn phải mang thêm trọng trách v gd 2 bên rồi vấn đề kinh tế, nhà cửa, con cái. Có lẽ ng iu bạn chưa sẵn sàng nên đừng vội trách. Giống ox m nè hoài ko chịu cưới làm m cũng tự ái ầm ĩ lên đòi chia tay ngay trước ngày kỉ niệm năm thứ 7. Đợi m giận dỗi đã đời ổng mới chịu nói time wa ổng chạy vạy mua căn nhà để cuối năm sau cưới lun. Tính dành cho m bất ngờ vào ngày kỉ niệm mà m làm wa nên sự việc bại lộ. Hihi. Nên bạn ơi vui lên đi, biết đâu ng iu bạn cũng đang cbi cho bạn 1 bất ngờ lớn đó. Lun vui vẻ và hp nhé.....^^
Chào mọi người, mọi người gỡ rối cho mình case này với, hiện mình đang rất buồn và chán nản chưa biết phải thế nào Bọn mình yêu nhau đc 1 năm, cả 2 đều ở HN, cũng đã bàn tính đến chuyện cưới xin, định là tháng 2 năm tới sẽ cưới. Bọn mình cũng đã mua nhẫn cưới, chụp ảnh cưới và lên kế hoạch chuẩn bị hết cả rồi, Nhưng vấn đề là nhà trai đi xem ngày , đi xem 2 nơi đều nói tử vi của mình xấu, 2 đứa lấy nhau sau sẽ sống không hạnh phúc, con cái thì ốm yêu. Thế nên gia đình nhà trai quay ra phản đối. Rồi vin vào việc mình năm nay đã nhiều tuổi ( mình sn 83, ny mình sinh năm 81) sẽ khó khăn trong việc sinh con và nuôi dạy con cái sau này. Lúc đầu thì ny mình cũng lung lay trước phản đối của gia đình nhưng 2,3 ngày sau thì bọn mình lại quay lại. . Được vui vẻ yên ổn 3 tháng thì gia đình nhà trai vẫn phản đối kịch liệt, không những bố mẹ mà còn anh chị, cô chú bác anh em họ hàng ai cũng phản đối mình ( dù chưa ai trong họ hàng gặp mnh chỉ nghe kể nhưng chê tuổi mình nhiều tuổi, thấp bé ( cao 1m50) , chỉ làm cty tư nhân . Ny mình kêu bây giờ không khí trong nhà rất căng thẳng và ny mình rất mệt mỏi và chán nản. Gia đình đã tuyên bố sẽ từ mặt nếu như vẫn muốn lấy mình. Bây giờ ny mình đi đâu làm gì cũng bị mọi người bố mẹ, các bác kiểm soát gọi điện gắt gao. Dù ny không nói là chia tay nhưng đã 5 ngày nay không liên lạc gì với mình nữa. Mình gọi điện cũng không nghe máy, nhắn tin không trả lời. Mọi người cho mình lời khuyên với, Mình đang không biết phải phải làm thế nào . Chia tay thì buồn lắm, 2 đứa chuẩn bị hết cả rồi, ny mình thì đang như thế nếu tiếp tục thì ko biết phải tiếp tục chiến đâu thế nào nữa. Mấy hôm nay mình đã không ăn không ngủ được :((
Em hiện là sinh viên, em thích kinh doanh và cũng đang kinh doanh sim số đẹp các mạng giờ em muốn mở rộng kinh doanh thêm quần áo, và mỹ phẩm, nhưng em không có vốn, các mẹ nào có nhận cộng tác viên không ạ.yahoo: angellovely_9x2001đt: 0978 098 405
- Em sinh năm 1991 (13/04 dương lịch – 29/02 âm lịch
- Bạn trai sinh năm 1987 (29/04/ dương lịch )
Ra tết tháng 2 này chúng em tổ chức, anh cũng nhiều tuổi con một, bố mẹ cũng già rồi, e rất muốn nếu sinh được cháu trai đầu lòng thì hạnh phúc
Chị thong thái xem giùm em, nếu thụ thai vào tháng nào? Thì có thể may mắn sinh bé trai đc ạ , e cũng nghĩ rằng cái đó phụ thuộc vào nhiều yếu tố, nhưng nếu áp dụng đc mọi yếu tố vẫn tốt hơn,chị thong thái xem giùm em nhé
Em cảm ơn !