images
Thịnh hành
Cộng đồng
Bé yêu - Mẹ có quà cả nhà đều vui
Thông báo
Đánh dấu đã đọc
Loading...
Đăng nhập
Bài viết
Cộng đồng
Bình luận
Xin một lời cầu nguyện - Giúp cháu em với!!!
Cầu mong mọi điều tốt đẹp nhất cho bé!
05:52 CH 29/06/2010
Hội các ông bố bà mẹ yêu con "đặc biệt" - Tầng 2
Sorry cả nhà, hôm thứ 7 vừa rồi em và hoadaxanh bận tối mắt tối mũi nên ko thể tham gia được, rất tiếc vì lỡ mất dịp gặp mặt mọi người.
Chương trình họp mặt, kế hoạch thế nào rồi, em vẫn đang hóng các mẹ tham gia đây ạ.:Drooling:
Chúc nhà mình 1 tuần mới vui vẻ, thành công nhé!:Rose:
03:28 CH 30/11/2009
Bảo hiểm thất nghiệp - bất cập cho những ai nghỉ...
Vụ này gấp các mẹ ơi!

Tớ chuẩn bị nghỉ việc, cứ đinh ninh như những năm trước thì có TRỢ CẤP THÔI VIỆC.

Ai dè, từ 1/1/2009 công ty tớ đóng BẢO HIỂM THẤT NGHIỆP (BHTN) cho nhân viên rồi nên không áp dụng trợ cấp cho năm 2009 nữa.

Theo như tớ nghiên cứu thì chỉ cần đóng đủ 12 tháng BHTN thì sẽ được hưởng trợ cấp thất nghiệp là 3 tháng, mỗi tháng 60% lương bình quân 6 tháng trước khi nghỉ.

Nhưng nhân sự cơ quan tớ nói với tớ là chính sách này rất... tệ ở chỗ, cho dù tớ có cố làm thêm 1 tháng để đóng đủ 12 tháng BHTN (giờ là tháng 11 mà) thì cũng không được hưởng vì chính sách này chỉ dành cho người bị MẤT việc chứ không phải tự xin nghỉ việc.

Các mẹ HR tư vấn giúp mình cái nào!!! Mình chỉ có ngày hôm nay để quyết định xem có nên ngồi cố 1 tháng để đóng đủ 12 tháng BHTN hay không...

Thanks các mẹ!

(Xin mod cho iem để chọn ngày hôm nay rồi MOD chuyển đâu em cũng xin chịu :Battin ey: PLSSS!)

Chào bạn,
Mình làm về nhân sự, có một vài ý kiến cho trường hợp của bạn như sau:
1. Trợ cấp thôi việc: Bạn sẽ được hưởng trợ cấp thôi việc tính từ ngày vào công ty đến hết 31/12/2008. Cách tính: số năm làm việc x 0.5 tháng lương x mức lương của bạn.
* Số tháng làm việc ít hơn 6 tháng được làm tròn thành 6 tháng (ví dụ: 1 năm 4 tháng được làm tròn thành 1,5 năm).
* Số tháng làm việc nhiều hơn 6 tháng được làm tròn thành 1 năm.
* Tiền lương làm căn cứ tính trợ cấp thôi việc là tiền lương, tiền công theo hợp đồng lao động, được tính bình quân của 6 tháng liền kề trước khi chấm dứt hợp đồng lao động, gồm tiền công hoặc tiền lương cấp bậc, chức vụ, phụ cấp khu vực, phụ cấp chức vụ (nếu có)
Từ 1/1/2009 sẽ không được tính vào thời gian để tính trợ cấp thôi việc vì thời gian này, người sử dụng lao động và người lao động đã tham gia bảo hiểm thất nghiệp theo luật định.
2. Trợ cấp thất nghiệp:
Để hưởng trợ cấp thất nghiệp, người lao động phải có thời gian đóng bảo hiểm thất nghiệp đủ 12 tháng trở lên trong thời gian 24 tháng trước khi thất nghiệp. Tính đến nay, chưa có ai đủ điều kiện (đóng 12 tháng) để hưởng trợ cấp thôi việc.
Tuy nhiên, mình có một giải pháp cho vấn đề này, mình PM cho bạn nhé!
08:38 SA 27/11/2009
Hội các ông bố bà mẹ yêu con "đặc biệt" - Tầng 2
Chị cũng gửi cho em rồi nhé :LoveStruc::Rose:
Chị vừa gọi cho Chip cu vẫn chưa được. Hic, tình hình này chắc phải lui đến chủ nhật quá. Vì muốn tìm 1 địa chỉ mà có chỗ vui chơi cho cả các bé để các mẹ yên tâm 888 mà :LoveStruc:.
@ Chipcu: Chíp cu ơi, chị gọi cho em không được. Máy đt em tắt hay sao ấy.

Chị ơi, quán Cây đa ở Cung văn hóa cũng được đấy chị ạ. Quán chỉ bình dân thôi, nhưng rộng rãi, có chỗ vui chơi cho các bé nữa.
Em ủng hộ nhà mình off. sang chủ nhật, chiều thứ 7 em còn tranh thủ đi chơi tí :Drooling::Silly:
10:20 SA 20/11/2009
Mẹ ơi! Bố kìa!
Chiều hôm qua, 2 mẹ con ngồi ở trường mẫu giáo ăn yaourt thì có 1 bé Mun- bạn của bé Sóc nhà mình cũng ngồi ăn yaourt trong căn tin trường.
Mình cũng tranh thủ 8 với mẹ của bé đó, thì bỗng nhiên thấy bé Mun đang chơi với bé Sóc quay sang nói với mẹ: " Mẹ ơi! Bố kìa!"
Mình quay sang thì thấy 1 người đàn ông cùng vợ đang dẫn 1 cháu trai trong sân trường.
Bé Mun lại nói với mẹ: "Sao lâu rồi bố không đón con vậy mẹ? Bố không còn thương Mun nữa hả mẹ?" Nói xong bé Mun vừa định chạy ra với bố thì mẹ của bé Mun giữ Mun lại và không cho bé Mun gặp bố: "Từ nay chỉ có 2 mẹ con mình thôi con hiểu chưa?".
Bé Mun khóc và đòi gặp bố, mình quay sang nhìn mẹ bé Mun thì thấy chị cũng không kiềm được lòng. Cả 2 mẹ con ôm nhau khóc. Cảnh tượng đó làm mình thấy nhói đau...
Từ hôm qua đến giờ mình có kể với ông xã về chuyện này và mình cứ suy nghĩ hoài về 2 mẹ con bé Mun, nhất là bé Mun, vì con nít có tội tình gì đâu và nó có biết gì đâu mà sao nó lại phải chịu cảnh thiếu vắng bóng cha như vậy.
Hy vọng bài viết của mình sẽ giúp cho gia đình các mẹ biết quan tâm và giữ gìn hạnh phúc cho nhau nhìu hơn, và đó cũng là hạnh phúc mà các mẹ có thể đem đến cho các bé của mình. Hy vọng các bố nào đã và đang sai lầm, hãy biết cảch tỉnh đúng lúc.

Câu chuyện của bạn đau lòng quá!
Hi vọng rằng mẹ con bé Mun sẽ gặp nhiều điều may mắn, luôn được những người xung quanh yêu quý để bù đắp lại phần nào những thiệt thòi, thiếu thốn!
04:16 CH 17/11/2009
Mẹ ơi tại sao con không có bố?
Em vẫn gọi bằng ba, mặc dù em ở miền Trung, người ta chỉ toàn gọi hoặc là cha, hoặc là bố. Thậm chí, mẹ em còn gọi ông ngoại em là "cậu", bà ngoại là "mợ".
Em chỉ biết là hồi bé em ở khu tập thể, cả khu đấy trẻ con đều gọi bố mình bằng ba. Em nghĩ gọi thế nào cũng chỉ là cách gọi, nhiều khi là do môi trường sống, do thích, do... chứ không phải là chạy theo mode như có mẹ ở trên comments.

Ôi! Cách gọi Bố và Ba ư. Mình gọi cha mình là Ba (ông là người Hải Dương). Về nhà chồng cũng thấy các anh chị gọi cha là Ba (Ông là người Hà Tĩnh) - Mình thấy thân quen vì đã quen gọi tiếng Ba rồi. Khi mình sinh bé hỏi xã là con gọi anh bằng Ba nhé thì xã bảo anh thích gọi bằng Bố cơ.
Thật ra cách gọi cha mẹ thế nào không quan trọng. Quan trọng là cái tình chứa chan trong nó.
Nhưng đúng là nhiều bé quan sát rất tinh tế. Như bé nhà mẹ Phichyeu đó, con thắc mắc như vậy cũng không phải không đúng. Nhưng chúng mình có thể giải thích với con như nhiều cha mẹ đã giải thích rằng: Ồ con mẹ quan sát rất tốt nhé. Con hỏi rất đúng nhé :Kiss:. Có rất rất nhiều cách gọi cha và mẹ con ạ. Có gia đình thì gọi cha bằng Bố, bằng Ba, bằng Tía, bằng Thầy, ... Gọi mẹ bằng Mẹ, bằng Má, bằng Mạ, bằng U, .... Nhưng con thấy đấy, dù gọi cha mẹ bằng cách gọi nào thì cha mẹ vẫn là cha mẹ của các con, là người sinh ra các con.
Ví dụ như con Vịt này nhé. Lúc thì con gọi là Bạn Vịt, lúc con lại gọi là Con Vịt, lúc khác con lại gọi bằng Chị Vịt, .... nhưng cách gọi nào thì bạn Vịt vẫn luôn là bạn Vịt của con đúng không nào (chúng ta có thể lấy 1 vật, 1 hình ảnh cho bé dễ hiểu - vì đối với các bé còn quá nhỏ thì đôi khi phải đưa những ví dụ, hình ảnh thật gần gũi, dễ hiểu thì các bé mới "tạm hiểu" và "tạm dừng" thắc mắc hỏi cha mẹ thôi :Battin ey:).... Bé nhà mình cũng vậy, nhiều khi để giải thích cho cô nàng mà bố mẹ thấy bở cả hơi :Battin ey::Smiling:
Cảm ơn cuộc thi thật nhiều vì đã tạo ra 1 sân chung cho các bố mẹ chia sẻ, học tập nhau những kinh nghiệm hay để dạy cho con.

Cách giải thích của chị rất hay, dễ hiểu.
Giống mình, cứ tưởng...hihi
To tươi Hơn hớn: con trai bạn mình được 18 tháng, chưa nói được gì cả kể cả mẹ hay bà hay bố, nhưng nói duy nhất được 1 từ "No", hàng xóm hỏi sao giỏi thế chưa biết gọi mẹ mà đã nói được tiếng Anh, nhưng thực ra là bé gọi con cún nhà nuôi tên "Nâu", hihi, bọn trẻ con này lắm lúc ko thể hiểu nổi

Em bé nhà mẹ hpbird đáng yêu nhỉ. Mà cũng lạ nữa, bởi những từ đầu tiên mà các em bé nói chung phát âm được thường là ba ba, bà... Nhưng em bé nhà mẹ nó thì chơi hẳn từ "no" nhé. :LoveStruc:
06:00 CH 10/11/2009
Mẹ ơi con ngoan rồi
Bé nhà tớ rất bạo 38 tháng rất hay đánh bạn cùng lớp,kể cả bạn là người nước ngoài và cả anh lớn hơn. Nhưng đặc biệt là rất nhường những e bé hơn và bảo vệ,những e bé hơn mà bị ai bắt nạt là cứ đến gọi bé nhà tớ ra để đi đánh lại hộ thôi,đúng là thật lạ ..thấy e bé nào xinh xắn là lại thủ thỉ "Mẹ ơi mang e bé về nuôi đi ".
-mẹ bảo:Thế con nuôi e kiểu j?
-trả lời:Con cho e ăn bún,uống sữa đậu nành ạ (bê nguyên thực đơn bữa sáng của mình ra)
Làm j lỗi là bíêt bị mẹ đánh tự động khoanh tay "mẹ ơi con ngoan rồi,xin lỗi ạ "đúng là trẻ thơ nghộ nghĩnh thật:Smiling:

Em bé nhà này yêu quá :Kiss:
Bé nhà mình cũng thích em bé lắm, suốt ngày bế mấy em gấu, búp bê... làm em bé, chơi trò chị em, cũng à ơi ru ngủ, dỗ dành như thật í. Không biết đến lúc có em thật thì thế nào :LoveStruc::Drooling:
03:38 CH 09/11/2009
Tại sao hôm nay không có mây?
Hôm nào cũng có mây mẹ ếch ộp ạ. Ngày nắng thì mây trắng tươi hơn nhờ có ánh nắng vàng cao hơn. Còn ngày mưa thì mây chuyển màu đen, xuống thấp hơn.
11:04 SA 02/11/2009
Dạy con ý thức về tiền bạc
chị ơi, thật tuyệt vời. Chị hãy chia sẻ thêm những kinh nghiệm cho tụi em học hỏi nhé! Vấn đề tiền bạc khó vậy mà cách chị xử lý vấn đề mới nhẹ nhàng làm sao. Còn 1 việc chị có thể chia sẻ thêm đó là về giáo dục giới tính cho con, chị làm sao ạhh?

Viết về vấn đề này thì em chưa viết được, nhưng em có đọc được một số bài viết về GDGT cho trẻ rất hay, nhẹ nhàng và tế nhị lắm.


Giáo dục giới tính cho trẻ ở độ tuổi nào?
Giáo dục giới tính và ảnh hưởng của media
Giáo dục giới tính cho trẻ: chuyện không dễ!

Ngoài ra, có một số cuốn sách (4 tập của Sex education Cartoon của các tác giả Kang Soon-Ye; Son Jaesoo, Iwi) đã được nhà xuất bản Kim đồng xuất bản vào năm 2008, bao gồm: Cơ thể mình thật lạ, Tò mò về cơ thể mình, Cơ thể mình rất quan trọng, Những điều cần biết về giới tính.
Các mẹ tham khảo nhé!
12:13 CH 27/10/2009
“Biết ơn” là gì
Mẹ nó ơi, bé nhà mẹ nó đã 6 tuổi rồi, đã biết so sánh Bác Hồ với vị lãnh tụ người Nga, đã biết tự hào rằng con thông minh vì con tên Minh :LoveStruc: thì theo mình, cách giải thích hạn hẹp trong tầm vi mô có đúng, nhưng chưa đủ với bé đâu. Mình thấy bé thông minh đấy chứ. Ở tuổi này, cố gắng giải thích cho bé càng chính xác, đầy đủ và rõ ràng bao nhiêu thì càng tốt cho sự phát triển tư duy của con bấy nhiêu.
Đồng ý là có nhiều lúc con hỏi đột ngột quá, bố mẹ không nghĩ ngay ra câu trả lời, mình có thể giải thích theo hiểu biết của mình và/hoặc tìm kế hoãn binh, rồi mình sẽ tìm hiểu vấn đề và trả lời con sau. Mình thấy không ít các bà mẹ phải tìm cách hoãn trả lời các câu hỏi của bé, để tìm hiểu, học hỏi rồi mới bảo lại cho con sau.
11:01 SA 27/10/2009
“Biết ơn” là gì
Em bé nhà mẹ nó thông minh thế :LoveStruc:
Biết ơn là nhớ tới công lao của những người đã thương yêu, quan tâm, giúp đỡ, làm điều tốt... cho mình và cho người khác.
Ví dụ: Con biết ơn ông bà đã yêu thương, quan tâm, chăm sóc cho con... Con biết ơn bố mẹ đã sinh con ra trên đời này, nuôi nấng, dạy bảo con khôn lớn nên người... Con biết ơn thầy cô giáo đã dạy con điều hay lẽ phải.
Ngoài ra, còn có rất nhiều nhiều những người để cho mình biết ơn (mang ơn, nhớ ơn) như các vị lãnh tụ đã hi sinh cả đời mình cho đất nước (Bác Hồ), những anh hùng, liệt sĩ đã hi sinh thân mình để bảo vệ độc lập, tự do cho tổ quốc, biết ơn các chú công an, các chú bộ đội ngày đêm làm nhiệm vụ bảo vệ bình yên cho nhân dân...
Trong cuộc sống đời thường, mình cũng phải biết ơn bác nông dân vất vả cấy cày trên đồng ruộng để cho ta hạt thóc, biết ơn bác công nhân vất vả sớm tối ngoài trời để cho ta những công trình vĩ đại, biết ơn những bà mẹ, ông bố, những anh, những chị làm từ thiện với mong muốn xã hội sẽ giảm bớt đi những mảnh đời bất hạnh...
Tất cả những người đó đều đáng cho chúng ta phải biết ơn con ạ.
10:16 SA 27/10/2009
Nhờ các mẹ chỉ giúp kinh nghiệm để bé thích đi...
Mình có cùng quan điểm với mẹ ếch ộp, có thể bé không thích cô giáo nên không thích đến lớp, và còn một nguyên nhân nữa cũng cực kỳ quan trọng, đó là bé nhút nhát và khó hòa đồng với bạn bè. Phải biết nguyên nhân thì mới khắc phục được, mẹ nó ạ.
Nhân tiện, mình coppy bài này cho các mẹ tham khảo nhé!
Giúp trẻ gây ấn tượng với cô giáo
Có ấn tượng tốt với cô giáo sẽ tạo cho bé những thuận lợi nhất định trong học tập. Giúp trẻ hình thành những thói quen có lợi sau để trẻ dễ dàng “ghi điểm” trong mắt cô giáo.

1. Hình thành thói quen đi học đúng giờ
Điều đầu tiên giúp trẻ có thể nhanh chóng tạo được ấn tượng với cô giáo đó là việc đi học đúng giờ. Bạn hãy giúp trẻ hình thành thói quen này và cố gắng duy trì, phát huy thật tốt.
Theo kết quả từ một cuộc điều tra cho thấy, tất cả các cô giáo được phỏng vấn đều cho rằng việc trẻ đi học đúng giờ giúp tạo được thiện cảm với họ. Đặc biệt các cô giáo cũng nhấn mạnh rằng, việc đi học đúng giờ nên được thực hiện vào ngay buổi học đầu tiên khi bé tới trường, điều này rất cần thiết, nó không những giúp bé ý thức và hình thành được thói quen mà còn tránh được những ác cảm của cô giáo đối với trẻ.
Mặc dù vậy, bên cạnh việc đi học đúng giờ, bé có gây được thiện cảm với cô giáo hay không còn phụ thuộc vào thái độ học tập và các hành vi của trẻ tại trường học - điều này có sự liên quan mật thiết giữa giáo dục của nhà trường và gia đình.
Ảnh: Afamily.
2. Hãy dạy trẻ biết cách cư xử lễ phép
Trước khi đi trẻ tới trường bạn cần giáo dục trẻ cách giao tiếp với cô giáo thật lễ phép. Đầu tiên bé nên biết cách giới thiệu về bản thân mình một cách rõ ràng và mạch lạc, điều này nên hướng dẫn trẻ thực hiện một cách thành thạo ở nhà, bằng cách thử nghiệm bạn là cô giáo của bé.
Ngoài ra bạn cũng cần dạy cho trẻ biết những kỹ năng giao tiếp cơ bản, như hãy nhìn thẳng vào mắt người cùng giao tiếp để thể hiện sự tôn trọng, kính trọng với người khác. Khi nói với cô giáo cần lễ phép và trong lớp cần tuân theo mọi sự chỉ dẫn của giáo viên…

3. Ăn mặc ấn tượng
Ăn mặc cũng là một trong những yếu tố không nhỏ giúp trẻ gây được ấn tượng tốt với cô giáo.
Khi đưa trẻ đến trường bạn cần chuẩn bị chu đáo cho bé những bộ trang phục phù hợp đến trường học.
Đối với trẻ nhỏ thì có thể mặc đồng phục theo nhà trường quy định, hoặc nếu không bắt buộc bạn có thể chọn cho bé những bộ đồ có tính chất trang trọng.
Tuy nhiên, bạn cần nhớ rằng dù là bộ trang phục nào đi chăng nữa thì chúng cũng cần phải được là phẳng, đúng ly thay vì những bộ đồ nhàu nhĩ, nhăn nheo, bởi lẽ với những bộ trang phục kiểu này thì chắc chắn cô giáo của bé sẽ khó mà có ấn tượng tốt với con bạn được.
Theo Afamily
10:01 SA 27/10/2009
Dạy con ý thức về tiền bạc
Mẹ thường băn khoăn, làm thế nào để con hiểu giá trị đích thực của đồng tiền và cách sử dụng tiền hợp lý, nên dạy con vào thời điểm nào thì thích hợp. Người Việt Nam mình vẫn quan niệm rằng không nên cho trẻ tiếp xúc với tiền sớm, trẻ sẽ dễ sinh hư. Chính vì vậy mà một số người bạn của mẹ, đến thời sinh viên vẫn chưa biết tiêu tiền, và đến khi lấy chồng rồi, lĩnh lương xong chỉ tiêu vèo trong 10 hoặc 15 hôm là hết.
Mẹ đọc một số cuốn sách, thấy các ông bố, bà mẹ ở phương Tây cho con tiêu tiền từ rất sớm, với mục đích tập cho trẻ phương pháp quản lý, sử dụng và cách tiết kiệm tiền. Thực tế cho thấy các bạn phương Tây biết tự lập rất sớm, các bạn ấy biết quý trọng đồng tiền và am hiểu giá trị của sức lao động. Vậy nên, mẹ quyết định học hỏi và áp dụng với con.
Khi con biết đếm, biết phân biệt đâu là tiền, đâu là giấy thì bài học đầu tiên mẹ dạy cho con là “Con không được cho tiền vào mồm, cũng không được vò nát tiền”.
Khi con gần 2 tuổi, con biết đếm, mẹ dạy con phân biệt các loại tiền và giá trị sức lao động để có được tiền. Mẹ vẫn dạy con rằng tiền không phải là thức ăn, không phải là thứ con có thể bỏ vào mồm hay vò nát, nhưng tiền có thể mua được thức ăn cho cả nhà, mua được đồ chơi cho con, quần áo đẹp cho con mặc, dày dép để con đi, mua sách vở, đóng tiền học để con được đến trường…. Nhưng để có được đồng tiền không phải dễ. Ngày nào bố mẹ cũng phải dậy từ sáng sớm, đi làm đến tận tối mịt mới về thì mới có đủ tiền tiêu trong tháng. Hôm nào bố mẹ không khỏe hoặc con ốm, bố mẹ phải nghỉ việc ở nhà thì sẽ không có lương, cuộc sống sẽ khó khăn hơn.
Con lên 3 tuổi, cứ mỗi cuối tuần, mẹ thường cho con đi chợ cùng mẹ, để con xem mẹ sử dụng tiền như thế nào. Mẹ giải thích cho con biết rằng mẹ không có nhiều tiền, không có đủ để mua tất cả những gì mẹ thích. Mẹ cho con biết tại sao mẹ mua thứ này mà không mua thứ kia, tại sao mẹ mua chừng này mà không mua nhiều hơn, thức ăn này thì cần phải nấu cùng với loại rau thơm nào… Vậy là, ngoài ý thức về tiền bạc, con còn học thêm được cách phối hợp các loại thức ăn và gia vị.
Khi con lên 4 tuổi, mẹ cho phép con được làm quen với việc sử dụng tiền. Thứ 7 hàng tuần, mẹ được nghỉ làm, hai mẹ con cùng nhau dạo phố. Công việc đầu tiên là tổng kết xem tuần vừa qua con có xuất sắc không. Nếu con ngoan (theo đánh giá của mẹ), mẹ sẽ thưởng cho con 30,000 đồng để con sử dụng. Hai mẹ con cùng lập kế hoạch chi tiêu.


Ăn kem, ăn sữa chua.
Mua đồ chơi.
Mua sách, bút màu, tranh cát…
Đi chơi đu quay ở nhà văn hóa.
……

Con chỉ được phép chọn một hoặc hai trong số các danh mục nêu trên, bởi vì quỹ tiền mặt của con có hạn. Dĩ nhiên mẹ sẽ cầm tiền hộ con, nhưng con lựa chọn mua cái gì thì mẹ sẽ đưa tiền để con trả cho người bán hàng. Con chỉ được phép lựa chọn những thứ bằng hoặc rẻ hơn số tiền con có, không được phép tiêu nhiều hơn. Kể cả mua đồ chơi, con cũng chỉ được chọn những loại rẻ tiền như bóng bay, hộp bút màu, tranh cát… Vì thế, con sẽ phải suy nghĩ, cân nhắc và lựa chọn thứ nào mà con thích nhất nhưng cũng phù hợp với túi tiền của con nhất. Nếu con tiêu ít hơn, hoặc hôm nào trời mưa, hay vì bất kể lý do gì đó mà con không tiêu đến số tiền con có, số tiền còn lại sẽ được bù vào tài khoản của con cho tuần kế tiếp.
Một hôm, con thích bộ đồ chơi xếp hình trị giá 75,000 đồng. Con năn nỉ mẹ mua cho con, nhưng mẹ nhất quyết từ chối vì 2 lý do:
-Quỹ tiền mặt của con không đủ. Nếu con cần mà mẹ cứ cho con thoải mái, con sẽ không biết đến thiếu thốn và không biết quý giá trị của đồng tiền.
-Mẹ không thích đồ chơi Trung Quốc.
Mẹ yêu cầu con, hoặc là chọn món đồ chơi khác (mẹ chỉ cho con một loạt đồ chơi có giá thấp hơn số tiền con có), hoặc là con sẽ phải nhịn chi tiêu trong tuần này, tuần sau, thậm chí là tuần sau nữa… để dành bao giờ đủ tiền để mua một bộ đồ chơi “made in Vietnam” thì mẹ con mình sẽ cùng đi mua. Nếu con ngoan, con làm được việc gì đó xuất sắc như sáng dậy sớm, mẹ không phải gọi, tối đi ngủ đúng giờ, biết quét nhà, nhặt rau giúp mẹ… thì mẹ sẽ thưởng bằng cách nhân đôi số tiền con có. Như thế, con sẽ mua được món đồ chơi con thích nhanh chóng hơn. Nếu con đồng ý thì coi như kế hoạch của hai mẹ con mình đã được xác lập.
Và bây giờ, con còn có thêm một con lợn đất – con mua được bằng tiền tiết kiệm của con. Mẹ quyết định cho con số tiền hàng tuần nhiều gấp đôi, một nửa “để con cho em Heo ăn kẻo em đói lắm rồi” và nửa còn lại dành cho chương trình dạo chơi cuối tuần của hai mẹ con. Thỉnh thoảng, mẹ “bí mật” nhét thêm tiền vào lợn đất. Bởi vì mục tiêu của mẹ con mình là đầu năm học mới, con sẽ đập lợn đất, mua quần áo, giầy dép mới, mua sách vở, đóng tiền học cho con. Con sẽ để dành một phần nhỏ để mua quà tặng cho các bạn nghèo cùng lớp, những món quà nhỏ, nhưng mẹ tin các bạn sẽ vui.
Chương trình của mẹ con mình còn dài lắm bé yêu ạ. Mẹ hi vọng rằng con sẽ không đi chệch những gì mẹ đã, đang và sẽ định hướng cho con.

Chúng mình làm được đấy và nên làm. Khi còn nhỏ, thời bao cấp, đồng tiền là cái gì đó quý hiếm và cũng hết sức cấm kỵ. Mẹ mình dị ứng với tiền lắm, không bao giờ cho con tiêu tiền cả. Bạn mình mà có tiền là mẹ mình đánh giá ngay. (Ôi một thời cực đoan, mình nghĩ cũng nhiều cô bác ngày xưa dạy con giống mẹ mình). Những hạn chế của một đứa trẻ xa vời với khái niệm đồng tiền giúp mình hiểu và cần thay đổi cách dạy với các con.
Tiền Việt nhà mình với các bé dễ tính hơn một số tiền nước ngoài, ví dụ như Sing có các đồng xu. Chính vì thế các con mình khoảng 5 tuổi biết cộng trong phạm vi 10 rồi là mình cho tiêu tiền. Các khoản tiền nhỏ chỉ khoảng trên dưới 1 đô thôi cho những đồ lặt vặt như đồ chơi nhỏ hay các đồ dùng cá nhân của con bút chì, tẩy, thuốc đánh răng. Mình đưa con ra hàng tạp hóa, cho con ngắm nghía chọn đồ, giao hẹn con chọn đồ rẻ hơn 2 đô chẳng hạn. Sau đó thì đưa tiền, lúc đưa thì nói mẹ đưa con bao nhiêu tiền, bao gồm bao nhiêu đồng xu. Nhắc con cộng lại xem tổng cộng mẹ đưa bao nhiêu. Bé trả tiền xong đưa lại mẹ, mình cũng nói con kiểm tra lại bao nhiêu đồng xu, tổng cộng bao nhiêu tiền, có đúng tiền mẹ đưa và tiền trả lại đúng chưa? Vì thế các bé nhà mình rất dễ hiểu cách tính tiền, học về tiền bằng thực tế luôn chứ không cần làm bài tập sách vở làm gì.
Từ lớp 1, con trai 7 tuổi, có tính cẩu thả và không tập trung. Làm bài không bao giờ kiểm tra lại bài và luôn không bao giờ đúng hết bài làm. Mình quy ước với con nếu con làm đúng hết bài cô giáo ở trường và ở lớp học thêm được full mark, mẹ sẽ ký thưởng 1 chữ ký. 5 chữ ký được chuyển thành tiền. Con mình vui vì nó có thu nhập (earn money) dù chỉ là chút tiền, nên chú tâm làm bài cẩn thận hơn. Và đó đúng thực sự là cố gắng của cháu. Có thu nhập rồi mình chuyển hết khoản chi tiêu cá nhân và mua đồ chơi cho bạn ấy phải lo. Mình không can thiệp vào chuyện chi tiêu của cháu, để cháu tự quyền quyết, nhưng thỏa thuận là tiêu gì con báo trước cho mẹ. Mua đắt mua rẻ, đồ xấu đồ tốt mình không ngăn cản. Nhưng bao giờ cũng phân tích trước khi mua và sau khi mua rồi. Mua tốt thì mẹ khen, mua dở thì mẹ không chê, chỉ phân tích cho cháu dở ở chỗ nào, thực ra nó biết hết nhưng nhắc lại để lưu tâm rút kinh nghiệm. Muốn mua một món đồ lớn thì cháu cũng phải để dành tiền, đôi lúc quên mất mục tiêu để dành thì mẹ nhắc cho nhớ thì cũng đắn đo và quyết để dành hơn. Các con tiêu tiền sớm với số tiền chưa lớn, chúng tuy chưa biết sự cực nhọc để kiếm tiền, nhưng riêng sự kiên trì tích lũy và những tiếc nuối của tiêu pha những thứ vô nghĩa thì chúng hiểu được phần nào và rút cho chúng những bài học riêng. Thà chấp nhận mất chút tiền lúc bé và học được từ sớm, bé sẽ có cách tiêu tiền đúng đắn hơn khi trưởng thành.
Bé nhà mình tham gia Hướng đạo sinh theo nhà trường (Scout). Cháu xung phong đi bán vé số để lấy tiền quyên góp. Mức bán bao nhiêu là tùy các bé tình nguyện. Trẻ con để bán được chúng phải tính toán. Chúng sử dụng các mối quan hệ có thể giúp chúng và cũng không ngại ngần đi mời những người lạ hoặc hàng xóm. Qua những việc như thế, chúng cũng phải tìm mọi cách thuyết phục mọi người mua cho. Bé nhà mình đợt đó chưa biết gì, thấy các bạn nhận nhiều vé, cũng nhận giống các bạn, nên vẫn còn thừa một số vé mặc dù đi bán cật lực. Nó cứ phải nghĩ làm cách nào giải quyết nốt, mình ướm thử sao con không lấy tiền để dành ra mua nốt đỡ phải nghĩ. Nó nói nó không muốn như vậy và cứ nghĩ mãi và kết quả cuối cùng là chẳng còn cách nào khác khi đã đến hạn phải nộp, cháu gọi điện nhờ ông bà nội mua giúp cháu:D, đó cũng là giải pháp cực chẳng đã của cháu. Đợt đó mình có dặn con là, ông bà chỉ giúp được một lần, từ lần sau con cần ước lượng chính xác để có kế hoạch và nhận mức bán cho phù hợp. Qua những việc như thế cũng giúp con trẻ học được nhiều thứ.

@ chị khongtaonickduoc: Bài viết của chị và bài viết của em tổng hợp lại thành 1 lesson perfect đến > 50% nhỉ :D. Em sẽ đánh dấu bài viết của chị để khi bé nhà em lớn hơn chút nữa sẽ học hỏi và áp dụng :LoveStruc::Rose:. Em bé nhà chị giỏi quá!:LoveStruc:
09:30 SA 27/10/2009
Một lời cầu nguyện cho Đỗ Quyên
Cầu mong cho em Quyên sức khỏe dồi dào chiến thắng mọi bệnh tật!
Mong cho gia đình chị khỏe mạnh để cùng sát cánh bên em!
08:08 SA 27/10/2009
Ba lô này là của ai ?
Cách giải quyết vấn đề của anh thật hay! :Rose::Rose:
Chúc anh lại đoạt giải trong vòng 3 này để 2 con có 2 balô nhé! Hai bé nhà anh ngoan quá!
11:28 SA 23/10/2009
Giúp bé cứng rắn, tự tin và không sợ hãi!
Thật ra cứ nói là trẻ con nhưng cái gì chúng cũng nhận thức và biết hết đấy. Nếu chúng đòi được 1 lần là lần sau chúng sẽ tiếp tục vòi vĩnh ngay. Bé nhà em được 15 tháng là con cũng đã biết rồi. Việc bé bám mẹ cũng do rất nhiều lý do:
1. Nếu em vẫn cho bé bú mẹ
2. Đa phần các em bé đều bám mẹ không rời
3. Bé cảm nhận được sự chở che, yêu thương từ người mẹ (có những em bé bám bà không rời vì em bé cảm nhận mạnh được điều này từ người bà chứ không phải người mẹ)
4...
Có rất nhiều những lý do khiến bé bám mẹ bạn à. Con nhà mình cũng vậy, đến mức đi vệ sinh mà mình còn phải ẵm con đi cùng cơ đấy.
Còn chuyện em nghiêm khắc với con như vậy cũng là việc nên làm. Vì chị đọc những gì em viết thì bé nhà em rất cá tính đấy. Chỉ có điều đã nghiêm khắc với con thì em và bố bé phải quán triệt việc này từ đầu đến cuối. Đừng có nghiêm khắc 1 lần rồi lần sau lại không thì bé sẽ không cảm thấy biết lỗi và nhận ra cái lỗi của mình nữa (nói nôm na người ta gọi là sẽ bị nhờn thuốc đó em :Battin ey:). Nhưng em phải luôn lưu ý đến con ở điểm này nhé: Khi đang cho trẻ ăn thì không được để cho con khóc - nhất là những lúc trẻ đang ngậm đồ ăn - Trong lúc này dù bé có vòi vĩnh, hư bao nhiêu thì chúng mình cũng phải nhân nhượng con để dỗ bé nuốt xong. Vì khi trẻ đang ăn, nếu để trẻ khóc thì rất nguy hiểm (trẻ có thể sặc, ....). Và trong cả những lúc nghiêm khắc với con, nếu thấy con có biểu hiện sắp ói thì 1 trong hai bố mẹ cũng nên nhẹ nhàng ngồi dậy nói cho bé biết là việc con đang làm rất không nên 1 tý nào cả. Con còn làm vậy thì sẽ trở thành
1 em bé không ngoan - mà chẳng ai yêu em bé không ngoan tý hết. Vì nếu để bé ói thì cũng không nên em ạ. Việc uốn nắn các con đều phải từ từ và nhẫn nại - không phải chỉ làm 1 ngày, 2 ngày là bé sẽ sửa được tính đó đâu. Nói vui chứ, dạy con cũng là cách để rèn tính kiên nhẫn cho mỗi bố mẹ chúng mình em nhỉ?
Bé nhà em tuy còn bé nhưng là 1 cô bé có cá tính đấy, chỉ cần em và xã cố gắng uốn nắn con dần dần thì bé sẽ rất ngoan đó em - vì các con đều hiểu hết thái độ của người lớn đấy nhé :Smiling:

Đúng là dạy con thì cả bố mẹ phải thực sự nghiêm khắc, nhưng đôi lúc cũng phải có một người mềm dẻo chị ạ. Ví dụ như bé bị bố mắng, thì mẹ phải an ủi vỗ về: "Thôi con biết lỗi rồi, bố đừng mắng con nữa, con xin lỗi bố đi". Như thế, bé vừa yên tâm là có mẹ chở che, nhưng mẹ cũng giúp bé nhận ra rằng bé đã sai và mẹ sẽ không bênh vực cho cái sai của bé.
Còn nếu bố mắng mà mẹ cũng hùa vào, gọi là "đổ thêm dầu vào lửa" thì nhiều khi còn dẫn đến kết quả ngược lại, bé sẽ trở nên lì đòn, tâm lí căng thẳng, cho rằng cả bố cả mẹ đều "ghét" bé.
Nói chung là phải thực sự nghiêm khắc với con, nhưng bố sẽ nghiêm khắc theo kiểu của đàn ông, thẳng thắn, quân sự, còn mẹ thì vẫn phải nhẹ nhàng, giảng dải cho con hiểu để con biết lỗi, biết sai mà sửa.
09:29 SA 22/10/2009
Dạy con ý thức về tiền bạc
chị ơi, thật tuyệt vời. Chị hãy chia sẻ thêm những kinh nghiệm cho tụi em học hỏi nhé! Vấn đề tiền bạc khó vậy mà cách chị xử lý vấn đề mới nhẹ nhàng làm sao. Còn 1 việc chị có thể chia sẻ thêm đó là về giáo dục giới tính cho con, chị làm sao ạhh?

Mình nghĩ ở tuổi các bé thì chỉ nên dạy bé về các bộ phận trên cơ thể, sự khác biệt giữa cơ thể bé gái và bé trai (cho bé xem tranh) và dạy bé cách bảo vệ mình.
Mình thấy cách dạy con của meberuby rất hay:
Trong một lần đi hội thảo về sức khỏe sinh sản vị thành niên, tôi có dịp trò chuyện cùng một chuyên gia người nước ngoài. Chúng tôi có bàn về việc giáo dục ý thức giữ gìn cho bé gái. Chuyên gia có một cách rất hay. Đó là mẹ hãy tắm chung với bé, ngoài việc hướng dẫn bé vệ sinh vùng kín, mẹ nên luôn nhắc nhở bé đây là một trong những cơ quan có “ý nghĩa” nhất với một người con gái. Hãy dạy bé cách tự chăm sóc nó, không để người khác tự tiện sờ vào. Đây cũng là một cách giúp bé đề phòng với những “yêu râu xanh” thời buổi bây giờ.
Lúc tắm chung, Ruby nhà tôi có hỏi “Mẹ ơi, sao mẹ không giúp con vệ sinh trym của con, mọi khi mẹ vẫn làm đó thôi?”
Mình trả lời: “Trym của con thì chỉ là của con thôi. Không ai có quyền sờ vào chỗ này, kể cả những người thân thiết với con nhất. Mẹ và bố chỉ giúp con vệ sinh khi con chưa thể tự làm được và từ nay, tự con làm đều đó. Đây là tài sản vô giá của một công chúa. Hễ có ai sờ vào chỗ này mà chưa được sự đồng ý của con tức là xúc phạm một công chúa, và khi đó con phải: thứ nhất, tránh xa người đó ra; thứ hai, báo ngay cho bố mẹ (hoặc người lớn nào gần nhất) biết để có thể giúp con xử lý vấn đề…” Con bé gật gù và từ đó luôn tự ý thức vệ sinh thân thể như một “người lớn” dưới sự quan tâm, giám sát của mình
.

Ngoài ra, bài viết của Mẹ Bimbi cũng rất hay và hữu ích.
"
Phòng chống xâm hại tình dục trẻ em

---------------------------------------------------------------------
Có lẽ chưa bao giờ những thông tin dồn dập về xâm hại, bạo hành, bóc lột trẻ em lại làm chúng ta đau lòng đến vậy. Mọi người chỉ có thể thôt lên sự căm phẫn, căm phẫn và đau đớn khi mọi chuyện đã bị phát hiện, và bao nhiêu con trẻ đã bị xâm hại tàn bạo.
Đây là vấn đề đau lòng, và cần sự nghiêm khắc vào cuộc của nhà nước và các ngành liên quan. Ở đây, mình xin chia sẻ những thông tin mà những người làm cha, làm mẹ như chúng mình cần lưu tâm để bảo vệ con cái, đồng thời giúp các cháu bị xâm hại một cách phù hợp nhất.
1. Phòng ngừa xâm hại tình dục trẻ em:
- Cả con trai và con gái đều là đối tượng của xâm hại tình dục, và đều bị ảnh hưởng vô cùng nặng nề. Tuy nhiên, ở VN, tỷ lệ các bé gái bị xâm hại nặng nề hơn nhiều.
- Bố mẹ KO ĐƯỢC để các con nhỏ, chưa biết bảo vệ mình ở nhà một mình, ra đường, ra chỗ vắng một mình. KO ĐƯỢC cho con tiếp xúc với những người hàng xóm, hoặc kể cả họ hàng có biểu hiện xấu, nhân cách xấu, hay uống rượu, xem phim đen, những người ở hoàn cảnh vắng vợ, độc thân, bệnh lý, hoặc những em trai đang ở tuổi dậy thì, phát dục, chưa hoàn thiện nhân cách.
- KO để các con đi chơi, ngủ trưa, ăn mặc hớ hênh (v.d có thể nhìn thấy qua cửa sổ), nhất là các bé đang tuổi ăn tuổi lớn, phổng phao, dễ gây tò mò, kích thich các đối tượng "bệnh hoạn".
- Dạy các con từ 4 tuổi trở lên về việc xấu, ko cho làm như "ko cho ai sờ vào đây con nhé", "ko cho ai bế", "nếu ai làm thế con thét to lên và chạy nhanh" v.v. Tâm sự để con luôn thổ lộ, "mách" những chuyện xảy ra với mình.
- Cần lưu ý những người quen biết ngắn hạn, mới xuất hiện như thợ sửa nhà bên cạnh, người thuê nhà. Nhưng cũng hết sức cẩn trọng khi trao các bé cho những người thân, vì đã có trường hợp bạn thân của chú ruột lạm dụng bé gái.
- Thường xuyên quan sát, để ý các biểu hiện cơ thể và tâm lý của con mình.
2. Phát hiện trẻ bị xâm hại
Xâm hại trẻ em xảy ra ở nhièu mức độ khác nhau. Trẻ bị dụ dỗ, phỉnh phờ, doạ nạt để bị dâm ô, sờ mó, động chạm cơ thể, đến dụ dỗ giao cấu, cưỡng dâm, và bán trẻ vào các dộng mại dâm, ra nước ngoài v.v.
Điều quan trọng của người lớn là giúp trẻ phòng tránh, đồng thời thường xuyên tâm sự, trao đổi với trẻ, quan sát những thay đổi các biểu hiện về tâm lý và cơ thể của con mình.
Nghiêm trọng - trẻ bị xâm hại bằng các hành vi dâm ô, sờ mó
- Trẻ hay qua lại nhà của một ai đó bất thường, nhất là cùng vào những thời điểm (chỉ có một sô người ở nhà - trong trường hợp này, trẻ chưa được bố mẹ dạy thế nào là hành vi xấu, trẻ có thể bị dụ dỗ để dâm ô)
- Trẻ giật mình vu vơ, hơi có biểu hiện "ngơ ngơ" hoặc đờ đẫn
- Sợ sệt, xấu hổ khi gặp "một số" người
- Tắm quá lâu, hoặc quá nhanh
Đặc biệt nghiêm trọng - trẻ bị xâm hại tình dục
- Thay đổi tính tình đột ngột
- Sợ hãi, thu mình giấu diếm, xấu hổ, ko muốn nói chuyện với người khác
- Đau khổ, khóc lóc, trốn tránh, nhưng lại sợ ngủ một mình, ác mộng
- Cơ thể có những vết bầm tím, xây sát
- Đi lại, ngồi, sinh hoạt gượng, khó khăn, đau
- Có vết xây sát, sưng tấy, máu hoặc chất nhầy ở bộ phận sinh dục
By MẹBimBi

(Xin phép mẹ Bimbi cho em được chia sẻ những kinh nghiệm rất hữu ích của chị với các mẹ nhé!:LoveStruc::Rose:)



Ở tuổi của bé, chỉ dạy thế đã các mẹ nhỉ. Còn các vấn đề khác, để bé đi học, bé nhận thức đầy đủ rồi mới chỉ bảo sau.
Mình đang đọc một số tài liệu hướng dẫn GDGT, hi vọng sẽ có dịp chia sẻ với các mẹ sau nhé! :LoveStruc:
08:34 SA 22/10/2009
Giúp con sửa tật nói ngọng!
Các mẹ ơi, thế bao giờ thì phải sửa tật nói ngọng, bé nhà em 23 tháng, mới biết nói lus 18 tháng và bây giờ thì nói nhiều lắm rồi. Có thể hát hêt bài Đi học. từ lúc biết nói thì các âm tương đối chuẩn chỉ có mỗi ko nói đc chu L mà toàn là n. Khi em dạy con sửa thì con vẫn ko phát âm đc chữ L. Em sợ là do bé quá nên con ko nói dc. TH như con em có phải luyện ngay ko các chị

Tập càng sớm càng tốt, ngay khi phát hiện ra con bị ngọng, mẹ nó ạ. Hai chữ L và N thì không phải là do con bé quá đâu. Mình sửa sớm, để con có ý thức từ sớm, dễ sửa hơn.:Rose:
Con gái mình hồi dưới 2.5 tuổi thì nói rất chuẩn, nhưng từ khi đi học mẫu giáo, bé tự dưng nói ngọng. Bây giờ hai mẹ con vẫn đang phải "trường kỳ kháng chiến" đấy.
04:08 CH 21/10/2009
Giúp con sửa tật nói ngọng!
Phải thật nhẹ nhàng với con và kiên trì các mẹ ạ. Bệnh nói ngọng không phải một sớm một chiều mà chữa được. Mình thì dạy cho con cả sáng, cả tối, mỗi ngày một ít mà vẫn chỉ mới đỡ thôi, chứ chưa khỏi hẳn. Nhưng mình tin rằng, nếu mình kiên trì thì sẽ thành công.
04:27 CH 20/10/2009
Tại sao con cóc không có đuôi?
Cách giải thích của mẹ hopefulspring rất hay. Bé nhà mẹ thông minh quá, cũng hiểu được cả thành ngữ "trơ thân cụ" nữa vì không thấy bé hỏi lại mẹ câu này. Nếu là bé nhà mình thì tới đó sẽ quay ngoắt sang hỏi mẹ ơi "trơ thân cụ" là gì chứ không còn quan tâm tới câu hỏi chính nữa. Mẹ mùa xuân hi vọng dạy con giỏi quá.

Bé không hỏi lại, có thể có hai lý do: hoặc là bé đã hiểu, hoặc là bé không quan tâm.
Bé nhà mình thì chỉ hiểu rằng con cóc trông trơ trụi vì không có đuôi thôi, vì sau đó, mẹ có thêm vào câu "không đuôi vẫn hoàn không đuôi" mà, chứ chưa thực sự hiểu cặn kẽ, cụ thể như giải thích trong "từ điển tục ngữ, thành ngữ Việt Nam".
04:11 CH 20/10/2009
h
HopefulSpring
Bắt chuyện
4.4kĐiểm·12Bài viết
Báo cáo