images
Thịnh hành
Cộng đồng
Bé yêu - Mẹ có quà cả nhà đều vui
Thông báo
Đánh dấu đã đọc
Loading...
Đăng nhập
Bài viết
Cộng đồng
Bình luận
Ta đi làm ở Tây
tôi nghĩ vấn đề mấu chốt là ở cá nhân mỗi người chứ không phải chỉ vì ở VN hay nước ngoài. Ngay cả khi bạn làm việc ở VN thì bạn vẫn có nhiều cơ hội để tích lũy kinh nghiệm và đôi khi kinh nghiệm rất quí là đằng khác. VN là nước đang phát triển, xây mới nhiều nên nếu chịu khó học hỏi và tìm hiểu bạn cũng sẽ có được những kiến thức mà nhiều người khác ở các nước phát triển không có, đơn giản vì họ chỉ phát triển và làm mới trên cơ sở hạ tầng đã có sẵn chứ rất ít làm mới hoàn toàn.
Không phải lý thuyết đâu mà đó là kinh nghiệm của bản thân. Nhờ chịu khó học hỏi và tìm tòi khi làm việc ở VN mà đến khi sang nước ngoài, trong công việc chuyên môn cổ cồn:)), tôi không hề thua kém nếu như không nói là hơn khá nhiều các đồng nghiệp nước ngoài.
Theo tôi thì làm việc ở đâu cũng thế, quan trọng nhất vẫn là cái motivation của mỗi cá nhân để tích lũy cho mình kinh nghiệm để có thể ứng dụng trong các môi trường mới.
04:55 CH 15/01/2015
Báo Trung Quốc lớn tiếng chỉ trích bộ trưởng Đinh...
Xét về khía cạnh quản lý của Bộ thì việc bác Thăng "mắng" nhà thầu là đúng. Là người chịu trách nhiệm trước Chính phủ, trước nhân dân (hy vọng thế) về dự án của nước nhà và là Chủ tịch Ủy ban an toàn giao thông quốc gia khi dự án đó có vấn đề nghiêm trọng về an toàn thì bác cần lên tiếng.
Trách nhiệm trực tiếp đương nhiên là của nhà thầu EPC, sau đó mới đến Chủ đầu tư trực tiếp là hai bên có quan hệ hợp đồng trực tiếp, ràng buộc bới nghĩa vụ, quyền hạn và trách nhiệm theo qui định trong hợp đồng. Việc Bộ GT phải ra tay là can thiệp hơi sâu vào quan hệ trực tiếp của 2 đối tác trong hợp đồng, Nhưng có lẽ trong dự án này và thiết nghĩ nhiều dự án làm ăn với các nhà thầu TQ khác, Chủ đầu tư lậm quá sâu và bị chi phối (bởi tiền, quan hệ...) nên há miệng mắc quai, không thể kiên quyết với nhà thầu. Vì thế Bộ GT phải xắn tay vào.
Giơ đầu chịu báng cho cấp dưới có lẽ là việc cực chẳng đã cho bác Thăng. Những điều bác Thăng nói trong vụ việc không mang yếu tố chính trị. Việc chính trị hóa lên là do báo Hoàn Cầu (có thể do nhà thầu TQ đứng sau). Đó là bài không mới của TQ, khi họ không thể đạt được yêu cầu về kỹ thuật và chất lượng thì dùng quan hệ chính trị, sức ép chính trị để công trình được thông qua. Dự đoán ít hôm nữa sẽ có chỉ đạo, nhắc nhở từ nước mẹ “láng giềng tốt, đồng chí tốt, anh em tốt”, còn VN thì tụng kinh “ddeer nghị các bên liên quan kiềm chế, tránh làm phức tạp thêm tình hình”. Rốt cuộc thì công trình cũng hoàn thành (với chất lượng thế nào mới là câu hỏi cần giải đáp), vẫn được nghiệm thu đầy đủ và nghiêm túc, các bên hỷ hả cắt băng khánh thành rồi chuẩn bị cho dự án mới “sua chua tuyen duong sat tren cao Cat Linh – Ha Dong”.
02:21 CH 13/01/2015
Ca sĩ Bảo Yến: 'Nghệ sĩ trẻ bây giờ quá ngu si'
tôi hâm mộ giọng hát Bảo Yến hơn 20 chục năm. Tôi xem clip "Dấu ấn" quay ở SG và có mấy nhận xét thế này:
1. Giọng hát Bảo Yến
Đối với tôi, tên gọi của live show "Dấu ấn" có 2 ý nghĩa chính:
Dấu ấn mà giọng ca Bảo Yến đã làm nên trong âm nhạc VN
Dấu ấn mà thời gian đã để lại trong giọng ca Bảo Yến.
Phải thẳng thắn thừa nhận thời gian đã tạo nên dấu ấn rõ rệt trong giọng ca Bảo Yến. Sau hơn 20 năm vắng bóng trên sân khấu lớn, sức khỏe và giọng ca của chị không còn được như thời nào. Giọng hát đôi chỗ bị rè, tiếng không còn tròn trịa, và clip quay gần lộ rõ với những âm vực cao, chị đã phải rất cố gắng để dồn sức, lấy hơi.
Tuy nhiên, với thời gian, không có gì là bất biến. Không ai mong đợi một danh ca sau hơn 20 năm, một người phụ nữ 56 tuổi, đã trải qua những thăng trầm của cuộc đời, có thể giữ nguyên được giọng hát như thời vàng son. Vẫn là chất giọng ấy, thấm đẫm, nồng nàn, rất riêng biệt và có thể nhận ra ngay của Bảo Yến, tuy nhiên đã nhuốm mùi thời gian.
Một vài bài trong clip, Bảo Yến vẫn hát tốt như Chuyện hợp tan, Khi xưa ta bé, Ở hai đầu nỗi nhớ tuy còn vài từ hơi rè.
Tôi không biết, liệu Bảo Yến có mong muốn tìm lại hình bóng xưa khi làm live show này không, nhưng quyết định giải nghệ của chị bây giờ là rất đúng đắn. Quá khứ không thể quay ngược lại, cũng như tôi, hâm mộ giọng ca của chị và chỉ sưu tầm, nghe những bài chị hát từ thủa vàng son. Người xưa có câu "thầy đồ già, con hát trẻ" thật đúng.
Với những thành công trong quá khứ và dấu ấn trong giọng hát thời đỉnh cao để lại trong âm nhạc VN, tôi vẫn luôn trân trọng chị.
2. Về tổng thể chương trình
Tổng thể chương trình theo tôi là vụng về và nhiều thiếu sót. Thiển nghĩ là đạo diễn tồi.
Về qui mô thì live show tổ chức trong nhà thi đấu với khoảng vài ngàn khán giả, đổi với dòng nhạc Bảo Yến hát là hợp lý. Đa phần khán giả có mặt trực tiếp trong đêm nhạc đó tương đối trẻ và họ không phải là đại diện cho những người hâm mộ giọng ca Bảo Yến. Người hâm mộ Bảo Yến là những người lứa tuổi từ 10 dến 40 vào những năm 85 - 90, thời vàng son của ca sỹ. Những người đó đến nay là khoảng 35 đến 70 tuổi. Những người hâm mộ Bảo Yến hơn 40 vào những năm 85 - 90 thì giờ đã quá thất thập hoặc đã không còn sống.
Vậy những khán giả chính của giọng ca Bảo Yến là những người xem và nghe giọng hát của chị qua truyền hình chứ không phải những khán giả trong đêm live show. Vậy nên qui mô live show vài ngàn người là OK.
Sự thiếu sót trong chương trình là trong số các khách mời không có Nhã Phương và Ngọc Sơn, hai người từng hát chung với Bảo Yến trong thời đỉnh cao. Mặc dù Nhã Phương thời đó chỉ là giọng ca bình thường, nhưng sự thiếu vắng của 2 người: chị em và đồng nghiệp trong chương trình này rõ ràng là thiếu sót. Ít ra cũng nên có chút phỏng vấn họ thì hay hơn.
Hoặc chí ít cũng nên có mặt vài ca sỹ thế hệ tiếp nối của Bảo Yến như Thanh Lam, Phương Thanh, những người mà giọng hát của họ có ảnh hưởng lớn từ giọng ca Bảo Yến.
Đằng này lại có 2 người: Hiền Thục và Đức Tuấn. Tôi không biết có cần gọi họ là ca sỹ hay không, vì bản thân 2 người này tự gọi mình là ca sỹ. Phải nói ngay rằng vì xem clip mà tôi lỡ phải nghe họ hát. Hiền Thục sức yếu và không có kỹ thuật, khi hát mấy nốt cao thì âm thanh cụt lủn, đuối sức. Về mặt tệ hại thì Đức Tuấn còn hơn, nốt cao không hát được thì ...đọc thành văn, chỗ nào cố thì gân cổ nổi chằng chịt, cứ như xe đang rỉ rỉ rỉ rỉ bò lên dốc. Ôi giời, phải nói là giọng ca khủng khiếp.
2 cậu con trai của Bảo Yến, đệm đàn hoặc chơi piano là ổn rồi, nếu hát không được thì cố hát làm chi cho hỏng chương trình?
Phối khí của chương trình không đạt, chỉ 2-3 bài là chơi tương đối giống như phối khí những bài khi xưa của Bảo Yến như Khi xưa ta bé, Ở 2 đầu nỗi nhớ. Phối khí các bài còn lại đều yếu, thua xa phối khí ngày trước. Hay những bài ngày trước làm trong studio thì phối khí tốt hơn?
Trong chương trình lặp lại quá nhiều điệp khúc tài trợ. Ngay cả mục phỏng vấn "1 khán giả" sao không chọn 1 khán giả bất kỳ trong số khán giả có mặt hôm đó, nếu hay hơn nữa thì để 1 khán giả gọi điện đến chương trình và nói lên cảm xúc của mình, sao lại chọn "khán giả" là nhà tài trợ rồi chị này nói linh tinh nhăng cuội, hô khẩu hiệu quảng cáo. Nếu đã dành 1 phần để cảm ơn nhà tài trợ và quảng cáo thì làm đàng hoàng 1 mục riêng, vài phút ngắn gọn là đủ. Đằng này thì chọn "1 khán giả" nhưng không thực sự là 1 khán giả chân thành, khách quan để nói lên cảm xúc của mình đối với giọng ca Bảo Yến, như thế là làm mất đi quyền của 1 khán giả thực sự và xúc phạm rất nhiều khán giả chân chính khác, làm cho chương trình trở nên thô tục.
3. MC, nhà báo Minh Đức
Tôi phải dành 1 mục để nói riêng về MC này: rẻ tiền, phông văn hóa quá kém, lười biếng, trình độ chỉ làm MC đám cưới thì tạm được.
Với người làm MC trong chương trình âm nhạc, điều quan trọng là phải hiểu mình muốn tạo ra cho khán giả một không gian âm nhạc thế nào. Cái không gian âm nhạc ấy không phải chỉ là anh ta thay cái áo màu đỏ và nói rằng "tôi đã thay áo rồi", hay những câu nói kiểu dân chơi, giang hồ vặt như "đẳng cấp là nhất thời, phong độ là mãi mãi", "chúng ta không cho ca sỹ Bảo Yến giải nghệ".
Dẫn chương trình trước hết phải hiểu về dòng nhạc, biết khán giả là những đối tượng nào, đưa ra mạch cảm xúc kết nối các bài hát, có thể là một vài câu gợi những kỷ niệm xưa, tạo nên không khí cho sự giao lưu giữa ca sỹ và khán giả. Người hâm mộ Bảo Yến, khán giả của Bảo Yến là những người biết nghe nhạc và thích dòng nhạc trữ tình, nhạc xưa. Vì thế những câu từ dẫn dắt nên trau chuốt, lãng mạn phù hợp với không gian cho dòng nhạc này.
Đằng này thì anh ta cắm mặt vào tờ giấy viết sẵn rồi đọc với 1 giọng đều đều không có thanh điệu, mà cũng chỉ có vài câu thô thiển nặng về hô khẩu hiệu. Về phong thái, khi đứng trước khán giả thì phải có "eye contact", đó cũng là nguyên tắc tối thiểu trong giao tiếp. Có mấy trang giấy sao không học thuộc, hoặc cố gắng nhớ lấy ý chính để giải phóng cái mặt, cái mắt mình để contact với khán giả?
Ngay cả cách xưng hô với khán giả, anh ta dùng "bạn" hết. Nên nhớ rằng các khán giả chính, người hâm mộ chính của Bảo Yến là những người 40 - 70 tuổi và ngồi trước màn hình chứ không phải chỉ những bạn trẻ trong nhà thi đấu Nguyễn Du hôm đó. Vậy sao không dùng 1 tập hợp từ để gọi tên những khán giả như vậy, chẳng hạn "các quí khán thính giả đang trực tiếp tham gia chương trình live show hôm nay và các quí khán thính giả đang theo dõi live show qua truyền hình".
Điều đó thể hiện tác phong thiếu chuyên nghiệp và sự lười biếng, không hiểu mình cần làm gì của MC Minh Đức.
Tôi đã từng viết báo và làm MC trong công ty, mặc dù chỉ làm amateur ngoài công việc cho vui trước khoảng 1-2 trăm khán giả mà còn làm chuyên nghiệp hơn MC Minh Đức.
12:48 CH 09/12/2014
Ca sĩ Bảo Yến: 'Nghệ sĩ trẻ bây giờ quá ngu si'
Trong số đó chắc bao gồm cả những người như Tùng Dương?
Ghét mấy người chửi đổng, vơ đũa cả nắm. Chả biết quen được mấy "nghệ sĩ", hay là mỗi ngày cũng chỉ lên kênh 14 với WTT đọc mấy cái scandal xong gom hết cả làng nghệ sĩ vào chửi cả lượt.

trong gia đình thì thằng cu TD gọi mình là chú, chẳng biết người ngoài oánh giá nó thế nào nhưng mình vẫn chê vì âm vực sâu, không tròn tiếng, khó có thể thành nghệ sỹ lớn được.
Gia đình Mỹ Linh thông gia với 1 bên họ nhà mình (nhà anh Trương Ngọc Ninh), biết thế đủ chưa bạn?
05:24 CH 03/12/2014
Ca sĩ Bảo Yến: 'Nghệ sĩ trẻ bây giờ quá ngu si'
mời các bạn nghe 1 trong các tuyệt phẩm của Dương Thiệu Tước qua giọng ca Hà Thanh. Rất tiếc không thể tìm được trọn vẹn bài Tiếng Xưa do Bảo Yến hát mà chỉ có trong liên khúc Tiếng xưa - Mưa trên phố Huế.
Không có ai hát bài này thần sầu hơn Hà Thanh và Bảo Yến. Bản thân những ca từ của bài hát đã rất liêu trai, man mác, phiêu lãng cộng với chất giọng đặc biệt của 2 ca sỹ gạo cội thể hiện khiến bài hát thành bản nhạc bất hủ.
05:03 CH 01/12/2014
Ca sĩ Bảo Yến: 'Nghệ sĩ trẻ bây giờ quá ngu si'
dân Việt có 1 thói xấu là không muốn nghe lời nói thẳng mà chỉ thích ve vuốt tâng bốc hoa mỹ với nhau rồi huề cả làng. Người xưa có câu đại ý "kẻ chỉ trích ta là thầy của ta, kẻ tâng bốc ta là kẻ thù của ta". Không dám thừa nhận sự thật là hèn nhát. Ai chẳng thích được ve vuốt và có ai vui khi bị người khác chỉ trích nhưng cách tiếp nhận chỉ trích và phấn đấu đi lên mới là sự khác biệt giữa các dân tộc. Vì thế mà thế giới ngày một tiến lên thì VN cứ vục mặt xuống bùn. Thân lừa nói nhẹ không ưa mà cứ phải dùng liều thuốc mạnh.
Lời nói thật, dù có phũ phàng thì nên thừa nhận rồi nhìn lại mà rút kinh nghiệm, mà sửa để tiến bộ. Những lời BY nói không phải là sự thật cho lứa công nhân ca hát / thợ hát (chứ không phải ca sỹ) hay sao. Không phải lỗi chỉ ở bản thân họ, mà cách các thợ hát và bầu sô của họ dùng truyền thông để lăng xê quá đà/dùng scandal để trở nên nổi tiếng chứ không phải đi lên từ chất giọng, từ kỹ thuật, từ kiến thức âm nhạc đã tạo ra những thế hệ thợ hát với đủ loại danh xưng ông hoàng, bà chúa, hoàng tử, công chúa sớm nở tối tàn. Kèm theo đó là thế hệ công chúng cứ tưởng những cái họ đang nghe là âm nhạc và những thợ hát là nghệ sỹ.
Mỗi ca sỹ có tiếng đều có 1 vài bài hát làm nên tên tuổi nhưng so về tổng thể cả chất lượng, dòng nhạc, số lượng bài hát làm nên tên tuổi, từ xưa và cho đến nay BY vẫn là giọng ca đã đặt khuôn mẫu cho rất nhiều bài hát không ai thay thế được, cho dù các giọng ca vàng trước 75 như Hà Thanh, Thanh Tuyền, Phương Dung, Lệ Thu, Khánh Ly hay các ca sỹ thế hệ tiếp nối như Thanh Lam, Hồng Nhung, Thùy Dung, Phương Thanh...
02:07 CH 28/11/2014
Bí quyết 'lận lưng' khi xin việc tại các công ty...
Bạn cấp 3 của tôi có 2 người học Dược, 1 cậu ra bán hàng, 1 cô làm cho công ty sản xuất có tiếng. Mấy người khác học Y, Dược tôi quen thì ra trường đều khởi đầu từ nghề trình dược viên. Đó là những năm 95-96, khi các cty dược nước ngoài nhộn nhịp vào thị trường VN như GSK, Bilbao..., họ tuyển trình dược viên nhiều.
Học 5 năm đại học dược (không biết bây giờ ngoài ĐH Dược HN và Y Dược Sài Gòn thì còn trường nào đào tạo ngành Dược nữa không) rồi cuối cùng ra làm sale, marketing/trình dược viên thì phí phạm quá nhỉ.
Đó cũng là lựa chọn của mỗi người, và theo nhu cầu thị trường ở thời điểm ra trường nữa. Bán hàng cũng là kỹ năng cần thiết, và rất quan trọng nếu sau này có điều kiện mở doanh nghiệp riêng. Thế nhưng không phải ai cũng có khả năng để làm doanh nghiệp.
Thế nên theo tôi điều quan trọng với các bạn trẻ, đang còn sinh viên hay mới đi làm, là xác định mình tìm 1 công việc (job) hay tìm 1 nghề nghiệp (career)?
Job là 1 công việc trong 1 thời gian ngắn, có thể vài ba tháng tới vài ba năm, là những đoạn đường trên con đường dài nghề nghiệp. Không nên chỉ nhìn vào 1 công việc, chẳng hạn làm trình dược viên ở cty nước ngoài lương cao mà làm mục đích phấn đấu, mà hãy vạch ra 1 nghề nghiệp mà mình muốn xây dựng, hướng tới và theo đuổi dài hạn. Tất nhiên đang còn đi học hoặc mới ra trường thì khó lập được ngay 1 kế hoạch dài hơi, mà trong quá trình đi làm mình phải luôn nghĩ tới những bước đường phía trước để định hình rõ ràng con đường cho mình.
Trong cuộc đời, mỗi người có khoảng 30 - 35 năm để làm việc từ khi ra trường đến lúc về hưu. Để làm được thời gian dài như vậy thì bạn phải có đam mê. Niềm đam mê đối với tôi là quan trọng số 1. Ngay cả bây giờ, khi đã đi làm gần 20 năm thì mục tiêu đầu tiên của tôi vẫn chưa phải là tiền, mà vẫn là niềm đam mê công việc. Đành rằng tiền rất quan trọng, nhưng tiền sẽ đến với bạn khi bạn cống hiến hết mình cho công việc.
Hồi mới ra trường tôi đi phỏng vấn nhiều cty, trong khi tôi vẫn đang có công việc tốt, chỉ để lấy kinh nghiệm phỏng vấn và để biết thêm về cách thức phỏng vấn của nhiều cty khác nhau. Kết quả là tôi tích lũy được khá nhiều kinh nghiệm phỏng vấn.
Đứng về phía công ty thì mục đích phỏng vấn là để đánh giá thực tế khả năng làm việc của bạn. Khả năng ấy thể hiện cơ bản ở 2 khía cạnh:
1. Bạn có khả năng và kiến thức về công việc
2. Bạn có khả năng phối hợp với người khác trong team/công ty
Tốt nghiệp đại học, có kiến thức cơ bản cộng với niềm đam mê thì không chỉ có bạn mà những người phỏng vấn, ông chủ cty cũng sẽ rất tin bạn sẽ làm được việc và sẽ cầu thị/cầu tiến trong công việc, có khả năng làm việc độc lập.
Khả năng thứ 2 là những kỹ năng mềm như kỹ năng giao tiếp, thuyết trình (để thấy tư duy của bạn có rõ ràng hay không, có biết sắp xếp, tổ chức công việc hay không), kỹ năng tìm kiếm thông tin. Nếu có tư duy logic thì các kỹ năng máy tính, văn bản chỉ là vấn đề thời gian.
Những kỹ năng phỏng vấn mà tôi tổng hợp, đúc rút từ kinh nghiệm bản thân, sách dạy kỹ năng phỏng vấn, trước đây tôi cũng post khá nhiều rồi.
02:37 CH 19/11/2014
Người mẫu Duy Nhân bị ung thư vòm họng
Ông nội tôi bị ung thư vòm họng. Ngày đó bố tôi mua củ tam thất đen, nghiền mịn và trộn mật ong cho ông uống hàng ngày đều đặn, thế mà cũng kéo dài được thêm 3 năm.
Bệnh ung thư vòm họng, khi đã di căn thì sẽ tạo ra các khối u trong não. Giai đoạn cuối của người bệnh, do não bị các khối u chèn ép nên bệnh nhân sẽ hay bị ảo tưởng, chẳng hạn như nhìn thấy ma vv..
Với bệnh ung thư thực sự là 1 cuộc chiến đấu của 1 tập thể, bao gồm đội ngũ bác sỹ, y tá chăm sóc, sự cố gắng về thể chất và tinh thần của bệnh nhân, sự chuẩn bị về tài chính của gia đình/sự giúp đỡ tài chính từ bên ngoài. Người nhà bệnh nhân cũng phải tìm kiếm thông tin để hiểu về căn bệnh, tìm kiếm các biện pháp điều trị khác trên thế giới có thể dùng để kết hợp và trao đổi thông tin với ê kíp bác sỹ điểu trị nhằm tìm ra phác đồ điều trị hợp lý nhất. Mình không can thiệp vào chuyên môn của bác sỹ, mình chỉ phối hợp trao đổi thông tin cùng họ.
Tâm lý là phần quan trọng trong việc điều trị bệnh, bệnh nào cũng thế nên bản thân em Nhân và gia đình phải cố gắng động viên tinh thần và giữ tinh thần cho tốt, tinh thần tốt sẽ giúp em có thêm sức chiến đấu với căn bệnh.
Ở VN, thông thường người nhà bệnh nhân giấu không cho bệnh nhân biết bệnh thực, nhất là trường hợp bị ung thư để tránh người bệnh bị quị về tinh thần. Nhưng đó là điều không tốt. Ở nước ngoài, châu Âu chẳng hạn, luật bắt buộc bác sỹ phải nói thực trạng bệnh cho bệnh nhân để trong những ngày tháng cuối đời bệnh nhân có thể sắp xếp làm những điều họ muốn khi còn tỉnh táo.
Trường hợp của em Nhân, biết thực trạng bệnh của mình cũng là điều tốt. Mong em ấy giữ vững tinh thần để chiến đấu.
Việc quan trọng thứ 2 trong việc chữa trị, sau việc lựa chọn phác đồ điều trị - thuộc về chuyên môn của bác sỹ - là việc ăn uống và bổ sung dinh dưỡng cho bệnh nhân vì lượng lớn dinh dưỡng dự trữ của cơ thể sẽ bị các tế bào ung thư lấy đi. Nếu người bệnh không được bổ sung dinh dưỡng thì cơ thể sẽ rất nhanh chóng bị suy kiệt. Những bệnh nhân ung thư không được bổ sung dinh dưỡng thì có thể bị sút 10, thậm chí 20 kg trong vòng 1 tháng và cuối cùng cơ thể sẽ chết vì bị suy kiệt hoặc bị các tổn thương khác do hệ thống miễn dịch của cơ thể bị suy yếu.
Trong việc ăn uống thì chỉ kiêng không ăn đồ ngọt vì các tế bào ung thư tiêu thụ đường rất nhanh. Kiêng đồ uống có cồn. Các đồ ăn thịt, cá khác không phải kiêng gì. Dầu ăn thì tốt nhất là ăn dầu lanh, (nói chung là các loại dầu có nhiều Omega 3), có thể trộn salat cho dễ ăn.
Trường hợp em Nhân, chỉ ăn được cháo loãng là không ổn rồi. Em sẽ bị xuống sức rất nhanh. Nếu không ăn được đồ ăn thì phải chuyển sang đồ uống.
Ở Đức, bệnh nhân ung thư trong và sau khi hóa trị, xạ trị, bác sỹ cho uống loại Orthomol Immun (sản xuất ở Đức) là tổng hợp nhiều loại vitamin, giúp bệnh nhân bù đắp các loại vitamin do tế bào ung thư lấy đi, hoặc các loại sữa dinh dưỡng.
Thuốc Orthomol Immun tôi cũng thường mua cho người nhà bị ung thư, dùng rất tốt. Giá cả so với công dụng của thuốc trên cả sự mong đợi. 1 hộp khoảng 50 Euro mua ở Đức cho liều uống 30 ngày.
12:19 CH 29/10/2014
Ăn mèo hàng xóm, người Việt ở Đức đối mặt 3 năm tù
nhiều mợ trên này cay nghiệt nhỉ?
Các mợ í cũng thánh thiện đến mức vì 1 con mèo bị giết (mà kết luận chưa được kiểm chứng) đã sẵn sàng ném người ta xuống vực, bắt tù lâu hơn đến tù chung thân. Thánh thiện đến mức không thèm nghĩ đến 5 đứa con của người kia và vợ người ta sẽ ra sao nếu người đàn ông đó chịu kết cục như các mợ nói?
Ăn thịt thú nuôi chẳng hay ho văn minh gì, thế nhưng suy nghĩ ném người ta xuống vực rồi nhốt tù chung thân thì các mợ văn minh hơn và kém độc ác hơn người ta chăng?

Cứ cho là anh kia ăn thịt mèo thật đi, ai làm người ấy chịu chứ ảnh hưởng gì đến các mợ mà lôi quốc thể, quốc gia rồi thuần phong mỹ tục vào đây? Nếu ai nhìn nhận hành vi của 1 cá nhân mà nghĩ đó là đại diện cho 1 cộng đồng người thì suy nghĩ đó là kém văn minh.
01:32 CH 23/09/2014
Kinh ngạc thành phố dưới mặt đất của Thổ Nhĩ Kỳ
Thú vị quá! Cảm ơn Princess Hanoi! Ai kể dùm tắm Thổ nam đi, tò mò ghê :p

nhà tắm Thổ thì đây, chẳng hạn ở Istanbul:
http://kilicalipasahamami.com/services/
thời gian tắm nữ từ 8 - 16 h, tắm nam 16h30 - 23h30. Giá vé 130 Lira, tính ra khoảng 60 USD. Trẻ em từ 6 tuổi trở lên thì 100 Lira. Mình thấy hơi đắt nhưng vợ đang động viên đi 1 lần cho biết :)). Tuần tới tôi sang đó, về sẽ post hầu các mợ :))
1 chỗ khác giá 180 Lira nhưng dân mạng kêu chất lượng dịch vụ ko tốt nên kô đưa lên đây.
01:53 CH 02/09/2014
Kinh ngạc thành phố dưới mặt đất của Thổ Nhĩ Kỳ
1000usd đi bụi thổ nhĩ kì đc ko ạ ko tính vé máy bay và ks :D ? Đi khoảng 5 ngày -1 tuần.

Ấy, bạn quên không nói là đi 1 mình hay 2 mình :))
Chi phí cho chuyến du lịch, thông thường sẽ bao gồm các khoản sau:
Vé máy bay
Khách sạn / apartment
Vé vào cửa
Ăn uống
Đi lại
Shopping :))
Mua quà tặng
trong đó vé máy bay và khách sạn là phần lớn. Kinh nghiệm của tôi đi cùng gia đình, nếu đi lâu hơn 5 ngày và đi đông thì thuê apartment sẽ tốt hơn vì mình tự nấu nướng được, mặc dù giá apartment không hề rẻ hơn khách sạn và tiện nghi cũng ít hơn so với khách sạn 3-4 star. Ở khách sạn thường không nấu nướng được, có thể trong tiền thuê phòng đã có ăn sáng hoặc có khi phải trả tiền thêm, cho nên ở khách sạn thì sẽ phải đi ăn bên ngoài ít nhất 2 lần/ngày, tiền đó sẽ tương đương với tiền phòng. Thế nên đi dài ngày và đông người, nhất là có trẻ con thì thuê apartment tiện hơn. Các apartment là các căn hộ khép kín, riêng biệt, thường có đủ vật dụng sinh hoạt cần thiết như ở nhà, chẳng hạn máy giặt, bếp,tủ lạnh, nồi niêu xoong chảo, có khi có cả máy rửa bát.
Nếu đi đông người thì thuê hostel tính ra cũng khá đắt, vì các phòng thường ít nhất là 4, nhiều là 6 hoặc 8 người, mà giá họ tính theo 1 người/đêm trong phòng đông người đó nên tổng cộng tiền thuê cũng bằng tiền khách sạn và đắt hơn thuê apartment. Bữa sáng hầu như chỉ có cereal, sữa, vài ba cái bánh mì, nói chung là rất ít. Ở hostel chỉ có thanh niên mới ở được, có trẻ con thì không nên.
Nếu không tính tiền vé máy bay và khách sạn thì bạn chỉ trả 5 mục còn lại. Chi phí vé vào cửa, ăn uống (ăn hàng bình thường) và đi lại tính trung bình 100 USD/1 ngày/1 người là thoải mái, riêng khoản quà tặng và shopping thì mỗi người một khác.
01:40 CH 02/09/2014
Kinh ngạc thành phố dưới mặt đất của Thổ Nhĩ Kỳ
Thím PrincessHN viết hay quá nhẻ, kn du lịch của thím cũng phong phú nữa (trước tui tưởng thím làm bên dlv 3tr. cơ, hay tui nhầm nick khác :D)
Tui và tui nghĩ chắc nhiều mem ở đây cũng rất quan tâm về xứ Thổ nhĩ kỳ, thím có thể share thông tin kỹ hơn về visa, giá vé mái bai, hãng HK ví lị KS ...ở Thổ ko? Thx thím :D

Trả lời thắc mắc của bạn Pín và các bạn khác:
Vể du lịch TNK các bạn có thể tìm thông tin ở đây
http://istanbul-tourist-information.com/
hoặc vào Tripadvisor mà search.
Visa có thể mua qua trang web của Bộ Ngoại giao TNK, không cần phải đến ĐSQ hoặc LSQ.
https://www.evisa.gov.tr/de/
Nhớ xem kỹ các điều kiện cũng như FAQ để mua, chẳng hạn với quốc tịch VN thì để mua được e-visa họ yêu cầu phải mua vé máy bay của Turkish Airline hoặc Pegasus Airline, là 2 hãng đã có thỏa thuận với Bộ ngoại giao TNK về e-visa.
Nếu không mua được e-visa thì ĐSQ/LSQ TNK sẽ yêu cầu các giấy tờ sau:
Passport (original + 1 copy)
Application (có form sẵn, download về)
Pass fotos
Financial proof
Flight booking
Hotel booking
Lệ phí 45 Euro
Khoảng sau 3 ngày sẽ có visa.
Vé máy bay thì tùy thời điểm. Với mùa cao điểm high season (mùa hè, school vacation) thì giá vé khá cao và thời tiết nóng (30 - 35°), từ tháng 9 trở đi vé rẻ hơn và thời tiết cũng dễ chịu hơn (25 - 27°). Tôi thường tìm offer của các trang so sánh giá, chẳng hạn ở Đức tôi tìm tronghttp://www.billigfluege.de/
Khách sạn, nhà có thể tìm ở booking.com hoặc housetrip.com.
Đi các thành phố ở châu Âu thì tôi không cần đọc các evaluation của những khách trước đó vì dễ tin hơn. Tuy nhiên ở TNK có nhiều evaluation nói thông tin chủ nhà/khách sạn đưa ra trong các trang web nhiều khi không đúng như thực tế nên phải đọc các evaluation cẩn thận hơn trước khi đặt phòng.
Về đi lại, tôi sẽ post các thông tin sau.
Sắp tới tôi đi Thổ, nhưng là Istanbul. Cappadocia xa Istanbul quá, gần 800 km nên chắc không có cơ hội tới đó rồi.
Thổ có 2 trong 7 kỳ quan của thế giới cổ đại, là đền thờ thần Artemis ở Ephesos, cách Istanbul 400 km và Lăng mộ hoàng đế Mausoleum ở Bodrum, cách Istanbul 800 km.
03:03 CH 01/09/2014
Du học: ở hay về? “Tôi đã du học và đã trở về”
Bạn thạc sĩ này ko nhắc tới 1 điều là Đức rất phân biệt chủng tộc nên sẽ khó sống hơn. Và nhập cư Đức ko dễ nên khó có cửa cho bạn này ở lại lắm.

Gởi từ ứng dụng Webtretho của linh_mai

bạn nói sai rồi, không hiểu bạn lấy thông tin từ đâu?
Thời phân biệt chủng tộc có lẽ là thời Đệ nhị thế chiến,70 năm có lẻ rồi.
Về luật, phân biệt chủng tộc bị cấm. Đừng nói là chỉ trên giấy tờ thôi đâu nha, mà thực tế cũng vậy luôn.
Có chút kỳ thị người nước ngoài ở các thành phố Đông Đức cũ (có lý do để kỳ thị vì nhiều người nước ngoài, trong đó người Việt khá đông, sống nhờ trợ cấp xã hội, và nhiều trường hợp lạm dụng trợ cấp xã hội bằng cách đi làm chui, khai thu nhập ít để được hưởng trợ cấp xã hội, hoặc lười không chịu đi làm). Những năm 60,70 thì người Thổ nhập cư ào ạt vào Đức, đến năm 80-90 thì dân Việt, khi các nước Đông Âu cũ nhập khối Schengen năm 2004-2005 thì dân Đông Âu tràn sang.
Kỳ thị chủng tộc là không có. Có thể bạn chỉ nghe nói và thông tin quá lỗi thời rồi.
Cuộc sống ở Đức, nhập cư ở Đức khó hơn một số nước châu Âu khác vì điều đầu tiên là yêu cầu ngôn ngữ, tiếng Đức khá phổ biến ở châu Âu (Đức, Áo, Thụy Sỹ, Luxemburg) nhưng ở các châu lục khác thì không. Thứ hai là nền kinh tế ở Đức ổn định và mạnh, trong khi nhiều nước châu Âu rơi vào khủng hoảng hoặc chìm ngập trong nợ nần thì Đức vẫn vững và tăng trưởng tốt. Thứ ba là hệ thống y tế, giáo dục của Đức tốt hơn nhiều các nước châu Âu khác với giá cả phải chăng, với những người nhận trợ cấp xã hội thì được miễn phí.
Cái khó khi sống ở Đức là người ta quá cẩn thận, chi tiết, cái gì cũng phải qui củ, gọn gàng, sạch sẽ, nếu không quen thì sẽ khó chịu
12:02 CH 28/08/2014
Huy MC - Chàng ca sĩ thiếu gia và công việc bán...
mẹ Rùa nói đúng rồi đó.
Band Tây Hồ nổi vào khoảng năm 92-93 với ca sỹ chính là Thu Phương. Thu Phương, theo đánh giá của cá nhân tôi, là ca sỹ Việt hát tiếng Anh hay nhất, chẳng hạn bài Unbreak my heart, Shalalalala.
Nói không quá chứ Huy MC chỉ gây ấn tượng ở cái môi dề nhọn, hát cặp với TP nhưng Huy chỉ hát đệm vài câu và cũng không khó để thính giả nhận ra Huy không tốt cả về chất giọng và kỹ thuật.
Nói đến band Tây Hồ còn nhớ trong 1 lần lên truyền hình, 1 nhạc công (không nhớ tên, chỉ nhớ anh đó thấp thấp, tóc cắt bốc) cũng nổi hứng lên hát với giọng lạc điệu hoàn toàn. Sau sự cố đó anh chàng này biến mất khỏi band Tây Hồ.
Vào thời hoàng kim của TP-Huy MC ở Hà Nội, hai vợ chồng hồi đó còn có quán nhạc sống Eagle ở phố Khâm Thiên, là 1 trong 2 quán nhạc sống nghiêm túc và có chất lượng ở HN vào thời điểm đó (ngoài Eagle còn quán Aladin của NSND Thanh Hoa ở ngõ Hàng Bột). Vào thời điểm đó cặp Phương-Huy là khá thành công cả về mặt âm nhạc và kinh tế. Lý do họ ra đi tôi không biết chắc chắn nhưng cũng thấy tiếc cho cách họ lựa chọn: từ bỏ thị trường với 80 triệu dân và những nền tảng đã đạt được để đến 1 thị trường nhỏ hơn rất nhiều (cộng đồng người Việt ở nước ngoài). Đó cũng là lựa chọn của họ, mình không phải người trong cuộc thì tôn trọng điều họ lựa chọn vậy.
Thu Phương của ngày hôm nay, mừng cho cổ là vẫn tiếp tục đứng trên sân khấu và vẫn có 1 số bài hay từ khi qua Mỹ, tôi nghĩ Phương nên làm ca sỹ thì tốt hơn là kiêm nhiệm MC, vì làm MC thì Phương nói dở toẹt.
11:00 SA 18/08/2014
Lại thêm một chuyến bay kinh hoàng của Malaysia...
ngày trước tôi bay nội địa, thời gian trên máy bay không đủ lâu để đánh giá chất lượng phục vụ của VNA. Lần gần đây nhất khi tôi bay từ Đức về, tôi thấy chất liệu đệm ghế và màu sắc làm cho nội thất máy bay nhìn cũ. Gặp đội ngũ tiếp viên khi họ làm thủ tục hải quan thì thấy họ không thân thiện lắm (tôi nghĩ lý do có thể họ không chắc mình có là hành khách của chuyến bay đó không). Nhưng khi ở trên máy bay, điều tôi cảm nhận rất rõ rệt là sự cố gắng nâng cao chất lượng phục vụ của đội ngũ tiếp viên và phi hành đoàn. Giá mà khi nào họ cũng vui vẻ thân thiện như vậy thì tốt hơn bao nhiêu.
Thêm 1 điều nữa, hy vọng là chỉ có chuyến tôi đi: người cơ trưởng tiếng Anh quá tệ, nếu đã không thạo thì ghi ra mảnh giấy rồi đọc cũng tốt hơn nhiều, đằng này lại rặn từng chữ với 1 thứ tiếng Anh khiến tôi phải bịt chặt tai. Tôi là người Việt mà còn thế thì người nước ngoài làm sao họ tiêu hóa được thứ tiếng Anh vậy.

Giá vé của VNA (bay đường dài) mắc, và không thường xuyên có những chương trình khuyến mãi.
Tôi không phê phán VNA, như đã nói trên, vì đối với tôi sự cố gắng của 1 tập thể tiếp viên và phi hành đoàn để nâng cao chất lượng phục vụ, đáp ứng yêu cầu của hành khách xứng đáng được tôi khen, nhưng VNA có thể làm được tốt hơn thế (thông tin cho hành khách thì chọn người nào tiếng Anh tốt để nói, không nhất thiết cơ trưởng. Thân thiện không chỉ đối với hành khách đã lên máy bay, mà gặp những hành khách khác cũng nên thân thiện hơn, biết đâu họ sẽ trở thành hành khách của VNA trong tương lai...).
Vài lời góp ý chân tình để mong các bạn VNA tốt hơn.
11:51 SA 28/03/2014
35 năm cuộc chiến biên giới phía Bắc
Câu trả lời có ngay ở vế trên. Sao còn phải hỏi.
Nói là hoảng loạn cũng không đúng. Mặt trận Lạng Sơn nơi gia đình tôi là nhân chứng cảm nhận thấy không hề hoảng loạn. Dù chỉ là bộ đội địa phương nhưng quân đội ở đây đã chiến đấu cực kỳ can đảm và dũng mãnh, không hề nao núng chứ đừng nói là hoảng loạn. Có những vị trí chiến lược mà bộ đội bắn đến hết sạch đạn mới chịu rút về tuyến sau.

bạn không đọc kỹ và hiểu nhầm ý tôi.
Tôi nói Hà nội - tức đầu não chính trị của VN hoảng loạn chứ không nói đến mặt trận biên giới.
Nó thể hiện ở cái lệnh Tổng động viên, điều chưa từng xảy ra trong suốt những năm chống Mỹ ác liệt nhất.
Trong câu hỏi tại sao còn có 1 ẩn ý mà tôi muốn người đọc suy ngẫm, và vế trên chỉ là 1 phần của câu trả lời.
--------------------------------------------------------
Phần còn lại là: chiến thắng 1975, cũng như 1954 không phải do thực lực VN, mà do TQ và LX cả đấy.
Chiến thắng 1954, cả về chiến lược, chiến thuật, vũ khí, khí tài đều do TQ đạo diễn. Chính tướng Giáp sau này phải thừa nhận.
Đánh Mỹ cũng thế, VN có gì ngoài việc đẩy lính ra chiến trường làm bia thịt? Vũ khí, chuyên gia quân sự cũng lại của TQ, Liên Xô chứ ai vào đây? Đến cái kim sợi chỉ còn không làm ra nổi, toàn của TQ viện trợ sang thì lấy cái gì để đánh nhau?
Nói 1 cách thẳng thắn, chiến thắng 1975 không phải của các bạn. Nếu không có Hiệp định Thượng Hải giữa TQ và Mỹ, trong đó TQ đảm bảo việc Mỹ rút quân khỏi chiến trường Vn vẫn không ảnh hưởng đến vị trí chiến lược của Mỹ ở châu Á thì làm gì có chiến thắng 1975?
Mỹ rút đi, rút tất cả vũ khí hạng nặng, nhân lực, cố vấn, quân đội không còn đủ vũ khí đạn dược, tinh thần kiệt quệ, làm sao đủ sức chống liên minh VN-LX-TQ?
------------------------------------------------------------------------
Tôi hỏi không dễ đâu. Lần sau bạn nên tìm hiểu và suy nghĩ trước khi trả lời nhá. Thân.
01:55 CH 18/02/2014
35 năm cuộc chiến biên giới phía Bắc
chiến tranh biên giới 1979 xuất phát từ việc tranh giành ảnh hưởng của TQ và Liên xô với VN.
Trong suốt những năm kháng chiến chống Pháp và chống Mỹ, TQ đã viện trợ cho VN rất nhiều về nhân lực, vật lực từ những cái nhỏ nhất như cái kim sợi chỉ cũng của TQ, vũ khí, khí tài quân sự, với mục đích đẩy VN sâu vào cuộc chiến với các đế quốc, hoặc nói một cách khác, dùng người VN, dùng đất VN để cầm chân Pháp và sau đó là Mỹ, khiến Mỹ sa lầy vào cuộc chiến tranh VN, giống như Liên Xô sau đó sa lầy ở Afganistan những năm 80 hoặc Mỹ sa lầy ở chiến tranh Iraq.
Trong những năm cuối của cuộc chiến chống Mỹ, VN đã tìm cách thoát dần khỏi ảnh hưởng của TQ bằng cách tìm nguồn viện trợ từ LX. Trong những năm sau đó, VN phải đi dây giữa TQ và Liên Xô và những năm cuối của cuộc chiến chống Mỹ, VN ngả hẳn về phía thân LX. Điều này khiến TQ rất tức giận và họ coi đó là sự phản bội.
Trong nội bộ VN khi đó, phe thân LX thắng thế và phe thân TQ bị thanh trừng, ví dụ Hoàng Văn Hoan, ủy viên BCT có xu hướng thân TQ đã phải đào thoát sang TQ. Sau đó là chủ trương bài xích người Hoa và đẩy người Hoa ra khỏi VN.
Cuộc chiến biên giới 1979 do phía TQ khởi xướng, là một cuộc "chiến tranh hạn chế về không gian và thời gian" - chủ trương của Đặng Tiểu Bình và BCT đảng CS TQ khi đó. Hạn chế về không gian ở đây nghĩa là không dùng chiến tranh không quân, hải quân, không dùng vũ khí hạng nặng như tên lửa mà chỉ bộ binh có thiết giáp và pháo hỗ trợ. Hạn chế về thời gian vì phía TQ chỉ đặt kế hoạch 1 tháng với mục đích "dạy cho VN một bài học" về sự "phản bội".

Bài báo của TQ phê phán sai lầm của TQ không dùng không quân là vì chủ trương hạn chế không gian đó.
Về chiến thuật thì chiến thuật muôn đời của TQ là biển người, trong tất cả các cuộc chiến của họ trong thế kỷ 20, từ cuộc nội chiến với Tưởng Giới Thạch, rồi biển người Chí nguyện quân TQ trong cuộc chiến Triều Tiên những năm 1950, rồi cuộc chiến 1979 với VN. Số chết trận, thương vong của phía TQ, không có số liệu công bố cụ thể nhưng chắc chắn phải cao do chiến thuật biển người, tức để cho đối phương bắn đến viên đạn cuối cùng vì mạng lính ở đất nước tỷ dân dù sao cũng rẻ như bèo.
Về phía VN, dù những năm căng thẳng trước đó và trong thời gian ấy TQ đã có lần tuyên bố dạy cho VN bài học nhưng không có hành động tấn công (nếu tôi nhớ không lầm thì lần tuyên bố của Đặng Tiểu Bình ngay thời điểm trước cuộc chiến là lần tuyên bố thứ 2), thế nhưng khi chiến tranh nổ ra, phía VN đã kinh hoảng.
Các bạn nên nhớ rằng trong suốt 30 năm chiến tranh chống Mỹ, VN chưa phải lần nào ra lệnh tổng động viên, mà lần tổng động viên năm 1979 là lần đầu tiên. Nó cho thấy mức độ hoảng loạn của Hà nội trước người anh em trở thành kẻ thù.
Hoảng loạn vì sao? Vì biên giới Việt Trung chỉ cách HN chừng 200 km, và khi ấy các quân đoàn chủ lực của VN đang ở chiến trường K (campuchia) và không kịp rút về. Chiến đấu chống TQ trong cuộc chiến này là bộ đội và dân quân địa phương, và may mắn là phía VN dựa vào địa hình hiểm trở, tinh thần chống trả quyết liệt, cũng như chủ trương hạn chế của phía TQ và những yếu kém của quân đội TQ nên đã gây cho phía TQ thiệt hại lớn hơn.
Về phía TQ, dù thiệt hại lớn hơn phía VN nhưng họ cũng đạt được chủ trương của họ là cho VN 1 bài học, và cả 2 đều đau đớn.
Tuy nhiên, những gì mà cuộc chiến này để lại đã cho thấy một sự thực kinh khủng: đó là mức độ hủy diệt tàn bạo của người anh em "môi hở răng lạnh", người anh em cùng ý thức hệ CS, đó là sự tàn bạo của facis kiểu châu Á, kinh khủng và vô nhân tính hơn rất nhiều những đế quốc phương Tây. Phải chăng đó chính là bài học và TQ muốn dạy cho VN và có vẻ, VN bây giờ không chịu nhận ra khi muốn chơi cùng người anh em "4 tốt"?
Nó cũng để lại một câu hỏi: tại sao quân VN, sau cuộc chiến chống Mỹ đã được xếp vào một trong những quân đội mạnh trên thế giới, có những vũ khí của cả LX, TQ và Mỹ, thế nhưng chỉ 4 năm sau đó lại bị hoảng loạn trước quân đội TQ. Phải chăng VN đã ngủ quên sau chiến thắng 1975?
12:54 CH 17/02/2014
Thái Bá Tân bị phát hiện dịch sai 'Thơ Haiku Nhật...

6. Cuối cùng thì nói về con người Tố Hữu.....
nhưng hãy nhớ con người mà các bạn khinh bỉ ấy, đã từng vào tù ra tội, từng chịu tra tấn khi đất nước bị đo hộ, để tìm con đường giải phóng đất nước, giải phóng những người cần lao mà rất có thể ông bà, cụ kị của các bạn cũng là tầng lớp cần lao đó.

bạn tìm hộ dẫn chứng cho đoạn đậm đậm cái coi? Tất nhiên không phải dẫn chứng từ SGK và báo Đảng rồi, vì việc đánh bóng, thêm thắt, tô hồng và dựng hào quang ảo cho 1 cá nhân nào đó có lợi ích cho cách mạng là nghề truyền thống của báo chí cách mạng.
Anh Lành (tức TH), cũng như một số anh khác, chắc gì đã bị tù tội để tìm đường cứu nước như báo chí cách mạng từng bẩu, hay các ảnh bị tù vì ăn cắp ăn trộm, giết người? Thế rồi cách mạng thành công, đưa những tầng lớp đáy, bần cùng của xã hội lên nắm trọng trách nên các anh từng vào tù ra tội (không cần biết nguyên nhân) được phóng lên cao.
Ví dụ nhá: chẳng hạn anh Giáp khai là tham gia phong trào bãi khóa của học sinh, sinh viên rồi bị đuổi khỏi Quốc học Huế nhưng có phải thế chó đâu? Các bạn cùng phong trào mà anh ấy khai đều đã ngỏm củ tỏi trước đó nên chẳng ai kiểm chứng được. Hoặc báo chí tuyên truyền ảnh học giỏi, xếp thứ 2 của trường Quốc học khóa đó. Tại sao thiên tài cách mạng mà lại xếp thứ 2 mà không phải thứ 1? Là vì người xếp thứ 1 đã có tên tuổi (Nguyễn Thúc Hào, sau là Giáo sư) lưu lại trong hồ sơ của Pháp rồi, đảng không thay đổi được nên đành để VNG xếp "thứ 2". Chẳng phải thứ 2, vì ảnh đỗ vớt.
Những ví dụ lý lịch nhân vật được đánh bóng, được làm sạch như vậy thiếu gì. Thậm chí gây tội rồi còn được đổi tên để trốn tội như Nguyễn Sỹ Đồng thành Đồng Sỹ Nguyên.....
Ảnh tên Lành nhưng ảnh đâu có lành. Tài văn thơ của ảnh cũng chẳng được văn nghệ sỹ coi ra gì. Khi ảnh lên nắm văn nghệ (1 mũi xung kích của cách mạng), văn nghệ sỹ nào không chịu công nhận tài năng của ảnh là ảnh đập, điển hình là vụ NVGP, bắt nguồn từ 1 bài đả kích "cây táo ông Lành" nhằm vào ảnh. Những năm kháng chiến, thơ văn của ảnh trọng tâm là nâng bi cho các lãnh tụ cách mạng, thời đó là HCM hoặc xa hơn nữa là Stalin. Sau này khi anh Ba nắm thực quyền, anh Lành chẳng coi người ảnh từng nâng bi suốt bao năm ra gì.
Khi ảnh làm PTT phụ trách kinh tế, ảnh cho đổi tiền (chẳng biết vai trò chỉ đạo của ảnh trong vụ nầy chiếm bao nhiêu phần trăm), nhưng công sức của bao gia đình qua 1 đêm bị mất trắng, cả nền kinh tế tan vỡ hết cả.
Quay lại về thơ ca, công bằng mà nói một số bài của TH có ít yếu tố chính trị và máu lửa tranh đấu như bài Bầm ơi là hay, nhưng lớn lên, đọc lại thì gia vị máu lửa trong các bài thơ ảnh cho hơi nhiều, nó làm mất đi cảnh đẹp, làm người ta thấy rờn rợn, chẳng hạn bài "Em ơi ...Ba Lan". Nhưng thôi, đó là thời cuộc, là cung mệnh 1 thời của VN vậy.
01:59 CH 31/01/2014
Cứu sống mẹ con thai phụ chém vỡ bụng bầu
Bà mẹ VN anh hùng là đây chứ đâu!
11:21 SA 17/12/2013
Thảm sát An Giang: Những hang động chôn người tập...
Cái "đường nứt đều nhau giao nhau ở đỉnh sọ" mà bài báo nói hình như là phần nối tự nhiên giữa các xương sọ với nhau mà. Cái hình vết máu trên tường mình cũng nghĩ là được dựng lại vì nhìn màu vôi trên tường khá mới, với lại sau hơn 30 năm thì cũng phai hết rồi. Cái gì dựng lại thì nói là dựng lại chứ chỉ vào đó nói cứ như thật thì không hay lắm. Hai điểm nhỏ khiến mình khó chịu khi đọc bài viết này, tội ác Ponpot thì thế giới cũng rõ rồi nhưng băn khoăn tý là theo như bài báo thì bọn Ponpot cũng đã sang nhiều lần đến nỗi người dân cũng đã chủ động tìm và phân chia chỗ ẩn nấp từ trước nhưng đến khi thảm sát diện rộng xong xuôi thì bộ đội chủ lực mới xuất hiện. Cơ mà trong thời gian này việc cải cách ruộng đất lại được thực hiện ráo riết. Chút ý kiến cá nhân, ai biết thì chỉ giáo, đừng ném đá.

vụ Ba Chúc cách đây mấy năm đã có tranh luận ở 1 diễn đàn khác, tiếc là tôi không lưu lại. Kết luận cuối cùng: vụ Ba Chúc, do quân đội nhân dân đổ tội cho Polpot, tức thủ phạm là .....
09:10 SA 01/10/2013
f
Funny_man
Bắt chuyện
3.4kĐiểm·4Bài viết
Báo cáo