images
Thịnh hành
Cộng đồng
Webtretho Awards 2025
Thông báo
Đánh dấu đã đọc
Loading...
Đăng nhập
Bài viết
Cộng đồng
Bình luận
Các chị tư vấn cho em với
P/S : có những hành động vô tình của ta có thể làm đau người khác rất nhiều,vì vậy khi làm gì cũng nên cân nhắc :Smiling:
Mình cực kỳ đồng ý với câu này. Bởi vì chủ top còn quá trẻ và chưa đủ chín chắn để hiểu đời, để biết rằng bất cứ hành động gì nên suy nghĩ kỹ để chẳng làm ảnh hưởng đến ai.
Mình cực kỳ thấm thía việc này, vì mình đã dính vào chuyện y hệt thế này, chỉ khác là mình là vị trí người vợ. Mình kể kết thúc câu chuyện của mình nhé, để chủ top có thể tham khảo:
Chồng mình cũng như vậy, chit chat với một bạn nhỏ tuổi, đang học năm thứ 2, chuẩn bị đi du học. Bắt đầu chỉ từ việc hỏi han thủ tục du học, rồi đến lúc nhớ nhung lúc nào không hay. Nhà mình vẫn rất hạnh phúc, chồng mình cực kỳ yêu mình, nhưng đàn ông đứng trước những cảm xúc mới lạ, nhất là phía người con gái cũng bật đèn xanh à ơi bạo miệng, chẳng ai mà không thích. Cũng chỉ gặp nhau uống nước một lần, chồng mình khi gặp cũng không dám nói gì (hơi nhát), vì trước đó chat chit cũng tình ý lắm, nhưng sau đó thì email mùi mẫn lắm. Rồi chồng mình đi công tác dài ngày (chà chà, đến đây giống hệt chuyện của bạn chủ top nhé), cũng gọi điện nhắn tin tình cảm (tuy nhiên cường độ nhắn tin cho em kia ít hơn việc ngày mấy lần gọi điện hỏi thăm vợ con). Chồng mình còn nói rằng chồng mình yêu em kia, cùng với yêu vợ và con.
Rồi mình bằng nhiều cách phát hiện ra hết, làm ầm lên (khi chồng đang ở nước ngoài), chồng sợ mất vợ, lại thấy rằng mình đã hồ đồ và có lỗi với vợ, không nên thế, nên cũng đã dừng lại. Mình cũng liên lạc với em kia, nói kiểu chị em thôi, ý rằng việc em ý đang làm có thể phá hoại hạnh phúc gia đình, dù là vô tâm,...Em kia cũng còn trẻ người non dạ, mình hẹn thì không dám gặp. Thấy mình email thì email lại chối bây bẩy là không có chuyện gì (dù mình đã forward hẳn đoạn thư chồng mình "thú tội", rằng chỉ là hai anh em trong sáng thôi, là chị hiểu lầm - dù chính miệng em ý nói yêu với nhớ nhung chồng mình). Mình kết luận thế này, vì em ý còn trẻ và cũng không phải dạng quá vô đạo đức, cứ thích lao theo những cảm xúc nhất thời, và đến khi thấy mình phải chịu trách nhiệm trong chuyện đó, thì lại trốn tránh và cố lừa dối bản thân và mọi người rằng: chuyện chẳng có gì đâu.
Thế rồi, em đó và chồng mình không liên lạc với nhau nữa, em ý cũng đi du học rồi. Vì em ý có vẻ tử tế, nên theo nhiều nguồn mình biết em đó có vẻ cũng thấy mình "dại quá", trong những chuyện như vừa rồi. Còn chồng mình thì cũng đã có về dần quên được tội lỗi của mình, và chăm chút yêu chiều gia đình hơn. (dù trước đó cũng đã là người rất có trách nhiệm yêu chiều vợ con rồi). Nhưng mình thì luôn vật vã, dù chuyện đã qua nhưng thỉnh thoảng mọi chuyện lại ùa về. Và thời gian phát hiện ra sự việc thì thực sự là kinh khủng, khủng hoảng. Những người như chủ topic có lẽ phải rơi vào hoản cảnh đó, thì mới có thể hiểu được.
Giá như trước khi làm những việc kia, ai cũng dành thời gian để suy nghĩ kỹ, thì đã không làm nên những nỗi đau như thế trong cuộc đời này. Mong chủ topic sáng suốt, tự xác định với bản thân và biết "mình cần gì". Sống trên cuộc đời này, sợ nhất là "không biết mình muốn gì", và cứ trượt dài theo cảm xúc nhất thời.
05:06 CH 16/10/2009
Mất niềm tin
Mình rất hâm mộ các bài viết nhẹ nhàng của Saboche, đặc biệt là trong topic "người đàn bà hạnh phúc" kia của bạn. Tiếp tục bên đấy đi bạn.
Theo dòng những gì bạn viết ở topic này, mình đồng ý hoàn toàn, vì chính mình cũng ở trong hoàn cảnh đó.
Chồng mình cũng vậy, là kiểu thứ 3, nhưng mới chỉ một lần thôi, nhưng thật khó mà nghĩ đến cảnh không có lần 2,3,4,.... Mình rất sợ. Nhưng mình luôn có một mâu thuẫn: cố gắng suy nghĩ theo lập luận của bạn, vẫn yêu chồng và cố để thông cảm cho chồng. Nhưng mình lại cũng nghĩ theo hướng thứ 2 nữa là: Những người như vậy 1, là những người kém bản lĩnh, ít nhất trong lĩnh vực này và thứ 2, có thể họ là những người ích kỷ, họ thích được chiều theo cảm xúc của bản thân hơn, nhưng 2a) có thể may mắn nhờ được học hành dạy bảo tử tế, nên họ biết quay đầu lại, hoặc là 2b) họ rất thực tế, họ thấy rằng vợ của họ không có gì để chê trách mà bỏ được, hoặc sức hút kia họ biết thừa cũng không thể bằng vợ mình. Chẳng biết cái gì sẽ là ranh giới, để họ biết kìm chế mình lại, chứ cứ chiều theo cảm xúc thế này, người vợ của họ lại sống dở chết dở hết bao lần.
Mình sợ rằng, cứ thế, tình yêu chồng cũng sẽ chết dần đi. Mà có khi thế lại hay?
Chào chị, đọc tâm sự của chị, em rất hiểu nỗi đau đang giày vò tâm hồn chị. Sau 15 năm ngọt ngào hạnh phúc chưa xảy ra chuyện tương tự như thế thì thật khó để mà chịu đựng nổi sự thật này. Em không biết câu chuyện của chị đã kết thúc thế nào, cô gái kia là con người ra sao, tình cảm của họ đã đi đến đâu vì chị chưa kể hết nhưng cuối cùng là chồng chị đã ngoại tình.

Một người đàn ông tốt ngoại tình còn đáng sợ hơn một người đàn ông trăng hoa ngoại tình. Nhưng cũng có những người đàn ông tốt và chỉ thích trăng hoa một chút thôi cho thêm hương vị cuộc sống. Đối với riêng em và các bà vợ nói chung thì loại đàn ông thứ 3 này là hơn cả (vì em nghĩ không tồn tại loại đàn ông thứ 4 cả đời không hề tơ tưởng tới một ai ngoài vợ), em đoán chồng chị cũng loại 3 như em kể bên trên.


Chấp nhận hay không chấp nhận, quên được hay không đều do mình, do cách suy nghĩ, nhìn nhận của mình thôi chị ạ vì sự việc đã xảy ra rồi. Biết đâu đây chắc gì đã là lần đầu tiên, có thể lần trước chị không biết và cũng có thể lần này thà chị không biết sẽ hay hơn. Với tính cách như chồng chị em nghĩ cuối cùng họ cũng sẽ chia tay thôi, người đàn ông của chị sẽ trở về với chị mà chị lại thanh thản đầu óc.


Em bây giờ, biết là mình nắm chắc người đàn ông của mình trong tay rồi, nên em không hề để ý, soi xét điện thoại của chồng, không cố gắng tìm hiểu khoảng riêng của chồng làm gì vì em biết anh ấy rất yêu em, rất cần em. Vậy thôi, thanh thản và nhẹ đầu (điều này không khuyên các bà mẹ trẻ chưa hiểu chồng đâu nhé)


Chấp nhận đàn ông họ là như vậy sẽ nhẹ nhàng hơn. Cả cuộc đời đi bên nhau, bao lo toan cuộc sống, cơm áo gạo tiền, tình yêu nồng thắm với vợ sẽ chuyển thể sang thể loại khác, mức độ khác tùy vào từng gia đình.

Yêu vợ, tất nhiên là họ vẫn yêu chứ, nhưng chắc chắn không thể là loại tình cảm bồi hồi, xao xuyến, tim đập thình thịch được rồi. Chị đừng ngạc nhiên hay phải rà soát đến việc mình còn xinh đẹp không, cư xử với nhà chồng ra sao, tình cảm mặn nồng ái ân thế nào mà làm gì vì nhiều khi những việc đó không liên quan. Loại đàn ông thứ 3 ấy ngoại tình không phải vì tất cả những thứ đó, đơn giản họ lao vào chỉ vì cảm xúc đó hấp dẫn họ mà thôi (em nhấn mạnh là cảm xúc đó chứ chưa chắc đã phải con người cô gái đó đâu).

Cuộc sống và tình yêu với vợ như cơm ăn, nước uống hàng ngày. Còn cảm xúc kia nó như một bữa tiệc hấp dẫn trong chốc lát hay lâu dài lại tùy vào từng hoàn cảnh, nhưng rồi nó cũng qua đi thôi với những gia đình có nền tảng như vợ chồng chị.

Em nghĩ vợ chồng yêu thương nhau chừng ấy thời gian không thể bị một chút phù phiếm đó làm mất mát vỡ vụn đi tất cả. Em chắc, sau cú sốc này vợ chồng chị sẽ càng yêu nhau hơn đấy. Tin em đi.


Chờ nghe câu chuyện tiếp theo của chị và mong là nó kết thúc không đến nỗi tệ
09:14 SA 12/10/2009
Nhật ký của người vợ sau 10 năm kết hôn
Đây là thư mình gửi người yêu cũ của chồng mình. Người mà mình đã phát hiện vẫn thư từ trao đổi qua lại với chồng mình trong một thời gian dài, người mà chồng mình luôn mơ tới và luôn nhớ tới mỗi khi gặp khó khăn. MÌNH SẼ QUYẾT ĐỊNH THẾ NÀO ĐÂY?

Chào chị …,

Đầu tiên xin cho phép em được tự giới thiệu: em là …, mẹ của hai bé …. – con anh X. Xin thứ lỗi cho em vì đã đường đột viết bức thư này gửi tới chị, vì em chỉ muốn có vài lời tâm sự với chị mà thôi.

Chị … mến,

Chắc qua bạn bè chị cũng đã biết em đã từng là đồng nghiệp với anh X trong thời gian 3 năm trước khi quyết định đến với nhau. Trong khoảng thời gian đó, em và anh X có một mối quan hệ rất thân thiết, gần giống như tình anh em vậy, và vì thế, em cũng được biết nhiều về chị và về tình cảm sâu nặng của anh X đối với chị. Không giấu gì chị, khi đó, em đã thầm thương anh X, và hy vọng mong manh sẽ có ngày mình bù đắp tình cảm cho anh ấy, chung sức cùng anh vượt qua những khó khăn, vất vả của cuộc sống. Cũng chẳng ai ngờ rằng đó lại là duyên phận!!!

Trong khoảng thời gian đầu khi anh X đi học ở bên Đức (và em đang có mang), trong một lần dọn dẹp giá sách, em đã tìm được cuốn Nhật ký của anh X và những kỷ vật về chị đã được anh gói gém kỹ càng. Em đã đọc, và vừa cảm thương cho tình cảm sâu nặng của chồng mình, vừa thầm ghen tị với chị vì đã có người từng coi trọng và yêu mến chị hơn cả bản thân mình – điều này, sống trên đời dễ mấy ai có được?

Khoảng năm 2007, sau khi em đi công tác về, anh X có nói chị về nước và gọi điện hỏi thăm. Em đã trách anh sao không tới thăm gia đình chị và em bé. Dù gì, cũng đều là bạn bè và đã từng thương quý nhau. Rất tiếc, anh X nói chị đã qua Mỹ vì bé bệnh.

Và hôm nay:

Hôm nay là một ngày vô cùng tồi tệ đối với em và cả 2 bé con em, vì em đã đọc được những dòng thư chồng em và chị trao đổi với nhau từ năm 2007 cho tới nay. Cảm giác đầu tiên thật sự là đi không nổi – em quá shock vì vẫn tin tưởng rằng vợ chồng em đã luôn thẳng thắn với nhau và cùng quyết tâm chung sức xây dựng một gia đình hạnh phúc. Không ngờ, hạnh phúc lấp lánh như bong bóng xà bông, từ bên trong đã rỗng tuếch!

Em đã xem hình chị, thật đúng như em hình dung khi đọc những dòng chữ trong cuốn nhật ký của chồng em viết, trông chị thật nền nã, dịu dàng và nhân hậu. Nhất là đôi mắt – đôi mắt mà chồng em đã nói rằng đó là nét đẹp nhất của chị - nhìn vào đôi mắt ấy, em thấy sự suy tư, nhưng là nét suy tư của người mẹ hết lòng vì con!

Chị có biết, ngày mai là ngày kỷ niệm lễ cưới của vợ chồng em? Lễ cưới mà em đã tin tưởng rằng, nó đại diện cho sự cam kết – sự cam kết đáng trân trọng với tất cả các giá trị của hai con người – nhằm hướng tới sự hợp nhất trong tình yêu.

Có thể, ban đầu nó đã là như vậy, với một cô bé được nhận xét là khá dễ thương như em thuở đó. Nhưng với thời gian, em đã trở thành một con gà mẹ phục phịch, luôn xoắn xít nhặt nhạnh chăm lo cho cái tổ của nó với 2 con gà con bé bỏng và có phần lơ đãng với ông chồng mà sự nghiệp và công danh đang ngày càng có triển vọng tốt đẹp hơn. Con gà mẹ đó – là em – cũng đã phải hy sinh công việc của riêng mình để chu toàn cho gia đình, với hy vọng cơm ngon canh ngọt, nhà cửa sạch sẽ, đàn con xinh ngoan thông minh với những giá trị bất di bất dịch của gia đình là cái mà ai cũng ao ước có được. Đáng buồn thay, con gà mẹ xù lông xấu xí đó không hiểu được rằng, đàn ông là những kẻ tham lam và cơ hội, và hình bóng huy hoàng của những kỷ niệm là thứ mà họ sẵn sàng đánh đổi cả gia đình để có được. Chưa biết họ có được gì không, nhưng một gia đình vì thế đang đứng trên bờ vực của sự chia ly! Các giá trị đã bị đạp đổ, tình cảm bị dày xéo, lòng tin cạn kiệt…. Chỉ đáng thương cho đôi mắt trẻ thơ!

Em cầu mong rằng, những nỗi buồn ám ảnh cả đời người như vậy không phủ bóng tối lên đôi mắt hai con trai của chị.

Cảm ơn chị đã lắng nghe câu chuyện của em.

Ui giời mẹ này chẳng nói cụ thể hơn nội dung trao đổi giữa chồng chị với cô người yêu cũ là gì thì mọi người sẽ tư vấn cụ thể hơn được.
Dù vì lý do gì nữa, cá nhân mình thấy viết kiểu này cho các mẹ trên WTT đọc thì được để gửi đi thì cần phải xem lại. Nó trải lờng quá, chưa biết ý tứ cô kia thế nào, dù là tử tế thôi thì cũng cần có "bàl" một chút, nghe có vẻ chia sẻ tâm sự nhưng không được thật hết như thế, nếu có gì họ nắm được hết thóp của mình à
05:49 CH 16/09/2009
Nhật ký của người vợ sau 10 năm kết hôn
Mehiendai nói chí phải đó mẹ Farah ơi. Chẳng việc gì phải giả vờ vui vẻ, nhưng bạn cũng đừng trầm trọng hóa vấn đề. Hãy dành thời gian quan tâm đến bản thân mình, trở nên xinh xắn hơn, giỏi giang hơn, đảm đang và tế nhị hơn. Đừng phí sức dằn vặt suy nghĩ linh linh xoay quanh việc chàng có còn quan tâm đến cô nàng kia không. Sao phụ nữ chúng ta cứ phải luôn lo lắng sợ mất chồng mà không để cho quý phụ nam sợ mất vợ chứ? Chúng ta cũng có quyền “chảnh hàng” chứ

Chuẩn không cần chỉnh! Bản chất là tại vì mình yếu đuối quá (trong vỏ bọc có vẻ mạnh mẽ). Mình sẽ dành nhiều thời gian cho mình, con cái, bố mẹ mình hơn nữa, nhất định thế, hô khẩu hiệu quyết tâm thế. Phải hoàn thiện bản thân (cho mình, để mình tự sướng, chứ không phải chỉ là vì chồng). Tớ vừa có một tattoo đầu tiên (điều mà tớ mơ ước từ lâu), sắp tới sẽ có nhiều đổi mới tiếp để chăm lo hoàn thiện bản thân hơn (về tinh thần, ngoại hình, sự đảm đang,...).
Sẽ tìm cách để chồng phải ghen với mình một lần. Tớ xem tử vi mấy nơi họ nói tớ có duyên có trai tân theo :Laughing: Mà tớ cũng nói với chồng rồi, em mà có say nắng thì em say với một là trai chưa vợ, hai là trai vợ chết/bỏ vợ rồi, để chẳng làm một phụ nữ khác phải đau nữa.
Thực ra hồi chưa cưới, tớ cũng lãng đãng với anh giai khác rồi đấy, sâu sắc về mặt tinh thần phết. Cơ mà hồi đấy mình tự biết stop và chồng chả biết gì, chả có cơ hội làm cho hắn ghen. Nghĩ mà thấy tiếc, mà tiếc hơn nữa là từ khi lấy chồng càng yêu chồng hơn, càng "ngoan" hơn mới chết chứ.
Cảm ơn các mẹ và WTT nhiều nhiều lắm, chia sẻ của các mẹ giúp tớ biết mình cần phải lấy lại niềm tin vào mình, vào cuộc đời này và tất nhiên cả chồng mình nữa (vì suy cho cùng mình đâu đã khổ bằng nhiều mẹ có chồng NT trên này đâu).
09:59 SA 16/09/2009
Nhật ký của người vợ sau 10 năm kết hôn
Đấy là sai lầm của tất cả đàn bà chúng ta . Khi mồm nói là quên nhưng trái tim vẫn còn rất đau và cái đầu thì không lúc nào ngừng nghĩ đến. Đàn ông thường tình cảm nông hơn, rạch ròi hơn và sử dụng lý trí tốt hơn nên khi anh ta có ý định quên ( tự nguyện nhé) anh ta sẽ làm được.
Tốt nhất theo tớ, bạn đừng tự làm khổ mình nữa vì vừa hại đến sức khỏe, nhan sắc, thời gian và gây áp lực hôn nhân. Hãy cố gắng quên ( cái này cực khó) bằng việc mở rộng lòng mình ra, nhìn mọi thứ nhẹ nhàng hơn, đơn giản hơn. Chấm dứt sự tưởng tượng suy diễn mà đặt bất kỳ một sự việc xảy ra "ngoài" cuộc sống của mình. Nếu chót nhìn thấy tin nhắn lạ trong máy dt of chông, cũng đừng tra hỏi, kiểm soất, điều tra.. mà cứ nghĩ cs là thế, con ng là thế. Biết đâu một ngày kia mình cũng là đối tượng được ng khác yêu thương nhớ nhung tương tu như vậy. Đời có ai nắm tay từ sáng đến tối đâu. Hãy tìm cách trao đổi nói chuyện với chồng nhiều hơn, quan tâm đến anh ta nhiều hơn, tình cảm thật ngọt với anh ta nữa. Và những buổi nói chuyện chân thành đó hãy đóng vai là những ng bạn của nhau, chứ ko phải vợ chồng. Đàn ông trông thế thôi nhưng nhiều khi cũng giống một đứa trẻ. Ngọt ngào, vỗ về, thủ thỉ thì yêu cầu việc gì, nói làm cái gì cũng xuôi hết
Bên cạnh việc cố gắng đóng vai một ng bạn, người tình hoàn hảo với chồng. Biết lắng nghe, chia sẻ, thấu hiểu với chồng, bạn cũng nên làm mới mình, tạo "sức hút" cho mình bằng đầu tóc, quần áo trang điểm. Nếu có thời gian đi học một lớp nghiệp vụ ngắn hạn cũng được. Nó sẽ giúp bạn tích lũy kinh nghiệm làm việc và mở cho bạn thêm nhiều cơ hội giao tiếp với nhiều người nữa. Sống độc lập, tự tin và đánh giá cao bản thân sẽ là là liều thuốc hiệu nghiệm giúp bạn vượt qua những cái dằn vặt nhỏ nhen hàng ngày. Đàn bà sinh ra là được hạnh phúc và chúng ta hoàn toàn có quyền được đòi hỏi cái quyền đó

Từ trước tới giờ lang tháng trên này tớ vẫn rất khâm phục mehiendai về những quan điểm và tư tưởng thực sự hiện đại và biết yêu bản thân của mẹ nó. Đúng là tớ tự làm khổ tớ là chính, vì cái tính tớ nó hâm hâm, có chuyện gì cứ nghĩ mãi mới thôi, mà càng nghĩ lại càng quẩn ý chứ. Đang cố tập để cố gắng thoát khỏi các suy nghĩ tiêu cực đây.
Cũng mới chỉ qua được gân 2 tháng nên tớ xác định cứ bình tĩnh. Tớ cũng không nhắc nhở gì lỗi lầm của chồng nữa rồi (được mấy ngày rồi), có điều thỉnh thoáng vẫn chia sẻ một số câu truyện tớ đọc được trên này. Vợ chồng tớ thực ra nói chuyện rất hợp đấy, vì xuất phát từ bạn tâm giao rồi mới yêu mà. Tớ cũng chia sẻ được nhiều công việc của chồng và chủ động chia sẻ công việc của mình cho chồng. Đại loại là về chuyện bạn bè thì rất ổn. Chính vì thế, sau vụ vừa rồi, tớ tâm sự với chồng nhiều lắm, vì bản thân tớ chẳng giữ trong lòng được lâu, lại lôi ra tâm sự rằng tớ đau khổ ra sao, hạnh phúc gia đình bây giờ mong manh thế nào,... cơ mà chắc là liều lượng hơi nhiều, mình nên stop dần việc chia sẻ điều đó, vì gián tiếp nó làm cho chồng khó chịu. Lâu lâu mới tâm sự một chút để chồng không quên là vợ đã đau đớn thế nào thôi, nhỉ? :Smiling:
Có một điều mà tớ cần luyện công đó là bớt yêu chồng hơn, chuyển dần sự chú ý sang nhiều thứ khác hơn là chồng. Thực ra, cũng không đến nối bi đát, vì tớ cũng là người hướng ngoại, vẻ bề ngoài đúng là tỏ ra mạnh mẽ có thể sống tốt mà không cần chồng. Công việc của tớ khá mở, tiếp xúc với nhiều người, nhiều văn hóa và phong cách khác nhau. Tớ thỉnh thoảng cũng hay để con ở nhà chồng trông (chỉ khoảng vài tiếng khi con ngủ trưa) để hẹn hò với bạn bè. Học hành thì cơ quan tớ một năm cũng bắt mình học một khóa vài tuần, chồng một số tối phải cho con về ông bà rồi tối cho con đi ngủ. Tớ còn cả cái luận văn thsỹ chưa xong, đang cố làm nốt. Nói chung kể ra thế ý là tớ cũng có khá nhiều thứ để quan tâm ngoài chồng, cũng là điều kiện tốt nhỉ.
Cơ mà cái đầu mình nó cứ thế. Sau chuyện vừa xảy ra tớ mới nhận ra một điều trước đây tở chưa thấy là tớ cần chồng tớ đến thế nào, rằng tớ rất yếu đuối thế nào. Để "yêu bản thân" nhiều hơn thì phải tập dần dần thôi mehiendai nhỉ. Tớ cứ cắp tráp đi theo mẹ nó với nhiều mẹ khác ở trên này thôi.
09:38 SA 16/09/2009
Nhật ký của người vợ sau 10 năm kết hôn
Các bạn nhận xét là quá thật lòng thì mình đã đạt được mục đích khi viết thư rồi. Mình chỉ muốn tâm sự với chị ấy thôi, vì dù sao, chị ấy cũng là người đàng hoàng. Chỉ vì tình cảm đã có giữa chồng mình và chị ấy quá sâu đậm, nên trong phút yếu lòng họ đã không thể kềm giữ mà thổ lộ cho nhau, làm đau mình. Cái mình có thể trách chị ấy được, chỉ là chị ấy cũng là đàn bà, cũng là vợ, là mẹ, vậy mà lại làm đau một người đàn bà khác. Dù sự chia sẻ giữa chị ấy và chồng mình hoàn toàn thuần túy là về mặt tinh thần, nhưng có người đàn bà nào rộng lượng đủ để chia sẻ tình cảm của chồng mình cho người khác?

Mình gửi một số đoạn thư mình gửi cho "bồ của chồng mình", em này thì trẻ con (không biết có trong sáng không, và cũng chưa làm gì quá đáng), nên mình chỉ nhẹ nhàng thế thôi. Tất nhiên tùy đối thủ mình có cách viết riêng cho phù hợp, nhưng đúng như mehiendai nói, mình phải giữ được vị trí chiếu trên, vì dù sao, họ mới là kẻ lén lút và đang làm tổn hại đến hạnh phúc chính đáng của bạn:
Chị đã biết được chuyện của em với anh ..., qua nhiều nguồn khác nhau và cũng qua anh .... kể. Chị biết rằng, mối quan hệ của anh ấy và em cũng chưa đi quá xa, thế nhưng nó cũng đã có thể dẫn tới nhiều những cái gọi là “hậu quả” mà chắc anh ấy với em trước đây có thể đã chưa nghĩ tới.
....
Mong muốn của chị là em và anh .... nếu có thể, hãy trở thành bạn thực sự của nhau, chứ không phải “tình bạn” như vừa rồi. Em có thể nói em với anh ý cũng chỉ là bạn, nhưng những gì đã diễn ra đã có thể dẫn đến việc làm gia đình anh ý tan nát, và cũng có thể ảnh hưởng tới cả tâm lý và tình cảm của chính em nữa. Có thể em nghĩ cách đối xử với một người bạn trai như thế là bình thường, nhưng đối với người có vợ hay có người yêu rồi thì theo chị, người con gái cũng nên có những khoảng cách nhất định, để không bị hiểu lầm và không làm ảnh hưởng đến ai. (vẫn cố phải nói thể để mị dân, thực ra em này chưa có ý định xấu xa phá đám gì, chỉ là không kiềm chế được bản thân và thích thú cảm giác cưa được anh có vợ rồi)
------
Chị biết nhiều hơn những gì em nghĩ hoặc cố gắng nghĩ rằng chị không biết. Còn biết thế nào thì có lẽ em cũng không cần biết. Chị không bao giờ dám trách em là người phá hủy hạnh phúc của gia đình chị. Nếu nó có bị phá hủy hoặc tổn hại, thì không phải vì em, em cứ yên tâm thế nhé. Chị rất cảm ơn lời khuyên của em. Vì chị là người có học thức, nên chị biết thế nào là giới hạn em ạ. Chị biết mình và con mình cần gì, em cứ yên tâm.
Cuối cùng, chị xin gửi em những điều mà chị tâm đắc, là châm ngôn, nhận định về cuộc sống, dù không biết em có hiểu hết được không:
Nền tảng của mọi mối quan hệ là sự chân thành
Nói dối người nhiều quá, rồi đến lúc chính mình cũng thấy điều nói dối ấy là đúng
Đừng đơn giản hóa những sự việc khi bản thân chúng nó không đơn giản (ah, câu này là câu của một người bạn chị)

Đoạn này mình đang muốn chửi em này, vì cả nó và chồng mình lúc đó đều dối trá mình và tự bản thân họ, để giảm bớt tội lỗi của họ.
Nói chung là tham khảo thôi nhé, tùy đối tượng thôi. Xác định là viết thế để cho nếu người kia có tý liêm sỉ thì còn biết mà tránh ra, còn xác đình là xử lý chồng mình vẫn là quan trọng nhất bạn ạ.
09:20 SA 16/09/2009
Nhật ký của người vợ sau 10 năm kết hôn
Ui giời đang đọc tâm sự của mecb, sang đây lại nhìn thấy tắc kè SG nữa. Bạn viết cho tình địch mà sao như đang tâm sự với mẹ ruột vậy? :Crying: :Crying:
P/S: Mình nhớ tới 1 bài hát tiếng Anh, không nhớ tên gì, đại ý "cô ơi, buông tha cho chàng đi, cô vơ đâu chả được giai, nhưng tôi chỉ có mỗi chàng thôi, mất chàng là tôi mất hết". :mad:

Hihi, bài đấy là Jolene của Dolly Parton, lyrics đây. Mecb nhắc đến làm mình lại nhớ đến bài này mình với chồng ngày xưa rất thích, và mình thấy thực sự thương người phụ nữ đó.
Jolene, jolene, jolene, jolene
Im begging of you please dont take my man
Jolene, jolene, jolene, jolene
Please dont take him just because you can
Your beauty is beyond compare
With flaming locks of auburn hair
With ivory skin and eyes of emerald green
Your smile is like a breath of spring
Your voice is soft like summer rain
And I cannot compete with you, jolene
He talks about you in his sleep
Theres nothing I can do to keep
From crying when he calls your name, jolene
And I can easily understand
How you could easily take my man
But you dont know what he means to me, jolene
Jolene, jolene, jolene, jolene
Im begging of you please dont take my man
Jolene, jolene, jolene, jolene
Please dont take him just because you can
You could have your choice of men
But I could never love again
Hes the only one for me, jolene
I had to have this talk with you
My happiness depends on you
And whatever you decide to do, jolene
Jolene, jolene, jolene, jolene
Im begging of you please dont take my man
Jolene, jolene, jolene, jolene
Please dont take him even though you can
Jolene, jolene
Nhưng mình đồ rằng, người vợ chỉ nói trong lòng thế thôi, chứ đứng trước tình địch, chẳng ai buông súng dễ dàng thế đâu, phải nung nấu "tinh thần chiến đấu" chứ tắc kè ơi.
09:08 SA 16/09/2009
Nhật ký của người vợ sau 10 năm kết hôn
Mình không phải là người trong cuộc nên không biết mức độ quan tâm đến người cũ của chồng bạn như thế nào. Nếu chỉ là search thông tin và thăm hỏi bình thường thì bạn cũng không nên bắt bẽ anh ấy mãi. Hãy tạo điều kiện cho anh ấy biết ơn chứ không lợi dụng sự rộng lượng của bạn. Mình vẫn thường nhắc nhở AX rằng hạnh phúc gia đình cần sự vun đắp và gìn giữ của cả 2 vợ chồng, chứ chỉ 1 mình vợ lo “giữ chồng” thì thật vô ích. Chiêu của mình là “dụ khị” anh ấy tự giác chứ không ép buộc hay kiểm soát, “nói ngọt lọt đến xương” đó bạn. Chúc bạn may mắn nhé!

Cảm ớn Megameo và KD9999 vì đã tư vấn giúp mình nhé. Đúng là một lần đã có tình cảm, thì rất khó quên, phải cần một sự vững vàng về ý trí lớn. Trong trường hợp này, tình cảm của chồng mình có vẻ chưa quá sâu đậm, nhưng vẫn còn quan tâm tò mò về đối phương, vẫn bị em ý ám ảnh một phần trong suy nghĩ. Mình cũng hiểu được điều đó, vì chính bản thân mình cũng rơi vào hoàn cảnh tương tự, có điều là lúc trước khi kết hôn, một chút say nắng lãng đáng thôi. Có điều khác là mình tự biết và dừng lại, nên mình xác định và dùng lý trí nhiều hơn, nhưng cũng quan tâm tìm hiểu nhớ người ấy một thời gian đó. Còn chồng mình chỉ dừng lại khi bị vợ phát hiện ra, có vẻ sức mạnh lý trí cũng ít hơn, nên mình cũng lo lắm.
Mình rất tâm đắc với KD9999 ở câu này: "Hãy tạo điều kiện cho anh ấy biết ơn chứ không lợi dụng sự rộng lượng của bạn", bạn có thể giải thích cụ thể hơn cho mình một chút được không, để có thể đạt được mục đích đó. Về phía mình hiện tại, mình đã nói là không nhắc đến chuyện em kia nữa và mình đang cố làm điều đó với chồng. Tuy nhiên, mình thỉnh thoảng vẫn tâm sự với chồng về tâm trạng của mình, sự đau khổ của mình hoặc chiêm nghiệm của mình sau những việc thế này. Chồng mình cũng đã thấy được nỗi đau ấy rất lớn, nên cũng nói một câu "không dám để vợ phải đau khổ như thế nữa". Nhưng cố là một chuyện, còn bản chất ý chí con người lại là một chuyện khác, các mẹ nhỉ. Mình nên làm gì tiếp theo? Có nên tiếp tục để chồng thấy sự đau khổ của mình? Hay cứ giả vờ với chồng, cố tỏ ra vui vẻ hoàn toàn và không nhắc đến chuyện đó nữa?
03:39 CH 14/09/2009
Nhật ký của người vợ sau 10 năm kết hôn
Mình đã vào topic này xem rất nhiều lần, và rất tâm đắc và khâm phục các mẹ trong này, những người đã trải qua chặng đường 10 năm, đã biết yêu bản thân hơn, biết giá trị của hạnh phúc và biết chấp nhận những khiếm khuyết nếu có trong cuộc hôn nhân của mình hơn.
Mình hiện nay mới chỉ có 4 năm kinh nghiệm, nên còn rất non nớt và còn lâu mới đạt đến "trình cao" như các mẹ. Vì vậy, mình muốn tham khảo các mẹ kinh nghiệm của những người đi trước, để động viên bản thân mình tiếp tục cố gắng.
Lại vẫn câu chuyện muôn thủa: chồng ngoại tình. Mình đã nói là tha thứ, chồng mình đã quay về với gia đình và chấm dứt mối quan hệ đó (chưa đi đến Z). Cũng mới chỉ có khoảng gần 2 tháng từ khi mình bắt đầu biết sự việc và giải quyết một cách khá chónh vánh thôi. Nên cũng thể trông chờ mọi việc êm chèo mát mái sớm như vậy được.
Thế nhưng, mình cảm thấy rằng vấn đề bây giờ nằm ở chính bản thân mình. Mình vẫn chưa thể nào quên được, và mình luôn phải đau khổ, mỗi khi phát hiện ra rằng chồng mình vẫn muốn liên lạc với người cũ (dù trước đó đã theo ý mình xoá hết các nick), và rồi không liên lạc nữa nhưng chồng mình vẫn quan tâm, vẫn search thông tin về em kia. Tức là chưa quên được, và em ý vẫn là một phần trong suy nghĩ và tình cảm của chồng mình.
Dù mình đã cố gắng dặn lòng là đừng có nhỏ nhen, chồng mình cũng là người mà, làm sao quên được, rằng chồng mình vẫn còn giữ em ý trong tim không có nghĩa là chồng mình không còn yêu mình. Thế nhưng mình luôn mâu thuẫn và không chiến thắng được nối đau của mình mỗi lần thấy được những điều đó. Vì mình thấy rằng mình là người quá cầu toàn, và thích tuyệt đối hoá về nhiều thứ, trong đó có hôn nhân và tình yêu. Mình luôn thấy đau đớn khi chính bản thân mình một lòng một dạ vì chồng con, còn chồng thì lại vẫn tơ tưởng đến người con gái khác. Mình tự đặt mình giới hạn, và cũng muốn chồng mình cũng phải tự đặt cho anh ý giới hạn đó.
Có phải mình không nên thế? Làm thế nào để tập chấp nhận sự tương đối của lòng người, của cuộc sống? Mình thấy sao khó quá? Làm thế nào để việc ngoại tình ấy nó thành sẹo nhanh? Và mình còn sợ một điều, là mình rất cố gắng, là bạn, là mẹ, là vợ, là người tình tốt của chồng, cố gắng không bới móc chuyện quá khứ, thì chồng mình liệu có "toàn tâm toàn ý" với vợ không? Vì chồng mình không là người mạnh mẽ, chín chắn, ý trí không mạnh nên dễ bị cảm xúc điều khiển. Và việc thích thú với những tình cảm mới lạ (khác hẳn tình cảm vợ chồng) sẽ chiến thắng cái lý trí và cái rào cảm lỏng lẻo của chồng mình? Làm thế nào để có thể bình tĩnh trước sự thật ấy?
Mình nhớ trong topic nào đó có mẹ đã chấp nhận chồng đến nay là 4 lần, vì quá yêu chồng. Mình sợ cái suy nghĩ đấy, là 4 lần đối mặt như thế, đến lúc trơ cả ra.
Các mẹ đã từng trải qua và đã có nhiều thời gian để nhìn lại, cho mình lời khuyên hoặc sự chia sẻ từ chính kinh nghiệm của các mẹ nhé.
À, chồng mình cũng có nói là lý do để chồng mình vẫn tò mò vì em kia là tại vì mình hay căn vặn về em ý nên chồng mình cứ phải nghĩ đến, nếu không nhắc đến chồng mình sẽ quên được. Các mẹ có nghĩ đó là lý do hợp lý không hay chỉ là sự bao biện? Cũng có lý một phần, theo mình, nhưng nó không phải là vấn đề bản chất, đúng không các mẹ, vấn đề là em ý vẫn chiếm một góc trong chồng mình, và chính chồng mình cũng chưa dùng lý trí để đấu tranh với cảm xúc, đúng không các mẹ?. Mình đã hứa với chồng mình sẽ không bao giờ nhắc đến em ý nữa, và chờ xem mọi chuyện ra sao.
07:43 CH 13/09/2009
Nhàn cư vi bất thiện?
Bảo chồng bạn chat với mình. Mình là "đực rựa", lại ko phải Pd nên rất yên tâm. Có gì mình sẽ giúp chồng bạn ko nhàn cư nữa. chúc HP!

Bác này xui dại tớ đấy à, các bác trai ngồi với nhau thì có trời mới biết là sẽ nghĩ ra những ý tưởng gì đây :-)
04:10 CH 04/09/2009
Nhàn cư vi bất thiện?
Em nghĩ chị đã biết nguyên nhân rồi. Nhàn cư vi bất thiện.
Chị nên tạo việc làm cho chồng chị. Từ làm việc nhà đến việc xã hội. Nếu chị làm cùng ngành với anh thì nhờ anh làm giúp việc công ty (cứ mang đại việc về nhờ). Còn nếu không thì nhờ làm việc gì đó mà giờ em chưa nghĩ ra. Nói chung là cứ bận rộn thì hết chát chít với chả điện tử, sắp nhỏ.:cool:

Hìhi, như mình nói rồi đó, biết nguyên nhân và điều trị là hai vấn đề khác nhau. Mình cũng được khuyên và đang tập nhờ chồng làm việc ở công ty của mình, dù không cùng ngành nghề, nhưng không biết chồng chỉ vì yêu vợ mà làm giúp thôi, còn bản chất vẫn muốn tìm việc liên quan và tự kiếm được tiền.
04:09 CH 04/09/2009
Nhàn cư vi bất thiện?
Chị có con chưa? Nếu con lớn lớn 1 chút rồi thì cố gắng để con nó quấn bố, và "nhờ" ông xã quán xuyến việc học tập của con. (vd như nói để ông xã thấy việc giáo dục con có nên người hay ko là ở fần rất quan trọng ở người bố, con nó cần lấy bố làm mẫu mực). Ngoài ra, nếu được 2 vợ chồng cố gắng làm nhiều việc cùng nhau. Kiếm tiền chỉ là 1 việc, nhưng nếu chồng ko giỏi kiếm tiền thì cũng đừng thúc ép dễ gây tự ti. Làm những thứ từ nhỏ đến lớn cùng nhau, kiểu như những "dự án chung của gia đình" ý. Chị nói đúng, khi anh ấy bận rộn sẽ bớt thời gian nghĩ mấy chuyện vẩn vơ hơn.

Smile nói đúng lắm. Con mình gần 3 tuổi rồi, mà mình thì thực sự thấy chồng mình dạy con tốt hơn mình (bố với con gái mà, kiên nhẫn hơn, con nghe lời và quấn hơn, mình chỉ chăm con tốt hơn thôi). Mình nghe bạn, mình đang và sẽ cố gắng để bố phải lo quán xuyến việc học hành cho con nhiều hơn.
Kiếm tiền thì thực ra mình biết và mình không dám thúc ép, vì sợ chạm vào tự ái của chồng, chỉ hay theo dõi các việc chồng làm để động viên thôi. Vì mình biết chồng mình cũng buồn về việc đó, và cũng đang cố gắng, nhưng lại không phải là người quá năng động và khôn ngoan trong các mối quan hệ.
Nhưng càng chán, anh ý lại càng chơi điện tử, chat chit, facebooking hăng hơn, để quên đi thực tại ý. Mệt ghê. Việc phiêu lưu tình cảm đó cũng là một cách để trốn tránh những khó khăn thực tế - chả biết mình phân tích tâm lý thế có đúng không :Smiling: Và biết trúng rồi để giải quyết cũng còn là cả vấn đề dài, hi`
04:07 CH 04/09/2009
Nhàn cư vi bất thiện?
Có vẻ vấn đề của mình nó nan giải, hoặc "tổng hợp" quá nên chưa thấy mẹ nào cho cao kiến. Thôi, mình up lên lại hi vọng mẹ nào tối nay rảnh thì trả lời nhé :)
12:12 CH 03/09/2009
f
Farah
Bắt chuyện
631Điểm·1Bài viết
Báo cáo