Thịnh hành
Cộng đồng
Thông báo
Đánh dấu đã đọc
Loading...
Đăng nhập
Đăng nhập
Tạo tài khoản
Đăng nhập qua Facebook
Đăng nhập qua Google
Bài viết
Cộng đồng
Bình luận
Nước hoa tầng 13
Tớ thấy Lolita mùi rất lâu và hơi nồng. Nếu bạn thuộc típ người không giũ được mùi lâu thì nên dùng bạn này hoặc Chanel Chance (EDP). Trong tất cả nước hoa của tớ ( khoảng 12 chai) thì hai em này bền mùi nhất. Chanel Chance xịt lên quần áo thậm chí còn giữ mùi 3 ngày nếu không mang đi giặt.
04:29 CH 13/09/2013
Chuyện ở dâu cũng có - phần 2
Tôi không như vậy một phần do tính cách của tôi, mặc dù sống tình cảm nhưng lại không bi lụy và yếu đuối. Tôi luôn tìm được điểm sáng cho mình để hướng đến. Luôn có giải pháp tích cực cho mọi tình huống, luôn chọn tin và hy vọng hơn là nghi ngờ và thất vọng.
Mặc dù vậy trong lúc này, cả cuộc đời tôi không còn chỗ nào lành lặn. Gia đình mình, gia đình nhà chồng, chồng mình đều đối với mình ở thái cực xấu nhất, tôi chỉ cỏ thể chọn bấu víu vào chính mình.
Có lẽ kiếp trước tôi đã làm điều gì đó rất rất xấu, để kiếp này, tôi phai dùng cả đời để trả giá, để sám hối , để tha thứ.
Hay là , kiếp người vốn khổ làm vậy? càng tình cảm, càng yêu thương càng dễ bị tổn thương ?
Tôi không biết làm gì bây giờ, tôi đã đủ trưởng thành để có thể vượt qua mọi nỗi đau này.Chỉ buồn rằng, cứ mỗi lần đau, trái tim lại rụng đi một mảnh, khi nào thì thứ đập trong lồng ngực tôi kia chỉ còn mỗi vỏ rỗng.
Tôi còn duy nhất đứa con trai ngoan ngoãn dịu dàng, yêu mẹ vô cùng. Nhưng liệu có ngày nào đó con quay lưng với tôi? Đương nhiên dù có biết trước là vậy, tôi vẫn yêu thương con tuyệt đối, con là mảnh cuối cùng trong trái tim mà tôi vẫn chon cho đi không điều kiện.
07:35 CH 25/09/2012
Chuyện ở dâu cũng có - phần 2
Chồng tôi, sau bao năm không kiếm được tiền, giờ bỗng dưng có người giúp cho có một cồng việc tốt, thu nhập không cao nhưng có cái tiếng oai, có cả xe đi. Lập tức lao vào chơi bời vớ vẩn, và hợp cạ với cô hàng xóm cũng chán chông mai lo theo công việc mà không chịu tiêu tiền, nên cả anh cả ả làm thanh một cặp bài trùng tụ bạ với nhau khắp nơi.
Tôi tin bạn, cũng mải làm ăn quá không để ý, vả lại chả bao giừo quản lý tiền bạc của chồng nên khi qua nhiều ngừoi nói đến tai mới có ý định check lại. Qua nhiều lời nói dối, quá nhiều sự việc bất thường để không còn lòng tin nữa.
Tôi không có can đảm đi đến cùng của sự việc, không muốn giống như mẹ tôi, nhưng cũng không quyết định nổi là li dị vì những thứ tôi biết chưa có cái nào thể hiên đó là sự gắn bó sâu sắc cả.
Tôi nằm khóc một ngày, đến ngày hôm sau lôi cái váy đẹp đã rất lâu không mặc ra, lấy bộ đồ trang điểm mua từ năm ngoái mà chưa hề mở nắp. làm cho mình thật xinh đẹp trước gương rồi ngẩng cao mặt đi làm.
Tôi dùng các dịch vụ làm đẹp, mua thêm mấy lọ nước hoa mua hang hiêu sales đầy một tủ, tôi liên hệ lại bạn bè hẹn gặp nói chuyện phiếm. Tôi tự enjoy một cuộc sống không có chồng. Chẳng mấy ngày, chồng quay về, ban đầu còn lớn tiểng đổ tội, sau đó xuôi dần và đề nghị được quay lai. Tôi chấp nhận, tôi thỏa thuận những diều khoản chung của cuộc sồng. Tôi cho anh ta điều anh ta muốn kể cả khả năng nối lại mối quan hệ với gia đình anh ta. Đổi lại anh ta phải cắt đứt quan hệ với cô ta và làm ngừoi chồng ngừoi cha tốt trong gia đình.
Nhưng mà trong lòng tôi rỗng không. Anh ta làm mấy điều phi lý mấy tôi cũng chẳng thắc mắc ngăn cản. Trái tim yêu đã chết lặng đi rồi, còn yêu, còn quan tâm thì mới còn nổi giận. chứ không thì quan tâm làm gì cho nhọc người.
Tôi vẫn ăn mặc đẹp, tôi khác hăn ngày xưa, tôi vẫn có thể dịu dàng hơn nhiều bên chồng như bao lâu nay chồng tôi muốn. Nhưng tim tôi không còn đặt ở nơi ấy nữa.
Nhũng ngày tôi khóc, tôi nói chuyện với một người bạn cũ. Người ấy ngày xưa thich tôi nhưng không dám ngỏ vì hồi ấy tôi vô tư trong sáng quá bạn ấy không dám ngỏ lời.
Sau này phải duyên số, bạn ấy và tôi liên lạc lại khi bạn đã có vợ và tôi đã có chồng. Bạn đã là một người giàu có, có địa vị và vẫn xòn nhớ đến tôi rất nhiều.
Mặc dù vợ bạn ngoan và không lầm lỗi, dù bạn có hai em bé cũng rất xinh đẹp, bạn vẫn thương tôi, vẫn muốn làm gì đó bù đắp cho tôi.
Nếu tôi xiêu lòng, thì ngày mai đây tôi lại đóng một vai nữa trong vở kịch ngoại tình này - là ngừoi thứ ba tranh chồng ngừoi khác???
07:23 CH 25/09/2012
Chuyện ở dâu cũng có - phần 2
ý của tớ là chuyện ngoại tình ấy. Xung quanh tớ, đủ mọi cấp độ, đủ mọi hình thức. Cho nên đến giờ khi chuyện xảy ra với tớ, tớ chả biết phải nghĩ thế nào.
Hỏi tớ có đau không, có thất vọng không, có chứ. Nhưng tớ chả buồn căm thù ai cả, trong mọi câu chuyện ai cũng có cái lý của mình.
Tớ chỉ thấy mình ngày càng bị bị bào mòn đi, càng trống rỗng hơn.
Chả biết vài năm sau nữa tớ có thành như mẹ tớ, hay chán chồng đi ngoại tình vói anh bạn cũ, hay bỏ chồng làm phụ nữ đơn thân như bạn mình. Tớ chả biết ở đời này cái gì là đúng, là sai cả.
Khi là người ngoài cuộc, tùy theo quan hệ của mình với ngừoi trong cuộc, thì cách nghĩ sẽ rất khác nhau. Tớ yêu bố tớ, nên dù bố có như vậy, bố vẫn là ngừoi tuyệt vời với tớ. Còn bạn tớ, vì yêu bố mình mà bạn ấy sụp đổ.
Tớ cũng trách sao mẹ tớ lại không buông tay, nhưng chính tớ giờ lại không buông tay được. Mặc dù trong cuộc sống thương ngày tớ là ngừoi cứng cỏi. Tớ hoàn toàn có thể sống độc lập không phụ thuộc vào chồng, nhưng hiện giờ tớ vẫn không đủ can đảm buông tay. Tớ cú ngập ngừng, đã cố gắng quên đi để làm ltừ đầu, nhưng trong cuộc sống vẫn thấy quá nhiều vấn đề.
Tất nhiên tớ không dám làm người thứ ba, tớ có đủ đau thương rồi, dại gì vì một chút ảo ảnh mà mua lấy đau khổ về mình.
Nói thật,làm người thứ ba khổ lắm, phải hoàn toàn không có tự trọng kia. Chứ nêu không yêu mà cặp vì tiền, sẽ có những lúc ê chề thấy mình chỉ là một món hàng hóa. Chỉ làm đỗ chơi tình dục cho người khác. ĐÀn bà có tất cả mà không có yêu thương thì tức là chả có gì hết. Các bạn có thấy các cô cave khổ sở như thế, mà cô nào cũng có một chồng hờ. Vừa sống bám, vừa hành hạ mà các cô cứ phải theo. Đó là vì ra ngoài làm vợ khắp người ta, về vẫn thèm một chút chồng vợ thực - dù nó có méo mó thế nào đi nữa.
Còn làm người thứ ba mà có tình cảm thực sự, thì còn khổ nhục hơn nữa . Yêu mà không được nói với ai, yêu mà phải hàng ngày nhìn thấy ngừoi yêu mình phải danh chính ngôn thuận về với ngừoi phụ nữ khác. Đâm ra, cảnh ghen ngược hay có là vì vậy. Đến một lúc nào đó họ không cam phận làm vợ hờ vợ giấu nữa. Thế là tan tành tất cả
03:09 CH 25/09/2012
Chuyện ở dâu cũng có - phần 2
Cuộc đời tôi khổ từ nhỏ đến lớn. Tôi chưa khi nào quá nghèo đói, khốn khó . Kể cả khi không có bánh mì ăn thồi sinh viên các bạn vẫn nghĩ rằng tôi là tiểu thư. Nhưng mà tuổi của tôi có một câu là " Nhung lụa vàng son lệ vẫn tràn " Nhung lụa vàng son thi chưa thấy, mà từ bé tôiừ nay đã học được cách khóc thầm.
Khi lấy chồng, cứ tưởng rằng từ nay có người cho tôi một bờ vai khi tôi khóc, nhưng giờ đây, tôi cũng vẫn lại ngồi khóc một mình
06:55 CH 24/09/2012
Chuyện ở dâu cũng có - phần 2
Ngày ấy, khi tôi gượng lại được từ mâu thuẫn với chồng. mẹ tôi cũng đã tỏ thái dộ thương yêu. Tôi tưởng nỗi đau của mình cũng có ngày kết thúc.
Nhưng năm ấy em trai tôi về thăm nhà, xét thấy em có hành vi ăn chời đua đòi, tôi nghiêm khắc răn dạy. Nhưng mẹ tôi lại đâm sau lưng tôi một đòn đau.
Trong những ngày tháng bả tỏ ra thương xót tôi, bà thì thầm với em trai tôi về sự ngu muội, mù quáng của tôi trước chồng. Bà bảo với em rằng tôi vì sống chung với những kẻ hèn hạ lâu ngày quá đâm ra cũng bần tiện, cay cú như họ " Nó không nhận ra rằng nó cũng là bản sao của bọn kia khi chỉ biết đến tiền " - đây là câu lý giải cho việc tôi mắng em vì tiêu pha nhiều và lãng phí. Vì vậy, em trai tôi bảo tôi rằng, " Chị ngập trong đám bùn ấy nên giờ chị không biết chị bốc mùi thế nào, chị có tư cách gì để dạy tôi"
Bà làm thế để trả thù cho hành động của em trai tôi phản đối bà khi ủng hộ đám cưới của tôi ngày xưa, Bà phải chứng minh với cả thế giới rằng tôi sai, vì tôi không nghe lời bà nên tôi là đồ bỏ đi, là nỗi nhục của gia đình bà. Bà tách tôi ra khỏi những ngừoi yêu thương toii nhất. Bà khiến em trai tôi khinh bỉ tôi, và coi tôi là đối tượng có nguy cơ tranh chấp tài sản với nó.
Bà cũng đặt ra rất nhiều điều nói xấu tôi với bố, để ông xa lành tôi một thời gian dài sau đó.
Có điều, trước nay tôi vẫn cho rằng do một phần tính cách được yêu chiều từ bé, lại kiêu hãnh, đến khi bị chồng phản bội bà không chịu đựng nổi sự đả kich này nên tính cách có phần bất thường.
Và tôi vẫn cứ sống như thế, biết ràng mẹ mình là như vậy , c ó lúc đau đơn, có lúc cảm thấy bị lừa và bị sỉ nhuc, có nhiều lúc tôi cũng cãi lại bà rất căng hoặc gào khóc, nhưng sau đấy, tôi biết rằng tận dáy tim mình tôi vẫn yêu bà và vẫn hy vọng được bà yêu.
Mấy hôm gần đây, sau khi biết chồng ngoại tình được vài tuần, vừa cố gắng chật vật đê cân bằng bản thân được vài ngày, thì bà lại làm cho tôi một cú xúc phạm nữa. Tôi sụp đổ . Tôi chỉ bảo được bà rằng tôi không thể coi bà là mẹ tôi nữa, vì không bà mẹ nào thủ đoạn với con cái như bà. Nhưng bà vẫn cười lạnh lùng, không một chút tổn thương, vì thực sự, tôi không có chút vị trí nào trong lòng bà cả. Và bà biết rằng, dù tôi có nói thể, lúc cần bà vẫn lợi đụng được tôi, dù bà chỉ chìa tay ra một chút thôi,tôi vẫn lại lao đến lo lắng cho bà.
Tôi tuyên bố rằng lần này tôi sẽ không còn ngu muôi tin vào những lời dụ ngọt của bà thêm lần nào nữa. tôi cảm thấy mình cứ như 1 con chó nhỏ trong tay bà. Bà vẫy tay cầm kẹo dử tôi, rồi tay kia quất roi vào ngừoi tôi, vậy mà tôi cứ lao mãi vào.
06:50 CH 24/09/2012
Chuyện ở dâu cũng có - phần 2
Gửi bạn SuperKingKong
Trước bạn có đọc câu chuyện cũ của tôi, cảm ơn bạn đã chia sẻ với tôi. Và xin giải thích một chút xíu.
Như tôi đã kể ngày xưa, thời gian tôi lấy chồng, bố mẹ, đặc biệt là mẹ tôi không dồng ý, nhưng tôi cứ quyết lấy và không được bố mẹ cho gì. Bản thân tôi cũng biết thân biết phận không đòi hỏi gì. Với lại, tôi có ý thức tự lập từ rất sớm ( do suốt ngày bị dọa đuổi ra khỏi nhà )
Nhưng thực tế gia đình tôi không phải là nghèo khó, vì vậy chuyện tôi phải tự lập là một chuyện khá là sái với tất cả mọi người. Vì vậy, mẹ tôi thường giải thích rằng muốn rèn luyện tôi để trở thang ngừoi cúng cáp rồi sau này mới cho tài sản. Bố tôi thương tôi vất vả, nhưng không làm gì được vì ông không nắm được tài chính trong nhà.
Khi tôi có mang em bé, thì cũng là lúc bố tôi bứt ra làm ăn xa. Thời điểm đó bố gặp thuận lợi và kiếm được khá tiền. Ông rất thương tôi nên chi chút cho tôi nhiều. Cho tiền, quan tâm săn sóc... Lúc đó mẹ không có cách nào quản lý tiền bố làm ra được. Như đã nói, ông vẫn đưa phần lớn tiền ông kiếm được cho bà để bà trả nợ, đầu tư. Còn lại, ông làm những điều ông muốn làm lâu nay như cho tiền tôi, về chăm sóc mẹ già của ông ở quê, đóng góp chút ít cho họ hàng.
Mẹ không bằng lòng với những khoản chi ấy, một mặt bà bảo tôi rằng bà còn nợ nần rất nhiều,( đâm ra những lần sau bố cho tiền, mua xe cho tôi tôi đều không nhận, chỉ cần có ý định cho tôi là tôi vui lắm rồi. ) một mặt bà làm mọi điều mà làm bố tôi vui - trong ssó có chuyện quan tâm đến tôi. Hơn nữa, khi tôi lấy chồng bà không ủng hộ, nên khi tôi đau đớn khóc lóc ôm con về, bà giang bàn tay ra đón tôi , bởi vì như vậy chúng tỏ ngày xưa bà đã đúng. Bà vừa thỏa mãn được tự ái của bà, vừa làm bố tôi vui để đưa nhiều tiền cho bà hơn, một mũi tên trúng nhiều mục đích.
Hồi đó, tôi đã vô cũng cảm động, và đã nghĩ rằng tôi hiểu sai về bà. Chỉ là bà đặc biệt khó tính nên mới vậy.
Cá bạn biết không, nếu nói tình yêu trai gái là mù quáng, mê muội, nhưng thực sự tình mẫu tử mới là vô cũng mê muội.
Dù mẹ có đối xử với tôi như vậy, mặc dù từ lần đầu tiên trong nhật ký tôi tự hỏi " Bà ấy có phải là mẹ mình? Sao mẹ lại không yêu thưogn mình" thì đến bây giừo, năm tôi 35 tuôi tôi vẫn còn băn khoăn như thế. Tôi không thể buông bỏ được khát khao được mẹ yêu thương. Nên chỉ cần bà chìa tay ra với tôi, thì tôi sẵn sàng bám víu, mặc dù biết lời bà nói là ngụy biện, là giả dối thế nào đi nữa, tôi vẫn sẵn sàng tin
06:26 CH 24/09/2012
Chuyện ở dâu cũng có - phần 2
Nhưng người vợ kia là một người phụ nữ yêu chồng, nên khi phát hiện ra chuyện này cô ấy không chấp nhận. Và đương nhiên, người đàn ông kia quay về bên vợ, để lại bạn tôi với một trái tim rỗng nát hơn nữa.
Trong thời điểm này, chồng tôi cũng say nắng một cô hàng xóm, ngừoi ban đầu bước vào nhà tôi với tư cách là bạn của tôi và nay bị tôi cấm cửa vì muốn lăng nhăng với chồng tôi.
Hai đứa tôi, ngôi xoa dịu vết thương lòng cho nhau. Thật kỳ cục khi bạn là kẻ thứ ba còn tôi là người vợ bị phản bội.
Tôi nói với bạn tâm trạng của người vợ nghĩ gì. Tôi xui bạn nếu muốn có người đàn ông đó thì nên dành lấy. Bởi là ở địa vị người vợ, tôi buông tay chứ không níu kéo.
Tuổi thơ của tôi là cơn ác mộng từ sự níu kéo, từ tha thứ mà không thể tha thứ, tôi không chịu đụng được.
Nhưng là tôi nghĩ thế thôi, vì tôi biết bạn, bản chất là một người dịu dàng, nhân hậu vô cùng, bạn không thể sống thanh thản khi nghĩ đến hai đứa trẻ nhà kia ?
Tôi thương người thứ ba, tôi thương mình, mẹ mình ở vai trò người vợ , tôi thương cha tôi trót lỡ ở vai trò ngừoi đàn ông tham lam một phút nhẹ dạ mà phải trả giá bằng cả sự nghiệp cuôc đòi mình.
Đầu năm, em trai tôi hứa hôn với một cô gái, nhưng cách đây vài tháng, cô gái đó khóc lóc làm ầm lên vì chuyện bắt được em tôi đi nhà nghỉ với người khác. Lại còn nói đó là lần thứ 4 rồi. Tuy vậy chỉ 1 tháng rồi chúng lại làm lành và chuẩn bị cưới nhau. Vậy thì ngoại tình có thể chẳng nặng nề lắm đối với một số người ???
Cho nên lúc này, tôi không còn hiểu sự đời ra sao nữa.
Giờ tôi cũng chẳng biết làm thế nào với chồng mình nữa.Tha thứ và quên hết ? Nhưng khi minh chấp nhận quên, họ lại tưởng là mình dung túng, lại tiếp tục như chồng của Leaf thì sao
Chia tay ? Quan hệ đó không đủ sâu sắc để con tôi phải mất cha ?
Hiên giờ tôi cũng sống như leaf , nghĩa là yêu bản thân, tìm cho mình và con mình những niềm vui mới, chăm sóc bản thân thật tốt. Và vị trí của chồng trong tim, trong cuộc sống cảu mình càng teo nhỏ đi.
Nỗi đau nào rồi cũng lành, chữa tớ thì không để seọ xấu. Nhưng mà, mỗi lần như thế, trái tim của ai cũng bị hụt đi vài mảnh,
Niềm tin, tình yêu, ngày càng rẻ rúng qua.
Lần đầu phát hiện chồng ngoại ình, trái tim của tôi co rút lại, đau đớn vô cùng. Hai tuần liền, dù đã đi làm trở lại bình thường, ngực tôi vẫn tức lại không thể thở được. Cái đau thể xác phát sinh từ nỗi đau tinh thần quá lơn, giờ đây, mảnh tim đau ấy đã rụng.
Lát nữa chồng con tôi đi chơi về, tôi vẫn ôm con, ôm chồng êm ái lắm, nhưng chỗ tim đau kia, kiểu gì cũng khẽ giật lên môt cái.
Khi nhin thấy cô ta, con cô ta , chồng cô ta qua nhà, trái tim sẽ rỉ ra một chút máu.
Khi thấy chồng quan tâm đến bất kỳ người phụ nữ nào khác, dù là vô cùng bình thường thôi, trái tim cũng sẽ chao đi môt nhịp.
Toàn bộ những gì tôi kể đây là phần đời thực của tôi đấy. Và là những chuyện đang xảy ra gần đây. Ngày hôm nay, hoagn mang choang vang với sự phũ phàng và vô lối của mẹ mình, sự lì lợm chối bay biến của chồng, tôi không biết .phải làm sao nữa
06:07 CH 24/09/2012
Chuyện ở dâu cũng có - phần 2
Khi ngoại tình, có ai biết được những nỗi đau này không ? Có ai biêt được hậu quả này không ?
Các bạn bảo rằng đó là cuộc đời riêng của các bạn, các bạn đã trưởng thanh, tự chịu trách nhiệm về hành vi của mình. nhưng bạn có nghĩ cuộc đời các con bạn bị hủy hoại bằng rất nhiều cách không ?
Có lẽ bố mẹ bạn tôi giờ vần không hiểu vì sao bạn lại có một cuộc hôn nhân thê thảm thế ? Chỉ có chúng tôi hiểu thực sự vì sao ?
Nếu ngày ấy bạn không sụp đỏ và tự cho rằng mình bị vấy bẩn, ngừoi đàn ông kia không bao giờ có cơ hội tiếp cận bạn chứ đùng nói lợi dụng bạn
Nếu không tuyệt vọng vì tình yêu từ lúc mới dậy thì, không bao giờ bạn chấp nhận 1 cuộc hôn nhân không hề có chút tình yêu nào như vậy.
Anh ta thấp kém, vô học, cục súc, nhưng nếu bạn chỉ yêu anh ta một chút thôi, anh ta sẽ không khốn nạn với bạn đến thế.
Và bây giờ, làm người phụ nữ đơn thân, vô số đàn ông quay quanh bạn, dù có vợ hay không. Yếu đuối, và cũng cânnf sự chia sẻ, bạn nhắm mắt làm ngừoi thứ 3 ở một câu chuyện ngoại tình khác.
Cuộc sống như địa ngục với người chồng vũ phu, bệnh hoạn đã làm bạn bị vùi dập, giờ đây chỉ một chút tưới tắm, một chút yêu thương cũng đủ làm cho bạn cảm động.
Ngừoi ấy của bạn đẹp , tài ba, lãng mạn, quan tâm săn sóc. Có tất cả nhừng gì mà giấc mơ tuổi trẻ của bạn hướng đến. Bạn đến với người ấy hết sức từ sự chia sẻ ,đồng cảm, hơn nữa, chính là người ngày xưa đã đến với bạn trước khi bạn rơi vào bẫy của tên khốn nạn kia. Thất vọng vì bạn lấy chồng, ngừoi cũng đi lấy vợ, rồi cũng có một gia đình yên ấm với vợ đẹp con ngoan. Nhưng tiếc nuối vẫn còn, giờ với điều kiên của bạn, ngừoi ấy lại muốn quan tâm, chăm sóc bạn nhiều hơn.
Ho chỉ gặp nhau rất ít, lắng nghe trái tim của nhau đâp nhiều hơn là sex. Nhưng bạn mãi biết phận mình là người thứ ba, nhặt nhạnh chút tình cảm rơi vãi nào đó thôi. Bạn hy vọng người vợ kia cũng nghĩ như bạn ngày còn sống với chồng, khi anh ta công khai cắp hết người này ngừoi kia trước mặt bạn. Bạn đã âm thầm chấp nhận miễn anh ta lúc ở nhà tử tế với con bạn.
Bạn hy vọng cô ấy chấp nhận bạn như là một ngừoi giúp cô ấy chăm sóc người đàn ông kia, Bạn không đòi hỏi gì, tuyệt đối không phá vỡ HP của hai người. Mọi người có thể nói người thư ba khôn ngoan thường giở chiêu như vậy để người đàn ông không thể buông tay. Nhung với bạn tôi, đấy là suy nghí rất thật lòng.
06:04 CH 24/09/2012
Chuyện ở dâu cũng có - phần 2
Câu chuyện thứ hai
Trước khi kể câu chuyện của tôi, tôi xin kể một câu chuyện ngoại tình khác , chuyện về bạn gái thân của tôi.
Ban đầu cũng là chuyện của các đấng sinh thành.
Gia đình bạn ấy còn sáng giá hơn nhà tôi rất nhiều. Mẹ bạn ấy là con nhà cán bộ cao cấp, bố bạn ấy là trưởng khoa đại học. Gia đình bạn ấy tuy rất hiện đại, nhưng lại sông và giáo dục bạn ấy theo nề nếp cũ. Đến nhà bạn ấy lúc nào cũng thấy ngăn nắp, phong cách sống quý phái, sang trọng nhung rất tình cảm. Bố mẹ bạn ấy rât yêu nhau và quan tâm nhau theo phong cách cởi mở nên bọn tôi ngưỡng mộ vô cùng.
Bạn thân của tôi không xinh, nhưng từ bé đã được đào tạo công dung ngôn hạnh, nữ công gia chánh khéo vô cùng, ngôn từ dịu dàngthùy mị, sống nhường nhịn không ganh đua. Và đặc biệt đuọc giáo dục kỹ càng về đức hạnh của ngừoi con gái vô cùng.
Vậy mà, khi bạn 18 tuổi, tuổi mộng mơ nhất, mong manh, nhay cảm nhất của ngừoi con gái, đặc biệt với ngừoi yếu đuói như bạn, thiên đường của bạn sụp đổ.
Bố bạn cặp với một con cave, chính xác với đúng từ bẩn thỉu này. Cô ta chỉ hơn bạn có 2 tuổi, làm ở hiệu cắt tóc, tối làm thêm nghề bán thân để nuôi miệng. Hồi đó mẹ của bạn bị bệnh phải đi chạy chữa một thời gian. Bố bạn gặp cô ta giải quyết nhu cầu, sau rồi thương cô ta rồi bao luôn.
Khi mẹ bạn biết, họ đã có 1 đứa con trai nhỏ, bố bạn đã mua cho cô ta một ngôi nhà nhỏ để sống. Mẹ bạn ngất lên ngất xuống. Cũng định đi đánh ghen, nhưng rôi ông tuyên bố là ông nhất định phải lo cho cô ta, thậm chí làm đám cuói với cô ta ở quê, thì mẹ bạn sụp đổ
4 năm trời, bạn sống trong cảnh thinh thoảng thức dậy nửa đêm thấy mẹ và bố âm thầm dằn vặt nhau, có những đêm thấy mẹ khóc xỉu cả người. Thây người mẹ dịu hiền của minh tự dưng thành kinh khủng. Thấy người cha đạo mạo đáng kinh trọng của mình thật ghê tởm. Bạn sụp đổ, hoang mang. Giồng như tôi, bạn cảm thấy bản thân mình thật bẩn thỉu.
Nhưng chuyện của bạn kinh khủng hơn tôi nhiều, nên bạn không gượng lại được. Bạn từ bỏ rung động đầu đời thánh thiện. Bạn lao mình vào đi bar để quên, đẻ tự làm nhục mình, trùng phạt mình. Bạn thấy mình chỉ đáng như cave.
Hồi đó quán bar không tệ nạn như bây giờ, nhưng cũng không phải nơi lành mạnh, bạn mắc bẫy một kẻ tồi tê tiếp cận bạn nhằm mục đich lợi dụng diều kiện của nhà bạn, rồi vì chuẩn đạo đức quá khe khắt của mình, bạn nhắm mắt cứoi ngừoi ấy. Cuộc hôn nhân của bạn là một cơn ác mông khủng khiếp nhất mà tôi thấy. Một cô gái tao nhã, học thức, tinh tế, nhạy cảm rơi vào tay một kẻ vô học, vô đạo đức bệnh hoạn.
Cả cuộc đời bạn nát bét vì cuộc hôn nhân này. Sau 4-5 năm chịu đựng,níu kéo, chấp nhận và chịu sỉ nhục toàn tập. Bạn ra đi vói hai bàn ta trắng và một bé gái bị tổn thương đến nỗi sợ tất cả mọi đan ông dù chỉ là em bé trai.
Việc ngoại tình của bố bạn không những hủy hoại phàn đời còn lại cuae mẹ bạn, và hủy hoại toàn bộ cuôc đời của bạn.
06:01 CH 24/09/2012
Chuyện ở dâu cũng có - phần 2
Bây giờ bố tôi sống lặng lẽ như cái bóng trong nhà, hai năm rồi nhưng thỉnh thoảng mẹ lại khới lên, lại đưa ra những bằng chứng mới, câu chuyện mới. Thỉnh thoảng lại giật gân kêu tôi đưa cháu về cho bà mấy ngày để bà chuẩn bị đi xa .
Kế hoạch li hôn vạch ra hết lần này đến lần khác, phương án chia của được bàn hàng ngày với con trai, cách sao để cho bố phải tay trằng ra đi, để tôi chỉ được nhận phàn tối thiểu…. Bố tôi nhẫn nhịn chịu đụng tất cả, chỉ có 1 câu, không ly hôn, khôngbán nhà, không chia chác.
Gần đây có vài việc lớn trong nhà, mẹ và em tự tung tự tác quyết định, bố cắn răng làm ngơ, tôi lên tiếng phản đối thì mẹ gạt phắt rôi ra ngoài, không kèm theo và thủ đoạn kinh khủng để đối phó tôi – trong đó có chuẩn bị sẵn một câu chuyện là tôi bị bệnh thần kinh để vô hiệu hóa mọi lời nói của tôi.
Nhà tôi giờ không còn là nhà nữa, tôi có bố mẹ, có em trai, nhung giò này không có một người thân.
Em tôi trước là một đứa bé ngoan, đậu thủ khoa ĐH, được cấp học bổng đi học ở nước ngoài, bây giờ thành đứa thủ đoạn, biến thái, bất hiếu
Bố tôi sống như cái xác không hồn, sống lặng lẽ trước sự sỉ nhục của vợ và con trai.
Một gia đình mục ruỗng, dột từ nóc xuồng , mục nát từ dưới lên.
Lần đầu tiên, sự nghiệp, kinh tế của cả bố mẹ tôi bị hủy hoại bởi sự bất cần của mẹ tôi
Lần thứ hai, danh dự gia đình, nề nếp gia đình hòa toàn sụp đổ
Vì sao? Xuất phát điểm là tội ngoại tình của bố. Nhưng sự thù hận của mẹ đã hủy hoại cuộc đời của bố mẹ, đầu độc tuổi thơ của tôi. Và làm em trai tôi hoàn toàn hư hỏng.
Đâu là đúng đâu là sai? Tôi không biết, tôi chỉ biết rằng, trước khi lấy chồng tôi bảo anh rằng « Dù em rất yêu anh, dù chúng ta rất yêu nhau và vượt qua nhiều thứ để đến với nhau, nhưng em không buộc rằng tình yêu phỉ là vĩnh viễn cả cuộc đời. Ngày nào anh không còn yêu em, hãy thẳng thắn nói với nhau, em sẽ buông tay. Cho dù lúc đó minh có với nhau 5-7 đứa con, dù lúc đó đầu mình bạc, hay kể cả sau đám cuói 1 tháng. Em không bao giờ níu kéo một cuộc hôn nhân không tình yêu – hoặc tinh yêu xen lẫn tổn thương và thù hận. »
Nhưng sau 6 năm hôn nhân, tôi lại đóng vai trò của mẹ tôi năm ấy.
06:00 CH 24/09/2012
Chuyện ở dâu cũng có - phần 2
Ngày hôm qua tôi buồn lắm, cả một buổi chiều ngồi nghĩ không biết bây giờ cuộc đời của mình còn lại gì, nên mải mốt lên đây tâm sự. Viết vội vàng, typing sai hết cả, chỉ muốn trút hết nỗi lòng trong một buổi chiều. Không ngờ mạng ở nhà bị lỗi nên không post được. Không kìm được, lôi 1 file word ra type tiếp.
Có bạn đã nhận ra tôi là Dzuinho của mấy năm về trước, phải, năm ấy cũng là một biến cố kinh khủng mà tôi đã phải dựa vào trang web này để trải qua. Tôi sẽ trả lời thắc mắc ấy sau.
Bây giờ tôi post hết những dòng tôi typing hôm qua cho liền mạch chuyện nhé.
05:56 CH 24/09/2012
Chuyện ở dâu cũng có - phần 2
Bà lục lọi toàn bộ quần áo giấy tờ của bố , và tố với tôi là tìm thấy nhiều thuốc kích dục trong đồ của ông. Ông có tuổi có mỡ máu phải nghỉ ngơi, bà bảo là bác sĩ báo là ông dùng thuốc kích dục quá độ nên bị bệnh. Tất cả thuốc và triệu chứng bệnh bà đều hư cấu theo cac thông tin bà gôgle được trên mạng
Bà ăn cắp mick chát của ông, in tất cả mọi đoạn chat với bất kỳ ngừoi nào là phụ nữ để buộc ngừoi đó là bồ của ông, Kết quả sau khi bà điều tra ca nick chat lẫn điện thoại, bà kết luân ông cùng lúc quan hệ với 4 người phụ nữ ở các tỉnh khác nhau, có thể có con riêng .
Bà đọc các câu chuyện ngoại tình trên mạng, mội hôm lại kể hoàn cảnh ngoại tình của bố theo một ngữ cảnh khác nhau tùy theo hôm đấy báo update chuyện gì. Hôm nay thi bồ của bố tôi có chồng đi tù, cô ta nghĩ bố tôi có tiền nên đeo bám để cô ta có tiền nuôi con.
Ngày mai thi bố tôi đã bồ với cô ta cả chục măn nay rồi, có con riêng chuẩn bị về dòi chia tài sản, ...
Ngày kia thì cô ấy đã là trí thức thừa tiền thiếu tình cần sex.
Mệt mỏi kinh khủng khi tiếp chuyên mẹ tôi hàng tháng trời với nhừng câu chuyện trời ơi như vậy.
Sau đó, bà yêu cầu tôi đi đánh ghen cho bà, dọa thuê đầu gấu đánh ghen, dọa em trai tôi về sẽ giết cả hai người....
Bà bảo bà thuê thám tử theo dõi hai người cả năm trời, cứ hễ bố tôi ra khỏi nhà chùng 30 phút thì chắc là bố tôi đã đi nhà nghỉ với cô ấy . Kể cả khi bố tôi nói đang nói chuyện với bạn bà cũng bắt ông đưa ồng nghe nhờ bạn xác nhận.
Bà bảo thám tử của bà ( lúc thì bảo em họ bà làm công an có chíp theo dõi mật - nói chung là câu chuyện được thay dổi tùy từng hôm ) đã quay được cảnh ân ái với ngừoi tình. Kinh khủng là, bà kể chi tiết, tường tận từng action trong clip đó còn hay hơn chuyên sex ( cụ tỉ là bà lấy chất liệu từ phim sex và chuyện sex trên mạng - tôi về nhà thấy máy tính đầy nhóc link web đen )
Kinh khủng là, bà gọi điện cho bạn bè của bố, họ hàng, ngừoi thân - cả nam và nữ - hầu hết đều trên 60 tuổi để kể tường tận chuyện này - bà có thể ngồi 2 tiếng DT để kể . Có lần bố sang nhà bạn chơi đúng lúc bà gọi để kể chuyện đó, hai ông già chán quá thử để DT xem bà độc thoại được bao lâu - record được gân 2 tiếng
Một người phụ nữ 60 tuổi, kể được hoài những lời mà con gái bà 35 tuổi đây nghe 3 câu còn thây muốn ói, thật kinh khủng.
Tệ nhất là bà lôi kéo con trai, đem hết cả những hứa hẹn vật chất hết sức vô lối để nó theo phe bà ,để nó chịu " Xử tội bố"
Kết quả, thằng em tôi trở thành kẻ vô đạo đức, tham lam, ích kỷ và biến thái.
Bà làm hỏng một thằng bé trước kia ngoan ngoãn, giỏi giang, thủ khoa DH, được nhà nước cấp hoc bổng đi học nước ngoài. Từ niềm tự hào, nó trở thanh nỗi đau và sự sỉ nhục của bố tôi.
02:39 CH 23/09/2012
Chuyện ở dâu cũng có - phần 2
Năm đấy bố tôi đã 60 tuổi, tuy mái tóc bạc trắng nhưng ông vẫn rất đẹp trai, phong độ và khỏe mạnh. Dù mặc cái áo cũ em trai tôi thải ra nhưng ông vân toát lên vẻ tri thức , hiểu biết và hiền hậu.
Thời gian đó ông đi xa làm ăn, công việc tiếp xúc với rất nhiều ngừoi , trong đó có một ngừoi phụ nữ ngoài 50 nhưng rất thanh lich, tinh tế trẻ trung. Hai ngừoi trỏ thành bạn tâm giao của nhau và chuyen phải đến cũng đến.
Tôi không biết tường tận chuyện của họ, nhưng tôi hiểu hai người đến vói nhau vì tình cảm tinh thần nhiều hơn. Bao nhiêu năm sống dưới sự kìm tỏa của mẹ, không có cả sự tôn trọng lần vật chất, lại bị dằn vặt nhiều như vậy, giờ có người phụ nữ tuyệt vời như vậy tôn trọng ông thì ông xiêu lòng cũng là đương nhiên.
Hai ngừoi có 1 thờ gian thân mật với nhau, sau đó đêù tự xác định là không đi đến đâu và rút lui. Bố tôi về nhà, không lam ăn xa nữa.
Nhưng lúc đó thì mẹ biết chuyện, thế là tất cả nhưng hình thức ghen tuông bà đều áp dụng tất
02:16 CH 23/09/2012
Chuyện ở dâu cũng có - phần 2
Sống một cuộc sống bị mẹ tôi kiềm tỏa , từ tiền bạc , thời gian, thỉnh thoảng lại bị nói xáu sau lưng, trước mặt, bị hành hạ tinh thần nhiều nên chỉ 40 tuổi tóc bố đã bạc trắng, ông lặng lẽ hơn, cam chịu hơn, và dồn hết tình yêu vào hai con. ông yêu thương tôi bằng tình yêu đặc biệt dành cho con gái, nên dù ông không giúp được gì nhiều cho tôi như bênh tôi hay cho tôi tiền (mẹ quản lý hết tiền và không chịu nghe ai can ) nhưng tôi biết ông yêu tôi rất nhiều. Và nhừng tình cảm tôi khao khát ở ngừoi mẹ, tôi chuyển sang bố.
Rồi lại xảy ra chuyện bố tôi ngoại tình lần 2
02:07 CH 23/09/2012
Chuyện ở dâu cũng có - phần 2
Năm nay tôi 35 tuổi, đã làm vợ, làm mẹ, đã tự lập chừng 15 năm, đã trải qua nhiều biến cố của cuộc sống, nhưng mãi mãi, quan hệ của tôi với mẹ là một vết thương không thể nào lành nổi. có lúc tôi thương bà vô cùng, có lúc tôi hận và trách bà vô cùng. Đúng dưới phương diện người con, tôi ao ước hồi đó bà li hôn, buông tay để chấp nhận một cuốc sống khác , có lẽ chính bà và chúng tôi đã hạnh phúc hơn thế này rất nhiều.
Còn quan hệ giữa bố mẹ tôi, cùng không kém phần tàn khốc. Ngày xảy ra chuyện đó bố chỉ chùng 35 tuổi, tầm tôi bây giờ. Cả cuộc đờ sau đấy là sự hành hạ dằn văt về tâm lý. Ban ngày bà dịu dang, chăm lo, là người phụ nữ tốt. Nhưng ban đêm thì bà khác hắn, có những đêm bà chủi bố tôi, có những đêm lạnh lùng tránh bố với lý do " ghê tởm, bẩn thỉu " Bà thường hay giở thư tình của bố tôi và ngừoi đàn bà kia ra đọc cho tôi nghe và dạy tôi căm thù bố. Bà giở cả bản cam kết cô kia thú nhận chi tiết mọi việc và phán như 1 quan tòa. Bà bịa ra nhứng chuyện khác để nói xấu bố tôi khắp nơi và đặc biệt là nói với tôi. Bà gần như ép tôi phải căm thù bố tôi, nhưng tôi không thể. Tôi quá bé khi chuyện đó xảy ra để có thể phán xét như 1 người lớn, tôi chỉ thấy những đau khổ ở đây là do bà. Nên tôi lại yêu và thương bố nhiều hơn. Và có lẽ vì thế tôi ăn đòn nhiều hơn.
Năm tôi 20 tuổi, một ngày tôi về nhà bà lôi tôi ra và tố là bố tôi có quan hệ với gái điếm. Bà kể tường tận lý do là bà thấy dịch của bố trong quần lót. Tôi sock nặng. Không phải vì bố như vậy, tôi không chắc bố có như vậy hay không? Nếu có cũng là do sinh lý. Tôi sock về cách bà đem kể chuyện này với tôi, trần trụi, dơ bẩn. Hồi đó tôi vô cùng vô cùng trong sáng trong chuyện nam nữ, tuy không ngu đến mức nghĩ cầm tay nhau là có thai, nhưng gần như 1 tờ giấy trắng về chuyện này. Vậy mà bài học đầu tien mẹ dạy tôi về giới tính là thế này sao?
Tôi bị sôck 1 tháng trời, chỉ khóc thầm, vì cảm thấy bị đổ vỡ, bị vấy bẩn hay vì cái gì nữa giờ tôi cũng không hiểu nổi, chỉ là tôi tự cảm thấy mình thật bẩn thỉu bẩn thỉu.
01:10 CH 23/09/2012
Chuyện ở dâu cũng có - phần 2
sau này khi tôi lớn, tôi hiểu rằng đó là do tâm lý bất thường của mẹ khi bố ngoại tình, mẹ đã tha thứ nhưng không buông xuống được, nên đau lòng, hận thù chỉ dày mãi theo năm tháng mà không nguôi ngoai.
Khi nghĩ được như thế tôi thường mẹ tôi nhiều hơn, tha thứ được cho bà nhiều hơn. Tôi muốn lại gần bà, chia sẻ với bà. Nhưng năm tháng quá lâu, hận thù quá sâu và yêu ghét đã thành nếp nghĩ, mẹ biết mẹ bât công với tôi, nhưng mẹ không yêu tôi nổi, dù tôi có làm cách nào đi chăng nữa. Sau khi tôi thi được đại học, mẹ tính toán và chỉ cho tôi số tiền tối thiểu để sống, tât cả nhưng cố gắng của tôi - như thi hoc sinh giỏi cấp quốc gia, hay đậu thủ khoa đại hoc ... đều không làm bà coi trọng tôi hơn, Tôi hoc 2 trường DH cùng lúc, phải đi làm thêm rất nhiều để có tiền đóng học phí trường thứ 2, trường thứ nhất có học bổng song ít hơn học phí nên tôi phải cắt tiền chi tiêu của mình bù vào.
Bạn bè nhìn tôi bên ngoài là gia đình khá giả, tôi vẫn nói tôi đi làm thêm để lấy kinh nghiệm, không mấy người biết tôi không dủ sống. Vẫn biết rằng hồi ấy đi học hầu hết các bạn sinh viên đều nghèo khó, tôi được đi học đã là may lắm. Nhưng luôn phải nhịn đói khi mọi nguoi đều tưởng gia đình mình khả giả thì mới khổ cơ.
Hồi ấy mẹ vay tiền mua thêm đất, rồi xây thêm nhà, xây mãi, thi thoảng vè lại thấy mẹ bảo vay tiền để làm thêm cái này, cái kia, nhưng tôi xin tiên ăn học thì mẹ bảo mẹ không vay được.
7 năm đại học của tôi cứ như vậy, tôi mặc toàn quần áo thừa của các chị họ, ám ảnh lớn nhất là giày dép bịi hỏng không có tiền mua cái mới ( thậm chí còn thỉnh thoảng nằm mơ thấy thấy thế ) vì mất thì không có tiền mua cái mới. Hồi ấy, các bác tôi còn goị mẹ tôi ra bảo sao để tôi trông giống con ăn mày thế . Tôi lại cật lực bênh mẹ tôi, bảo rằng vì mẹ cháu nợ nần nhiều quá nên cháu chịu khó tý chả sao, trường cháu còn nhiều bạn nghèo hơn.
Rồi tôi ra trường, lấy chồng, sinh con, nhiều năm trôi đi, tôi càng trưởng thành càng thương mẹ nhiều hơn, muốn gần gũi mẹ nhiều hơn, nhưng tất cả là vô ích. Trong mắt mẹ tôi, tôi mãi mãi chỉ là cái gai, chỉ là dồ thừa trong gia đình, thứ bà muốn vất bỏ đi mà không được. Bà không còn kiểm soát được điều đó nứa.
Ngày hôm qua, có 1 vài chuyện xảy ra, tôi đã khóc, và lần đầu tiên tôi ướcrằng câu nói của mẹ tôi là sự thật," Ước gì mẹ bóp chết tôi từ lúc sinh tôi ra" hơn là để tôi sống trong cảnh xanh vỏ đỏ lòng thế này, ngừoi ngoài tưởng rằng tôi có cha mẹ yêu thương, nhưng thực ra,mãi mãi là ngừoi thừa trong gia đình mình.
12:54 CH 23/09/2012
Chuyện ở dâu cũng có - phần 2
Tôi cứ lớn lên như thế, trong đòn roi và thù hận của mẹ tôi, trong sự giả dối mà mẹ luôn che dấu với bố tôi. Mẹ sống như hai con người hoàn toàn khác nhau. Với bên ngoài, vẫn lịch sự nhẹ nhàng như vậy, hiểu biêt, tâm lý, biết lòng người. Bạn bè tôi ngưỡng mộ tôi có người mẹ tuyệt vời, hiểu tâm lý thanh thiếu niên như vậy. Chúng đâu biết rằng, sau lưng chúng, chỉ 1 hành vi kết bạn của tôi cũnế là g là lý do cho 1 trận đòn.
Kết quả là : năm tôi học lớp 7, quyển nhật ký đầu tiên của tôi viết : Bà ấy có phải là mẹ của mình ??? Và thế là " Bà ấy" đánh tôi 1 trận thừa sống thiếu chết, giơ quyển sổ ra trước mặt bố và nói rằng : "Em hận vì đẻ ra con này, biết thế em bóp mũi nó chết từ lúc nó sinh ra " " Thôi, tao nuôi mày vì phap luật quy định đến năm 18 tuổi, sau đó mày cút đâu thì cút" Câu ấy được lặp lại cho đến năm tôi 18 tuổi, cho đến ngày tôi trả lời rằng, " chỉ còn 2 ngày nữa là con 18 tuổi, con di sơm 1 chút cũng được - và tôi lao ra đường với một bộ quần áo cũ, mấy quyển sách và kế hoạch đi làm thuê để thi đại học.
Phải nói rằng, thời điểm ấy tôi là học sinh trường chuyên, năm nào cũng thi học sinh giỏi, hiền lành nhút nhát, đi học chỉ đi dép lê, chưa bao giờ có quá 1000d trong túi để tiêu văt, chỉ có vài ngừoi bạn gái thân cũng ngoan ngoãn như vậy.
Hồi nhỏ tôi hay có 1 giấc mơ hoảng, là trong giấc mơ mẹ tôi đang nói chuyện bình thường bỗng biến thành 1 mụ.
phù thủy, rôi biến thành một con chuột rất to lôi tôi xuồng 1 cái cống khủng khiếp và hôi hám. Giấc mơ ấy lặp đi lặp lại nhiều lần đến mức bây giừo tôi vẫn nhớ rõ. Tôi bị ám ảnh quá mức.
Hoặc cho đến tận năm khoảng 25 tuổi, tôi vẫn giật mình bủn rủn khi có ai gọi tên tôi to - lúc nào cũng liên tưởng đến tiếng mẹ gọi giật giọng ten mình - thế là có chuyện : Bé thì ăn đòn, và khi lớn, thì là nhừng lời chửi rủa cay độc vô cùng. Sống xa nhà khoảng 7-8 năm, tôi mới xỏa bỏ được phản xạ ấy.
Đến bây giờ tôi vẫn tự hỏi, nếu như ngày ấy mẹ còn 1 chút lý trí, liệu mẹ có nhận ra những lời nói trong nhật ký của tôi đau khổ
, hoang mang thế nào và cần tình thương của mẹ thế nào không? Nếu ngày ấy mẹ nhận ra mẹ đã đi quá xa, để ôm tôi vào lòng thì tôi sẽ hạnh phúc biết bao nhiêu, và mẹ sẽ nhẹ lòng biết bao nhiêu.
Ngần ấy năm, tôi mang trong mình khao khát được mẹ yêu thương dù chỉ một chút thôi. Bình thường, mẹ tôi rất tốt, rất yêu chồng con, đặc biệt là rất yêu em trai. Bình thường mẹ vẫn chăm sóc tốt cho tôi, nhưng khi mẹ nổi khùng, thì mẹ đối với tôi hoàn toàn khác. Nhìn ánh mắt mẹ, tôi chỉ thấy sự căm hận chứ không có thương xót như bình thường.
Hồi ấy , tôi không hiểu vì sao mẹ lại thế với tôi,nhưng dù có nhiều lúc giận mẹ, tôi vẫn thương bà vô cùng. Khi vượt biên không thành trở về, mẹ và bố mất hết công việc, vốn liếng, phải bỏ nghề tần tảo làm đủ mọi thứ để sinh nhai. Mẹ làm vất vả, nhịn ăn nhịn măc cho chồng con. Nên trừ việc mẹ đối với tôi như vậy thi mẹ thật sự là người phụ nữ tốt. Tôi cho là như vậy để cố gắng thật ngoan để bà bớt khổ.
12:33 CH 23/09/2012
Chuyện ở dâu cũng có - phần 2
Cho đến bây giờ, khi gõ nhừng dòng này tôi vẫn rơi nước mắt.
Có một lần, tôi bị đánh đau quá, toàn thân sưng tấy và phát sốt lên, bố về hỏi mẹ nói do tôi nghich nước chơi không nghe lời, về bị sốt nên mẹ đánh. Sau đó mẹ mua phở cho tôi ăn. Bát phr ngày ấy ngon kinh khủng, tôi quên hết cả đau dớn và ao ước mong lần sau bị đánh đau như vậy để đựoc ăn phở như vậy. Không hẳn chỉ vì phở ngon, mà vì đó là mẹ chăm sóc cho tôi. Nhưng chỉ có một lần, duy nhất 1 lần.
Mà rất kỳ lạ, mẹ rất dịu dàng với em trai, rất hòa nhã với bên ngoài, ai cũng nhìn gia đình tôi như 1 mẫu gia đình trí thức yên ả, hạnh phúc, chỉ mình tôi là bị dày vò thê thảm. Tôi không biết bố tôi có biết diều ấy không, vì rất hiếm khi bố nhìn thấy mẹ đánh tôi, và mỗi lần trên nguòi tôi có vết roi thì mẹ đều có đủ tội trạng của tôi. Mỗi lần ăn đòn, tôi chỉ cầu mong bố về, vì chỉ cần có mặt bố, là sức roi giảm di rất nhiều và trận đòn chấm dứt cũng rất mau.
Sau khi chuyện bố tôi ngoại tình đã được giải quyết 1 năm,bố đã nghỉ việc ở công ty mặc dù thời điểm đó bố sắp lên chức - để chứng minh là không còn quan hệ với cô kia, Thì mẹ tôi quyết định bán tất cả tài sản trong nhà để chuyển vào Nam sinh sông. Với lý do là không thể sống chung thành phố với cô kia.Bố cũng đồng ý và thu xếp xong. Sau đó, đến ngày đi, mẹ bỏ mặc tất cả, ôm chúng tôi lên 1 con thuyền bé tẹo để vượt biên.
Bố vội vàng đuổi theo giữ lại, nhưng mẹ khăng khăng đi, bố đành đi theo.
Chuyến đi ấy không dưới ba lần chúng tôi đối mặt với cái chết : Bị bão, bị cướp biển, bị đói và lạc ngoài biển khơi, bị người Trung quốc bắt cóc.... Chỉ vì yws muốn ngông cuồng của mẹ tôi.
Như đã nói, gia đình tôi khá giả, bố mẹ đều có công việc tốt, chỉ vì mẹ hận bố, mẹ lao theo cơn cuồng điên bất kể sống chết.
Mặc dù mẹ đã nói là mẹ tha thứ cho bố về với gia đình, nhưng mẹ không thể buông bỏ được, mẹ dằn vặt bản thân và hành hạ người xung quanh để trút hận .
Và tôi là đối tươngj trút giận dễ nhất, vì tôi không có khả năng phản kháng.
12:04 CH 23/09/2012
Chuyện ở dâu cũng có - phần 2
Tôi đi học về muộn dăm phút do mải ngó theo mấy đứa bạn chơi - Đánh
Tôi dây mực ra vở viết - Đánh
Câu họ xin phép cho tôi về quê chơi. Câu bận không đưa tôi ra đúng như hẹn với mẹ - Đánh
Tôi lỡ bị điểm xấu dứoi 8-- Đánh
Con mèo làm vỡ lọ hoa của mẹ khi tôi ở trong nhà - Đánh.
Đi học bị bạn bắt nạt - Đánh
Chơi với chị em họ - không chịu nhường cho chúng đồ chơi của mình - Đánh . Cái này hay đến nỗi mà hồi bé các chị em họ tôi có câu đe dọa tôi rất hay la " Mày không làm cái này cái kia cho tao thì tai mách mẹ mày là mãy cãi chúng tao " ( Cũng may các chị không phải ngươif dộc ác, chỉ là trẻ con thôi.)
Vô vàn lý do khác nữa . Và xin nói là những lần đánh ấy như sau :
- Thước kẻ học trò hồi ấy dài khoảng nửa mét, làm bằng gỗ lim chắc. mẹ đánh tôi gấy không dưới hàng chục cái.
- Đòn gánh bằng tre của người gánh nước thuê, đánh cong cả gánh.
- Mẹ túm tóc tôi đập đầu vào tường, nhảy lên người tôi dẫm đạp bằng cả hai chân, vào bất kỳ chỗ nào.
- Mẹ trói tôi cho bào bao tải, chở tôi ra cái ao cách nhà khoang 1 km - dìm tôi xuống.
- Mẹ lột hết quần áo của tôi ra, trói tồi trước cửa nhà ( Nhà tôi là nhà mặt phố)
Nhừng ngày ấy, cảnh mẹ tôi túm tóc đánh tôi trong nhà,bà ngoại, ông ngoại già nua tóc bạc bấu víu ngoài song cửa, khóc thảm thiết, van xin lạy lục mẹ tôi đùng đánh tôi nữa, nhưng mẹ tuyên bố, ai càng can một câu thì mẹ tôi đánh thêm tôi một roi. Và bà làm đúng như thê. Lân sau, các bác tôi, ông bà toi có thương xót cách mấy cũng đành đứng nhìn. Và tôi, lúc ấy chỉ cầu xin không ai mở miệng, để đòn tra tấn này có lúc kết thúc.
Sau này các bác tôi bảo, những lúc ấy, mẹ tôi như người điên dại, kích động quá mức. Không ai có thể can thiệp được.Mẹ vừa đánh vừa chửi rủa tôi bằng nhũng lời lẽ cay độc vô cùng như chửi tôi là con đĩ, không đánh để mày đi ngủ với giai, hay đồ dối trá, thà tao đánh mày chết chứ tao không sống được với đồ đôi trá....
Mà hồi đó, tôi mới có 8 tuổi, rất rất ngoan. Gia đình tôi là trí thức nề nếp, bình thường ra ngoài mẹ rất thanh nhã đúng mực. Nhưng khi bố không có nhà thì mẹ như biến thành con người khác, nhìn tôi vô cùng hằn học và cay độc.
Bao nhiêu lần như thế, tôi không nhớ hết. Từ năm tôi 8 tuổi đến khi tôi 18 tuổi, mơ ước lớn nhất của toi là có thể thoát ly khỏi gia đình.
9
11:46 SA 23/09/2012
d
Dzuinho
Bắt chuyện
1.6k
Điểm
·
4
Bài viết
Gửi tin nhắn
Báo cáo
Lên đầu trang
Mặc dù vậy trong lúc này, cả cuộc đời tôi không còn chỗ nào lành lặn. Gia đình mình, gia đình nhà chồng, chồng mình đều đối với mình ở thái cực xấu nhất, tôi chỉ cỏ thể chọn bấu víu vào chính mình.
Có lẽ kiếp trước tôi đã làm điều gì đó rất rất xấu, để kiếp này, tôi phai dùng cả đời để trả giá, để sám hối , để tha thứ.
Hay là , kiếp người vốn khổ làm vậy? càng tình cảm, càng yêu thương càng dễ bị tổn thương ?
Tôi không biết làm gì bây giờ, tôi đã đủ trưởng thành để có thể vượt qua mọi nỗi đau này.Chỉ buồn rằng, cứ mỗi lần đau, trái tim lại rụng đi một mảnh, khi nào thì thứ đập trong lồng ngực tôi kia chỉ còn mỗi vỏ rỗng.
Tôi còn duy nhất đứa con trai ngoan ngoãn dịu dàng, yêu mẹ vô cùng. Nhưng liệu có ngày nào đó con quay lưng với tôi? Đương nhiên dù có biết trước là vậy, tôi vẫn yêu thương con tuyệt đối, con là mảnh cuối cùng trong trái tim mà tôi vẫn chon cho đi không điều kiện.
Tôi tin bạn, cũng mải làm ăn quá không để ý, vả lại chả bao giừo quản lý tiền bạc của chồng nên khi qua nhiều ngừoi nói đến tai mới có ý định check lại. Qua nhiều lời nói dối, quá nhiều sự việc bất thường để không còn lòng tin nữa.
Tôi không có can đảm đi đến cùng của sự việc, không muốn giống như mẹ tôi, nhưng cũng không quyết định nổi là li dị vì những thứ tôi biết chưa có cái nào thể hiên đó là sự gắn bó sâu sắc cả.
Tôi nằm khóc một ngày, đến ngày hôm sau lôi cái váy đẹp đã rất lâu không mặc ra, lấy bộ đồ trang điểm mua từ năm ngoái mà chưa hề mở nắp. làm cho mình thật xinh đẹp trước gương rồi ngẩng cao mặt đi làm.
Tôi dùng các dịch vụ làm đẹp, mua thêm mấy lọ nước hoa mua hang hiêu sales đầy một tủ, tôi liên hệ lại bạn bè hẹn gặp nói chuyện phiếm. Tôi tự enjoy một cuộc sống không có chồng. Chẳng mấy ngày, chồng quay về, ban đầu còn lớn tiểng đổ tội, sau đó xuôi dần và đề nghị được quay lai. Tôi chấp nhận, tôi thỏa thuận những diều khoản chung của cuộc sồng. Tôi cho anh ta điều anh ta muốn kể cả khả năng nối lại mối quan hệ với gia đình anh ta. Đổi lại anh ta phải cắt đứt quan hệ với cô ta và làm ngừoi chồng ngừoi cha tốt trong gia đình.
Nhưng mà trong lòng tôi rỗng không. Anh ta làm mấy điều phi lý mấy tôi cũng chẳng thắc mắc ngăn cản. Trái tim yêu đã chết lặng đi rồi, còn yêu, còn quan tâm thì mới còn nổi giận. chứ không thì quan tâm làm gì cho nhọc người.
Tôi vẫn ăn mặc đẹp, tôi khác hăn ngày xưa, tôi vẫn có thể dịu dàng hơn nhiều bên chồng như bao lâu nay chồng tôi muốn. Nhưng tim tôi không còn đặt ở nơi ấy nữa.
Nhũng ngày tôi khóc, tôi nói chuyện với một người bạn cũ. Người ấy ngày xưa thich tôi nhưng không dám ngỏ vì hồi ấy tôi vô tư trong sáng quá bạn ấy không dám ngỏ lời.
Sau này phải duyên số, bạn ấy và tôi liên lạc lại khi bạn đã có vợ và tôi đã có chồng. Bạn đã là một người giàu có, có địa vị và vẫn xòn nhớ đến tôi rất nhiều.
Mặc dù vợ bạn ngoan và không lầm lỗi, dù bạn có hai em bé cũng rất xinh đẹp, bạn vẫn thương tôi, vẫn muốn làm gì đó bù đắp cho tôi.
Nếu tôi xiêu lòng, thì ngày mai đây tôi lại đóng một vai nữa trong vở kịch ngoại tình này - là ngừoi thứ ba tranh chồng ngừoi khác???
Hỏi tớ có đau không, có thất vọng không, có chứ. Nhưng tớ chả buồn căm thù ai cả, trong mọi câu chuyện ai cũng có cái lý của mình.
Tớ chỉ thấy mình ngày càng bị bị bào mòn đi, càng trống rỗng hơn.
Chả biết vài năm sau nữa tớ có thành như mẹ tớ, hay chán chồng đi ngoại tình vói anh bạn cũ, hay bỏ chồng làm phụ nữ đơn thân như bạn mình. Tớ chả biết ở đời này cái gì là đúng, là sai cả.
Khi là người ngoài cuộc, tùy theo quan hệ của mình với ngừoi trong cuộc, thì cách nghĩ sẽ rất khác nhau. Tớ yêu bố tớ, nên dù bố có như vậy, bố vẫn là ngừoi tuyệt vời với tớ. Còn bạn tớ, vì yêu bố mình mà bạn ấy sụp đổ.
Tớ cũng trách sao mẹ tớ lại không buông tay, nhưng chính tớ giờ lại không buông tay được. Mặc dù trong cuộc sống thương ngày tớ là ngừoi cứng cỏi. Tớ hoàn toàn có thể sống độc lập không phụ thuộc vào chồng, nhưng hiện giờ tớ vẫn không đủ can đảm buông tay. Tớ cú ngập ngừng, đã cố gắng quên đi để làm ltừ đầu, nhưng trong cuộc sống vẫn thấy quá nhiều vấn đề.
Tất nhiên tớ không dám làm người thứ ba, tớ có đủ đau thương rồi, dại gì vì một chút ảo ảnh mà mua lấy đau khổ về mình.
Nói thật,làm người thứ ba khổ lắm, phải hoàn toàn không có tự trọng kia. Chứ nêu không yêu mà cặp vì tiền, sẽ có những lúc ê chề thấy mình chỉ là một món hàng hóa. Chỉ làm đỗ chơi tình dục cho người khác. ĐÀn bà có tất cả mà không có yêu thương thì tức là chả có gì hết. Các bạn có thấy các cô cave khổ sở như thế, mà cô nào cũng có một chồng hờ. Vừa sống bám, vừa hành hạ mà các cô cứ phải theo. Đó là vì ra ngoài làm vợ khắp người ta, về vẫn thèm một chút chồng vợ thực - dù nó có méo mó thế nào đi nữa.
Còn làm người thứ ba mà có tình cảm thực sự, thì còn khổ nhục hơn nữa . Yêu mà không được nói với ai, yêu mà phải hàng ngày nhìn thấy ngừoi yêu mình phải danh chính ngôn thuận về với ngừoi phụ nữ khác. Đâm ra, cảnh ghen ngược hay có là vì vậy. Đến một lúc nào đó họ không cam phận làm vợ hờ vợ giấu nữa. Thế là tan tành tất cả
Khi lấy chồng, cứ tưởng rằng từ nay có người cho tôi một bờ vai khi tôi khóc, nhưng giờ đây, tôi cũng vẫn lại ngồi khóc một mình
Nhưng năm ấy em trai tôi về thăm nhà, xét thấy em có hành vi ăn chời đua đòi, tôi nghiêm khắc răn dạy. Nhưng mẹ tôi lại đâm sau lưng tôi một đòn đau.
Trong những ngày tháng bả tỏ ra thương xót tôi, bà thì thầm với em trai tôi về sự ngu muội, mù quáng của tôi trước chồng. Bà bảo với em rằng tôi vì sống chung với những kẻ hèn hạ lâu ngày quá đâm ra cũng bần tiện, cay cú như họ " Nó không nhận ra rằng nó cũng là bản sao của bọn kia khi chỉ biết đến tiền " - đây là câu lý giải cho việc tôi mắng em vì tiêu pha nhiều và lãng phí. Vì vậy, em trai tôi bảo tôi rằng, " Chị ngập trong đám bùn ấy nên giờ chị không biết chị bốc mùi thế nào, chị có tư cách gì để dạy tôi"
Bà làm thế để trả thù cho hành động của em trai tôi phản đối bà khi ủng hộ đám cưới của tôi ngày xưa, Bà phải chứng minh với cả thế giới rằng tôi sai, vì tôi không nghe lời bà nên tôi là đồ bỏ đi, là nỗi nhục của gia đình bà. Bà tách tôi ra khỏi những ngừoi yêu thương toii nhất. Bà khiến em trai tôi khinh bỉ tôi, và coi tôi là đối tượng có nguy cơ tranh chấp tài sản với nó.
Bà cũng đặt ra rất nhiều điều nói xấu tôi với bố, để ông xa lành tôi một thời gian dài sau đó.
Có điều, trước nay tôi vẫn cho rằng do một phần tính cách được yêu chiều từ bé, lại kiêu hãnh, đến khi bị chồng phản bội bà không chịu đựng nổi sự đả kich này nên tính cách có phần bất thường.
Và tôi vẫn cứ sống như thế, biết ràng mẹ mình là như vậy , c ó lúc đau đơn, có lúc cảm thấy bị lừa và bị sỉ nhuc, có nhiều lúc tôi cũng cãi lại bà rất căng hoặc gào khóc, nhưng sau đấy, tôi biết rằng tận dáy tim mình tôi vẫn yêu bà và vẫn hy vọng được bà yêu.
Mấy hôm gần đây, sau khi biết chồng ngoại tình được vài tuần, vừa cố gắng chật vật đê cân bằng bản thân được vài ngày, thì bà lại làm cho tôi một cú xúc phạm nữa. Tôi sụp đổ . Tôi chỉ bảo được bà rằng tôi không thể coi bà là mẹ tôi nữa, vì không bà mẹ nào thủ đoạn với con cái như bà. Nhưng bà vẫn cười lạnh lùng, không một chút tổn thương, vì thực sự, tôi không có chút vị trí nào trong lòng bà cả. Và bà biết rằng, dù tôi có nói thể, lúc cần bà vẫn lợi đụng được tôi, dù bà chỉ chìa tay ra một chút thôi,tôi vẫn lại lao đến lo lắng cho bà.
Tôi tuyên bố rằng lần này tôi sẽ không còn ngu muôi tin vào những lời dụ ngọt của bà thêm lần nào nữa. tôi cảm thấy mình cứ như 1 con chó nhỏ trong tay bà. Bà vẫy tay cầm kẹo dử tôi, rồi tay kia quất roi vào ngừoi tôi, vậy mà tôi cứ lao mãi vào.
Trước bạn có đọc câu chuyện cũ của tôi, cảm ơn bạn đã chia sẻ với tôi. Và xin giải thích một chút xíu.
Như tôi đã kể ngày xưa, thời gian tôi lấy chồng, bố mẹ, đặc biệt là mẹ tôi không dồng ý, nhưng tôi cứ quyết lấy và không được bố mẹ cho gì. Bản thân tôi cũng biết thân biết phận không đòi hỏi gì. Với lại, tôi có ý thức tự lập từ rất sớm ( do suốt ngày bị dọa đuổi ra khỏi nhà )
Nhưng thực tế gia đình tôi không phải là nghèo khó, vì vậy chuyện tôi phải tự lập là một chuyện khá là sái với tất cả mọi người. Vì vậy, mẹ tôi thường giải thích rằng muốn rèn luyện tôi để trở thang ngừoi cúng cáp rồi sau này mới cho tài sản. Bố tôi thương tôi vất vả, nhưng không làm gì được vì ông không nắm được tài chính trong nhà.
Khi tôi có mang em bé, thì cũng là lúc bố tôi bứt ra làm ăn xa. Thời điểm đó bố gặp thuận lợi và kiếm được khá tiền. Ông rất thương tôi nên chi chút cho tôi nhiều. Cho tiền, quan tâm săn sóc... Lúc đó mẹ không có cách nào quản lý tiền bố làm ra được. Như đã nói, ông vẫn đưa phần lớn tiền ông kiếm được cho bà để bà trả nợ, đầu tư. Còn lại, ông làm những điều ông muốn làm lâu nay như cho tiền tôi, về chăm sóc mẹ già của ông ở quê, đóng góp chút ít cho họ hàng.
Mẹ không bằng lòng với những khoản chi ấy, một mặt bà bảo tôi rằng bà còn nợ nần rất nhiều,( đâm ra những lần sau bố cho tiền, mua xe cho tôi tôi đều không nhận, chỉ cần có ý định cho tôi là tôi vui lắm rồi. ) một mặt bà làm mọi điều mà làm bố tôi vui - trong ssó có chuyện quan tâm đến tôi. Hơn nữa, khi tôi lấy chồng bà không ủng hộ, nên khi tôi đau đớn khóc lóc ôm con về, bà giang bàn tay ra đón tôi , bởi vì như vậy chúng tỏ ngày xưa bà đã đúng. Bà vừa thỏa mãn được tự ái của bà, vừa làm bố tôi vui để đưa nhiều tiền cho bà hơn, một mũi tên trúng nhiều mục đích.
Hồi đó, tôi đã vô cũng cảm động, và đã nghĩ rằng tôi hiểu sai về bà. Chỉ là bà đặc biệt khó tính nên mới vậy.
Cá bạn biết không, nếu nói tình yêu trai gái là mù quáng, mê muội, nhưng thực sự tình mẫu tử mới là vô cũng mê muội.
Dù mẹ có đối xử với tôi như vậy, mặc dù từ lần đầu tiên trong nhật ký tôi tự hỏi " Bà ấy có phải là mẹ mình? Sao mẹ lại không yêu thưogn mình" thì đến bây giừo, năm tôi 35 tuôi tôi vẫn còn băn khoăn như thế. Tôi không thể buông bỏ được khát khao được mẹ yêu thương. Nên chỉ cần bà chìa tay ra với tôi, thì tôi sẵn sàng bám víu, mặc dù biết lời bà nói là ngụy biện, là giả dối thế nào đi nữa, tôi vẫn sẵn sàng tin
Trong thời điểm này, chồng tôi cũng say nắng một cô hàng xóm, ngừoi ban đầu bước vào nhà tôi với tư cách là bạn của tôi và nay bị tôi cấm cửa vì muốn lăng nhăng với chồng tôi.
Hai đứa tôi, ngôi xoa dịu vết thương lòng cho nhau. Thật kỳ cục khi bạn là kẻ thứ ba còn tôi là người vợ bị phản bội.
Tôi nói với bạn tâm trạng của người vợ nghĩ gì. Tôi xui bạn nếu muốn có người đàn ông đó thì nên dành lấy. Bởi là ở địa vị người vợ, tôi buông tay chứ không níu kéo.
Tuổi thơ của tôi là cơn ác mộng từ sự níu kéo, từ tha thứ mà không thể tha thứ, tôi không chịu đụng được.
Nhưng là tôi nghĩ thế thôi, vì tôi biết bạn, bản chất là một người dịu dàng, nhân hậu vô cùng, bạn không thể sống thanh thản khi nghĩ đến hai đứa trẻ nhà kia ?
Tôi thương người thứ ba, tôi thương mình, mẹ mình ở vai trò người vợ , tôi thương cha tôi trót lỡ ở vai trò ngừoi đàn ông tham lam một phút nhẹ dạ mà phải trả giá bằng cả sự nghiệp cuôc đòi mình.
Đầu năm, em trai tôi hứa hôn với một cô gái, nhưng cách đây vài tháng, cô gái đó khóc lóc làm ầm lên vì chuyện bắt được em tôi đi nhà nghỉ với người khác. Lại còn nói đó là lần thứ 4 rồi. Tuy vậy chỉ 1 tháng rồi chúng lại làm lành và chuẩn bị cưới nhau. Vậy thì ngoại tình có thể chẳng nặng nề lắm đối với một số người ???
Cho nên lúc này, tôi không còn hiểu sự đời ra sao nữa.
Giờ tôi cũng chẳng biết làm thế nào với chồng mình nữa.Tha thứ và quên hết ? Nhưng khi minh chấp nhận quên, họ lại tưởng là mình dung túng, lại tiếp tục như chồng của Leaf thì sao
Chia tay ? Quan hệ đó không đủ sâu sắc để con tôi phải mất cha ?
Hiên giờ tôi cũng sống như leaf , nghĩa là yêu bản thân, tìm cho mình và con mình những niềm vui mới, chăm sóc bản thân thật tốt. Và vị trí của chồng trong tim, trong cuộc sống cảu mình càng teo nhỏ đi.
Nỗi đau nào rồi cũng lành, chữa tớ thì không để seọ xấu. Nhưng mà, mỗi lần như thế, trái tim của ai cũng bị hụt đi vài mảnh,
Niềm tin, tình yêu, ngày càng rẻ rúng qua.
Lần đầu phát hiện chồng ngoại ình, trái tim của tôi co rút lại, đau đớn vô cùng. Hai tuần liền, dù đã đi làm trở lại bình thường, ngực tôi vẫn tức lại không thể thở được. Cái đau thể xác phát sinh từ nỗi đau tinh thần quá lơn, giờ đây, mảnh tim đau ấy đã rụng.
Lát nữa chồng con tôi đi chơi về, tôi vẫn ôm con, ôm chồng êm ái lắm, nhưng chỗ tim đau kia, kiểu gì cũng khẽ giật lên môt cái.
Khi nhin thấy cô ta, con cô ta , chồng cô ta qua nhà, trái tim sẽ rỉ ra một chút máu.
Khi thấy chồng quan tâm đến bất kỳ người phụ nữ nào khác, dù là vô cùng bình thường thôi, trái tim cũng sẽ chao đi môt nhịp.
Toàn bộ những gì tôi kể đây là phần đời thực của tôi đấy. Và là những chuyện đang xảy ra gần đây. Ngày hôm nay, hoagn mang choang vang với sự phũ phàng và vô lối của mẹ mình, sự lì lợm chối bay biến của chồng, tôi không biết .phải làm sao nữa
Các bạn bảo rằng đó là cuộc đời riêng của các bạn, các bạn đã trưởng thanh, tự chịu trách nhiệm về hành vi của mình. nhưng bạn có nghĩ cuộc đời các con bạn bị hủy hoại bằng rất nhiều cách không ?
Có lẽ bố mẹ bạn tôi giờ vần không hiểu vì sao bạn lại có một cuộc hôn nhân thê thảm thế ? Chỉ có chúng tôi hiểu thực sự vì sao ?
Nếu ngày ấy bạn không sụp đỏ và tự cho rằng mình bị vấy bẩn, ngừoi đàn ông kia không bao giờ có cơ hội tiếp cận bạn chứ đùng nói lợi dụng bạn
Nếu không tuyệt vọng vì tình yêu từ lúc mới dậy thì, không bao giờ bạn chấp nhận 1 cuộc hôn nhân không hề có chút tình yêu nào như vậy.
Anh ta thấp kém, vô học, cục súc, nhưng nếu bạn chỉ yêu anh ta một chút thôi, anh ta sẽ không khốn nạn với bạn đến thế.
Và bây giờ, làm người phụ nữ đơn thân, vô số đàn ông quay quanh bạn, dù có vợ hay không. Yếu đuối, và cũng cânnf sự chia sẻ, bạn nhắm mắt làm ngừoi thứ 3 ở một câu chuyện ngoại tình khác.
Cuộc sống như địa ngục với người chồng vũ phu, bệnh hoạn đã làm bạn bị vùi dập, giờ đây chỉ một chút tưới tắm, một chút yêu thương cũng đủ làm cho bạn cảm động.
Ngừoi ấy của bạn đẹp , tài ba, lãng mạn, quan tâm săn sóc. Có tất cả nhừng gì mà giấc mơ tuổi trẻ của bạn hướng đến. Bạn đến với người ấy hết sức từ sự chia sẻ ,đồng cảm, hơn nữa, chính là người ngày xưa đã đến với bạn trước khi bạn rơi vào bẫy của tên khốn nạn kia. Thất vọng vì bạn lấy chồng, ngừoi cũng đi lấy vợ, rồi cũng có một gia đình yên ấm với vợ đẹp con ngoan. Nhưng tiếc nuối vẫn còn, giờ với điều kiên của bạn, ngừoi ấy lại muốn quan tâm, chăm sóc bạn nhiều hơn.
Ho chỉ gặp nhau rất ít, lắng nghe trái tim của nhau đâp nhiều hơn là sex. Nhưng bạn mãi biết phận mình là người thứ ba, nhặt nhạnh chút tình cảm rơi vãi nào đó thôi. Bạn hy vọng người vợ kia cũng nghĩ như bạn ngày còn sống với chồng, khi anh ta công khai cắp hết người này ngừoi kia trước mặt bạn. Bạn đã âm thầm chấp nhận miễn anh ta lúc ở nhà tử tế với con bạn.
Bạn hy vọng cô ấy chấp nhận bạn như là một ngừoi giúp cô ấy chăm sóc người đàn ông kia, Bạn không đòi hỏi gì, tuyệt đối không phá vỡ HP của hai người. Mọi người có thể nói người thư ba khôn ngoan thường giở chiêu như vậy để người đàn ông không thể buông tay. Nhung với bạn tôi, đấy là suy nghí rất thật lòng.
Trước khi kể câu chuyện của tôi, tôi xin kể một câu chuyện ngoại tình khác , chuyện về bạn gái thân của tôi.
Ban đầu cũng là chuyện của các đấng sinh thành.
Gia đình bạn ấy còn sáng giá hơn nhà tôi rất nhiều. Mẹ bạn ấy là con nhà cán bộ cao cấp, bố bạn ấy là trưởng khoa đại học. Gia đình bạn ấy tuy rất hiện đại, nhưng lại sông và giáo dục bạn ấy theo nề nếp cũ. Đến nhà bạn ấy lúc nào cũng thấy ngăn nắp, phong cách sống quý phái, sang trọng nhung rất tình cảm. Bố mẹ bạn ấy rât yêu nhau và quan tâm nhau theo phong cách cởi mở nên bọn tôi ngưỡng mộ vô cùng.
Bạn thân của tôi không xinh, nhưng từ bé đã được đào tạo công dung ngôn hạnh, nữ công gia chánh khéo vô cùng, ngôn từ dịu dàngthùy mị, sống nhường nhịn không ganh đua. Và đặc biệt đuọc giáo dục kỹ càng về đức hạnh của ngừoi con gái vô cùng.
Vậy mà, khi bạn 18 tuổi, tuổi mộng mơ nhất, mong manh, nhay cảm nhất của ngừoi con gái, đặc biệt với ngừoi yếu đuói như bạn, thiên đường của bạn sụp đổ.
Bố bạn cặp với một con cave, chính xác với đúng từ bẩn thỉu này. Cô ta chỉ hơn bạn có 2 tuổi, làm ở hiệu cắt tóc, tối làm thêm nghề bán thân để nuôi miệng. Hồi đó mẹ của bạn bị bệnh phải đi chạy chữa một thời gian. Bố bạn gặp cô ta giải quyết nhu cầu, sau rồi thương cô ta rồi bao luôn.
Khi mẹ bạn biết, họ đã có 1 đứa con trai nhỏ, bố bạn đã mua cho cô ta một ngôi nhà nhỏ để sống. Mẹ bạn ngất lên ngất xuống. Cũng định đi đánh ghen, nhưng rôi ông tuyên bố là ông nhất định phải lo cho cô ta, thậm chí làm đám cuói với cô ta ở quê, thì mẹ bạn sụp đổ
4 năm trời, bạn sống trong cảnh thinh thoảng thức dậy nửa đêm thấy mẹ và bố âm thầm dằn vặt nhau, có những đêm thấy mẹ khóc xỉu cả người. Thây người mẹ dịu hiền của minh tự dưng thành kinh khủng. Thấy người cha đạo mạo đáng kinh trọng của mình thật ghê tởm. Bạn sụp đổ, hoang mang. Giồng như tôi, bạn cảm thấy bản thân mình thật bẩn thỉu.
Nhưng chuyện của bạn kinh khủng hơn tôi nhiều, nên bạn không gượng lại được. Bạn từ bỏ rung động đầu đời thánh thiện. Bạn lao mình vào đi bar để quên, đẻ tự làm nhục mình, trùng phạt mình. Bạn thấy mình chỉ đáng như cave.
Hồi đó quán bar không tệ nạn như bây giờ, nhưng cũng không phải nơi lành mạnh, bạn mắc bẫy một kẻ tồi tê tiếp cận bạn nhằm mục đich lợi dụng diều kiện của nhà bạn, rồi vì chuẩn đạo đức quá khe khắt của mình, bạn nhắm mắt cứoi ngừoi ấy. Cuộc hôn nhân của bạn là một cơn ác mông khủng khiếp nhất mà tôi thấy. Một cô gái tao nhã, học thức, tinh tế, nhạy cảm rơi vào tay một kẻ vô học, vô đạo đức bệnh hoạn.
Cả cuộc đời bạn nát bét vì cuộc hôn nhân này. Sau 4-5 năm chịu đựng,níu kéo, chấp nhận và chịu sỉ nhục toàn tập. Bạn ra đi vói hai bàn ta trắng và một bé gái bị tổn thương đến nỗi sợ tất cả mọi đan ông dù chỉ là em bé trai.
Việc ngoại tình của bố bạn không những hủy hoại phàn đời còn lại cuae mẹ bạn, và hủy hoại toàn bộ cuôc đời của bạn.
Kế hoạch li hôn vạch ra hết lần này đến lần khác, phương án chia của được bàn hàng ngày với con trai, cách sao để cho bố phải tay trằng ra đi, để tôi chỉ được nhận phàn tối thiểu…. Bố tôi nhẫn nhịn chịu đụng tất cả, chỉ có 1 câu, không ly hôn, khôngbán nhà, không chia chác.
Gần đây có vài việc lớn trong nhà, mẹ và em tự tung tự tác quyết định, bố cắn răng làm ngơ, tôi lên tiếng phản đối thì mẹ gạt phắt rôi ra ngoài, không kèm theo và thủ đoạn kinh khủng để đối phó tôi – trong đó có chuẩn bị sẵn một câu chuyện là tôi bị bệnh thần kinh để vô hiệu hóa mọi lời nói của tôi.
Nhà tôi giờ không còn là nhà nữa, tôi có bố mẹ, có em trai, nhung giò này không có một người thân.
Em tôi trước là một đứa bé ngoan, đậu thủ khoa ĐH, được cấp học bổng đi học ở nước ngoài, bây giờ thành đứa thủ đoạn, biến thái, bất hiếu
Bố tôi sống như cái xác không hồn, sống lặng lẽ trước sự sỉ nhục của vợ và con trai.
Một gia đình mục ruỗng, dột từ nóc xuồng , mục nát từ dưới lên.
Lần đầu tiên, sự nghiệp, kinh tế của cả bố mẹ tôi bị hủy hoại bởi sự bất cần của mẹ tôi
Lần thứ hai, danh dự gia đình, nề nếp gia đình hòa toàn sụp đổ
Vì sao? Xuất phát điểm là tội ngoại tình của bố. Nhưng sự thù hận của mẹ đã hủy hoại cuộc đời của bố mẹ, đầu độc tuổi thơ của tôi. Và làm em trai tôi hoàn toàn hư hỏng.
Đâu là đúng đâu là sai? Tôi không biết, tôi chỉ biết rằng, trước khi lấy chồng tôi bảo anh rằng « Dù em rất yêu anh, dù chúng ta rất yêu nhau và vượt qua nhiều thứ để đến với nhau, nhưng em không buộc rằng tình yêu phỉ là vĩnh viễn cả cuộc đời. Ngày nào anh không còn yêu em, hãy thẳng thắn nói với nhau, em sẽ buông tay. Cho dù lúc đó minh có với nhau 5-7 đứa con, dù lúc đó đầu mình bạc, hay kể cả sau đám cuói 1 tháng. Em không bao giờ níu kéo một cuộc hôn nhân không tình yêu – hoặc tinh yêu xen lẫn tổn thương và thù hận. »
Nhưng sau 6 năm hôn nhân, tôi lại đóng vai trò của mẹ tôi năm ấy.
Có bạn đã nhận ra tôi là Dzuinho của mấy năm về trước, phải, năm ấy cũng là một biến cố kinh khủng mà tôi đã phải dựa vào trang web này để trải qua. Tôi sẽ trả lời thắc mắc ấy sau.
Bây giờ tôi post hết những dòng tôi typing hôm qua cho liền mạch chuyện nhé.
Bà ăn cắp mick chát của ông, in tất cả mọi đoạn chat với bất kỳ ngừoi nào là phụ nữ để buộc ngừoi đó là bồ của ông, Kết quả sau khi bà điều tra ca nick chat lẫn điện thoại, bà kết luân ông cùng lúc quan hệ với 4 người phụ nữ ở các tỉnh khác nhau, có thể có con riêng .
Bà đọc các câu chuyện ngoại tình trên mạng, mội hôm lại kể hoàn cảnh ngoại tình của bố theo một ngữ cảnh khác nhau tùy theo hôm đấy báo update chuyện gì. Hôm nay thi bồ của bố tôi có chồng đi tù, cô ta nghĩ bố tôi có tiền nên đeo bám để cô ta có tiền nuôi con.
Ngày mai thi bố tôi đã bồ với cô ta cả chục măn nay rồi, có con riêng chuẩn bị về dòi chia tài sản, ...
Ngày kia thì cô ấy đã là trí thức thừa tiền thiếu tình cần sex.
Mệt mỏi kinh khủng khi tiếp chuyên mẹ tôi hàng tháng trời với nhừng câu chuyện trời ơi như vậy.
Sau đó, bà yêu cầu tôi đi đánh ghen cho bà, dọa thuê đầu gấu đánh ghen, dọa em trai tôi về sẽ giết cả hai người....
Bà bảo bà thuê thám tử theo dõi hai người cả năm trời, cứ hễ bố tôi ra khỏi nhà chùng 30 phút thì chắc là bố tôi đã đi nhà nghỉ với cô ấy . Kể cả khi bố tôi nói đang nói chuyện với bạn bà cũng bắt ông đưa ồng nghe nhờ bạn xác nhận.
Bà bảo thám tử của bà ( lúc thì bảo em họ bà làm công an có chíp theo dõi mật - nói chung là câu chuyện được thay dổi tùy từng hôm ) đã quay được cảnh ân ái với ngừoi tình. Kinh khủng là, bà kể chi tiết, tường tận từng action trong clip đó còn hay hơn chuyên sex ( cụ tỉ là bà lấy chất liệu từ phim sex và chuyện sex trên mạng - tôi về nhà thấy máy tính đầy nhóc link web đen )
Kinh khủng là, bà gọi điện cho bạn bè của bố, họ hàng, ngừoi thân - cả nam và nữ - hầu hết đều trên 60 tuổi để kể tường tận chuyện này - bà có thể ngồi 2 tiếng DT để kể . Có lần bố sang nhà bạn chơi đúng lúc bà gọi để kể chuyện đó, hai ông già chán quá thử để DT xem bà độc thoại được bao lâu - record được gân 2 tiếng
Một người phụ nữ 60 tuổi, kể được hoài những lời mà con gái bà 35 tuổi đây nghe 3 câu còn thây muốn ói, thật kinh khủng.
Tệ nhất là bà lôi kéo con trai, đem hết cả những hứa hẹn vật chất hết sức vô lối để nó theo phe bà ,để nó chịu " Xử tội bố"
Kết quả, thằng em tôi trở thành kẻ vô đạo đức, tham lam, ích kỷ và biến thái.
Bà làm hỏng một thằng bé trước kia ngoan ngoãn, giỏi giang, thủ khoa DH, được nhà nước cấp hoc bổng đi học nước ngoài. Từ niềm tự hào, nó trở thanh nỗi đau và sự sỉ nhục của bố tôi.
Thời gian đó ông đi xa làm ăn, công việc tiếp xúc với rất nhiều ngừoi , trong đó có một ngừoi phụ nữ ngoài 50 nhưng rất thanh lich, tinh tế trẻ trung. Hai ngừoi trỏ thành bạn tâm giao của nhau và chuyen phải đến cũng đến.
Tôi không biết tường tận chuyện của họ, nhưng tôi hiểu hai người đến vói nhau vì tình cảm tinh thần nhiều hơn. Bao nhiêu năm sống dưới sự kìm tỏa của mẹ, không có cả sự tôn trọng lần vật chất, lại bị dằn vặt nhiều như vậy, giờ có người phụ nữ tuyệt vời như vậy tôn trọng ông thì ông xiêu lòng cũng là đương nhiên.
Hai ngừoi có 1 thờ gian thân mật với nhau, sau đó đêù tự xác định là không đi đến đâu và rút lui. Bố tôi về nhà, không lam ăn xa nữa.
Nhưng lúc đó thì mẹ biết chuyện, thế là tất cả nhưng hình thức ghen tuông bà đều áp dụng tất
Rồi lại xảy ra chuyện bố tôi ngoại tình lần 2
Còn quan hệ giữa bố mẹ tôi, cùng không kém phần tàn khốc. Ngày xảy ra chuyện đó bố chỉ chùng 35 tuổi, tầm tôi bây giờ. Cả cuộc đờ sau đấy là sự hành hạ dằn văt về tâm lý. Ban ngày bà dịu dang, chăm lo, là người phụ nữ tốt. Nhưng ban đêm thì bà khác hắn, có những đêm bà chủi bố tôi, có những đêm lạnh lùng tránh bố với lý do " ghê tởm, bẩn thỉu " Bà thường hay giở thư tình của bố tôi và ngừoi đàn bà kia ra đọc cho tôi nghe và dạy tôi căm thù bố. Bà giở cả bản cam kết cô kia thú nhận chi tiết mọi việc và phán như 1 quan tòa. Bà bịa ra nhứng chuyện khác để nói xấu bố tôi khắp nơi và đặc biệt là nói với tôi. Bà gần như ép tôi phải căm thù bố tôi, nhưng tôi không thể. Tôi quá bé khi chuyện đó xảy ra để có thể phán xét như 1 người lớn, tôi chỉ thấy những đau khổ ở đây là do bà. Nên tôi lại yêu và thương bố nhiều hơn. Và có lẽ vì thế tôi ăn đòn nhiều hơn.
Năm tôi 20 tuổi, một ngày tôi về nhà bà lôi tôi ra và tố là bố tôi có quan hệ với gái điếm. Bà kể tường tận lý do là bà thấy dịch của bố trong quần lót. Tôi sock nặng. Không phải vì bố như vậy, tôi không chắc bố có như vậy hay không? Nếu có cũng là do sinh lý. Tôi sock về cách bà đem kể chuyện này với tôi, trần trụi, dơ bẩn. Hồi đó tôi vô cùng vô cùng trong sáng trong chuyện nam nữ, tuy không ngu đến mức nghĩ cầm tay nhau là có thai, nhưng gần như 1 tờ giấy trắng về chuyện này. Vậy mà bài học đầu tien mẹ dạy tôi về giới tính là thế này sao?
Tôi bị sôck 1 tháng trời, chỉ khóc thầm, vì cảm thấy bị đổ vỡ, bị vấy bẩn hay vì cái gì nữa giờ tôi cũng không hiểu nổi, chỉ là tôi tự cảm thấy mình thật bẩn thỉu bẩn thỉu.
Khi nghĩ được như thế tôi thường mẹ tôi nhiều hơn, tha thứ được cho bà nhiều hơn. Tôi muốn lại gần bà, chia sẻ với bà. Nhưng năm tháng quá lâu, hận thù quá sâu và yêu ghét đã thành nếp nghĩ, mẹ biết mẹ bât công với tôi, nhưng mẹ không yêu tôi nổi, dù tôi có làm cách nào đi chăng nữa. Sau khi tôi thi được đại học, mẹ tính toán và chỉ cho tôi số tiền tối thiểu để sống, tât cả nhưng cố gắng của tôi - như thi hoc sinh giỏi cấp quốc gia, hay đậu thủ khoa đại hoc ... đều không làm bà coi trọng tôi hơn, Tôi hoc 2 trường DH cùng lúc, phải đi làm thêm rất nhiều để có tiền đóng học phí trường thứ 2, trường thứ nhất có học bổng song ít hơn học phí nên tôi phải cắt tiền chi tiêu của mình bù vào.
Bạn bè nhìn tôi bên ngoài là gia đình khá giả, tôi vẫn nói tôi đi làm thêm để lấy kinh nghiệm, không mấy người biết tôi không dủ sống. Vẫn biết rằng hồi ấy đi học hầu hết các bạn sinh viên đều nghèo khó, tôi được đi học đã là may lắm. Nhưng luôn phải nhịn đói khi mọi nguoi đều tưởng gia đình mình khả giả thì mới khổ cơ.
Hồi ấy mẹ vay tiền mua thêm đất, rồi xây thêm nhà, xây mãi, thi thoảng vè lại thấy mẹ bảo vay tiền để làm thêm cái này, cái kia, nhưng tôi xin tiên ăn học thì mẹ bảo mẹ không vay được.
7 năm đại học của tôi cứ như vậy, tôi mặc toàn quần áo thừa của các chị họ, ám ảnh lớn nhất là giày dép bịi hỏng không có tiền mua cái mới ( thậm chí còn thỉnh thoảng nằm mơ thấy thấy thế ) vì mất thì không có tiền mua cái mới. Hồi ấy, các bác tôi còn goị mẹ tôi ra bảo sao để tôi trông giống con ăn mày thế . Tôi lại cật lực bênh mẹ tôi, bảo rằng vì mẹ cháu nợ nần nhiều quá nên cháu chịu khó tý chả sao, trường cháu còn nhiều bạn nghèo hơn.
Rồi tôi ra trường, lấy chồng, sinh con, nhiều năm trôi đi, tôi càng trưởng thành càng thương mẹ nhiều hơn, muốn gần gũi mẹ nhiều hơn, nhưng tất cả là vô ích. Trong mắt mẹ tôi, tôi mãi mãi chỉ là cái gai, chỉ là dồ thừa trong gia đình, thứ bà muốn vất bỏ đi mà không được. Bà không còn kiểm soát được điều đó nứa.
Ngày hôm qua, có 1 vài chuyện xảy ra, tôi đã khóc, và lần đầu tiên tôi ướcrằng câu nói của mẹ tôi là sự thật," Ước gì mẹ bóp chết tôi từ lúc sinh tôi ra" hơn là để tôi sống trong cảnh xanh vỏ đỏ lòng thế này, ngừoi ngoài tưởng rằng tôi có cha mẹ yêu thương, nhưng thực ra,mãi mãi là ngừoi thừa trong gia đình mình.
Kết quả là : năm tôi học lớp 7, quyển nhật ký đầu tiên của tôi viết : Bà ấy có phải là mẹ của mình ??? Và thế là " Bà ấy" đánh tôi 1 trận thừa sống thiếu chết, giơ quyển sổ ra trước mặt bố và nói rằng : "Em hận vì đẻ ra con này, biết thế em bóp mũi nó chết từ lúc nó sinh ra " " Thôi, tao nuôi mày vì phap luật quy định đến năm 18 tuổi, sau đó mày cút đâu thì cút" Câu ấy được lặp lại cho đến năm tôi 18 tuổi, cho đến ngày tôi trả lời rằng, " chỉ còn 2 ngày nữa là con 18 tuổi, con di sơm 1 chút cũng được - và tôi lao ra đường với một bộ quần áo cũ, mấy quyển sách và kế hoạch đi làm thuê để thi đại học.
Phải nói rằng, thời điểm ấy tôi là học sinh trường chuyên, năm nào cũng thi học sinh giỏi, hiền lành nhút nhát, đi học chỉ đi dép lê, chưa bao giờ có quá 1000d trong túi để tiêu văt, chỉ có vài ngừoi bạn gái thân cũng ngoan ngoãn như vậy.
Hồi nhỏ tôi hay có 1 giấc mơ hoảng, là trong giấc mơ mẹ tôi đang nói chuyện bình thường bỗng biến thành 1 mụ.
phù thủy, rôi biến thành một con chuột rất to lôi tôi xuồng 1 cái cống khủng khiếp và hôi hám. Giấc mơ ấy lặp đi lặp lại nhiều lần đến mức bây giừo tôi vẫn nhớ rõ. Tôi bị ám ảnh quá mức.
Hoặc cho đến tận năm khoảng 25 tuổi, tôi vẫn giật mình bủn rủn khi có ai gọi tên tôi to - lúc nào cũng liên tưởng đến tiếng mẹ gọi giật giọng ten mình - thế là có chuyện : Bé thì ăn đòn, và khi lớn, thì là nhừng lời chửi rủa cay độc vô cùng. Sống xa nhà khoảng 7-8 năm, tôi mới xỏa bỏ được phản xạ ấy.
Đến bây giờ tôi vẫn tự hỏi, nếu như ngày ấy mẹ còn 1 chút lý trí, liệu mẹ có nhận ra những lời nói trong nhật ký của tôi đau khổ
, hoang mang thế nào và cần tình thương của mẹ thế nào không? Nếu ngày ấy mẹ nhận ra mẹ đã đi quá xa, để ôm tôi vào lòng thì tôi sẽ hạnh phúc biết bao nhiêu, và mẹ sẽ nhẹ lòng biết bao nhiêu.
Ngần ấy năm, tôi mang trong mình khao khát được mẹ yêu thương dù chỉ một chút thôi. Bình thường, mẹ tôi rất tốt, rất yêu chồng con, đặc biệt là rất yêu em trai. Bình thường mẹ vẫn chăm sóc tốt cho tôi, nhưng khi mẹ nổi khùng, thì mẹ đối với tôi hoàn toàn khác. Nhìn ánh mắt mẹ, tôi chỉ thấy sự căm hận chứ không có thương xót như bình thường.
Hồi ấy , tôi không hiểu vì sao mẹ lại thế với tôi,nhưng dù có nhiều lúc giận mẹ, tôi vẫn thương bà vô cùng. Khi vượt biên không thành trở về, mẹ và bố mất hết công việc, vốn liếng, phải bỏ nghề tần tảo làm đủ mọi thứ để sinh nhai. Mẹ làm vất vả, nhịn ăn nhịn măc cho chồng con. Nên trừ việc mẹ đối với tôi như vậy thi mẹ thật sự là người phụ nữ tốt. Tôi cho là như vậy để cố gắng thật ngoan để bà bớt khổ.
Có một lần, tôi bị đánh đau quá, toàn thân sưng tấy và phát sốt lên, bố về hỏi mẹ nói do tôi nghich nước chơi không nghe lời, về bị sốt nên mẹ đánh. Sau đó mẹ mua phở cho tôi ăn. Bát phr ngày ấy ngon kinh khủng, tôi quên hết cả đau dớn và ao ước mong lần sau bị đánh đau như vậy để đựoc ăn phở như vậy. Không hẳn chỉ vì phở ngon, mà vì đó là mẹ chăm sóc cho tôi. Nhưng chỉ có một lần, duy nhất 1 lần.
Mà rất kỳ lạ, mẹ rất dịu dàng với em trai, rất hòa nhã với bên ngoài, ai cũng nhìn gia đình tôi như 1 mẫu gia đình trí thức yên ả, hạnh phúc, chỉ mình tôi là bị dày vò thê thảm. Tôi không biết bố tôi có biết diều ấy không, vì rất hiếm khi bố nhìn thấy mẹ đánh tôi, và mỗi lần trên nguòi tôi có vết roi thì mẹ đều có đủ tội trạng của tôi. Mỗi lần ăn đòn, tôi chỉ cầu mong bố về, vì chỉ cần có mặt bố, là sức roi giảm di rất nhiều và trận đòn chấm dứt cũng rất mau.
Sau khi chuyện bố tôi ngoại tình đã được giải quyết 1 năm,bố đã nghỉ việc ở công ty mặc dù thời điểm đó bố sắp lên chức - để chứng minh là không còn quan hệ với cô kia, Thì mẹ tôi quyết định bán tất cả tài sản trong nhà để chuyển vào Nam sinh sông. Với lý do là không thể sống chung thành phố với cô kia.Bố cũng đồng ý và thu xếp xong. Sau đó, đến ngày đi, mẹ bỏ mặc tất cả, ôm chúng tôi lên 1 con thuyền bé tẹo để vượt biên.
Bố vội vàng đuổi theo giữ lại, nhưng mẹ khăng khăng đi, bố đành đi theo.
Chuyến đi ấy không dưới ba lần chúng tôi đối mặt với cái chết : Bị bão, bị cướp biển, bị đói và lạc ngoài biển khơi, bị người Trung quốc bắt cóc.... Chỉ vì yws muốn ngông cuồng của mẹ tôi.
Như đã nói, gia đình tôi khá giả, bố mẹ đều có công việc tốt, chỉ vì mẹ hận bố, mẹ lao theo cơn cuồng điên bất kể sống chết.
Mặc dù mẹ đã nói là mẹ tha thứ cho bố về với gia đình, nhưng mẹ không thể buông bỏ được, mẹ dằn vặt bản thân và hành hạ người xung quanh để trút hận .
Và tôi là đối tươngj trút giận dễ nhất, vì tôi không có khả năng phản kháng.
Tôi dây mực ra vở viết - Đánh
Câu họ xin phép cho tôi về quê chơi. Câu bận không đưa tôi ra đúng như hẹn với mẹ - Đánh
Tôi lỡ bị điểm xấu dứoi 8-- Đánh
Con mèo làm vỡ lọ hoa của mẹ khi tôi ở trong nhà - Đánh.
Đi học bị bạn bắt nạt - Đánh
Chơi với chị em họ - không chịu nhường cho chúng đồ chơi của mình - Đánh . Cái này hay đến nỗi mà hồi bé các chị em họ tôi có câu đe dọa tôi rất hay la " Mày không làm cái này cái kia cho tao thì tai mách mẹ mày là mãy cãi chúng tao " ( Cũng may các chị không phải ngươif dộc ác, chỉ là trẻ con thôi.)
Vô vàn lý do khác nữa . Và xin nói là những lần đánh ấy như sau :
- Thước kẻ học trò hồi ấy dài khoảng nửa mét, làm bằng gỗ lim chắc. mẹ đánh tôi gấy không dưới hàng chục cái.
- Đòn gánh bằng tre của người gánh nước thuê, đánh cong cả gánh.
- Mẹ túm tóc tôi đập đầu vào tường, nhảy lên người tôi dẫm đạp bằng cả hai chân, vào bất kỳ chỗ nào.
- Mẹ trói tôi cho bào bao tải, chở tôi ra cái ao cách nhà khoang 1 km - dìm tôi xuống.
- Mẹ lột hết quần áo của tôi ra, trói tồi trước cửa nhà ( Nhà tôi là nhà mặt phố)
Nhừng ngày ấy, cảnh mẹ tôi túm tóc đánh tôi trong nhà,bà ngoại, ông ngoại già nua tóc bạc bấu víu ngoài song cửa, khóc thảm thiết, van xin lạy lục mẹ tôi đùng đánh tôi nữa, nhưng mẹ tuyên bố, ai càng can một câu thì mẹ tôi đánh thêm tôi một roi. Và bà làm đúng như thê. Lân sau, các bác tôi, ông bà toi có thương xót cách mấy cũng đành đứng nhìn. Và tôi, lúc ấy chỉ cầu xin không ai mở miệng, để đòn tra tấn này có lúc kết thúc.
Sau này các bác tôi bảo, những lúc ấy, mẹ tôi như người điên dại, kích động quá mức. Không ai có thể can thiệp được.Mẹ vừa đánh vừa chửi rủa tôi bằng nhũng lời lẽ cay độc vô cùng như chửi tôi là con đĩ, không đánh để mày đi ngủ với giai, hay đồ dối trá, thà tao đánh mày chết chứ tao không sống được với đồ đôi trá....
Mà hồi đó, tôi mới có 8 tuổi, rất rất ngoan. Gia đình tôi là trí thức nề nếp, bình thường ra ngoài mẹ rất thanh nhã đúng mực. Nhưng khi bố không có nhà thì mẹ như biến thành con người khác, nhìn tôi vô cùng hằn học và cay độc.
Bao nhiêu lần như thế, tôi không nhớ hết. Từ năm tôi 8 tuổi đến khi tôi 18 tuổi, mơ ước lớn nhất của toi là có thể thoát ly khỏi gia đình.
9