images
Thịnh hành
Cộng đồng
Bé yêu - Mẹ có quà cả nhà đều vui
Thông báo
Đánh dấu đã đọc
Loading...
Đăng nhập
Bài viết
Cộng đồng
Bình luận
Chuyện cũ của quỳnh hương
PART CUỐI: NGÃ RẺ CUỘC ĐỜI.
Biên Hòa đón Hương về với cái nắng không thể chói chang hơn, chả bù với khí hậu mát mẻ của Pleiku. Biết Hương đang chưa có việc làm, người chú họ của ba Hương bảo cô vào công ty của ông làm và Hương đồng ý. Thế là sau vài ngày về lại nhà Hương đã đi làm trở lại. Một tháng làm việc tại đây, cô nhận thức môi trường không phù hợp với mình nhưng vì ơn nghĩa và mối quan hệ gia đình, cô đã cố gắng làm cho ông chú đến 4 tháng mới xin nghỉ. Trong thời gian này, Minh có xuống Biên Hòa tìm cô. Anh nói đã bắt đầu biết nhớ cô và muốn bên cạnh cô. Anh và cô cũng nói chuyện nhiều hơn về vấn đề tình cảm. Cô hỏi anh:
- Anh tính thế nào về mối quan hệ giữa hai đứa?
Anh hỏi ngược lại:
- Em có đồng ý về Gia Lai sống với anh không?
Hương phân vân. Cô có tình cảm đặc biệt với Gia Lai, từng mong muốn lên đó sống với người mình thương. Chồng làm sĩ quan quân đội, cô làm văn phòng tại một công ty nào đấy. Chuyện đó đã không thành sự thật. Giờ nếu đổi lại, một người chồng nông dân, đã từng có vợ, liệu có phải là lựa chọn tốt? Hương không tính toán tới việc tốt hay không tốt. Đơn giản trái tim cô chưa từng thuộc về Minh. Liệu cô có thể hạnh phúc được với Minh?
Thế nhưng có lúc cô lại muốn buông xuôi cuộc sống của mình vì đã mỏi mệt con đường yêu đương: Chọn Minh, vì Minh yêu cô mà, sống với người yêu mình có khi cũng tốt. Minh hiểu cô và chấp nhận được tất cả những gì thuộc về cô.
Cuối cùng,Hương trả lời với Minh theo kiểu thách thức, cô muốn phụ thuộc vào hành động của Minh mà quyết định. Nếu Minh chia tay vợ thì cô sẽ đến với anh, ngược lại nếu Minh không dám đánh đổi thì cô dừng cuộc.
- Anh Minh, khi anh hỏi em câu này, chắc anh liệu tính hết rồi chứ? Anh phải ly hôn với Liên. Ngoài ra, sau ly hôn một thời gian chúng ta mới nên về với nhau.
- Anh sẽ cố gắng sắp xếp lại mọi thứ. Em cho anh thời gian nha.
- Dạ, em có thời gian mà. Anh cứ suy nghĩ kĩ rồi báo em.
Tự nhiên Hương tức cười. Chuyện tình cảm mà nói như một giao kèo! Theo linh tính của Hương về Minh, anh sẽ không dám vì Hương mà ly hôn. Chuyện đưa cô về sống sẽ vấp phải vô vàng khó khăn, vả lại, tình hình vợ chồng Minh từ trước đến nay đã vậy. Họ vẫn sống yên ổn mấy năm, cớ gì phải vì cô mà anh xới tung lên? Hoặc giả Minh đang làm quá vấn đề của anh vì xưa giờ cô chỉ nghe một chiều từ anh thôi.
Đúng như những gì Hương nghĩ, Minh về lại Gia Lai một thời gian vẫn không có câu trả lời cho cô. Anh không xúc tiến việc ly hôn, anh chỉ cố gắng giữ liên lạc với Hương và nói rằng bấy giờ chưa phải lúc để ly hôn. Anh cần Hương cho thêm thời gian. Hương chốt vấn đề qua điện thoại:
- Em và anh tốt nhất nên quay lại thời điểm còn là hai người bạn. Làm bạn tâm giao để khi buồn vui kể cho nhau nghe là được rồi.
Minh chấp nhận vì không thể làm gì khác. Hương dần không nghĩ ngợi nhiều đến Minh. Cô lao vào công cuộc tìm việc mới và tìm được việc phù hợp tại một công ty ở Bình Dương, cách nhà cô 20km. Tại đây cô đã gặp Thành, đồng nghiệp và là người chồng tương lai của cô sau này.
Đêm trước ngày cưới của Hương, Minh nhắn tin: “ Mai là ngày trọng đại nhất của cuộc đời em. Anh mong em sẽ hạnh phúc nha Hương.” Hương mỉm cười từ tốn cảm ơn lời chúc của anh.
Huy nhắn tin: “ Nghe nói mai em đám cưới ah? Nếu người em cưới tên Kiên thì em xem lại nha. Hắn từng là người yêu của Nhàn”
Hương tức cười: Huy quan tâm đến hạnh phúc của cô ư? Hắn quan tâm không đúng chỗ, đúng lúc rồi. Thật ra, anh Kiên là mối tình đầu tuổi học trò của cô, sau này trở thành người anh “xã hội” của cô. Cô đã dắt Huy ra mắt Kiên vậy mà hắn quên rồi. Hắn lấy râu ông này cắm cằm bà nọ.
Hương nhắn tin lại hắn:“ Dù có là ai thì cũng không liên quan đến anh. Cám ơn anh đã lo lắng dùm.”
Anh Thành chồng Hương là người miền Tây chân chất, thật thà. Trong công ty, anh tỏ ra khó gần gũi, ít nói, lạnh lùng thường thu lu 1 góc nên lại gây sự chú ý với Hương. Nương duyên giữa hai người phần lớn đều do sự chủ động từ Hương. Hương thương Thành vì sự cô đơn toát lên từ anh, muốn bên cạnh san sẻ cùng anh. Hai người cưới nhau sau gần 1 năm quen biết. Đời sống vợ chồng cũng có nhiều lúc lục đục đến độ muốn bỏ nhau. Anh cố chấp, không tâm lý, trong khi Hương luôn dạt dào tình cảm, thấy thiếu sự quan tâm của chồng.
Dù vậy, tình cảm vợ chồng vẫn còn đó nên Hương và Thành luôn cố gắng dung hòa với nhau. Hiện tại, vợ chồng Hương đã có một bé gái 6 tuổi và chuẩn bị đón thêm thành viên mới vào đúng tháng kĩ niệm 7 năm ngày cưới.
Về phần Lãm, đến mãi sau khi cưới 3 năm (là năm 2015) khi mạng xã hội facebook phát triển thì Hương và Lãm mới tình cờ gặp lại trên đấy. Lúc bấy giờ Lãm mới kể rõ vì sao từ chối Hương và hành xử như vậy. Lãm đứng giữa cô “em gái mưa” là Mai và người mình có tình cảm là Hương, anh vô cùng bối rối, không biết làm sao. Mai đã bên cạnh chăm sóc Lãm khi ốm, đau buồn khi biết Lãm thích Hương. Lãm kể trước đó anh không biết Mai thích mình cho đến khi Hương xuất hiện. Thế nên Lãm nghĩ Lãm và Hương cũng chỉ mới bắt đầu, Lãm dừng lại sớm để không ai phải đau khổ. Lãm nói sau này Lãm rất hối hận vì quyết định đó. Hương nghỉ việc được 4 tháng thì Lãm cũng nghỉ về lại Nam Định vì cảm thấy không còn có Hương, không lưu luyến công ty nữa.
Năm 2018, Lãm có vào TPHCM và cố gắng tìm thăm lại Hương. Lãm gọi điện facebook hai lần trong hai ngày ở Sài Gòn nhưng toàn lúc Hương không mở facebook. Khi Hương mở lại thấy có cuộc gọi nhỡ nhưng cho rằng nếu có việc gì cần nói, Lãm sẽ nhắn tin. Vì vậy, không có cuộc gặp lại nhau dù chỉ để cafe như hai người bạn với Lãm. Hiện tại, Lãm vẫn còn độc thân dù đã qua nhiều mối tình. Hương và Lãm vẫn chế độ bạn bè trên facebook. Ai cũng có cuộc sống riêng nên cũng ít nói chuyện qua lại với nhau.
Về Minh, sau khi Hương chốt rõ chuyện tình cảm, Minh vẫn sống cuộc sống của mình với Liên và càng bất ngờ là hai người tiếp tục có thêm một bé trai chỉ sau đám cưới Hương ít tháng. Thời gian đó, Minh chủ động cắt đứt liên lạc với Hương và cũng chủ động liên lạc lại sau khi Hương sinh bé gái được khoảng 1 tuổi (nhỏ hơn đứa con thứ hai của Minh tầm 6 tháng tuổi). Minh bảo muốn để cuộc sống Hương được êm đềm nhưng do vẫn muốn biết tình hình của Hương nên mong hai người giữ mối quan hệ bạn bè, thi thoảng thăm hỏi nhau. Cuộc sống hai người cứ như thế bên lề nhau, thông qua mạng xã hội biết người kia đang làm gì, sống thế nào. Cũng qua facebook và nhắn tin qua lại, Hương nhận thấy rõ hơn về thái độ sống của Minh hiện tại. Minh có cuộc sống gia đình nhạt nhẽo nhưng đời sống bạn bè lại vô cùng phong phú. Đặc biệt, Minh có thói quen hay thích thả thính, ghẹo gái < Đàn ông thường như thế hay do cô nghiêm khắc quá nhỉ?>. Anh bảo ghẹo chơi cho giảm mệt mỏi trong công việc chứ không có ý gì xấu! Có khi Minh gửi những đoạn chat với cô nào đó cho Hương xem, bảo người ta tán anh, anh nên làm thế nào. Có khi Minh đổi avatar là hình của cô gái nào đó. Dạo nọ, anh lấy hình cô làm avatar cô rất phật ý và bắt anh gỡ xuống.
Những lúc Minh than thở về đời sống vợ chồng, Hương lại luôn khuyên anh cố gắng gần gũi và thông cảm cho vợ hơn. Cô cũng bảo anh dành nhiều thời gian ở nhà chơi với con với vợ thay vì la cà quán xá mỗi tối. Minh cho rằng Hương không hiểu anh, anh không thể tâm sự với cô về nổi trống trải trong lòng anh được nữa. Anh bảo lúc anh cần cô thì cô đã không còn đứng về phía anh. Mâu thuẫn dần dần âm ỉ từ đó.
Mãi cho đến tháng 5/2019, Hương có dịp đi du lịch Tây Nguyên đã ghé qua Gia Lai và gặp lại Minh cafe tán gẫu. Minh vẫn như xưa, giỏi kiếm tiền và giỏi tán nịnh người khác. Thế nhưng giờ đây Minh và cô đã dần có khoảng cách, cái khoảng cách trong suy nghĩ đã làm hai người không thể làm bạn đơn thuần, vui vẻ.
Hương biết Gia Lai đã ám ảnh cô khá sâu với mối tình cũ nên cô mới quyết tâm ghé lại lần nữa chứ cô không phải vì Minh. Mối quan hệ không rõ ràng giữ cô và Minh gần mười năm qua đã dần mỏi mệt. Có lúc cô áp lực vì những lục đục trong đời sống gia đình, anh cũng không còn là nơi cô nương tựa tinh thần được nữa. Hai người cứ thế mà xa dần. Có lẻ như vậy lại tốt.
Một hôm Hương nhắn tin cho Minh:
- Anh Minh, em đầu hàng rồi. Em buông bỏ anh. Chúng ta đừng liên lạc nhau nữa nha.
Người ấy đọc, không rép ngay mà mãi mấy ngày sau mới nhắn lại:
- Em muốn như vậy thật à?
Cô bình tâm nói:
- Uhm, chúng ta đã không còn đồng điệu thì buông bỏ nhau có khi tốt hơn. Mối quan hệ này kéo dài cũng không tốt cho cả hai.
Minh lại im lặng. Chắc Minh nghĩ Hương giận dỗi nói lẫy như mọi khi. Hôm sau Minh liên lạc lại với ý định tán dóc bình thường nhưng không nhận được sự nhiệt tình từ Hương nữa. Hương nói:
- Nếu anh có chuyện gì cần thì nói, còn không có thì thôi nhé. Em đã nói rõ ý kiến của mình rồi.
Minh trả lời:
- Vậy thì tôn trọng ý kiến của em vậy.
Thế rồi Minh cũng lặng lẽ rút êm. Ban đầu Hương cũng rất buồn vì anh ấy chỉ đến thế thôi. Kể cả đến ngày đặc biệt như 20/10 vừa qua, cô cũng không nhận được lời chúc từ Minh. Hương thử nhắn tin hỏi Liên về tình hình hai vợ chồng. Liên nói khá ổn. Liên kể ngày 20/10 vừa rồi Minh còn chở cô đi bát phố.
Hương chỉ mong sao Minh biết tôn trọng vợ hơn và cuộc sống hai người sẽ dần tốt đẹp được như thế. Sau đó Hương chủ động chặn tất cả các liên lạc với Minh, kết thúc 10 năm quen biết.
Người không có duyên nợ thì cuối cùng vẫn lướt qua nhau. Mối quan hệ giữa người với người không phải là quan hệ vĩnh hằng, mà chỉ là sự tạm bợ. Người đó dù đã từng rất thân thiết với bạn rồi có một ngày bạn thất vọng nhận ra rằng bạn không phải là người quan trọng của ai cả. Thực tế, bạn nên sống tốt với hiện tại và biết yêu lấy bản thân mình. Cuộc sống vốn dĩ đã đủ phức tạp và mệt mỏi, đừng để vì những mối quan hệ cũ xối vào lòng mình những ưu tư không cần thiết.
Bình Dương, ngày 31 tháng 10 năm 2019
Tái bút.
05:25 CH 03/11/2019
Chuyện cũ của quỳnh hương
Mình sẽ viết lại đoạn cuối, nói rõ việc vì sao chấm dứt liên lạc với Minh, cũng như kể sơ qua về cuộc sống sau này của Hương
09:23 SA 29/10/2019
Chuyện cũ của quỳnh hương
PART CUỐI: NGÃ RẺ CUỘC ĐỜI.
Biên Hòa đón Hương về với cái nắng không thể chói chang hơn, chả bù với khí hậu mát mẻ của Pleiku. Biết Hương đang chưa có việc làm, người chú họ của ba Hương bảo cô vào công ty của ông làm và Hương đồng ý. Thế là sau vài ngày về lại nhà Hương đã đi làm trở lại. Một tháng làm việc tại đây, cô nhận thức môi trường không phù hợp với mình nhưng vì ơn nghĩa và mối quan hệ gia đình, cô đã cố gắng làm cho ông chú đến 4 tháng mới xin nghỉ. Trong thời gian này, Minh có xuống Biên Hòa tìm cô. Anh nói đã bắt đầu biết nhớ cô và muốn bên cạnh cô. Anh và cô cũng nói chuyện nhiều hơn về vấn đề tình cảm. Cô hỏi anh:
- Anh tính thế nào về mối quan hệ giữa hai đứa?
Anh hỏi ngược lại:
- Em có đồng ý về Gia Lai sống với anh không?
Hương phân vân. Cô có tình cảm đặc biệt với Gia Lai, từng mong muốn lên đó sống với người mình thương. Chồng làm sĩ quan quân đội, cô làm văn phòng tại một công ty nào đấy. Chuyện đó đã không thành sự thật. Giờ nếu đổi lại, một người chồng nông dân, đã từng có vợ, liệu có phải là lựa chọn tốt? Hương không tính toán tới việc tốt hay không tốt. Đơn giản trái tim cô chưa từng thuộc về Minh. Liệu cô có thể hạnh phúc được với Minh?
Thế nhưng có lúc cô lại muốn buông xuôi cuộc sống của mình vì đã mỏi mệt con đường yêu đương: Chọn Minh, vì Minh yêu cô mà, sống với người yêu mình có khi cũng tốt. Minh hiểu cô và chấp nhận được tất cả những gì thuộc về cô.
Cuối cùng,Hương trả lời với Minh theo kiểu thách thức, cô muốn phụ thuộc vào hành động của Minh mà quyết định. Nếu Minh chia tay vợ thì cô sẽ đến với anh, ngược lại nếu Minh không dám đánh đổi thì cô dừng cuộc.
- Anh Minh, khi anh hỏi em câu này, chắc anh liệu tính hết rồi chứ? Anh phải ly hôn với Liên. Ngoài ra, sau ly hôn một thời gian chúng ta mới nên về với nhau.
- Anh sẽ cố gắng sắp xếp lại mọi thứ. Em cho anh thời gian nha.
- Dạ, em có thời gian mà. Anh cứ suy nghĩ kĩ rồi báo em.
Tự nhiên Hương tức cười. Chuyện tình cảm mà nói như một giao kèo! Theo linh tính của Hương về Minh, anh sẽ không dám vì Hương mà ly hôn. Chuyện đưa cô về sống sẽ vấp phải vô vàng khó khăn, vả lại, tình hình vợ chồng Minh từ trước đến nay đã vậy. Họ vẫn sống yên ổn mấy năm, cớ gì phải vì cô mà anh xới tung lên? Hoặc giả Minh đang làm quá vấn đề của anh vì xưa giờ cô chỉ nghe một chiều từ anh thôi.
Đúng như những gì Hương nghĩ, Minh về lại Gia Lai một thời gian vẫn không có câu trả lời cho cô. Anh không xúc tiến việc ly hôn, anh chỉ cố gắng giữ liên lạc với Hương và nói rằng bấy giờ chưa phải lúc để ly hôn. Anh cần Hương cho thêm thời gian. Hương chốt vấn đề qua điện thoại:
- Em và anh tốt nhất nên quay lại thời điểm còn là hai người bạn. Làm bạn tâm giao để khi buồn vui kể cho nhau nghe là được rồi.
Minh chấp nhận vì không thể làm gì khác. Hương dần không nghĩ ngợi nhiều đến Minh. Cô lao vào công cuộc tìm việc mới và tìm được việc phù hợp tại một công ty ở Bình Dương, cách nhà cô 20km. Tại đây cô đã gặp Thành, đồng nghiệp và là người chồng tương lai của cô sau này.
Đêm trước ngày cưới của Hương, Minh nhắn tin: “ Mai là ngày trọng đại nhất của cuộc đời em. Anh mong em sẽ hạnh phúc nha Hương.” Hương mỉm cười từ tốn cảm ơn lời chúc của anh.
Huy nhắn tin: “ Nghe nói mai em đám cưới ah? Nếu người em cưới tên Kiên thì em xem lại nha. Hắn từng là người yêu của Nhàn”
Hương tức cười: Huy quan tâm đến hạnh phúc của cô ư? Hắn quan tâm không đúng chỗ, đúng lúc rồi. Thật ra, anh Kiên là mối tình đầu tuổi học trò của cô, sau này trở thành người anh “xã hội” của cô. Cô đã dắt Huy ra mắt Kiên vậy mà hắn quên rồi. Hắn lấy râu ông này cắm cằm bà nọ.
Hương nhắn tin lại hắn:“ Dù có là ai thì cũng không liên quan đến anh. Cám ơn anh đã lo lắng dùm.”
Về phần Lãm, đến mãi sau khi cưới 3 năm (là năm 2015) khi mạng xã hội facebook phát triển thì Hương và Lãm mới tình cờ gặp lại trên đấy. Lúc bấy giờ Lãm mới kể rõ vì sao từ chối Hương và hành xử như vậy. Lãm đứng giữa cô “em gái mưa” là Mai và người mình có tình cảm là Hương, anh vô cùng bối rối, không biết làm sao. Mai đã bên cạnh chăm sóc Lãm khi ốm, đau buồn khi biết Lãm thích Hương. Lãm kể trước đó anh không biết Mai thích mình cho đến khi Hương xuất hiện. Thế nên Lãm nghĩ Lãm và Hương cũng chỉ mới bắt đầu, Lãm dừng lại sớm để không ai phải đau khổ. Lãm nói sau này Lãm rất hối hận vì quyết định đó. Hương nghỉ việc được 4 tháng thì Lãm cũng nghỉ về lại Nam Định vì cảm thấy không còn có Hương, không lưu luyến công ty nữa.
Năm 2018, Lãm có vào TPHCM và cố gắng tìm thăm lại Hương. Lãm gọi điện facebook hai lần trong hai ngày ở Sài Gòn nhưng toàn lúc Hương không mở facebook. Khi Hương mở lại thấy có cuộc gọi nhỡ nhưng cho rằng nếu có việc gì cần nói, Lãm sẽ nhắn tin. Vì vậy, không có cuộc gặp lại nhau dù chỉ để cafe như hai người bạn với Lãm. Hiện tại, Lãm chuẩn bị kết hôn với cô gái cùng tỉnh. Hương và Lãm vẫn chế độ bạn bè trên facebook. Ai cũng có cuộc sống riêng nên cũng ít nói chuyện qua lại với nhau.
Về anh Minh, sau khi Hương chốt rõ chuyện tình cảm, Minh vẫn sống cuộc sống của mình với Liên và càng bất ngờ là hai người tiếp tục có thêm một bé trai chỉ sau đám cưới Hương ít tháng. Thời gian đó, Minh chủ động cắt đứt liên lạc với Hương và cũng chủ động liên lạc lại sau khi Hương sinh bé gái được khoảng 1 tuổi (nhỏ hơn đứa con thứ hai của Minh tầm 6 tháng tuổi). Minh bảo muốn để cuộc sống Hương được êm đềm nhưng do vẫn muốn biết tình hình của Hương nên mong hai người giữ mối quan hệ bạn bè, thi thoảng thăm hỏi nhau. Cuộc sống hai người cứ như thế bên lề nhau, thông qua mạng xã hội biết người kia đang làm gì, sống thế nào.
Người không có duyên nợ thì cuối cùng vẫn lướt qua nhau. Mối quan hệ giữa người với người không phải là quan hệ vĩnh hằng, mà chỉ là sự tạm bợ. Người đó dù đã từng rất thân thiết với bạn rồi có một ngày bạn thất vọng nhận ra rằng bạn không phải là người quan trọng của ai cả. Thực tế, bạn nên sống tốt với hiện tại và biết yêu lấy bản thân mình. Cuộc sống vốn dĩ đã đủ phức tạp và mệt mỏi, đừng để vì những mối quan hệ cũ xối vào lòng mình những ưu tư không cần thiết.
Bình Dương, ngày 26 tháng 10 năm 2019
Tái bút.
05:25 CH 26/10/2019
Chuyện cũ của quỳnh hương
Còn part cuối nữa mai mình up luôn nha mọi người
02:32 CH 25/10/2019
Chuyện cũ của quỳnh hương
pknhaMinh bây giờ thế nào? Hương có hạnh phúc không?
Bạn kể tiếp nhé.
Mình vẫn làm bạn với Hương trong suốt 8 năm qua. Có những năm đứt quảng việc liên lạc do nhiều nguyên nhân. Nhưng sau khi lên lại Gia Lại đợt tháng 5/2019 đc tầm 2 tháng Hương đã chu động cắt liên lạc do nhận thấy Minh không còn là một người bạn có tâm như ngày nào nữa.
Từ đầu tới cuối, Hương chỉ yêu Huy và chồng cô.
Nhưng 
04:00 CH 23/10/2019
Chuyện cũ của quỳnh hương

(Tiếp theo và hết part 5)
Khi Minh nhìn lại gương mặt Hương thì thấy toàn nước mắt, anh luống cuống lấy tay vuốt hai bên má cô và rối rít xin lỗi. Hương không nói gì, cô kéo chăn đắp lên người mình và quay mặt sang một bên. Minh nằm xích lại gần, ôm cô từ sau lưng. Anh hôn lên tóc cô và tiếp tục những lời xin lỗi. Anh thỏ thẻ vào tai cô:
- Hương, anh không tính trước sẽ như vậy với em đâu. Em cho anh xin lỗi, bỏ qua cho anh được không?
Khi Hương bình tĩnh lại hơn cô trả lời Minh:
- Không sao đâu anh. Em không có trách anh. Em ngủ một chút nha.
- Uhm, em ngủ đi.
Hương gỡ tay Minh ra:
- Anh để im cho em ngủ nhé.
Hương nhắm mắt lại nhưng không ngừng suy nghĩ. Hơn ai hết, cô hiểu tại sao mình lại rơi nước mắt như thế. Hương dùng tay đập đập vào đầu mình vài cái vì còn nghe choáng quá. Cô thấm mệt nên ngủ thiếp đi.
Minh lay cô dậy khi đồng hồ báo 5h. Chuyến xe sẽ khởi hành lúc 7h. Cô còn hai tiếng ở Gia Lai. Minh chắc dậy từ lâu rồi nên quần áo trang phục đã chỉnh tề. Mớ đồ nhậu cũng được anh dọn dẹp gọn.
Hương đi tắm, thay đồ và dọn hành lý. Minh giúp cô kiểm tra xem còn để quên đồ gì không. Anh vẫn ngại với cô nên khá kiệm lời. Hương không có thái độ giận dỗi hay né tránh. Cô thản nhiên như chưa có chuyện gì.
- Xong rồi anh Minh. Mình đi thôi.
Minh chần chừ, anh tiến lại gần Hương, vịn lên hai vai cô rồi xúc động sao đó, anh kéo cô vào lòng ôm chặt.
Hương để Minh ôm mình một chút rồi bảo anh ngồi xuống giường. Cô để tay cô lên tay anh và nói:
- Em về lại nơi sinh ra em đây. Em sẽ tìm một việc làm cố định lâu dài. Chắc hiếm khi có dịp đi la cà đây đó nữa. Anh ở lại mạnh khỏe. Cố gắng vun vén gia đình nha.
- Em đến chiếm mất tinh thần anh rồi bỏ đi như vậy hả?
- Oh, anh đang bắt đền em ư?
- Anh không có ý đó nhưng em thản nhiên quá làm anh hơi sợ.
- Anh sợ gì?
- Sợ em về rồi cắt đứt liên lạc với anh luôn?
Hương cười. Cái cười không được tươi tắn nhưng cũng xua được chút tà khí đang bao vây hai người:
- Anh đừng suy nghĩ nhiều quá về ngày mai. Em vẫn còn đó. Có duyên thì sẽ lại gặp còn không có duyên thì anh đừng lưu luyến.
Thật ra cả hai đều hiểu, mối quan hệ của hai người từ giây phút đó đã khác. Vấn đề là trong tương lai, Minh sẽ còn hành động những gì và Hương sẽ chọn ngã rẽ nào cho mình.
Cò cưa nói chuyện vậy mà mất thời gian, Minh phải chở thẳng Hương ra bến xe lấy vé rồi đi mua cơm hộp vào bến chờ xe cho cô ăn. Hương nhớ rất rõ hộp cơm buổi tối hôm đó thế nào. Miếng sườn khô khốc và những hạt cơm bời rời. Cô nuốt không nổi, bảo Minh ăn phụ cô. Buổi chia ly có chút gì đó bùi ngùi. Chào Gia Lai Hương đi, không hẹn ngày trở lại. (Vậy mà Pleiku vẫn không thôi ám ảnh Hương, cô đã quay trở lại vào tháng 5/2019 (sau 8 nam) khi trong mình đang mang thai đứa con thứ hai với người chồng hiện tại.)
PART 6: Ngã rẻ cuộc đời
03:49 CH 21/10/2019
Chuyện cũ của quỳnh hương
(Tiếp theo)
Nói là làm. Minh chở Hương đi mua ít đồ ăn gồm gà nướng, bánh mì, trái cây linh tinh và 10 lon kia.
Về khách sạn, Hương đi vệ sinh và thay đồ ngắn. Hương nhớ rất rõ hôm đó cô mặc 1 cái quần dạng búp sen màu nâu và 1 áo thun vàng có tay, cổ yếm thắc nơ vòng qua vai. Trông tinh nghịch, trẻ trung. Minh dọn đồ ăn ra giữa hai chiếc giường. Mỗi người dựa vào một cạnh gường, ngồi đối mặt nhau trong phòng kín.
Minh khui hai lon bia, đưa Hương 1 lon và nâng lon của mình lên:
- Cụng một cái nào. Mà em uống được bao nhiêu thì uống, anh không ép nha.
- Uhm em biết rồi. Anh không cần lo, uống say thì ngủ. Lâu lâu chơi tới bến đi.
Hương uống tốt. Việc uống được rượu bia do cô được “luyện” từ khi còn quen Huy. Sĩ quan quân đội hay tụ tập ăn uống nhậu nhẹt mỗi khi cuối tuần hoặc có người quen đến thăm. Ngoài ra, trong thời gian làm cán bộ tư vấn xuất khẩu lao động, Hương phải uống xã giao với bên ngân hàng và bên phòng lao động nhiều nên từ đó quen mùi rượu bia luôn. Minh nhắc Hương:
- Em, uống thì uống nhưng nhớ ăn bánh mì, với gà nữa nè. Giờ cũng trưa rồi, không khéo đói ah.
Vừa nói anh vừa gấp cho cô một miếng gà to và đoạn bánh mì. Hương gắp thức ăn lại cho anh, nhắc anh ăn với mình. Lon bia thứ hai được khui ra. Một lon hai người uống 4 lần là cạn. Minh tâm sự:
- Nhiều khi anh chán, không hiểu nổi chính mình luôn đó em. Cưới vợ được hơn ba năm, có với nhau đứa con gái, sống chung một nhà nhưng một ngày nói chuyện với nhau không quá mười câu. Cái Liên làm nông nhưng không cam phận, cứ luôn ấp ủ việc đi xuất khẩu lao động như thằng em trai nó. Anh bảo cứ bỏ con lại cho anh, anh cho đi, nhưng vùng vằn không dám đi. Cứ vậy, sống không đúng ý muốn, không ai thấy vui vẻ.
Anh uống cạn lon bia rồi tự khui lon nữa. Anh lại bộc bạch:
- Còn anh thì sao? Tình cảm đã nguội lạnh nhưng cũng chưa đủ can đãm để rứt ra. Anh thấy con còn quá nhỏ, anh lại là con một, không muốn cha mẹ vì mình mà có điều tiếng. Giờ anh sống bên một người mà lại yêu một người khác. Anh ban ngày đi làm, buổi tối nếu không có gì làm thì ra quán cafe ngồi, xong về nhà ngủ. Hết ngày. Em khuyên anh nên làm như thế nào cho đúng được không?
Hương đã cạn lon thứ ba. Cô thấy hơi choáng. Cô lên tiếng:
- Chờ em chút, để vô toilet rồi suy nghĩ xem nha.
- Em phát ngôn có lúc làm người ta buồn cười quá.
Cô vịn thành gường đứng dậy đi vệ sinh, bước đi có phân xiêu quẹo do ngấm men bia. Cô quay trở ra rất nhanh và góp ý hùng hồn:
- Nếu không muốn sống với nhau nữa thì chia tay.Anh nghĩ chi nhiều cho nhức cái đầu zạ.
Minh nhìn cô ngao ngán:
- Nếu làm được vậy thì cuộc sống này tươi đẹp và dễ thở biết mấy rồi em. Sao anh không thể gặp em sớm hơn 1 năm chứ?
Cô cà khịa:
- Gặp được em thì sao? Anh nghĩ em bỏ Huy ra thì em và anh sẽ yêu nhau và kết hôn ư? Thành ra em vẫn lên Gia Lai sống nhưng là vợ của bạn Huy ah?
Cô ngửa cổ uống một mình, không thèm cụng với anh rồi nói tiếp:
- Em không có đặt kỳ vọng vào anh. Anh cũng đừng nên vứt bỏ điều gì vì em. Em với anh, có khi rồi cũng mất hút nhau nhanh thôi.
Minh tự khui lon bia tiếp theo ngửa cổ uống một hơi dài rồi lè nhè nói:
- Anh thừa biết em không yêu anh. Nhưng em không thể cấm anh yêu em được.
Hương gân cổ cãi:
- Thế ai cho phép người có vợ còn được đi yêu người khác?
Minh cạn lời, anh ngồi lắc lắc lon bia trong tay, buồn buồn một chút rồi nói chắc nịt:
- Vậy thì anh ly hôn để đường đường chính chính đến với em là được chứ gì? Em chịu chờ anh không? Em chấp nhận anh không hả Hương?
Minh đang chiếu thẳng tia nhìn vào Hương. Mắt Minh đỏ ngầu và hơi nhíu lại. Hương không trả lời vội, xé miếng bánh mì bỏ vô miệng, nhai, nuốt rồi lại cụng lon với Minh:
- Thôi không nói chuyện thế này nữa được không anh? Hôm nay mình nhậu tới bến đi. Chuyện gì để từ từ tính nha.
Minh thấy phật lòng vì Hương né tránh. Anh hiểu rõ tình cảm của cô dành cho anh. Thương, quý, gần gũi nhưng cô không yêu anh. Mà, cô sao dám yêu một người đang có vợ chứ? Anh làm khó cô rồi. Anh ngó lại “bàn nhậu”, Tám lon bia đã hết đang nằm lăn lóc, còn hai lon cuối cùng hai người đang uống dỡ. Gương mặt Minh đỏ ngầu, Hương thì cũng ngà ngà say k còn tỉnh táo nữa. Anh cầm lon bia lên bảo Hương cụng ly:
Thôi uống phát hết luôn đi em, rồi e còn nghỉ lát tối lên xe. Anh thấy em say rồi đó.
Hương chỉ uống thêm một ngụm nhỏ. Minh nốc hết lon rồi vào toilet đi vệ sinh. Anh quay ra thấy Hương đang cố vịn thành giường để đứng dậy, loay hoay thế nào cô vấp mấy lon bia dưới chân, chực ngã. Minh kịp chạy lại đỡ. Anh định dìu Hương nằm xuống giường nhưng với sức nặng của Hương lúc say, Minh cũng không còn tỉnh táo, hai người ngã lên giường. Tư thế hiện tại là Hương nằm trên người Minh. Minh dùng cặp mắt lừ đừ chiếu thẳng lên gương mặt Hương, rồi lướt xuống ngực cô. Anh nhìn qua nơi hở ở cổ áo, thấy rõ đường cong đang lấp ló sau lớp áo ngực. Người anh nóng lên, sự kích thích đang đạt đến đỉnh điểm, khó lòng kiềm chế nổi. Anh ngước lên nhìn lại gương mặt cô, muốn tìm một sự đồng thuận từ cô trước khi tiến xa hơn.
Hương díu mắt sau cú ngã. Cô cứ lim dim gật gù vì thấm hơi men. Trong tình huống ấy, Hương cũng không làm chủ được bản thân. Gần một năm rưỡi kể từ khi chia tay Huy, cô chưa gần gũi người đàn ông nào như thế. Cô nằm trên người Minh, nghe trống ngực anh phập phồng, người cô rả rời mất kiểm soát. Minh thấy Hương nằm trên người anh lại k phản ứng gì khác, anh liều một phen. Minh dùng sức lật Hương lại xuống giường. Anh tìm môi cô và hôn ngấu nghiến. Trong cơn say Hương yếu đuối lấy tay gạt Minh ra. Cô chùi môi, Minh vẫn tiếp tục hôn. Cô buông trôi
, để mặc sự khát khao của hai cơ thể. Minh dời môi xuống ngực cô, bắt đầu cuộc dạo chơi ân ái. Anh cởi hết mớ quần áo vướng víu trên người cô và anh. Hương bấu tay vào hai mạn sườn của Minh, cơ thể say xỉn cứ thế lạc trôi, lạc trôi... Trong cơn đê mê với một cơ thể đàn ông khác, cô thấy hiện lên hình bóng của Huy và những lần cùng hắn ân ái. Nước mắt tự nhiên rơi, nóng hổi...
05:19 CH 18/10/2019
Chuyện cũ của quỳnh hương
Xin lỗi mọi người vì dạo này mình khá mệt và bận bán hàng online nên bỏ bê top. Mình sẽ tranh thủ viết tiếp cho hết trước khi sinh nè. Tối nay sẽ đăng đoạn nhậu với Minh nhé.
05:01 CH 18/10/2019
Chuyện cũ của quỳnh hương
Hì hì tại mình chưa có thời gian viết
01:48 CH 27/09/2019
Chuyện cũ của quỳnh hương
Viết cho cô gái 25 tuổi ngày ấy...
Nó thèm một giấc mơ trưa thật dài. Ứớc gì trong giấc mơ đó, nó sẽ được vượt thời gian trở về thời điểm 25 tuổi.
Ở đó, có ngôi nhà nhỏ chỉ 23m2 ngay sát chợ. Trên gác thấp ngăn ra một chỗ khá khiêm tốn, đứng đụng nóc nhà, nóng không thể tả, bề rộng chỉ vừa đủ kê một tấm nệm đơn và một cái bàn nhỏ. Ấy chính xác là cơ ngơi của một cô gái đang tuổi trưởng thành như nó.
Mỗi sáng sớm, đang cái giờ ngủ vùi nó sướng làm sao, thì những âm thanh ồn ào của buổi họp chợ làm nó ngủ chẳng được yên. Người nói cười trao đổi, tiếng thắng xe, tiếng bóc dỡ hàng bót bét. Mới 5h sáng thôi mà, nó tăng quạt mức cao nhất, trùm kín chăn (cho bớt tiếng ồn) cố vỗ về giấc ngủ. Giấc ngủ cứ vậy chập chờn cho đến 6h sáng, thì một cái đồng hồ báo thức khác lại in ỏi dưới nhà. Mẹ nó, tay bê thao quần áo, miệng liên hồi "Con Hương đâu dậy đi làm." Mẹ nó cứ thế nhắc đi nhắc lại cái điệp khúc, đến khi nào nghe thấy tiếng "dạ" kéo dài đến chảy nước ke của nó mới thôi.
6h30 nó leo lên con ngựa sắt đỏ xèm, cài nón bảo hiểm, bịt khẩu trang, với giọng oai oái vào trong nhà "Con đi làm nha mẹ". Trên đoạn đường 20km từ nhà đến công ty, nó ghé đâu đó ăn sáng, rồi cứ vừa chạy xe vừa nghêu ngao hát đến lúc tới chỗ làm.
Hồi đó không biết thích nổi bật hay quá vô tư nữa, ở công ty, chỗ nó vẫn là ồn ào nhất. Nhận điện thoại, ghi đơn hàng, tiếp khách đến lấy hàng, rảnh miệng ra là lép bép hát với hò. Tất nhiên, cũng vài ba lần bị phòng nhân sự nhắc nhở hí hí.
Kể đến quần áo công sở của nó, thì nhỏ ta cũng thích kiểu có xì tai riêng ấy. Đồ mặc đi làm đa số là đồ đặt may theo thiết kế của nó đấy. Nhưng chung quy lại cũng quanh quẩn thắc nơ, tay loe tay búp, chít ben nhấn nhá sến sẩm, đậm chất mong manh dễ vỡ.
Thế mà cũng có người ghen tỵ ấy nhoa. Bữa trước nó mặc áo sơ mi trắng đóng thùng, thắt khăn voan lên cổ áo, lại đề mo thêm áo khóac vest để chống lạnh (trong phòng máy lạnh). Sáng vô chưa tới giờ làm, nó, ngồi một tay chống cằm, một tay nhịp nhịp bàn, khe khẻ hát một khúc "Tình là tình khi không mà có". Chị í xuất hiện, ngó ngang một cách hổng được vui lém, chỉ "kô-ma-cheese" một cái vô bộ nhớ trong, ngày hôm sau xuất hiện một xì tai nhìn quen mắt dễ sợ!
Nó sợ nhất là mỗi lần xuống bộ phận đóng gói để dí hàng. Cứ thấy nó lướt qua thì một đám con trai lại đồng thanh "ồ" lên một cái thật lớn, làm quê gần chết, chả biết cái mặt dính lọ nghẹ hay gì mà bị chọc ghẹo miết hà.
Nó ồn ào là vậy nhưng người vinh dự bị nó chú ý lại là kẻ lạnh lùng nhất văn phòng, ngồi thu lu 1 chỗ, việc hắn hắn làm, hiếm khi giao tiếp nói chuyện nhiều với ai.
Đương nhiên, đã bị ẻm để ý thì khó thoát à. Bất hợp tác, ok! Hỏi không trả lời, ok!Từ chối hẹn hò,không sao! Trước sau chưa đầy 2 tháng, hắn đã la cà ăn uống khắp các quán gần gần công ty sau giờ làm với ẻm. Nó tính thả thính vậy thôi, ai ngờ hắn đớp thính và nó cũng dính thính của chính mình. Trong vòng 1 năm, nó và hắn dọn về chung một nhà, rút ngắn đáng kể đoạn đường từ nhà đến công ty, từ 20km còn chưa đầy 2km.
Giã từ căn gác ọc ẹt, nó sụt sịt mang cái mền ghiền theo chồng . Hiện tại nó có bé Anna. Anna độc chiếm cái mền ghiền rồi. Đã có một thời gian nó tranh cãi gay gắt với Anna về cái mền, nhưng nó thua Anna vì bạn ay chơi chiêu khóc lóc, đành nhượng bộ nhường nó thôi.
Lại nói về căn nhà 23m2. Lúc nó còn được đường đường chính chính ở đó, thì suốt ngày thích ra khỏi nơi cư trú. Ban ngày đi làm,ban đêm về thì cứ tìm kèo để ra khỏi nhà đi tụ tập. Hết karaoke với nhóm ruột, đến xi nê với đứa bạn thân, rồi cafe dê ngỗng với thả thính... Ứớc tính một tuần không dưới 4 đêm, chỉ có mặt ở nhà khi ba mẹ đã sâu giấc.
Vậy mà, ừ thì vậy mà, nó giờ đây chỉ thèm cái cảm giác những ngày ở căn gác thấp ấy. Thèm nghe tiếng xì xào của buổi chợ sớm, thèm nghe tiếng réo của mẹ nó, thèm cảm giác chiều về đói được xà vào bữa cơm ngon của mẹ.
Nó cũng nhớ lắm những chiều mẹ đi làm về muộn, nó ngồi dựa cửa nhìn ra đầu chợ trông mẹ về như trẻ con chờ được phát kẹo ngọt.
Rồi mẹ nó xuất hiện ngay góc cua chợ, tẻ bộ vô nhà. Trên quảng đường tầm 50m ấy, nó thấy mẹ mình dáng mệt mỏi, tay cầm cái túi vải, đi như lệch lệch về một phía, lướt lướt vô nhà, sà vào bật thềm ngồi cạnh nó. Mẹ cất tiếng: Hương lấy cho mẹ ly nước để uống thuốc, tao đau mình quá. Thường những lúc như thế, nó xót mẹ, nó thể hiện bằng cách la mắng mẹ nó: Mẹ cứ đi làm nặng nhọc vậy rồi ngày 3 cữ thuốc giảm đau nhức, mẹ muốn chết sớm hay sao vậy? Mẹ gắt: Kệ tao, chết sớm càng khỏe. Rồi mẹ đứng dậy dẹp cái túi vải, lấy một bộ đồ cũ mèm đi tắm, thay cho bộ quần áo dính đầy bụi gạch ngói trên người.
Có những buổi cơm chiều ấm cúng trong căn nhà 23m2 ấy, có đủ ba, mẹ, chị, em. Bữa cơm đầy đủ chất, đặc biệt nhiều đồ ăn hơn mọi ngày, là vì hôm đó mẹ được chủ hàng bunus cho chút tiền bo. Cả nhà ăn uống cười nói thật vui vẻ. Nó thường lấy tiền ra dụ khị mẹ nó: Hay mai mẹ nghĩ làm đi, con trả lương cho mẹ! Con ước gì xe của mẹ ế dài dài...Mẹ nó thì luôn tiếc công, tiếc việc, đặc biệt là tiếc tiền...thường hứa thật nhiều và cũng thất hứa thật nhiều với nó luôn.
Mẹ nó chọn ra đi vào quảng thời gian nó đang gặp khó khăn về tài chính và thiếu quan tâm đến bà nhất. Ok không sao, chỉ là nó mất khá nhiều thời gian để hối tiếc và khó chấp nhận hơn người bình thường chút thôi.
Giờ, mỗi tuần nó về căn nhà 23m2, luôn thấy mẹ nó sẵn ở nhà, yên vị một chỗ trên bàn thờ, không đi làm nữa, cũng không càm ràm ai được nữa, càng không nghe mẹ than đau .Vậy cũng tốt!
Ba nó ngồi nhâm nhi ly rượu đắng, bên cạnh là chén cơm cúng mẹ nó. Thiếu bạn đời, kiếp người mất vui. Ok, không sao! Uống chút rượu, ăn một chén cơm rồi leo lên võng thăng một giấc tới sáng là hết ngày.
Nhưng mà...Người phụ nữ đang muốn xuyên không về lúc 25 tuổi kia, hãy tỉnh mộng đi !!!
Đơn giản chỉ là một giấc mơ trưa thôi mà.
Bình Dương, ngày 31/08 tái bút.
03:33 CH 26/09/2019
Chuyện cũ của quỳnh hương
Cả tuần không viết thêm được để update cho mọi người nên bài cũng mốc meo hết rồi. Thôi thì mình úp đỡ cái ngoại truyện mọi người đọc chơi. Đây là bài viết tuỳ hứng của mình, từng đăng trên fb cá nhân. Nếu đọc giả nào quen sẽ nhận ra mình. Không biết nhận ra có sao không nhỉ? Giữ bí mật dùm mình hihi
03:32 CH 26/09/2019
Chuyện cũ của quỳnh hương
Mình sẽ cố gắng viết cho trọn vẹn nhưng chắc không nhanh được nữa. Vì hiện tại máy vi tính cả mình và ng mới đang dùm chung. Với bạn bầu càng lớn hay mệt do ép van tim mà còn bán online nữa hihi
04:57 CH 24/09/2019
Chuyện cũ của quỳnh hương
Nhưng mình thắc mắc mọi người ko thích nhân vật Minh. Không ai ưng mối quan hệ Minh và Hương tiến xa?

Tất nhiên là không thích, vì trên danh nghĩa Minh vẫn đang là người đàn ông đã có gia đình, Minh và Hương có thể là đúng người nhưng sai thời điểm, cứ có sai xuất hiện là 'sai" rồi.
Mà đàn ông, kể lể với gái mấy ai khen vợ, ngay từ ban đầu Minh đâu có tâm với vợ đâu mà đòi hỏi vợ phải có tâm với mình, Mình không yêu vợ, ko tôn trọng vợ và lại không dám thoát ra khỏi cuộc hôn nhân chán nản đó của mình.
Ủng hộ Hương đến với Lãm hoặc 1 người đàn ông khác xuất hiện sau, miễn không phải Minh. Minh chỉ nên làm 1 người anh em xã hội tốt thôi.
Viết comment trước khi đọc post mới của bạn....giờ bắt đầu đọc.
Bạn nói đúng. Minh k hạnh phúc nhưng do nhiều lý do không dứt khoát kết thúc hôn nhân. Đến giờ vẫn vậy. Vả lại, thực tế, dù có tình cảm khá đặc biệt, đoạn sau còn vượt rào nữa. Nhưng cuối cùng Hương vẫn nhận thức rõ cô không yêu Minh k muốn bấp chấp tất cả đến với Minh. Minh đáng tin cậy ở vai trò người bạn. Không phải đối tượng đáng để Hương chọn dù anh ấy giỏi có cái đầu biết kiếm tiền. Anh ấy giỏi hơn chồng Hương về mọi mặt. Nhưng từ đầu đến cuối, người Hương iu thật sự chỉ có Huy và người sau cùng, anh Thành chồng cô hiện tại.
Nhưng mà mọi người đã không thích Minh mình không biết nên viết tiếp hay không. Hiện tại thì Hương và Minh cũng k còn liên lạc nhau nữa. Hương viết truyện này, cô muốn kể về những gì cô đã trải qua thôi, giống như tiêu đề truyện , là chuyện cũ. Buồn, vui, đúng, sai đều có hết. Hương chọn Minh làm tuyến Nam chính vì Minh là người xuyên suốt theo cuộc sống của cô gần 10 năm, là ng biết rõ tâm tư tình cẢm của cô nhất. Khi đã không giữ đc mối quan hệ bạn bè tốt, chuyện kết thúc mối quan hệ chỉ là sớm hay muộn thôi.
06:17 CH 21/09/2019
Chuyện cũ của quỳnh hương
Nhưng mình thắc mắc mọi người ko thích nhân vật Minh. Không ai ưng mối quan hệ Minh và Hương tiến xa?

Tất nhiên là không thích, vì trên danh nghĩa Minh vẫn đang là người đàn ông đã có gia đình, Minh và Hương có thể là đúng người nhưng sai thời điểm, cứ có sai xuất hiện là 'sai" rồi.
Mà đàn ông, kể lể với gái mấy ai khen vợ, ngay từ ban đầu Minh đâu có tâm với vợ đâu mà đòi hỏi vợ phải có tâm với mình, Mình không yêu vợ, ko tôn trọng vợ và lại không dám thoát ra khỏi cuộc hôn nhân chán nản đó của mình.
Ủng hộ Hương đến với Lãm hoặc 1 người đàn ông khác xuất hiện sau, miễn không phải Minh. Minh chỉ nên làm 1 người anh em xã hội tốt thôi.
Viết comment trước khi đọc post mới của bạn....giờ bắt đầu đọc.
Bạn nói đúng. Minh k hạnh phúc nhưng do nhiều lý do không dứt khoát kết thúc hôn nhân. Đến giờ vẫn vậy. Vả lại, thực tế, dù có tình cảm khá đặc biệt, đoạn sau còn vượt rào nữa. Nhưng cuối cùng Hương vẫn nhận thức rõ cô không yêu Minh k muốn bấp chấp tất cả đến với Minh. Minh đáng tin cậy ở vai trò người bạn. Không phải đối tượng đáng để Hương chọn dù anh ấy giỏi có cái đầu biết kiếm tiền. Anh ấy giỏi hơn chồng Hương về mọi mặt. Nhưng từ đầu đến cuối, người Hương iu thật sự chỉ có Huy và người sau cùng, anh Thành chồng cô hiện tại.
05:53 CH 21/09/2019
Chuyện cũ của quỳnh hương
Nhưng mình thắc mắc mọi người ko thích nhân vật Minh. Không ai ưng mối quan hệ Minh và Hương tiến xa?
03:51 CH 21/09/2019
Chuyện cũ của quỳnh hương

(Tiếp part 5)
Cô cười:
- Em có trách gì đâu mà giải thích. Em thừa biết điều đó mà.
Anh chợt làm điệu lúng túng như gà mắc tóc:
- Anh sợ em buồn khi anh vẫn qua lại với Huy.
Cô cười nói:
- Chuyện em với Huy đâu có liên quan đến anh. Bạn anh thì anh cứ chơi. Không lẻ vì em mà anh cắt đứt với người ta.
Cô ngừng vài giây rồi tiếp:
- Vấn đề bây giờ là em muốn anh đèo em đi lòng vòng ngắm phố Pleiku.
Rồi Hương nhỏ giọng lại:
Anh làm sao bảo toàn tính mạng cho em. Mong mình không xui xẻo bị người quen anh gặp. Thế thôi.
Anh cười:
- Em đừng lo. Anh bảo kê địa bàn Gia Lai này rồi.
Anh trầm giọng lại:
- Nếu xui thiệt thì mong em đừng bỏ anh chạy mất là được.
Cô cười, bảo anh tính tiền và đèo cô đi. 
Trời bắt đầu lạnh hơn. Anh nhắc Hương mặc áo khoác vào. Anh lôi trong túi vắt trên xe ra một chiếc khăn choàng màu tím than và quàng vào cổ cho cô. Anh chở cô lòng vòng bát phố, giới thiệu những chỗ mới cho cô biết. Cô ngồi sau anh cố gắng giữ ý hết sức. Không hiểu sao lần trước anh chở cô không ngại, lần này lại ngại. Chắc là do hoàn cảnh đã thay đổi. Cô không ngồi quá gần anh, không cho anh để tay lên đùi hay có hành động quá giới hạn. Cô biết mối quan hệ giữa anh và cô khó mà đi xa hơn. Anh có thể ly hôn nhưng cô không thể mặc kệ hết tất cả để lên sống với anh. Hơn nữa, lý trí không cho phép hai người làm vậy. Sẽ rất khó để đối diện với mọi người và cuộc sống sau này. 
Bất chợt, Minh đề nghị cô:
- Bây giờ anh chở em lên vườn chè của anh chơi nhé.
Cô phân vân:
- Được không vậy? Gần nhà anh quá sợ có người gặp ah.
Anh trấn an cô:
- Không sao đâu em. Giờ tối thui không ai la cà ngoài vườn đâu. Vườn bên cạnh thì của thằng bạn thân. Nó biết em mà.
Hương nghe Minh nói mà nổi da gà. Sao Minh dám kể về cô cho bạn anh nghe chứ?
Anh lay tay cô:
- Cho em xem cơ ngơi của anh về đêm nhé.
Hương đồng ý. Minh chở cô từ phố về vườn chè của anh mất 20 phút. Trên đường đi anh chỉ cho cô đoạn cô bị lạc đường năm ngoái và chỉ cả nhà anh lúc chạy ngang qua luôn. Dã man thiệt, ông này liều hết biết!
Đêm đó trời sáng trăng, soi rõ sự mơn mỡn của từng cây chè. Chúng đang vào mùa lên đọt non. Anh chỉ cho cô phần đất chè của anh với niềm tự hào ánh lên trong mắt . Cô bước lại gần những cây chè, khom mình nhìn cho rõ. Từng đoạn chè búp trong ngon lành làm sao. Anh ngồi trên yên xe, khoanh tay nhìn cô ngắm vườn của anh. Đợi cô ngắm ít phút, anh vỗ vỗ lên yên sau của xe ra hiệu:
- Thôi xem đủ rồi em ra đây ngồi đi. Trong đó sâu nhiều lắm, không khéo lát em bị ngứa đấy.
Tiếng côn trùng kêu rỉ rã và sự tĩnh lặng của màn đêm làm cô nhớ đến lần lạc đường đó. May nhờ có anh. Cô đến ngồi bên, khều vai anh: 
- Em nhớ cảm giác bữa đó. Sợ ghê anh ah. Cảm ơn anh lần nữa về hôm đó nha.
Anh cười hiền hoà đề nghị:
- Hôm đó muốn ôm anh mà ngại. Giờ anh muốn được em ôm có được không?
Cô tỏ ra phóng khoáng, đứng dậy chìa tay ra:
- Nào anh, cho em ôm một cái. Cảm ơn anh vì đã bên em suốt thời gian khó khăn vừa qua.
Anh đứng dậy đón lấy cô. Anh ôm choàng qua vai cô, gì chặt vào mình. Cô ôm eo anh. Cô nghe anh hôn lên tóc. Anh kéo cô ra, nhìn thẳng diện vào gương mặt cô. Ánh mắt anh chan chứa sự si tình. Cô hiểu ngay anh muốn làm gì nên đưa tay lên che môi mình lại. 
- Về thôi anh. Em thấy lạnh và hơi đói rồi.
Anh rời ra và búng tai cô nhẹ một cái:
- Em làm anh quê nha. Thôi anh chở em đi kiếm gì ăn nhẹ chút rồi đưa em về ngủ ha.
Anh đưa cô về đến khách sạn lúc gần 10h. Cô bảo anh dừng trước cổng để cô tự vô. Cô hẹn anh mai sắp xếp xuống đưa cô ra Biển Hồ chơi. Anh lưu luyến:
- Em ngủ ngon nhé. Mai gặp lại ha.
Hương thức dậy lúc 6h30 sáng. Cô làm vệ sinh cá nhân và thay đồ. Hôm đó Hương chọn một một chiếc áo sơ mi trắng cổ lá sen, tay búp, phối với quần Tây đen. Có tin nhắn đến, là Minh. Anh bảo tầm 8h hơn anh đến vì cần phải sắp xếp công việc cho người làm thay. Anh nhắc cô tìm quán ăn sáng trước.
Hương khoác chiếc áo len mỏng, đội thêm cái nón lưỡi trai và bước ra đường. Gia Lai buổi sáng trông yên bình làm sao. Xe cộ vắng vẻ và không bon chen như Đồng Nai quê cô. Không khí lại trong lành, mát mẻ. Khi còn sánh bước với Huy, cô từng đi bộ cùng hắn trên con đường này. Lúc có tình yêu, cảnh càng thêm hữu ý. Bấy giờ đi dạo một mình, cảnh sắc vẫn hồn nhiên, làm gợi lại nhiều kĩ niệm. Hương không còn khóc cho cuộc tình đã qua, nhưng vẫn nhớ rất rõ từng kí ức cũ. Hương bước vào một quán cháo lòng bánh hỏi, gọi cho mình một phần rồi từ từ ăn và thưởng thức. Ăn xong, cô rót một ly nước chè xanh, thong thả uống chè, mênh mang suy nghĩ vẫn vơ.
Cô bước ra đường, nhìn lên đầu dốc. Trên đó là ngã tư, quẹo phải đi thêm 2 km là tới đơn vị Huy. Chợt cô cũng thắc mắc hắn còn làm ở đó hay đã chuyển công tác.
Cô đi bộ quay lại khách sạn, mở ti vi xem và nằm chờ Minh. Lát sau Minh đến và lên thẳng phòng gõ cửa. Anh xuất hiện với áo full quần jean. Đúng set đồ để mặc đi chơi chứ không phải dùng đi lao động. Anh ngồi xuống giường, mở lời trước:
- Em chờ anh có lâu không.
- Em không có chờ. Em tự thưởng thức thời gian của em.
Anh chưng hửng:
- Ờ vậy anh tự nghĩ mình là người quan trọng rồi. 
Cô cười:
- Hôm nay anh quan trọng thật mà. Từ giờ anh có nhiệm vụ hộ tống em tại Gia Lai cho đến khi em lên xe về á. Cũng phải 9-10 tiếng đồng hồ ha.
- Ok thôi bé. Anh đã sẵn sàng.
- Vậy giờ anh chở em đến Biển Hồ nhé.
Minh đưa Hương đến Biển Hồ, nơi hẹn hò cũ của cô và Huy. Minh không dắt Hương vô theo con đường thông dành cho khách tham quan . Anh rẻ xe máy vào lối đường đất nhỏ, cũng đến hồ nước ấy nhưng tại một góc nhìn khác, trông rất hoang sơ. Chỗ này không có ai đặt chân đến. Gia Lai đang mùa nắng, Biển Hồ có lá khô rụng nhiều. Hương ngây ra trước cảnh đẹp nơi đây. Cô đứng trên mép hồ, nhìn qua đài xây phía xa xa. Chỗ đó Huy và cô đã từng đứng ngắm cảnh rất tình tứ. Biển Hồ hôm ấy nước vẫn trong xanh như ngày đó. Cô ngồi xuống, dùng tay vẫy nước nghịch. Nghịch một hồi thì cô tìm sỏi, quăng mấy hòn sỏi ra lòng hồ. Cô cất tiếng nói một mình, giọng rưng rưng: " Biển Hồ, tôi đã quay lại!".
Minh nãy giờ ngồi hút thuốc lá cạnh đó và quan sát hết hành động của cô. Anh không vội nói chuyện vì không muốn phá tan bầu không khí. Anh biết cô vẫn còn xúc động nhiều vì mối tình cũ. 
Hương tiến về phía Minh, ngồi bệt xuống thảm lá khô, quay mặt ra hồ rồi ung dung nằm xuống, lấy tay kê đầu làm gối. Cô ngó qua Minh, bảo anh:
- Anh Minh ngừng hút thuốc đi, nằm xuống giống em như vầy nè.
Minh vứt nửa điếu thuốc còn hút dỡ, lấy chân tắt đốm lửa tàn, nằm xuống song song Hương. Anh bắt chuyện:
- Hôm nay nhìn em ngây thơ như học sinh cấp ba vậy đó.
Cô cười không nói gì. Anh lại nói tiếp:
- Giữa khung cảnh hữu tình như vầy, lại xuất hiện một cô gái áo trắng nghịch nước, dễ làm người khác đau tim.
- Anh làm quá lên không ah. Tim người ta dễ đau như vậy á. Mà anh, em tự làm khổ em ha. Thích đến những nơi đã đi cùng người ta. Rồi nhớ, rồi buồn.
Anh an ủi cô:
- Tâm lý bình thường mà. Miễn là nó không làm em suy sụp nữa là ok rồi. Người ta sống tốt, mình cũng sống tốt nha em.
- Dạ, tất nhiên phải như vậy rồi.
Anh đề nghị cô:
- Chơi ở đây xong đi uống cafe chút rồi ăn trưa nhé.
Hương chợt nhớ đến hứa hẹn với Minh lúc cô còn ở Nam Trà My. Cô đánh tiếng:
- Anh Minh, mình uống bia đi. Em nhậu với anh một bữa. Sau này không biết em về nhà đi làm rồi lấy chồng, có khi chả có dịp gặp lại anh. Giờ uống một bữa như hai thằng bạn thân đi.
Anh cười:
- Ok, anh chiều em.
Rồi anh lại lưỡng lự:
- Nhưng có vẻ vô quán ngồi nhậu không được hay lắm.
Cô ra sáng kiến:
- Mua đồ ăn và bia vô phòng em uống. Nếu có xỉn thì sà lên giường ngủ luôn là tiện nhất.
Nói là làm. Minh chở Hương đi mua ít đồ ăn gồm gà nướng, bánh mì, trái cây linh tinh và 10 lon kia.
02:20 CH 21/09/2019
Chuyện cũ của quỳnh hương
Hihi. Cha đứa bé là chồng của Hương hiện giờ, không phải Mình bạn nhé. Minh và Hương tình cảm sau đó càng nhiều nhưng ko cho phép đến. Với nhau, vì mối quan hệ sẽ rất phức tạp. Sau này Hương có liên lạc lại với Lãm qua fb và đc biết mọi sự thật .
08:06 SA 20/09/2019
Chuyện cũ của quỳnh hương
Chúc bạn mau khỏe nhé Cảm ơn bạn nhiều nè. Tối mình sẽ up thêm một đoạn đang viết
06:30 CH 19/09/2019
Chuyện cũ của quỳnh hương
PART 5: GẶP LẠI
Gia Lai luôn đặc biệt trong cô. Đó là nơi mà nhắc tới cô không tránh khỏi bồi hồi, xúc động vì những kĩ niệm từng có với người ta. Quá khứ thi thoảng vẫn cào cô một cái đau nhói. Cô muốn quay lại, đi lại nơi đã từng qua. Sau này biết có dịp nào nữa đâu chứ. Kệ đi, xem như thoả mong muốn của mình. Vả lại, cô cũng muốn gặp lại Minh để trực tiếp cảm ơn anh đã đồng hành cùng cô trong quảng thời gian cô khốn đốn nhất.
Hương báo Minh biết cô sẽ tới Gia Lai tầm xế trưa. Cô bảo anh sắp xếp công việc, dành thời gian đi chơi với cô một ngày. Anh tỏ ra rất vui và trông đợi. Anh nói:
- Hơn một năm mới gặp lại, không biết giờ em nhìn như thế nào ha?
Cô hóm hỉnh:
- Thế nào? Vẫn ốm tong teo xấu hoắc ah. He he
- Em mà xấu chắc ma mới đẹp hen.
Anh chợt nhớ và nhắc:
- Ah, anh bù sinh nhật cho em nha. Anh sẽ làm người hầu đưa em đi đâu em sai bảo nhé.
Cô không nhịn được nên cười rồi mới nói tiếp:
- Gì mà người hầu nghe ghê quá ha. Anh đưa em ra Biển Hồ nha. Em muốn thăm lại nơi đó. Rồi anh đưa em đi dạo Pleiku về đêm, ăn phở khô ngay góc bùng binh nhé.
Anh dễ dãi:
- Ok chị sếp.
Rồi anh chợt nhớ:
- À em, em muốn đi thăm lại vườn chè ban đêm không? Để nhớ lại chuyện bị lạc đường chơi.
- Ờ, cũng được.
Anh tần ngần đề nghị:
- Em, em có thể cho anh được xem em là người yêu một ngày thôi được không?
Cô suy nghĩ vài giây rồi nói thẳng:
- Anh, em hiểu tình cảm của anh. Em cũng rất thương anh. Thương theo kiểu gì em chưa lý giải được, nhưng chắc chắn không phải tình yêu. anh đừng bảo em hứa hẹn điều gì. Hãy để mọi thứ tự nhiên. Mình đi với nhau là đã có lỗi với vợ con anh rồi. Dù cuộc sống gia đình không hạnh phúc thì hiện tại anh vẫn đang là người đàn ông đã có vợ anh ah.
Anh nói buồn buồn:
- Uhm anh biết rồi mà. Nếu một ngày anh lại độc thân anh chỉ mong anh sẽ có được vị trí trong trái tim em.
Cô chốt hạ:
- Thôi không nói lung tung nữa. Hẹn gặp anh tại Gia Lai trưa mai nha.
Hương nói là tầm xế trưa tới nhưng do tình hình xe cộ nên gần 4h chiều cô mới đến nơi. Cô xuống xe, vác balô đi bộ một đoạn vì chưa thấy anh. Gia Lai đang vào hè, giờ đó trời cũng sắp tắt nắng và có gió mát. Cô hít một hơi không khí, như để cảm nhận lại vị quen thuộc của nơi đây. Lần này cô đến không phải vì Huy nhưng vẫn cứ nghĩ đến ngày xưa. Đó là lẻ đương nhiên rồi, biết sao giờ. Anh ta cũng đang ở gần đây, đang cùng bầu không khí với cô nhưng không có cớ gì gặp nhau nữa thôi. Bất chợt cô nghe tiếng Minh gọi mình từ đằng sau. Cô quay lại, anh cũng trờ xe máy tới. Anh trách cô:
- Sao em không đứng yên một chỗ chờ anh mà đi lung tung, làm anh lo sợ tìm mất một vòng.
Cô nhe rằng cười:
- Em đi có một đoạn thôi mà. Em đoán anh sẽ từ đây chạy lên. Ai dè không thấy em. Hứ!
Cô làm hành động hỉnh mũi, trông rất trẻ con. Anh thấy thế tiện tay búng mũi cô, rất tự nhiên:
- Thôi nào, chào mừng em quay lại Gia Lai, cô bé của anh. Chà, trông nhợt nhạt quá nhé.
Cô trách:
- Mới gặp đã chê người ta rồi ha. Ngồi xe từ 11h trưa đến giờ nên oải chút thôi.
Anh nhắc:
- Thôi lên xe đi em. Anh chở em tìm chỗ nghỉ để tắm rửa rồi lát chở em đi ăn, đi dạo Pleiku. Hết đêm nay dành cho em hen.
Cô bĩu môi:
- Thôi không cần hết đêm. Đến 10h tối đưa em về lại khách sạn là được rồi.
Anh cà chớn:
- Tính mè nheo em mà khó nhuể. Sẵn sàng dâng hiến mà có người từ chối.
Cả hai cùng cười và đi tìm khách sạn. Cô sẽ ở lại đêm nay, tối mai lên xe về. Anh cầm balô vào phòng cho cô. Phòng có tới hai giường. Anh tiếp tục mè nheo rằng tối nay cho ở ké một giường. Cô nhắc anh:
- Anh Minh tử tế lại nha. Nhây nãy giờ rồi đó.
Anh nằm xuống một cái giường trống rồi nói:
- Uhm, anh biết rồi, giỡn vậy mà em khẩn trương ghê. Ha ha.
- Ồ biết đâu. Tại em không ok thôi.
Anh nghiêm giọng lại nói:
- Anh cần tình cảm thật sự từ em. Anh sẽ không ép buộc em điều gì đâu.
Thật ra, cô biết Minh đủ lâu, nên hiểu và tin tưởng anh nhiều. Anh cũng từng nói, nếu một ngày cô sẵn sàng đến với anh, anh không ngại xây lại cuộc sống của mình vì cô. Việc kéo dài một cuộc hôn nhân không hạnh phúc, đó chưa bao giờ là lựa chọn đúng.
Cô tắm ra anh đã ngủ mất. Cô đứng nhìn anh ngủ. Gương mặt anh rám nắng, hằn lên những cơ cực của người làm nông. Mới gần 26 tuổi, anh đã sớm trưởng thành từ cuộc hôn nhân vội vã. Anh lại là con trai duy nhất của ba mẹ anh, nên gánh nặng càng quằng vai. Anh đang trả giá cho tuổi trẻ nông nổi của bản thân vì đã quyết định kết hôn sớm khi chưa đủ trưởng thành. Cô đến gường bên cạnh nằm xuống, nhắm mắt lại và nghĩ ngợi. Cô thương anh nhưng cô biết trái tim mình chưa thổn thức vì anh. Người đàn ông này cô chỉ có thể xem như bạn chứ không nên tiến xa. Cô không biết tình bạn giữa một người nam và một người nữ liệu có duy trì được hay không. Chắc là khó rồi!
Anh thức dậy sau hơn 1h ngủ quên. Anh bay vô toilet rửa mặt rồi quay ra trách Hương:
- Sao em không gọi anh dậy mà để anh ngủ quên như thế?
Cô cười:
- Em thấy anh ngủ ngon nên để anh ngủ xíu. Em mới xuống xe, cũng cần nghỉ ngơi mà.
Anh giải thích:
- Tại anh bận tưới cà mấy đêm liên tiếp. Ban ngày lại đi cắt chè cho người ta, bị thiếu ngủ trầm trọng.
Cô tiếp lời anh:
- Vậy ngày mai anh có rảnh không anh?
Anh phấn chấn ngay:
- Anh rảnh mà. Anh phải sắp xếp thời gian cho em chứ.
Hai người đi ra phố. Cô miêu tả chỗ góc bùng binh có món phở khô, nơi cô từng ăn với Huy. Anh chở cô đi tìm. Pleiku có nhiều quán phở khô nhưng anh cố gắng tìm đúng chỗ cũ cô kể. Hai ngồi ngồi vào bàn. Hai tô phở được bê ra. Mùi vị vẫn quen như ngày nào. Cô ăn như nuốt lại từng đoạn kí ức. Cô không kìm lòng nữa, cô hỏi anh:
- Dạo này Huy sao rồi anh biết không?
Anh thở ra một cái. Cô đã nhắc tới hắn rồi. Anh nói:
- Nó vẫn ổn. Mọi thứ tốt đẹp như ý. Vợ sinh con trai đầu lòng cũng được tầm 3-4 tháng gì rồi em ah.
Cô ngừng đũa vài giây, sau đó tiếp tục ăn, không bình luận. Anh nói thêm:
- Thi thoảng có tiệc tùng anh và nó vẫn qua lại với nhau. Nó dù gì cũng là bạn anh mà.
Cô cười:
- Em có trách gì đâu mà giải thích. Em thừa biết điều đó mà.
03:36 CH 19/09/2019
Chuyện cũ của quỳnh hương
Cảm ơn bạn nhiều 
03:10 CH 18/09/2019
c
Chuyencucuahuong
Hóng
234Điểm·1Bài viết
Báo cáo