images
Thịnh hành
Cộng đồng
Webtretho Awards 2025
Thông báo
Đánh dấu đã đọc
Loading...
Đăng nhập
Bài viết
Cộng đồng
Bình luận
Đàn bà đang đi tới tuổi ba mươi thường hoảng hốt!
Mình cũng (sắp) 30 rùi nè , hiện tại thì vẫn còn son rỗi và mồ côi người yêu :Smiling: Hàng ngày đi làm nếu về sớm thì đi chơi cầu lông, đi học thêm cái này cái kia, tụ tập bạn ăn uống, mua sắm... và mình cảm thấy một ngày 24h đối với mình không bao giờ đủ. Vì ban ngày hoạt động không mệt mỏi nên buổi tối ngủ rất sâu , chuyện nửa đên thức giấc trằn trọc suy nghĩ về cái này cái kia không bao giờ có ở mình. Có lẽ mình may mắn có một cuộc sống vui vẻ nên dù gần 30 rồi mình không thấy nặng nề hay hoảng hốt gì cả.

Vào top này thấy không khí nặng nề quá!!!

C
hào Nhanbayxa,
Không biết bạn là men or woman nhỉ? Nhưng nếu là woman mình có vài dòng chia sẻ với bạn.
Mình lấy chồng khá sớm, khoảng 25 tuổi và năm 27 tuổi thì mình sinh con, đến năm 29 tuổt lại làm đứa nữa nên đôi khi thấy mệt nhòai bạn àh. Có những lúc mệt quá ngồi alại tự trách mình sao dại dột lấy chồng sớm làm chi, để liên tục làm gì để giờ vất vả thế này. Nhưng đấy chỉ là lúc mệt mỏi thôi còn bình thường thì vẫn phơi phới dù cuộc sống có quá nhiều lo toan: tiền bạc, chănm sóc con cái, đưa đón học hành, dạy dỗ, .... Cuộc sống dù vất có phần vất vả vì lúc mình đầu tắt mặt tối lo đủ thứ cho cuộc sống gia đình thì bạn bè được tung tẩy đi shopping, đi dụ lịch, tụ tập ăn uống.... nhìn thèm lắm bạn ạ. Cuộc sống cứ quấn mình đi mà mình không biết thoắt cái đã 8 năm và bây giờ mới nhàn nhàn được chút. Bây giờ tự cho mình nghỉ xả hơi thì bạn bè mình lại kêu mình sứong :)). Đúng là mỗi thời đểm nhìn ở một góc độ khác nhau lại thấy khác nhau.
Bạn nhìn vào Topic này bạn thấy nặng nề nhưng những ngừoi đã từng trải qua những khó khăn, những vất vả, nhưng vui buồn cuộc sống mang lại thì không có cảm nhận như vậy. Có thể tiết kiệm chả dám tiêu xài j hoang phí cho bản thân nhưng sẵn sàng mua cho cho chồng cho con những thứ đăt tiền. Nhìn vào bề nổi thì thấy ôi sao mà khổ thế nhưng với người phụ nữ đó lại chính là niềm hạnh phúc.
Nhớ một lần nói chuyện với một chị cùng cơ quan sinh năm 1976 và cách đây 3 năm mới lấy chồng, mất một năm trời đi khám xét đủ kiểu mới đẻ được thằng cu và giờ em bé đựoc gần năm. Thỉnh thỏang tấm sự hỏi thăm suốt ngày thấy than biết thế lấy chồng sớm hơn chút, giờ già rồi nghĩ đến việc sinh con, chăm con sao thấy vôi quá. Muốn làm gì cũng thấy muộn, thấy gấp. Tự hứa với lòng sau này sẽ khuyên con nên lấy chồng lấy vợ đừng có quá muộn như mình.
Các Mẹ thân mến! Vì gia đình thân yêu những người phụ nữ như chúng ta phải hy sinh nhiều thứ nhưng mình cũng chắc rằng đa số các Mẹ chưa bao giờ thấy những khó khăn đó, những vất vả đó là hy sinh mà đó chính là niềm hạnh phúc, sự yêu thương mà chúng ta dành cho những ngừoi thân yêu nhất của cuộc đời mình.
Chúc các Mẹ luôn mạnh khỏe, hạnh phúc.

07:10 CH 10/06/2011
Đàn bà đang đi tới tuổi ba mươi thường hoảng hốt!
Sưu tầm được một bài viết về đàn bà 30 tuổi gửi tặng các Mẹ sắp sang tuổi 30 :)
--------------------------------------------------------------------------------------------
Những năm tháng phải lòng, yêu đương, cuồng nhiệt đã trôi qua sau lưng lúc nào không nhận ra. Đàn bà ba mươi có hai cuộc sống. Một là gia đình, một là khao khát.
Gia đình tức là có nơi về, yêu thương con, chăm sóc chồng, vun vén cuộc sống ít vui nhiều lo âu. Những người phụ nữ ba mươi tất bật, bình yên và quyến rũ bởi đầy đặn, bởi từng trải, bởi thành tựu và yêu thương. Có những người quyến rũ được kẻ khác bằng cả vẻ đảm đương, an phận của mình, thật lạ.
Khao khát tức là khi đã bỏ sau lưng mười năm yêu trắng tay, đã từng tha thiết, tưởng hy sinh tất cả, tưởng sẽ trời đất dài lâu, tưởng sẽ trọn đời. Rồi tuổi ba mươi đến, càng thành đạt càng hoang mang, mình đang ở đâu, ai sẽ đến trong đời mình.
Bất hạnh cho ai bị giằng xé giữa hai cuộc sống ấy, ở trong gia đình vẫn khao khát, hoặc độc thân nhưng đầy gánh nặng.
Đôi khi tôi tự hỏi tôi là ai.
Đàn bà ba mươi có quyền làm những gì tuổi hai mươi mơ ước chăng, có chứ. Có quyền lực sai khiến bằng một ánh mắt, một lời nói. Có thể thanh thản từ chối vì biết mình là ai, cũng biết tiếc nuối bởi đủ từng trải để hiểu thế nào là hạnh phúc. Biết cách lý giải cho mọi cảm xúc, biết cách đẹp, biết đàn ông cần gì.
Dường như đến tuổi ba mươi, đàn bà biết cách yêu, biết cách nồng nàn. Thứ nồng nàn đích thực mà tuổi thanh xuân không bao giờ chạm tay tới nổi.
Những người đàn bà đang đi tới tuổi ba mươi thường hoảng hốt, những người đàn bà vượt qua tuổi ba mươi rồi thường bình yên.
Bởi hiểu ra không giống như xưa, chúng ta không còn lầm lẫn giữa nhan sắc và tuổi trẻ. Và người phụ nữ nhận ra mình đẹp bắt đầu từ tuổi ba mươi, tự tin rằng những người đàn ông mình cần là những người nhận ra được người đẹp bên trong người đàn bà.
Tuần trước ngồi thương thảo hợp đồng với đối tác, bất ngờ người đàn ông thú nhận, tôi chỉ bị quyến rũ bởi những người đàn bà có năng lực, có đầu óc. Vì chúng tôi đến độ tuổi này, biết chúng tôi cần gì.
Thì ra đàn ông cũng đã phân biệt, thứ nhan sắc họ thèm và thứ nhan sắc họ cần. Đàn ông có lẽ đã như nhau, tôi thèm có được hoa hậu, nhưng tôi cần một người đàn bà đích thực ở bên.
Vậy còn điều gì đàn bà ba mươi đã thua kém chính mình khi đôi mươi? Có lẽ đó là quyền lực thanh xuân, thứ quyền lực mà đàn bà ba mươi cố tình không muốn nhắc đến nhất.
Lúc đôi mươi tôi mặc một chiếc áo sơ mi trắng dài, thật rộng và nhảy nhót, tôi thật gợi cảm. Lúc ba mươi nếu tôi vẫn nhảy nhót trong một chiếc sơ mi dài và thủng, tôi thật lập dị và gớm ghiếc.
Lúc đôi mươi tôi có quyền không son phấn ra phố, buộc tóc đuôi gà, ngồi lơ đãng bên bờ hồ tưởng tượng những lãng mạn. Lúc ba mươi, không son phấn là một cách bất lịch sự, và bên hồ, những người đàn bà chỉ ngồi để chảy nước mắt đau đớn.
Vì năm tháng đã trôi qua lặng yên, có thứ đã đến, như thành đạt, như từng trải, như tiền. Nhưng có thứ không níu nổi, như tuổi trẻ. Đàn bà ba mươi tối kỵ ngồi một mình, nghĩ một mình, làm một mình, và sống quạnh hiu.
Có một cuốn sách đầu đề là "Đàn bà ba mươi mới đẹp", trong đó nói, cái đẹp tới từ sự độc lập, bởi họ dũng cảm và từng trải. Cái đẹp ba mươi cũng đến từ tình yêu và sự tự tin khi vứt bỏ tình yêu. Và sách nói, đàn bà càng ba mươi, càng dễ buông tay khỏi ái tình.
Tôi nghĩ những điều đó hợp lý, khi phụ nữ nhận ra họ càng quý giá, họ càng khó có cơ hội ngã vào đời người đàn ông.
Đàn bà ba mươi không yêu nổi người đã tha thiết yêu khi mười tám. Lại khao khát kết hôn với người chồng mà khi mười tám có đánh chết cũng không muốn lấy. Có người bảo, đó là bởi đàn bà đã thực tế hơn thiếu nữ, hiểu mình muốn gì. Tôi thì cho rằng đó là bởi người đàn bà ba mươi đã nếm đủ những đòn đau của cuộc sống, trong tình yêu và hôn nhân, họ sợ tương lai nhưng họ còn sợ quá khứ hơn!
Sách nói đàn bà ba mươi chỉ mơ hai thứ, chưa chồng thì mơ yêu đương nhiều hơn, có chồng thì mơ tiền nhiều hơn. Đàn bà ba mươi chỉ có yêu và tiền. Báo chí dành cho tuổi ba mươi thường là tạp chí tiêu dùng thời thượng hoặc mục tâm sự tình duyên éo le. Để đàn bà ba mươi tiêu những lo âu vào đó.
Tôi cũng đang viết cho những độc giả ấy, kín đáo hướng dẫn họ cách tiêu tiền hoặc trút những tâm tình lên giấy. Chúng ta giống nhau không phải bởi cùng bước qua ngưỡng cửa ba mươi, mà bởi đã chọn được cách dung hoà với cuộc sống. Ba mươi là lúc chấp nhận những thay đổi mà cuộc đời dành cho ta, không kháng cự, chỉ uyển chuyển lợi dụng để những đổi thay cuộc đời biến thành động lực để ta đi tới.
Tôi nghĩ người đàn bà ba mươi có năng lực hay không, chỉ phân biệt bởi điểm đó, bởi lúc vượt qua trắc trở khó khăn. Chứ không phải những người phụ nữ có xe đẹp nhà đẹp, chồng đẹp con cũng đẹp là người có năng lực, chỉ nên gọi họ là người phụ nữ may mắn mà thôi.
Đàn bà ba mươi đã thoát ra được những viển vông tuổi đôi mươi. Họ không cần lãng mạn, một sự ấm áp, một khoảnh khắc đẹp, mà mong muốn sở hữu, muốn có con, có người tình, những điều có thật trong đời. Mơ ước của tuổi ba mươi đã thật hơn, đã không còn chỉ là mơ ước. Nên nhiều người đàn bà không nhận ra, tuổi đôi mươi rất ngại tới nhà bạn trai, tuổi ba mươi muốn để lại bàn chải đánh răng buổi sáng trong nhà bạn trai, muốn để lọ nước hoa,chai sữa tắm có mùi yêu thích ở lại nhà người yêu.
Như khi đàn bà đi, điều gì đó còn ở lại.
Bạn tôi nói, khi chia tay người yêu, đi khỏi đời nhau, cái cô ấy tiếc nhất không phải là anh bạn trai, mà là chai sữa tắm mùi vỏ cam còn để lại ở nhà anh kia. Cô ấy thích mùi vỏ cam, và với đàn bà ba mươi, chia tay nhau, thì đàn ông không còn giá trị bằng một chai sữa tắm. Mặc dù cô ấy có tiền để bất cứ lúc nào mua một chai sữa tắm khác như thế.
À, có lẽ không phải đàn ông không còn giá trị, mà bởi đàn bà ba mươi yêu ghét rạch ròi.
Hình như ba mươi là lúc đàn bà mới bắt đầu cuộc sống đích thực đàn bà?
Cảm ơn những mùi hương Elizabeth Arden, đã miêu tả đàn bà ba mươi hoàn hảo hơn một nước hoa
03:02 CH 08/06/2011
"Xử" thế nào khi chồng đi chơi gái???
Dù sao thì chuyện không hay cũng đã xảy ra.
Cách tốt nhất là hãy bình tĩnh nói chuyện với chồng. Có mấy việc cần nói chuyện thẳng thắn với chồng để hiểu rõ: Vì sao chồng ngủ với gái.
- Nếu vì vợ có những hành động cử chỉ làm cho chồng chán thì vợ cũng nên rút kinh nghiệm, tuy nhiên đây không phải là lý do chính đáng để chồng chơi gái.
- Nếu chỉ vì chồng ham của lạ (mà ham của lạ là rất bình thường và thự nhiên, cái khác nhau là đàn ông xử sự thế nào thôi) thì nói thẳng với chồng: "nếu em cũng có nhu cầu thưởng thức những cái "kèn lạ" và em tìm của lạ thì anh nghĩ sau. Đảm bảo lúc đó chồng sẽ tỉnh ra và sợ.
Chỉ có hai cách giải quyết thôi:
1. Cả hai cùng chung thủy, hứa với nhau không bao xxx với người khác. Giữ được là khó nhưng không phải là không thể.
2. Chấp nhận cả hai cùng công khai được xxx ngoài hôn nhân. Làm được như vậy là tuyệt vời nhất, vợ chồng vẫn yêu nhau mà được xxx thoải mái. Nghe thì có vẻ không hay nhưng có lẽ lại rất hay.


Thích cách "xử" của dht585.
08:37 SA 07/06/2011
Em đang dằn vặt vì trót ngoại tình. Các bác giúp...
Chị nghĩ là em đang say nắng thôi. Không biết có bao giờ em tự hỏi mình là "bạn tình" thứ bao nhiêu của anh chàng " khoai tây" kia không nhỉ? Chị nghĩ với anh "khoai tây"này chỉ là vẫn để tình dục thôi còn em thì vừa tình dục vừa có tí tẹo tình cảm cộng thêm tí mới mẻ nên nó làm em "say khướt".
Mối tình 6 năm cũng đủ dài để hiểu nhau và cũng đủ để chán nhau :Laughing:. Có vài trường hợp chị biết yêu lâu như vậy và chỉ chờ đến chung két thôi nhưng lại gặp tình trạng như em và có đôi thì gắn kết, có đôi thì chia tay. Âu cũng là cái số em ạ. Hãy lắng nghe trái tim mình em ạ xem nó muốn gì khộng sau này lại hối tiếc.

Mong em sáng suốt.
08:30 SA 07/06/2011
Tâm trạng sau những ngày đầu tiên đi làm
Đừng lo lắng quá em ạ và cũng đừng kỳ vọng nhiều. Mình là người mới nên dù mọi ngừoi trong phòng không nói chuyện với mình nhưng họ vẫn quan sát mình đó. Em đừng thu m ình lại theo kiểu không nối chuyện hay cởi mở với tui thì tui cũng kệ... không thèm. Em cứ sống như những gì em muốn. Ra vào chào hỏi các "tiền bối", có khó khăn thì hỏi để các "tiền bối" đựoc dịp thể hiện, bắt chuyện với mọi ngừoi... Túm lại đây chính là lúc em thực hành và phát triển kỹ năng giao tiếp của mình đó. Cố lên. Nếu em cố gắng hết sức kể cả về công việc và tạo các mối quan hệ thân thiện với đồng nghiệp mà các"tiền bối" đó vẫn khinh khỉnh không thèm quan tâm và coi em như cục đá vô tri thì chị nghĩ văn hóa Công ty đó có vấn đề hoặc các " tiền bối" đó có vấn đề về cách quan hệ đồng nghiệp hay ít nhất là giữa con ngừoi với con người. Cùng thân phận đi làm công ăn lương thôi mà cứ tưởng mình ghê gớm.
Tuy nhiên, trước khi phán xét thì em nên cố gắng trước đã nhé. Cứ nhiệt tình và vô tư như lứa tuổi của em ý.
Chúc em thành công.
04:25 CH 06/06/2011
Băn khoăn chuyện chọn trường cho con vào lớp 1
Bạn tham khảo một số truờng sau nhé.
1, Đoàn Thị Điểm
2, Lê Quý Đôn
3, Việt - Úc
4, Lomnoxop
6, Nguyễn Siêu
7, Nguyễn Bỉnh Khiêm (quốc tế tương lai).
8,Vietkid (Ô chợ dừa - trường này mới thành lập đâu đựoc 3 năm gì đó, có sở vật chất thì tốt đấy nhưng ít lớp lắm).
9. VIP ở Pháo Đài Láng.
10. DreamHouse.
......
Tạm thế, mình đi đón con đã không muộn.
12:04 CH 06/06/2011
Trường Tiểu học Thành Công B cho bé 2005.
Mình xin phép được copy một số bài viết của các Mẹ thông thái nói về truờng TCB của các Mẹ sang để tổng hợp lại cho dễ theo dõi nha. Có cả ý kiến khen hoặc chê nhưng tạm thời mình lượm lặt những ý kiến khen ngợi trước.
1. Bài viết của Mẹ boutit.
Re: Trường Tiểu học Thành Công A và B
" TCB dạo này nhiều hoạt động ghê .
Nhóc lớn sang Lào học được 1 học kỳ rồi, nói chung là thừa hưởng nhiều từ TCB, học rất ổn .
TA học ở trường QT với các thày cô giáo nước ngoài không phải học thêm TA bên ngoài .
Lên thẳng lớp 5 học (đúng là học lớp 4), làm toán và khoa học bằng TA luôn 100%"
"Hôm trước nói không nói rõ ràng vụ rút học bạ trên . Lý do là nhóc nhà mình năm tới không học ở VN nữa nên rút để chuyển đi , chứ học ở TCB theo mình khá ổn so với một số trường trong khu vực. Các cô quan tâm con (Cô hiệu trưởng mới năng động lắng nghe và rất thương các con), mấy mẹ năm nay cho con vào lớp 1 khỏi suy nghĩ nhiều nhé .
2 năm nữa 2 cháu lại về học TCB tiếp , lúc đó lại nhập hội TCB với các mẹ ở đây nhé"
2. Dragon37.
" Mẹ nó ơi. Chỉ có tất cả là 1 cô trẻ khối 1 mà tốt nghiệp loại giỏi của SP1, chữ đẹp, tâm huyết, nhiệt tình vừa được nhận về thôi. 2 cô trẻ nữa thì dạy khối 2 nhưng một cô đã vào từ HKII năm trước rồi. Các trường hợp cô mới khác đều sinh năm 1976, 1970, 1967 là giáo viên giỏi từ các trường khác xin chuyển về năm nay. Trong đó có 2 cô là dạy 2 con mình ở lớp 2 và lớp 5. Mình đã tiếp xúc rồi. Rất dễ chịu và cảm giác là yên tâm. Các con nhận xét là cô thân thiện. Qua cách tiếp xúc của cô với phụ huynh và với các con, thấy cô chu đáo và biết cách động viên các con mạnh dạn phát biểu. Cảm giác ban đầu là vậy. Phụ huynh đứng xung quanh thấy có vẻ phấn khởi sau buổi gặp đầu tiên"
"Trích dẫn Nguyên văn bởi dragon37 Xem bài viết
Nói chung giáo viên của trường TCB thì các mẹ không phải lăn tăn nhé! cô lớn tuổi thì có cái hay của cô lớn tuổi, mà cô trẻ thì có cái hay của trẻ. Những cô ở TCB mà mình có cơ hội tiếp xúc, mình đều thấy quí cả. Hay như con trai mình khi lên lớp cô mới ở khối 4, nó về và phát biểu là con thấy cô chủ nhiệm lớp 4 của con tuy lớn tuổi, nhưng cũng đáng yêu mẹ ạ, con thấy con cũng yêu cô rồi. Mà nó yêu cô thì nó sẽ không sợ đi học phải không các mẹ! Tính ra, trừ 3 năm mẫu giáo nó không thích đi học, sợ đi học, thì đến tiểu học, chàng ta fall in love với tất tật các cô từ lớp 1 đến lớp 4.
Con gái mình học lớp 1A3 sau 3 ngày học về bảo là con cũng yêu cô lắm, nó rất háo hức đi học mặc dù con gái cũng không phải là đứa thích đi học khi còn học mẫu giáo đâu! Cuối tuần vừa rồi, cô mua bao nhiêu là kẹo, bim bim để khao các con vì các con có tuần học đầu tiên vui vẻ, ngoan ngoãn đấy!
Mỗi lớp năm nay đều có sĩ số rất cao, nên các cô thật sự rất vất vả. Hết 3 ngày đầu, rất nhiều cô đã phải dùng đến kháng sinh vì bị đau họng rồi đấy các mẹ ạ! Các mẹ hò nhau động viên các cô, tiếp thêm lửa cho các cô, các mẹ nhé!"
3. Thành viên minhf và Bopbi
" Trích dẫn Nguyên văn bởi minhf Xem bài viết
Các mẹ TCB ơi, cho mình hỏi với. Hôm 17/7 không đi nghe phổ biến chương trình học lớp 1, không biết lớp học tương tác là gì. Mẹ nào rành giải thích giúp mình với. Hôm T6 con gái về đưa thông báo sô 1 về việc đóng tiền mua trang thiết bị cho lớp học này, chẳng hiểu gì cả. Cho mình hỏi thêm theo thông báo của cô gửi về từ tuần trước là ngày 5/9 khai giảng, nhưng có mẹ lại nói là chuyển sang ngày thứ 2 là 7/9. Mẹ nào có thông tin chính xác cho mình xin luôn với. Cám ơn các mẹ nhé".
Thành viên Bopbi.
"Theo mình đi tham dự được biết thì lớp học tương tác là mô hình cô giáo có thể giảng dậy (soạn giáo án, viết...) trên 1 bảng điện tử to gần bằng phần chiếu của project còn các học sinh mỗi em có 1 thiết bị không dây nhỏ như con chuột mà trên đó có các phím hỗ trợ trả lời nút trái, phải,trên, dưới, đồng ý, ... Việc này vừa thuận tiện cho các con tiếp cận công nghệ mới vừa giúp cô giáo có thể biết được phương án trả lời của từng học sinh, số trả lời đúng, số trả lời sai+ bài giảng sinh động
Mình nghe như thế thì viết lại chứ không có ý định quảng cáo hộ họ đâu nhé hihi
Còn về khai giảng lịch vẫn là 5/9
Chúc tất cả các con một năm học mới sức khoẻ tốt - học giỏi".
Mình thu lượm được một số nhận xét của các Mẹ thông thái đã có con học ở Thành Công B sang để đưa vào Topic này. Cảm ơn Dragon37, Boutit, minhf và bopbi đã chia sẻ thông tin. Chúc các Mẹ luôn mạnh khỏe và các con luôn học giỏi, chăm ngoan.
11:53 SA 06/06/2011
Mỗi tháng các mẹ tiết kiệm được bao nhiêu tiền ?...
Mẹ Chouchoumom àh, lãi suất Ngân hàng bbi giờ cao lắm đâu cỡ 25%/năm cơ, mà TT Bất động sản giờ đang đi xuống nên mẹ nó cân nhắc nhé. Cho vay thì một số ngân hàng mình tấy vay dễ như ANZ, Techcombank hoặc HSBC. Mẹ nó thử liên hệ xem sao nhưng lãi suất gờ thì cắt cổ :Sick::Sick:
Chúc mẹ nó thành công vụ đầu tư BĐS nhá.
10:50 SA 06/06/2011
Quy chế đánh giá và xếp loại nhân viên
Đánh giá năng lực nhân viên có rất nhiều cách bạn ạ và tùy cách lựa chọn phương pháp đánh giá sao cho phù hợp với tình hình thực tế của Công ty bạn. Mình nêu vài phương pháp để bạn có thế tham khảo như sau:
1. Các phương pháp đánh giá truyền thống:
- Viết tự luận/ Viết luận.
- Đánh giá theo thang điểm.
- Đánh giá theo phương pháp so sánh.
- Đánh giá theo các sự kiện.
- Đánh giá theo checklist.
2. Các phương pháp đánh giá hiện đại.
- MBO ( Quản lý theo mục tiêu).
- Đánh giá 360 độ
- Hội đồng đánh giá
- BARS
- KRA (Key Results Areas)
- KPI (Key Performance Indicator)
Đây là một số phương pháp đánh giá nhân viên, tuy nhiên để thực hiện các phương pháp này thì không hề đơn giản vì việc đánh giá nhân viên sẽ thường gặp những khó khăn từ những phản ứng tự vệ của người lao động. Một số mặt tích cực và tiêu cực từ việc đánh giá nhân viên mình nêu ra để bạn có thể lường trước và tư vấn cho lãnh đạo;
- Tích cực:
+/ Giúp đánh giá lại toàn bộ mục tiêu của các Bp và kịp thời xử lý những sai xót trong công việc của nhân viên
+/ Giúp đánh giá lại quy trình đánh giá để điều chỉnh nếu cần thiết.
+/ nâng cao hiệu quả làm việc thông qua việc đưa phản hồi về kết quả làm việc của nhân viên, điều chỉnh hành vi chưa tốt, khuyến khích nhân viên giải quyết vấn đế.
+/ Đặt ra mục tiêu và quản lý công việc hiệu quả
+/ Xác định nhu cầu đào tạo cho nhân viên hiệu quả và chính xác.
- Tiêu cực:
+/ Đây là việc mà nhân viên sẽ không thích vì họ bị mang ra phán xét.
+/ Tốn nhiều thời gian cho việc chuẩn bị giấy tờ và trao đổi với nhân viên,
+/ Nhân viên giảm động lực làm việc. sau khi đánh giá số nhân viên thôi việc sẽ tăng lên vì một số NV cảm thấy công ty không công bằng với bản thân họ.
Bạn cần lựu ý các tiêu chí của một hệ thống đánh giá hiệu quả như:
- Có cơ sở công bằng và chính xác để so sánh nhân viên.
- Đáng tin cậy (hai người đánh giá cùng có kết quả giống nhau)
- Thông tin thu thập được phải liên quan đến công việc và hữu ích để nâng cao hiệu quả làm việc.
Các giai đoạn bạn cần chuản bị:
1. Trình tự, thủ tục
Bp Nhân sự gửi mẫu tới các TBP ---> TBp gửi mẫu này cho ngừoi quản lý giám sát---> quản lý giám sát gửi bản copy cho ng đc đánh giá.
Quản lý/ Giám sát hoàn thiện mẫu và bàn bạc với ng duyệt đánh giá ---> Ng đc đánh giá đưa xác nhận và đưa ra ý kiến ---> Quản lý/ Giám sát đưa bản đánh giá cho ngừoi duyệt xem xét và ký ---> gửi cho Bp nhân sự.
2. Thu thập dữ liệu
Những lỗi thường gặp khi đánh giá:
- Chuẩn mực không đầy đủ, không rõ ràng và nhân viên k hiểu những chuẩn mực đó.
- Đánh giá dựa vào cảm tính.
- Thiếu dẫn chứng,
- Không xây dựng kế hoạch triển khai theo dõi
- ....
Nói chung, để làm công tác đánh giá phải hết sức cẩn thận bạn ạ vì liên quan đến nhiều người. Như mình đã nói ở trên chắc chắn sẽ gặp phản ứng từ một số cá nhân không hợp tác. Ngoài ra, nếu làm không tới sẽ gặp kết quả không như mong đợi. Mình nghĩ, nếu bạn chưa biết chút gì về quy trình đánh giá nhân viên có lễ nên đi học một khóa ngắn hạn, chắc vài buổi thôi bạn sẽ có những khái niệm cơ bản về việc này và kết quả sẽ tốt hơn nếu cứ tự mày mò.
Chúc bạn thành công.
06:42 CH 05/06/2011
Mọi người nghĩ gì khi con gái xăm mình
Mình có đứa bạn nó đi xăm một hình ở sau gáy, lúc mặc áo hai dây nhìn cái hình xăm đấy cũng phong cách phết. Lúc nào nó buồn buồn lại thèm di xăm thêm cái hình nữa hihi...
Mình thì thấy săm thế cũng đâu có sao, mỗi người sở thích nó chả nói lên nhân phẩm, nhân cách hay ngoan hư ở đây. Chỉ có điều nếu săm thì chọn hình mang tính nghệ thuật và đẹp mắt chút là được chứ tùy hứng săm ba lăng nhăng lên rồi sau này muốn bỏ đi thì khổ lắm.
Nhiều khi đi đường nhìn thấy hình săm đẹp cũng thấy thèm thế nhưng chưa đủ can đảm săm vì sợ đau.
07:09 CH 04/06/2011
Ăn trưa ở công sở
Vụ ăn trưa ở văn phòng thì cơ quan mình thực hiện chính sách ngon, rẻ, tiết kiệm bằng cách mang cơm từ nhà đi mấy năm nay rồi và đã thành một thói quen nhất là trong tình hình giá cả tăng kinnh khủng như hiện nay thì thấy thực sự có thể tiết kiệm đựoc một khoản. Cứ tối đến là mình để riêng một suất của mình cho bữa trưa hôm sau vào sắn hộp và sáng hôm sau cứ thế xách đi thôi. Hôm nào mà hết cơm thì bác giúp việc nhà mình sáng ra dậy sớm nấu và chuẩn bị thức ăn cho mình. Trưa đến là chị tạp vụ mang cơm của mọi ngừoi ra cho vào lò vi sóng quay và chuẩn bị bát đũa là ale hấp mọi ngừoi ríu rít ra ăn và trò chuyện rất vui vẻ. Mỗi người một món nên bữa ăn rất phong phú thức ăn. Đặc biệt có món nào ngon và lạ là lại học công thức nấu của nhau hahha... Vui lắm các mẹ ạ. Mình thích nhất bữa trưa ở cơ quan vì mọi ngừoi có khi bận rộn công việc cũng chưa chắc đã thường xuyên nói chuyện gia với nhau nhưng trong giờ ăn trưa mọi người có dịp nói chuyện tạo không khí gần gũi, thân mật giữa đồng nghiệp với nhau.
06:46 CH 04/06/2011
Mỗi tháng các mẹ tiết kiệm được bao nhiêu tiền ?...
Chào các Mẹ,
Mình chia sẻ cách tiết kiệm tiền của nhà mình như thế này. Mình lấy chồng năm 2003. Lúc cưới xong hai vợ chồng có khoảng 15tr (bao gồm tiền bố mẹ cho và vàng cô dâu được bố mẹ hai bên tặng đấy ạ). Tích cóp khoản tiền đó mình không dám tiêu gì và mang đi gửi tiết kiệm. Đến lúc nhà chồng xây nhà ở quê anh xã nhà mình thích lắp sàn gỗ nên quyết định đầu tư lắp sàn gỗ cho bố mẹ ở quê thế là khoản tièn dành dụm của hai vợ chồng cũng hết luôn :Sad:
Từ năm 2003 - 2005: Hai vợ chồng làm đồng nào tiêu hết đồng đấy chả tích cóp được gì cả vì lương của mình hồi đó thấp lắm chủ yếu anh xã làm là chính. Cộng thêm đẻ con nữa nên càng không có khái niệm có tiền tiết kiệm. Cũng may nhà mình khôgn phải đi thuê nhà chứ không cũng mệt lắm.
Từ năm 2005 đến 2008: Đây là khoảng thời gian đánh dấu bứoc thay đổi của nhà mình. Cuối năm 2005 mình xin vào làm việc cho một Công ty CK nên thu nhập gia đình có khá hơn chút. Cộng thêm thỉnh thoảng được mua CP ưu đãi do Công ty cho mua và buôn bán chứng khoán nữa nên nhà mình mua đc con xe Mazda cũ khoảng hơn 300tr. Tiền tiêu thì cũng khá thoải mái vì hồi đó kiếm tiền bằng CK dễ lắm. Nhưng có đồng nào thì lại cho vào CK hết nên cũng k có khái niệm một tháng tiết kiệm đựoc bao nhiêu mà chỉ tính toán xem mình lãi bao nhiêu và tổng tiền hiện nay mình có là bao nhiêu (kiểu ngồi kê CP ra rồi nhân với tiền ý, "đếm cua trong lỗ" mà).
Năm 2008, anh xã nhà mình đòi đổi xe thế là có bao tiền bán chứng khoán đi hết và dồn tiền vào mua con xe hết 530tr. Thế là vay ngân hàng khoảng 200tr để tậu xe.
Cuối năm đấy hai vợ chồng được thưởng cộng với vài chục tiền thừa thế là dồn tiền vào mua đất ở tít Hòa Lạc hết 130tr (tính đến giờ thì miếng đất đó gấp 10 lần rồi các mẹ ạ).:Laughing:
Năm 2009: Nhà mình cứ ki cóp trả nợ tiền vay ngân hàng và cũng chỉ để ra đựoc chút chút thui chả đáng bao nhiêu. CK thì đì đẹt nên mình nhảy ra khỏi TT luôn (cũng may chứ khôgn lại mất hết) và sau đó thì quyết định định xây nhà.
Hai vợ chồng lại nháo nhác đi vay tiền đáo hạn ngân hàng và ông bà nội cho 200tr để xây nhà. Số còn lại bọn mình phải lo. Thế là đáo hạn ngân hàng và làm thủ tục vay 300tr nữa cộng với vay họ hàng được khoảng 100tr cộng với vài chục triệu của mình để xây nhà. Mà xây nhà dự kiến một đằng thì nó tăng lên một con số khác. hic hic.. nhưng cũng may mà vẫn xoay sở được. Cuối cùng thì cái nhà cũng xây xong vào cuối năm 2009 và nợ thì lên đến gần 500tr. :Sick:
Năm 2010: Cả năm đó đi trả nợ. Do mình vay thấu chi nên có bao tiền mình gửi vào TK hết chỉ giữ lại một phần chi tiêu thui. Và kết quả là sau gần một năm miệt mài trả nợ thì đến cuối năm khoảng vay 300tr của ngân hàng còn lại 160tr. Nhưng vì là thấu chi nên chỉ được vay 1 năm thôi và Ngân hàng yêu cầu thanh lý HĐ cho vay.:Crying:. Lại đôn đáo đi vay tiền. Cũng may chồng mình kiếm được một ngân hàng cho vay khá dễ và vay tín chấp đựoc 200tr đáo hạn ngân hàng kia và tiếp tục hành trình trả nợ. Số tiền còn lại mang đi trả nợ mộ phần cho ngừoi quen.
Năm 2011: Chồng mình nảy sinh ý tưởng mua đất ở Hòa Lạc chờ cơ hội bầu cử xong thì đất sẽ tăng giá. Thế là bán xe oto đựoc 520tr và mua đất hế 600tr. Lại đi vay tiếp để bù vào tiền thiếu. Cũng may vợ chồng mình mua đựoc khoảng 1 tháng thì cò đất ở đó đt báo có ng trả cao hơn và có muốn bán không. Tính ra giá họ trả chênh lệch được khoảng 200tr. Còn miếng đất cũ thì có ng tìm vào tận nhà hỏi mua.
Nghe thì hoành tráng thế có tí tiền đầu tư vào đát cát nhưng gần 8 năm nay vợ chồng mình quay cuồng với tiền nong và tính đến giờ vợ chồng mình vẫn còn nợ vài trăm triệu nữa.
Các mẹ hỏi một tháng tiết kiệm đựoc bao nhiêu tiền thì mình thấy chưa bao giờ mình có khái niệm tháng này dành dụm đựoc 5tr hay 10tr để bỏ lợn hay gửi ngân hàng hoặc đi mua vàng cả. Mình cứ bị theo cái guồng quay đi trả nợ ngân hàng mãi gần 8 năm nay. Nhiều khi cũng thấy mệt lắm ý nhưng cũng thấy vui vì hai vợ chồng đều cố gắng hết sức vì gia đình thân yêu. :Rose::Rose::Rose:
11:21 SA 03/06/2011
Các mẹ có giấu chồng ko?
Mình đồng ý với Mecubi. Chỉ chưa nói thui :)
06:10 CH 13/03/2009
Trường Thực nghiệm - Hà Nội
Em cũng đang định cho con gái học trường Thực Nghiệm. Sau khi tham khảo nhiều người thì thấy mọi người khen trường Thực Nghiệm về cách giáo dục và phương pháp dạy lắm. Em rất thích phương pháp dạy học ở trường Thực Nghiệm nhưng không hiểu đầu vào có khó không và học phí ở đây có cao không? Có mẹ nào biết cung cấp thông tin cho em với.
:Rose::Rose::Rose:
04:41 CH 13/03/2009
Nhật ký
Chúc mừng chị nhé Tiểunhi. Chúc con gái hay ăn chóng lớn (trôm vía :) ). :Rose: :Rose: :Rose: :Rose: :Rose: :Rose: :Rose: :Rose: :Rose:
12:37 CH 25/04/2008
Diary
Đọc bài viết của Bố Chip mình thấy xúc động và thương cho bé Chíp. Bé còn quá nhỏ để phải chịu những thiệt thòi về tình cảm. Ở lứa tuổi này Chip cần được sự quan tâm của bố mẹ hơn ai hết, vậy mà Chip bị gửi sang Bà Trông Trẻ suốt ( có lúc cả đêm nữa). Tội nghiệp Chip quá.

Đọc tâm sự của bạn mình thấy cả bố và mẹ Chip đều chỉ quan tâm tới cái Tôi của mình mà không quan tâm tới tình cảm của đứa con mà mình đã sinh ra. Thương Chip quá.

Đã có rất nhiều người hỏi về mẹ Chip và mối bất hòa của hai bạn nhưng đều không nhận được câu trả lời. Vậy mâu thuẫn này là do ai? Bố hay mẹ Chip? mà điều này đến giờ có còn quan trọng nữa không? chỉ tội nghiệp con trẻ vô tội thôi.

Hãy cố gắng lên Bố Chip ạ. Cuộc sống còn dài và trước mắt bạn phải lo sao cho cuộc sống của bé Chip thật đầy đủ để bù đắp lại cho bé những thiệt thòi mà bé phải gánh chịu dù cho có những thứ vật chất không thể đem lại được. Nhưng mình tin rằng bé sẽ hiểu được tình phụ tử của bạn dành cho bé. Mạnh mẽ lên nhé, Bố Chip.:Rose:

Cs gvfk gflh';fgjlhg j'g;l'hlj C
23,Apr2007
Chíp sốt đến hôm nay là 02 ngày. Con sốt nhưng rất nghịch, sáng dậy đưa con sang bác bán hàng gần nhà mua bún cho con ăn, dỗ con mãi mà con cũng chỉ ăn được vài miếng. Nhìn đồng hồ đã 9h15'' sáng, lại như mọi ngày, lại tất bật với những đồ lỉnh kỉnh thức ăn đường sữa mang con sang nhà bà trông trẻ. Dắt xe đi làm , xuốt dọc đường nghĩ thương con, ốm bố mẹ cũng không ở nhà trông con, biết là con sang bà trông trẻ con sẽ không thích, ôi cuộc sống...
06:59 CH 05/04/2008
Nhật ký
Chị Tiểu Nhi ơi, dạo này chị sao rồi? Sức khỏe của chị và em bé vẫn tốt chứ? Lâu rồi không thấy chị viết tiếp? Không biết có chuyện gì xảy ra với chị không nữa? Hy vọng mọi điều tốt đẹp sẽ đến với chị và các cháu. Mạnh mẽ lên chị nhé. :Rose:
Ngày 27.03.2008

Sao càng ngày càng mệt hơn thế nhỉ. Công việc chồng chất lên làm mãi sao chẳng thấy ít hơn đi nhỉ.
Tối qua hai mẹ con ôm nhau ngủ. Con trai thơm khắp mặt mẹ và nói com yêu mẹ lắm. Mình cũng ôm con và nói " mẹ yêu con kinh khủng" con trai giãy lên " không kinh khủng đâu" mình lại bảo " mẹ yêu con khủng khiếp" con trai cũng lại nói" không khủng khiếp đâu" mẹ cười bảo " mẹ yêu con cực kỷ" lúc đấy con mới hài lòng và cười sung sướng. Buồn cười thật con bé tí thế mà đã biết cái từ kinh khủng và khủng khiếp là không hay rồi. Đã bao lâu rồi chỉ có hai mẹ con nằm ôm nhau ngủ thế rồi nhỉ. Thỉnh thoảng con cứ ôm cái gối của bố và nhắc " sao bố lâu về thế nhỉ". Ừ câu đây mẹ cũng muốn nói lắm con à, nhưng mẹ cố gắng không nhắc nhiều sợ bố nóng ruột.
Mấy hôm nay mình cứ xa gần với MC chuyện thuê người giúp việc vì mình sắp sinh nằm 1 chỗ. Nhưng MC có vẻ không muốn thế, quả thật khó quá đi mất. Có thì hơi thừa mà không có thì thiếu quá. Như hôm nay cũng thế bà đi tập văn nghệ nên ko đón được cháu, gọi điện bảo mình về đón. Đang giờ làm phải về đón con xong hai mẹ con lại quay lại cơ quan để mẹ làm tiếp. Khổ thân con trai phải lủi thủi với mấy cái ghim, cái kẹp giấy. Rồi phải ăn bánh đợi mẹ đến 6h30 hai mẹ con mới về nhà được. Sao bà không nghĩ nếu có người giúp việc thì con mình sẽ không phải lang thang như thế nhỉ. Mình cũng cố phân tích điều hơn lẽ thiệt lắm rồi nhưng bà vẫn cứ im lặng, như thế có nghĩa là không đồng ý. Đành chờ chồng về để xin thêm 1 phiếu thuận vậy. Mong chồng chóng về quá. Thời gian sao có lúc nhanh sao có lúc chậm quá thế.
10:45 SA 02/04/2008
c
Chau anh va me
Bắt chuyện
820Điểm·2Bài viết
Báo cáo