images
Thịnh hành
Cộng đồng
Bé yêu - Mẹ có quà cả nhà đều vui
Thông báo
Đánh dấu đã đọc
Loading...
Đăng nhập
Bài viết
Cộng đồng
Bình luận
Những quyết định theo bạn cùng năm tháng!
Bạn chủ topic như nói hộ lòng mình í nhỉ .Mình cũng 30 , cũng đang đau đầu vì cái quyết đinh thời học đại học, sau 6 năm đi làm mình nói thật là mình chán lắm rồi mà chả biết chuyển sang nghề gì bây h. Sau này con gái mình mà theo nghành kỹ thuật là mình từ luôn , huhu , bạn đại học của mình có mấy đứa con gái mà cứ hễ gặp nhau là kêu chán , kêu đi nhầm nghề , học đã vất vả , làm việc cũng vất vả mà lương thì k cao như các bạn nghành khác , cũng chả mong tiến thân được với nghề.

Dạo này báo chí hay đề cập đến vấn đề "Phụ nữ và áp lực trong công việc, cuộc sống". Hình như "chán nghề" cũng là 1 áp lực của chị em mình thì phải. Nhiều khi mình rơi vào tình trạng: sáng thì không muốn dậy đi làm, ở cty chỉ mong hết giờ để đi về, ở nhà thì muốn đến công ty để khỏi phải lo lắng đủ chuyện linh tinh... Vòng tròn lẩn quẩn. Khâm phục và ganh tị với những ai chọn đúng con đường mình yêu thích! :Crying:
05:53 CH 02/07/2010
Những quyết định theo bạn cùng năm tháng!
Các chị ơi , đọc bài của các chị em thấy thật là sâu sắc . Em cũng đang đứng trên sự lựa chọn về nghề nghiệp ạ . Ước mơ của em là cô giáo , ngày thi đại học em quyết định chọn trường Quốc gia, trượt . Năm thứ hai do thiếu tự tin em thi vào dân lập . Ngày tốt nghiệp em cũng phải đứng giữa sự lựa chọn làm phiên dịch hay cô giáo , nhưng với tấm bằng dân lập những mối quan hệ xã hôi không đủ giúp em , em lại quyết định đi học cao học để thực hiện ước mơ sư phạm . Và bây giờ khi trở về em lại đang rối như mớ bòng bong khi phải lữa chọn nghề nghiêp. 26 tuổi không có chút kinh nghiệm đi phỏng vấn ở các công ty đều bị loại , em không thể hiểu nổi tại sao hàng ngày vẫn đi dịch bài giúp bạn ở công ty nước ngoài mà chính em thì cứ trượt phỏng vấn liên tục . Em muốn đi theo con đường sư phạm nhưng nó cũng chẳng hề đơn giản , muốn đi dạy đâu có phải cứ chìa bằng cấp ra là được nhận. Chị chủ top có nói "cứ tự hỏi liệu có muộn và có nên không? Mình chỉ sợ lại tiếp tục phạm sai lầm. ", đó cũng là điều mà em đang hối hận vì giá như ngày đó , cầm tấm bằng đại học và đi làm , có thể giờ đây cuộc đời em đã khác .

Mình hiểu tâm trạng của bạn! Rất nhiều người hiện nay đang có tình trạng tương tự như vậy: học mà không hành. Các nước tiên tiến rất chú trọng vào vấn đề kỹ năng thực hành cộng với thế mạnh bản thân, vì vậy, công nghệ khoa học của họ phát triển vượt bật. Bạn đừng nản chí! Bạn có thể làm một việc gì đó cho riêng mình, hoặc nhờ các mối quan hệ giới thiệu 1 chỗ làm phù hợp, tạm thời chấp nhận 1 mức lương không cao để đổi lấy kinh nghiệm. Vì bạn bắt đầu hơi trễ hơn người khác, nên bạn hãy xác định rõ con đường bạn sẽ đi, xác định rõ động lực, điểm mạnh, năng khiếu và lĩnh vực chuyên môn của bạn và kiên trì theo đuổi. Bạn chỉ mới 26 tuổi, còn cả một quãng thời gian dài phía trước. Có người còn bắt đầu ở tuổi 40 nữa đó. Cố lên nhe!
04:38 CH 30/06/2010
Những quyết định theo bạn cùng năm tháng!
Cảm ơn bạn dành những từ ngữ rất tốt đẹp cho mình. Cá nhân mình nhận thấy rằng việc tận dụng ưu khuyết điểm để biến thành giá trị phù hợp với cv là một việc rất quan trọng. Mình may mắn vì ngành mình đam mê theo đuổi lại có những giá trị phù hợp với mình.
Mình lấy một ví dụ nhé, trước giờ mọi người thường chê mình là sống quá thật thà nên thường bị thua thiệt. Mình cũng thấy thế thật. Nhưng từ khi bắt đầu làm trường mới nhận ra rằng sống thật thà có điểm lợi vô cùng, nó giúp giữ gìn các tiêu chuẩn chất lượng dịch vụ GDMN cung cấp tới cho phụ huynh. Và điều đó tạo nên giá trị khác biệt của mình. Hoặc "yêu hết mình" cũng là một nhược điểm rất lớn của mình, nhưng đối với đối tượng là những đứa trẻ con nhỏ xíu ngây thơ thì nó lại trở thành một nhân tố khẳng định giá trị của toàn tổ chức, vì dưới quyền mình không một giáo viên nào dám đi ngược lại các nguyên tắc yêu thương trẻ của mình cả.
Trường của mình cũng nhỏ xíu thôi, tên nó là BEEs' Daycare.

Nếu ai cũng biến điểm hạn chế của mình thành thế mạnh như Giangbee, mình tin chắc người đó sẽ sớm đạt được thành công. Điều quan trọng là phải xác định được mình mạnh ở điểm nào và hạn chế ở điểm nào. Trường của bạn có thể nhỏ như bạn nói, nhưng đó là công sức và sự nỗ lực của chính bạn! Cũng nên tự hào lắm chứ! Chắc chắn sẽ tham khảo thêm thông tin về trường BEEs' Daycare, và tư vấn cho vài người bạn :-)
11:00 SA 29/06/2010
Trong Kinh Doanh Không Có CÁI TÔI Của Bạn, Hãy Để...
Hihi, đấy là mình ví dụ thế, chứ mình cũng chưa bị mắng chửi tơi bời hoa loa kèn bao giờ, chỉ thỉnh thoảng nhắc nhở nhẹ nhàng thôi (chắc vì ưu tiên mình là gái nên sếp cũng không nặng lời), tuy nhiên gái thì tính tự ái càng cao, nhất là khi sếp nhắc không đúng thì mình rất bực mình, tuy nhiên mình không thích đôi co, vì chả có mấy sếp tự nhận mình sai bao giờ, nên mình cứ nhẫn nhịn thôi. Dù sao khi cơ hội đến mình có thể ra đi thì mình vẫn sẵn sàng ra đi. Còn lúc nào phải nhịn thì vẫn cứ phải nhịn.

Mình thấy bạn vừa là mẫu người vừa biết "nhẫn" vừa "có quyết tâm" phải không? Sự quyết tâm ở đây không phải "muốn là phải bằng mọi cách làm cho được NGAY LẬP TỨC", mà phải biết "chờ cơ hội". Mình nghĩ là bạn đang tận dụng thế mạnh của bạn?
09:42 SA 25/06/2010
c
Cayngodong
Bắt chuyện
569Điểm·1Bài viết
Báo cáo