images
Thịnh hành
Cộng đồng
Webtretho Awards 2025
Thông báo
Đánh dấu đã đọc
Loading...
Đăng nhập
Bài viết
Cộng đồng
Bình luận
Khi trong túi chỉ còn 200k.
Ngày mai được một công ty mời đi phỏng vấn với mức lương 30 triệu 1 tháng công việc trong khu công nghiệp. holy, thật sự tớ giã từ sự nghiệp làm việc đỉnh cao, đói rách ntn, không biết còn tự tin để đứng trước nhà tuyển dụng mà chiến thắng trước các ứng viên khác nữa không. Trong lòng tự nhiên thấy bâng quơ, cảm giác crazy thật.
06:57 CH 03/04/2012
Khi trong túi chỉ còn 200k.
Mình đã trải qua một tai nạn khủng khiếp với một cái chân tàn phế và không thể đi được, nhưng mình vẫn tìm được việc vì mình có niềm đam mê bán hàng, mình làm sales, bán hàng cho các tập đoàn siêu thị nước ngoài, tối về dịch truyện Tàu, cuối tuần viết tiểu thuyết, mình làm không bao giờ hết việc. Nhiều lúc tưởng như chẳng còn gì cả ngoài một tấm thân tàn mình mới phát hiện ra, vốn tiếng Hoa mình rất khá có thể dịch tiểu thuyết, ngoài ra sau những gì mình trải qua mình lại có cảm xúc và viết được một câu chuyện làm rung động nhiều người vì mình đã vượt qua mặc cảm đớn đau, tủi thân để tự tin ngẩng cao đầu mình tàn nhưng không phế. Mình vẫn được sếp khen thưởng và động viên mặc dù mình phải đi lại rất khó khăn với cây nạng làm bạn. Mình đã từng khóc bao nhiêu đêm để suy nghĩ làm gì để sống khi không còn đôi chân và mình đã gặp trên mạng rất nhiều người bạn bị bại liệt, ngồi xe lăn nhưng vẫn có thể kiếm tiền bằng tri thức của mình. Kiên trì, nhẫn nại và không từ bỏ sẻ giúp bạn chủ top thành công cũng là lời khuyên mình dành cho bạn.

Mỗi người đều có khó khăn riêng. mình hiểu với SWOT của mình hiện nay, tuy không khốc liệt như của bạn, nhưng cũng có đặc điểm riêng, mình đã 'run out of cash for a long time', một điều tối kỵ trong quản lý tài chính. Và nó khốc liệt hơn mình nghĩ, một bài học thật cay đắng không dễ dàng revive trong 1-2 tháng tới.
06:29 CH 03/04/2012
Khi trong túi chỉ còn 200k.
Đọc cmt này là thấy chủ Topic " dở dở ương ương " rùi,mình là "nhân tài " mà NTD không biết khám phá thôi.Topic ngày càng loãng mà vẫn nhiều người quan tâm thật.Không biết bạn Rồng đói thật không ( hay kêu ca để câu view thì không biết )chứ như bạn nói thì đã có kinh nghiệm làm viêc rồi thì chắc phải có quan hệ đồng nghiệp,đồng môn chứ,họ giúp bạn có việc tôi nghi là đơn giản.
Sông có khúc,người có lúc, vấn đề sống làm sao để luôn có mqh bạn bè,đồng nghiệp vì ít nhất họ không cho mình Tiền nhưng họ cho mình công việc bạn a.Tôi đã có lúc cũng rất khó khăn ( năm 2009 cũng là năm khủng hoảng KT như bây giờ )cũng đã ăn mỳ tôm 1 tuần liền ( tự trùng phạt mình thôi ) và phải quyết định là : làm tiếp công việc hiện tại hay quay về công việc cũ.Thời điểm đó kiếm việc và vị trí như tôi đã tùng làm là không dễ,khi tôi nhờ đồng nghiệp cũ ( cả Nv cũ của mình ) họ rất vui vẻ giới thiệu và chỉ hỏi : Anh/Em có thực sự quyết tâm làm không? Còn nhiệt huyết để làm nghề "vất vả" này không? Công việc chỉ thế này,lương thế nọ thôi,không được như trước đâu.
Rất may là mình gặp lại đồng nghiệp cũ,họ bắt đầu xây dựng hệ thống kinh doanh cho một Cty nho nhỏ và rủ mình về làm cùng,đến giờ này thì Cty cũng không nhỏ nữa rồi ,đã có chi nhánh cả 3 miền Bắc,Trung,Nam.
Tóm lại là,thay vì ngồi kể lể thì phải ra đường kiếm việc để tồn tại đã,chứ ngồi mà tưởng niệm lại cái đã qua có giúp ích gì đâu trong giai đoạn khó khăn này ( và có thể còn khó nũa nhé,mọi thứ đều tăng giá,kể cả Mỳ tôm )
P/S : Bạn Rồng và bạn nữa đã chê mình khắt khe trong việc nhận CV.Bạn đã gửi hơn 200 cái Cv và đã được Pv thì chắc chắn NTD cũng sẽ nói cho bạn biết tại sao họ chọn Cv của bạn Pv mà không chon người khác.Đó là kỹ năng cơ bản của mỗi Ứng viên khi tìm việc mà.

Bạn không cần mỉa mai mình vậy. Để rơi vào hoàn cảnh này mình thật sự mất thế trong thương lượng với các đơn vị tuyển dụng, đặc biệt là những đơn vị tuyển dụng với các nhân viên làm việc quá máy móc đến độ chả thèm có cái feedback nào cho CV của mình khi họ từ chối cả (khiến có cảm giác họ làm ăn kiểu chụp giật). Trường hợp của mình h đã chán ngấy với việc chuẩn bị CV rồi. suốt ngày nhìn vào cái đám thông tin cá nhân của mình mà phát ngán.
06:27 CH 03/04/2012
Khi trong túi chỉ còn 200k.
Thứ nhất, bạnh đứng ở góc độ của bạn, thì cảm thấy mọi người cmt "như thể" - điều đó có nghĩa cảm nhận của bạn chưa chắc đúng. Vậy mà cmt trước, bạn đã nói cái câu
Có khác nào bạn đã vội vàng khẳng định mọi người định giúp bạn với ý nghĩa làm từ thiện??? Nếu bạn không thích, nếu mình là bạn, mình sẽ nói đơn giản hơn là cảm ơn tấm lòng của mọi người, nhưng mình mở top lên với mục đích chia sẻ, và không có ý định nhận sự trợ giúp tài chính từ bất kì ai, vì lí do abcd......
Chuyện chêm tiếng Anh vào, tớ cảm thấy không hay, có thể là tớ khó tính thôi :). Bản thân tớ cho rằng nếu không thực sự quá khó để diễn đạt bằng tiếng Việt, thì nên dùng tiếng Việt chuẩn. Lí do thì tớ cho rằng đó là 1 cách tôn trọng người đọc thôi, bởi không phải ai cũng biết Tiếng Anh mà.
Tớ dũng đọc trong wtt khá nhiều, và cảm thấy rất thích những cmt có từ tiếng Anh nhưng sau đó, người viết có nói rõ là dùng từ đấy vì tiếng Việt khó diễn đạt quá :).
Còn cụm từ WTF bạn dùng - có lẽ mình cũng chỉ hiểu được đúng nghĩa của nó...trong tiếng Việt thôi, chẳng cách nào hiểu rõ hơn được
Mình cảm thấy có thể hiểu được những điều chủ top đang trải qua, có thể cảm nhận được cảm giác của bạn, sự tự tin của bạn, trải nghiệm của bạn. Có điều mình thấy thứ nguy hiểm nhất bây giờ chính là thái độ và tâm trạng của bạn đã. Mình tin rằng 1 cách vô thức, sự nông nóng, tâm trạng chán nản, và sự hoài nghi.....của chính bạn ảnh hưởng rất nhiều đến việc bạn tìm được 1 công việc mới :).
Nếu mình là bạn, khi tin tưởng ở năng lực của mình, ở khả năng của mình, thì điều đầu tiên mình làm sẽ làm tìm cách để mình có thể sống ổn trong lúc khó khăn này, rồi sẽ bình tĩnh xem lại vấn đề của mình nằm ở đâu khi nộp khá nhiều hồ sơ mà ko được gọi đi phỏng vấn, và phỏng vấn rồi thì vẫn bị loại...... trong khi mình có kinh nghiệm, có kiến thức, và có đủ sự khôn khéo, đủ kĩ năng..... Một khi bạn đã nhìn ra vấn đề, khắc phục được nó, thì được tuyển dụng vào 1 vị trí phù hợp với bạn là chuyện chắc chắn.
Thêm 1 điều nữa, vay tiền chẳng có gì là xấu hổ, nhục nhã...nếu mình sử dụng món tiền đó vào mục đích chính đáng, và sẽ trả lại cho người ta đúng hẹn.


Trong comment của bạn có một điều đúng duy nhất: tớ cần có việc ngay, cần có việc làm để kiếm tiền ngay, không tớ không chịu nổi nữa rồi. Haizzz, vấn đề là các hồ sơ gửi đi đều mất rất nhiều thời gian mới xử lý xong. Không hiểu các bộ phận nhân sự chết tiệt họ làm gì nữa. điên tiết ghê.
Mà cái loại công việc ra tiền ngay keyword là gì ấy nhỉ để mình search google.
06:11 CH 31/03/2012
Khi trong túi chỉ còn 200k.
Nói chung chủ top là người ... hix.
Bao nhiêu người góp ý với những ý tốt mà ko hề có lấy một lần thank cho bất cứ ai, chỉ biết ngồi than thở thôi, hix.
Cho nên mình thấy cũng ko có gì lạ cả!

Do ít thời gian bạn ạ, có thực sự quá quan trọng cái nút thank đấy không. Tớ chỉ có một chút thời gian tranh thủ ra internet buổi sáng và phải tận dụng nó bạn à. Than thở vì tớ rất chán nản rồi. Lúc này đây mới biết điều gì đáng quý và không đáng quý. Một bài học lớn cho cuộc đời mà không biết có đứng dậy được không nữa.
04:59 CH 30/03/2012
Khi trong túi chỉ còn 200k.
Khi sống hời hợt và suy nghĩ bi quan thì đều đắm chìm quanh quẩn với khó khăn của mình.
Có thể trên web này chủ top chưa thể hiện hết mình nhưng qua những gì đã có thì ở góc độ tuyển dụng sẽ không tuyển chủ top. Vì vài lý do sau:
- Mức độ định hướng cho công việc muốn tìm kiếm không cao (Thái độ hời hợt,không có mục tiêu rõ ràng và không có sắp xếp thứ tự ưu tiên cho sự lựa chọn của mình, sự chăm chút để tìm kiếm công việc không nhiều).
- Chưa năng động, thiếu thông minh, sáng tạo (Việc giới thiệu bản thân và tiếp cận nhà tuyển dụng không tốt - 200 CV không có người phỏng vấn - mặc dù số liệu này có vẻ phóng đại nhưng cứ cho rằng nó thực tế thì nó cũng không nổi trội. Hầu hết các nhà tuyển dụng kiếm CV trên mạng đều đọc mỗi ngày cả vài chục đến vài trăm hồ sơ. Những hồ sơ sơ sài không lọt vào mắt quá 5 giây. Có rất nhiều hồ sơ không hề có điểm nhấn nào và cung cấp thông tin rất ẩu. Hơn nữa, ứng viên không biết không khéo đưa cái địa chỉ e-mail hay điện thoại vào những mục không bị ẩn với nhà tuyển dụng nên dù có thấy hồ sơ cũng không có cách nào liên hệ với ứng viên, trừ khi là đăng ký trả tiền cho nhà cung cấp. Không phải doanh nghiệp nào cũng sẵn lòng trả tiền kiếm hồ sơ ứng viên. Và đừng quên, chính trên webtretho này cũng có nhiều nhà tuyển dụng đang đọc CV của bạn).
- Hành động không kiên định, thông tin thiếu nhất quán. (Trong một bài viết thì nói ngồi chờ 15 ngày nữa có lương, bài sau lại kêu chờ đi phỏng vấn).
- Tư duy thiếu tích cực (than phiền và tâm sự thì đến 25 trang rồi. Tuy nói luôn lạc quan nhưng trong ngôn ngữ, cảm xúc không thể hiện được tư duy tích cực thực sự).
- Kỹ năng giao tiếp chưa tốt (giao tiếp thiếu hiệu quả, ít lắng nghe và suy ngẫm, ít nghĩ đến đối tượng đang trao đổi với mình)
- Hành xử chưa khôn khéo. Hầu hết các ứng viên đều được hỏi về lý do nghỉ việc với nhiều thái độ khác nhau của nhà tuyển dụng. Cũng rất nhiều bạn thật thà trả lời vì điều kiện hoặc môi trường làm việc ở nơi cũ chưa tốt. Đó không phải là câu trả lời thiếu khôn ngoan. Nhưng không phải lúc nào cũng phù hợp. Nhà tuyển dụng cũng rất đa dạng và mỗi cây mỗi hoa, mỗi nhà mỗi cảnh. Có thể gia cảnh của công ty tuyển dụng cũng vậy. Khi đi phỏng vấn, đừng chỉ là người trả lời và xin việc. Phải chủ động quan sát và nắm bắt tình thế. Phải hiểu người phỏng vấn đang làm gì với mình. Đừng quên dò xét về công ty thông qua quah sát và trao đổi với người phỏng vấn. Đánh giá được tình hình công ty thì sẽ có câu trả lời phù hợp. Khi ứng viên có nhu cầu về môi trường làm việc tốt thì hoặc là ứng viên thuộc tuýp thích hưởng thụ, hoặc là ứng viên có mức nhu cầu cao về thăng tiến. Cách trả lời và trình bày của ứng viên rất quan trọng để nhà tuyển dụng đánh giá ứng viên. Hiện nay, hầu hết ứng viên đều chưa đủ năng lực vượt trội cho nên nhận thức, tinh thần và thái độ của ứng viên cực kỳ quan trọng.
==> rất khó trông cậy để làm việc ổn định hoặc làm việc lớn.

Có mấy ý với comment của bạn vì nó làm mình hơi bực mình. Về vấn đề tuyển dụng nhé. 1- Tôi thấy bạn hiểu sai bản chất của vấn đề tuyển dụng rồi, đòi hỏi như bạn thật nực cười. Tuyển dụng đơn giản là một giao ước dân sự giữa bên có nhu cầu cần sử dụng lao động để đảm trách công việc theo yêu cầu. Tức là ông A có công việc B với các đặc điểm xyz cần phải giải quyết, ông B thấy có thể làm được công việc B thì thương lượng với ông A và lập hợp đồng lao động. Thế thôi.
Bản chất chỉ có thể và chả liên quan gì đến việc kiên định không kiên định mà bạn nói cả.
2- Mình đủ kỹ năng và khéo léo để thiết kế một CV ấn tượng và đầy đủ thông tin về cá nhân. Huống hồ nhiều lúc phát điên vì mình đã có một cái CV làm sẵn ngon hơn cái CV mẫu ngu ngốc của một số công ty, đơn vị, bắt điền theo mẫu sẵn vì mất thời gian. Bạn dựa vào đâu mà bảo là không thông minh sáng tạo.
3-THan phiền thì làm sao? Chả liên hệ gì với tư duy tích cực hay tiêu cực cả. Có muộn phiền thì mới phải than... chả nhẽ không được?
4- Thực sự chả biết nói gì với bạn về việc hành xử chưa khôn khéo cả. Bạn viết dở quá.
Về hơn 200 cái CV là điều có thật, nếu cần thì mình có thể printscreen từ Vietnamworks ra nhưng không cần. Còn số này khiến mình giật mình bởi nó là một con số khá lớn, quan trọng hơn, nó đang phản ánh trạng thái thị trường lao động đang rất rất khó khăn nói chung như vậy đối với mình sẽ còn nhiều khó khăn nữa, và mình phải cố gắng trân trọng từng cơ hội nhỏ để vượt qua hàng trăm ứng viên khác, mình không ngờ bạn lại nhìn nhận con số này theo hướng khác.
Qua cách lập luận của bạn biết rằng bạn không phải là nhân sự giỏi. Việc làm nhân sự là việc đặt niềm tin vào con người, đặt vào đúng chỗ, công việc phù hợp. Những người xem mặt bắt hình dong như bạn chỉ nhận được những người hời hợt mà thôi. Tôi là người làm việc tận tụy, cống hiến, và sẽ rất khó chịu khi làm việc với bạn và chắc chắn không bao giờ tôi cùng những người như vậy chung vai gánh vác khó khăn cả. Quan điểm là của mỗi người.
04:49 CH 30/03/2012
Khi trong túi chỉ còn 200k.
Một lần mình rơi vào thế tuyệt vọng là cách đây 7 năm lúc đấy chả có bằng cấp gì cả, chẳng có xu khỉ nào trong người, cơ cực đến khó tả. Mình đi khắp nơi tìm việc, việc chân tay, chạy bàn, bốc vác thôi, đi bộ 20km rạc cả cẳng, cứ thấy hàng quán nào là chạy vào xin làm chân chạy ban rửa bát, trời thì lạnh tê tái, vừa đi mà vừa phải thầm nhủ là đi thêm 100 bước nữa sẽ dừng lại thở, thế cứ hết 100 bước này đến 100 bước khác đến hết 20km... Thế mà không có ai nhận, đi chạy bàn người ta cũng đòi kinh nghiệm nữa!
Về đến nhà bị cảm vì nhiễm lạnh, không phải do phong phanh nhưng đi bộ thì mồ hôi chảy sũng cả áo, đứng lại nghỉ thì gió nó thổi tê tái cả tim gan, cuối cùng về ôm cái chăn ngủ li bì từ 5h chiều, 8h tối đầu nhức nhối khó chịu, sốt nữa, mà trong người chả có xu mẻ nào, chỉ còn mỗi 1 quả cam, 1 quả chanh gọt ra ăn cầm hơi. 9h nhận được điện thoại (lúc đó đt cũng chỉ còn dùng được đúng 3 phút nữa, vì dùng trả trước), sáng mai 4h30 đi làm nông dân (làm farm). Ok liền! Sau đó ngủ lấy sức 3h30 dậy đi bộ rạc cả cẳng 4km đến chỗ người ta đến đón, nghĩ sáng đi 3h chiều về rồi có tiền ăn (làm ngày nào trả ngày đó) nên không mang theo cái gì ăn. Leo lên xe có một bác già nói "Thế con không mang cái gì ăn uống làm sao mà sống được", mình chả biết nói gì "Dạ cháu chịu được", dù lúc đấy còn sốt, họng đau khó tả luôn.
6h sáng bắt đầu làm việc, việc nhà nông cũng nhẹ nhàng thôi, dùng mấy sợi dây mảnh buộc các cái nhánh cây nho vào giàn để mùa hè nó ra quả mà không bị loẹt quẹt dưới mặt đất. Nhưng mà 10 người phải trong 1 ngày làm xong 2 hecta rồi mới được về. Cả ngày hôm đấy bò ra mà làm, may trưa hôm đó có một đôi vợ bác kia tốt bụng cho ăn lát bánh mì với thịt nguội với uống chút nước chứ không chắc chiều hôm đó bỏ xác ở đấy rồi, chỗ đấy rộng quá mình ngất ra người ta đi tìm khéo cũng chả nổi.
Sau đó đi làm farm thêm cỡ 2 tuần nữa, mỗi tuần 6 ngày, mỗi ngày 4h sáng ra khỏi nhà, 7h tối về đến nhà, tắm rửa cái kịp ăn cho đỡ đói rồi lăn ra đến sáng hôm sau lại bắt đầu ngày mới, chả có thời gian nghĩ với ngợi gì về cuộc đời. Thấy lúc đó làm vất vả mà sao trí não nó thoải mái thế. Sau đó đi rửa bát, chạy bàn mấy tháng, đỡ vất vả hơn nhưng đầu nó cũng ko được thư thái như xưa, cũng chỉ công việc chân tay thôi nhưng mà đổ ít mồ hôi hơn thì cũng có nhiều chuyện để nghĩ hơn.
Sau đó vài năm mình có bằng cấp rồi nhưng cũng chưa tìm được việc, trong túi cũng dần cạn tiền muốn chết đi luôn lắm nhưng hoàn cảnh không cho phép. Nói thật hồi đó nhiều lúc cũng nghĩ mình kỹ sư đàng hoàng ko muốn đi làm mấy cái nghề chân tay. Nhưng đói chó sói cũng phải lìa rừng, cũng may là đến lúc bắt đầu lết đi xin chạy bàn thì nhận được công việc. Làm những công việc trí não nếu ngày đó là anh nông dân đứng giữa ruộng nho của người ta mà nhìn thì thấy sao mà đơn giản thế, sao mà dễ dàng mà lại được lương cao thế. Nhưng thực sự có nhiều lúc mơ ước được đứng buộc nho như ngày xưa, khỏi phải suy nghĩ nhiều chuyện công ty, rồi chuyện tiền nong các kiểu, hiếm có ngày nào rời khỏi công ty mà về nhà không phải nghĩ đến nó nữa, nhiều lúc còn quát người khác chẳng phải vì lỗi của họ nữa.
Mình chỉ khuyên bạn chủ top là đời có ăn thì mới sống, ngồi than vãn chẳng bằng đi tìm nghề chân tay nào làm tạm rồi nghĩ tiếp, cái danh là chuyện nhỏ, sự tự tin mới là chuyện lớn, ngồi thất nghiệp nằm không thấy thiếu tự tin ghê gớm, đi phỏng vấn thái độ thiếu tự tin nó làm cho mình ngu đi nhiều lắm, cứ mỗi ngày đi bưng vài chục tô phở nó giúp nhiều cho sức khỏe với lại sảng khoái tinh thần lắm, trước mắt cứ thế nhé, đừng buồn, đừng nghĩ mình vô dụng, cứ tìm việc nào tằng tằng lương thấp cũng đc, xây cái tự tin, cái sự tin tưởng vào bàn tay mình đã, sau đó rồi hẵng xây sự tin tưởng vào khối óc mình, và sau đó là tin tưởng vào cuộc đời mình.

Chia sẻ khó khăn với bạn. Trường hợp của mình không giống khó khăn của bạn, mình đã quá già để bắt đầu với entry level, nhưng lại ở mức dở dở ương ương đứt gánh giữa đường... Mình cũng chưa đánh mất tự tin vào năng lực của mình. Và mình tin rằng những tay tuyển dụng kia chưa đủ lão luyện để nhận ra tố chất của mình. Họ chỉ có quyền thuê và không thuê, mà quyền đấy không do mình quyết định. Mọi quyết định tuyển dụng và không tuyển dụng đều chả cần lí do.
04:35 CH 30/03/2012
Khi trong túi chỉ còn 200k.
Cách đây 6 năm mình cũng rơi vào hoàn cảnh thất nghiệp nhưng không một xu dính túi. Ở cùng phòng với 2 cô bạn nhưng cả 2 đều có người yêu đi với nhau tối ngày, không dám mượn tiền bạn, nhưng không một xu dính túi tối đến chẳng có gì ăn. Chỉ hy vọng chợt có ai đó về phòng vay 1000đ mua gói mỳ tôm ăn đỡ. Nhưng rồi chẳng có ai cả. Vậy là vét nốt 1/3 nắm gạo còn sót lại + 2 miếng bánh đa (dùng để gói nem) cong queo đổ nước vào nấu cháo. Vừa ăn vừa khóc. Không biết mình sẽ ra sao, cứ nghĩ rằng đây là giai đoạn khủng khiếp nhất của mình. Nhưng hoàn toànk không phải. Sau này mình kiếm được việc phù hợp, đi làm thậm chí tiết kiệm tiền gửi về phụ bố mẹ nữa, công việc hiện tại cũng tạm ổn.
Giai đoạn mà bạn đang trải qua rất nhiều ngừoi đã trải qua, đó như là một giai đoạn thiết yếu cần phải có trong mỗi cuộc đời này, để rèn luyện cho bạn cách thích nghi và đối mặt với cuộc sống. Sau này , khi bạn đã có một công việc tốt (mình tin là vậy), bạn sẽ thấy rằng cuộc sống đáng sợ nhất không phải là lúc mình không có tiền đâu bạn ạ. Đối mặt với sự lừa lọc, gian dối, phản bội đáng sợ gấp nghìn lần.
chúc bạn nhanh chóng vượt qua khủng hoảng, lấy lại tinh thần kiên cường và có công việc tốt.

Mình chia sẻ cảm xúc với bạn. Hết tiền là tệ nhất rồi bạn ơi. Đói rã họng ra mới biết gian dối, lừa lọc, phản bội chả là gì. Khi cái bụng đói người ta có thể làm mọi điều tồi tệ nhất.
04:32 CH 30/03/2012
Khi trong túi chỉ còn 200k.
Bạn trai mình 0k trong túi vẫn tồn tại đc, dù trc đó a ấy lên sàn mất chục triệu 1 đêm.
Nhưng từ khi làm ăn đổ vỡ, A ấy tự biết lo cho mình và chịu đủ khổ cực để kiếm vốn làm ăn lại và tự đứng lên.
Thế nên mình mới ở bên và an ủi A ấy cho đến tận h.
Nếu bạn trai mình còn 200k và có bằng cấp + exp làm việc đầy người mà vẫn lên đây kêu như bạn, chắc mình bỏ ngay khi a ấy k còn tiền để chi cho mình nữa =))

:), đàn ông chinh phục thế giới, phụ nữ chinh phục đàn ông để chinh phục thế giới. comment của bạn thú vị ghê.
04:30 CH 30/03/2012
Khi trong túi chỉ còn 200k.
Ờ, tớ thấy cách nghĩ của bạn có vấn đề thật đấy. Người ta muốn giúp bạn, thì đó là "donation hay charity" à??? Cái tôi quá cao, và thích suy diễn thật. Tớ tin rằng chẳng có ai đề nghị giúp đỡ có suy nghĩ họ đang làm từ thiện cả :).
Tiếp nữa, chẳng ai nói bạn ko vượt qua được cả.
Góp ý một chút là tớ thấy bạn ko nên viết kiểu nửa Việt nửa Anh nhé. Tùy mỗi người thôi, nhưng ý kiến cá nhân của tớ là vậy :)

Biết là tệ, nhưng mà cứ ngồi mà gặm nhấm trong cái cảm giác tệ lắm, cứ kêu ca thì có giúp bạn được cái gì ko?
Tớ chẳng nói lí thuyết đâu, tớ cũng từng trải qua nhiều chuyện cực kì cực kì tồi tệ :), ko phải chuyện thất nghiệp.... nhưng cảm giác tồi tệ thì chắc cũng giống nhau thôi - ừ thì bế tắc, chán nản, mệt mỏi..... cảm thấy ko có hướng đi..... và có khi còn có những chuyện khiến tớ đã từng muốn tự tử luôn ấy chứ :)
Cái chính là cách người ta giải quyết vấn đề, đối mặt với vấn đề và tìm cách giải quyết thôi.
Một lần nữa, mình phải nói rằng cái tôi của bạn quá cao, bạn quá kiêu hãnh và thiếu thực tế :).
Mình cho rằng cứ mang thái độ này đi phỏng vấn, thực sự sẽ khó thành công.
Còn mình, dù câu trả lời của mình có ko được khéo lắm, nhưng mà mình đã thể hiện rất tốt - mình tin thế. Mình vẫn còn vài phần trăm hi vọng, chỉ là công việc đó có vẻ không phù hợp với con gái lắm thôi, nên cái phần trăm đó không cao :)

Ở góc độ của mình cảm thấy mọi người comment như thể tớ lập topic này lên để raise donation hay charity vậy.
Mà chêm tiếng Anh vào thì sao, để rõ hơn một số ngữ nghĩa thôi mà. Ngôn ngữ chỉ là phương tiện truyền đạt thông tin. WTF, đơn giản thế mà cũng có người khó chịu là sao.....
04:29 CH 30/03/2012
Khi trong túi chỉ còn 200k.
Xem lại bản thân em đi em ạ. Khi đã đi pv thì phải chuẩn bị đầy đủ nhất cho bản thân, tìm hiểu về cq sẽ tới pv, yêu cầu của công việc và kinh nghiệm của mình có tới đâu để đáp ứng công việc đó ...
Ai đi nộp hồ sơ tới 200 lần, pv ko biết cơ man nào là lần rồi mà còn thế này
Haizz ... nói thật với em nhé: thất nghiệp cũng chả phải oan gì đâu, hixx.

Làm sao mà oan với không oan? Chuẩn bị thế nào là đủ là chưa đủ hả bạn j ơi.
04:25 CH 30/03/2012
Khi trong túi chỉ còn 200k.
Có mỗi việc đơn giản, bé tí là trùng lịch phỏng vấn mà đã than là "tạo hóa trớ trêu" - đàn ông gì mà kì vậy??
Mà ko biết phỏng vấn sao rồi? Dù sao cũng hi vọng là có kết quả tốt :>

Bạn không hiểu là cảm giác cần 1 cuộc PV lúc này nó ntn đâu. 2 cuộc pv cùng một lúc nó mang lại cảm giác trớ trêu, lúc cần không có lúc có lại có 2 cuộc.
Kết quả PV rất chi là chán. 1 công ty thì chỉ pv sơ loại còn phải thi và pv lần 2 . 1 công ty thì kết luận tớ không chuẩn bị cho cuộc pv. Tóm lại là không nhiều hy vọng.
12:16 CH 26/03/2012
Khi trong túi chỉ còn 200k.
Chiều nay có 2 cuộc phỏng vấn với 2 công ty. Holy fuk, đúng là tạo hóa chớ trêu, lại cùng thời điểm,may mà dàn xếp thời gian phỏng vấn.
05:30 CH 23/03/2012
Khi trong túi chỉ còn 200k.
Chủ top: Ko biết vì sao anh rơi vào hoàn cảnh này, nhưng em hiểu cái cảm giác hoang mang thời điểm này.
Em có tìm đc 1 ít việc trên mạng có thể giúp anh vì nó là làm việc theo ca và hết ca là được trả tiền, anh xem xem có giúp đc j cho anh ko nhé:
http://www.vatgia.com/raovat/2605/4451714/can-tuyen-nhan-vien-ban-sach-giao-khoa-2h-1ca-160-000-nhan-luong-sau-ca.html
http://www.vatgia.com/raovat/2605/4443551/can-15nhan-vien-ban-ve-xem-phim-cho-cac-rap-chieu-phim-vincom-dan-chu-bach-mai-quoc-gia.html
http://www.vatgia.com/raovat/2605/4451736/tuyen-nhan-vien-dan-ve-xe-buyt-tai-ha-noi-3h-160-000-d-nhan-luong-sau-ca.html


Cám ơn bạn. Tớ đã quá già so với độ tuổi yêu cầu trong quảng cáo :(.
09:09 SA 21/03/2012
Khi trong túi chỉ còn 200k.
Vừa nộp đơn xin nghỉ việc xong, đã được approved. Hôm nọ lên đây có mắng chủ top, đang nghĩ, có khi nào vài tháng nữa mềnh cũng lên đây bán than hông ta :D.
Ai cũng bảo mình là tìm đc việc mới đi rồi hẵng xin nghỉ, rồi thì thời buổi giờ xin việc khó lắm, nhưng kệ, ko tin là mình ko xin được việc trong vòng 2 tháng (chắc lúc nghỉ việc, chủ top cũng tự tin thế này? :) )
Nhưng cho đến hiện tại, nộp đơn xin việc xong thấy cực kì thoải mái trong lòng, à, có hơi khó chịu xíu vì phải làm việc tiếp với các sếp trong 1.5 tháng nữa - trong trạng thái của kẻ sắp ra đi..... Sếp còn ưu ái khen cái mail xin thôi việc chuyên nghiệp mới điên chứ 8-}
Mong cho tháng 4 qua mau, sẽ về với mẹ ít ngày, rồi đi lang thang đâu đó.. cho đến khi có công việc mới. Tâm niệm là làm cả đời cơ mà, nên nếu thực sự không ổn, nên tìm cho mình cơ hội mới
Dù sao thì chúc chủ top sớm tìm đc việc, và cảm ơn vì cũng là 1 kinh nghiệm cho mình - mất việc thì phải tiết kiệm chi tiêu :P (j/k)

Tớ tiêu rồi. Không có sự trợ giúp ít nhất đến khi tìm việc tớ coi như xong rồi. Thật không ngờ mình lại có ngày hôm nay. Không biết số phận, dòng đời sẽ đưa mình về đâu nữa đây.
11:42 SA 20/03/2012
Khi trong túi chỉ còn 200k.
Cảm giác những đồng xu cuối cùng trong túi chuẩn bị hết thật hồi hộp và đáng sợ.
10:15 SA 19/03/2012
Khi trong túi chỉ còn 200k.
Ai lại để đến mức mang ra hiệu cầm đồ nhỉ? Bằng cấp, kinh nghiêm ... trong tay thì lẽ ra lúc có thu nhập bạn phải tiết kiệm một món phòng thân thì phải.
Giờ đã đến lúc này rồi thì thôi nhờ bố mẹ và gia đình vậy. Đối với bố mẹ thì con cái dù có trưởng thành, có thành đạt bao nhiêu thì vẫn là những đứa con nhỏ bé và bé bỏng đối với bố mẹ. Bạn hãy gạt tự ái ra một bên, nhờ bố mẹ giúp một ít rồi trong thời gian đó đi xin việc, đầu tiên làm tạm việc gì đó để có thu nhập đã. Sau đó lấy đó làm bàn đạp để mình tìm cơ hội khác. CHúc bạn may mắn.

Như đã nói ở đầu bài, có trong mơ tôi cũng không nghĩ ra tình huống hiện nay. Đứng ở thời điểm hiện tại nói về quá khứ thì dễ và tôi đã không đi vào lối mòn suy nghĩ này. Tôi không bao giờ trách các quyết định đã ra trong quá khứ, điều quan trọng là hướng tới tương lai giữ tinh thần lạc quan, nhưng quả thực không dễ. Có lẽ điều quan trọng với tôi bây giờ là đầu tư vào công tác chuẩn bị xin việc mới hơn là đổ tại quá khứ, gạt bỏ các suy nghĩ tiêu cực khỏi đầu óc. Chiều nay type comment trong đầu quay như chong chóng vì mới đi pv về, kết quả pv như sh*t nên tự nhiên thối chí. Về nhà mới trấn tĩnh lại, và cần phải lạc quan hơn. Rơi vào tình trạng khủng hoảng như thế này cần một cái đầu thép hơn. Chỉ có một cái đầu với tinh thần thép mới không để dòng đời cuốn đi. Tôi cũng phải chấp nhận đến tình huống xấu nhất là không có cả tinh thần và vật chất (tất nhiên có thì tốt hơn nhưng không phải là tất cả). Kinh nghiệm h đây dạy tôi rằng chả nên trông chờ vào điều gì, vào lòng tốt của bất cứ ai/đứa nào. There is no free luch.
04:39 CH 15/03/2012
Khi trong túi chỉ còn 200k.
Hồi mình chưa có việc làm mình đi bưng cơm cho khách và rửa bát, quét nhà, dọn dẹp trong quán cơm bình dân, được chủ trả công bằng 2 bữa cơm trưa và chiều, không có tiền công gì hết vẫn làm. Lúc đó mình đã tốt nghiệp đại học, và cũng có chứng chỉ ngoại ngữ nữa.
Bây giờ mà bị thất nghiệp không có tiền mà nhận được một offer nấu ăn cho công nhân và được trả 80k/ngày mình sẵn sàng làm. Mình nghĩ vậy là quá tốt.


Thực sự vấn đề không phải là làm vị trí gì, bao nhiêu lúc này nữa, tớ cảm thấy thực sự khủng hoảng, check hồ sơ trên vietnamworks thấy đã apply hơn 200 cái, mà mình có tệ về mặt chuyên môn đâu mà một vị trí đơn giản cũng không xong. Thật sự không hiểu điều gì đang sảy ra nữa.
10:50 SA 15/03/2012
Khi trong túi chỉ còn 200k.
Mình thấy bạn chủ top và bạn Brassalova hợp nhau đến kỳ lạ đấy.
Đọc topic này xong thấy nhiều người tốt thật và thật sự nản với nhiều người, mình thấy ở wtt những bạn như chủ top hay bị "ném đá" tơi tả (lý do vì sao chắc bạn ý chả hiểu đâu), nhưng ở top này hơi ít có lẽ vì chán chả ai buồn ném. haizzzzz
Xl bạn chủ top vì mình vừa ném bạn 1 viên nhá. Mình có lời khuyên là nếu ai thuê bất cứ việc gì thì bạn cũng cứ làm cho có cái đổ vào mồm đi đã, đừng ngồi đó mà phân tích (với các bạn vừa khuyên bạn) hàng loạt cái lý do bạn hok làm khuân vác được, hok trông xe được, bla bla.... chán ốm. Thay vì lên wtt tìm "những cái ôm thật chặt', "nắm tay thật chặt"... thì nên lăn ra đường kiếm đi.

Haizz, ...
10:00 SA 15/03/2012
Khi trong túi chỉ còn 200k.
Nói chung ai thấy mình nghèo thì lo đi kiếm việc gì làm để kiếm tiền...
...không thì đi xin ăn...
Than thở cho nhẹ lòng rồi đứng lên làm việc đi chứ...
Thể loại "bằng cấp đầy mình" mà thất nghiệp đã 4 tháng, rồi đã đi cầm đồ từ 2 tháng trước, mà bây giờ vẫn còn thất nghiệp, lại 'phải" tiêu 200k/ngày mà còn mở mồm than thì thật là ...gớm.

Tớ gớm lắm rồi mệt mỏi lắm rồi đây. 4 ngày 5 công ty pv nhưng fail. WTF, ... nhục thế không biết, gét mấy đứa giỏi nói mồm.
Tớ thấy mệt mỏi quá xá, chỉ là công việc thôi mà sao thấy nản, chả nhẽ về đốt quách bằng cấp đi ....
09:54 SA 15/03/2012
c
CaiBangRong
Bắt chuyện
650Điểm·2Bài viết
Báo cáo