images
Thịnh hành
Cộng đồng
Bé yêu - Mẹ có quà cả nhà đều vui
Thông báo
Đánh dấu đã đọc
Loading...
Đăng nhập
Bài viết
Cộng đồng
Bình luận
Chạm "tự ái", một số fan K-pop bỏ thi câu "Văn...
Em xin có ý kiến ạ,
Em thấy đây là một đề văn nghị luận xã hội chứ chứ có bị chính trị hóa đâu ạ.
còn về đề Địa lý thì có đề Tốt nghiệp PTTH 2012 là:
Câu II. (2.0 điểm)
1. Trình bày tình hình phát triển du lịch và nêu các trung tâm du lịch chủ yếu của nước ta.
2. Ở nước ta hiện nay, việc đánh bắt hải sản xa bờ có ý nghĩa như thế nào đối với sự phát triển kinh tế và an ninh quốc phòng?

còn đề thi đại học 2012:

"Chứng minh rằng vùng biển nước ta giàu tài nguyên khoáng sản và nguồn lợi sinh vật biển. Các huyện đảo Trường Sa, Hoàng Sa, Vân Đồn, Cồn Cỏ thuộc tỉnh, thành phố trực thuộc Trung ương nào?"

Việc đề thi địa lý có liên quan đến chính trị thì hết sức bình thường, bản thân Địa-chính trị (Geo-politics) cũng là một phần quan trọng của Địa lý, nên chẳng có gì là "dở hơi" khi gài chính trị vào ạ.
Chẳng nhẽ các công dân lớp 12 chưa đủ lớn để được biết về chính trị, tham gia vào chính trị?
Cá nhân em thấy mấy đề địa lý ở trên rất hay khi nhắc đến Hoàng Sa, Trường Sa,
thứ nhất là để nhắc nhở tuổi trẻ về chủ quyền đất nước, và tầm quan trọng của các hòn đảo đó về mặt địa lý, kinh tế, chính trị...chứ không phải 100% thanh niên bây giờ quan tâm đến 2 quần đảo đó đâu ạ.
thứ hai là để khẳng định với dư luận trong ngoài nước về quan điểm và thái độ của chính phủ Việt Nam về chủ quyền của hai hòn đảo đó. chứ không cứ để nó nhơn nhơn: Sách giáo khoa của học sinh tiểu học và trung học đều khẳng định cực nam lãnh thổ Trung Quốc là quần đảo Trường Sa của Việt Nam
Em xin hết ạ
Cái bọn fan cuồng này thì rõ là một lũ ăn hại rồi, nhưng mà cái đề không phải không có vấn đề đâu.
Đề thi nhà mình lắm loại đề dở hơi lắm. Mà cứ tưởng văn sử mới dở hơi vì bị chính trị hoá, không ngờ đến cả đề Địa lý mà chúng nó cũng gài chính trị vào mới hay chứ. Tuần trước vừa đọc tờ báo PLĐS, có nói về chuyện đề thi tốt nghiệp ở một tỉnh miền trung , môn Địa lý có câu ""Hoàng Sa Trường Sa có vai trò chiến lược gì trong kinh tế VN" . Mình không nhớ chính xác nguyên cả câu hỏi nhưng đại loại là thế .
11:02 SA 12/07/2012
Vinashin lỗ hàng nghìn tỉ đồng
kệ không liênq quan đến mình! mấy ổng lời lỗ thế nào chỉ có mấy ổng biết, còn vấn đề xử phạt thì ...hehe muối bỏ biển

Không liên quan à? chắc bạn này chả bao giờ phải nộp thuế, ăn uống toàn tự cung tự cấp, hoặc nhặt được không phải đi mua?
nghe câu này làm mình nhớ đến câu của lão Hàm chửi thằng Quềnh (phim "Đất và người"): "cái ngữ chúng mày thì còn lâu mới ngóc được đầu lên con ạ"
06:19 CH 03/06/2011
Cuối cùng, mình cũng lấy được vợ
Sáng nay ngày nghỉ lễ không làm gì ngồi mở WTT ra đọc một lèo cái topic 38 trang này, thực sự là mình rất khâm phục, ngưỡng mộ và thần tượng bác Húc quá.
Nếu mà những gì bác kể là sự thật thì mình nghĩ chắc đàn ông VN còn không quá 10 đầu ngón tay quá...
một người đàn ông to cao,đẹp trai, thông minh, tài giỏi , lãng mạn , sống nghiêm túc và rất là tình cảm...ôi sắp tuyệt chủng mất rồi .
............Rất mong được nghe tiếp chuyện tình của bác:Applause:

mình không hiểu ý đoạn đỏ đỏ, chả lẽ nếu câu chuyện của bác Hook là sự thật thì suy ra đàn ông VN tuyệt chủng sạch rồi à?
05:39 CH 13/04/2011
Xem nhà giàu ăn chơi thời "bão" giá
Mình nghĩ một số bạn trong này không hề có ý “nịnh bợ bọn nhà giàu” vì nịnh họ thì họ cũng chả cho cái quái gì. Ngưỡng mộ thì cũng chỉ ngưỡng mộ những người làm giàu chân chính.
Nhưng mình thấy cũng không nên chỉ chích tất cả những người giàu chỉ vì họ mua hàng hiệu, hàng xa xỉ, rồi lập luận rằng là họ ăn tiêu trên mồ hôi nước mắt của người lao động, rằng họ móc túi của người nghèo, rằng đồng đô la đổi từ con tôm hạt gạo…
đó là sự trao đổi xòng phẳng của thị trường tự do mà:
người nông dân làm ra hạt gạo, con tôm và họ được trả công khi bán mà, có ai cướp không của họ đâu, còn vì sao họ không bán được giá cao? Cái đó là do thị trường quyết định mà. Có trách là trách nền giáo dục nước nhà tốt quá, nên họ không cải tiến kỹ thuật, áp dụng khoa học công nghệ, kiến thức quản lý vào nông nghiệp để sản phẩm của họ bán được giá cao hơn thôi.
Người lao động đi làm thuê cũng được trả công mà, nếu trả công thấp họ có quyền đi tìm công việc khác, có điều mức tiền công đó đã được thị trường lao động quyết định rồi. nếu muốn được trả công cao, muốn bớt bị bóc lột, thì phải tự trang bị kiến thức, kỹ năng tay nghề, để tự nâng giá trị mình lên thôi.
Một cái điện thoại đổi được cả tấn lúa, một cái xe hơi đổi được cả tấn café….
Đơn giản vì hàm lượng khoa học công nghệ trong một cái điện thoại di động, trong một cái xe hơi, nó rất là cao. Mình không sản xuất được thì mình phải dùng một khối lượng lớn sản phẩm thô sơ có hàm lượng công nghệ thấp để đổi lấy. và mức giá trao đổi này cũng dựa trên sự thuận mua vừa bán của thị trường tự do.
Các bạn trách người giàu tiêu sài quá nhiều, lãng phí, mình thì lại thấy phải khuyến khích người giàu tiêu dùng. Một nền kinh tế tiêu dùng là một nền kinh tế lành mạnh, ở đó hàng hóa được lưu thông tốt, ở các nền kinh tế phát triển người ta vẫn dùng chỉ số sức mua để đánh giá sức khỏe của nền kinh tế, và gần đấy nhà nước VN vẫn có những chương trình kích cầu…để khuyến khích tiêu dùng đấy chứ.
Giả sử người giàu họ không tiêu tiền, vậy thì số tiền đó sẽ bị tồn đọng trong túi của họ, (chứ họ cũng chả đem đi cho không đâu). Thì nên kinh tế cũng chả được cái lợi lộc gì
Trong khi đó, người giàu đem tiền đi mua sắm tức là họ đang tái phân chia thu nhập đấy chứ: hầu hết các mặt hàng xa xỉ đều bị đánh thuế rất cao 30%-50% thậm chí hơn.
Theo lý thuyết số tiền thuế này sẽ được sử dụng phục vụ cho toàn xã hội (bao gồm cả người nghèo): giao thông, y tế công cộng, giáo dục, phúc lợi xã hội…(tiền thuế chiếm phần chủ yếu trong thu nhập ngân sách nhà nước)
Đáng tiếc là trên thực tế lại không phải như vậy, một phần lớn số tiền đó lại chạy vào túi một nhóm nhỏ người ...., chứ không phục vụ cho cả xã hội, không được dùng để giúp đỡ, giáo dục người nghèo, giúp họ thoát nghèo, chính vì thế người nghèo lại càng nghèo.
Việc điều tiết nền kinh tế là việc của thiên tử, thiên tử điều tiết kém thì mới gây ra khoảng cách giàu nghèo phi lí và làm người nghèo quá nghèo, nhưng không thế vì thế mà lên án người giàu dám tiêu nhiều tiền.
Chả nhẽ để lấy lại "công bằng" cho người nghèo ta cấm người có tiền tiêu tiền, hay cào bằng mức chi tiêu của tất cả mọi người như cái thời xa vắng ấy à?
01:05 CH 13/04/2011
Xem nhà giàu ăn chơi thời "bão" giá
các năm trc tớ chưa để ý.nhưng
Hình như dòng này bạn nhầm từ năm nay rồi
http://www.tienphong.vn/Kinh-Te/533565/Hang-xa-xi-nhap-khau-van-tang-manh.html

Bạn A-sino có nhầm đâu,
giá trị nhập siêu = tổng kim ngạch nhập khẩu - tổng kim ngạch xuất khẩu.
giá trị nhập khẩu xa xỉ chiếm 40% của nhập siêu chứ không phải là 40% của tổng giá trị nhập khẩu.
lấy luôn ví dụ từ bài báo bạn trích dẫn:
Quý I 20011:
giá trị nhập khẩu hàng xa xỉ chiếm 40% nhập siêu = 40% x 3 tỉ USD = 1,2 tỉ USD.
tổng kim ngạch nhập khẩu = 22,27 tỉ USD = 1,2 tỉ x 18,55 lần.
vì vậy bạn A-sino nói hoàn toàn chính xác:
số tiền chúng ta bỏ ra nhập khẩu hàng tiêu dùng và máy móc sản xuất thì gấp nhiều lần số tiền bỏ ra nhập hàng xa xỉ.
VN phải nhập quá nhiều thứ:
từ hàng tiêu dùng, thực phẩm, nông sản...
đến đầu vào cho các ngành sx: nguyên vật liệu: sắt thép, hạt nhựa, xăng dầu, máy móc...
những cái đó mới tốn đồng đôla các bạn ạ. đặc biệt là máy móc, VN trước có vài cái nhà máy sản Sản xất ra máy móc, kiểu như nhà máy công cụ số 1, nhưng dưới sự quản lý và lãnh đạo sáng suốt của …., nên các nhà máy ấy đã chết từ rất lâu, và bây giờ đang được dần dần “biến” thành các khu đô thị.
Công ty cũ của mình muốn tăng % nội địa hóa một sản phẩm điện gia dụng, đi kiếm một nhà cung cấp đinh ốc ở VN, nhưng không nơi nào đáp ứng được tiêu chuẩn chất lượng, lại đành phải nhập. xoay ra nội địa hóa cái thùng cac tông, nhưng cũng kiếm đỏ mắt mới ra được 1 nhà cung cấp tạm chấp nhận được.
11:34 SA 13/04/2011
Lấy chồng già ???
Mình có ông anh họ, năm nay 34 đấy.
Tính tình thì mình cho là không có gì phải chê, ngoại hình thì cũng tàm tạm, hơi béo. công ăn việc làm thì cũng hơi tốt, trưởng phòng một dự án cũng hơi to.
Bác này thì bạn bè, anh em, đồng nghiệp ai cũng quý, người yêu thì cũng đã có một vài mối, nhưng chắc thời trai trẻ mải phấn đấu cho sự nghiệp nên bây giờ vẫn đủng đỉnh, mặc dù cả họ ai cũng giục.
bạn nào không chê zai già thì PM nhé :)
Chỉ có 10 tuổi thôi à hihi yêu đương ko quan trọng tuổi tác đâu em. Như chị gì nói trên kia đó, chồng hơn em nhiều tuổi sau này em có sinh con (sinh mấy bé chẳng hạn) thì đúng là ko phải lo già hơn chồng hehe
Chị cũng đang muốn lấy chồng già đây từ 34 đến 40 là đẹp, chẹp chẹp. Cả nhà ai có giới thiệu cho em cái :Battin ey:
06:57 CH 26/03/2011
Cuối cùng, mình cũng lấy được vợ
Thấy mọi người quan tâm đến kinh doanh nhiều quá, mình đành thay đổi chương trình, hoãn tình lại để viết về tiền vậy!
To bạn amypdx: Bạn hãy đọc kỹ, mình chưa bao giờ nói là mình được thử hàng của LV và Hermes. Nơi mình học là một thành phố nhỏ, không đủ lớn để LV và Hermes đặt cửa hàng, nhưng vẫn có một số shop D&G, Moschino, và quầy bán hàng hiệu tại các department stores.
Có lẽ vì là thành phố nhỏ nên con người đối với nhau cởi mở hơn, và thực tế là mình không khó khăn lắm để bắt chuyện và hỏi thông tin ở các SAs. Còn về chuyện thử hàng, thực ra chủ yếu chỉ là nước hoa và một lần được xỏ thử đôi giày Todd thôi.
Mình không biết bạn định nói gì khi so sánh thu nhập của mình với lương của Tổng thống Mỹ. Có lẽ theo bạn, vì Việt nam là nước nghèo nên không nhà kinh doanh nào có thể có thu nhập hơn Tổng thống Mỹ, nếu nói hơn thì là xạo chăng?
Vậy thì bạn sẽ giải thích ra sao khi nhìn vào bảng 10 người đứng đầu sàn chứng khoán Việt nam, với người giàu nhất có tài sản xấp xỉ 1 tỉ USD? Nói thật, tài sản và thu nhập của mình so với những người đó còn chưa thấm vào đâu. Càng kinh doanh, mình càng gặp và biết những người thực sự rất giàu, và càng tự thấy mình nghèo. Số người có thu nhập hơn Tổng thống Mỹ ở Việt nam không phải quá nhiều, nhưng không ít chút nào đâu bạn ạ!
Quay lại chủ đề chính hôm nay, mình muốn bàn về câu hỏi của bạn kochino: về câu “nghèo thì lâu, giàu mấy chốc”.
Đây là một câu tổng kết rất chính xác. Nếu bạn đọc lại một bài viết trước, mình đã kể là sau thời gian đầu rất khó khăn, đến năm 1999 tự nhiên doanh thu của mình tăng vọt và chỉ sau 1 năm mình không những trả hết nợ mà còn mua được nhà và sắm một số vật dụng lớn. Bản chất của chuyện đó không phải là sự may mắn, mà là một đặc tính mà mình tạm gọi là SỰ BẤT TIỆM TIẾN của các quá trình kinh doanh.
Thế nào là sự bất tiệm tiến? Đó có nghĩa là trong hầu hết trường hợp, mặc dù bạn có ý tưởng đúng, chuẩn bị và tổ chức tốt, việc kinh doanh cũng không bao giờ “tăng dần đều” mà thường có một thời gian dài đi theo đường ngang, không ổn định và thu không bù chi. Phải sau một thời gian nhất định, khi thị trường đủ “ngấm” hàng hóa của bạn thì đến một lúc nào đó, tự nhiên sẽ có một bước nhảy vọt của nhu cầu, và bạn sẽ chứng kiến một sự phát triển vượt bậc về doanh thu và lợi nhuận. Cái gọi là “giàu mấy chốc” chính là như vậy.
Quãng thời gian từ khi bắt đầu đến lúc đạt bước nhảy vọt lúc nào cũng là quãng thời gian rất khó khăn, kể cả với những nhà kinh doanh dày dạn. Bạn sẽ thấy những kế hoạch mình đề ra lúc đầu đều sai bét, sẽ phải đối mặt với tình trạng thiếu hụt tài chính triền miên, trong khi tương lai lại hoàn toàn bất định. Quãng thời gian này chính là thước đo sự sáng suốt, nghị lực, tài tháo vát và độ “liều” cũng như độ “lì lợm” của bạn. Nếu có thể vượt qua sự trì trệ ban đầu, kiên trì đưa kinh doanh đến bước nhảy vọt, thì không những bạn sẽ được nếm trái ngọt của thành công mà tôi còn dám chắc 100%, bạn sẽ trưởng thành vượt bậc.
Tuy nhiên, cũng có một tin buồn là cái “thời điểm nhảy vọt” ấy bao giờ thì đến, thậm chí liệu có đến hay không, không ai có thể dự đoán cũng như tính trước được. Nhiều khi đó chỉ thuần túy là dự cảm và niềm tin sắt đá vào chính mình, mỗi người kinh doanh đều phải có dự cảm và niềm tin như vậy thì ít nhất mới có hy vọng thành công.

Theo em thì bác Húc không nên mất thời gian trả lời những bình luận ngô nghê kiểu như: "giàu thế nhỉ?, gấp đôi lương TT Mỹ, như tài tử điện ảnh, như cầu thủ bóng đá, giàu như..." mặc dù bác Húc đã giới thiệu từ đầu rồi, bác Húc là chủ doanh nghiệp, nhưng có lẽ cần thêm thời gian để mọi người phân biệt được thế nào là làm thuê (Tổng thống Mỹ thì cũng chỉ là salaryman), làm chủ, nhà đầu tư.
Em thấy vẫn còn nhiều người quanh quẩn với tư tưởng cố học cho giỏi, nhiều bằng cấp để rồi đi làm thuê cho một công ty trả lương thật cao, trong khi không ít người như bác Húc tự đứng ra kinh doanh sản xuất thì chả có mức lương nào có thể sánh bằng, 11 con số có khi là còn ít, vài năm nữa khi bác mở rộng thị trường, đa dạng hóa sp, em sợ nó phải lên đến 12 con số ấy chứ.
Tóm lại là bác Húc cố gắng viết nhanh, em tò mò về chuyện tình cảm của bác, nhất là cô vợ 32 tuổi, em không nghĩ là một phụ nữ nhiều mặt tốt như vợ bác (chắc chắn thế) mà đến 31,5 tuổi vẫn chưa chồng.
đấy là em cứ tò mò thế, có gì không phải bác đừng chấp nhá.
09:46 SA 22/03/2011
Em cần một lời khuyên sáng suốt
Đầu tiên phải cảm ơn chị vì những chia sẻ chân thành trong top Em cần một lời khuyên sáng suốt.
Em chính là người con trai trong top đấy.
E vô tình đọc được top này và đã hiểu được nguyên nhân của những sự việc gần đây.E thấy thật sự buồn nhưng đang rất bối rối và cần lời khuyên của chị.
Mọi điều cô ấy nói đều đúng.Nhà em nghèo,cuộc sống bây giờ chỉ ở mức vừa đủ.Học vấn của em chẳng bằng ai,em chỉ tốt nghiệp Cao Đẳng BK,hiện nay đang làm sale cho công ty của anh họ em,thu nhập nếu chia trung bình có lẽ khoảng 10 triệu/tháng,e mới đi làm được hơn 1 năm, e sn 85,cố ấy sn 88 và đang học dh.
Về cuộc sống e xd cô ấy nếu lấy em là thiệt thòi,nhưng e cũng xd se phấn đấu để có được cuộc sống đầy đủ,e ko chấp nhận nghèo.
Bây giờ thật sự em chẳng có gì trong tay,tất cả bắt đầu bằng con số 0,từ 2 bàn tay trắng nên mẹ cô ấy sn như vậy e ko hề oán trách j cả,mẹ nào chả muốn con mình hp.
E yêu cô ấy nhiều và thật lòng mong muốn được lấy nhau nhưng em cũng biết cuộc sống ko phải chỉ có tình yêu,còn có cả vật chất.Hiện tại em có thể tự lo cho cuộc sống của minh,nhưng em biết như thế là chưa đủ,sẽ còn phải phấn đấu ko ngừng.Nếu cô ấy ko vượt qua được chuyện này,em sẽ buồn vì tình cảm chưa đủ lớn để vượt qua khó khăn,nhưng em cũng sẽ ko tiếc thương vì cô ấy có quyền lựa chọn của mình.
Có nhiều lúc e đã đối xử ko tốt với cô ấy,phần nhiều là vì công việc cuối năm của e rất căng thẳng (cty e làm liên quan đến xây dựng),e biết làm cô ấy buồn và thật sự ko muốn như vậy.
Lúc này e thật sự cần 1 lời khuyên chân thành

Mình khuyên bạn nên tạm dừng, và suy nghĩ kỹ hơn về chuyện này, bạn đang còn trẻ và đang cần phấn đấu để có kinh tế và cuộc sống vững vàng hơn, quá trình phấn đấu đó, bạn cần có một hậu phương tốt, cần một người sát cánh bên bạn, cần một "đồng đội" để chia sẻ khó khăn. Còn cô ấy và mẹ cô ây lại không muốn vất vả cùng bạn xây dựng tư đầu, họ muốn một package có sẵn, như vậy là nguyện vọng của 2 bên là ngược chiều nhau, như vậy thì sẽ rất khó làm hài lòng nhau.
thứ 2, bạn nên suy nghĩ về tình cảm: cô ấy có thực sự yêu bạn hay không? nếu có yêu thực sự thì cái mũi hếch của bạn là cái mũi hoàn hảo.
có lẽ cô ấy mới chỉ quen với sự chăm sóc mà bạn dành cho cô ấy, mà cô ấy sợ thiếu nó thì sẽ trống trải.
Bạn cũng nên xét lại, một người mà bạn hết lòng yêu thương như vậy, đón nhận từ bạn sự quan tâm chăm sóc nhiều như vậy, nhưng cư xử với bạn như vậy, đền đáp bạn như vậy, liệu có đáng không?
chỉ có vài lời góp ý, bạn bình tâm suy xét nhé.
05:58 CH 25/02/2011
Đã 2 năm mà em vẫn chưa quên được mối tình đầu
anh bạn mới của em công nhận cũng hiền lành, tốt bụng, các mặt khác đều được, có điều vì tuổi cũng khá rồi nền điềm đạm chứ không kiểu gây ấn tượng mạnh hoặc gây chao đảo đối phương ngay lập tức. haiz chắc là lại phải đợi sét đánh thôi
12:22 CH 24/02/2011
Lấy người lùn, giầu, giỏi, hay lấy người...
bảo em gái em là có 2 phương án:
một là : lấy cả hai, sáng ở nhà anh lùn, chiều tôí ngủ nhà anh ngon...
hai là : lấy anh thứ ba...nào đó :D:D:D

Hay là chia theo lịch: 2-4-6 anh lùn, 3-5-7 anh cao.
Chủ nhật nghỉ (theo đúng tinh thần quốc tế lao động)
10:15 SA 24/02/2011
Đã 2 năm mà em vẫn chưa quên được mối tình đầu
huhu, các bạn thật là vĩ đại. Mình thì đã yêu là yêu nồng nàn, cuồng nhiệt nhưng quyết định chia tay thì cũng quên được luôn dù yêu nhau cũng 3 năm và khi yêu những tưởng không có anh thì mình sẽ chết không sống được. Vì xét cho cùng, mình mà sống nặng về quá khứ thì người hiện tại đang yêu thương chăm sóc mình là ng khổ nhất. Tự nhiên lại đi thương nhớ 1 người chẳng hề kề vai sát cánh cùng mình trong cuộc đời này nữa, thiệt thòi cho người yêu hiện tại lắm, k được!

Chả vĩ đại gì đâu vitcon ơi, mà mình cũng chả mong gì cái vĩ đại ấy đâu, chẳng qua là tâm trạng mình nó cứ như vậy, chẳng thể nào điều khiển được. Giá mà được như vitcon thì tốt quá, vicon có thể chia sẻ cho mình chút kinh nghiệm được không, mình rất ngưỡng một những bạn gái mạnh mẽ và quyết đoán như bạn. tks
09:26 SA 24/02/2011
Lấy người lùn, giầu, giỏi, hay lấy người...
yêu anh nào hơn thì lấy a đó. thế cũng phải hỏi. Bh biết đc mình yêu a nào hơn thì lúc đó mới cưới

Theo thiển ý của nhà cháu thì cô ý không nên lấy anh nào cả,
vì cô ý chả yêu anh nào cả,
nếu có thực sự yêu một trong hai anh thì cô ấy đã chẳng lăn tăn nuối tiếc gì anh còn lại ("yêu là không bao giờ nói hối tiếc"
)
còn khái niệm yêu ai nhiều hơn ai ít hơn cũng rất khó hiểu,
tình yêu thì chỉ có một thôi chứ. chả lẽ lại có chuyện yêu anh này ở level 8 anh kia level 5 à, nếu thế thật thì có chỗ nào bán cái máy đo tình yêu đấy không nhể?
còn nếu không yêu mà vẫn lấy thì miễn bàn, nên tổ chức rút thăm, hoặc cứ lấy bừa, sau này sai thì sửa, hỏng làm lại.
Như đi mua chim cảnh ý mà
01:00 CH 22/02/2011
Đã 2 năm mà em vẫn chưa quên được mối tình đầu
em cũng thế, chỉ cần vô tình gặp lại một sự việc gợi lại những ngày còn bên nhau, có khi chỉ là bài hát hay một món ăn mà anh ấy thích là em lại nhói trong lòng...bít làm thế nào bây giờ:Sad:
10:14 SA 22/02/2011
Đã 2 năm mà em vẫn chưa quên được mối tình đầu
em cám ơn các anh chị đã cho em lời khuyên, có lẽ em sẽ cần một thời gian để lòng mình tĩnh lại. Có thể là sẽ lâu, nhưng hi vọng là sẽ đến lúc trái tim em sẽ lại có thể rung động thật sự đủ đi che đi nỗi ám ảnh của mối tình đầu.
cám ơn các anh các chị nhiều nhiều, good luck
04:20 CH 21/02/2011
c
CO2.
Bắt chuyện
560Điểm·1Bài viết
Báo cáo