images
Thịnh hành
Cộng đồng
Webtretho Awards 2025
Thông báo
Đánh dấu đã đọc
Loading...
Đăng nhập
Bài viết
Cộng đồng
Bình luận
làm gì khi chồng có quỹ đen,,,
chào các chị, em nghĩ vấn đề này ko phải là mới và hầu như chị em nào cũng gặp phải. Tình hình em còn trẻ quá, mới lấy nhau 6 năm và chưa có nhiều kinh nghiệm nên em lập pic này mong các chị chia sẻ bí quyết giữ chồng với nhau.
Từ 2 tháng trở lại đây em mới biết cách kiểm tra tài khoản tiền lương của chồng, lúc đầu thật sự là em ko có ý xoi mói ghen tuông với chồng vì chồng em, em tin và anh ấy thật thà lắm. Nhưng vì đợt cuối năm, các chị trong phòng bày nhau cách kiểm tra tài khoản tiền thưởng tết âm và dương của chồng, em thì tò mò, lại có thời gian cầm thẻ chồng nên biết mã số, thế là em kiểm tra. Vừa rồi, chồng em nhận đk 39t tiền tết, ngày nhận tiền thì vừa lúc em kiểm tra, vui quá, nt trêu chồng: chồng sướng nha, tiền sắp đến tay nha...Bình thường thì đó là lời bông đùa của vợ chồng em, sau em giả hỏi: anh đã nhận đk tiền thưởng chưa? chồng trả lời rồi, em hỏi bao nhiêu, chồng bảo: 26t....................em điếng người!!
nhắn tin hỏi lại lần nữa, vẫn là thế,,,,hôm ấy chồng em đi làm ca, ko về và cả đêm em cũng trằn trọc chả ngủ đk. hôm sau chồng về, em điên hết cả người, mình đã làm gì mà chồng lại phải giấu diếm như thế, nhìn anh vẫn cứ bình thường, em tức lắm. chồng em mẫu mực, ko thể có người khác, chưa bao giờ lừa dối gì....em nghĩ là đưa về cho nhà nội.......nhưng nhà nội em ko tốt, chia đất mấy anh em, trừ chồng em ra ko có tài sản gì, mà có gì thì với số tiền ấy cũng bàn bạc vs em chứ, em luôn chu toàn, ko tham lam và nhận thấy mình ko có lỗi gì để chồng phải làm như thế. mấy ngày tiếp theo, em toàn bóng gió xa xôi, kể chuyện mấy người ở cơ quan em giấu tiền vợ cho gái, cho nhà nội, em nói xấu họ và cũng để cảnh tỉnh chồng,,,thế mà chồng vẫn im lặng (bình thường thì chả thế đâu ạ)
em kể sự thật: rằng ở cơ quan em, có người nhận tiền tết 13t, chạy đi nhờ chị hàng xóm làm cùng cơ quan nếu vợ hỏi thì nói 5t, 3 hôm sau vợ phát hiện ra thì làm um lên. sau em bảo chồng: anh thấy đấy, cái loại người như thế thì sống làm gì, đúng là hèn, đồ vô lương tâm,,,,bla,,bla,,,đến nỗi chồng em cáu lên nói: vợ nhá, chồng không bao giờ như thế đâu mà vợ cứ nói mãi,,,
đấy, đến giờ thì em vẫn ko biết khoản tiền ấy đi đâu về đâu, nhà em ko giàu và 2 vợ chồng tự lập từ bàn tay trắng, cứ im lặng mãi thì tội em ,em nghĩ đến đau dạ dày!
mà bây giờ hỏi thẳng ra thì té ra em xâm phạm đời tư và động chạm đến sĩ diện của chồng mất,,,em phải làm sao đây?????????:-S:-S:-S:-S

Bạn ơi, trong cuộc sống vợ chồng, tình cảm vẫn là cái gốc, hằng tháng chồng đi làm góp tiền cho vợ để quán xuyến gia đình, đến khi tháng lương thưởng tết , có khi chồng chị muốn giữ lại 1 ít để Hiếu hỉ nội ngoại, lì xì các cháu, rồi thì quà cáp cho vợ con nhân dịp tết, .... ngoài ra, có nhiều Đức lang quân có thú vui khi mua 1 chút đồ cá nhân cho mình chẳng hạn như 1 cái đồng hồ hiệu, hay 1 cái cavạt-thắt lưng, cell phone ... xịn.... , nên anh ấy muốn giữ lại chút tiền. mình nghĩ vậy, đây cũng là lý do 1 số quý ông có tài khoản quỹ đen... chẵng qua vì mấy ông tự thưởng cho mình 1 món đồ mình yêu thích, sau 1 tháng làm việc mệt nhọc.. ... mình nghĩ bạn cũng thoải mái tí , để không khí gia đình ăn trọn cái tết vui vẻ. Phụ nữ cũng vậy, khi được lãnh thưởng tết mình cũng thường tự thưởng cho mình 1 món gì mà mính yêu thích sau 1 năm làm việc vất vả lo cho chồng con. hoặc Biếu cha mẹ mình.... mình nghĩ vậy do kinh nghiệm từ gia đình mình và 1 số các gia đình của bạn bè mình đã trãi nghiệm qua. Sống với nhau suốt cuộc đời, và sự bền bỉ là sự chăm lo của trách nhiệm người cha với vợ con, chứ không phải 1 vài ngày, nên bạn nên thư thả và thoải mái tí trong việc tiền bạc của chồng bạn ạ. hãy để cuộc sống nhẹ nhàng và thi vị tí bạn nhé. nếu bạn thực hành được bạn cũng sẽ thoải mái cho chính bạn nữa. chúc gia đình bạn hạnh phúc.
05:52 CH 10/01/2012
Các Mẹ có lập quỹ đen không?
Mình nghĩ có bao nhiêu thu nhập chồng đưa cho vợ quản lý hết. chồnggiũ 1 ít xài linhtinh đến cuối tháng không hết, chồng cất trongtài khoản - từ đó trở tàhnh quỹ đen, tương tự vợ cũng có giữ 1 ít tiền xài llinh tinh - đến cuối tháng khônghết, còn dư, vợ lại cho vào quỹ y tế hoặc quỹ quà cáp thăm viếng cha mẹ- bạn bè chẵng hạn; đó cũng tạm gọi quỹ đen. đến khi sinh nhật vợ / chồng hoặc khi cuối tuần vợ chồng dẫn nhau đi ăn cùng các con , chồng ( hoặc vợ ) có sẵn chút ít quỹ dư ra đó xài mà vui vẻ, chứ chẵng phải là điều gì cân nhắc lắm các mẹ. vì mẹ trong gia đình quản lý hết tiền của chồng rồi, có gì mà phải suy nghĩ. cả 2 vợ chồng nên tự có 1 quỹ nho nhỏ để thoải mái thăm viếng hai họ, mình nghĩ điều này tốt thôi mẹ N2D ạ. nên tạo cho mình quỹ vài triệu gì đó. Chúc mẹ vui nhé.
07:26 CH 19/12/2011
Có mẹ nào cho con ăn yến chưa?
Mẹ bé thử cho bé ăn nhung hươu tươi xem sao, mình học hỏi kinh nghiệm của nhiều người cho bé ăn và thấy có hiệu quả, chỉ 1 tuần ăn 2 lần thôi, mỗi lẫn khoảng 2 lát. Nhiều người tưởng nhung hươu thì người già mới ăn được nhưng thực ra tuổi nào cũng ăn được hết á, mẹ nó vào google mà xem.

tui nghĩ mẹ ruby khôngnên chó bé nhỏ quá ăn yến, còn nhung nai thì xin can , lâu rồi tui còn nhớ ba tuikể 1 chuyên anh nọ ăn lén 3 chén cháo nhung nai,nấu chung cho trong 1 tập thể ăn, và tiêu chuẩn 1 người được tư vấn chỉ ăn 1 chén, và kết quả sáng hôm sau anh ta la7n ra chết, người thì da dẽ bị nứt và sưng vù ra. không phải ai cũng có thể ăn nhung nai đâu các mẹ ạ. thời bây giờ sữ , thức ăn dặm thiế gì chất bổ dưỡng chotrẻ con, không nên lạm dụng những chất thuộc về dược phẩm - bổ dưỡng như thế, rất nguy hiểm.
12:35 CH 16/12/2011
Có mẹ nào cho con ăn yến chưa?
Loại 32.000 đ là loại nào hả ấy? Tớ nghe nói yến thật rất đắt, và không dễ mua. Cũng nhiều người bảo cho trẻ con ăn yến tốt, nhất là những bé nào lười ăn, nhưng tốt về mặt nào có khi phải tìm hiểu. Bà chị dâu tớ, cho con ăn yến loại 8triệu/ tổ nhưng mà thấy con bé vẫn còi, chả khá được tí nào.Tớ cũng đang muốn cho con ăn thử nhưng ko biết cho ăn loại nào thì tốt, với cả những chất bổ quá kiểu này có nên cho trẻ con ăn k? Nhà tớ hay có các loại nhung hươu , sâm, cao ngựa bạch, rắn rít trăn, các loại, nhiều người khuyên cho con ăn mà tớ hãi lắm. Mẹ nào biết thêm thông tin về yến thì post lên cho mọi người tham khảo với?


Mình có sử dụng qua : yến đã chế thành hủ - bán ở cửa tiệm YẾN của Viet Nam (miền trung), 39.000 vnd / hủ . cho 2 bé 5 tuoi va be 2 tuoi uống thử 1 hu / 1 tuan, co lần thì 2 hủ / 1 tuần. Mình khôngnghĩ nó có chất gì đặc biệt , vì đối với trẻ em thật sự , thức ăn gồm nguồn dinh dưỡng từ rau củ - ngủ cốc chế biến + nước hầm từ xương, cá biển chọn lọc + sữa mẹ hoặc sữa hộp-công thức : là tốt nhất. còn điều này mình chỉ thử nghiệm thôi.... 1. đối với bé 5 tuổi thì ok, không bị dị ứng gì, vì bé này vốn thích ăn uống ...và cơ địa bé ok, nên không vấn đề gì. nhưng với bé 2 tuổi thì : có vấn đề các mẹ à, trong tuần đó bé bị trình trạng ăn cơm ối ra, nôn sữa ra, đi tiêu.... mình sợ quá cho bé ngưng và ăn dinh dưỡng như bình thường. 2 tuần sau bé mới trở lại ăn uống ngon miệng....
3. đối với bà ngoại :mìh chưng yến nguyên chất ( mua 100 gr yến còn sợi sợi) về tách rửa - nấu chè .... bà ngoại ăn được mấy hôm :bị giống bé 2 tuổi , nôn và đi tiếu ...... mình sợ quá. ngưng luôn từ đây..... thôi thì ăn cơm lại bình thường cho lành. he he he.
mình nghĩ có lẽ .. " nó mát " quá nên cơ địa bà ngoại và em bé nhỏ không dung nạp được...
mình chỉ nghĩ vậy nên không dám dùng nửa, dù còn mấy hộp , thôi cũng cất đó
12:23 CH 16/12/2011
Nước mắt và nụ cười
Tết lại len lén đến nữa rồi , niềm vui của năm cũ xin được nhân lên , nỗi buồn đã qua cho vào dĩ vãng , cho nó trôi theo cái dòng thời gian nghiệt ngã của muôn đời . Thêm một tuổi đời với bao trăn trở về cuộc sống . Hôm nay đã là mồng 7 tháng Chạp , hơn 3 tuần nữa là đến thời điểm chuyển giao năm cũ , vì công việc nên giao thừa này mình vẫn phải làm việc , làm việc trong khi mọi người vui Xuân . Âu cái nghề cũng là cái nghiệp ...Nhớ cái Tết ở quê xưa , cái tết của tuổi thơ mãi còn đây trong ký ức ...

CHÀO CHỊ SÁU,
Lâu quá ghé thăm chị, he he he , cũngmấy tháng rồi do tính chất công việc - " đầu tắt mặt tối " quên ghé thăm chị.
Nhờ chị nhắc tui mới nhớ coilại cuốn lịch, và nhận ra Bây giờ là mùng támtháng chạp rồi, nhìn trẻ con lớn lên mỗi ngày như trái bầu trái bí, thì cha mẹ già đi 1 chút. chính xác hơn da m85t chùn đi - khóe mắt hiện vài vết chân chim... ôi thời gian sau mà nhanh quá Sáu ơi.
Nhớ năm rồi mình ghé thăm chị sau khi ăn 1 cái tết gần 20 ngày, ka ka ka ka
bây giờ lại lên đây chúc Tết Tây muộn màng cho chị.
Ôi thời gian, cứ trôi và trôi mãi chị nhỉ, bạn không bước thì nó vẫn trôi đi lặng lẽ.
Ngắm từng giọt cà fê rơi tí tách trong thời tiết Sài Gòn se lạnh, mình lãng đãng nhìn xa xăm, tay gõ bàn phím...
Sáu ơi mình tưởng tượng nếu bình yên và sẽ như thế này thì vài chục năm sau mình tự hào sẽ nói với bạn bè mình quen Sáu được 20 năm rồi Sáu nhỉ. chúc cho 1 tình bạn trong sáng không vụ lợi, không gợn chút lăn tăn sóng gió của bên ngoài.
Tâm trạng đang rất vui vì ghé thăm Sáu sau một thời gian bận rộn, nhất là mùa Đông công việc vào Xuân ( busy lắm Sáu ơi ), tưởng như được tay bắt mặt mừng 1 bà chị sau 3,4 tháng không gặp, một mái tóc dài, một cái băng đô, sao gout Sáu giống tui đến vậy chứ. chỉ khác tóc tui nó tự loăn xoăn ( cha mẹ cùng uốn cho mình từ hồi mới sinh ra đời) hi hi hi hi. tết này sẽ nhiều việc lắm đây, và sẽ làm giống Sáu đến tận 29 tết. và sau đó mình sẽ nghỉ tết Sâu lắm đây.giống năm rồi.hi hi hi .
Cafê xuống hết rồi, Mời uông chung cafê thôi Sáu ơi.
Chúc gia đình chị an lành và vui vẻ.
06:21 CH 11/01/2011
Làm sao để mắt ko thấy, tim ko đau???
Cả nhà ơi, tư vấn giúp mình với, cho mình 1 lời khuyên nhé cả nhà. Hiện nay mình đang rất là rối bời!!!
Mình tự nhận là 1 thằng đàn ông tệ, tệ hại. 2 năm trc mình đã có 1 gia đình, tuy ko dc khá giả nhưng nhiều người cũng ganh tỵ vì mình có 1 người vợ đẹp cùng 2 đứa con mặt mũi khôi ngô. Nhưng có lần mình đi uống say quá với đồng nghiệp, rồi cả đám đi massa, mình đã phải lòng 1 em trong đó. Rồi sau này cặp kè, vợ mình bắt đầu biết chuyện nên ly thân với mình. Mình lúc đó cũng vì tính đàn ông kiêu ngạo nên cũng bỏ nhà ở cùng với em Massa đó, rồi cũng sinh cho mình 1 đứa con. Tuy nhiên đúng là quả báo đứa con đó lại bị bệnh nan y. Mình thấy chán nản quá, mình đã có lần quay về nhà vợ cũ để xin lỗi nhưng cô ấy ko chịu, ko tha thứ nữa.
Cứ mỗi lần về nhà, thấy đứa con đó, mình cảm thấy thật hối hận quá, mình viết bài post này chắc chắn có người sẽ chửi mình, nhưng mong mọi người thông cảm & cho mình lời khuyên với!

chỉ có 1 cách hối cãi là : anh cực lực làm việc : để kiếm thật nhiều tiền - chia 2 : vợ chính thức làm quỹ nuôi con anh ăn học sau này.
và tìm cách đưa con riêng thứ 2 của anh đi chữa bệnh. đó là cách sữa sai cho anh đối với 2 mẹ con và 2 đứa bé.
Vợ chính thức không chấp nhận anh là đúng rồi, vì anh không xứng đáng để còn lòng tin và tình cảm của họ.
CHÚC BÌNH AN.
11:59 SA 06/01/2011
Tội lỗi bỏ con vào cửa chùa..

((( Tìm hiểu cho kỹ đã.
Thường xuyên đến chăm sóc cháu, tình ruột thịt có những quyến luyến khác hẳn những tình cảm khác, cũng là cách để thể hiện ba mẹ của cháu thực sự yêu thương và muốn đón nhận cháu.
Tìm 1 vị chức sắc có uy tín trong giới tăng lữ, trình bày hoàn cảnh với người ta để họ nói giúp với chùa.
Gặp lại người lúc trước đã thỏa thuận khi bỏ con trước cửa chùa, đề nghị nhà chùa cùng đi giám định ADN để chứng minh huyết thống.
Thực sự chân thành thì chùa cũng trả lại thôi, người ta hướng thiện, từ bi, ai nỡ chia cắt tình mẹ con.
Ôi, thiện tai, thiện tai )))
Chào bạn của chị gái ban!
Bạn nên cầm giấy chứng sinh của con phô tô làm nhiều bản, sau đó bạn làm đơn lên các cấp chính quyên (UBND phường) để làm thủ tục xin nhận con. Nếu phường họ không chấp thuận thì làm đơn lên Tòa án xác định cha mẹ cho con.
Tốt nhất bạn nên thuê luật sư để làm việc này hoặc gọi điên cho luật sư tư vấn.
Vì theo như tinh thần chung thì việc bạn nhận lại con là phù hợp với pháp luật và phạm trù đạo đức và được khuyến khích.
Bạn nên làm đơn lên nhà chùa và đề nghị họ trả lời bạn bằng văn bản nếu như họ không chấp thuận cho bạn nhận lại con. Bạn nên hỏi họ đã căn cứ vào các quy định cụ thể nào để không cho bạn nhận lại con theo quy định của pháp luật.
Nếu họ chấp thuận cho bạn nhận lại cháu bé, ban cũng nên cảm ơn nhà Chùa đã thay bạn cho con bạn một chốn nương thân khi mà bản thân cháu bé không còn một con đường nào để sống...và đề nghị họ hướng dẫn bạn các thủ tục để nhận lại con.
Bạn nên làm tất cả với tinh thần cầu thị và hết sức thành tâm..thực sư tư vấn những dòng này cho bạn tôi thấy căm ghét bạn...Nhưng vì đứa trẻ tôi phải làm điều này chứ không phải vì bạn.... thương đứa trẻ vô cùng..cả đời bạn sẽ bị tội lỗi này ám ảnh...nếu như với con đẻ bạn còn nỡ bỏ nó khi còn đỏ hỏn thì không biết bạn còn cái gì quý trọng trong cuộc đời???
Lối lầm nào cũng bị trả giá, bạn đã bắt con mình chụi đựng quá nhiều rồi, dù gì và khó khăn ntn bạn cũng phải đối mặt và tháo gỡ.
Thực tình mình không thể hiểu nổi tại sao nhiều phụ nữ lại đang tâm vứt bỏ đi đứa con của mình???

Sở dĩ các nơi nuôi trẻ mồ côi : yêu cầu chưng minh tài sản và tài chính đảm bảo cho trẻ đủ ăn đủ mặc và ăn học đến lúc bé 18 tuổi, thậm chí còn có tài khoản cho người bảo mẫu của bé giữ đến khi bé được 18 tuổi . thiết nghĩ đây cũng là mặc tích cực và an toàn cho bé, mặc khác ngăn ngừa các trường hợp ... kẻ gian lận nhận bé về lạm dụng trẻ con.........đi bán vé số,
bây giờ trẻ con bị bắt đi ăn xin nhiều quá......... ngồi thử quán cafe sẽ thấy ít nhất cũng 1- 2 cas ...khó nghĩ quá.
... hay lại bỏ mặc bé 1 lần nữa.
Ai chứng minh được điều gì sẽ tốt hơn cho bé ? ? ? ? ? ?
Nghĩ lại xem nếu lúc bé chưa đầu tháng bỏ mặc bé ngoài nắng - mưa thì bé sẽ như thế nào .. .. .
Không có luật sư nào can dự vô chuyện này làm gì, chỉ có làm đúng quy định của chùa thôi.
Nếu ba và mẹ suy nghĩ lại và còn có tình cảm với nhau thì sinh thêm con và đăng ký " bảo trợ cho bé đã bỏ " trong vòng 18 năm tiếp theo. ( để chứng minh nghiêm túc và lòng thành ) Sau đó đón cháu về.
10:44 SA 06/01/2011
Tội lỗi bỏ con vào cửa chùa..
các mẹ xin hãy cho em biết bây giờ em phải làm sao để giúp họ..
Câu chuyện là như vầy..
chị em có 1 người bạn tên H đã có 2 con, và đã li dị chồng..
sau khi ly dị chồng, chị H lại tằn tịu với 1 người đàn ông đã có vợ, và hậu quả là mang thai với người đàn ông đó..
Chị H đã trốn đi khỏi nhà, và đến khi sắp sinh, chị H lại đến nhà chị em xin ở nhờ..
Cho đến ngày chị H sinh nở, chị em đã lo tất cả tiền viện phí và mướn khách sạn cho chị H ở 5 ngày.
Nhưng chị H ko muốn nuôi đứa bé, nên đã nhờ chị em mang đứa bé đi bỏ dùm.
Đứa bé sinh ra chưa được làm giấy khai sinh gì cả..
Sau đó chị em đã mang đứa bé đến chùa Diệu Giác ở q2, hcm.
Sau khi bàn bạc với nhà chùa
Nhà chùa bảo rằng nếu chị mang bé đến cho với tư cách là người thân, thì chị em phải làm giấy tờ rất phiền phức và mất thời gian.
Còn nếu như chị mang đứa bé bỏ trước cổng chùa, thì nhà chùa sẽ đem về nuôi, và nhà chùa sẽ tự làm giấy tờ cho bé.
Vậy là từ đó đứa bé tội nghiệp đó đã dc nhà chùa nuôi dạy.
Kể từ sau ngày đó chị em cảm thấy rất hối hận vì mình đã gián tiếp gây ra cho đứa bé ấy cuộc sống mồ côi, ko cha ko mẹ..
Và chị em cho rằng có lẽ do quả báo, nên sau vài ngày đó đứa con trai của chị bị tiêu chảy cấp, hôn mê phải vào bệnh viện, và nằm viện trong 1 thời gian dài.
Chị em cho rằng nếu lúc trước chị khuyên can Chị H, đừng nghĩ ra việc đưa đứa bé vào chùa, thì có lẽ đứa bé sẽ có mẹ nuôi nấng dạy dỗ tốt hơn.
Sau 1 thời gian, chị em có quay lại thăm bé, bây giờ bé đã dc hon 1 tuổi rồi, nhưng nhìn bé ốm yếu , xanh xao , và nhỏ con hơn hẳn so với những đứa trẻ cùng trang lứa, nét mặt của đứa bé buồn lắm, không cười đùa, hoạt bát.
Điều đó càng khiến chị em ray rứt nhiều hơn, chị đút cho bé an 1 hơi hết gần 2 hủ sữa chua, nhìn bé ăn ngon lành lắm, chắc là trong chùa bé không dc ăn..
Và bây giờ chị em đã khuyên dc mẹ bé đón bé về nhà, mẹ của em bé ấy cũng đã hối hận nhiều lắm..
Nhưng lúc này nhà chùa lại ko cho đón bé về, nhà chùa bảo rằng muốn đón thì hãy đợi bé 18 tuổi rồi đón..
Các bố mẹ nào rành về luật làm ơn giúp dùm mẹ con Chị H sớm dc đoàn tụ với ạ!
Hiện tại bây giờ chị H vẫn còn giữ lại giấy chứng sanh của bé, và ba của đứa bé cũng đang muốn nhận lại con..
Chị H đã rất đau lòng và hối hận, nhìn đứa con bị mình bỏ rơi sống lặng lẽ như cái bóng, sống thiếu thốn tình thương, thiếu thốn vật chất.. chị H như chết lặng..
Tính đến nay bé đã bị bỏ rơi gần 18 tháng rồi.
Phải làm sao để tìm lại hạnh phúc có ba có mẹ cho đứa bé này đây a?

Chào bạn,
Để chứng tỏ cha mẹ bé có tình thươngcho bé thì hãy nhận đỡ đầu cho bé : tức là bé vẫn ở lại chùa với sự chăm sóc của các Sư Cô, và gia đình ba mẹ sẽ gửi gạo- sữa và tịnh tài cũng như thực phẩm cho bé. đến khi bé được 18 tuổi hãy đến đó nói chuyện với Sư Cô sau
Đó cũnglà cái giá để các bậc làm cha - mẹ phải suy nghĩ khimình tử bỏ quyền làm cha -mẹ và nuôi con
Nhà chùa làm đúng không sai :
1. Nếu trước đây khi chị của bạn mang bé đến và đồng ý làm giấy tờ gửi vào với tư cách mẹ Nuôi-Con Nuôi .... thì bây giờ ban chứng minh được đứa bé đó là con của cô bạn kia .. ..
2. Còn Bây giờ chùa nhặt bé ngoài cửa : ai chứng minh được đích thực bé đó là con của cô bạn kia ... và cũng không có luật lệ nào để mình nói đó là con mình ....
Thật ra bé sống trong chùa Diệu Giác môi trường rất tốt mai mốt bé lớn lên bé sẽ được đi học như mọi đứa trẻ khác, và sẽ được sự giáo dục chu đáo của các Sư Cô.
Ngay cả làng SOS hay một số chùa nuôi dạy trẻ mồ côi cũng không cho ai nhận bé về nhà như 'con nuôi" hay con ruột khi bé còn quá nhỏ.
10:29 SA 06/01/2011
Hồi ký, nhật ký ... phụ nữ hạnh phúc!
Ngày mới cưới vợ chồng mình thuê một căn phòng trọ nhỏ xíu 3m*6m nằm trên gác lửng của căn nhà gần bờ kênh...Mình bố trí ngăn ra 1 căn phòng bằng ván ép dành cho 2 vợ chồng với diện tích vừa đủ kê 1 tấm nệm và còn thêm được 1 chiếc tivi be bé...Bên ngoài là chổ ngủ dành cho chú em út của chồng...Nếu đêm vợ chồng mà làm gì lục đục thì chắc chắn không lọt khỏi tầm nghe nhìn của chú em chồng :Silly:. Phần diện tích còn lại chỉ còn đủ chỗ cho 1 cái bàn làm khu vực bếp sinh hoạt! Nhà vệ sinh thì dùng chung với chủ nhà. Lúc ấy mình vẫn thấy sao mà ấm áp thế, mình lại còn làm được 1 việc to tát là...giúp nhà chồng cưu mang chú em còn đang đi học! :LoveStruc:

doc nhung dieu này, em nể chị quá, 2 vợ chồng đơn sơ mộc mạc thế mà còn giúp đươc chú em chồng... .hạnh phúc thât .đáng trân trọng chị nhỉ. CHUC CHỊ CUNG GIA ĐÌNH VUI VUI NHÉ.
12:30 CH 17/09/2010
Nước mắt và nụ cười
sorry chi Sáu - xin ké nói chuyện với Ms. Gloucester chut hén chị, vậy mà người ta nói với nhau KT thế giới đã qua thời khủng hoãng rồi ... .. làm mình cũng mong như vậy. Riêng mình, mình cũng nhận thấy ờ đ ..a.. y còn nhiều công ty nhỏ và vừa khó khăn lắm.... và giá cả ..cuôc sống nhiều gia đình vẫn còn KK nhiều-chưa ổn.
11:58 SA 17/09/2010
Nước mắt và nụ cười
chào chị sáu, lâu rồi mình " không găp " chị, mình đọc 1 mạch đến đây để xã xì-stress , và ... sao có 1 sự trùng hợp đến lạ.... về 1 cô bé ........hồi xưa, mơ mộng... học cấp 1- tới cấp 3 luôn luôn là chơi trò chơi làm cô giáo người ta.....hehehehe, đến khi tốt nghiệp đại học , cũng đi dạy 1 năm, rồi thì nghiệp không phải là nhà giáo nòi, nên đành phải chuyển sang khối kinh tế...thỉnh thoãng lãng đãng nghĩ về ngày xưa......làm kinh tế có cái hay của người kinh doanh, làm giáo viên có cái hay của nghề nghiệp... ông trời đã đặt để ... trong xã hội, mỗi người 1 vị trí và 1 nhiệm vụ..phải hôn chi sáu. Chúc chi cùng gia đình và các me webtretho cuối tuần vui và an lạc.
11:47 SA 17/09/2010
Phụ nữ ly hôn, cơ hội nào cho chúng tôi làm lại?
- Trong suy nghĩ giản đơn của tôi thì chuyện chẳng có gì. Rồi tôi sẽ tìm được một nửa khác thích hợp hơn với mình. Rồi lại yêu, lại cưới và có một gia đình hạnh phúc. Nhưng đến nay, chuyện cũ đã qua 4 năm vẫn luôn là vật cản, ngăn tôi đến với những người đàn ông khác.
Với những phụ nữ đã từng ly hôn, rất khó để xây dựng gia đình mới (Nguồn: phunumoi.com)
Tôi thường xuyên lên mạng, lang thang vào các chuyên mục tâm sự của mọi người. Để có thể chia sẻ với mọi người, góp đôi lời chia sẻ. Chưa bao giờ có ý định viết chuyện của mình ra, nhưng đến hôm nay tôi muốn mình là người giãi bày để nhận được sự cảm thông, động viên từ những người tôi không quen.
Là phụ nữ sao tôi thấy khổ quá vậy. Tôi đã từng ly hôn cách đây 4 năm, khi đó tôi mới có 25 tuổi. Vì nghe theo tiếng gọi tình yêu mà tôi quyết định lấy chồng khi vừa chân ướt chân ráo ra trường. Lúc đó, tình yêu chỉ toàn màu hồng… nhưng khi lấy rồi, ở cùng nhau chúng tôi mới nhận ra từ trước đến nay tình yêu chỉ là ngộ nhận.
Hai người không hiểu gì về nhau cả, trong cuộc sống không có sự chia sẻ. May mà ngay từ đầu chúng tôi kế hoạch nên không có em bé. Việc chia tay cũng đơn giản hơn… sau hơn 2 năm chung sống, không tìm được tiếng nói chung, chúng tôi đã chia tay, trở lại cuộc sống độc thân.
Lúc đầu, trong suy nghĩ giản đơn của tôi thì chuyện chẳng có gì. Rồi tôi sẽ tìm được một nửa khác thích hợp hơn với mình. Rồi lại yêu, lại cưới và có một gia đình hạnh phúc. Đến nay, chuyện cũ đã qua 4 năm nhưng nó luôn là vật cản, cản bước tôi đến với những người đàn ông khác.
Giờ ngồi đây viết những dòng này, tâm trạng tôi đang không được tốt, cảm giác thật khó để xây dựng lại một gia đình mới với những người phụ nữ đã từng một lần lỡ dở như tôi.
Khi chia tay với chồng cũ, dù rằng cả hai đã xác định rõ tư tưởng và tình cảm nhưng cảm giác trống trải, cô đơn vẫn luẩn quẩn trong tôi. Phải mất một thời gian tôi mới bình ổn lại và có cái nhìn khác về cánh đàn ông. Cảm giác muốn được ai đó quan tâm, được yêu, thèm có một người đàn ông ở bên cạnh là chỗ dựa cho mình lại trở lại. Tôi biết mình đã thoát ra được cái bóng của người cũ.
Ai cũng mừng cho tôi, nhất là mẹ khi tôi chịu đi chơi, chịu gặp mặt mọi người. Nhất là về mặt tư tưởng, tôi đã nghĩ thông thoáng để bắt đầu một mối quan hệ mới. Nhưng đến giờ thì tôi thấy chán yêu đương, thấy mệt mỏi vì những mối quan hệ chẳng đi đến đâu.
Ban đầu, là một anh làm cùng cơ quan của cô bạn tôi. Gặp nhau trong buổi sinh nhật, anh bị bắt mắt bới vẻ ngoài của tôi. Nhìn thì cũng thanh tú, dáng người chuẩn, và chẳng ai ngờ tôi đã từng có gia đình. Quen nhau, tìm hiểu rồi yêu, chúng tôi cũng khá hợp nhau… nhưng anh vẫn chưa biết về quá khứ của tôi.
Khi anh muốn tôi về nhà anh chơi, thì tôi đã quyết định nói rõ chuyện của mình để anh tính… và anh đã tính là rời khỏi tôi, vì không muốn gia đình phiền lòng vì cô bạn gái đã từng qua một đời chồng. Chia tay tôi đã nghĩ, tất cả chỉ vì họ không yêu tôi nên mới không chấp nhận được chuyện đó.
Gặp người thứ 2 tôi thích, tôi quyết định nói trước hoàn cảnh của tôi để họ chấp nhận được thì tiếp tục không thì thôi. Họ đồng ý, nhưng lại vấp phải sự phản đối của gia đình. Với nhà anh, tôi không xứng đáng với anh, con trai họ phải yêu được người hơn thế. Và kết cục, người đàn ông tôi chọn không thể bảo vệ tôi, không vượt qua được định kiến gia đình…Mình biết việc mình từng có một đời chồng thật khó có người đàn ông nào có thể thông cảm. Con trai vốn ích kỷ trong chuyện đó. Nhưng tại sao, con trai thì có thể làm lại dễ dàng, còn với phụ nữ con đường lại đầy trông gai như vậy (chồng cũ của tôi đã có vợ chỉ sau 1 năm chia tay tôi).
Hết yêu trai trẻ lại gặp những người lớn tuổi hơn. Đàn ông hơn tuổi là chuyện thường nhưng tôi toàn gặp phải những ông đang chán vợ ở nhà, muốn tôi yêu để làm bồ nhí. Không thì lại gặp toàn người đã từng bỏ vợ, vợ chết một nách 2 đứa con. Người thì muốn yêu đương, bồ bịch cho vui, cũng có người muốn xác định chuyện lâu dài thì tôi ngại hoàn cảnh của họ, 2 cậu con trai mà chẳng đứa nào có thiện cảm với tôi.
Cứ trong cái vòng luẩn quẩn: làm quen, tìm hiểu, yêu, kể quá khứ thì từng người một lại ra đi. Không thì chỉ còn lại những mối quan hệ lợi dụng nhau, không đi đến đâu cả.
Sau bao lần không thành như thế tôi tụt dần cảm xúc yêu đương, mà cái tuổi nó đuổi xuân đi, cứ chạy theo những mối quan hệ chẳng đi đến đâu thế này rồi mình sẽ ra sao.
Tôi đang có ý muốn, thay đổi cuộc sống, thay đổi môi trường sống, chuyển đến một thành phố khác ở, gặp những con người mới xem cuộc sống của tôi có thay đổi không? Gặp những con người mới không biết quá khứ của tôi, nhưng quan điểm của tôi thì không muốn giấu chuyện đó… nhưng nói ra thì lại bỏ nhau, làm tôi thấy nản quá.
Mong ai đó có cùng hoàn cảnh với tôi, chia sẻ để tôi đỡ bế tắc hơn.
Lang thang trên mạng, đọc được bài viết này mà sao thấy buồn thế? Chẳng lẽ đối với phụ nữ ly hôn lại là một bế tắc, không có lối thoát ư? Định kiến xã hội vẫn còn nặng nề quá!

chị ơi,
chuyện gì cũng có thể xảy ra, lối đi ngay dưới chân mình, và khi chị đóng cánh cửa naỳ, ắt tự sẽ có cánh cửa khác để chị mở ra....
chị cũng đừng đặt nặng vấn đề quá mức người bên ngoài nghĩ gì về chị...
thử nghĩ lại xem nếu chị có đứa em trai (độc thân) - Nó theo 1 cô bạn gái đã ly dị chồng hoặc độc thân có con rồi thì sao...lúc đó chị cũng nghĩ rằng sẽ thiệt thòi cho em trai mình... Như vâỵ, thì em trai chi nó sẽ nghe lời hướng dẫn của chị - gia đình.
Hoặc suy nghĩ tiếp theo : khi chị quen 1 người đàn ông ...từng có vợ chết hay ly dỵ có con : thì sẽ lên viễn cảnh ... sẽ yêu thương người này, chăm sóc, đi làm, nấu ăn đưa đón con anh ta..... bằng tình yêu thương.... nếu chị yêu anh ta đủ ... để bỏ qua dư luận, bỏ qua khó khăn đối đầu với 2 đứa con của chồng " dù nó nghịch ngượm " .. ..
Vậy nên, trong 2 trường hợp này và nhiều khả năng khác nữa có thể xảy ra.... tất cả đề gói gọn trong NHÂN - DUYÊN. " Gặp nhau " là NHÂN - sau đó tình yêu từ 2 bên có ĐỦ để 2 bên vượt qua chướng ngại hay không , cần nhiều yếu tố phụ thuộc : lòng từ bi, quang đaị, lòng vị tha, tình thường vô bờ bến đối với con chồng, cách khéo léo để thuyết phục gia đình 2 bên.... tất cả đây là " DUYÊN " nếu chị và bạn trai vượt qua được thì 2 người sẽ đến được với nhau. Chứ không có định kiến " Phụ nữ sau ly hôn ... thì khó làm lại từ đầu... " đâu chị ạ.
Chị ra hiệu sách tìm cuốn "CƠ HỘI THỨ HAI" đọc hay lắm.
Tôi cũng chứng kiến nhiều trường hợp đàn ông cưới vợ mà vợ anh ta từng là gái bán hoa, vậy thì cơ hội để phụ nữ đã lập gia đình - rồi dỡ dang làm lại lần nữa không quá khó.
Người đàn ông ( còn độc thân ) khi họ yêu chị chân thành thì dù chị đã có 1, 2 con họ vẫn chấp nhận, và có cách thuyết phụ gia đình để đến với chị
Chị cứ vui sống, tham gia các sinh hoạt đoàn thể ở các trung tâm giải trí hay các lớp học nào đó, mọi việc đều có thể xảy ra, cái gì đến thì đến, đừng bận tâm.
CHÚC CHỊ MAY MẮN VÀ VUI VẺ và TỰ TIN chị nhé.
05:33 CH 21/07/2010
Nước mắt và nụ cười
Sắp thêm một tuổi mới , thêm vài nếp nhăn như nếp gấp của thời gian . Nhìn lại sau lưng là quá khứ có cay đắng, có ngọt ngào . Phía trước là vô hạn với những điều mông lung không ai biết được . Chỉ biết sống tốt với ngày hôm nay để ngày mai không có gì phải nuối tiếc .
Gió đã sang mùa với những cơn mưa chiều như mang nhiều tâm sự . Nhớ ngày xưa đã từng vương vấn “ mưa về ai ướt áo , mưa về ướt áo ai… mưa đừng lay động niềm đau ấy , ru nhẹ dùm ta tiếng thở dài …”.Nhớ lại chỉ biết mỉm cười cho một tuổi trẻ dễ thương đến lạ .
Tình bạn hay tình yêu? Chẳng biết- chỉ biết đã từng nhớ thương , đã từng thổn thức .Nhớ xấp vải hoa xanh người ấy rụt rè tặng ngày sinh nhựt .Người ấy chẳng nói gì , thì thôi... và rồi duyên phận chẳng đến được với nhau .Mười mấy năm nay người ấy vẫn đi về một mình một bóng, cũng chẳng hiểu được tại sao ? Chiếc xe ngày xưa vẫn còn đó, còm cõi già nua có như người xưa …một thời … nay đã khác
Đang ngồi viết đến đây ông xã báo cáo sẽ tặng bà xã một món quà sinh nhựt đặc biệt , gặng hỏi thì được biết đó là cái máy nấu sữa đậu nành ! Haha , ổng muốn cho bà xã thêm việc đây, hay là muốn bà xã được cung cấp thêm estrogen từ sữa đậu nành ? Nhớ mỗi lần sinh nhựt vợ là tha về một cái máy , khi thì cái điện thoại , khi thì máy massage , máy nghe nhạc, khi thì mấy sấy tóc , bàn ủi hơi nước… Ông xã chưa bao giờ tặng bà xã một cành hoa , chưa bao giờ nói được một lời lãng mạn mà sao thương ông xã quá đỗi. Mình chẳng biết tình yêu là gì , nhưng vắng ông xã một ngày là mình vào ra ngơ ngẩn . Làm gì thì làm , 5h chiều là cả nhà phải bên nhau với những bữa cơm chiều hạnh phúc . Hạnh phúc có lẽ đơn giản như thế thôi , phải không?
Những vương vấn của ngày xưa , ông xã đều biết và tôn trọng những khoảng riêng tư ấy vì hơn ai hết ông xã hiểu rằng không có ai và không bao giờ có ai thay thế được ông xã trong trái tim mình…

Hi chị, lâu lắm rồi mới nói chuyện với chị,
Nghe chị kể chuyện ông xã chuẩn bị sinh nhật cho chị , mà em cũng vui lây, mong lắm càng ngày càng có nhiều mẹ webtretho kể về dịp sinh nhật hay các dịp kỷ niệm gì gì đó của mình - của gia đình như thế.
Cứ thỉnh thoảng lâu lâu lại có mẹ web tretho kể những chuyện buồn về gia đình về chồng con,..... sao lòng thấy chạnh lòng và thương cho thế giới phụ nữ đến thế không biết nưã.:Nottalkin:
Em nhớ có đọc được bài ở đâu đó " Nhìn xuống trước khi nhìn lên" thì nhận ra rằng em và chị Sáu vẫn còn may mắn và an lành hơn nhiều người chị Sáu nhỉ, :Smiling:CHÚC CHỊ THÊM 1 TUỔI ĐỜI, VỚI CUỘC SỐNG LUÔN VUI VẺ - THẬT BÌNH AN chị nhé. :Rose::Rose::Rose::Rose:
Thân.
04:40 CH 21/07/2010
Bệnh nhiệt miệng ở trẻ em
Hi các mẹ, bé nhà mình được 9 tháng 25 ngày,bị nhiệt miệng ( trong miệng bị lở vết màu trắng đâý ạh), mình đã đưa con đi khám BS, cho uống thuốc nhưng bé đang đau trong miệng, khó uống quá. Bé bỏ ăn vì ăn vào thì thức ăn đụng vét lở đó gây đau nhức. Và bé cũng bị sổ mũi, BS có cho chai thuốc về nhỏ mũi mà vẫn chưa hết Thâý con khóc mà mình sốt ruốt quá, tôí hôm qua mẹ ẵm trên vai mơí ngủ được. Các mẹ có biết cách nào chưã mau hết ko, giúp mình vơí, nhìn con ko ăn uống đc mà sốt hết cả ruột, mong tin các mẹ gấp, cảm ơn nhiêù :Rose::Rose::Rose:.

Dân gian gọi là "nhiệt miệng" hay "Đẹn trong miệng, lưỡi... " Ông bà già xưa hay lấy mực xanh (mực nước chăm vô bút mực) để bôi lên lưỡi, nhưng thật sự làm như vậy chưa chắc hết mà sẽ nhiễm trùng lưỡi - miệng của bé. Bệnh này là do bé thiếu Vitamine PP, chị mua khoảng1o viên vitamine PP trẻ em và " C-mật Ong-sữa Ong Chúa" loại cho em bé. nếu bé chưa ngặm được kẹo C-sữa Ong chúa thì chị mua chai sirup vitamine C trẻ em. Mỗi ngày cho bé uống sau ăn sáng 1 lần : 1 viên PP trẻ em -cán ra trộn với sirup C tre em -pha với nước: 1 vài muỗng cafe để loãng ra tí, đút muỗng cho bé uống, duy trì khoảng 1 tuần - 10 ngày rồi ngưng bé sẽ hết. ngoài ra dùng mật ong loãng rơ miệng bé : giúp sát khuẩn miệng - lưỡi bé, và mau lành các vết loát trong miệng.
sau đó khoảng 4, 5 tuần nếu bé bị , chị lại cho uống giống vây tiếp khoảng 5-7 ngày nưã. đây là liều bổ sung - không ảnh hưởng gì sức khỏe bé cả, chỉ bổ xung vitamine cho các bé thôi.
11:46 SA 28/06/2010
Nước mắt và nụ cười
Ngày má vừa nhắm mắt , mình cũng chưa tin nổi là má sẽ bỏ mình mà đi như vậy . Cứ tưởng như má đi đâu đó chút xíu thôi mà . Đến khi chiếc quan tài nặng nề thả xuống lòng đất lạnh lẽo âm u là lúc mình giật mình ngơ ngác , cứ tưởng mình nằm mơ thấy ác mộng .
Má cô đơn trơ trọi và lạnh lẽo dưới này sao. Nỗi sợ hãi và đau đớn bao quanh mình.Mình tìm má nơi đâu ?
Mình ngước nhìn lên trời cao để tìm hình bóng má , đám mây nào bay qua mình cũng nghĩ là má. Chắc Má đã bay lên trời và yên nghỉ mãi mãi nơi đó , không còn lo lắng , không còn phiền não, không còn vướng bận cuộc đời này.Lần đầu tiên mình hiểu và nếm phải hai chữ “mồ côi”- nó đắng biết chừng nào . Chung quanh mình ai cũng khóc mà nước mắt của mình không biết ở đâu , mình đau đến không khóc nổi , tuyến lệ tê liệt hay con tim đã bị đông cứng trước biến cố quá lớn này .
Ngày còn bé mình sợ nhất ngày phải xa má và rồi ngày đó cũng đến.Cuộc đời đã cướp đi của mình niềm hạnh phúc ngọt ngào nhất , số mệnh đã đem má đi để má xa mình vĩnh viễn . Không còn thấy được hình bóng má mỗi sáng mỗi chiều, không còn thấy ánh mắt dịu hiền tha thiết thương yêu con , không còn thấy vầng trán cao với mái tóc lưa thưa còn chưa kịp bạc hết . Tiếng mõ tiếng kinh cứ thấm đẫm vào lòng mình nỗi buồn da diết , ai oán hơn bao giờ hết
Hoàng hôn về trên mộ
Tiếng chuông chùa lại văng vẳng đâu đây .
Giờ không khóc nhưng nước mắt lại rơi đầy ...

Văng vằng đâu đó em còn nhớ lời Sư ông dạy năm xưa :
" Tôi không khóc khi được cài Hoa Trắng,
Vì trong Hoa tôi thấy Mẹ tôi cười "
trong mỗi con người có ADN của Cha Mẹ, có gen của Cha Mẹ cấu tạo thành.
Mỗi con người phát triển trong dòng đời của mình, luôn lấp lánh đâu đó ẩn hiện
hình bóng của Cha - của mẹ trong con người mình.
chị Ruby68 nhỉ !!! Lòng tự nhủ :
trong con luôn có hình bóng của Mẹ, luôn có khúc ruột của Mẹ
trong con luôn có giọt máu của Cha.
Con được hoàn thiện thì con tự hào có Mẹ luôn dẫn dắt trong lòng con.
Con phát triển thì con nhớ có Gen của Cha trong ký ức con.
Con tồn tại , con sống tốt vì CHA MẸ đã cho con hình hài này, cho con tâm thức này
mãi mãi là vậy đó chị Ruby68 à.
CHÚC CHỊ LUÔN LUÔN VUI , THẬT VUI VÀ ANH LÀNH CHỊ NHÉ.
12:05 CH 25/06/2010
Nước mắt và nụ cười
Những ngày cuối tuần qua được về thăm biển , được trải lòng với cái bao la gần như vô hạn này . Biển bao la , mênh mông , âm thầm với những cơn sóng xô bờ . Ngày qua ngày , đêm qua đêm , biển vẫn miệt mài với công việc của mình . Có ai từng mơ dang tay ôm lấy biển , có ai từng đứng trước biển hét thật to khi buồn khi giận ?Biển hứng chịu hết để xoa dịu bớt nỗi bất hạnh của con người . Biển nơi nào và bao giờ cũng thế , biển hiền hòa vào những sáng mùa hè êm ả .
Mình chưa chứng kiến được biển giận dữ những ngày mưa bão nhưng chắc là đáng sợ lắm .
Nhớ những ngày còn nhỏ , ba chở ra biển Vũng tàu chơi . Ba má bắt dậy thật sớm , buồn ngủ đến điên người mà vẫn ráng thức dậy vì thích được đi chơi . Một đoạn đường dài ngoằn cả mấy giờ đồng hồ xe chạy. Ngày đó , thấy được những dãy núi ở Bà rịa là mê tít rồi .Trong con mắt trẻ thơ , đó là dãy núi hùng vĩ nhất mà mình được thấy .
Xe đi theo con đường sát biển , biển mênh mông từ từ hiện ra , gió biển mặn nồng thoảng hương của muối và mùi cá khô của xứ chài theo mình suốt dọc theo đường ra biển . Ngày đó chưa có đường Hạ long và Thùy vân đẹp như bây giờ .Cuối bãi là rặng dương vi vu theo gió . Những khu tắm biển lụp xụp tự phát không làm nản lòng du khách vì đâu còn chọn lựa nào khác, miễn là được ra với biển , tắm mình trong làn nước bao la , hứng từng cơn sóng miệt mài vỗ vào bờ .
Má chỉ dám ngồi ở mép nước với bộ đồ bà ba ướt sũng , má cười “bà già hai lúa này đâu dám mặc bikini” ...
Bây giờ biển vẫn thế , nhìn kế bên có hai cô con gái cỡ 9x ôm mẹ mình tắm biển thật là vui , nụ cười của ba mẹ con nhà họ rạng rỡ trong nắng sáng , giọng nói của họ hòa tan trong tiếng sóng biển muôn trùng .Bà mẹ cũng với chiếc áo túi và cái quần dài y như má ngày xưa…Họ đang hạnh phúc …
Mình và con gái cũng đùa vui bên sóng biển , ngước nhìn bầu trời trong vắt , thanh bình . Xa xa là ngọn núi có tượng đức Chúa , hoa phượng thắp sáng cả sườn núi . Bức tranh biển đẹp tuyệt vời cứ in trong tâm trí như những chuyện ngày xưa sao cứ ùa về. Muôn thưở biển vẫn bao la , biển vẫn hát những bài hát êm đềm và biển bạc đầu vì ai biển nhỉ …..

Dễ thương quá , chị Ruby68 ơi,
Cuối tuần rồi, em cũng được dịp trở lại Mũi Né, dọc 2 bên đường nhà nhà trồng Thanh Long , thấy mê quá, như muốn ghé xuông hái vài trái, cây nào cũng trĩu quả đỏ ửng, rồi hồng hồng, rồi xanh vàng vàng ươm ướp, như lồng đen trung thu đủ màu sắc. Dân Bình Thuận sống nhờ vào Thanh Long nỗi tiếng xuất khẩu và tiêu thụ ở Hồ Chí Minh.....
Rồi Nằm trên bờ biển ngắm hoàng hôn, nghe sóng vỗ như giọng mẹ ngày xưa ru con gái " À ơi, con ngủ cho ngon... ru hời con ngủ cho ngon ... "
Chân trời tít xa xa chỉ gợn lăn tăn vài cơn sóng nhẹ, Biển Mũi Né lặng như tờ, êm êm dịu dàng như lòng con người dân nơi đây mộc mạc và ngọt ngào, Biển ở đây không có sóng mạnh rào, rào....hay " năng động " như Biển Vũng Tàu.
Còn nhớ đâu đó câu chuyện xa xưa mẹ mình kể lại rằng : có 1 gia đình nọ đưa con đi tắm biển Vũng Tàu, lâu lâu có một bà cụ đến gần khu bàn ghế của gia đình nọ nhìn nhìn và bới bới móc móc dưới cát, đứa trẻ cười với bà cụ, còn ông bố trẻ thì bảo nhỏ nhỏ gì đó vào tai đứa con trai bé nhỏ... đoạn rồi, đứa trẻ nói với cha : "không sao đâu ba à, hình như bà cụ tìm vật gì bé bé trong cát ấy...". Thế rồi sau đó ông bố dắt đứa bé đi xuống biển tắm.
Còn bà cụ thì vẫn không nói không rằng, bà rảo bước đi dọc theo các dãy bàn người ta vẫn thuê ngồi ăn dọc bãi biển dường như nhặt nhạnh cái gì đó . . . .
Sau đó, Ông bố với đứa bé trai được người dân biển kể lại rằng : ngày xa xưa lắm, bà cụ có đứa cháu nội trai đi xuống biển chơi, vô tình đạp trúng phải mảnh ve chai, và cậu bé bị co giật đi cấp cứu nhưng... bị nhiễm trùng sau đó, và đã chết. Do vậy, bà buồn bã và sau này bà cụ ôỗi ngày dành vài tiếng đồng hồ đi nhặt những mãnh ve chai hay những vỏ sò - ốc dơ bẩn mà mọi người đi chơi biển ăn xong, xã rác, rồi vứt bừa bãi quanh đâu đó. Bà làm một hành động nhỏ và hy vọng rằng cháu bà ở nơi nào xa xăm sẽ vui cười khi bà nội của mình làm một điều có ích cho con người hiện tại, và cho các em bé nhỏ khi đi chơi biển không bị mắc phải. ""
Nghe xong hết câu chuyện về bà cụ. Tự trong thâm tâm, người bố và đứa con trai muốn cảm ơn bà cụ và xin lỗi bà vì hiểu lầm bà cụ..... HỌ học được một bài học đáng giá, không phải lúc nào quanh ta cũng có người xấu ( vì ông ta tưởng "bà cụ là người đi tìm CỦA của mọi người" ), vẫn luôn có nhiều người tự nguyện làm việc có ích cho mọi người mà không cần cảm ơn.
11:48 SA 25/06/2010
Nước mắt và nụ cười
Biển đêm về khao khát một vầng trăng
Lạnh như khói sương và buồn như tuyết
Biển dạt dào mà trăng đâu biết
Tận đáy sâu vẫn chếch choáng bóng mình.
Trăng hững hờ và biển lặng thinh
Mặc con sóng cứ cồn lên nỗi nhớ
Trăng đâu ngỡ bóng mình tan thành ngàn mảnh vỡ
Cứa vào lòng biển sâu.
Biển giấu diếm lòng mình nên biển quá đơn côi
Vầng trăng nhỏ nhoi làm sao soi được điều ẩn giấu
Cũng chẳng thể phập phồng theo nhịp thủy triều đau đáu
Nỗi đau cuộn trào thành bão giông.
Biển thao thức nghìn đời biển mãi ngóng trông
Vầng trăng trên cao lửng lơ như định mệnh
Có thể nào dại khờ như biển
Mỗi đêm về thăm thẳm một vầng trăng.
(MẠC VI)

" Chỉ có Thuyền với Biển ,...........
chỉ có thuyền mới biết ....... Biển mênh mông nhường nào ...
Chỉ có Biển mới hiểu ............. Thuyền đi đâu , về đâu ??? ... "
Biển giúp con người gột sạch những bẩn uế trong tâm hồn, biển ôm lấy con người, Biển chan hòa cuộc sống cùng con người, Biển luôn mang đến tình thương, chở che, nguồn sống và sự bao dung, Cũng như tình thương của người mẹ, người cha đối với con cái.
Biển hòa lòng vào con người, để hiểu rằng con người thật nhỏ bé, và Biển cả sẽ mang đến cho con người những giá trị cuộc sống nhất định nào đó.
Mình nhớ có nghe đâu đó : " Hãy nuỗi dưỡng ước mơ và khát vọng sống, như bình minh rực sáng trên biển rộng bao la."
rồi thì : Cuộc sống con người luôn chật chội và nhiều khó khăn, thử thách và nhiều đổi thay.
Biển cả rộng lớn và bí ẩn, luôn cho ta những bài học vô giá và không bao giờ cũ"
Con người mang ơn biển cả, nguuồn tài nguyên vô giá, Biển tử tế với con người khi con người sống cùng biển, biển giận dữ khi con người tàn phá môi trường biển cả, con người khai thác cát, con người lấn Biển, con người không giữ gìn vệ sinh môi sinh cho biển, không bao vệ sinh vật Biển , ..... thì Biển cũng chẳng buôn tha cho hành vi can thiệp thô bạo của con người đối với biển cả. Thiết nghĩ điều này cũng công bằng thôi, phải không nhỉ !!!
11:19 SA 25/06/2010
Nước mắt và nụ cười
Ngày mai là ngày giỗ má. Hôm nay cô Minh cúng mâm cơm chay buổi tuyên thường vì hôm nay là ngày chủ nhật có đông đủ anh em. Cô Minh mời anh chị Năm qua ăn chay mà cả nhà anh chị Năm không qua . Ba buồn lắm . Ba gọi anh Năm qua bao nhiêu lần anh năm cũng không qua . Mình mời chị dâu qua tịnh thất ăn chay , chị dâu bảo rằng “không rảnh” . Khó hiểu quá hà . Ngày mai anh Năm cúng mặn ở nhà anh Năm .
Nhớ ngày trước khi mất , má dặn làm giỗ má cúng chay . Năm nào cô Minh cũng cúng má một mâm cơm chay đạm bạc mà thanh khiết . Anh chị năm đãi bạn bè là chủ yếu . Thôi thì anh Năm muốn làm gì thì làm . Anh Năm vẫn không cho chị Tư vào nhà anh Năm để cúng bàn thờ má .Chị Tư khóc nhiều .Mình khuyên thôi thì mình tưởng nhớ má trong tâm hồn là được rồi . Hình ảnh má mãi mãi nơi trái tim này mà , dù cúng má ở đâu cũng thế .
Tình anh em còn được tới đâu ? Buồn quá chừng ! Không hiểu sao lại buồn như thế nữa ? Minh Nhựt thì càng ngày càng tỏ ra hỗn hào , không coi người lớn ra gì hết . Nếp nhà đã mất rồi ! Nếu không có ba ở đó chắc mình không thiết về đó làm gì , về chỉ buồn thêm thôi .Tại sao nhà mình mà mình không được về hả chị Tư ?
Sao bây giờ nhớ da diết tiếng cười của cả nhà , nhớ cả những giọt nước mắt âm thầm của má trong những ngày tháng buồn đau nhất . Nhớ má lui cui quét cái sân , quấn lại cái khăn nâu đội lên đầu , nhớ má vui mừng khi các con về đông đủ ngày cuối tuần , nhớ má làm tô mắm chưng thịt trứng mà anh Năm hay ưa, xào dĩa thịt bò thật mềm cho ba thưởng thức , nấu nồi canh đu đủ thật ngon cho Út má ăn , hay nấu nồi hủ tiếu mà cả nhà ngồi ăn xì xụp ngon lành . Bàn tay má , bàn tay thần diệu nấu cho cả nhà những bữa cơm thơm , bàn tay má sàng lọc từng hạt thóc khỏi thúng gạo to đùng , bàn tay má vuốt tóc từng đứa con , quạt cho các con từng đêm ngon giấc , bàn tay má đắp lại từng cái mền cho từng đứa mỗi đêm về …
Nhớ má quá Tư ơi
Không có Má ,tụi mình không còn tự nhiên về trên mảnh đất thân yêu của ngày xưa nữa sao ?
Dẫu biết rằng cuộc đời không thể chìu theo ý nguyện của con người , nhưng sao cứ nhớ mãi ngôi nhà xưa cùng biết bao nhiêu những kỷ niệm đong đầy …

Chào chị ruby68,
Thật cảm động làm sao, và thông cảm với chị nhiều.
hãy nghĩ rằng ở nơi đâu đó mẹ chị vẫn tồn tại dưới hình sc này hay hình thức khác mà thôi.
Vật chất không tự mất đi mà chỉ biến thể tờ dạng này sang dạng khác, và con người mình cũng vô thường, sẽ đi từ thể nảy sang thể khác. Mong ràng mẹ chị đang vui vẻ ở một phương trời nào đó với chư thiên hay chư phật, sẽ vui lắm nếu biết rằng con gái mình vẫn luôn nghĩ về mẹ với một tấm lòng ấm áp như vậy.
... Đọc tâm sự của chị mình cũng đã khóc cho mình, 1 hạnh phúc trọn vẹn với mẹ, chỉ thiệt thòi và cảm thấy mủi lòng khi nghĩ về ba, ba đã ra đi vĩnh viễn để lại con gái dại khờ, và mẹ thui thủi nuôi bầy con 7 đứa -ăn học......Hết giờ làm, mình chạy biến thật nhanh về nhà để được truyện trò với mẹ, và các con. cùng nhau mở đĩa CD thuyết pháp cho mẹ nghe, khuyên mẹ mình niệm Phật, để lòng thanh thản, và tự trong lòng - tự nhủ mình sẽ cô gắng không làm mẹ mình buồn lòng dù việc gì đi nữa, dù rằng sẽ phải đổi mạng này của mình để mẹ được tồn tại thêm ngày nào trên cõi đời vốn quý báu này. " Thân người khó được !!! " - Mong mẹ có thêm nhiều ngày để rèn luyện tâm hồn - sống than thản, mình cố làm mọi điều để bù đắp lại quãng đời cơ cực của mẹ, khi mẹ thiếu vắng cha mà vẫn nuôi dạy 7 anh chị em mình ăn học thành tài.
Thương mẹ lắm, mẹ hy sinh nhiều cho bầy con mà không nghĩ đến bản thân bao giờ !!!!!!!
Lòng mẹ vốn bao la như vậy, Không bao giờ trong mỗi chúng ta có thể trả nỗi ơn nghĩa cha mẹ đã sinh ra và nuôi dạy tấm thân mình.
Hiểu tấm lòng của chị, và chia sẻ với chị, lòng quặn thắt khi nghĩ rằng ... 1 ngày , ... 1 ngày nào đó cái quy luật cuộc đời sẽ đến với mình và mẹ, và lúc đó nước mặt sẽ chảy vào trong, và mẹ ra đi trong cô đơn, ta cũng sẽ cô đơn trong nỗi đau khôn cùng ....!!!!!! mà không được mẹ an ủi nữa.
Ai trong đời cũng sẽ trãi qua một biến cố như vậy........ôi quy luật, cái quy luật khắc nghiệt làm sao !!!!!!!!!! Thôi thì dặn lòng mà tâm niệm : Hãy làm gì cho mẹ / cha được thì cố gắng mà làm
Cha mẹ không còn nhiều thời gian nữa để mà chờ đợi mình ............
***********************
Chi ruby ơi, đừng trách anh năm nữa. nên hiểu và thương cảm cho anh ấy, anh chưa hiểu đạo ,
anh vốn bị " lặn hụp " bị " lôi cuốn " trong vòng đời như cái mắc -xích này và dường như không có thời gian để dừng tâm mà suy nghĩ lại , cuộc đời này vốn vô thường và ngay cả ta cũng sẽ có thể ra đi bất kỳ lúc nào, có những ngôi mộ mà người nằm trong đó tóc hãy còn xanh, có kẻ lên ba, có kẻ chưa già...." . Sẽ có ngày anh ấy hối tiếc, nhưng em chưa biết là lâu hay mau,... chị hãy nghĩ cách tâm tình với anh ấy xem sao. Em mong có 1 ngày anh ây sẽ quay đầu. Chắc chắn là thế chị à, hãy chờ đợi để hóa giả nỗi khổ niềm đau chị nhé.
Mong chị bình tâm và vui vẻ - an lành cùng gia đình.
12:55 CH 09/06/2010
Ức chế ông chồng đi học MBA
Mẹvitquay ơi, đừng lo lắng quá mà ảnh hưởng đến nhiều thứ nhé. Tớ truyền cho ít kinh nghiệm bản thân này, có thế mỗi người một khác nhưng thử áp dụng xem nhé.
Ngày trước mình cũng không quan tâm đến ăn mặc lắm đâu, trong lúc đó chồng mình thì khác, lúc nào cũng chải chuốt, nước hoa, quần áo hàng hiệu, giày dép, xe cộ loại xịn. Mình thấy mình mà tiết kiệm thì thiệt mình. Mình không tiêu tiền người khác sẽ tiêu mất, vậy mình sao không tiêu. Mình bắt đầu thay đổi, mình cũng nước hoa, giầy dép cũng hiệu, váy vóc cũng hiệu, nói chung mình đu theo chồng mình. Nếu các cuộc tiếp khách của chồng mà mình tham gia được mình sẽ đi bằng được, đưa theo cả hai con đi, ăn mặc sexy, trang điểm thật kỹ, làm thế nào để đến gặp bạn bè họ phải thấy rằng, lão này có vợ đẹp, thời trang, con xinh, ngoan và họ sẽ phải thốt lên với chồng mình câu đó (thực tế đã xảy ra). Rồi nếu các cô gái có ý định mồi chài họ cũng sẽ phải xem lại rằng liệu ông này có đánh đổi những gì đang có để chạy theo mình không?
Khi ông ấy đi học về, đương nhiên sẽ hỏi chuyện trường lớp, hỏi hôm nay anh học môn gì, có thích không và ông ấy sẽ kể đủ thứ. Có hôm 12 giờ mình còn ngồi trên mạng học kinh tế vi mô với ông ấy, mặc dù chẳng hiểu gì, nhưng vẫn phải cố vì mình không học cùng ông ấy sẽ có cô khác làm việc đó.
Nói túm lại mình phải cố gắng nhiều, phải thay đổi theo chồng để cho hợp với chồng (miễn là chồng không làm gì quá lố bịch).
Ở tuổi này, đã có 2 con, sống với nhau 10 năm rồi phải cố giữ những gì mình đang có thôi, mình sẽ không để tuột mất, muốn làm vậy phải hô khẩu hiệu cố gắng.
Nói thật làm vợ làm mẹ thật là khó. Con ốm đau một tay mẹ chăm, con học hành mẹ dạy. Rồi làm y tá, rồi thợ làm nail (cả bố cả con không tự cắt móng tay chân, suốt ngày nằm duỗi chân đợi mẹ), rồi làm người ngoại giao khi tiếp khách với chồng (phải biết uống tý rượu, phải biết hát karaoke) biết nấu vài món để bạn chồng đến nhà mà tiếp, rồi làm cho chồng thấy tuyệt khi trên giường nữa. Nếu những gì làm được thì mình cố gắng làm.
Sau những cố gắng đó mình được gì, được một người chồng, một người cha cho con, một người bảo trợ về kinh tế, một partner khi đi chơi. Thế là tạm ổn, không kỳ vọng quá nhiều.
Có thể chia sẻ của tớ hơi xa đề một chút, nhưng là một vài kinh nghiệm liên quan đến thắc mắc của mẹ vịt về sự thay đổi của chồng.
Khi chia sẻ với với mẹ vịt, chắc chắn sẽ có những suy nghĩ trái chiều nhưng đó là kinh nghiệm của người vợ sau 10 năm chung sống và ở một mức độ nào đó đang tạm hài lòng (sau một thời gian dài khó khăn, đã có khi muốn vứt bỏ).

Mẹ EMPTY2008 NÓI ĐÚNG LẮM ĐÓ , MẸ VITQUAY ƠI,
mình phải cố gắng làm tất cả những gì trong tầm kiểm soát của mình, và làm những gì có lợi cho gia đình thôi, còn những gì khuất mắt thì thôi vậy. cũng nên suy nghĩ thoáng chút cho lòng thảnh thơi chị ạ.
07:18 CH 01/06/2010
Nên nói chuyện thẳng thắn với chồng, thuê thám tử...
Như mình đã nói từ những bài trước, vợ chồng mình không bao giờ cãi nhau cả, nếu bực thì chỉ có chiến tranh lạnh thôi, còn nếu có vấn đề gì thì chỉ có mình nói "độc thoại một mình", chồng "im lặng", mình cũng đã thử viết cả thư nhưng chồng cũng im lặng, không tỏ thái độ gì và vẫn cứ vậy. Chồng mình đã rất nhiều lần đi nhậu nhẹt về muộn mà không thông báo trước cho nhà, cách đây khoảng 3 tháng mình viết thư cho chồng, rồi nhắn vào máy chồng là "Anh đọc thư đi, em vừa gửi cho Anh". Mình post nguyên văn lá thư lên cho mọi người xem mình viết thế mà chồng không tỏ thái độ gì cả, mình thực sự không hiểu:
[Gửi chồng,
Vợ rất là bực mình vì hôm qua chồng về muộn mà không gọi điện về nhà. Vợ gọi thì không thèm nghe máy. Chồng bận việc gì mà hơn cả vợ thế? Chỉ có đi gái gú thì mới không thể nói cho vợ biết là bận việc gì.
Vợ cũng phải đi làm như chồng, thậm chí còn vất vả hơn vì ngày đi 4 lượt, 1 ngày ngót nghét 50km. Buổi đêm thì không được ngủ ngon giấc, chiều về thì một núi công việc đang chờ sẵn ở nhà. Vợ cũng có thể buổi trưa không về nhà, chiều về muộn cũng được thậm chí vợ cũng có nhiều thú vui như chồng nhưng vì vợ thương bà ngoại cả ngày vất vả, thương bọn trẻ nên tranh thủ về sớm đỡ đần bà và vì vợ không ích kỷ như chồng, chỉ nghĩ đến thú vui bản thân mình là trên hết. Chồng những tưởng ỷ lại mọi việc cho vợ và cho bà ngoại và cả bà nội, thỉnh thoảng cho vợ tý tiền là Ok à? Nói cho chồng biết dạo này tất cả mọi việc đều một tay bà ngoại làm hết. Bà ngoại đang ở cùng vợ chồng mình mà chả nhẽ chồng vuốt mặt mà không nể cái mũi à? Tại sao chồng ích kỷ thế? Cứ đề cả nhà phải chờ đợi chồng về, nhiều hôm chờ chồng hưởng thụ nốt thú vui của chồng rồi mới bắt đầu ăn cơm. Ăn muộn thế làm sao mà Heo còi đi ngủ sớm được? Làm sao mà có thời gian dậy nó học hành được? Làm sao mà chẳng béo phì ra.
Chồng thử xem, ở nhà thì một núi việc mà hôm nào chồng cũng về muộn. Từ hồi lấy nhau đến giờ, hơn 3 năm mà số ngày chồng đi làm hết giờ là về được mấy hôm?Chả nhẽ hơn 1000 ngày, ngày nào chồng cũng bận à? Về đến nhà là bật ngay cái máy tính lên. Thời gian chồng dành cho vợ con được bao nhiêu?
Tính trung bình cứ 2 cuộc gọi cho chồng thì có 1 cuộc không nghe máy. Có việc thì vợ mới gọi chứ, mà kể cả không có việc thì vợ gọi thì cũng phải ưu tiên cho vợ chứ. Chồng có thực sự quan tâm đến vợ không? Có biết dạo này vợ nghĩ gì mà muốn gì không?
Chồng có muốn bọn trẻ sau này lấy phải người như chồng không?
Nói tóm lại, vợ muốn chồng:
1. Về sớm để đỡ đần công việc nhà. Ăn cơm sớm đề còn nghỉ ngơi, có lợi cho sức khoẻ, dạy Heo còi học.
2. Thực sự bận việc(lý do chính đáng) mà không về sớm được thì phải gọi điện về nhà sớm để mọi người không phải chờ đợi.
3. Đi nhậu nhẹt thì phải gọi điện về trược 18h30 để vợ không phải nấu thức ăn cho chồng. Chồng không ăn cơm thì mọi người ăn uống rất là đơn giản, không có thời gian nấu nhiều thứ.
4. Vợ gọi điện thì phải nghe máy, nhìn thấy cuộc gọi nhỡ thì phải gọi lại cho vợ.
Vợ đã nói rất nhiều với chồng về những vấn đề trên rồi. Nếu chồng muốn cả nhà mình trở thành một gia đình hạnh phúc hay trở thành một cái hợp tác xã thì tuỳ chồng đấy

Chị nè, chỉ nghe có 1 chiều mà mình chưa thể xác định hay hiểu rõ gia đình chị
chỉ có ý thế này :
1. chị thử thay đổi cách thảo luận lại với chồng thay vì yêu cầu anh ta làm cái này cai kia thì ... anh à, nhờ anh cai này, nhờ anh về sớm làm cai kia cho con, ....
2. đàn ông không thích kiểu ra lệnh, nói làu nhàu, nói dai,....
3. càu nhàu lâu ngày ... giết chết tình yêu của 2 người.
4. khung cảnh cũng bức xúc , có không gian rieng cho 2 vợ chồng không vì ở với mẹ vợ thì cũng có thể mất tự do....
5. Bản thân chị thế nào ??? có còn vui vẻ, yêu chiều , quyến rũ như lúc mới cưới...
6. Thuê người làm phụ chị và mẹ chị ... làm việc nhà ....
**** Chị chăm sóc con chu đáo , và đừng gọi tới tên anh ta nữa. làm 1 cú đột phá : nhà rau trang hàong bông hoa tươi tắn, chị thay đổi áo quần lụa là..trang điểm ,,, đưa con đi học lớp đêm gì gì đó, đàn học võ ... xong chị cứ đi chơi, đi làm đẹp.... đi xem phim với bạn bè..... nếu anh ta về sớm hơn và gọi tel chị , thì chị nhắn lại ... chị kẹt bạ bè chút... cị cứ đi chơi tới 10h đêm hơn hãy về,.... ( vì không lo ở nhà co người giúp việc sẽ lo cơm nước cho chị,,,, và cho con ) chị làm thế đều đều 2,3 ngày / tuần. (kéo dài như vậy 1 đến 1.5 tháng) rồi lên kế hoạch nua tháng đưa cả bà và cháu đi du lịch ... giống như cuộc sống không có anh ta ở nhà vậy .. .. . Có gắng : không cãi . không càu nhàu , nếu anh ta về thì nhỏ nhẹ , vui vẻ như không có gì, còn tôi tối thì đi chơi, chị làm thử sống độc lập như thế 1 tháng ... để đánh vào đầu anh ta vài cái dáu hỏi . Nếu chị làm 1 tháng sông vui vẻ cho mấy mẹ con, bà cháu chị như vậy mà anh ta không thay đổi thái độ, cách sống, không quan tâm đến chị và con nữa thì .... sẽ tính tiếp.
11:34 SA 25/05/2010
c
CHICKEN-SUP
Bắt chuyện
1.4kĐiểm·1Bài viết
Báo cáo