Mn ơi. Thử que rt rồi mn qhe cách ngày hay ngày nào cũng chiến ạ? Chiến cách ngày thì sợ lỡ ngày rt. Mà ngày nào cũng qhe thì sợ tt của ck ko đủ mạnh.
Đây là que mình thử sau 1 tuần quan hệ nè, mờ căm lun á, giờ mình dc 2 tháng rồi
Đến vật và người mà mình thích bạn cũng không có dũng khí giành lấy, vậy thì bạn đã được định trước là một kẻ thất bại
Nên nhìn ra ngoài , thấy bao nhiêu mẹ bầu phải nấu cơm cho cả nhà , hoặc là ko ở cùng bmc nên chả nhờ ai đc gì phải tự nấu từ a đến z . Tới lúc đó trên bàn ăn có 3 món 1 canh 1 rau 1 mặn là mừng lắm rồi ấy.
Còn vụ mc em thì , đơn giản nhất là e thích gì e nhờ mc mua. VD mẹ ơi hnay con thèm ăn abc quá , mẹ đi chợ mà thấy thì mua hộ con nhé ,con hay vội nên sáng ra khó mua mà mấy bà ở chợ thấy mặt con chém kinh lắm. Thế thui hà :D Chuyện đơn giản thôi , xử lý khéo 1 tý thì chồng thấy e như vậy càng phục e hơn thôi . Chỉ là câu nói chứ chẳng mất gì ^^
1 tối nằm tự nhiên thấy bụng xẹp lép , như kiểu quả bóng xì bớt chút hơi đi ấy . Vô viện cấp cứu thì bs phán là cạn ối tự nhiên ( đến giờ mình cũng ko hiểu nc ối nó đi đâu vì nó ko vỡ ối chảy nc ối như bt , quần áo khô queo ) , chờ nếu lượng nc ối vẫn tiếp tục giảm thì phải mổ cấp cứu vì trong trường hợp này không sinh thường đc nữa , dễ ngạt con.
Mà đến thời điểm nc ối giảm sát mấy ngày đó là cứ 1/2 ngày mình phải đi đo lượng nc ối 1 lần đó .
Nhà mình cũng vừa 10 năm hôn nhân . Mới cưới 1-2 năm thì có kiểu yêu nhau của 1-2 năm , cưới 10 năm rồi thì có kiểu yêu nhau của những cặp đôi sống với nhau 10 năm , mỗi thời điểm mỗi khác , chỉ cần người trong cuộc thấy happy là đc :)
Mình thì thuộc tuýp ít nói tự lập và thích ở 1 mình , chồng lại thuộc tuýp tình cảm lãng mạn nên nhiều khi tự thấy mình cũng hơi lạnh nhạt khô khan. Chồng thích vợ quan tâm chăm sóc kiểu ngoáy tai đấm lưng gọi dậy buổi sáng , bao nhiêu năm rồi không thay đổi. Hồi trước thì được chứ gần đây bầu bí tập 2 rồi nghén ngẩm dặt dẹo thì chịu rồi , đổi lại là sáng chồng phải tự dậy lo cho con đưa đi học các thứ để vợ đi ăn sáng trước ( tại nghén ngồi ngâm bát bún cũng lâu ) rồi lại quay về đón vợ đưa đi cafe đi làm . Lão chồng còn có sở thích ăn đồ ăn vợ nấu . Trước có chị cùng cty kể c ý nấu thừa 1 suất cơm trưa mà đưa cho chồng mình lão nhất định không ăn :D Tiếc là mình không có nhiều thời gian nấu nướng , cao hứng thì nấu 1 bữa , dạo này phó mặc cả cho chị gv.
Ngồi ngẫm lại thấy dạo này bạc đãi chồng quá :D hehe.
Trong bối cảnh chung quanh toàn các bài bóc phốt chồng ngoại tình rồi cãi nhau nọ kia thì các chủ đề tươi sáng như này sợ là hơi lạc lõng , mình cũng hiếm khi chia sẻ tại cảm thấy ở chỗ mà mọi người đều đang đau khổ tự dưng mình cười hô hố thấy cũng dzô diên =)) Chúc gia đình chủ top happy như vậy mãi nhe.
Cá nhân mình thì không thích lằng nhằng hoặc có mối quan hệ với kiểu người mà mình cho là nhân cách hoặc đạo đức của họ không ổn lắm , trong th này là cô ny của chồng bạn , và nếu chồng bạn coi trọng cô ấy đến thế thì nói chung mình cũng thấy không ổn lắm. Nhưng thôi suy nghĩ cá nhân của mình là vậy , bạn tìm hiểu kỹ hơn hoàn cảnh của cô kia xem sao.
Nếu chồng okie thì ngày nào cũng được , còn không thì cứ 2 ngày xx 1 lần là được rồi mn à , vì tt sống trong tc được tận 3-5 ngày cơ :D
Mình mới thử ra y chang vầy nè. Thử sau ngày RT 11 ngày. Mà thử xong không có lên luôn đâu chờ cỡ phải 2 p mới thấy v2 hiện lên mà mờ , 1 lúc sau mới rõ dần. Thấy căng tức ngực với buồn nôn mấy hôm rồi , cả đau bụng dưới lâm râm nữa. Không biết có ổn không nữa tại thử đi thử lại thấy cứ mờ mờ .
Mừ , nói thật là vụ gửi ảnh của bạn mình cũng có thấy hơi ... buồn cười , thật đấy , đừng chê mình cổ hủ nhe :) Đổi lại chồng mình mà thấy gửi hình cho em zai lưu contact chắc cũng sẽ có tý lăn tăn , bởi tính mình khá là phũ . Còn chồng bạn phản ứng thái quá thế hẳn cũng có nguyên do sâu xa nào đấy . Tình ngay lý thì cũng không gian lắm , nhưng hạn chế mấy chuyện buồn cười đó vào lần sau thì việc uốn nắn chồng chắc sẽ suôn sẻ hơn .
Không có cái gì làm mẹ chồng ác cảm với con dâu hơn là chuyện chồng bênh vợ bất kể lý do , nhất là trong bối cảnh cô con dâu cái gì cũng không biết như em . Chị thấy nó dễ hiểu mà . Dâu còn chả ra gì , nói gì đến cháu , em biết câu này chứ .
Ít nhất , em cần nhận ra em là ai , em đang đứng ở đâu , giá trị của em như thế nào . Bỏ qua chuyện phản biện các comment , em phải hiểu là em nên làm gì cho đời em sáng , chứ giữ chồng mà làm gì nếu giữ được chồng rồi đời 2 đứa tối như đời chị Dậu .
Còn con , ráng suy nghĩ mạch lạc còn lo cho con sau này nhé .
Như 1 cái việc cỏn con là trước khi đi thi, hay đi ra ngoài thì nhớ mang tiền lận lưng đặng còn lết về được đến nhà cũng không tính trước ( thật cũng không hiểu sao giời này vẫn có người đi học đi thi không mang theo xu nào trên người ) .
Xong , giả sử quên tiền , không lẽ em không biết đường kêu xe ôm hoặc taxi người ta đưa về nhà , rồi mượn mẹ hoặc hàng xóm láng giềng chi đó trả cho người ta lúc về đến nhà rồi ? Đằng này gọi điện cho chồng cách đó 10km qua đón , chị lạy em luôn , rồi khi mẹ chồng gọi điện cho mẹ thì gọi ngay cho chồng méc , bó tay . Đại loại là em đứng giữa kho súng đạn rồi em bật lửa châm khắp nơi , xong kêu eo ôi cháy kìa .
Em điển hình cho kiểu ngây thơ cả đời , EQ và có lẽ là IQ nữa , giậm chân tại chỗ khá lâu rồi đấy . Đọc sơ sơ nhiêu đó thôi thấy thương chồng em , quen em yêu em lâu như thế , chắc khổ không ít . Chuyện học nấu ăn trước khi lập gia đình cũng vậy , trẻ con lại còn sản xuất thiếu nhi . Việc làm , không , nấu ăn , không , kinh nghiệm ứng xử , âm 100 điểm , em nhắm sau này nuôi con kiểu gì vậy . Đúng kiểu không chồng em chớt .
Không lo trau dồi thêm kiến thức , giúp bản thân đỡ thảm họa hơn đi , sau con nó còn được nhờ , quắn quéo với chồng làm cái quái gì thế . Chồng hồi đi học nó thấy nó là bạn em , sau vài năm nó thành anh em , giờ em thành gái lớn của nó luôn , bảo sao không chán .
Vậy nhen , mục tiêu trước mắt là nâng cấp bản thân cái đã , chứ với bản thân em bây giờ mà kéo chồng về quá bằng bảo nó " anh ơi đi tù không ". Còn cái DKKH thì chồng em chưa đi lấy vợ mới được đâu . Em nói nhiều nó quen rồi , giờ im lặng không gặp mặt mới khiến nó đỡ chán , từ từ đâu có đó nha em .
Cái tôi , quan điểm cá nhân , ai cũng có hết bạn . Nhưng khi bạn trưởng thành , hay khi bạn sử dụng trí thông minh cảm xúc của bản thân , bạn sẽ tự mình cảm nhận được khi nào bạn nên nêu quan điểm cá nhân của mình , và nêu nó ra bằng cách nào để khiến quan điểm của bạn được người ta đồng tình , thay vì hét vào mặt họ như hồi bạn 15 tuổi . :)
Có 1 số người có khả năng này như 1 kiểu thiên phú . Họ dễ dàng cảm nhận được cảm xúc của người đối thoại ,vui buồn , hờn dỗi , biểu hiện cảm xúc và nêu quan điểm của họ 1 cách khéo léo , khiến đối phương từ từ chấp nhận quan điểm của họ . Cái đó là EQ .
Quan điểm và cái tôi của bạn được bảo tồn . VD , bạn cho rằng , lá cây thì xanh , hoa thì vàng , không có chuyện ngược lại , bạn giữ điều ấy cho riêng mình . Nhưng khi bạn tranh luận với người tuyển dụng , họ bảo rằng , lá có thể vàng , và hoa có thể xanh , bạn nói gì ?
TH1 : Cái éo nào , ông rồ à ? Cả đời tôi chưa thấy bông hoa nào xanh hết .
Và người ta bảo : Trong tranh vẽ , 1 con ếch có thể có đến 7 màu . Chào bạn .
Đây là trường hợp bảo tồn quan điểm của 1 đứa trẻ 15 t .
TH2 : Ngẫm 1 chút , gật gù , mỉm cười và nói : Đúng thật , màu sắc là quan điểm của mỗi người . Trong trường hợp này , bạn công nhận quan điểm của họ , nhưng vẫn bảo toàn quan điểm của mình nhé .
Còn giả như , bạn đi bộ về nhà , vừa đi vừa nghĩ lại , thấy đúng , 1 bông hoa trong tranh vẽ có thể có màu xanh , hoặc cả trăm màu không thể gọi được tên , thì đó là bạn đang học hỏi , chứ không phải là bạn đánh mất cái tôi của mình .
Cuộc sống là 1 quá trình dài học hỏi và cảm nhận , để dần dần từ đó ta trưởng thành , biết nói lúc nào thì tốt , nói thế nào để truyền đạt nội dung ta muốn , mà không làm cho người nghe khó chịu hoặc tổn thương . Mà khi ta truyền đi sự dễ chịu thì sẽ nhận lại được những cảm xúc tích cực . Đấy là khi ta hoàn thiện bản thân mình , bỏ bớt cái tôi của bản thân để bao dung hơn với quan điểm của người khác . Lùi 1 bước trời cao bể rộng ^^
Chớ giờ bảo có 1 bạn mà từ hồi 15 tuổi tới 25 tuổi cá tính bạn ý y nguyên , cái tôi y nguyên , cách nói chuyện y nguyên , chắc tui chả bao giờ dám nói chuyện quá .
So với 1 cô gái học hết cấp 3 nghỉ học không đi làm cái gì hết ở nhà lấy chồng và đẻ 2 con liên tiếp , thì khả năng hành văn của em cũng khá đấy chứ :)
Xin vô làm tiếp tân trong KS thì hình thức cũng không tồi , chí ít cũng phải cao ráo , dễ coi , eo ót đâu ra đó . Nếu vậy khả năng em kiếm được việc với mức lương trên 5tr 1 tháng đâu có khó , nếu em thực sự muốn . Chỉ là em có muốn hay không thôi .
Em không buồn lắm đâu chị. Cũng có buồn 1 chút cho đất nước , cũng đau 1 tý cho những em bé hình thành do " lỗi kiến thức ", nhưng chắc chán nhiều hơn. Cũng nhận thức được ngoài giáo dục con mình cho tốt ra thì chả làm đc bao nhiêu hơn nữa, nên cảm thấy có tý bất lực. Bệnh của mấy đứa trẻ con mới lớn hoài bão lớn lao mà chị. :)
Thấm nhuần câu này thì thôi không mắng các em NT3 biết các anh có vợ vẫn lao vào nữa nhé . Các em ấy sống hết mình , sẵn sàng đánh đổi để có người mình thích , đạp lên mặt chị vợ và vô số thứ khác để đến với tình yêu , dũng khí đầy mình nhé .
Không liên quan lắm , nhưng em thấy trong quá trình hội nhập văn hóa , nhiều người học hỏi cái mới khôn hết phần người khác , thật .
Các em gái học được đức tính "yêu" hết mình , sống hết mình vì yêu , nhưng lại quên học hỏi cách phòng tránh thai và bảo vệ sức khỏe sinh sản .
Các anh trai thì học được "tình 1 đêm" , "lối sống thoáng" , không yêu thì giải phóng cho nhau , nhưng quên tiệt hẳn là với phương Tây sau khi giải phóng cho nhau thì họ có trách nhiệm chu cấp tiền bạc , thăm con . Và với tình 1 đêm hoặc đi gái thì họ đảm bảo không bệnh tật gì làm quà khuyến mãi mang về .
Các bạn gái mới về làm dâu thì học lối sống hiện đại , không muốn vướng bận gì bố mẹ chồng , thích chăm con theo cách của mình , nhưng phần lớn "quên" là dâu Tây thì cũng chả bao giờ được nhờ vả bố mẹ chồng , không có chuyện 6 tháng đi làm nhờ ông bà trông , tài sản cũng không được nhòm ngó .
Hay phong trào đi "phượt" cũng được du nhập về , nhà nhà người người đua nhau đi "phượt" ,( mà xin lỗi bác nào thích đi phượt chứ em hay liên tưởng từ phượt với từ f*ck, hay là phịch , đại loại thế ) , nhưng các bạn trẻ cũng không buồn học hỏi người ta cái tính cẩn thận , đi đâu thì tìm hiểu trước địa hình , thời tiết , mang đồ cho phù hợp , rồi chuẩn bị cho tình huống xấu ...
Hay các anh du nhập văn hóa sống thử , sống thoáng , uỵch con nhà người ta tỷ lần , sau không hợp thì chia tay , nhưng vợ mình đêm tân hôn mà không xin được tí tiết thì lồng văn lộn lên . :))
Sinh viên trẻ ra trường xin việc , cái họ học được nhanh nhất là deal lương sao cho cao , còn bỏ qua việc bọn lương cao kỉ luật chúng nó cũng cao ngất , làm ăn thì có trách nhiệm , chất lượng thì ổn định .
Thiệt đôi lúc nhìn ra xã hội em thấy buồn cười lắm . Buồn nhưng vẫn phải cười ấy .
Tất nhiên có người này người khác , nhưng phần đông , học hỏi , hội nhập văn hóa , luôn chọn lọc cái gì dễ , sướng , nhàn , mà học , còn mấy cái khác thì bỏ lại cho thằng nào thích làm việc khó . He he .
Nên ví dụ , chả liên quan gì đến công việc ,nhưng thích mua cái máy tính 30tr lắm lắm , đi vay mượn mua máy rồi kiếm tiền trả được , thì ta đã chiến thắng cái khoản tiền 30tr đấy , còn kiên quyết không mua , chờ tích đủ tiền rồi mới mua , hoặc dẹp đi không mua nữa vì có liên quan gì đến công việc đâu , thì ý kiến cá nhân , là ta đã chiến thắng bản thân ta .
Như kiểu em gái thích anh sếp lắm , sếp giàu , phong độ , hào hoa , mỗi tội 1 vợ 3 con rồi . Em lăn xả vào cướp sếp , em mà thắng thì em thắng được vợ và 3 con sếp , còn em mà muốn thắng bản thân em thì phải quẹt nước dãi bước đi , chúc sếp hạnh phúc trọn đời bên bà vợ già cơ .
Thứ 7 em nói nhiều quá , tựu chung lại là chúc cả nhà cuối tuần vui vẻ , hi hi. @};-@};-
Vấn đề sẹo thì giờ khâu mổ thẩm mĩ rồi , không lo sẹo đâu trừ khi cơ địa sẹo lồi , mà người cơ địa như vậy cũng hiếm . Giờ có 1 vết mờ mờ thui ah .
Mà được cái bonus là chồng khen hàng họ còn nguyên không bị ảnh hưởng . Các ông coi vậy thôi nhưng cũng quan trọng cái này lắm :) Kiểu không có không sao nhưng có thì vẫn hơn ý .
Em chớt đây .
Cái vụ cạn ối tự nhiên đấy hóa ra nhiều người bị phết , giờ em mới biết . Đợt đấy cứ thắc mắc với bs mãi là nó không chảy ra ngoài thì nó đi đâu hả bs . BS bảo cạn ối tự nhiên không rõ nguyên nhân nhé , mà KHÔNG RÕ NGUYÊN NHÂN thì tôi chịu nhé . Thế là thôi tịt em chả dám hỏi nữa .