images
Thịnh hành
Cộng đồng
Bé yêu - Mẹ có quà cả nhà đều vui
Thông báo
Đánh dấu đã đọc
Loading...
Đăng nhập
Bài viết
Cộng đồng
Bình luận
Cảm xúc khi nhận tin chồng cũ cưới vợ.
Đôi lúc nhìn con chơi mà khóc tủi thân, thương con quá vì mình sinh con ra mà không tạo được 1 gia đình tử tế cho con.

Tự dưng hnay thấy cô đơn, trống trải lắm. Chỉ muốn đc ở bên 1 ai đó...

Chẳng phải viết gì cả, chỉ đọc và quote lại, vì quá đúng tâm trạng của mình rồi! :Sad: :Sad:
06:23 CH 04/09/2011
Nhật ký Nửa vầng trăng - Phần 2
Sao thế sau hơn 1 tuần thì đã hết nản chưa bạn Bún ơi??
Tôi cũng đang nản đây, năm nay tính làm cái SN hoành tráng cho con nó vui tý thì lại vừa được biết đi ct dài ngày đúng đợt đó, bảo với nó là Sorry, mẹ không ở nhà rùi, mà lại đi thông luôn từ hôm SN mẹ nữa cơ, thế là nó cũng ớ ra hu hu vì ngày SN mẹ nó đang lên kế hoạch ngầm với cô và chú nó tạo cho mẹ 1 SN bất ngờ.... :Sigh:
06:29 CH 09/11/2010
Chung tay ủng hộ vùng lũ Miền Trung ruột thịt
Mai tớ sẽ chuyển tới địa chỉ này: 371/2/39 Kim mã : metieuxu - sđt : 0933151513 một chút đóng góp cá nhân. Cảm ơn topic và các bạn!
Muốn đi miền Trung cùng các mẹ quá nhưng giá mà chuyến đi sớm hơn... :Thinking:
07:30 CH 11/10/2010
Góc khuất của mỗi người - hay Tâm sự người thứ 3
Mà hình như giờ sự phân biệt giữa thợ săn và nai thỏ thời nay nó cũng có chút lẫn lộn, thế mới có chú cứ tưởng mình là thợ săn như truyền thống nó phải thế, hóa ra lại đang trong tầm ngắm của 1 con thỏ; và có con thỏ săn bắn ác liệt hơn cả thợ săn, vì có vẻ như cứ chuyên làm ng thứ 3 vừa sướng vừa nhàn...; tóm lại là phức tạp lắm ý, chả phải đâu xa, lượn quanh cái xóm đơn thân này đã A choáng vì phức tạp rồi!
Xin lỗi đang bức xúc nên sozzi nếu có quá lời với ng thứ 3 chân chính nào đó ở đây, xin tạm kết luận bằng mẩu ntin nhỏ: ngày xưa 1 con bồ câu của ex nhà tớ nhắn tin hỏi tớ: "Chị có muốn biết bí quyết gì khiến anh ý yêu em ko?"
Tớ reply: "để xem bí quyết đó xài được bao lâu đã em nhá!" ....
06:47 CH 11/10/2010
Góc khuất của mỗi người - hay Tâm sự người thứ 3
Em gái yêu quí.
Đọc được bài viết này của em, chị mới nhận thấy rằng, em nặng lòng với chồng chị quá, Chị đã tin em và tin chồng chị - Một mối quan hệ Anh Trai và Em gái như em đã từng nhận.
Em biết rằng chồng chị yêu chị nhiều lắm đúng không, anh ấy kể cho em cũng nhiều đấy.
Nhưng vợ chồng mà, như bát đũa kia còn xô, còn lệch, cuộc sống đâu phải bao giờ cũng bình yên phải không em?
Em đã bao giờ tự thấy ghê tởm chính mình khi làm những việc thất đức đó với anh trai của mình chưa?
Em có thẩy tủi hờn không khi chị đàng hoàng ngồi lên xe chồng chị đi về, nơi anh ấy đã đưa em đến để rồi em phải lủi thủi ra về một mình. Đau đớn lắm đúng không em, vì danh không chính thì ngôn sao thuận.
Đàn ông là thế em ạ. Anh ấy không bao giờ đánh đổi gia đình và con mình để nuôi con một người đàn ông khác đâu em.
Chị chơi với WTT này lâu hơn em và em cũng biết trang web này khi anh ấy khoe ảnh con chị post bên CLB bé mà. Cho dù chỉ là những người bạn ảo, và đôi khi trở thành bạn thân phần đông họ đều là những người tốt và hướng thiện đấy em ạ. Sao mình em trở thành con người như thế???
Làm người đã khó, làm người tốt còn khó gấp nhiều lần em ạ.
Đừng tự nhận mình là người tốt khi hại người và làm tổn thương hạnh phúc gia đình người khác bằng bất cứ lý do gì em nhé.
Như chị đã nhắn tin cho em đấy. Dừng lại đi, lấy phúc cho con em ạ.

Tớ thích bài viết này, nó thẳng thắn và bỏ qua ba cái ngôn từ hoa mỹ ủy mị. Tớ cũng không thích cứ lấy cái tình yêu để bao biện cho cái thực tại làm người chia rẽ gia đình người khác. Người thứ 3, có tốt hay xấu thì với cái vỏ bọc tình yêu mà họ đang ôm ấp, họ vẫn cứ có hai thiên hướng: hoặc là khắc khoải cầu mong cái ng kia sẽ là của mình nhiều nhất có thể được; hoặc là sẽ hạ quyết tâm để đấu tranh giành lấy cái mà họ gọi là tình yêu đấy. Thế thì khác gì giữa ng thứ 3 tốt và ng thứ 3 xấu?!?!
Tớ cũng chẳng trách người thứ 3 nào cả, có điều đừng đổ hết lỗi cho đàn ông, cái giới mà ngay từ thời ăn hang ở hốc họ đã có bản năng và nhiệm vụ là phải đi chinh phục và săn bắn, ng thứ 3 ơi, quan trọng là bạn định làm con nai, con thỏ, con bồ câu kiểu gì thôi!!!
06:03 CH 11/10/2010
Chung tay ủng hộ vùng lũ Miền Trung ruột thịt
Chị Bích Bộp ơi .Theo 1 vài kinh nghiệm đi tình nguyện của, em ,em có đề xuất là thế này ạ. Nếu có thể chị hãy huy động mọi người quyên góp thuốc men được không? Em thừa nhận là con ng ta có thể chết trong vòng 2-3 ngày nếu bị đói và khát, nhưng thực ra bệnh tật cũng nguy hiểm không kém: vd: tiêu chảy cấp ở trẻ em, viêm phế quản, sốt xuất huyết ...v...v đến rất nhiều bệnh có nguy cơ thành dịch do đk sống kém như: viêm kết mạc, da liễu, tả... v..v
Lương thực thực phẩm thì cần thiết nhưng mọi người cũng quyên góp tương đối rồi. Còn thuốc men thì em chưa thấy ạ, em đang huy động về mảng này nhưng có vẻ cũng hơi khó khăn vì mọi người truyền thống ko ủng hộ thuốc men c ạ.

Nếu đã đi làm tình nguyện hay từ thiện thì lại sẽ rất biết là với các vùng bị thiên tai, Vệ sinh dịch tễ sẽ cấp phát các loại thuốc phù hợp với nguy cơ các nơi đó mẹ nó à, mình ko thể nào xử lý thay được cho y tế đâu, đặc biệt nếu là đoàn cứu trợ có hàng là thuốc men thì lại cần chuyển qua Cơ sở Y tế vì họ là đơn vị có chuyên môn để tiếp nhận và sử dụng phù hợp, nếu cấp phát trực tiếp dân chả biết dùng rồi cũng bỏ, nếu có thì chỉ là các loại rất cơ bản như bông băng, dầu gió thôi... Vài lời góp ý như vậy, tớ cũng chưa phải là đi từ thiện nhiều, nhưng đi một đôi lần với các vùng lũ, một đôi lần với các vùng dân tộc, khi làm việc với cán bộ của Hội Chữ thập đỏ cơ sở thì họ đều nói vậy nên chia sẻ để cùng xem xét !
@ MeTieuXu: tớ chiều nay là người "ủn" mấy bịch quần áo vào nhà mẹ nó đấy :Smiling:
05:26 CH 11/10/2010
Nhật ký Nửa vầng trăng - Phần 2
Mà bạn Đen xì hát ô kê lúc nào đấy, sao k rủ đồng bọn đi với, hay là bọn mình tụ tập hát hò cái nhẩy? Ai đứng lên hô hào nào, bạn Bún có tham gia k?

Hát ở nhà... luyện giọng, chứ mấy hôm rồi vạn bất đắc di mới mò ra khỏi nhà buổi tối!!! Nói thế chứ cũng lượn đường đến 2, 3 tối rồi đấy; 1 hôm thì cô em ở ĐN thấy bảo trường cho nghỉ 10 ngày, phóng vội ra HN đi chơi, thế là 2 chị em líu ríu đi, suýt thì không chết vì bẹp cũng chết vì sặc khói xe; 1 hôm thì tự dưng có giai rủ rê cả nhà đi chơi, ăn được bữa no thì chơi trò nãng mạn đi bộ vòng hồ rồi dọc Tràng Thi cả mấy cây số, nhóc còn có giai kiệu lên cổ, chứ mình thì :95: ... may mà đường đẹp trời đẹp người cũng điệp ... :42: Hôm qua lại thấy hăm hở hỏi có đi chơi đêm nữa ko, chịu, ở nhà cho lành, cá là giai sẽ đi chơi với plan B :7:
04:15 CH 11/10/2010
Nhật ký Nửa vầng trăng - Phần 2
Từ hôm qua tới giờ cứ hắt hơi sổ mũi, tưởng có giai nào nhắc, hóa ra là bị nhắc trong này, hị hị! Tớ cũng phải nói thật tớ là đứa kém duyên nên chả được giao du với ai, đợt rồi thi thoảng lượn lờ với bạn Mèocon, à họa hoằn có thêm bạn Bimbim nữa, chấm ba chấm hết! Mà nói nhỏ Mèocon có khi đổi nick thành MèoMêđừm đi, chứ dạo này tâm trạng gì mà cứ rủ rê đi nhậu nhẹt, may tớ đoan trang chứ không chắc giờ này đang lè nhè rồi!!! :Drooling:
Dạo này cạ của tớ đi vắng, cạ của Mèo cũng thế, phát hiện ngay mấy giai khác lượn lượn quanh Mèo, chẹp chẹp!!!
Tối nay hát karaoke, hát bài Phôi Pha, tự dưng nhớ giai thế, nhớ cái đêm chàng đệm đàn ghita cho nàng hát nhạc Trịnh, cứ thế thôi... cái sự lãng mạn chắc cũng chỉ tuổi này mới còn sót lại
06:40 CH 09/10/2010
Nhật ký Nửa vầng trăng - Phần 2
Cho em cóp pi nốt đoạn cuối, hay thế cơ mà...
Đã lâu lắm rồi, Mưa không còn gặp Nắng
cầu vồng không còn xuất hiện
và Hạnh phúc cũng không còn hiện diện
Nắng ra đi và Mưa cứ mãi chờ đợi
1 hình bóng không thuộc về mình
1 tình yêu không thể có được
1 ngày Nắng quay về bên Mưa ..
Mưa và Nắng đã từng ở bên nhau - hạnh phúc ấy là cầu vồng xuất hiện. Khi nó đến tạo ra 1 cầu vồng đẹp lung linh và kỳ diệu như 1 phép màu. Và cũng như tình yêu, cầu vồng chỉ xuất hiện 1 cách ngắn ngủi. Vội đến rồi vội đi, để lại phía sau những vệt màu, những dấu vết mờ hằn trên bầu trời.
05:39 CH 11/05/2010
Thành viên mới
Ui bạn Kẻ sọc không phải là Single Dad à, thế thì bạn nên vào thẳng mục bạn quan tâm, tỷ dụ như mục Hội Độc Thân hoặc mục gì mà VTK-SVTK-lẫn lộn tùng phèo gì ấy, còn thớt Thành viên mới này là chỉ giành cho Cha Mẹ Đơn Thân mờ... :Thinking:
04:57 CH 26/04/2010
Xin chào, bạn có gì cũ không?
Chuyện anh Tây nói tiếng Ta của Bo_Tit quá hay luôn ấy! Thanh kiu thanh kiu iu! :Kiss:
06:41 CH 23/03/2010
Nhật Ký Nửa Vầng Trăng ...
Sáng ra vào WTT, đọc bài của bác Tradivi, thế là nẫu hết cả sáng đầu tuần, hix... Tự dưng cứ thấy người lớn thường cứ tính làm gì thì làm nấy, chỉ có trẻ con là khổ. Ở cái tuổi nhỏ nhỏ thế này, bố và mẹ đều yêu như nhau cả, đã biết ai đúng ai sai thế nào đâu mà xếp hạng tình cảm theo chân lý (ờ mà kể cả đúng sai, vẫn cứ là bố là mẹ mà...); xa ai cũng đau lòng lắm! Bác ạ, bác vượt qua được giai đoạn này là khó, nhưng các bé còn khó hơn, take care cho các con của mình nhiều vào bác nhé, chúng chưa đủ lớn để hiểu cụ thể sự tình, nhưng cũng không còn nhỏ để chỉ biết nói biết cười nữa!!
@ bác Hoàng Tuấn: thơ cảm động quá! lâu lắm mới lại được đọc thơ. Bác làm em nhớ bác Henry Nguyen hồi xưa, cứ bác ý tung bài nào ra là em đối chan chát cho bằng được, thế là bác ý sợ quá, chạy mất tiêu rồi... Do vậy rút kinh nghiệm đau thương, em hứa em không tùy hứng đối thơ nữa :Applause:
@ bác ĐP: bác bảo em xóa bài, haizzz, chán quá. Em cứ vạ mồm thế thôi, nhưng lòng vẫn trong tựa thanh thủy :Battin ey: :Battin ey:. Cả tuần mới viết được một bài mà bác bắt em xóa, mà đằng nào thì cũng bị đọc hết rồi, thôi, kệ! :Angel: :Angel:
06:36 CH 25/01/2010
Nhật Ký Nửa Vầng Trăng ...
Chính ra các bác còn tự do hơn em :Crying::Crying::Crying:, ít ra là tự do "mất ngủ" :p

Ôi đến chết cười với cậu, tớ thì giống Lekima, chả thức được bao giờ. Nhớ lần đau lòng nhất (vì chồng, tất nhiên rùi), cô bạn đưa cho mẹ mình vỉ thuốc ngủ, bảo nó mà mất ngủ thì bắt nó uống 2 viên. Mẹ mình căn nửa đêm lên phòng, thấy mình ngủ từ tám tỏng, hic, cụ đành uống thuốc, vì cụ mất ngủ thật, vì thương mình :Sigh:
@Cả nhà: Hôm qua em vui quá thể. Cả dàn đồng ca nhà mình cứ gọi là sáng choang, trong đó có em:p

GATO GATO GATO to bằng cái ... :RollingEy:
Mưa, buồn, khóc, thèm được uống thật say để quên đời, nhưng nào có được?

Ui bạn ơi bạn ơi, tớ có lúc cực giống bạn luôn, đến giờ vẫn chưa 1 lừn thỏa ước nguyện. Hôm nọ có người hỏi "Có giám say không?" nghĩ thì cũng tò mò cái cảm giác, nhưng lắc đầu quầy quậy cái tình huống :Talktothe :Talktothe
07:02 CH 21/01/2010
Nhật Ký Nửa Vầng Trăng ...
Bọn tớ đã quyết định bán thông tin về bạn với một giá rất hời, bạn có định mua lại không đây:Battin ey:

em tưởng phải 5-6-7-8 cùng một "hot boy" chính cống chứ, công nhận là GATO với bạn sô cô la đen như khẩu súng thần công này thật

Tớ ạ 2-3-4-5 bạn, ạ tất cả các bạn biết tớ, đừng khuấy đảo lên làm gì, tớ sợ vua biết mặt chúa gọi tên lắm, chỉ tổ bị người đời nhăm nhe, xét nét :Crying: :Crying: Thực lòng chỉ muốn sống thực với chính mình ở đây, muốn ngủ vùi với những cửa sổ chat hàng đêm, muốn được thả lòng vào các phi vụ shopping, muốn chí thú vào mấy vụ ăn uống xì xụp... để có lần say bí tỷ giống bạn heovang :24:
@ bác Đường: hóa ra bác nhắc tên em tối qua thật ạ, huhu, làm em ở nhà tí thì sặc khói, mà em nhớ kỹ nắm nà em chưa có câu nói nào động chạm (dù toàn qua PM), chưa có hành động nào khiếm nhã (vì chưa có dịp), thế mà giờ bạn ĐMT để hình ảnh hot boy đi gỏi với cái hình ảnh súng thần công :Crying: :Crying: công nhận cậu vẽ tranh biếm họa vừa giỏi vừa thâm --> cho sang báo Tuổi trẻ cười làm hợp hơn :16:
... tớ cứ AQ kiểu chúng mày nói tao thì chúng mày nghe trước, chúng mày nói xấu tao như chúng mày nói xấu mẹ mày thôi...

Ôi cứ tưởng tượng mình mắt thấy tai nghe bạn này nói ra từ mồm bạn ý nguyên xi thế, nghe muốn .... ngã lộn cổ :Laughing: :Laughing:

Mình ko muốn làm người xấu tính, nhưng đừng có dồn mình vào thế cùng. Sức chịu đựng tinh thần cũng có giới hạn.
(sorry các mẹ, em spam cái. Bức xúc quá)

Bạn ơi, cái chốn này cũng chỉ để tớ vào thở than ý mà, lúc vui thì làm sao mà viết gì đc... Hôm nay chẳng hạn, cứ tưởng tượng mình là súng thần công... chạ bít nên vui hay nên buồn :Sigh:
04:47 CH 21/01/2010
Nhật Ký Nửa Vầng Trăng ...
Hay quá nhỉ !!!
Gần nhau thì xô đẩy, xa nhau thì...lôi kéo !:Crying::Crying::Crying:

:Surprise: :Surprise: :Surprise: bác á??? có tý nhầm hàng nhầm họ nào không ta ... :Sigh: :Sigh: :Sigh: bác hồn nhiên quá! :p Cháu là cứ gần là cháu vơ vào, xa là cháu đẩy đi... ạ! :Talktothe :Talktothe
08:20 SA 12/01/2010
Nhật Ký Nửa Vầng Trăng ...
Một câu chuyện cảm động lắm, đáng để chia sẻ, để các mẹ có thể tìm 1 cách nhìn khác cho những khi con cái làm chúng ta buồn... Tiếc là định dịch ra tiếng Việt rồi mới post nhưng chẳng thu xếp được.......................

4 years ago, an accident took my beloved away and very often I wonder, how does my wife, who is now in the heavenly realm, feel right now? She must be feeling extremely sad for leaving a husband who is incapable to taking care of the house and the kid. 'cos that is the exact feeling that I have, as I feel that I have failed to provide for the physical and emotional needs of my child, and failed to be the dad and mom for my child.
There was one particular day, when I had an emergency at work. Hence, I had to leave home whilst my child was still sleeping. So thinking that there was still rice leftovers, I hastily cooked an egg and left after informing my sleepy child.
With the double roles, I am often exhausted at work as well as when I am home. So after a long day, I came home, totally drained of all energy. So with just a brief hug and kiss for my child, I went straight into the room, skipping dinner. However, when I jumped into my bed with intention of just having a well-deserved sleep, all i heard and felt was broken porcelain and warm liquid! I flipped open my blanket, and there lies the source of the 'problem'... a broken bowl with instant noodles and a mess on the bedsheet and blanket!
Boy, was I mad! I was so furious that I took a clothes hanger, charged straight at my child who was happily playing with his toy, and give him a good spanking! He merely cried but not asking for mercy, except a short explanation:
"Dad, I was hungry and there wasn't anymore leftover rice. But you were not back yet, hence I wanted to cook some instant noodles. But I remembered you reminding me not to touch or use the gas stove without any adults around, hence I turned on the shower and used the hot water from the bathroom to cook the noodles. One is for you and the other is for me. However, I was afraid that the noodles will turn cold, so I hid it under the blanket to keep it warm till you return. But I forgot to remind you 'cos I was playing with my toys...I am sorry Dad..."
At that moment, tears were starting to run down my cheeks...but I didn't want my son to see his dad crying so I dashed into the bathroom and cried with the shower head on to mask my cries. After that episode, I went towards my son to give him a tight hug and applied medication on him, while coaxing him to sleep. Then, it was time to clear up the mess on the bed. When everything was done and well past midnight, I passed my son's room, and saw that he was still crying, not from the pain on his little buttock, but from looking at the photograph of his beloved mommy.
A year has passed since the episode, I have tried, in this period, to focus on giving him both the love of his dad and mom, and to attend to most of his needs. And soon, he is turning seven, and will be graduating from kindergarten. Fortunately, the incident did not leave a lasting impression on his childhood memories and he is still happily growing up.
However, not so long ago, I hit my boy again, with much regret. This time, his kindergarten teacher called, informing me of my son's absence from school. I took off early from work and went home, expecting him to explain. But he wasn't to be found, so I went around our house, calling out his name and eventually found him outside a stationery shop, happily playing computer games. I was fuming, brought him home and whack the hell out of him. He did not retaliate, except to say, 'I am sorry, Dad'. But after much probing, I realized that it was a 'Talent Show' organized by his school and the invite is for every student's mommy. And that was the reason for his absence as he has no mommy......
Few days after the caning, my son came home to tell me, the kindergarten has recently taught him how to read and write. Since then, he has kept to himself and stayed in his room to practise his writing, which I am sure, would make my wife proud, if she was still around. 'cos he makes me proud too!
Time passes by very quickly, and soon another year has passed. It's winter, and its Christmas time. Everywhere the christmas spirit is in every passer-by....Christmas carols and frantic shoppers....but alas, my son got into another trouble. When I was about to knock off from the day's work, the post office called. Due to the peak season, the post master was also on an edgy mood. He called to tell me that my son has attempted to post several letters with no addressee. Although I did make a promise never to hit my son again, I couldn't help but to hit him as I feel that this child of mine is really beyond control. Once again, as before, he apologized, ' I'm sorry, Dad' and no additional reason to explain. I pushed him towards a corner, went to the post office to collect the letters with no addressee and came home, and angrily questioned my son on his prank, during this time of the year.
His answer, amidst his sobbing, was : The letters were for Mummy.
My eyes grew teary, but I tried to control my emotions and continued to ask him: " But why did u post so many letters, at one time?" My son's reply was: " I have been writing to mummy for a long time, but each time I reach out for the post box, it was too high for me, hence I was not able to post the letters. But recently, when I went back to the postbox, I could reach it and I sent it all at once...."
After hearing this, I was lost. Lost at not knowing what to do, what to say....
I told my son, " Son, mommy is in the heavenly kingdom, so in future, if you have anything to tell her, just burn the letter and it will reach mommy. My son, on hearing this, was much pacified and calm, and soon after, he was sleeping soundly. On promising that I will burn the letters on his behalf, I brought the letters outside, but couldnt help opening the letter before they turn to ash..
And one of the letters broke my heart....
Dear Mommy,
I miss you so much! Today, there was a 'Talent Show' in school, and the school invited all mothers for the show. But you are not around, so I did not want to participate as well. I did not tell Dad about it as I was afraid that Dad would start to cry and miss you all over again. Dad went around looking for me, but in order to hide my sadness, I sat in front of the computer and started playing games at one of the shops. Dad was furious, and he couldnt help it but scolded and hit me, but I did not tell him the real reason. Mommy, everyday I see Dad missing you and whenever he think of you, he is so sad and often hide and cry in his room. I think we both miss you very very much. Too much for our own good I think. But Mommy, I am starting to forget your face. Can you please appear in my dreams so that I can see your face and remember you? I heard that if you fall asleep with the photograph of the person whom you miss, you will see the person in your dreams. But mommy, why havent you appear?
After reading the letter, I can’t stop sobbing. 'cos I can never replace the irreplaceable gap left behind by my wife....
For the females with children:
Don't do so much overtime. If you cannot finish the work, it must be some kind of problems within the company, and it is not your sole problem. Feedback to your boss. Endless overtime may not necessary be the answer to the problem. Take care of your health so that you can treasure and take care of yo ur little precious.
For the married men:
Make your family your first priority. No riches can ever replace them. Drink less (or not at all), smoke less (or not at all), cos nothing can replace your good health, not even business nor clients.
Try thinking this way, are you able to work till your clients are totally dependent on you? or your boss is totally dependent on you? In this society, no one is indispensable.
Take care of your health, so that you can take care of your little precious and your loved ones.
For those singles out there:
Beauty lies in loving yourself first.
With confidence and loving yourself, you will see the beauty in other things around you. You will be able to work better and happier. Don't let your health be affected by your work or your boss, so nothing matters more than your well being.
07:13 CH 08/12/2009
Đầu Tư BĐS tại Hà Nội (Phần 4)
Mọi người ơi có ai có thông tin về khu đô thị phố Nối - Hưng Yên ko nhỉ? Nghe nói khu đô thị này đã xong hạ tầng và đã giao đất. Có người đang mời mình mua giá 6T/m2 ô liền kề 100m2. Nếu đi Phố Nối bằng cầu Thanh Trì thì cách HN bao xa? Ai biết cho mình xin thông tin nhé.

Thế thì theo mình mua CHi Đông ở ngay đầu Vĩnh Yên hơn, thẳng đường về HN vèo 1 cái, lại là ven của đô thị lõi HN mở rộng :Smiling:
06:50 CH 08/12/2009
Da bị mụn!
Da của em cứ là y như chị kể á, đó giờ không có cái mụn nào mịn màng trơn láng, mỗi tội không được trắng thôi, tự dưng gần cả năm nay mọc mấy cái mụn li ti và vài cái mụn đỏ làm em buồn vô cùng. Em cũng được mẹ cho 1 cái hũ trị mụn không nhãn mác như chị tả í, mẹ bảo mấy cô trong cty dùng tốt lắm, hết mụn, nhưng muh em nhìn cái hũ chẳng thấy tên nhà sx đâu cả, không hạn sử dụng, không hướng dẫn, màu hồng hồng ( không fảii xanh như chị), em chẳng dám xài hixhix...đọc bài chị xong chắc tối nay em lôi ra xức thử wá. hix.

Èo, chị không khuyên là cứ liều đâu nhé :Laughing: :Laughing: Chứ cái liều của chị cũng có căn cứ cả, vì cô này làm thẩm mỹ cho mẹ chị và nhiều bạn bè, đều đẹp cả, mục sở thị cả, mỗi tội tính mình vẫn cứ phải cái gì thương hiệu đàng hoàng dùng cho yên tâm, thế đấy! :rolleyes: Mà cũng thấy là yên tâm thật chứ, chỉ đến đợt vừa rồi, tất cả mấy dòng Derma, Vichy Derma đều không xi-nhê gì với bản mặt hết, thế mà cái này lại hợp, hừm... Hũ đông y thì không nhãn mác đâu, hoặc nhãn mác tự in thôi, bao bì đẹp thì sẽ cảm thấy đỡ ngại hơn (nói lại nhớ hôm qua ở hàng photo thấy có 1 nàng đang nhờ in màu hàng trăm cái mác kem dưỡng da chống ẩm quái qủy gì đó, bảo phải in màu trông nó mới xịn :Sigh: :Sigh:.
Đây tặng em ảnh cái lọ chị đang dùng để mà xem, lọ xanh, kem bên trong xanh lun, may là bôi lên mặt không thành Người khổng lồ xanh :Laughing: :Laughing::
08:44 SA 02/12/2009
Đầu Tư BĐS tại Hà Nội (Phần 4)
Hic hic, mình vừa được tin là Phúc Việt mà nhiều mẹ (và cả mình) quan tâm mấy hôm nay chưa chịu nộp đồ án quy hoạch lên Sở QH Hà Nội theo như yêu cầu đâu nhé. Đích thị nằm trong số 140 cái dự án kia rồi, hừm Thôi mình té đám khác! :cool: :cool:

:Thinking: :Thinking: Cảm ơn mẹ nó nhiều!
08:16 SA 02/12/2009
Da bị mụn!
kem tự pha hả bà. bà giới thiệu cả nhà biết tham khảo đi.:Battin ey: gì chứ đông y là tui khoái lắm

Kem đông y, 1 hũ nhỏ đủ dùng cho khoảng 2 tháng gì đó (bôi cả ngày và đêm) mà giá 1 triệu lận :Crying: :Crying: . Nhưng cô này nói rất nhiều trường hợp đã thất bại với các bác sĩ lớn, với các loại mỹ phẩm abc...xyz nọ kia, qua cô ý xài lọ này mà nặng mấy cũng chỉ 20 ngày là đỡ hẳn và da đẹp lên trông thấy :Thinking: :Thinking: :Thinking: Nghe cam kết thế nên mình đành liều, chứ nhìn cái mặt mình mấy tháng chịu hết nổi. Cơ mà đến nay là đúng 15 ngày thì đúng là có 1 sự chuyển biến rõ rệt như đã nói ở bài trước.
Nói tóm lại đây là phương pháp mà bạn có thể xem xét dùng khi chả còn tin vào các phương pháp khác (như mình :rolleyes: ) và cảm thấy tin lời cô ý (cũng như mình luôn :Laughing:). Mình thật sự là bất ngờ với kết quả này nên lên đây chia sẻ đấy, chứ cả mấy tháng nay viết bài và đảo lộn đến chóng hết cả mặt ở cái thớt này rồi :Sigh: :Sigh: Lúc đầu tiếc 1 triệu lắm, giờ thì đỡ hơn rồi :p :p
@ Bà sỉa: Tui suôt ngày lượn ở mấy cái tồ pích làm trắng làm mịn trị mụn trị thâm, đâu cũng thấy nàng, đọc bài nàng vui cực, nhưng tui đoán tui hơn nàng cỡ ..... chục tuổi, he he! :Battin ey: :Battin ey:
08:39 SA 01/12/2009
b
Black chocolate
Bắt chuyện
1.2kĐiểm·3Bài viết
Báo cáo