Vậy là một mùa nữa đã đi qua,lại một mùa đông lạnh hơn năm cũ. Có những khoảng khắc mà mình không thể nào quên rồi cũng phải chôn vùi vào những kỷ niệm,mình ghét phải đối diện với nỗi sợ hãi,vì sợ hãi làm cho mình không có phương hướng. hai mẹ con sao rồi?
thèm một lần được ngả lưng, buông nhẹ 2 tay và ko phải gồng lên nữa.