images
Thịnh hành
Cộng đồng
Bé yêu - Mẹ có quà cả nhà đều vui
Thông báo
Đánh dấu đã đọc
Loading...
Đăng nhập
Bài viết
Cộng đồng
Bình luận
EQ & Hạnh Phúc: Người phụ nữ khéo giữ lửa và hành...
Lâu lắm em mới lại ngoi lên trong nhà mình, dù vẫn giữ thói quen ngày nào cũng vào đọc trong suốt 4 năm qua.
Em từng post một số bài viết xin ý kiến các chị khi cuộc hôn nhân của em gặp vấn đề. Khi đó, em thấy chồng mình thật tệ, mình thật bất hạnh và chả biết làm như nào để mọi việc tốt lên cả. Toàn nghĩ đến phương án li dị nhưng sau đó nhát quá nên lại thôi. Giờ đây, vẫn gia đình chồng đấy, người chồng đấy, công việc đấy nhưng em thấy mọi thứ ổn hơn nhiều. Hơn 1 tháng nữa em sinh em bé, mà trộm vía tinh thần và sức khỏe mẹ tốt, gần tháng cuối rồi vẫn phăm phăm :p.
Ngân ngày đẹp giời, nghĩ đến con tự dưng toe toét cười, em phải lặn lội vào nhà mình cảm ơn các chị. Qua từng case của các chị, qua từng lời khuyên của các chị mà em rút ra được nhiều bài học cho chính mình. Tự dưng thấy thấm thía câu “đời thay đổi khi chúng ta thay đổi” quá đi mất. Em cũng muốn chia sẻ 1 số suy nghĩ của mình đến các bạn trẻ như em, vừa lấy chồng đc 1 thời gian ngắn (suýt soát 1 năm) các bài học mà em thấm thía nhất.
1. Đừng ép chồng làm theo ý mình, mà hãy tạo chồng mong muốn được làm việc đấy
Là ai cũng thế, ghét nhất bị người khác bảo làm cái này cái kia, và luôn có xu hướng bật lại những câu sai khiến như 1 phản xạ vô điều kiện (vật lý đã chứng minh điều này :P). Bản thân em cũng thế, chồng em cũng thế. Khi yêu thì vì 1 loại hormone tình yêu bọ xít nào đó mà sẵn sàng làm tất cả vì nhau, chứ lấy về rùi, bộ mặt thật lộ ra thì lại như đứa trẻ bướng bỉnh, chỉ khăng khăng làm theo ý của mình. Em có ý kiến, quan điểm của mình; chồng em cũng có suy nghĩ của anh ấy và phần lớn trường hợp là 2 luồng suy nghĩ đó sẽ không trùng khớp nhau.
Trước đây, khi còn yêu thì ko sao, đến khi lấy về rùi mới phát sinh nhiều mâu thuẫn, và mình sẽ luôn ức chế. Chuỗi phản ứng của em thường là: chồng em làm em ngứa mắt -> em đòi hỏi chồng bằng cách bảo chồng phải làm cái này, cái kia -> nếu chồng không chịu thì em thái độ ngay, vợ chồng cãi nhau, sau đó chiến tranh lạnh, có thể vì chồng chiều em, có thể vì em chịu không nổi áp lực mà làm hòa trước, tuy nhiên sau đó lại nghiêm trọng hóa vấn đề bằng 1 buổi nói chuyện “kiểm điểm, nghiêm túc, rõ ràng”… Nói chung thì mâu thuẫn có thể giải quyết, có thể không; nhưng sống với nhau kiểu gì lại chả phát sinh mâu thuẫn khác, rồi lại lặp lãi chuỗi phản ứng trên. Kết quả từ phía em: em cảm thấy càng ngày càng ghét/thất vọng/buồn vì cách phản ứng của chồng em với em; và từ phía chồng em là “con này ngày càng giống con vợ, lắm điều và mệt mỏi”.
Tuy nhiên, 1 điều may mắn của em là em là đứa ham học hỏi, nên ngay khi đánh hơi thấy có vấn đề em lại lộn lại nhà EQ lần nữa, hỏi han các chị và dần dần điều chỉnh hành vi của mình. Em nhận ra rằng, việc em ép chồng làm theo ý mình bằng cách ra lệnh trực tiếp, gợi ý trực tiếp không hiệu quả bằng việc em tạo cho chồng hoàn cảnh mong muốn làm việc đó. Ví dụ, em muốn chồng vào xem siêu âm bé cùng em, mà chả hiểu sao chồng k thích vào, chắc vì ngại hoặc sợ (haha). Trước đây, em ấm ức lắm vì cho là mình không được đủ yêu thương; nhưng sau đó, em rút kinh nghiệm, em tạo dần mối liên kết giữa 2 bố con bằng việc bắt chồng hun bụng bầu, sờ mông con khi nó trồi lên, bằng cách kể chuyện cho chồng nghe về con, rồi thì khoe ảnh và nêu lên những dự định… rồi khi cảm nhận thời điểm thích hợp, em gợi ý rủ chồng vào và chồng rất happy được làm điều đó.
Ngoài ra, có 1 thực tế mà giờ em hoàn toàn vui vẻ chấp nhận. Đó là kể cả mình có EQ khéo đến mấy thì 10 lần yêu cầu chồng làm theo ý mình thì k bao giờ có chuyện cả 10 lần đều thành công. Trước đây, cơ hội thành công của em là 2, giờ nâng lên thành 5 em đã thấy hạnh phúc rồi. Số lần chồng không đồng ý làm theo ý mình, em sẽ cân nhắc cẩn thận lại xem liệu yêu cầu đó của mình có thực sự cần thiết không. Nếu không cần thiết thì em sẽ thỏa hiệp với chồng, k nhắc đến nữa. Nếu thực sự thực sự cần thiết em sẽ take time để hướng chồng đồng ý với suy nghĩ của em (ví dụ như việc thuê người giúp việc, em đã thành công thuyết phục chồng sau 4 tháng bền bỉ chiến đấu, haha).
2. Đừng bao giờ đóng vai người bị hại
Nếu lựa chọn hi sinh vì người khác thì đừng bao giờ kêu ca hay than vãn khi mọi việc trở nên mệt mỏi. Còn nếu không thể hi sinh thì thôi, đừng hi sinh nữa, sống cho bản thân mình đi.
Em vốn là đứa lười, lại không bao giờ muốn bạc đãi bản thân. Thế nên, không có chuyện em cắm đầu cắm cổ làm chỉ để người khác khen ngợi hoặc công nhận. Em chỉ làm điều em thích hoặc thấy cần thiết. Giờ sau hơn 1 năm lấy chồng, nhà chồng em đều thống nhất em không phải dâu đảm, chỉ được cái ngoan và dễ thương. Đến mẹ chồng em lên nhà em, thấy cầu thang bẩn, phàn nàn mấy câu em cũng cười hì hì rồi đổ lỗi cho chồng vì chồng nhận làm việc này mà, chứ không phải vì mẹ chồng phàn nàn mà em đi làm việc em không thích (lau cầu thang chẳng hạn).
Còn những việc em thích, em làm hăng say. Ví dụ việc đọc sách về em bé, mua đồ cho em bé, đi siêu âm 1 mình, đi siêu thị 1 mình, chăm sóc chồng, mua đồ cho bố mẹ chồng… kể cả chồng có tham gia hay không, em đều cảm thấy happy. Có bà bạn thấy em 29 tết phải đi mua sắm 1 mình đã mắng em là ngu vì không biêt sai chồng, bụng bầu bí 6,7 tháng rồi; nhưng em chả nghĩ thế. Em tuy bầu nhưng khỏe nên vẫn tự take care được bản thân tốt, em lại thích đi chợ, lòng vòng cả buổi sáng để chọn bó hoa hay ít bưởi diễn, chồng em không thích đi chợ, lại cứ nhăn nhăn nhó nhó đợi chờ hay cho ý kiến (và thể nào cũng cãi nhau) thì lựa chọn tốt nhất là em thuê taxi đi 1 mình :P.
3. Đừng bao giờ so sánh chồng mình với chồng người khác, hoặc nếu so sánh thì so sánh toàn diện, chứ không có kiểu lấy điểm tốt của chồng người so với điểm xấu của chồng mình.
Hồi xưa, cứ khi nghe ai khen chồng, em lại có tật liên tưởng về chồng mình và ước ao giá chồng mình được như thế. Nhưng đến gần đây, em mới thật sự hốt hoảng khi nhận ra, cách làm đó về bản chất là “o sánh điểm tốt của chồng người với điểm yếu của chồng mình” và thật sự không khách quan và không công bằng. Con người ta ai cũng có điểm mạnh, điểm yếu; và nếu xét tổng thể 2 mặt chắc chắn chồng em cũng không kém ai cả, em tin là thế. Chồng em có thể không có khái niệm về ngày Valentine, nhưng anh ấy biết cách ôm em từ đằng sau mỗi sáng thức dậy, anh ấy không thể có đủ tiền để mua quà cho em nhưng anh ấy biết cách nấu cho em bữa cơm khi em đi làm về muộn, anh ấy có thể bảo thủ và gia trưởng, nhưng ít nhất anh ấy không phàn nàn với độ lười và chây ì của em trong vấn đề làm việc nhà :p.
Như em nhớ có lần chị wicket kể câu chuyện chị ấy phải tự bắt taxi từ viện về sau sinh. Nếu trước đây, em sẽ đánh giá ngay chồng chị ấy rất có vấn đề, thì bây giờ em hiểu 1 hành động không thể đánh giá 1 con người, và mình phải nhìn vào tổng thể. Bù lại việc đó thì chồng chị wick lại có rất nhiều điểm tốt, nhiều điểm mà các chị em trong EQ này ao ước. Thế nên, để có ông chồng tốt như chồng chị wick mình phải chấp nhận vài lúc hâm dở của các ông ấy mà thôi.
4. Không có gì là mãi mãi
Em thấy là không có gì tốt mãi mãi, và không có gì xấu mãi mãi. Ví dụ như tự dưng 2 vợ chồng chán nhau, ghét nhau, nhin thấy mặt đã ghét thì điều đó cũng sẽ châm dứt bằng cách này hay cách khác. Ví dụ như 2 vợ chồng đang hạnh phúc thì tự dưng sẽ có lúc cảm thấy trùng, cảm thấy nhạt nhẽo và vô vị, vì hạnh phúc quá cũng giống việc mình ăn mãi 1 món sơn hào hải vị ấy, không thể nào ngon mãi được.
Thế nên, em tự nhủ với mình là luôn chuẩn bị sẵn sàng cho mọi tình huống, và dù ở tình huống nào cũng phải suy nghĩ tích cực. Và khi buồn, em tin rằng mọi chuyện sẽ ổn bằng cách này hay cách khác để tiếp tục cố gắng.
11:25 SA 25/02/2014
EQ & Hạnh Phúc: Người phụ nữ khéo giữ lửa và hành...
@Giadinhrong88: nhờ những câu chuyện như nhà bạn mà tớ càng thấm nhuần câu "tự mình làm khổ mình " và " có những người mãi chẳng bao giờ hạnh phúc được".
Năm mới tết đến, tớ hi vọng sẽ không còn nhiều người bức xúc với bạn như tớ đang cảm thấy nữa.
Đầu tiên, tớ nghĩ khả năng đọc hiểu và nhìn nhận vấn đề của bạn cực kỳ không ổn. Hầu như tất cả các chị ở đây đều có chung quan điểm về vấn đề của bạn, có hàng chục bài phân tích rồi nhưng mỗi khi bạn đọc, nghĩ và trả lời thì lại chả có tí nào liên quan cả. Tớ theo dõi, và thực lòng chỉ cảm thấy bực mình với bạn, cảm thấy phí công mọi người cố gắng giảng giải cho bạn hiểu. Để đến bây giờ, tớ nghĩ lý do mãi bạn không hiểu được điều mọi người muốn truyền tải là do bạn đang không đọc/hiểu được ngôn ngữ của mọi người, cũng như của chồng bạn.
Thứ hai, câu chuyện trong ví dụ của bạn thực sự không giúp ích gì được Bạn tưởng tượng nhé: chồng bạn thích ăn thịt bò và căm ghét thịt cá, bạn nhờ ai đến nhét miếng cá rán vào miệng xem chồng bạn có nuốt được không? Khi bạn không thay đổi, không trở nên ngon lành trong mắt mọi ngừoi và chồng bạn thì chả ai khuyên được chồng bạn cả.
Lời khuyên của mọi người đơn giản thế mà bạn không hiểu à? Mặc kệ thằng chồng đi và trở nên tốt đẹp hơn. Để hạnh phúc, dù có chồng hay không có chồng, bản thân bạn đã phải cần rất nhiều thay đổi vì tớ không cảm thấy cách cư xử của bạn trong mọi việc là hợp lý. Và khi bạn thay đổi vì chính bản thân mình (thay vì một lý do như trả thù ai đó hoặc chứng tỏ bản thân với ai đó) thì bạn sẽ cảm thấy hạnh phúc thực sự.
Ngoài ra, tớ chỉ bổ sung thêm ý kiến của tớ là trong mọi việc, bạn cần suy nghĩ rõ ràng và kỹ càng. Không thể chỉ dựa vào lời khuyên của mọi người để quyết định sồn sồn lên được.
Tớ từng có thời gian không hạnh phúc trong hôn nhân mặc dù tớ theo nhà EQ từ những ngày chưa lấy chồng. Nhưng mà, khi gặp chuyện, sau một vài bài post hỏi ý kiến các chị, tớ lội ngược từ đầu, nghiễn ngẫm, suy nghĩ, quan sát lại cuộc sống của mình, và có những sự thay đổi nhỏ, rất nhỏ thôi. từng bược một, cuộc sống của tớ trở nên ổn hơn. tớ biết cách cân bằng cảm xúc của mình, nghĩ cho chồng và mọi người nhiều hơn để từ đó có những cách cư xử thích hợp hơn. Trong thời gian ngắn (khoảng 6 tháng), có lẽ những việc tớ làm không đủ để chồng tớ thay đổi hay trở nên tốt đẹp hơn. Nhưng ít nhất, tớ cảm nhận bản thân improve rất nhiều và cùng một con người ( chong tớ), cùng những sự kiện hàng ngày giống nhau, tớ đã tự cảm thấy tốt đẹp hơn nhiều lần lắm rồi.
10:34 SA 25/01/2014
EQ & Hạnh Phúc: Người phụ nữ khéo giữ lửa và hành...
@ chị yeuhaicon: em cũng rất nhiều lần rơi vào hoàn cảnh của chi. Hai vợ chồng có chuyện, cãi nhau chưa xong nhưng chồng không muốn nói tiếp. Mà tính chồng em ngang lắm, khi đã không muốn nói thì dù có cạy răng ra cũng không nói được câu nào, mà cố nói thêm cũng chỉ là cãi nhau việc tại sao anh dừng câu chuyện chứ k giải quyết dc việc đang cãi nhau.
Ba, bốn lần đầu thì em cố nói, chồng nằm im ngủ, em đứng lù lù cạnh giường nhìn chằm chằm nửa tiếng rồi 2 vợ chồng kéo nhau ra hiên nhà cãi nhau, nhưng vấn đề k thể nào giải quyết vì chồng em lúc đó không ready để nghe và nói. Còn em thì mất bình tĩnh, chỉ cố gắng nói để thỏa mãn cái tôi của mình.
Sau đó, em học được cách nuốt cục tức vào trong, chỉ nói vấn đề quan trọng khi chồng thực sự ready. Còn trước khi chồng ready thì em không nói gì, thậm chí có thể im lặng cả 2 đứa 1 tuần. Nhưng khi im lặng thì vẫn trao đổi những việc cần thiết vì giữa vợ chồng còn quá nhiều ràng buộc chung, nhiều sự việc cần giải quyết.
12:51 CH 16/01/2014
EQ & Hạnh Phúc: Người phụ nữ khéo giữ lửa và hành...
Đọc 5 ngôn ngữ tình yêu của chị về nguồn mà em cứ ngẩn ngơ nghĩ từ trưa đến giờ. Cái nào em cũng thấy mình đã có, nhưng chỉ có được 1 phần thôi chứ không được trọn vẹn. Ví dụ ngôn ngữ tình yêu thì chẳng tự nhiên mà chồng nói lời âu yếm với vợ. Nếu nói thì có vài trường hợp như chồng say, khi về mắt tít lên "péeeeeee", hoặc khi chồng mắc lỗi (nhỏ nhỏ thôi như lười k chạy lên nhà tắt đèn chẳng hạn) thì cũng lại lấp liếm, hoặc khi vợ hỏi "béo có iu em k?", "iuuuuuuu", "iu nhìu như nào?", "nhìu như lông con bò/lông con nhím/..." (nói chung rất thích so sánh với các thể loại lông lá :( )
Về act of services thì rất có hướng hợp tác nhưng toàn bận rộn công việc quá nên kết quả làm rất tệ. Ví dụ như em bị ốm thì rác 4 ngày mới đổ, bát không rửa luôn mặc dù lúc nào cũng gật đầu như bổ củi bảo để đấy anh làm.
Về affection thì hay chủ động ôm vợ, thơm vợ, thơm môi thôi chứ k hôn. Em cạy răng ra bắt hôn thì chu chéo lên. Bọn em kô xxx cũng đc 7 tháng rùi, từ khi em mang bầu vì em bầu cũng k khỏe lắm, nên chắc cũng ảnh hưởng. Giờ 2 đứa french kiss cứ thấy ngại ngại sao á. Ngoài ra thì khi đi ngủ luôn phải ôm vợ, xoa bụng sờ ti vợ, trước khi dậy bao giờ cũng đòi vợ ôm rồi ghì chặt vợ 1 lúc mới bước ra khỏi giường.
Nói chung, đúng như chị venguon nói, em đang chưa hiểu hết chính mình cần gì trong hôn nhân và chồng em cần gì, vì cái gì em thấy cũng cần, cũng có nhưng không cái gì trọn vẹn cả. Và trộm vía em đang cảm thấy hài lòng với chồng, thấy muốn về nhà sau khi đi làm và thấy hạnh phúc khi lấy chồng. Một phần vì cuộc hôn nhân của em mới được 1 năm, còn rất mới nên em vẫn chưa hiểu hết được. Em chỉ cảm thấy những gì quyển sách/ chị về nguồn nói rất đúng. Để có cuộc hôn nhân lâu dài thì mình nên xác định cái nào là chính, cái nào là phụ, mình và chồng cần gì; như trong 1 bức tranh hay 1 ngôi nhà cũng chỉ cần 1 focus point là đủ đẹp rồi.
12:32 CH 16/01/2014
Bệnh viện khách sạn 5 sao Vinmec - 458 Minh Khai...
Các mẹ ơi,
Các mẹ cho em hỏi một chút. Bây giờ em đc 24w rồi. Em định 28w vào Vinmec đăng ký gói Sinh trọn gói có đc k các mẹ nhỉ?
Từ trươc đến nay em vẫn thăm khám cô Tân Sinh ở Vinmec, nhưng đợt này thấy xót tiền quá nên muốn vào gói càng sớm càng tốt để tiết kiệm chi phí ấy ạ. Trong khi nghe nói cô Tân Sinh không chấp nhận cho vào gói trước 32 tuần.
Em đọc ở đâu đó trong topic này thì có bác sỹ Hoài hay bác sỹ Linh ok với việc để bệnh nhân vào gói trc 28 tuần, bây giờ các bác sỹ còn ok như thế không ạ?
Em cảm ơn các mẹ nhé.
06:06 CH 02/01/2014
EQ & Hạnh Phúc: Người phụ nữ khéo giữ lửa và hành...
chị Saudau làm buổi sáng của em rực rỡ hẳn trong khi hôm nay Hà Nội sương mù không thấy trời đất đâu.
03:33 CH 12/12/2013
EQ & Hạnh Phúc: Người phụ nữ khéo giữ lửa và hành...
Em thì nghĩ bạn tprin bình thường cư xử rất tốt hoặc không thì cũng luôn có tinh thần học hỏi để làm cho mọi việc tốt lên. Tuy nhiên, trong 1 số ít trường hợp cụ thể, con người ta lại có xu hướng bảo thủ, người khác càng nói trái với suy nghĩ của mình (dù người ta nói có lý) thì mình lại càng tìm thêm nhiều lý do để biện minh theo hướng ngược lại. Có thể một lúc nào đấy, bạn tprin đọc lại sẽ đồng ý với ý kiến của mọi người và nhận ra cái gút mắc trong suy nghĩ của mình, khi đó mọi chuyện tự dưng đơn giản hơn nhiều. Có thể, với cuộc sống và hoàn cảnh của bạn tprin, bạn sẽ vẫn đi theo nếp suy nghĩ cũ. Cũng không có vấn đề gì cả, vì rốt cuộc mỗi con người là 1 cá thể khác nhau và không thể nào chỉ có 1 lời giải cho 1 tình huống trong cuộc sống. Cứ lựa chọn theo cách khiến mình thấy thoải mái nhất thôi ấy.
Với cá nhân em, em rất ấn tượng với suy nghĩ của chị wicket. Vì em cảm thấy cách giải quyết đó đơn giản, rành mạch và không tạo gánh nặng cho bất kỳ ai liên quan. Ban đầu đọc bài của Tprin, em cũng ức chế dùm bạn í, thấy lão chồng sao mà càm ràm, đàn bà thế không biết (sry bạn trpin nhé). Nhưng đọc bài của chị wicket, em lại thấy có thể tiếp cận câu chuyện từ 1 hướng khác, hiểu và thông cảm cho chồng hơn. Nhưng mà, em lại không làm được theo kiểu nói cười với chồng khi đón về đâu. Chắc là vẫn cứ lầm lì rồi đợi mọi chuyện trôi qua và bù đắp cho chồng bằng 1 cách khác vào 1 dịp khác, chứ làm hòa khi ông ấy cũng có phần có lỗi thì mất tư cách quá =)).
À, tiện đây các chị cho em xin vote về vấn đề nhỏ của vợ chồng em với ạ. Em cũng đang chiến tranh lạnh với chồng :">.
Bình thường thì vợ chồng em hay đùa dai kiểu bố láo với nhau dù anh ấy hơn em rất nhiều tuổi. Kể cả em có xưng tao, xưng bố mày hay gọi anh ấy là lợn, là chó (và ngược lại) thì 2 đứa cũng cười hề hề, vì biết là đùa yêu. Thế mà tối qua, ăn cơm xong, chàng nằm lăn ra ghế sofa. Không gian cả nhà rất im ắng, em cứ rửa bát dọn nhà cửa. Thấy vậy, em mới lân la ngồi cạnh chàng và định đùa để không khí vui vẻ hơn tí.
Em mới đùa yêu là "mặt dơi tai chuột" thì chàng đùng đùng nổi giận. Tất nhiên, em hiểu ý nghĩa của cụm từ đấy nhưng lúc đó, đang vui vẻ nên em chỉ nghĩ là 1 cụm từ chỉ ngoại hình và không có ý chê bai, mặc dù bao lần chàng chê này chê nọ em, em cũng giả vờ cáu 1 tí rồi bỏ qua.
Sau khi chàng nổi giận thì em đã nói là "em chỉ đùa thôi. Anh không thích thì lần sau em không đùa thế nữa" nhưng giọng em có tí ấm ức nên không phải hề hề cười nói. Thế là lời qua tiếng lại, chàng đứng phắt dậy và bắt đầu nói năng không kiềm chế. Chàng nhà em có tính nóng giận bộc phát, không chỉ với em và với cả mọi người xung quanh như cha mẹ, anh chị em, hàng xóm... Bình thường thì vui vẻ, chứ chạm đúng nọc là có thể cáu vì những chuyện mà chả ai hiểu nổi. Điều này em đã nhận được sự công nhận của ba mẹ chồng rồi.
Các câu nói không kiềm chế của chàng làm em nóng mặt. Một phần vì em vốn không thích cái tính khi bộc phát thì cư xử như trẻ con đấy (làm chàng lỡ dở rất nhiều trong công việc và cuộc sống), một phần vì em nóng mặt khi chàng bảo em:
- ngu mới nói câu đấy (chỉ thẳng tay vào mặt em)
- anh nói lại đi, và anh đừng có chỉ tay vào mặt em
- anh cứ thích chỉ đấy (chàng có thói quen chỉ tay khi nói chuyện hay tức giận, nhưng em cũng không thích)
- đàn ông không làm được gì mới chỉ tay vào đàn bà
- em ngu mới nói câu đấy
- (em điên lắm rồi, nên quyết định buông thả tất cả) đàn ông mà chỉ tay vào đàn bà *éo phải là đàn ồng (nói rồi chạy tọt lên nhà, vì đây là lần đầu em nói bậy với chàng nên bản thân cũng có tí shock, lúc đóng cửa chạy lên phòng còn nhìn thấy thân ảnh chàng đứng như trời chồng giữa nhà :">).
Kết quả là: đêm đầu tiên, chàng lẫm lũi lên phòng làm việc đến 2h rồi lên phòng ngủ lấy gối xuống phòng làm việc ngủ. Sáng ra lầm lũi lên phòng cất gối rồi thay quần áo. Em giả vờ ngủ nên cũng coi như không thấy nhau. Ngày thứ 2, thân ai nấy lo, em đi làm về thì lên phòng ngủ đến khuya mới dậy ăn uống nhì nhằng rồi xem phim đến khuya mới ngủ. Chàng thì lại lầm lũi làm việc đến 2h thì đi úp mì, sau đó xuống phòng làm việc ngủ (mà không thấy lên nhà lấy gối, k chăn k gối k hiểu ngủ kiểu gì). Ngày thứ ba (hôm nay) thì cả 2 vẫn bặt vô âm tín. Nhưng do mẹ chồng em đi vắng nên ba chồng em rủ cả 2 sang nhà ăn cơm nên chưa biết diễn biến tiếp theo thế nào.
Suy nghĩ của em: thực ra, em không hối hận vì mình đã làm thế. Em biết đấy là 1 giây phút bất bình thường của cả em và chàng, suy cho cùng chúng ta là người chứ không phải thánh. Em cũng tự dưng cảm nhận muốn có không gian riêng của mình, nên việc chàng giận em, để mặc em với phòng ngủ và phòng bếp làm em thấy như được trở lại thời sinh viên, tự do thoải mái vô cùng. Tuy nhiên, có 1 phần trong em đang tính kế kết thúc việc này khi nào và như nào, vì rõ ràng vợ chồng dỗi nhau cũng có chút không thoải mái.
Kế hoạch của em: Tranh thủ lần cãi nhau to này, em muốn bày tỏ quan điểm về lỗi của anh (thích cáu thì cáu, thích nói thì nói) và lỗi của em (k kiểm soát lời nói) để cả 2 cùng rút kinh nghiệm vì thực ra một lỗi sai cũng không nên lặp lại nhiều lần. Thêm nữa, em khá enjoy với việc có 1 không gian cho riêng mình, muốn ăn ngủ nghỉ như nào tùy thích mà chả cần nhìn sắc mặt người khác. Em định kéo dài cuộc chiến này đến chủ nhật rồi đàm phán sau. Tối mai và tối ngày kia em đều có hẹn với mấy chị bạn đi chơi khuya nữa chứ. Huhu, nhưng tối nay phải gặp mặt rồi tối ngày kia là giỗ bà ngoại chồng nên khó giữ được sự cương nghị lắm.
01:14 CH 12/12/2013
EQ & Hạnh Phúc: Người phụ nữ khéo giữ lửa và hành...
Cũng giống như phần lớn các chị, em sinh ra khi kinh tế gia đình khó khăn. Mặc dù lúc đó là con cả, lại trong 1 thời gian rất dài không có em nên bố mẹ cũng dành cho nhiều tình yêu thương. Có điều, cuộc sống mưu sinh vất vả, bố mẹ em dần để mặc em tự phát triển. Em không hư, chỉ biết có học hành và bạn bè xung quanh, mọi thứ đều rất tự lập nên bố mẹ càng không phải lo lắng. Rồi em tốt nghiệp qua các cấp, luôn ở trong top đứng đầu trường hay thành phố, rồi đi du học một khoảng thời gian 4,5 năm.
Em vốn nghĩ mình là con người tình cảm nhưng dần dần, từ từ, khi em không nhận thức được, em trở nên khô khan và không biết cách biểu lộ tình cảm. Dường như, em chỉ còn biết bày tỏ tình cảm với mỗi mẹ.
Em giao tiếp xã hội không tệ. Em có khá nhiều bạn, một vài người trong số đó rất thân, chơi với nhau gần 20 năm. Trong môi trường công việc, em cũng không bị ghét vì em khá lễ phép và có thể nói chuyện rất lâu. Tuy nhiên, sau tất cả những nói cười xã giao, nhiều khi em cảm thấy khá cô đơn.
Sau khi cưới chồng, ngoài mẹ em thì chồng em là người duy nhất em cảm thấy có thể bày tỏ toàn bộ tình cảm của mình một cách gần gũi nhất. Ngay cả với các em ruột của em, với bố của em, ông bà nội ngoại… em không có cảm giác gần gũi dù bên ngoài em vẫn cư xử đúng mực nhất có thể.
Hiện giờ em bầu được 6 tháng. Em quan sát và thấy các bà mẹ xung quanh em có thể trò chuyện vô cùng tình cảm với em bé đang còn trong bụng và cả các em bé đã sinh ra đời. Trong khi đó, với em, em có thể nói với mọi người rất hào hứng về con em, nhưng khi chỉ có 2 mẹ con em lại chẳng biết nói gì. Nhiều đêm, chồng đang làm việc khuya, chỉ có 2 mẹ con nằm trên phòng với nhau, em cũng chẳng mở miệng nói được gì với con cả, vì em thấy ngượng, hay gượng gạo sao ấy. Em không hiểu sau này, khi con ra đời rồi thì em sẽ đối diện với bé ra sao.
Không phải là em không yêu con. Có những điều về bé làm em cảm thấy hạnh phúc vô cùng, có thể cười cả ngày mà không cần làm gì khác, như khi nhìn thấy con trên màn hình siêu âm, hay khi biết con dài ngắn ra sao, khi con máy, khi mua quần áo cho con…
Em không muốn là 1 người khô khan, em cũng không muốn con em trở thành 1 người khô khan vì em cảm thấy, dù con bé có thể kém 1 chút về mặt này, mặt kia, nhưng chỉ cần nó tràn ngập lòng yêu thương và tình cảm (khó diễn tả quá ạ) thì là đủ với em rồi.
05:26 CH 11/12/2013
EQ & Hạnh Phúc: Người phụ nữ khéo giữ lửa và hành...
Em đang ngồi ở công ty, không làm được cái gì nên hồn, tâm trạng cứ lửng lơ. Có mỗi niềm an ủi là đi ăn King BBQ với mẹ và em gái vào tối nay. Theo dõi vụ bàn bạc của các chị thấy relax quá, tâm hồn lại lơ lửng.
Hồi trước, cứ mỗi lần cãi nhau với chồng, giận chồng, ghét chồng là em lại toàn lái xe trên đường, không nghe nhạc mà cứ thỏa chí tưởng tượng. Em tưởng tượng nếu chồng quá đáng quá thì bỏ quách đi, một mình (khi chưa có bầu) hoặc 2 mẹ con (khi đã có bầu) ôm nhau qua Thụy Điển. Mẹ học nốt cái bằng master, sống nốt giấc mơ còn dang dở thời tuổi trẻ và yêu ngay 1 anh trai mắt xanh mũi lõ. Tưởng tượng thôi mà cứ sướng âm ỉ, rồi lại cất xe, về nhà, tinh thần chiến đấu với chồng lên cao ngùn ngụt. Haha. Sau đó cũng thấy mình mơ mộng bố láo quá nên cục tức chồng trong lòng vũng vơi đi 1 ít, thế là hết chuyện.
Em cũng có dịp qua Vienna, trong 1 kỳ nghỉ rất lãng mợn với first love. Nên cũng không muốn quay lại. Hồi còn trẻ, em mong mỏi được đến Jerusalem vô cùng, mà chưa đủ độ máu nên lại thôi.
Em vừa có chuyến công tác ở Lào, cứ vui vui vì người Lào hiền lành và dễ thương vô cùng. em chỉ đc đến Viêng Chăn chứ chưa đc qua thành phố chị Wicket bảo. Nhưng mà em cứ buồn cười mãi. Công ty em có cuộc họp với đối tác lúc 2h, 3h họp xong mọi người mới đi chơi vì là ngày cuối cùng ở Lào. Lúc đến chợ Sáng ở Lào thì gặp ngay bạn nhân viên ở công ty đối tác đang dắt bạn gái đi chợ, dung dăng dung dẻ mà giờ làm việc ở Lào cũng kết thúc tầm 5 rưỡi như mình.
Vào nhà hàng thì mọi người cứ mắt tròn mắt dẹt với điệu bộ rất từ từ của các bạn, dù khách giục cuống cả lên. Các bạn rót bia thì cứ bưng từng cốc từng cốc ra bàn khách chứ không để 1 loạt lên khay rồi bê ra cho tiết kiệm thời gian như ở các nước khác.
11:25 SA 11/12/2013
Dự sinh tháng 4/2014 - Tầng 4 - Hân hoan vượt tam...
Mình đở hơn rồi ý me nai hum qua mới lo lắng nhiều hum nay bớt giờ nằm ăn ngủ thôi sam yêu mẹ nên tạo cơ hội cho mẹ lười ý

Em cũng đc 21 tuần rồi, dạo này bé đã biết máy, thấy hạnh phúc ngọt ngào thật í. Nhưng từ hqa đến giờ tự dưng thấy thỉnh thoảng bụng cứng căng lên ban đầu 2 vợ chồng tưởng là chân con bé con vừa run vừa vui, nhưng lúc sau google mới ra khái niệm cơn co tử cung.
Theo chị masume em có nên đi khám bác sỹ luôn k ạ hay để tự theo dõi vài ngày rồi tính tiếp. Em không muốn lo nhưng cứ thấy con động đậy lại thương con, lại lo.
Mà con bé con nhà em 19w đc 273gr, xương đùi dài 27mm có bé k các mẹ nhỉ? thấy các mẹ ở đây trộm vía con đều vượt chuẩn nên em lại hơi lo huhu
07:01 CH 10/12/2013
Dự sinh tháng 4/2014 - Tầng 4 - Hân hoan vượt tam...
@ mẹ bé Sam và chị bemoon: thế em cũng đỡ lo ạ, vì em đc 22 tuần rồi mà vẫn mặc được quần jeans hồi con gái. Bình thường mặc đồ gọn gàng ra đường không ai biết mình đang bầu nên chỉ lo em bé bị chật. Em tăng đc 5kg rồi, bác sỹ bảo thế là hơi nhiều, mà tay chân mặt mũi bụng biếc đều vẫn như cũ, em bé cũng không to, chả hiểu cân nặng đi đâu hết nữa.
Em cũng uống canxi corbiere 5ml dạng nước từ tuần thai thứ 14 kết hợp với sắt và vitamin tổng hợp (có bao gồm DHA).
Mẹ em hồi sinh em gái em, do lớn tuổi lại tẩm bổ quá nhiều canxi nên bị sỏi mật. 18 ngày sau khi mổ đẻ ở C lại phải vào Việt Đức mổ bóc tách túi mật T.T nên em cũng lo vì bị thừa canxi lắm. Mà khi đi khám, hỏi bác sỹ có xét nghiệm nào để biết mình thiếu hay đủ canxi thì không được tư vấn. Mọi người có ý kiến gì không ạ?
04:28 CH 10/12/2013
Dự sinh tháng 4/2014 - Tầng 4 - Hân hoan vượt tam...
Ở HN thì em đc bsy chỉ định siêu âm 4D lúc 12w,18w,22w và 32w. Có một số mẹ còn phải siêu âm gấp đôi chỗ đấy vì bác sỹ siêu âm khác bsy khám thai. Ở các pk hay bvien ng ta thường k chấp nhận kqa siêu âm từ chỗ khác mang đến, và các bác sỹ siêu âm giỏi ở HN như bsy Cưong lại chỉ siêu âm k khám thai.
Em thì siêu âm ở bsy Cường và khám bsy Tân Sinh ở Vinmec. Ngoài việc hơi lích kích việc đi lại, đặt lịch thì có tác dụng là an tâm hơn vì bản thân em k phải khoẻ lắm, trc khi bầu đã bị bệnh thiếu máu bẩm sinh rồi.
10:36 SA 10/12/2013
Nhờ các mẹ thông thái giúp em trong giai đoạn khó...
chia sẻ với bạn nhé.
Giờ chắc bạn đang tự trách mình chủ quan, không nghe theo lời bác sỹ. Rút kinh nghiệm lần sau thôi, nhưng cá nhân mình nghĩ bác sỹ cũng không nên thế. Mang thai lần đầu ai chả thiếu kinh nghiệm, cũng không phải là do cố ý hay không quan tâm đến thai nhi (vì khi đó trong mặt bạn rất tội nghiệp mà). Làm bác sỹ thì phải có y đức, đang theo dõi cho 1 sản phụ có vấn đề lại bỏ ngang giữa chừng. Nếu bác sỹ có y đức và chuyên nghiệp, nghĩ cho bệnh nhân thì sẽ dằn vặt chuyện an toàn cho 2 mẹ con sản phụ sau này chứ. Làm bác sỹ mà còn đặt cảm tình lên hàng đầu thì về sau bệnh nhân còn dám tin tưởng không?
Mình đang mang thai nhưng không gặp vấn đề như bạn nên mình không chia sẻ kinh nghiệm về vấn đề này được. Có điều, để mình kể cho bạn nghe câu chuyện của mình. Mình đang mang thai ở tuần 21.
Tuần thứ 7 mình đi khám thai thì bác sỹ Nguyệt ở phòng khám 55 Hàng Cót dọa sảy do tim thai có 70nhip/ phút. Sau đó mình đi khám bác sỹ liên tục các ngày sau để theo dõi. Cô không kê thuốc gì và chỉ bảo chờ đợi, có giữ được hay không thì để tự nhiên chứ không can thiệp. Hai vợ chồng mình cũng đồng ý với cô là trong những tuần đầu, nếu thai yếu quá thuận theo chọn lọc tự nhiên, không nên cố giữ con để sau này nó khổ, mình khổ. Tuy nhiên, mặc dù thái độ của cô rất nhẹ nhàng nhưng mình không cảm nhận được sự tận tâm ở đấy. Và vợ chồng mình đều có cảm giác không yên tâm, an lòng khi giao sức khỏe của mẹ và con vào tay cô. Không phải vì thái độ của cô có vấn đề hay tại kinh nghiệm trình độ (cô hiện giờ là phó giáo sư, trưởng khoa Sản ở Viện C nhé) gì cả. Lý do đơn giản bác sỹ là người sẽ ở cạnh mẹ con mình trong suốt 9 tháng nên vợ chồng mình muốn tìm người đem lại cảm giác tin cậy nhất.
Sau đó 2 tuần thì nhịp tim em bé ổn định (trộm vía em) dù mẹ không phải uống thuốc gì, chỉ nằm nhà nghỉ ngơi. Mình cũng không đi khám lại nữa vì mỗi lần khám chờ đợi rất mệt và cô khám nói thật là rất qua loa.
Tuần 12, mình siêu âm bác sỹ Cường Tôn Thất Thiệp thì mọi chuyện ok.
Tuần 14, mình siêu âm bác sỹ Vỹ Trung Hòa thì vị trí rau thò qua lỗ cổ tử cung. Hai ngày sau mình bị đau bụng và ra máu. Vợ chồng mình bàn bạc và quyết định qua Vinmec khám bác sỹ Tân Sinh theo lời khuyên của 1 số người thân đã từng thăm khám bác.
Mình đặt được lịch gặp bác sỹ vào 8:30 sáng vì lịch bác sỹ kín hết cả và có 1 cuộc nói chuyện dài khoảng 30ph với bác sỹ. Bác sỹ hỏi han rất kỹ và giải thích mọi thắc mắc cho vợ chồng mình. Bác sỹ kê đơn thuốc (gồm utrogestan và duphaston) để tránh co bóp tử cung và dặn dò mình phải nghỉ ngơi như thế nào, tránh làm những việc gì. Bác sỹ còn yêu cầu chồng mình hỗ trợ vợ ra sao. Ngoài ra, bác sỹ còn tư vấn về tình hình cân nặng và thực phẩm cho mẹ con mình nữa. Sau đó mình làm siêu âm và xét nghiệm máu. Khi ra về thì vợ chồng mình rất hài lòng, cảm thấy yên tâm và quyết định sẽ theo bác sỹ.
Mình kể hơi dài chỉ để nói với bạn 1 kinh nghiệm xương máu của mình: cần có thời gian và kinh nghiệm để tìm được 1 bác sỹ khiến mình yên tâm và đặt trọn niềm tin, vì trong bất kỳ tình huống nào phát sinh của quá trình mang thai, lời nói của bác sỹ là có trọng lượng nhất. Mình ủng hộ bạn thay đổi bác sỹ theo dõi vì Việt Nam mình có rất nhiều bác sỹ giỏi. Việc thăm khám đều dựa trên nền tảng kiến thức chuyên môn và có quy tắc chung cả. Bạn có thể tìm hiểu thêm về bác sỹ Tân Sinh, theo nhiều người từng nói thì bác sỹ là 1 trong những bác sỹ sản giỏi nhất Việt Nam trong việc theo dõi và điều trị thai phụ có vấn đề.
Ngoài ra, khi đi gặp bác sỹ mới bạn cứ mang theo toàn bộ giấy tờ thăm khám từ đợt trước và trình bày tình hình cho bác sỹ hiểu để có phác đồ theo dõi phù hợp. Nên làm càng sơm càng tốt bạn ạ, vì đúng như một bạn ở trên nói là để 1 bác sỹ theo dõi cho mình từ đầu thì tốt hơn.
04:16 CH 09/12/2013
EQ & Hạnh Phúc: Người phụ nữ khéo giữ lửa và hành...
Hihi, không ngờ em gặp phải nhiều người thích ngủ giống mình thế. Hôm qua viết bài xong trằn trọc không ngủ được vì suy nghĩ chuyện này, 2h hơn chồng làm việc xong mới lên phòng. thấy mặt vợ nghệt ra thì hỏi han. Sau khi biết chuyện, ông ấy phán 1 câu thế này "Ai chẳng biết em lười như lợn =)). Nhưng thôi, tranh thủ mấy tháng bầu bí thì ngủ thả đi, sau con nó chui ra cũng chả đc ngủ nhiều như bây giờ đâu". Em yên tâm ngủ nốt 4 tháng tới. Sau đó lại tính vậy.
Tết nhất thì em qua thời háo hức như khi bé thôi. Một phần vì đi làm về cũng nhiều căng thẳng, chỉ thích đc ngủ :"> hay nằm ườn ra thôi. Có khi đến đi chơi cũng ngại ấy, hi vọng sự ì này sẽ được cải thiện sau khi có con.
Nhà chồng em thì có thói quen tuần tụ tập ăn uống 1 lần nếu không có dịp gì quan trọng. Tổng cộng có 11 người thôi nhưng mà khá là bày vẽ, mà hầu như chỉ có mẹ chồng em, chị dâu trưởng của em với em làm. Còn chị chồng thì đúng là về nhà ngoại nên chả bao giờ mó tay vào cái gì. Em về nhà ngoại cũng thế nên em thấy không sao :)), có điều tuần nào cũng bày vẽ nên cả em và chị dâu em đều thấy oải, chỉ vui nhất bọn trẻ con với mấy ông chồng thôi. Có đợt làm nhiều quá em còn thấy hãi, đâm ra sợ làm cả việc nhà, toàn cố ngồi lại công ty làm cái này cái kia để tránh về nhà. Mất một thời gian khoảng 2 tháng bị stress, em mới dần lấy lại tinh thần. Lại bầu bí nữa nên áp lực việc nhà giảm bớt, em mới tìm lại được niềm vui trong việc nấu ăn, thấy cuộc đời lại đẹp. Thế nên em nghiệm ra cái gì quá cũng không tốt, tụ họp nhiều quá cũng không tốt, tạo thành áp lực vô hình. Thêm nữa, mình chỉ cảm thấy làm tốt và vui vẻ khi có niềm vui trong đó, đừng cố ép bản thân mình làm cái gì đó quá sức.
Quay về chuyện tết, càng lớn em càng cảm thấy ngại với việc chuẩn bị tết cầu kỳ như ở nhà mình. Bánh chưng chất đầy 1 góc, 2 nồi to canh (canh măng và 1 loại canh khác tùy từng năm), gà phải 2 con sau khi cúng để trong tủ lạnh, dưa hành củ kiệu 2 vại to, bia vài thùng, rượu khắp nhà, bánh kẹo muôn nơi. Sợ ơi là sợ :((. Rồi khách khưa người ra người vào tấp nập, vài ngày tết có khi còn chóng mặt hơn so với ngày thường. Em chỉ thấy vui vui khi có những người thân hay bạn bè lâu không gặp đến nhà hàn huyên nói chuyện, cập nhật tình hình tin tức. Và vui nhất nếu được tranh thủ đi nghỉ ngơi ở đâu đấy sau ngày mùng 2. Mà gần 30 năm cuộc đời rồi chưa năm nào tết em được đi du lịch cả. Cả nhà chồng và nhà đẻ em đều không có thói quen đi chơi xa ngày tết.
Năm nay bầu bí nên em nhịn. Từ năm sau em sẽ bắt đầu làm công tác tư tưởng cho chồng, nhưng chồng em bảo thủ với truyền thống lắm, tết là dịp để chào hỏi, chúc mừng mọi người nên con đường khá là gian nan mà chưa chắc đã thắng lợi. Em mà được làm theo ý mình thì em chỉ muốn lên Tam Đảo, ở cái nhà đá 3,4 ngày rồi về cũng được :">.
Chi wicket tết có thể suy nghĩ đi chơi ở các nước ĐNA. Nếu đặt vé sớm thì có nhiều hãng HK giá rẻ như air asia, cebu air (đi đảo Boracay của Phillipines cũng đẹp mà lạ nữa) offer vé còn rẻ hơn nội địa ý chứ.
06:27 CH 06/12/2013
EQ & Hạnh Phúc: Người phụ nữ khéo giữ lửa và hành...
05:12 CH 05/12/2013
Thắc mắc kích thước bụng bầu
Mình cũng thế, sang tháng thứ sáu rồi mà vẫn mặc vừa quần bò hồi con gái. Đi siêu âm thì các em y tá đều hỏi là chị đi siêu âm thai sớm ạ?
Cũng lo lắng sợ con bị chật nhn bác sỹ bảo k sao. thậm chí mẹ còn bị tăng cân nhanh, phải hạn chế ăn mà con cũng vượt chuẩn. Táy chân mặt mũi mình vẫn thế, bụng k to ra, chả hiểu cân nặng đi đâu.
04:33 CH 02/12/2013
EQ & Hạnh Phúc: Người phụ nữ khéo giữ lửa và hành...
Chị Lục Bảo: Tự bản thân em thấy mình không đủ kinh nghiệm và hiểu biết để có thể nhìn nhận kín kẽ mọi vấn đề trong gia đình anh chị. Em không có khả năng đưa ra ý kiến hay lời khuyên gì trong trường hợp này cả. Em chỉ muốn nắm tay và chia sẻ để chị vượt qua chặng đường khó khăn này thôi.
Em biết, trong bài viết mới nhất chị đã nói chị nghĩ thông suốt, nhưng thực sự từ khi nói được thế đến khi nghĩ được và rồi đến khi thực sự làm được, quãng đường còn dài và chông gai lắm. Phụ nữ không tránh khỏi đượhc nhieeu lúc yếu mềm, nên chắc chắn sẽ còn vô số lần chị cảm thấy đau đớn không thể vượt qua được. Chỉ có điều, mọi việc rồi sẽ ổn thôi ạ. Chắc chắn là thế.
Chồng chị có quyền được sống lãng mạn như anh ấy vốn thế, thậm chí có thể ích kỉ để được sống như vậy. Ngược lại, chị cũng thế, chị có quyền được sống thoải mái như vốn là chị, trầm tính, có chỗ đứng trong xã hội nhưng không biết nhảy nhót, không biết liếc mắt đưa tình. Điều hạnh phúc của một người phụ nữ không phải chỉ có ở bên cạnh người đàn ông mình yêu mà còn được là chính mình, được người khác nhìn nhận và trân trọng. Em tin rằng ở ngoài đời kia, có rất nhiều người đàn ông khác thích type người như chị, cảm thấy bình yên và hạnh phúc. Họ không cần cố gắng chịu đựng sống cạnh chị mà thật sự enjoy với điều đấy.
Bố em cũng ngoại tình, còn có con riêng nữa. Mẹ em thậm chí vì yêu bố và thương 2 đứa con mà đón đứa bé đấy về nuôi. Nhưng rồi, năm năm trôi qua, cuộc sống của bố mẹ em thật sự không thể hạnh phúc, dù cả 2 cố gắng. Vì giữa 2 người đã mất đi tiếng nói chung, mất đi cái gọi là tình yêu, nên không còn sự chia sẻ và thấu hiểu. Gần 60 tuổi rồi còn đưa nhau ra tòa, nhưng em cảm nhận đó là sự giải thoát cho cả nhà em chị ạ. Và mẹ em là người chủ động đưa đơn vì khi đi được phần lớn quãng đường đời, mẹ em chợt nhận ra mình chưa từng thực sự được sống cho bản thân. Luôn vì bố em mà nhẫn nhịn, thay đổi mình để phù hợp với bố em hơn (nhưng cuối cùng cũng có phù hợp được đâu). Không có bố em, mẹ em có nhiêu thời gian dành cho bản thân, không phải đau đáu cả ngày dằn vặt đoán ý và đón ý người khác. Mẹ tham gia nhiều hoạt động xã hội, đặc biệt mẹ em hát rất hay nên đợt này được gọi đi diễn suốt. Mẹ tăng 3 kg, da dẻ hồng hào còn đẹp hơn em nữa. Mắt long lanh và khi nói chuyện, em cảm nhận mẹ đang hạnh phúc. Đối với em, thế là đủ vì em chỉ mong mẹ em được hạnh phúc thôi. Còn bố em thì quay lại hẹn hò với mẹ đứa bé kia. Nó còn kém em đến 3 tuổi, trẻ trung xinh đẹp mỗi tội không có tiền. Có vẻ cụ cũng vui vẻ lắm, còn cùng con bé đấy đi xuống tận Tuần Châu xem ca nhạc cơ mà.
Hix, có vẻ em nói hơi linh tinh, lan man (tật xấu chưa bỏ được). Nhưng em hiểu rằng chúng mình sống để được hạnh phúc, hạnh phúc đích thực ấy. Có rất nhiều lúc chúng ta cố tình theo đuổi một cái mà mình nghĩ là hạnh phúc nhưng chưa chắn đã phải vậy đâu. Em chỉ biết là khi chị hạnh phúc thì chị sẽ cảm nhận được điều đấy và mọi người quanh chị cũng nhìn thấy điều đấy.
10:01 SA 27/11/2013
EQ & Hạnh Phúc: Người phụ nữ khéo giữ lửa và hành...
@ number 9: mình cũng đọc nhiều bài viết của bạn rồi và cũng tâm đắc 1 số nhiều trong đó. Mình nghĩ bạn là người tự chủ, rõ ràng. Tuy nhiên, trong những bài post vừa qua của bạn, mình lại có một chút không thiện cảm lắm.
Chưa nói đến chuyện gia đình bạn thì thái độ của bạn với các chị đã trả lời, đặc biệt chị Thiên thần không được tốt lắm. Mình đọc mà còn thấy giật mình. Các chị dù sao cũng bỏ công sức và thời gian để chia sẻ với bạn một góc nhìn của họ, và rõ ràng các góc nhìn đó đều có tính xây dựng, được phần đông mọi người ủng hộ. Bạn có thể bảo là tôi thích thế nào thì tôi cứ làm và không quan tâm đến xã hội, cộng đồng nghĩ gì. Như thế cũng không sao cả, nhưng đồng thời bạn phải chấp nhận rằng bạn sẽ không được hòa nhập, không được ủng hộ trong cộng đồng người bạn đang sống cùng. Tất cả mọi điều mọi người góp ý chỉ mong bạn có cuộc sống tốt hơn. Tất nhiên, thuốc tốt thì thường đắng, có những điều nó đi ngược hẳn lại nhân sinh quan của mình thì trước hết mình nên lắng nghe và suy nghĩ.
Bạn là người có cái tôi to đùng và khó cởi mở để tiếp cận một cách nhìn mới với các vấn đề. Các bạn phản ứng với chị Thiên thần ở đây không phải là cách khôn khéo và có phần lấc cấc. Điều này làm mình ngạc nhiên vì mình thật sự không nghĩ bạn lại thế. Mình vốn nghĩ Số chín vốn là người rất biết cách cư xử cơ đấy.
Nói lại vấn đề của BMC bạn. Quan điểm của mình cũng rất giống bạn. Mình không muốn bố mẹ chồng quyết định cách sống của mình, đồng thời cũng không mong chờ được quan tâm. Cái gì cũng có 2 chiều. Như cách đây 1 thang, mình phải nghỉ làm hơn 3 tuần chỉ nằm trên giường vì bị dọa sẩy thai. Nhà mình và nhà BMC cách nhau 1 cái sân rộng khoảng 5m, nhưng cả 3 tuần ông bà chưa từng bước lên nhà hỏi thăm mình 1 câu, thậm chí không cả gọi điện thoại. Thật sự mình thấy bình thường và không có gì bất mãn cả. Tuy nhiên, thỉnh thoảng bà vẫn bảo chồng mình mang lên 1 đống đồ ăn hoặc mấy đồ dùng lặt vặt. Có khi bà cũng có ý kiến về cách mình sống thế này thế kia. Mình cũng thấy bình thường. Điều gì bà nói mình cũng suy nghĩ nhưng có cái mình nghe theo, có cái mình không.
Mình xác định BMC là bố mẹ của chồng mình. Thức ăn bà nấu hầu hết mình không thích ăn, nhưng chồng mình ăn được nên mình để hết cho anh ấy ăn chứ mình cũng ít khi cố ăn. Mình xác định đấy là tấm lòng của cha mẹ với con cái và mình trân trọng điều đó. Bạn bảo bà không nên can thiệp khi ở nhà bạn. Thực ra đấy là nhà của bạn và chồng bạn, là nhà của bạn và con cháu của ông bà cơ bạn ạ. Bạn không cấm và không có quyền gì cấm người ta quan tâm đến con cháu của họ cả. Đó là chữ hiếu và tình người nữa. Bạn cũng nên đặt bạn vào hoàn cảnh của BMC bạn, sau này mang đồ ăn đến cho con cũng bị ý kiến thì có phải rất đau lòng không?
Mình cũng đồng ý với mọi người là bố mẹ chồng bạn không có vấn đề gì, trong khi bạn là người khó tính. Việc ông bà hay mang đồ ăn hay cho đồ đạc này nọ tất nhiên có thể khiến bạn không thoải mái. Nhưng ở trên đời này có phải việc gì cũng thoải mái đâu? Ra ngoài xã hội còn bao nhiêu việc khó chịu ức chế mà vẫn phải chấp nhận đấy thôi?
Thực ra, bạn có thể tìm cách để thay đổi vấn đề này, mọi người cũng cho ý kiến hết rồi. Mình chỉ muốn nói là dù làm thế nào thì trước tiên bạn nên thay đổi nhận thức của chính mình trong vấn đề này thì mọi chuyện có lẽ sẽ đơn giản hơn nhiều ấy.
07:38 CH 26/11/2013
Có nên cưới nhau khi nhà chồng ko đủ tiền lo đám...
Bỏ đi bạn, không về sau cũng không hạnh phúc đâu.
Ny bạn và mẹ kế anh ấy không làm gì sai. mình còn thấy phục mẹ kế ny bạn vì đã nuôi được anh ấy ăn học nên người. Còn vấn đề cưới xin ngoài khả năng của bác thì không phải là chuyện lạ. Chưa báo hiếu đc ngày nào cũng không nên đòi hỏi. Anh ny bạn lại càng chẳng có vấn đề gì. Sống và tiêu đúng hoàn cảnh của mình thể hiện là ng có lòng tự trọng, sợ nhất mấy bố sỹ diện hão, k biết mình là ai.
Bạn cũng chẳng có vấn đề gì, quen được sống sung sướng thì lấy chồng muốn sung sướng cũng chẳng sai. Có điều bạn nên có thêm tính tự lập và bớt đi tính ích kỉ, chỉ biết nghĩ cho mình thì sẽ có cuộc sống thoải mái hơn. Việc cưới xin trách nhiệm đầu tiên là của cô dâu chú rể, bố mẹ lo dc bao nhiêu thì biết bấy nhiêu, đừng đòi hỏi.
Tóm lại, bạn không nên lấy anh ấy, khó cho bạn mà càng khổ cho gia đình nhà ng ta. Tìm 1 ng khá giả hơn mà nghiên cứu, có thể k cần quá yêu thương nhau nhưng ít nhất đỡ vất vả về vật chất nhé?
01:12 CH 23/11/2013
EQ & Hạnh Phúc: Người phụ nữ khéo giữ lửa và hành...
hình như chị Har nhầm e với bạn beeG rùi.
em đọc cẩm nang chọn chồng của chị Sim rồi mới dám lấy chồng nhưng áp dụng chẳng đc bao. Nhiều lúc cứ phải trải nghiệm thì mới đúc kết được những điều mọi ng từng nói với mình. Rồi thì lại là một quá trình cố gắng để đc hạnh phúc. Nên hiện giờ em thấy đủ và hài lòng với những gì em có, với người chồng đang ôm em ngủ khi em type những dòng này.
Khách quan em nhận thấy chồng em luc yêu em thì đối tốt với em hơn ny của bạn BeeG với bạn ý, em cũng rất enjoy tình yêu của mình mà lấy rồi cũng có lúc thở dài "giá mà..". Dẫu biết rằng tình yêu thì đẹp nhưng lụy tình thì chẳng bao giờ sung sướng đc. Làm phụ nữ đã khổ nên càng cần phải tỉnh táo trong nhiều chuyện, mà phụ nữ lý trí thường hạnh phúc hơn so với người bi lụy
04:26 CH 21/11/2013
b
Baovybeo
Bắt chuyện
701Điểm·2Bài viết
Báo cáo