images
Thịnh hành
Cộng đồng
Webtretho Awards 2025
Thông báo
Đánh dấu đã đọc
Loading...
Đăng nhập
Bài viết
Cộng đồng
Bình luận
Trầm cảm sau sinh vì sự tàn ác của má chồng!
Tôi sinh con được 3 tháng.Một cậu bé bụ bẫm đáng yêu.Tôi lấy chồng được 3 năm mới có em bé.Từ lúc sinh tới hiện tại tôi như trải qua cơn ác mộng và thật sự may mắn tôi chưa làm gì rồ dại.Thời điểm này tôi tạm ổn để viết những dòng tâm sự này.Chúng tôi lấy nhau và ở riêng cho dù má chồng phản đối gay gắt và thiếu điều ngăn cản cưới,dù êm xuôi sau đó nhưng đó hình như là nỗi uất ức rất lớn của má chồng tôi.Nhà có 2 đứa con trai nhưng má chồng tôi yêu thương chồng tôi thái quá đến nỗi khi lấy tôi ra riêng thì má chồng luôn tâm niệm mất con và đi rêu rao khắp nơi về điều đó.Lúc vui thì yêu thương chăm sóc nhẹ nhàng lúc buồn thì gọi con trai về chửi rủa tôi,cứ dăm bữa nửa tháng là kiếm chuyện bươi móc chửi rủa la lối,đặt thêm chuyện này,bịa thêm chuyện kia dù tôi vẫn về hàng tuần,vẫn cố gắng hiếu thuận bù đắp cái nỗi mất mát con mà má chồng tôi tự vẽ ra nhưng hình như bà vẫn ấm ức.Mỗi lần vậy vợ chồng tôi lại gây nhau.Cái chính là không bao giờ má chổng tôi kêu 2 vợ chồng tôi về và la mắng mà chỉ kéo 1 mình chồng tôi về méc và chửi rủa.Chồng tôi stress,về nhà tôi nghe cũng stress rồi gây nhau,chả vui vẻ với nhau dù chồng tôi rất hiểu chuyện và hiểu má chồng tôi thế nào nhưng cứ thế mãi thì cũng đâm cáu gắt,mệt mỏi.Vợ chồng tôi có con,chúng tôi phải dọn về ở bên nhà tôi để tiện có người chăm bé,không dọn về nhà má chồng tôi là vì với tính tình như vậy,chúng tôi sẽ chia tay sớm.Chồng tôi hiểu điều đó nên cũng đồng ý.Trong thời gian tôi có thai thì chăm sóc tận tình,là vì cháu đích tôn.Khi tôi vừa sinh xong thì lại bắt đầu kiếm chuyện.Bắt đầu khóc lóc với chồng tôi là mất con mất cháu,tiền bạc chồng tôi làm ra sao bà không được hưởng mà là tôi hưởng.Bà kiếm chuyện đặt điều khi tôi đang ở cữ rồi la mắng,nói tôi hỗn hào mất dạy không lễ phép,điều mà mười mấy năm từ lúc yêu tới cưới tôi chưa bao giờ phạm phải.Tôi quá uất ức nên phải lên tiếng trực tiếp để đối chứng thì nhận được kết quả vô cùng tồi tệ.Còn điều gì tàn ác hơn nữa khi tôi sinh chưa được 2 tháng thì gửi 1 tin nhắn dài cho tôi rồi kể lể chồng tôi thương hại tôi mới lấy tôi,trong thời gian tôi chữa hiếm muộn thì không nhờ bà can ngăn thì chồng tôi đã lấy người khác để có con rồi,rồi gửi cho tôi thư tình của người khác gửi cho chồng tôi trước khi cưới tôi...bảo tôi chả có gì tốt đẹp xứng đáng,không nhờ bà thì tôi đừng hòng lấy được chồng.Chồng tôi thật sự shock khi đọc được những điều đó trong khi gửi cho chồng tôi bức thư thì thảm thiết cầu chúc vợ chồng tôi sống đời với nhau dù tôi có hỗn hào thế nào với bà đi nữa mà sau lưng thì đặt điều xuyên tạc gửi riêng cho tôi để chia rẽ,phá hoại.Tôi shock đến mức ngay lúc đó đã nghĩ đến việc ôm con tự tử nhưng may mắn là có chồng tôi ngay lúc đó để tôi đối chất.Tôi không ngờ bà có thể bịa đặt ra những cái đó,nói trắng thành đen,hãm hại,bôi nhọ ngay cả với con mình để đạt được mục đích.Và cái tôi thấy tàn ác nhất là cùng là phụ nữ với nhau mà có thể đối xử và nói những điều tệ hại ngay lúc tôi vừa sinh,muốn tôi lên máu sản hậu mà chết thì mới vừa lòng hay sao.Cùng là phụ nữ chắc chắn bà phải biết thời điểm nhạy cảm của người phụ nữ trong lúc ở cữ mà tô không ngờ bà nghĩ thế nào mà làm điều tàn tệ đó.Đời tôi đau khổ quá nhiều vì bà,trước và sau khi cưới đều vậy nhưng may mắn chồng tô lại hiểu và rất mực yêu thương bảo vệ tội nhưng người ta là máu mủ ruột rà sao mà bỏ được.Cả gia đình đó đều bao che,phung dưỡng cho cái thói đặt điều,bịa chuyện đó và không ai lên tiếng vạch trần.Nên bà chả bao giờ biết,vẫn khinh khỉnh cho rằng mình đúng và hoang tưởng với những gì mình nói.Giận hờn nhau dăm ba bữa thì thôi,tôi cũng không có quyền chia rẽ mẹ con họ,đó là điều không đúng.Khác máu thì tanh lòng!Giờ tôi chỉ có thể tự mình bảo vệ và che chở cho chính mình.Vậy những gì má chồng tôi đã làm là không quá đáng hay tôi đã suy nghĩ thái quá?

Cố lên chị. Dù vc có giận hờn vì chuyện đó nhiều nhưng chị hãy tin là mình còn may mắn vì Ck chị đã phần nào biết bộ mặt thật của bà và hiểu chị bênh chị. Còn vạch mặt MC thì có lẽ Ck chị k làm được đâu, hãy cố gắng thông cảm cho anh ấy.
Em cũng mới sinh con chưa tròn tháng mà phải ôm con về nhà ngoại cùng tâm thế bỏ Ck đây chị ạ. Em và Ck mới cưới gần 1 năm, sống cùng MC. Bà quá quắt vô cùng, em chỉ im lặng nhịn thôi vì vừa cưới về 1 tháng em mang bầu đến giờ thì sinh con sợ lên máu, nhưng em biết đặt điều sau lưng em (vì cả họ hàng bên nhà Ck đều tỏ ra dè chừng em), khốn nạn một nỗi là Ck em có mắt như mù nghe mẹ 100% (ví cho dễ hiểu nếu một con vật rõ rành rành là con chó nhưng mẹ nói con mèo thì Ck em cũng sẽ thực sự coi đó là con mèo). Nhờ Phước MC nên đứa con em mới sinh còn đỏ hỏn nhưng hôn nhân của em đang trên bờ vực tan vỡ đây chị ạ. Thời gian mang bầu em trầm cảm đến mức muốn tự tử nhưng may có ba mẹ em bên cạnh động viên nên em cố qua được, giờ thì không chịu nổi nữa ôm con về ngoại lấy lý do ở cữ chứ thực ra là tạm lánh cho qua thời sinh nở yếu ớt vì sợ ở lại lên máu mà chết.
Em về nhà ngoại rồi nhưng MC vẫn gọi điện kể xấu em với chính mẹ em, mẹ em mới đầu suýt tin vẫn nghĩ MC là người tử tế vì thấy cư xử trước mặt quá tốt nhưng do có qua nội ở 10 ngày chăm em đẻ (lúc đầu em định ở cữ bên nội cho gần bệnh viện tiện thăm khám em bé), nên MC kể sai sự thật gì mẹ em mới biết. Đến với mẹ ruột em còn kể như thế thì dễ hiểu được là kể với Ck em đến mức như thế nào mà cưới về chưa được bao lâu Ck đã hắt hủi lạnh nhạt với em khi đang mang bầu, dù trước đó rất mong em sinh con. Em ghê tởm mụ đến mức nghĩ đến giọng nói là muốn ói chị ạ. Trước mặt tất cả mọi người đều tỏ ra tốt đẹp nhưng đặt điều kể về em như thật đến mức em trong mắt Ck em như cái gánh nặng, là một con vô dụng láo toét. Dù em hoàn toàn không chấp không cãi không thái độ gì sai hết. Khốn nạn lắm chị ạ. Em chỉ thở một cái thôi cũng đặt điều vu vạ được. Uất ức nhưng không ai hiểu, em rất sợ lên máu lỡ có mệnh hệ gì không chăm sóc được con nên cứ cố bỏ qua nhưng ức nghẹn chị ơi. Ức vì đáng lẽ mình được sống hạnh phúc thì mụ làm đủ trò khiến hôn nhân của em trôi qua như địa ngục. Chưa một lần Ck em tin vợ hay bảo vệ vợ dù trực tiếp hay gián tiếp mà lại luôn nghe mẹ đổ tất cả tội lên đầu em.
Thực sự em không hề muốn mới cưới mới sinh con đã phải bỏ Ck nhưng có lẽ không còn cách nào khác (Ck em không ra riêng).
Chị cố lên. Bảo vệ bản thân mình trước đã chị ạ. Không đáng để mình đau khổ đến như thế vì một mụ già sống khốn nạn trong khi cha mẹ mình đã nuôi nấng mình chỉ mong mình hạnh phúc. Cố gắng vượt qua chị nhé!

Gởi từ ứng dụng Webtretho của kimthanh1194
Em cũng cố gắng vượt qua nhé. Con còn quá nhỏ nên em cố gắng vì con. Nếu đã quá đáng đến vậy thì em đừng nên chịu đựng nữa vì cuối cùng mình là người chịu thiệt thòi nhất. Em nói đúng tất cả vì nghĩ cho con mà mình chấp nhận hết. Nhưng nếu người ck không thể là nơi nương tựa vững chắc thì chắc em đau khổ hơn chị nhiều. Em nên mạnh mẽ quyết định để em thanh thản mà nuôi con. Chúc em cũng sớm tìm được ánh sáng cho mình.
06:47 CH 04/05/2019
a
Annhien2808
Hóng
107Điểm·1Bài viết
Báo cáo