images
Thịnh hành
Cộng đồng
Webtretho Awards 2025
Thông báo
Đánh dấu đã đọc
Loading...
Đăng nhập
Bài viết
Cộng đồng
Bình luận
Có bằng đại học kinh tế ở Việt Nam, bây giờ muốn...
Hồi làm sinh viên em lo đi dạy kèm không à, nên học không có môn nào khá cả, xem lại bảng điểm thấy có 2 - 3 con 8 thôi. Chị nói đúng, vụ mất căn bản thì coi như tiêu luôn, em cũng muốn bắt đầu lại từ đầu cho chắc ăn, qua lời khuyên của các chị các em ở đây, em quyết định chắc chắn là mình sẽ học lại từ đầu, coi như vừa tốt nghiệp lớp 12 thôi.
Rất cám ơn các chị các em đã có lời khuyên để cho em thấy mình còn có con đường mở ra trước mắt, chứ mấy bữa nay thấy hơi nản, gia đình thì khuyên học cái gì mình thích, nhưng em thì cần học cái gì ra mà có thể xin việc và ổn định, chịu cực bây giờ để mai mốt thoải mái hơn chút đỉnh.

Cái vụ việc làm ổn định thì ít nhất phải học hết bằng ĐH 4 năm. Ngành nghề nào thì các bạn thấy ngay trên web này: nurse là thịnh hành nhất, còn những nghề khác như accountant, teacher.
Không biết có ai xem tin về vụ immigration reform không. Luật này đang được đề nghị sửa đổi nhưng vẫn chưa quyết định ra sao cả.
@ Callalily: Chuyện phải đánh giá bằng trung học thì ở bang WA không có, mình chỉ cần pass cái test của trường College để vào học là được. Học trình độ College nổi mà phải đưa cái bằng Trung học ra thì không hợp lý.
08:55 SA 23/06/2013
Có bằng đại học kinh tế ở Việt Nam, bây giờ muốn...
Cám ơn bạn AnnaNguyenP nhiều lắm, mình sẽ làm theo kinh nghiệm của bạn. Mình đã học đại học kinh tế ở Tp. HCM (cũng thuôc đại học quốc gia - cơ sở chính trên đường nguyễn đình chiểu kế trường đại học kiến trúc).
Mình sẽ cố gắng xin ở cái trường nào bình bình thôi để theo học cho dễ, vì tự thấy cũng hơi già già (35 tuổi rồi, nói tuổi cũng thấy ớn).
Bạn cho mình hỏi chút là những môn chuyển chắc chỉ là những môn kiểu đại cương chung chung thôi phải không? mình muốn theo học ngành kế toán nào mà có thể khai báo thuế được đó, hỏi câu này có vẻ hơi tệ phải không bạn, nói thiệt là mình có tìm hiểu trên mạng, nhưng mới tìm ra thông tin theo kiểu chung chung thôi à, ngại ghê.

Bạn phải hỏi trực tiếp trường nào bạn muốn học xem họ chấp nhận chuyển điểm của môn nào. Mình cũng như bạn, sang Mỹ sau khi tốt nghiệp cái ĐH đầu tiên ở VN 17 năm, nhưng chỉ sau cái bằng ĐH Kinh tế 3 năm. Lúc đi lấy bằng ĐH Kinh tế thì mình nghe những người ở phòng Hành chánh nói rằng cái bằng của Trường ĐH Kinh Tế TP HCM có thể chuyển được nếu mình sang Mỹ. Nhưng khi sang Mỹ, mình không học lại ngành Kinh Tế, mà học Luật nên không chuyển làm gì.
Vả lại nếu chuyển thì sợ là học bị mất căn bản vì ở VN mình đâu có học kế toán giống như kế toán Mỹ. Chỉ có Toán thì có thể giống, nhưng Toán cũng phải học Statistic của Mỹ, và cách tính tiền trong mortgage của Business Math. Cái đó ở VN không dạy.
Còn 1 chuyện nữa là họ yêu cầu phải trên 80% mới được chấp nhận cho chuyển điểm trong khi điểm ở VN thì thầy cô cho thấy chán, 7-8 điểm là cao tay. Thua luôn, khỏi chuyển làm chi cho lộn xộn.
Muốn học ngành nào để khai thuế thì có các bạn khác trả lời, bạn cứ theo đó mà làm, mình không biết rõ về ngành Kế toán ở Mỹ. Trước đây mình học bằng 2 là Ngoại thương của ĐH KT ở VN. Chuyên về tiếng Anh và business thôi.
Già thì học theo kiểu già, học từ từ thôi. Chủ yếu là chậm mà chắc, ráng lấy điểm thật cao.
05:50 CH 22/06/2013
Có bằng đại học kinh tế ở Việt Nam, bây giờ muốn...
Chào các chị, em đã tốt nghiệp đại học kinh tế ở Việt Nam (loại trung bình thôi), tốt nghiệp cách đây gần 14 năm rồi, bây giờ em qua đây và muốn đi học kế toán thì không biết bằng tốt nghiệp đại học mà em đã có ở Việt Nam có thể dùng để giảm được môn nào hoặc giờ nào, hay miễn phần nào đó hay không? Em nghe nói là bằng của em cũng chẳng có giá trị gì hết phải học lại từ đầu, không biết có đúng không? Có chị nào đã có kinh nghiệm rồi thì chia sẻ giùm, em cám ơn lắm lắm, em hiện nay đang ở San Jose.


Đại học Kinh tế ở VN, nhưng là Đại học nào? của TP.Hồ Chí Minh hay là của Hà nội? Và tùy theo trường và ngành học nữa. ĐH của TP Hồ Chí Minh có thể chuyển được một số môn, nhưng cũng tùy theo trường bên Mỹ nữa.
Muốn học cho bớt tiền, kinh nghiệm của chính bản thân mình để qua hết bằng Community College là như sau:
1. Ráng học cho thật giỏi, GPA phải cao khoảng 3.80 trở lên để xin học bổng nếu như không thể xin Financial Aid.
2. Mua sách cũ để học.
3. Tiết kiệm và ráng đi làm thêm cuối tuần để có chút đỉnh tiền mua sách học.
4. Giữ gìn sức khỏe để vừa làm vừa học.
5. Phải biết cách sắp xếp thời gian để hoàn thành hết các việc: học, gia đình, và làm thêm cuối tuần.
6. Tập trung toàn bộ thời gian cho học và làm, không xài hay chơi facebook và chat chit trên forum (Shut down all electric devices), ngoại trừ cái cell phone để dành liên lạc với gia đình.
7. Chịu khó gia nhập các professional club hoặc thực tập trong khi học để dể xin việc khi ra trường. Nếu không xin việc được thì ít nhất cũng có cái bằng loại giỏi để học tiếp lên University. Từ từ rồi cũng sẽ có việc.
Chúc may mắn.
08:26 SA 22/06/2013
Tìm thành viên ở Seattle
Trông con nít khó hay không cũng tùy người, ai thích con nít thì làm được. Còn tiền lương thì có thể điều đình khi phỏng vấn. Khó kiếm người nên họ mới đăng tin tìm. Trông hai đứa một lúc thì có khi đỡ cực hơn nếu tụi nó chơi với nhau. Lê Minh có gởi con bao giờ chưa? Tụi nó chơi với nhau thì người trông càng khỏe.
08:49 SA 20/06/2013
Tìm thành viên ở Seattle
Job cho chị em ở Seattle:
http://www.sittercity.com/nanny/wa/seattle/job/1497456.html?pc=INDCPC&utm_source=indeed.com&utm_medium=feed&utm_campaign=sitter_registration&utm_content=standard_00000000_none_feed_indeedcpcfeed
Mình thấy cái link đó, báo cho bạn nào có đủ khả năng thì apply xin việc. Chúc may mắn.
09:57 SA 31/05/2013
Tìm thành viên ở Seattle
@giovanang: giovanang muốn tìm việc cho ai? cho Vợ Việt hay là cho chồng Mỹ? tìm việc cho vợ Việt thì khó có việc nhàn mà lương cao. Còn chồng Mỹ thì khỏi lo, mấy ổng tự lo được rồi.
Việc cho vợ Việt thi việc làm tay chân như phục vụ mấy cái nhà hàng Việt nam và fastfood của Mỹ, đó là nguồn thu nhập của sinh viên Mỹ. Còn nếu muốn làm nhàn hạ thì phải học thật giỏi cho có bằng cấp đàng hoàng rồi mới kiếm việc được.
Nhưng mà phải nhớ là làm việc tay chân thì cũng phải ít nhất là đủ sức khỏe để làm việc. Ở đây người ta không yêu cầu cao lắm để tuyển vào làm việc tay chân, chỉ cần biết tiếng Anh đủ để hiểu và nói vài câu là xong.
@mấy chị em ở gần khu Seattle và Tacoma: Dặn chị em chút xíu là nếu có việc gì rắc rối dính dáng đến luật lệ thì nên tìm đến Probono. Chị em search trên google là ra. Nhưng cần nhớ là khi sử dụng dịch vụ này là phải chịu khó suy nghĩ và tìm tòi tự làm lấy nhiều lắm. Người ta chỉ tư vấn luật miễn phí chứ không điền đơn dùm.
Mình thấy nhiều lần rồi, người Việt nam mình nghe nói miễn phí là mừng rơn, chạy tới liền. Ôm một đống giấy tờ thẩy cho người ta mà không thèm coi một chữ nào trong đơn hay là ít nhất tìm hiểu thông tin trên internet. Miễn phí cũng có giới hạn là tư vấn thôi chứ suy nghĩ điền đơn là mình phải làm. Dặn trước để chị em biết mà dè chừng khi sử dụng dịch vụ pháp luật miễn phí.
10:40 SA 24/05/2013
Thắc mắc về định cư ở Mỹ theo diện Vợ Chồng (Phần...
Cả nhà cho mình hỏi chồng mình lúc trc là lính ở bên Mỹ. Lớn lên bên Mỹ nên chồng mình xin đi lính 6 năm. Về bằng chứng và vụ thuế thì chồng mình rất ok, vì chồng mình làm kỹ sư, nộp thuế đều đặn. Nhưng nghe nói có nhiều cặp vợ chồng thật mà vẫn ko đạt nên mình lo ghê lắm, hic hic. Vậy cựu lính Thủy Quân Lục Chiến ở Mỹ có được ưu tiên gì khi bảo lãnh ko nhỉ?

Không có ưu tiên về thời gian làm thủ tục, nhưng Có ưu tiên khi xét visa, đặc biệt nếu ông xã từng là Marine được đưa sang Iraq hoặc Afganistan. Nếu ông xã vẫn còn phục vụ trong National Guard thì sẽ càng tốt hơn. Chúc may mắn.
09:32 SA 04/05/2013
Tìm thành viên ở Seattle
Dành cho các bạn ở Washington State đang muốn nộp đơn xin vào quốc tịch:
http://www.wanewamericans.org/citizenship-days.
10:04 SA 19/03/2013
Thi Quốc Tịch
Citizenship Day in Washington State: http://www.wanewamericans.org/citizenship-days
Ai ở Washington State, muốn được hướng dẫn của Luật sư để làm thủ tục xin vào quốc tịch và nộp đơn xin quốc tịch thì xem link trên.
10:00 SA 19/03/2013
Muốn đưa con qua Mỹ chữa bệnh tự kỷ
Bệnh nghề nghiệp của chị AnneNguyen thật la trầm trọng đó nhe. Đúng là trong cuộc sống có những chuyện thật thật giả giả chả biết đâu mà lần, nhưng những chuyện đi chữa bệnh tu kỷ cho con thì em nghĩ chắc chẳng phải giả đâu chị à.
Chị chủ topic ơi , mình biết ở tại Sài Gòn có một trường hợp một chị đã bán tất cả tài sản ở Vietnam để đưa con qua Mỹ chữa bệnh, chỉ ấy cũng chả có gì ràng buộc ở VN sau khi bán nhà vì chồng chị ấy đã bỏ hai mẹ con khi mới phát hiện bé bị tự kỷ, bé la con duy nhất của chị. Quan trọng là làm sao chứng minh có đủ tiền để đi chữa bệnh cho con chị thôi. Mình thấy nhiều người xin vi sa du lịch đi chữa bệnh thành công lắm, chỉ cần có giấy giới thiệu của Bác Sĩ thôi.

@Bluebam: mình tin là có chuyện con bệnh, mẹ cần theo con. Nhưng nếu gấp quá thì để ba cháu đem con sang trước rồi cô ấy sang sau. Miễn là có người quen nào đó kiểm tra chuyện người cha có làm đúng theo như lời hứa không thôi.
Chủ topic cứ khăng khăng đòi đi cùng một lúc với con mà không hỏi luật sư, vào đây hỏi thì đâu có ai giúp được gì hay hơn là luật sư làm giấy tờ cho cô ấy và con đi liền. Mình không hiểu chuyện đó. Con bệnh thì mẹ nào không xót chứ. Giải quyết làm sao tốt nhất cho con mình là được.
02:24 CH 30/07/2012
Muốn đưa con qua Mỹ chữa bệnh tự kỷ

3. Chị không thể "ăn theo" con để xin đi Mỹ hay ở lại Mỹ. Tuy nhiên nếu đủ điều kiện về tài chính và chứng minh được là chị không có ý định ở lại Mỹ thì chị có thể xin visa B2 để đưa con đi chữa bệnh (cái này tương tự như visa du lịch). Có visa rồi thì chị có thể sang cùng bé để chăm sóc cho con và được ở lại tới thời hạn theo dấu của CBP agent đóng trên I-94 lúc chị nhập cảnh vào Mỹ. Tuy nhiên, tùy vào bệnh tình của bé mà chị có thể xin gia hạn thời gian ở lại trông con khi hết thời hạn này, hoặc có thể quay về Vn rồi lại quay lại nếu visa còn hạn.

Vấn đề chính là chổ này, cô ấy sợ mất con và xót con nên muốn theo chăm sóc con, nhưng tài chính thì không biết có đủ không. Cô ấy nói là chỉ có căn nhà nho nhỏ khiêm tốn. Bởi vậy mình mới khuyên gặp luật sư. Làm sao để chứng minh là không có ý định ở lại Mỹ bằng tài chính và giấy tờ (của bác sỹ và các loại khác) mới khó. Không biết cô ấy có đủ khả năng không. Chỉ có luật sư gặp nói chuyện trực tiếp để tìm hiểu thì họa chăng.
02:17 CH 30/07/2012
Nấu ăn cho chồng Tây, mọi người chia sẻ và giúp...
Mỗi người Mỹ cũng khác nhau về khẩu vị nên mình thấy cứ hỏi thẳng ox xem ông ghét nhất cái gì, không hợp khẩu vị món nào thì cứ tránh nấu với mấy thứ đó ra là được. Như ox mình thích ăn đồ Việt nhưng nhất quyết không ăn breakfast bằng noodle, cơm chiên thì được. Còn ăn trưa, ăn tối thì noodle vô tư. Thích ăn pork, nhưng không thích gặm xương, nên nếu nấu pork chop thì cắt cục xương ra; thích ăn nước mắm, nhưng không ăn được các loại mắm ruốc, mắm tôm,... kho nồi thịt kho hoặc làm đồ chua thì mới đầu cứ chê "thúi quá" (bằng tiếng Việt), nhưng đến khi ăn thì khen đáo để, còn ghiền thịt kho hột vịt với cải chua nữa. Mình nghĩ cứ đơn giản hóa món ăn cho khỏe chút; chứ bây giờ còn 1 thân 1 mình, còn bày vẽ này nọ, mai mốt có con thì anh ơi ráng mà ăn đồ đông lạnh dùm mấy hôm, chỉ có cuối tuần mới được ăn đồ vợ nấu, heee.

Cái vụ xương đó mình cũng quên là tụi Mỹ thích gặm sườn bò (beef ribs) nướng lắm đó. Cứ mua sường về, ướp gia vị vào rồi nướng thử xem, ổng ăn tuốt luốt. Chỉ có cái là mắc. Hôm trước mình mua sườn heo non về chặt ra ram với nước dừa (nước dừa trong, không phải nước cốt dừa) để dành hai mẹ con ăn món VN. Chỉ có 1 ngày là hết sạch, tưởng là thằng con ăn hổn, rầy nó. Nó chỉ vào ổng nói không phải con, ổng ăn.
Còn cái vụ ổng nấu cho ăn hay ăn đồ đông lạnh thì coi chừng, ăn đồ của ổng là mất vòng eo liền. Đồ Mỹ ăn béo lắm. Tốt nhất là trữ rau rồi luộc ăn nếu nằm cữ nuôi con.
Buổi sáng là mấy ổng ăn pan cake. Mình xay chuối và dâu tây trộn vào pan cake mix, bỏ thêm tí vanilla của VN vào là nó thơm lắm, để một chút đường cho dịu lại rồi cứ làm pan cake theo kiểu tụi Mỹ. Ổng ăn ghê lắm. Có bacon để ăn kèm thì càng tốt. Hoặc là mua biscuit mix về nướng cho ổng ăn sáng. Bỏ vào làm nhưn vài cục xúc xích thử, ăn ngon như bánh bao nướng vậy.
(chữ "nhưn" có "g" không bà con? Quên rồi, có gì thì tự điều chỉnh dùm nhe.)
06:05 CH 29/07/2012
Nấu ăn cho chồng Tây, mọi người chia sẻ và giúp...
@AnneNguyenP: sao chị xẻ thịt, mỡ và xương ra riêng được hay vậy?, chị xẻ con gà như vậy tốn bao nhiêu phút? và có dụng cụ nào giúp mình dễ dàng xẻ con gà ko? Em cũng định làm gỏi gà, xẻ con gà ra, mà nghĩ đến cảnh luộc nó xong rùi xẻ nó ra từng mảnh nhỏ bằng nĩa và dao, thấy tốn thời gian quá nên ngán ngẩm :-&

@lpenguin
Xẻ gà ra lúc chưa nấu. Bắc nồi nước lên + gạo , trong lúc đợi nước sôi thì chặt cánh, rồi lấy cổ và gan gà thẩy vào nồi nấu nước cháo. Sau đó thì cắt đùi ra để riêng, luồn ngón tay vào là lột được da đi tuốt luốt. Gà Mỹ mềm lắm. Sau đó thì cắt phần ức gà ra để riêng. Tới đây thì chỉ cần lột da mình con gà hoặc để nguyên cũng được, thẩy vào nồi cháo. Trong khi nó sôi thì mình bắt đầu lóc thịt phần đùi gà ra. Thẩy xương đùi vào nấu luôn. Nhớ là khi lọc thịt ra rồi, phần nào có mỡ thì cũng lọc ra luôn để riêng. Mỡ mà lọt vào nồi cháo thì béo lắm, ăn ngán.
Trong khi chờ nồi cháo nhừ thì mình mới bắt đầu ướp thịt gà theo kiểu teriyaki và thắng mỡ gà. Giai đoạn xẻ lọc thịt thì nhanh lắm, chừng 15 phút. Cháo nhừ xong thì vớt xương mình gà ra, thịt vẫn còn dính trên đó nhiều, nhưng vẫn ít hơn 1 con gà bình thương. Lấy thịt đó xé ra bỏ lại vào nồi nấu tiếp, nêm nếm và măm măm thôi. Cái vụ xé thịt này hấp dẫn lắm, thằng con mình nhào vô phụ ngay. Nó rửa tay sạch rồi xé bằng tay trần thôi, đâu có xài dao nĩa gì, vừa xé vừa ăn, :-)) Vậy mà cũng đủ thịt để nấu cháo, sau đó nếu siêng thì xắt bắp cải làm gỏi chay (không thịt) ăn kèm vào. Nồi cháo này ít thôi, chỉ đủ ăn 1 bữa. Nấu nồi cháo lớn ăn nguyên ngày thì ngán lắm.
11:22 SA 28/07/2012
Nấu ăn cho chồng Tây, mọi người chia sẻ và giúp...
Giờ mới thấy mình viết sai chính tả. Teriyaki sauce chứ không phải source.

never mind, understood.
Nhưng mình sợ mấy cái sauce người ta làm sẵn lắm. KHông biết họ bỏ cái gì vào. Bệnh nghề nghiệp của dân đi làm Fastfood Restaurant đó early bird. :-)
07:44 CH 27/07/2012
Muốn đưa con qua Mỹ chữa bệnh tự kỷ

Cũng cảm ơn bạn annenguyen góp ý, tại bạn chưa nghĩ con mình có quốc tịch nên bạn nói mình cho cháu cho ai nuôi, Mình nghĩ, nếu mà chính phủ Mỹ nhân đạo cho mình qua đó cùng con chữa bệnh thì mình đi, còn nếu không cho đi thì mình để con lại VN và mình cố gắng kiếm thêm việc để làm, cùng với Ba cháu lo chữa trị cho cháu, chứ mình không cho con mình cho ai hết, cháu bị khiếm khuyết như vậy, lại thiếu thốn tình cảm của Ba, nên rất cần tình cảm của mẹ. Ba cháu rất thương cháu, nhưng vì là chuyện sai trái, nên dù cho Ba cháu có cuộc sống rất khá giả, thì cũng chỉ lo được trong khả năng riêng tư của ba cháu thôi các bạn ạ.

Con có quốc tịch Mỹ thì bạn cho biết ba nó ở bang nào? Mỗi bang có 1 tổ chức giúp đỡ những người bệnh kiểu này, biết đâu có người trên website này biết mà chỉ cho. Bạn nói ba nó tìm thông tin để kiếm cách xin visa cho bạn sang Mỹ cùng con.
07:35 CH 27/07/2012
Nấu ăn cho chồng Tây, mọi người chia sẻ và giúp...
Còn 1 món nữa chính cống của VN luôn mà ông chồng cũng ăn là đậu hũ dồn thịt sốt cà. Nó hơi hao hao như món meat ball của họ.
07:26 CH 27/07/2012
Muốn đưa con qua Mỹ chữa bệnh tự kỷ
chị ơi em nghĩ c đừng nói vậy,ngta cần sự giúp đỡ mới vào đây hỏi,dĩ nhiên bên Mỹ chữa tốt hơn VN và chi phí = 0 nếu low income,e nói như thế vì chính trong nhà chồng em có 1 đứa cháu bị tự kỷ,phát hiện bệnh khi nó đc 2.5tuoi,bây h nó 4 tuổi rồi có thể nói chuyện theo kiểu phản xạ hoàn toàn bằng tiếng Anh,có cô giáo đến nhà dạy lúc trc khi 3 tuổi,sau đó đc chuyển vào trường học,sau 1 tháng đi học là bé đã nói đc rồi c ah,trước kia chỉ hú vá hét,kêu Mẹ ơi nó còn k biết nói,bây h vẫn đi học và trưa nào lúc 1h bé cũng đc học nói chuyện thêm với 1 cô giáo ở 1 khu gì đấy,từ đầu đến cuối k phải trả bất cứ 1 chi phí nào chị nhé,còn ở VN em có ng quen con bị tự kỉ chữa trị rất mắc,cách đây khoảng 8-9 năm mà chi phí là 5tr/tháng thì bây h sẽ là bao nhiêu vì tiền vn mất giá,đời sống cao

Không phải ai cũng low income để được giúp đỡ như vậy. Cháu nó chỉ hú với hét thì quá rõ ràng nên người ta có thể thương xót. Còn nếu tín hiệu bệnh nhẹ hơn thì khó lắm đó bạn. Mình cũng có người bạn có hai đứa con đều bị bệnh này. Gia đình có thu nhập trung bình nên phải bán hết nhà cửa và cái shop nho nhỏ dời sang bang khác theo lời khuyên của bác sỹ. Nó sang CA cách đây 10 năm, ở khu đông dân cư để cho con có cơ hội tiếp xúc với xã hội. Cho đến bây giờ, con nó vẫn cứ nói chuyện bằng thứ ngôn ngữ của tụi nó, không ai hiểu được. Khách đến nhà hỏi chuyện, nó cũng không trả lời, chỉ nói vài tiếng với cha mẹ. Cũng đi bác sỹ tâm lý, tùm lum lên hết mà chỉ bớt được như vậy sau 10 năm. Tùy người mà căn bệnh có hết hay không nữa.
Mình nghe bạn ấy nói là con ngòai giá thú thì làm sao mà ba nó dám đem con sang? Nếu ông ta đem được thì đã làm rồi. Người quyết định là ba nó. Nó sang Mỹ được thì ai chăm sóc cho nó? Vấn đề đó mới gay go, vậy nghĩa là người mẹ cũng muốn đi theo hoặc phải đi theo để lo cho con.
Vấn đề chính thì mình đã nói rõ, làm sao cho nó sang Mỹ ổn định cuộc sống thì lúc đó mới biết là nó có được chữa miễn phí hay không. Bởi vậy mình mới khuyên là tìm các tổ chức thiện nguyện để người ta chỉ dẫn giúp.
07:25 CH 27/07/2012
Làm gì khi mới sang Mỹ định cư
@early bird
Trời, có 1 đứa con gái dể thương như vậy mà nó đau mắt thì buồn lắm. Chúc Megan của Early Bird mau chóng hết bệnh.
Có bao giờ nó bị dị ứng cái gì không bạn? Nước tắm chẳng hạn? Các yếu tố trong nước cũng tác động đến nó. Hệ thống nước nhà early bird có được test chưa?
07:18 CH 27/07/2012
Muốn đưa con qua Mỹ chữa bệnh tự kỷ
Cảm ơn mẹ bé tôm và bạn sweetapple1986 đã có cái nhìn bao dung và thông cảm với mình.
Mình sinh năm 75, năm nay cũng ngấp nghé vào tuổi 40 rồi, không còn là lứa tuổi của vụng dại non nớt dễ rơi nước mắt nữa. Nhưng không hiểu sao, đọc những dòng chữ của bạn annanguyen viết, mình vẫn khóc...
Sự thẳng thắn của bạn, đã chạm vào góc khuất của tâm hồn mình, một sự tổn thương mà lâu nay mình cố gắng chôn vùi nó xuống đáy lòng, khi xh nhìn vào vị trí của mình với người đàn ông chênh mình 20t, lại đang có gia đình, họ không bao giờ nghĩ đó là tình cảm chân thành của chúng tôi dành cho nhau, họ chỉ đề cao sự lợi dụng của mình với người đàn ông đấy mà thôi-âu thì đó cũng là lẽ thường tình của xã hội, mình không giận gì bạn nguyễn, chỉ có điều mình buồn vì tình cảm của mình với người kia luôn bị nhìn ở góc độ tiêu cực như vậy.
Tuổi của mình đây đã quá chai lì với cảm xúc, mình biết con đường mình đã đi, không phải con đường đẹp, mà là con đường quá mịt mù chông gai. Mình đã kìm nén lòng mình lại rất nhiều để cho nước mắt thôi rơi, để có thể đứng lên đi làm tiếp tục nuôi con. Tiếp tục vai trò vừa làm cha vừa làm mẹ của con, mang lại cho con 1 chỗ dựa yên bình.
Mỗi người 1 số phận, số mình không được trời ưu ái, cho nên đường tình duyên cứ long đong lận đận, và con mình sinh ra bị thiệt thòi quá, mình thấy thương con gấp ngàn lần, mình chẳng biết làm gì trong hoàn cảnh bây giờ, cứ hoang mang, loay hoay với việc tìm thầy, tìm cô dạy con, tìm trường, tìm nơi học phù hợp với con để gửi gắm con vào đó…nói chung là như gà mắc tóc…chỉ biết rằng mình sẽ làm hết sức để mang con về cuộc sống thực tại của 1 đứa trẻ bình thường mà thôi.
Từ ngày mang bầu con, cho đến lúc đi sinh, và bây giờ, và có lẽ mãi mãi về sau….mình vẫn luôn khóc thầm hằng đêm với con đường mình đang bước.
Giờ đây mình chỉ mong được 1 đấng thần linh nào đó phù hộ mẹ con mình, Đưa con mình sớm hòa nhập cộng đồng cùng các bạn trang lứa mẹ Tôm và sweetapple à!

Nè bạn, những điều mình nói trên, bạn nên hiểu là những người làm việc trong Lãnh Sự Quán sẽ nói y như vậy. Nói chung là họ đã biết quá nhiều những vụ visa giả nên sẽ phải đặt vấn đề như mình thôi. Không phải là mình cố ý làm bạn buồn mà là muốn bạn hiểu rằng người ta sẽ nói với bạn như vậy khi bạn xin visa vào Mỹ. Bạn phải suy nghĩ cách khác chứ không phải là đâm đầu thẳng vào Lãnh Sự Quán Mỹ mà xin visa một cách rõ ràng như vậy. Tốt nhất là hỏi luật sư Mỹ chuyên về luật di trú xem sao rồi hẵng hành động. Bạn làm như vậy thì đánh động Lãnh sự Quán, chẳng khác nào "lạy ông con ở bụi này", sau này nếu xin đi theo đường du lịch là họ sẽ không cho đâu.
Nổi buồn mẹ xa con thì mình hiểu chứ, mình có đến hai đứa. Đứa đầu cũng phải rứt ruột bỏ lại VN khi sang Mỹ. Sau này đem nó sang Mỹ mà cứ trông ngày trông đêm, nhớ nó da diết. Huống hồ nó bệnh thì bạn càng đau hơn. May mà con mình khỏe mạnh, sang đến Mỹ bình yên. Chuyện bạn thì khác, cho dù mình có hiểu đi nữa thì chính quyền không hiểu đâu bạn. Không tin thì bạn cứ thử xem.
Nói thiệt là mình chán, chán đến lỗ mũi vì những chuyện kết tội vô tình này nên mình bỏ cái box fiance mà đi. Ai giả ai thiệt, có biết là ai đâu, toàn là nick chit chat online, nói cho họ hiểu để xin visa xong còn bị chửi chán chê. Tưởng đâu mình làm việc tốt, không chừng là giúp kẻ gian dối nên mới bị chửi đó.
Cái thư của bạn là mình có thể dịch trong vòng 30 phút, nhưng mình không làm đâu. Bạn muốn đánh động họ thì cứ việc và nếm thử cái mùi vị họ đối xử như thế nào rồi sẽ hiểu những gì mình nói.
Mình khuyên chân tình là bạn phải cứng rắn lên mà suy nghĩ cho đúng đắn những gì cần phải làm cho con, cứ buồn mà khóc hoài thì cũng không giải quyết được gì. Một khi bạn quyết định để đứa con này ra đời là bạn đã chấp nhận tất cả những khó khăn này. Bây giờ là giải quyết vấn đề chứ không phải là khóc và buồn nữa.
Có khi bạn nên xin sang nước khác, không phải là Mỹ để chữa bệnh cho con xem sao. Cứ đâm đầu vào Mỹ làm gì cho mang tiếng. Nếu quen 1 nhà báo nào đó, nhờ họ viết bài để xin sự giúp đỡ của bên phía người dân và chính quyền VN xem sao. Bé đang ở VN thì vẫn là đứa con của đất nước VN, họ sẽ có thể giúp đỡ.
07:08 CH 27/07/2012
Làm gì khi mới sang Mỹ định cư
Được cái không ảnh hưởng tới thị lực và không biến chứng blindness gì cả (viết tiếng Việt nhưng đọc thấy ghê quá đổi sang tiếng Anh :))), nhưng cứ phải nhỏ thuốc, ngừng một cái là một hai ngày sau nó lại kêu đau mắt và sợ ánh nắng mặt trời. Mà cứ chỉ bị đúng mắt bên phải, còn mắt trái hồi đầu có bị nhưng từ cỡ nửa năm đổ lại đây thì đã hoàn toàn clear up.
Có đợt nó sợ ánh nắng mặt trời tới mức mà trong phòng đã kéo blinds kín rồi, nó phải đeo kính râm mà vẫn kêu, chị lại phải mang cái khăn tắm ra trùm lên cái blinds.

Mình có người bạn bị bệnh này mà không biết, hôm nay nghe early bird nói tín hiệu bệnh của Megan thì chợt nhớ ra. Mắt nó đỏ và sợ ánh nắng mặt trời, cứ phải đeo kính râm. Nó núp trong bóng mát riết mà da nó trắng bệch ra y như mấy người trong phim vampire, tội nghiệp. Da trắng do là người da trắng đã đành, mà còn không ra nắng nữa thì nhìn thấy trắng tới gân xanh luôn.
04:35 CH 27/07/2012
a
AnneNguyenP
Chuyên gia
7.9kĐiểm·7Bài viết
Báo cáo