Các mẹ cho mình hỏi , đang có thai 6 tháng tòa có giải quyết cho li hôn không các mẹ . Thà 1 lần đau , chứ cứ sống vật vờ như thế này mãi thì chết chắc có khi còn sướng hơn! Mình đã chịu đựng hơn 6 năm rồi , quá mệt mỏi ... có lẽ đến thời khắc này mình đã trả được dứt nợ mà mình nợ anh ấy từ kiếp nào ...xin cho tôi được 1 cuộc sống bình an , 1 đêm được thanh thản trong giấc ngủ ..sao tội sợ phải đối diện với cuộc sống mỗi ngày đến như thế này ... mong cho 2 con dũng cảm cùng mẹ vượt qua con dốc này ...
Các anh các chị cho em hỏi tí ạ, có phải là con trai khi yêu thì sẽ thích ôm và hôn người yêu phải không ạ? Nếu mà không thích ôm, hôn người yêu thì có nghĩa là không yêu :confused:
Ngồi chỉ còn 1 mình trong phòng sau 12h đêm, trong màn đêm yên tĩnh đối diện với máy tính, bạn đang có nhớ về ng yêu của mình không? hay có cảm xúc, tâm trạng thế nào??? Hãy nói để mọi người chia sẻ với bạn nha! Mình hôm nay thì đang ngồi nghe mấy bài nhạc vàng, nhẹ nhàng, du dương, muốn xây dựng lại khuôn mặt của 1 người trong trí nhớ nhưng ko thể, có lẽ, họ đã rời khỏi trí nhớ của mình quá lâu rồi. Đành chúc người ta sống tốt và có hạnh phúc bên người yêu thương.
GF của mình ko trả lời được câu hỏi đó, mọi người có cảm nghĩ gì về GF của mình ko?:Sad:
Xin chào mọi người. Mong mọi người một lời khuyên với trường hợp của mình nhé!Mình năm nay 28 tuổi rồi, cũng có công việc khá ổn định, nhàn nhã và gần nhà, tuy nhiên lương của mình thì không cao lắm( gần 3tr)-có lẽ là mức thấp so với các bố mẹ trên này nhỉ? Mình được mọi người gọi là Con gái nhà lành, và với vẻ ngoài khá lạnh. ( Tuy nhiên một số người lại nói rằng mình có duyên, có lẽ thế vì có mấy người giới thiệu gặp mình thì hầu hết đều có cảm tình với mình), mình cao >1.6m, nặng thì không vượt quá mức cho phép so với chiều cao…Ấy vậy mà …mãi sao giờ này mình vẫn chưa gặp được một nửa của mình vậy?Híc, hơi buồn khi mà mọi người cứ bảo là mình sắp phải xây miếu rồi!Có lần mình cũng có cảm tình, không, phải nói là thích anh chàng này hoặc anh chàng kia..nhưng cứ sau một thời gian tiếp xúc, mình không thể phát triển thêm được tình cảm của mình nữa, chỉ dừng tại đó, mặc dù những người con trai kia cũng tốt…Mình biết rằng ai thì cũng có khuyết điểm này ưu điểm kia..Mình cũng không phải là mẫu người để có thể được kén chọn người này, lựa chọn người khác tiêu chuẩn cao..Mình chỉ mong gặp được một con người bình thường thôi, đủ tình cảm để làm mình yêu, chung thủy và hiểu mình, có công việc ổn định ( không lương cao cũng được), nhìn hình thức bình thường thôi, ….sao mà khó thế?Có những khi mình cứ cố nghĩ rằng có thể tiến thêm một bước nữa là đến với tình yêu rồi, nhưng sao không phải như thế, mình không thể ép buộc được bản thân mình, có thể lý trí thì bảo phải yêu đi…người ấy là tốt rồi…nhưng sao con tim mình lại không chịu nghe theo? Mình không thể hiểu nổi mình nữa. Tình yêu là gì vậy? Sao với mọi người dễ dàng thế mà mình thì khó khăn đến vậy chứ?Mình cũng đã từng nghe nói và từng đi cắt tiền duyên rồi, sao mà duyên mãi không đến với mình?Mình có quá cứng nhắc không ?Có quá lạnh không?Mọi người , bố mẹ, bạn bè…rất mong cho mình…nhưng mình làm sao vậy nhỉ?Nhiều khi buông xuôi mặc kệ, đến đâu thì đến, nhưng nhiều khi thấy bạn bè có gia đình hết rồi, ngày lễ tết, ngày cuối tuần, hoặc đơn giản là mỗi tối đi làm về…sao mình cứ cảm thấy hơi chơi vơi…!Xin mọi người hãy giúp mình với!Hoặc ai cùng tâm trạng này thì vào đây chia sẻ nhé!Xin cảm ơn mọi người ( đã đọc tâm sự lãng xẹt này của mình).:Rose::Rose:
Giờ này chồng vẫn chưa về, gọi điện thì ko nghe máy, đt đổ đc 1 chuông lại tắt đi :((
Câu chuyện của em đã qua đi gần 1 năm nay rồi nhưng nó vẫn để lại 1 vết thương chưa nguôi ngoai. Số là cách đây 1 năm em còn đang du học ở nước ngoài, tiết kiệm được ít tiền không kinh doanh và cũng chưa cần đến. Có 1 thằng bạn rất thân từ hồi cấp 2, nó bảo vợ chồng nó đang xây nhà mới nhưng không đủ tiền, 2 vợ chồng lại thêm 2 đứa con sống giữa Hà Nội, có í định vay tiền em. Em bảo nó ừ cho vay hơn 100 triệu để xây nhà, sau này mình về bạn lại cho mình vay một khoản như thế để mình xây nhà cửa. CHỉ nghĩ rằng đã là bạn thân rồi thì việc giúp nhau lúc khó khăn chả cần bàn tính gì. Ngay hôm sau em chuyển tiền qua ngân hàng đến nó. Sau hàng tuần mặc dù nhận được tiền rồi-vì bên nước ngoài em confirm ngân hàng chuyển tiền là biết ngay, nhưng nó chả nhắn cho em 1 câu là đã nhận được hay chưa. Mãi thì nó cũng nhắn là nhận được tiền rồi. Linh cảm có gì đó không đẹp lắm, nhưng em vân tự nhủ nó là 1 trong 5 thằng bạn thân nhất nhóm mình cơ mà, lo gì. Từ trước giờ nó luôn là thằng ít nói nhưng nói câu nào chắc câu ý cơ mà, nó là người tốt, lo chi cho mau già.Rồi, thời hạn trả tiền cho em đã đến, 6 tháng như đã hẹn; em nhắn tin bảo nó chuyển tiền cho gia đình em ở HN để lo việc cho ông anh, nó bảo giờ chưa có, năm nay làm ăn khó khăn cho gia hạn 6 tháng nữa đi. Em nói rõ với nó là không được, mình biết gia cảnh cậu rất khó khăn nhưng hiện gia đình mình cần tiền, và khi cho vay đã giao hẹn là sau 6 tháng phải trả lại cơ mà. Sau đúng 1 lần này thì mọi cuộc nhắn tin, gọi điện từ nước ngoài về HN, nhắn người thân đến tìm gặp nó, nhắn 1 trong 5 thằng bạn cùgn nhóm hồi phổ thông liên lạc với nó; nhưng đều không hồi âm. Nó biến mất như một con giun. Rồi, em vẫn kiên trì cố gắng liên lạc với nó trong thất vọng, trong bực tức, và hơn cả là trong sự tổn thương. Đau lòng nhất là khi gọi điện sau hàng chục lần không nhấc máy vào buổi tối thì cuối cùng vợ nó nhấc máy và nói một câu trắng như tờ giấy là Tớ nói thật nhé, chuyện bạn cho chồng tớ vay tiền có thật hay không thì không rõ, nhưng khi tiền đã vào tay tớ rồi thì trả hay không là do tớ nhé!!!!! chết nửa con người. 1/4 con người chết là vì nhận ra một sự thật là Vợ chồng nó có âm mưu từ trước và Bạn thân < 110 triệu, còn 1/4 con người chết là vì tiếc tiền, xấu hổ với gia đình vì có bạn như vậy.Em có liên lạc với 1 thằng bạn khác thuộc nhóm 5 thằng chơi thân để nhờ nó liên lạc và giải thích cho thàng vay tiền biết là em cho nó vay tiền là giúp lúc bạn khó khăn và mong được bạn giúp lại khi mình khó khăn, và truyền đạ với nó là em rất đau lòng về sự thật. Ông bạn được nhờ này cũng chỉ ừ ừ ầm ầm là sẽ liên lạc, sẽ giúp,... Nhưng trên thực tế nó chả giúp, chả nhiệt tình, mà chỉ tỏ ra an ủi em và nói rằng thằng bạn vay tiền em là đồ nọ đồ kia. Cuối cùng chả hiểu thằng bạn vay tiền nó ân hận hay lương tâm nó đã tự mang tiền đến người nhà trả cho em số tiền đã cho vay, Lạy chúa gia đình em nhẹ cả người và từ đó cũng ác cảm luôn cả với những người bạn thân khác của em luôn.Ơi bạn BÈ. Bây giờ em chả còn tí tình cảm nào với những người bạn thân thiết thủa nào nữa, đúng là người Pháp đã nói Muốn mất bạn thì cho vay tiền, em đã mắc phải lỗi này. Nhưng giả thiết nếu không vay tiền thì sao biết rõ có thật bạn là tốt với mình hay không nhể? Hay bản chất con người ai cũng thế. Gần đi hết nửa cuộc đời rồi mà sao em thấy mơ hồ về tình cảm bạn Bè thế các bác ơi?
Các bạn nói đúng chả sai cái gì hết Phải rồi tôi đang cho mình 1 cái nợ , cho mình 1 sợi dây để buộc . Tôi đã cố cho anh ta 1 cơ hội cố cho mình 1 phút bình yên , 5 ngày qua tôi tưởng đã nhẹ nhõm và mong sao thời gian sẽ qua đi và tôi se có 1 gia đình hạnh phúc như trước đây , 1 gia đình mà tôi tưởng mình là người may mắn hp nhất nhưng đó chỉ là chưa đến lúc . 5 ngày qua tưởng chừng mọi chuyện đã dừng lại tưởng chừng anh ta đã hiểu tất cả và qay về bên mẹ con tôi nhưng ko anh ko muốn dừng lại mà anh ta ko muốn mất ai cả , những ngày vừa qua anh ý ko đi gặp cô gái kia cũng có thể là đợi 1 thời gian nữa mới hàn gắn lại để trước hết lấy lại đc lòng tin ở tôi . Nhưng danh bạ cước đt thì cả 5 ngày nay đều nt với nhau , ngày nào cung trên dưới 20 cái trong thời gian làm việc và đc xoá đi khi đã về nhà. Tôi đã buông xuôi đã chờ đợi để thấy những thay đổi và mặc kệ ko điều tra hay làm gì nữa nhưng lúc anh ta đi làm thì cái giấy cước đt lại rơi vào tay tôi Trời ơi tôi mệt mỏi và đau đầu quá , tại sao chứ . 1 hạnh phúc đã cố gắng vun vén đã hết lòng hết sức hết những yêu thương và hi sinh và cả những hi vọng tưởng chừng như nhỏ bé nhất để đổi lại sự ra đi sao , tôi luyến tiếc tôi đau khổ nhưng tôi vẫn phải ra đi thật sao ...
:Laughing:Em được cái nịnh chồng giỏi, lại nuôi chồng mát tay nữa, cứ béo tròn, các bác có hay được chồng chiều như em ko, ???:Laughing:
Do phụ nữ mang thai tâm sinh lí không tốt nên mình nghĩ tòa sẽ theo hướng hòa giải hoặc cho thêm thời gian suy nghĩ.
Có chuyện gì mà phải đâm đơn lúc này hả bạn
Sai toét.
Khi ngồi 1 mình, mình thường nghĩ: ko biết nhà còn cái chi ăn không?
Mình thường hay ăn vặt mà. Ngồi không là tìm đồ gặm nhấm. Chả thế mà mình tăng cân vù vù
Chả có cảm nghĩ gì về GF của bạn mà chỉ thấy bạn hơi hâm
Bạn này có nhiều điểm tương đồng với mình: cùng tuổi, công việc, thu nhập cũng same same. Chuyện tình cảm thì hơi khác, tuy nhiên có thể túm lại là cũng chưa chồng. Hihi
Có thể máy hết pin nên chỉ kịp đổ chuông cái rồi tắt. Máy mình bị thế thường xuyên nên biết.
tớ còn 50 ngàn, nạp cho ấy cái thẻ 20 ngàn, tớ cái thẻ 10 ngàn, còn 20 ngàn tớ đi ăn cơm
Câu chuyện của bạn minh
Tết năm 2009, kinh tế khó khăn, bạn mình được công ty chi 1.5 triệu về quê ăn tết. Trước ngày về tình cờ gặp 1 người bạn trước làm cùng, bố anh bạn này đang bị bệnh nặng phải nằm viên điều trị nhiều ngày rồi. Anh bạn này chạy đôn đáo lo tiền chữa trị cho bố đến độ trông bơ phờ hốc hác. Lúc đó đã gần 30 tết, tiền đã cạn mà chẳng còn vay được ai nữa, gặp bạn mình anh ta hỏi vay tiền. Bạn mình thấy hoàn cảnh anh ta như vậy thì đưa cả số tiền Tết cho bạn . Về quê, bạn mình chỉ còn gần triệu dành dụm mà nhà lại có nhiều việc, chẳng mua sắm hay đóng góp đỡ đần được gì nhiều (mọi năm làm ăn được, bạn mình về lo chu đáo Tết cho cả nhà). Cả nhà không thông cảm, nghĩ bạn mình làm ở HN ăn tiêu kinh lắm nên mới cháy túi, không còn tiền lo cho gia đình. Điều ra tiếng vào làm bạn mình bị ức chế suốt mấy ngày Tết, có lúc quả tủi thân tưởng không gượng được. Bạn mình đôi lần liên hệ điện thoại hỏi thăm tình hình bố anh kia nhưng điện thoại đã tắt máy. Nghe những người quen biết nói lại bố anh kia đỡ và ra viện rồi. Vậy mà đến giờ 1 lời cảm ơn bạn mình cũng không nhận được. Nếu ai đó hiểu rằng bạn mình đã vì họ thế nào chắc là họ không làm như vậy đâu nhỉ?
Chào chịEm chưa lập gia đình nhưng kiểu người như chồng chị thì em đã gặp rồi. Trước em có anh người yêu, ai nhìn cũng bảo là hiền lành, dễn mến. Bọn em yêu nhau được 2 năm thì ông ý có bồ khác. Khi em biết thì ông ý cũng hứa hươu hứa vượn là chấm dứt với con bé kia, chỉ yêu mình em thôi. Nhưng bọn họ vẫn cứ nhắn tin và gặp nhau sau lưng em. Với em, ông ý nói chả có tình cảm gì với cô kia cả rồi chê cô ấy nhạt nhẽo, ít học; còn khi gặp cô kia ông ý lại nói xấu em. Đến khi 2 đứa con gái bọn em yêu cầu ông ý dứt khoát thì ông ý bảo phải từ từ vì sợ nói chia tay 1 trong 2 người thì sẽ làm người kia bị sốc và tổn thương...Nhưng cuối cùng, sau khi nói chuyện trực tiếp với em kia, em mới biết chân tướng sự việc. Em đã chủ động đoạn tuyệt với ông ý để chấm dứt những chuổi ngày đau khổ, buồn bã. Em không phải có ý khuyên chị bỏ chồng, nhưng em luôn nghĩ, người biết sai thì có thể sửa, còn người không biết, ko nhận thấy là mình sai thì sửa sao được bây giờ?
Uh. Chả thấy chiều đoạn nào. Đọc xong lại đọc lại mấy lần vẫn ko hỉu?