em cũng mong được biết đến nhiều trẻ ở nước ngoài mà dùng tiếng Việt tốt để lấy tinh thần, bây giờ thế hệ sống ở nước ngoài của chị em phụ nữ VN mình toàn là có trình độ, có học thức cao, có vị trí trong xã hội, thì chuyện dạy cho con dùng được tiếng mẹ đẻ không nên là ước mơ xa vời quá nữa. Em rất mong làm thế nào mà chuyện dạy học tiếng Việt cho trẻ con trở thành một phong trào trong chị em chúng mình, mỗi người cố gắng một ít tùy theo sức các con, và có được những tấm gương thành công như các bé biết đọc sách, biết viết thư cho ông bà, biết kể chuyện đọc thơ tiếng Việt. Thật tình em chưa tận mắt chứng kiến bé nào sinh ra ở nước ngoài mà làm được những việc kể trên. Nếu mà biết được những trường hợp như thế thì chắc hẳn sẽ rất vui và có hứng thú dạy con tiếng Việt lắm. Tự nhiên nghĩ sau này mà webtretho mở giải thưởng "Viết thư tay tiếng Việt" hay "Kể chuyện tiếng Việt" cho các bé ở nước ngoài thì chắc là có tinh thần lắm (nghe giống chạy theo bệnh thành tích quá :Laughing:). Vậy chứ nếu có phong trào như vậy em xin đóng góp vào quỹ giải thưởng ủng hộ nỗ lực dạy tiếng Việt của các mẹ :Battin ey:
Với các mẹ quan tâm đến việc học TV của con: trường kỳ kháng chiến nhất định thắng lợi, kháng chiến nhất định thành công :)
Thân chào các bạn,
Mình là bố Théo trở lại đây để tiếp tục "hành trình" đến London từ Paris :-)
Theo dự kiến thì tháng 4 mình sẽ chuyển đến Londre. Mình vẫn chưa tìm nhà vì còn phải xem trường học cho cu Théo thế nào. Vấn đề ở chỗ mình đang cố gắng tìm trường song ngữ (Anh-Pháp) để 2-3 năm sau quay lại Pháp thì Théo có thể đi học bình thường mà không mất tiếng Pháp. Nếu anh chị nào cũng trong trường hợp của mình thì cho mình lời khuyên nhé.
Cảm ơn mẹ nó nhé! Mình đang đợi vì mẹ Vochongbangtuoi nói là ở Hà Nội có thuốc này - mình và bố mẹ bé đang nín thở chờ đây. Còn nếu mua ở nước ngoài thì phải có đơn của bác sĩ - thế nên chỉ có bác sĩ hoặc dược sĩ giúp được. Nếu mua được thì mình có thể nhận hàng qua dịch vụ chuyển phát quốc tế của DHL - nó có trụ sở trên toàn thế giới. Khi về đến VN, mình chỉ cần xuất trình giấy bác sĩ cho Hải quan sân bay là OK bạn ạ! Nói túm lại là vẫn đang chờ và hy vọng các mẹ ạ!
Mình sống ở Pháp, có 2 bạn nhỏ : bạn đầu học lớp 4, bạn sau trình độ lớp chồi mẫu giáo :)
Vô tình đọc topic này mấy tuần trước, mình thấy rất hay dù ko có thời gian đọc kỹ hết từ đầu. Trước tiên là rất phục bác 3J vì ko biết làm sao có đủ thời gian và sức lực làm chừng ấy công việc. Ngoài ra mình cũng rất cảm động với tinh thần chia sẻ của tất cả các bạn, đặc biệt bác 3J, bác ciub (bác ciub đã làm mình cảm động rất nhiều lần từ hồi xưa hỏi bác các thông tin và tài liệu khi minh bắt đầu mò mẫm cho con làm quen tiếng Anh). Mình cũng muốn nói lời cảm ơn chân thành nhất đến bạn mehaicongchua và bạn Hồ Thị Hởi (nghe nick đã thấy đáng yêu rồi :) ), nhờ các bạn mình đã download được đủ bộ treasures 1-6 và biết đến trang brainpop khá hay (hehe trang này vừa có bản tiếng Pháp và vì vậy hiện thời đang hoàn toàn miễn phí !)
@};-@};-@};-@};-
Xem qua bộ Treasures thì mình hiểu là năm học bên Mỹ có khoảng 30 tuần (bên này là 35-36 tuần, cứ đi học đúng 7 tuần thì có 1 kỳ nghỉ), chương trình học nói chung là tương đương (mình so phần grammar thấy vậy). Thật ra mình ko có kinh nghiệm nhiều vì bạn đầu mới học lớp 4, cũng đang khám phá cùng con thôi chứ chưa được trình độ thấm nhuần như bác 3J. Nói ra thì mình thuộc loại mẹ tệ, sách vở của con ko mấy khi xem, bên này đi học nhà trường phát tất cả sách vở, kể cả bìa bao tập luôn ! Học xong thì sách để lại trong hộc bàn riêng, ko mang về nhà, chỉ mang cuốn tập homework để về làm thôi. Bài về nhà cũng chỉ có chút xíu, đi học phụ huynh thầy cô luôn nói rằng 1 ngày 6 tiếng trên trường (sáng 8h30-11h30, chiều 13h30-16h30) các bạn đã phải học và làm việc rất nhiều rồi, nếu ở nhà các bạn lại phải spend hơn 15 phút để làm homework thì sẽ không ổn. Cứ trước các kỳ nghỉ thì mới có 1 hôm mang hết tất cả tập vở về cho bố mẹ xem.
Tóm lại ở cấp tiểu học này thì mình thấy 2 môn chính ở đâu cũng là tiếng (bên Mỹ gọi là language arts, bên Pháp cũng gọi là Français như ở nhà mình gọi môn tiếng Việt), và toán.
Mình đọc loáng thoáng mấy bài trước thấy các bạn bàn về học đánh vần hoặc học kiểu chụp hình., Bên đây cũng là chủ đề bàn luận, các giáo viên được quyền chọn phương pháp nào họ thấy phù hợp, tuy nhiên đa phần theo chương trình chính thống là học phonic và kèm theo chụp hình phụ trợ. Mình có nhận xét là các bạn nước ngoài có khả nãng nghe rất tốt (ví dụ cùng học tiếng tàu thì các bạn ấy thậm chí nghe nhiều khi giỏi hơn mặc dù người mình có lợi thế là biết tiếng việt !), chắc do quen tập trung nghe âm cho chính xác khi học đọc.
Bạn ơi, phép trừ có nhớ này có nhiều « techniques » để thực hiện, 3 techniques chủ yếu là cộng ngược (kiểu các cô bán hàng hay làm), mượn (cách bạn, và mình nữa, được học) cách này mình thấy nó rất có lý vì theo logic tuần tự của việc cộng có nhớ, các nước Anh-Mỹ hay xài. Và cuối cùng là cách mà con bạn (và con mình nữa :) ) được học. Đây là 1 technique của Pháp xuất hiện từ thế kỷ 18, dựa trên 1 equation là A-B = (A+C)-(B+C), trong trường hợp trừ có nhớ sẽ là thêm 10 vào số trừ và số bị trừ (chứ không phải « vay mượn » từ hàng lớn hơn sang hàng nhỏ hơn, ví dụ từ hàng chục sang hàng đơn vị, như trong technique thứ 2)
Mà mình hơi ngạc nhiên là bây giờ ở nhà lại dạy cách này ? bên đây thì tùy giáo viên quyết định chọn phương pháp nào, cũng giống như việc học đọc vậy. Tuy nhiên phương pháp nào thì các bé cũng được giải thích rõ ràng và hiểu lý do tại sao.
Mình đồng ý điểm mạnh của người á mình nói chung là giải toán, so với mặt bằng chung bên phương tây nha các bạn (thực ra so sánh như vậy là hơi khập khiễng vì ko phải là 1 like-for-like comparison hoàn toàn).
Ko biết các nước khác ra sao chứ bên Pháp này mình thấy rất « sốt ruột » với việc học toán của con. Mình thường nói với con « bằng tuổi con mẹ đã nhoay nhoáy vẽ đồ thị giải mấy bài toán như các bài trên đây » ! cá nhân mình thấy việc học toán bằng đồ thị là rất hay, và hồi nhỏ mình nhớ được các thầy cô giáo dạy rất kỹ lưỡng. Vẽ được đồ thị đúng là coi như giải xong bài toán rồi, nhưng bên đây ko thấy chú trọng lắm, học sinh cũng được biết vậy thôi, nhà mình chủ yếu là mẹ ép con vẽ chứ thực ra đi học ko bị bắt buộc.
Giải toán tốt đòi hỏi kỹ năng giải quyết vấn đề tốt và kỹ nãng tính toán tốt. Trong 2 kỹ năng này thì người á mình giỏi kỹ năng tính toán hơn. Tuy nhiên kỹ năng giải quyết vấn đề cũng được khá lên nhiều nhờ rèn luyện giải bài nhiều. Học kiểu gì hay phương pháp gì thì học, « practice makes perfect » thôi.
Tuy nhiên 1 điểm yếu của người á mình là cách tiếp cận vấn đề và cách đặt vấn đề. Mình ko nghĩ người á mình giỏi toán hơn, cũng ko nghĩ các bạn phương tây giỏi toán hơn. Đơn giản mình nghĩ (chính xác như cô Amy Chua viết trong cuốn “khúc chiến ca của mẹ hổ”, chắc cũng có nhiều bạn đọc rồi) là do quan niệm khác nhau nên chọn cách thức và trọng tâm giáo dục khác nhau. Thời gian có hạn, tri thức vô hạn, nếu tập trung học giải quyết vấn đề thì thời gian dành cho cách tiếp cận, xử lý vấn đề ko thể nhiều được, và ngược lại
Sách toán bên đây thì mình thấy có các dạng bài thế này, ngoài các dạng giải bài tập thông thường (mà nếu đem so với ở VN thì khá dễ b-)):
• Xử lý và tổ chức thông tin: 1 bài dài loằng ngoằng kiểu “nhà hàng hải Bồ Đào Nha Magellan rời nước PHáp ngày 10/08/1519 với 265 thủy thủ trên 5 tàu. Ông đi vòng Nam Mỹ; khám phá Thái Bình Dương, và đặt chân đến Ấn độ tháng 1 năm 1521. Tháng 4 năm đó Magellan bị những người thổ dân sát hại. Năm 1522, 18 thủy thủ về được tới Tây Ban Nha trên 1 tàu duy nhất. Chuyến vòng quanh trái đất đàu tiên đã được hoàn thành. Hỏi bao nhiêu thủy thủ của chuyến du hành đã ko trở về?”. Yêu cầu ko phải trả lời đáp số mà là highlight tất cả những con số và thông tin không cần thiết cho việc trả lời câu hỏi.
Tương tự có rất rất nhiều bài như vậy, trong đó có thể yêu cầu vẽ 1 bảng có 2 cột, 1 cột kê tất cả các thông tin cần thiết, 1 cột các thông tin ko cần thiết. Hoặc 1 dạng nữa là 1 bài rất dài, và có rất nhiều câu hỏi (khoảng 5-10 câu), yêu cầu ko phải trả lời đáp số cho các câu hỏi đó mà khoanh tròn (hoặc tô đỏ hay xanh gì đó) những câu ta có thể trả lời ngay ko cần làm toán, khoanh vuông (hay tô 1 màu khác) những câu ta có thể trả lời sau khi thực hiện 1 hoặc vài phép toán, và cuối cùng là khoanh tam giác những câu ko thể nào trả lời với những dữ liệu có trong bài.
• Đặt vấn đề: cũng vậy, 1 bài rất dài với đủ kiểu thông số, dữ liệu. yêu cầu các bé đặt tất cả các câu hỏi có thể đặt ra (tức giải quyết được bằng các dữ liệu có trong bài) đối với bài này
Có lẽ đó là 1 trong những lý do mà người á mình thường hay thành công ở vị trí chuyên viên (đòi hỏi khả năng giải quyết vấn đề) nhưng ít hơn ở những vị trí cao đòi hỏi khả năng tiếp cận và đặt vấn đề (big bosses thường là những người biết nhìn ra đúng vấn đề và đưa ra đề cho các cấp dưới giải quyết).
Khi làm việc ở những nơi áp lực, cường độ lớn (consulting firms như BCG, McKinsey, các investment banks, các hãng lớn có niêm yết trên thị trường chứng khoán…) ở những vị trí có trách nhiệm 1 chút, sẽ thường xuyên phải đối mặt với những trường hợp kiểu thế này: bạn nhận được 1 hồ sơ khoảng gần trăm trang về 1 vấn đề bạn hoàn toàn ko biết gì lúc 18h do các đội ngũ nhân viên dưới tập hợp lại và trưa hôm sau bạn sẽ phải ra 1 bản báo cáo tóm tắt nêu lên được chủ đề, câu hỏi chính là gì (cái này quan trọng, đôi khi nhận định sai 1 chút, đặt câu hỏi sai là cả 1 bộ máy dưới cứ thế lao vào giải quyết 1 vấn đề hoàn toàn ko phải trọng tâm), và những dữ liệu quan trọng cần được khai thác để giải quyết được vấn đề này.
Trong việc làm PhD hay management cũng vậy, trước 1 đề tài, đôi khi khó khăn của người mình là ko biết bắt đầu từ đâu, tiếp cận vấn đề như thế nào
Kỹ năng này thì đúng là người á mình ko được học. Bù lại, 1 khi bài toán đã được đặt ra với các dữ liệu đã cho, người á mình giải quyết vấn đề khá tốt.
1 vài ý kiến ba xu của cá nhân mình như vậy, chia sẻ cùng các bạn thôi chứ mình cũng ko phải chuyên gia giáo dục gì hết, còn rất nhiều điều mình cần học hỏi các bạn.