images
Thịnh hành
Cộng đồng
Bé yêu - Mẹ có quà cả nhà đều vui
Thông báo
Đánh dấu đã đọc
Loading...
Đăng nhập
Bài viết
Cộng đồng
Bình luận
Người tình
Đọc tất cả comment của các bạn, mình thực sự rất cảm động!
Nhìn chung thì nặng có, nhẹ có, các bạn đều cho mình hiểu rằng mình đang làm 1 việc ngu ngốc ....
Đôi khi, mình có thể bắt mình phải làm thế này, ko đc làm thế kia....nhưng hành động đúng có lẽ dễ hơn suy nghĩ đúng.
Bản chất của sự việc là nằm trong suy nghĩ của mình thôi...
Mình chưa bao giờ nghĩ hay nói rằng tình yêu giữa mình với anh ta là mãnh liệt... chưa 1 lần!
Nếu là yêu thì có lẽ đã đến với nhau từ rất lâu rồi
Tôi chỉ nghĩ đó là say nắng... một cơn say nắng rất dài...
Tôi đã biết mình nên làm gì và ko nên làm gì
Thanks all!
04:22 CH 01/06/2009
Người tình
chị đôikhi ơi, nếu em giống chị và khác chị là em đang rất chán chồng, chán gia đình nhà chồng, mẹ chồng, họ làm em tổn thương quá nhiều, thì e phải làm sao nhỉ?

Chồng chị quá hoàn hảo, quá tốt.... nên chị mới ko thể làm gì có lỗi với anh ấy
Nhưng hình như là đã có lỗi rồi
06:35 CH 28/05/2009
Người tình
chị đôikhi ơi, nếu em giống chị và khác chị là em đang rất chán chồng, chán gia đình nhà chồng, mẹ chồng, họ làm em tổn thương quá nhiều, thì e phải làm sao nhỉ?

Nếu chị mà rơi vào hoàn cảnh của em thì chắc là ... ngã lòng rồi
Hu hu :Crying:
06:33 CH 28/05/2009
Người tình
Đôi khi ơi,
Mình cũng đã từng giống bạn. Trốn chạy nhưng hắn cứ đuổi theo...

Thế rồi, học theo một mẹ nào đó trên webtretho, một hôm, mình chủ động gọi điện, nói mình bị bệnh, cần mổ và hỏi vay 30 triệu đồng (một số tiền quá nhỏ với hắn, mình biết thế, chưa đầy 1/2 tháng thu nhập của hắn). Thế là hắn lặn mất tăm luôn! :Sad::mad::Crying:
Lúc đó, mình hiểu ra rằng, hắn định biến mình thành rau sạch mà không mất tiền đây, may quá! Hú vía! :Laughing:

Tôi đã suy nghĩ rất lâu mới quyết định làm như vậy nhưng kết quả ko như.... những gì mình nghĩ !
Càng bối rối và càng rắc rối!:Sigh:
05:50 CH 28/05/2009
Người tình
Mình nghĩ là bạn thích anh ta. Nguyên nhân để bạn không thể dứt ra khỏi anh ta là do chính bản thân bạn không tự dứt khoát. Anh ta hấp dẫn bạn vì anh ấy đẹp trai, con nhà giàu, vợ đẹp, có nhiều cô gái theo đuổi,... mà vẫn chạy theo bạn nên bạn cảm thấy "tự hào". Bạn thử tưởng tượng, nếu bây giờ anh ta làm ăn lụn bại, nợ ngập đầu, sống bê tha bệ rạc, vợ con bỏ đi... thì bạn có còn thấy khó khăn khi từ chối anh ta không?. Mình nghĩ cách đơn giản để giải quyết vấn đề này là bạn cắt đứt mọi liên lạc với anh ta: không nghe điện thoại, không trả lời tin nhắn, không hẹn gặp, thậm chí các buổi gặp chung với bạn bè mà biết chắc có anh ta thì bạn cũng không nên đi. Mình chỉ sợ lúc đó chính bạn lại nhớ không chịu nổi thôi.

Đang nhớ...
Nhưng mà vẫn chịu nổi
Ko hiểu nếu chồng mình biết tất cả những chuyện này, anh ấy có hiểu và thông cảm cho mình ko nữa....
Hu hu hu.....:Crying::Crying::Crying:
09:20 SA 28/05/2009
Người tình
Mình nghĩ là bạn thích anh ta. Nguyên nhân để bạn không thể dứt ra khỏi anh ta là do chính bản thân bạn không tự dứt khoát. Anh ta hấp dẫn bạn vì anh ấy đẹp trai, con nhà giàu, vợ đẹp, có nhiều cô gái theo đuổi,... mà vẫn chạy theo bạn nên bạn cảm thấy "tự hào". Bạn thử tưởng tượng, nếu bây giờ anh ta làm ăn lụn bại, nợ ngập đầu, sống bê tha bệ rạc, vợ con bỏ đi... thì bạn có còn thấy khó khăn khi từ chối anh ta không?. Mình nghĩ cách đơn giản để giải quyết vấn đề này là bạn cắt đứt mọi liên lạc với anh ta: không nghe điện thoại, không trả lời tin nhắn, không hẹn gặp, thậm chí các buổi gặp chung với bạn bè mà biết chắc có anh ta thì bạn cũng không nên đi. Mình chỉ sợ lúc đó chính bạn lại nhớ không chịu nổi thôi.

Đang nhớ!
Nhưng mình vẫn chịu nổi....
Ko biết nếu chồng mình biết tất cả những chuyện này, anh ấy có hiểu và thông cảm cho mình ko?
Hu hu hu .....:Crying:
09:15 SA 28/05/2009
Người tình
Quyết tâm vậy mà còn buôn chi nữa, vậy khoi cần quyết tâm, lao vao làm cái,...
hic, nhiều ngừoi lợi hại quá, tớ quyết k đc.

Lúc đó cũng có cảm xúc chứ ko phải ko có nhưng mà nghĩ đến chồng con lại phải quyết tâm thôi
Thực sự trải qua mới thấy nói thì dễ nhưng làm thì rất khó:Sad:
05:31 CH 27/05/2009
Người tình
Tuần trước, tôi đã hỏi vay anh ta 50 triệu!
Các bạn biết ko, anh ta hẹn tôi sáng hôm sau đến nhà anh ta lấy tiền.
"Đâm lao thì phải theo lao", tôi đến........
Anh ta lao vào tôi, nhưng tôi ko đồng ý, sau 1 hồi giằng co thì cũng chẳng làm gì cả.......
Anh ta đưa tôi tiền, tôi thấy ngại...tôi định ko cầm nhưng anh ta nói
- Anh xin lỗi! Em cầm tiền về lo việc đi...
Tôi cầm tiền và ra về, lòng càng rối bời...
Hôm qua tôi gọi điện mời anh ta uống cafe (để trả lại số tiền đã mượn của anh ta)
Anh ta đến đón tôi ở công ty, tôi nói muốn đi cafe, anh ta đồng ý sau đó đánh xe ra ngoại thành và rẽ vào 1 khách sạn nhỏ
Tôi từ chối ko vào, anh ta lôi tôi vào.........
Anh ta lại lao vào tôi, anh ta muốn tôi thêm 1 lần trong đời
Lại giằng co, lại khóc lóc ... vẫn ko làm gì được
Tôi trả tiền và định ra bắt taxi về
- Anh xin lỗi! Anh xin lỗi! Anh xin lỗi ... Để anh đưa em về
Trên đường về, anh đưa tôi vào 1 quán cafe...
Chúng tôi đã nói chuyện khá lâu, thực tình tôi ko biết phải chấm dứt chuyện này như thế nào
Chúng tôi chưa bao giờ thực sự bắt đầu nên phải chấm dứt thế nào đây
- Chúng ta ko nên gặp nhau nữa, say nắng lâu quá mà ko tỉnh được
- Anh .......
-Thôi anh nhé, mình về thôi...
- .......
Đối với tôi, tôi càng ngày càng cảm thấy chồng mình quá tuyệt vời, một người đàn ông gần như hoàn hảo đối với vợ và với con
Bây giờ tôi thấy lòng mình hơi trống trải
Hơi buồn buồn
:Sigh::Nottalkin:
05:12 CH 27/05/2009
Người tình
Chẳng biết chuyện này đã chấm dứt được chưa.
Sao mình cứ thấy lòng nặng trĩu thế này
Hu hu :Sigh::Sigh:
09:28 SA 27/05/2009
Khi nhu cầu quá cao!!!
Các chị có thể tham khảo thêm ở đây
11:27 SA 23/04/2009
Người tình
Cảm ơn tất cả các bạn, tình hình là sau lần gặp mặt đó tôi và anh ta vẫn chưa gặp lại nhau. Theo tôi nghĩ, chắc anh ta cũng như tôi, cũng đang chốn chạy và muốn quên đi những kỷ niệm cũ giữa chúng tôi. Có lẽ, đó chỉ là một cơn say nắng hơi dài mà thôi!
Tôi rất mừng vì chưa làm gì có lỗi với chồng con!
Thực sự cảm ơn các bạn đã ở bên tôi lúc tôi đang bối rối nhất!:Smiling:
11:17 SA 07/03/2009
Người tình
Đọc xong tâm sự của chị tôi thấy chị cao thủ thật! quá pro

Mình ko hiểu ý bạn đâu?
Chúc mọi người Valentineday vui vẻ, hạnh phúc !
Cảm ơn các bạn nhiều lắm!
Tin mừng là mình vẫn đang giữ đc những gì đang có!
12:41 CH 13/02/2009
Người tình
Tôi đã nói rồi mà!!!đâu phải đàn ông ai cũng thế...chủ topic đưa lên tâm sự thì chắc rằng cái tâm vẫn chưa yên đâu...
Bắt đầu tình hình phức tạp lại rồi đấy....xem chủ topic có trốn chạy tiếp?

Vẫn đang trốn chạy bạn ạ !
Chỉ có điều, dù sau bao năm, mình vẫn ko thể ghét anh ta!:Sigh:
06:32 CH 12/02/2009
Người tình
Đọc hết các posts của bạn, là một người đàn ông, tôi muốn viết vài dòng chia xẻ 1 cách nhìn khác đi về mối quan hệ của bạn. Nhiều người có thể dễ dàng quy kết ngay đàn ông là tham lam, và bạn là 'rau sạch' cho anh chàng đào hoa kia; nhưng tôi lại nghĩ rằng anh ấy rất nhiều cái 'thật' với bạn.

Cái thật thứ nhất, tôi nghĩ, chính là tình yêu của a ấy với bạn. Vì mối quan hệ của bạn với anh ấy xuyên qua cả 1 quá trình dài, vì con người bạn (như bạn nói) sẽ rất có sức hút với đàn ông (nhất là những người từng trải), và các bạn có đủ trải nghiểm để a ấy cảm nhận được vẻ đẹp bên trong của bạn, vì anh ấy không thiếu các em xinh tươi để chạy theo một cô 'tầm tầm' (về dung nhan) như bạn, và cuối cùng, nếu vì sex thì mối quan hệ sẽ nhanh chán, không thể lâu dài như thế.

Cái thật thứ 2 là a ấy cũng không biết sao 'lại vẫn cần bạn' và 'nếu chơi a ấy không chọn bạn' (hoặc chỉ chọn để chơi trong giây phút). Anh ta cần bạn, vì bạn có thể mang lại sự tươi mới về tâm hồn bù đắp lại cho một cô vợ -- có thể là rất xinh, và rất môn đăng hộ đối nhưng lại có thể là vô tâm và hời hợt.

Cái thật thứ 3 là a ta nói không thể lấy bạn, cũng như chính bạn thừa nhận là không thể lấy anh ta do môn đăng hộ đối, do t/y của các bạn cũng chưa đủ lớn để vượt qua định kiến.

Bạn có thể tìm cánh xa a ấy ra, nhưng đừng hiểu sai tình cảm của a ấy với bạn, hãy trân trọng nó, vì đó là tình yêu.

Tôi nói vậy, vì tôi hiểu, vì tôi cũng đang trải qua những phút giây như thế. Tôi yêu một cô nhân viên trong công ty của tôi, dù tôi đã có vợ, tôi yêu các con, và một cuộc sống mà nhiều người sẽ cho là mơ ước.

Có điều, hoàn cảnh tôi khác bạn, cô nhân viên của tôi trẻ, chưa có chồng, và tôi đang phải tự chống lại mình để không nói yêu rồi làm khổ cô ấy. Hình thức cô ấy cũng không có gì đặc biệt, nhưng là 1 cô gái rất thông minh, nhạy cảm, với một tâm hồn đẹp. Còn tôi cũng không thiếu các cô xinh đẹp vây quanh - dù tôi không đẹp trai và 'rất giàu' như a bạn của bạn. Tôi cũng không mơ tưởng đến cô ấy vì sex, cũng không phải một cơn say nắng thoáng qua (tôi nhận cô ấy vào làm hàng năm trời trước khi tôi để ý và yêu), và càng không phải để làm trò chơi. Tôi yêu thực sự, và tôi nghĩ bạn của bạn cũng như tôi.

Đọc xong những lời này của anh, tôi đã thấy nhẹ nhõm hơn rất nhiều!
Cảm ơn anh nhiều lắm!
Trong suốt quãng thời gian từ khi quen anh ta, nhiều lần tôi trách anh ta, tôi nghĩ anh ta là kẻ ko tốt, anh ta phá hoại cuộc đời tôi... Nhưng đó là nhất thời, khi bình tĩnh lại tôi ko thể căm ghét anh ta, tôi thấy tình cảm của anh ta dành cho tôi đáng đc trân trọng. Nói như vậy ko có nghĩa là tôi sẽ ngã vào lòng anh ta. Những lần tôi và anh ta đến với nhau trước đây, tôi đã cố gắng trốn chạy và tôi nghĩ anh ta cũng vậy.
Như vậy mới nói, chiến thắng bản thân mình mới là khó nhất!
04:09 CH 12/02/2009
Người tình
Tôi đã đổi SĐT, tôi đã cắt liên lạc với bạn bè 1 thời gian dài, nhiều ngưòi bạn còn trách tôi là sao ko cho họ liên hệ. Khi tôi nối lại liên lạc với các bạn khác của tôi là lúc mà anh ta tìm ra tôi, chắc là qua họ. Anh đã tìm đến tôi. Lúc đó tôi chưa lập gia đình nhé (Trên kia tôi kể tóm tắt nên ko có mấy đoạn này đâu). Tôi đã trở lại là một cô gái vui vẻ, hoạt bát và có thể quên đi phần nào quá khứ, lúc đó tôi cũng chưa gặp ông xã tôi bây giờ đâu. Tôi quyết định đi du lịch 1 chuyến và ở nơi đây, tôi lại gặp anh ta. Hic:Sigh:... Tôi ko hiểu tại sao, tôi đi đến đâu cũng thấy bóng dáng của anh ta vậy. Thế tôi mới nói là tôi luôn chạy trốn nhưng lại càng mắc vào mà. Tại đây, chỉ có tôi và anh ta, ko bạn bè, ko người quen, chúng tôi đã đi dạo cùng nhau, đã ngồi lại nói hết tất cả những gì diễn ra trong thời gian qua, nói hết những tâm trạng vui buồn cho nhau nghe. Những ngày đó là những ngày tháng mà cả tôi và anh ta ko phải đóng kịch với mọi người.
- Anh yêu em!
-Cười gượng, vậy à?
-Anh cũng ko thể đến với em.
-Em biết, em cũng ko định đến với anh.
-Anh yêu em, mình ko thể là VC, nhưng anh rất muốn có con với em. Anh nói thật lòng, em đừng cưòi nhé!
-Vậy à.
- Anh muốn con anh thông minh như em.
-cười.
-Em cứ lấy chồng đi, anh ko ngăn cản em đâu.
-Anh đâu có quyền đó.
-Ừ
-Dù sao, em cũng rất thích anh (Tôi chưa bao giờ nói từ "yêu" với anh ta) nhưng em ko định phá hoại tình yêu của người khác. Em ko muốn tranh giành gì hết.
Tôi rơi nước mắt và anh ta ôm tôi vào lòng. Lần đầu tiên tôi có cảm giác sở hữu anh ta. Đêm đó chúng tôi lại làm chuyện đó. Chắc tôi kể đến đây, các bạn lại trách tôi nhẹ dạ, nhưng cảnh đẹp nơi đó, con người đó với tâm trạng đó, nói ko là điều quá khó đối với tôi.
Sau lần đó, chúng tôi lại trở về là mình như trước đây, ko ai biết chuyện đó. Anh thỉnh thoảng vẫn hẹn gặp tôi nhưng tôi từ chối. Tôi ko đủ nghị lực để vượt qua sức quyến rũ đó, ko đủ nghị lực để vượt qua con người đó. Tôi thấy tôi thất bại thảm hại. Nhưng giờ đây, tôi cũng đã chín chắn hơn xưa. Tôi ko quá đau khổ, tôi vẫn tiếp tục sống cuộc sống của mình.
Phải nói thêm rằng, tuy ko xinh đẹp nhưng trông tôi rất trẻ. So với tuổi của mình, tôi trẻ hơn rất nhiều. Thời gian này, tôi có rất nhiều anh theo đuổi, có cả những phi công trẻ kếm tôi mấy tuổi nữa. Tuy nhiên, tôi ko đủ dũng cảm để đến với họ. Tôi có vết thương lòng quá lớn mà ko biết trách ai ngoài bản thân mình.
Cho đến khi tôi gặp ông xã tôi bây giờ. Anh hơn tôi 5 tuổi nhưng già giặn hơn tôi rất nhiều. Anh ko tán tỉnh, ko theo đuổi tôi mà giúp đỡ tôi như 1 người anh đối với em gái, như 1 người thầy đối với học trò. Tôi có thể vòi vĩnh anh, có thể hờn dỗi anh rất vô cớ. Tôi đi học thêm một số khoá học khác và anh thường giúp tôi học. Anh ở có 1 mình nên thỉnh thoảng tôi cũng qua nhờ anh giảng bài giúp. Anh rất nghiêm túc và đàng hoàng. Tình cảm của chúng tôi đến rất tự nhiên và cũng nhanh chóng. Khi anh tỏ tình với tôi, tôi đã khóc, tôi đã nói với anh rằng: " Trong quá khứ, em có chuyện rất buồn, em ko thể vượt qua để đến với anh đc"
Anh đã an ủi và động viên tôi, anh vẫn nhẹ nhàng bên tôi và chờ đến khi tôi có thể chấp nhận anh.
Trong thời gian này, tôi nghe bạn bè nói, anh chàng nhà giàu kia sắp lấy vợ. Tôi cũng hơi buồn nhưng ko thấy quá buồn như tôi tưởng. Đó là chuyện tất yếu.
Một hôm, anh ta gọi điện và hẹn gặp tôi vì có chuyện quan trọng muốn nói (chắc báo cho tôi biết chuyện mình sắp lấy vợ)
Tôi nói rằng"
- Chuyện quan trọng với ai thế ?
- Ừ (lảng tránh)
- Anh lấy vợ à (Tỏ ra thản nhiên)
- Em biết rồi à ?
- Vâng, khi nào thế, em sẽ đến
-............................
Thực ra, đến ngày cưới của anh ta, tôi ko đủ dũng cảm để đến, một chút yếu đuối trong lòng và 1 chút ích kỷ khiến tôi ko thế nhìn thấy cảnh anh ta nắm tay cô dâu của mình. Tôi cáo ốm ko đến và gửi quà mừng cho họ.
Một năm sau, tôi cũng lên xe hoa, tôi cũng mời anh ta nhưng anh ta cũng cáo ốm ko đến.
Tôi cũng ko còn mấy quan tâm nữa. Tôi lấy chồng và vợ chồng tôi chuyển đến nơi khác. Tôi và anh ta ko còn liên lạc nữa vì tôi lại đổi SĐT. Chúng tôi ko gặp nhau và tôi cũng đã lãng quên phần nào, vì bây giờ tôi bận chăm sóc gia đình và con nhỏ. Cho đến hôm trước, tôi tình cờ gặp lại anh ta, anh ta hỏi thăm gia đình tôi, hỏi thăm chồng tôi và tôi cũng hỏi anh ta tương tự. Chúng tôi như 2 người bạn lâu ngày ko gặp nhau bình thường.
Tôi nghĩ,. mọi chuyện đã qua đi, nhưng anh ta nắm tay tôi, định ôm tôi vào lòng và nói rất nhiều lời yêu thương nhưng tôi cự tuyệt. Sau đó thì tôi lên WTT để tâm sự với mọi người đó. Cho đến giờ tâm trạng bối rối của tôi đã qua đi, thay vào đó là nghĩ đến chồng và con.
06:15 CH 10/02/2009
Người tình
Những gì diễn ra trong hơn 7 năm qua, tôi đã kể tóm tắt lại như vậy. Hôm nay có thời gian nên xin đc kể lể thêm đôi chút để những người cùng cảnh ngộ như tôi có thể rút ra kinh nghiệm cho bản thân và những người khác có thể hiểu và tránh đc rắc rối.
Ngày đó, khi tôi vẫn còn là cô sinh viên học giỏi và luôn vui vẻ, tôi cũng đc nhiều ngưòi theo đuổi nhưng vì mối quan hệ lằng nhằng và ko rõ ràng với anh ta, tôi đã bỏ mặc những người khác. Hơn nữa, mọi ngưòi luôn thắc mắc về mqh giữa tôi với anh, kể cả cô bạn gái của anh ta cũng vậy, nhưng chẳng có cơ sở nào để cô ta nghi ngờ nên trước mặt tất cả mọi người và với chính bản thân mình, chúng tôi luôn bào chữa, đó là tình bạn trong sáng. Anh ta thường gọi điện thoại hàng mấy tiếng đồng hồ để nói chuyện với tôi, dù đó chỉ là những chuyện linh tinh, ko đâu vào đâu cả. Những khi rảnh rỗi, anh ta lại đến nhà tôi chơi, chúng tôi ngồi nói những câu chuyện rất vui vẻ. Chúng tôi rất hay kiếm cớ hay lý do chính đáng để gặp nhau. Kể ra như vậy để các bạn hiểu rằng, trong những ngày tháng đó, dù ko thực sự là người yêu nhưng giữa chúng tôi có rất nhiều kỷ niệm trong sáng, những lần cả lớp đi chơi xa, chúng tôi luôn đi cùng nhau, vui đùa cùng nhau... Tất cả những kỷ niệm và tình cảm đó, cả 2 chúng tôi đều kìm nén trong lòng, chúng tôi ko thừa nhận với mọi người và ko thừa nhận với chính bản thân mình. Cho đến khi ko thể kìm nén đc và vỡ oà ra thì chúng tôi đã đi quá giới hạn mất rồi. Tôi đã rất buồn, quãng thời gian đó như nhấn chìm tôi trong đau khổ, tội lỗi. Tôi học hành sa sút, rất may tôi vẫn tốt nghiệp và ra trường.
Xin nói thêm về mối tình của tôi với anh người yêu mà chúng tôi chia tay sau 1 năm tôi đã nói qua ở trên. Ban đầu, khi tôi quen anh ta, nói đúng hơn là anh ta theo đuổi tôi rất lâu, một người ko bằng những người khác theo đuổi tôi nhưng hiền lành và chịu khó, tuy mới tốt nghiệp hết cấp III, nhưng có ý chí vươn lên, tuy nghèo nhưng rất có lòng tự trọng. Ko hiểu anh ta tỏ ra như vậy hay anh ta thay đổi nhưng, sau 1 thời gian yêu nhau, tôi quá mệt mỏi với anh ta. Gia đình và bạn bè đều phản đối khi tôi yêu anh ta. Vì sao ư?, vì giờ đây anh ta cờ bạc, anh ta thô lỗ và ăn mặc lôi thôi...., nói thật là tất cả những người biết tôi đều ko hiểu nổi tại sao tôi yêu anh ta....Tất nhiên là sau 1 thời gian níu kéo thì tôi và anh ta chia tay nhau, nhưng chuyện này càng làm cho tôi kiệt sức thật sự. Bây giờ nghĩ lại tôi vẫn thấy những kỷ niệm về anh ta như 1 cơn ác mộng vậy. Tôi đã chịu đựng con ngưòi của anh ta, chịu đựng sự phản đối của mọi ngưòi khi yêu anh ta và chịu đựng những cảm xúc lạc lối trong mình suốt 1 thời gian. Khi tôi và anh ta chia tay nhau, gia đình anh ta còn tìm tôi và trách móc tôi sao lại bỏ anh ta, tôi đã phải chịu đựng tất cả những chuyện đó vì đó là con đường sai lầm mà tôi lựa chọn.
Đó là lý do tại sao tôi càng khó quên đi những kỷ niệm giữa tôi và anh chàng nhà giàu kia. Nhưng đó cũng là động lực thúc đẩy tôi bỏ lại tất cả buồn đau, bỏ lại quá khứ để làm lại từ đầu.
05:24 CH 10/02/2009
Người tình
Rất cảm ơn các mẹ và các bố trên WTT đã chia sẻ cho tâm sự của tôi. Khi mở toppic này tôi nghĩ mình sẽ bị ném đá rất nhiều, vì dù sao tôi cũng là kẻ thứ 3. Rất may là những ngày qua, chồng tôi ko hề hay biết vợ mình đã trải qua cơn "bão lòng", thấy tôi xao nhãng, mệt mỏi, anh tưởng tôi ốm nên càng chăm sóc vợ hơn. Thực tình, tôi thấy mình quá may mắn khi có đc người chồng như vậy. Tôi ko thể vì chút nuối tiếc quá khứ mà làm tổn thương những người thân yêu nhất của mình.
Cám ơn các bạn rất nhiều!
Còn 1 điều mà tôi vẫn rất băn khoăn, xin đc hỏi những bác nam, cùng là đàn ông, có lẽ sẽ cho tôi đc câu trả lời. Bao năm qua tôi luôn thắc mắc, anh ta- một người đàn ông thành đạt, giàu có, vợ đẹp, con ngoan, anh ta có tất cả tại sao vẫn theo đuổi tôi, tìm đến tôi- một ngưòi phụ nữ rất bình thường, ko có gì nổi bật, đã có gia đình và yêu chồng (tôi ko dấu anh ta điều đó, khi nói chuyện với anh ta, tôi đã nhắc đến chồng tôi, tôi nói mình yêu chồng và ko muốn làm gì có lỗi với anh ấy). Hơn nữa, tuy đã có gia đình, nhưng vẫn có những cô gái trẻ đẹp chưa chồng tình nguyện đến với anh ta. Anh ta cần gì ở tôi cơ chứ? Tại sao anh ta cứ tìm đến tôi và làm xáo trộn cuộc sống của tôi như vậy?
Tôi đã từng hỏi anh ta điều đó và anh ta trả lời tôi rằng: '' Thực sự, anh cũng ko biết tại sao anh muốn có em"
04:33 CH 10/02/2009
Người tình
Tại lời nói , ánh mắt , nụ cười, cử chỉ, hành động của em vẫn mang lại hy vọng cho anh ta thực hiện ham muốn của mình.

Anh nói rất đúng, vì thế trong tất cả bi kịch của đời mình, tôi luôn chỉ có thể tự trách bản thân mà ko thể trách ai khác.
09:29 SA 10/02/2009
Người tình
Cảm ơn mọi người rất nhiều!
Thực ra, ko phải tôi ko biết đâu là phải hay trái. Tôi đã cố trốn chạy nhiều lần rồi. Tôi đã muốn chấm dứt nhưng sao chuyện này cứ mãi đeo đẳng tôi? Tôi muốn là người phụ nữ của gia đình, tôi đã làm đc như vậy. Nhưng bây giờ tôi thấy sợ, sợ một lúc nào đó, tôi buồn và gặp anh ta. Chỉ cần 1 cuộc điện thoại hay 1 tin nhắn là anh ta có mặt. Quen anh ta hơn 7 năm qua là gần 7 năm tôi chạy trốn anh ta, vậy mà vẫn ko thể thoát ra ngoài đc.
Có những việc nói ra tưởng chừng rất dễ nhưng thực hiện thì rất khó!
Các bạn cũng đã cho tôi thêm nghị lực để chấm dứt chuyện này nhưng có thoát khỏi chuyện này hay ko, tôi ko dám chắc, khi mà anh ta có khả năng tìm ra tôi, dù tôi ở nơi đâu.
10:37 SA 09/02/2009
Người tình
Vậy mà cũng phải nghĩ nhỉ. Chuyện không đáng phải bối rối nếu bạn đang muốn trở thành người tình của anh ta. Mà một khi đã muốn thì sẽ làm thôi. Chia sẻ với một vài người lạ như một cách xưng tội ấy mà.

Đừng nuối tiếc một vài thứ vốn dĩ không thuộc về mình.

Ko phải tôi muốn xưng tội, bởi vì những chuyện xảy ra giữa tôi và anh ta là trước khi tôi gặp chồng tôi bây giờ. Còn từ khi lấy chồng, tôi luôn luôn yêu chồng và cũng chưa làm gì đi quá giới hạn cả. Chồng tôi cũng biết, trước đây tôi có chuyện buồn trong tình cảm, nhưng ko biết cụ thể thế nào, hơn nữa anh ấy cũng ko bao giờ hỏi và nhắc đến quá khứ của tôi cả. Tôi yêu chồng cũng vì điều đó nữa.
Còn anh chàng kia, tôi nghĩ tôi sẽ cố gắng ko gặp lại nữa!
Cảm ơn mọi ngưòi vì đã chia sẻ và hiểu cho tôi!
09:28 SA 09/02/2009
d
Đôikhi
Bắt chuyện
645Điểm·1Bài viết
Báo cáo