Em đi làm ở cty do bạn em giới thiệu và làm cùng nó. Là công ty thuộc dạng gia đình (Cty TA) có công ty dạng như anh em mẹ con gì gì đó (KA). E vào làm công việc cũng khá thoải mái và 1 phần cũng có dính đến chuyên ngành kế toán của em, còn phần lớn chỉ dạng như thuộc về cách nhớ lâu và cẩn thận. Làm ở đây, GĐ và PGĐ tốt cả và cũng dễ tính, đặc biệt PGĐ học ngoại giao bên Nga nên a có cách làm việc khá thoải mái và ko bắt ép ai phải làm vội điều gì. Còn c kế toán trưởng học cùng trường cũng thi thoảng qua cty TA vì c chủ chốt làm bên KA cùng a Chủ tịch hội đồng qtri.
Phòng kt có e làm mảng liên quan đến PGĐ nhiều, bạn e làm quỹ và CT làm nội bộ. Bạn e là cháu họ của Chủ tịch HĐQT ( GĐ là em rể của chủ tịch HĐQT, còn c KT trưởng, a PGD là những người cùng nhau thành lập nên cty). CT là cháu của người bạn làm ăn bất động sản với ctich HĐQT. Thời gian đầu e làm rất thoải mái, thi thoảng có những lúc làm sai đau đớn khiến a PGĐ sốc nhưng rồi a cũng thoải mái để cho qua. Em làm sai cũng khá nhiều 1 phần vì cviec mới 1 phần vì cviec rất linh tinh mà tính e cũng ko được cẩn thận. Thi thoảng CT cũng có thái độ khó chịu nhưng ko đến nỗi quá đáng.
Trước tết rồi c lễ tân nghỉ sinh, CT có ý kiến e xuống làm thay cho đến khi c kia đi làm. Thời gian khủng hoảng đến với e, ngồi phía dưới công việc liên quan đến CT rất nhiều, đụng đến sai gì là CT quát mắng như sếp mắng nhân viên, nhưng e ko nói gì cả vì e ít tuổi hơn và mình làm sai thật. CT cũng làm sai nhưng cái sai của CT có thể tự sửa trên phần mềm mà chẳng sợ ai biết, còn lỗi của e làm sai thì ai cũng thấy. Vì thế e đành chấp nhận bị mắng. Đến 1 ngày đẹp trời CT báo cáo sếp e làm sai thế này sai thế nọ, nhìn khuôn mặt sếp thất vọng và e chán. Sếp cho e sửa đổi, e đã gắng sửa đổi. Nhưng ko ngờ CT càng quá đáng, chỉ hở ra sai sót 1 chút là mắng e ko ra gì ( e ko có não ah, ko làm được thì nghỉ đi đỡ ảnh hưởng đến ng khác, suốt ngày làm sai ko biết xấu hổ à...). 2 tháng nay, sáng dạy là tim đập thình thịch, đi làm như cực hình, lúc nào cũng lo sợ có người moi móc lỗi sai rồi nói với sếp. E bị stress, ko còn cảm giác muốn ăn uống dù có đói lạnh người, ko còn muốn đi chơi hay tung tăng như trước. E bế tắc. E nghe mọi người khuyên, ở đâu cũng sẽ có người như vậy nên hãy cố gắng vượt qua. E cũng đã nghe, nhưng giờ e ko thể chịu nổi nữa, Tinh thần như vậy làm sao e có thể làm việc ko bị sai được chứ.
Em tính xin nghỉ việc. Các anh chị đã đi làm nhiều năm, cho e xin cách gì đó để e ko còn bị sợ sệt khi gặp trường hợp tương tự được ko ạ. :( :(