Lá vàng đã nhuộm


Thu đã đến 


Những trái hồng đỏ vừa mới chín


Cốm đã xanh rồi thơm lá sen


Ôi những con đường như lạ như quen


Vì thu đến mà lòng ngân từng nhịp...

Mùa của lòng mình, mùa của những ước mong. 

Thương làm sao những sáng trời trong


Nắng vàng dịu lan tràn khắp phố

Làm ta nhớ đến những mùa hoa lên mật

Bên hiên nhà lũ tằm nhỏ nhả tơ.

Ôi một mùa rất đẹp và rất thơ...

Biến bao người thành thi sĩ mộng mơ.

Nhớ làm sao những năm tháng sinh viên 


Cả lũ nghêu ngao ngồi bên nhau hò hát.


Bên khung cửa những hàng cây đã nhạt


Cơn gió đầu mùa run rẩy đám tóc mai.

" Tháng tám mùa thu lá rơi vàng chưa nhỉ?


Từ độ người đi thương nhớ âm thầm


Có phải em là mùa thu Hà Nội


Tuổi phong sương ta cũng gắng đi tìm...

Có chắc mùa thu lá rơi vàng tiếng gọi


Lệ mừng gặp nhau xôn xao phím dương cầm


Có phải em là mùa thu Hà Nội


Nghìn năm sau ta níu bóng quay về..."

(Yêu Mùa Thu Hà Nội 🍁/ Moai.)

Ảnh: St

hình ảnh