E và ng yêu yêu xa cũng đựơc 9 tháng rồi, trc hứa hẹn là thế và rồi hôm wa e đã xin dừng bước
E: Ck ạ, một ngày làm việc mệt mỏi wá! Vk vẫn bị ám ảnh câu nói của ck. Nếu thật sự ck thấy công việc, gia đình bạn bè của cả 2 dù đã cố gắng nhưng k thể dung hòa đc. Để ck fải nghĩ ngợi thì vk xin dừng bước! Vk sợ nếu cứ tíêp tục ntn thì đến một lúc nào đó ck cũng sẽ nói K thể dung hòa đc, k thể đến vs nhau đc... Khi nào ck thực sự thấy tự tin thì hãy đến vs vk, vk sẽ chờ trong khả năng có thể!
BF: Ck sợ nói ra những câu làm vk buồn. Ck thấy có lỗi vs vk. Ck sợ nếu cứ tíêp tục mà trong đầu ck vẫn có những suy nghĩ đó thì k bíêt mai này sẽ sống ra sao!
E: Thôi, ck k fải nói nữa đâu! Ck thường nói vk là đứa thông minh! Nên vk hỉêu! Ai cũng mong muốn cuộc sống vui vẻ, đầy đủ. Vk k lm đc cho ck vui. Vk sẽ dừng lại! Cảm ơn vì ck đã cho vk nói trc, đã nghĩ đến lòng tự trọng của vk!!!
............
Và thế là chúng e đã thật sự chia tay nhau fải k, như cái cách ngta nói Chia tay trong hòa bình. Sáng hwa a vẫn gọi đt đánh thức E dậy. E vẫn nụng nịu đòi thơm, a cũng trách móc cười cười r cũng thơm... thế mà cả ngày hwa e lẩn thẩn buồn vì nghĩ những bỉêu hiện gần đây của A nên e xin dừng lại!!!
Mới một ngày trôi wa, hwa e cương quýêt là vậy, mà sao hn mềm ýêu thế???
Có lối đi cho e kẻ yêu xa, lụy tình này k hả các chị??? E vẫn muốn níu kéo. Vẫn muốn tìm lại cảm giác yêu thương ngày xưa của A, muốn A trở lại là A của E như ngày xưa!!!