Hiện tại em rối quá các anh các chị ạ :((:((


Em 23t, em và người yêu em ( 30 t )quen nhau được hơn 1 năm nay rồi. Cũng dự tính năm sau cưới nhưng mà tới giờ em vẫn thấy hoang mang về tương lai 2 đứa quá các mẹ ạ.


Em hiện là kế toán cho 1 công ty nhỏ, lương chỉ hơn 5tr/ tháng, em cũng ko tính làm ở đây lâu dài, dự định cuối năm tìm công ty khác ổn định sự nghiệp. Bạn trai em là huấn luyện viên thể thao, tuần dạy 2 buổi, mỗi buổi 2 tiếng, lương 9tr/ tháng, thời gian còn lại thì hoặc ở nhà chơi, hoặc đi chơi với em, hoặc lâu lâu cà phê bạn bè. Em tính đến tương lai lâu dài của 2 đứa nên em từng khuyên nhủ bạn trai em kiếm thêm việc làm thêm để tăng thu nhập thêm cho 2 đứa. Em nói hoài, nhắc hoài, nhỏ nhẹ có, gắt lên cũng có. Đến lúc em ra hạn cho ảnh đến 15 tháng 12 năm nay mà ko tìm được việc thì em ko đủ kiên nhẫn chờ anh nữa.


Em nói từ tháng 8 năm ngoái mà tới hồi tháng 3 năm nay ảnh mới kiếm được việc ( 1 tháng ảnh nộp hồ sơ được 1,2 công ty, lúc chê xa lúc chê lương thấp ) , mà ảnh làm theo kiểu đối phó. Đi làm mà cứ than mệt, than nhức đầu, rồi ngồi chơi để r bị sếp phê bình. Em nói ảnh nếu tính làm lâu dài thì cố làm đàng hoàng đừng để bị nói nữa, vì anh còn trong tháng thử việc. Vậy mà ảnh lại nói với em cái kiểu đại ý là " em nói tới 15/12, thì miễn 14/12 anh có việc cho em là được rồi ". Em là đứa hay lo, hay suy nghĩ, gặp thêm ảnh là người ham chơi như vậy nên thật sự thấy lo


Ngoài tính ham chơi ra anh là người có thói quen nợ nần. Năm 2014 ảnh mượn 1 khoản nợ 20tr, ảnh trả góp mãi tới tháng 12 năm ngoái mới hết nợ thì ảnh lại đi mượn tiền mẹ ảnh để mua laptop ( cái lap 26tr trong khi công việc của ảnh ko đòi hỏi phải xài lap tốt ). Em lúc nào cũng thấy ảnh nợ, nợ ba mẹ ảnh ko nói, còn mượn nợ bạn bè nữa...


Ảnh rất ham vui và hay lo chuyện bao đồng. Hẹn đi chơi với em, mà chỉ cần phút chót có người nhờ ảnh đi mua đồ hay làm gì đó thì ảnh sẵn sàng hủy hẹn với em để đi. Mặc dù mấy chuyện đó là mấy chuyện rất vớ vẩn.


Ảnh cũng là người nói năng không biết suy nghĩ. Nhiều khi nghĩ cũng tủi lắm mấy mẹ ơi. Em thấy ảnh ít áo quần nên bữa đó đi làm về thấy shop kia sale áo Somi ( nói là sale nhưng cái áo đó cũng 300k chứ chẳng phải hàng rẻ j ). Em mua xong về nhà thấy áo bị rộng còn chưa kịp thay đồ đã đi đổi áo nhỏ hơn. Vậy mà lúc đưa anh, anh nói: " Cảm ơn zk nha, nhưng mà cái áo này bỏ vào máy giặt vài lần chắc nó nát bét". Em ko nói giá áo cho ảnh nên chắc ảnh tưởng em mua hàng rẻ tiền, đến hồi đem về nhà mặc thấy mặc thoải mái mới khen áo tốt. Hoặc khi em mặc váy, sửa soạn để đi chơi với ảnh thì khi đang ngồi uống nước, ảnh nhìn em trân trối rồi ảnh lại chê em thẳng thừng " Xấu vãi "


Em nói thiệt là em chưa bao giờ tâm sự được với ảnh bất cứ điều gì. Mỗi khi em gặp chuyện khó khăn ( công việc hay bạn bẹ hay j j đi nữa... ), em cố gắng tâm sự với ảnh thì ảnh lại đùa đùa, giỡn giỡn. Em chỉ cần ảnh lắng nghe em thôi mà cũng khó khăn quá. Có những chuyện mà ảnh ko nắm rõ ( vì đôi khi đó liên quan tới công việc em ) ảnh chưa cần nghe hết câu chuyện ảnh đã phán xét em sai rồi, em phải thế này thế kia...



Với lại, các mẹ nghĩ sao nếu 1 người đàn ông ko biết bảo vệ người mình thương? Anh có bà em kết nghĩa, chị ấy có ck con hết rồi và mới gặp em chỉ 2 lần. Em ko biết anh nói những gì về em cho chị ấy nghe nhưng 1 hôm em "vô tình" đọc được 1 tin nhắn chị ấy gửi cho ảnh. Tin nhắn ấy là 1 link nói về 10 kiểu phụ nữ khiến đàn ông chạy dài ( trong đó có kiểu phụ nữ thích đong đưa đàn ông ) và bảo ảnh là em có đủ hết 10 kiểu đó. Em thật sự thất vọng khi anh chỉ đọc tn đó mà ko hề phản bác hoặc ít ra là nói đỡ cho em mà anh chỉ im lặng ( với em, im lặng nghĩa là đồng ý với bài báo ấy )


Nói đi thì phải nói lại. Ảnh thật sự rất biết chiều ý em. Sợ em ăn cơm 1 mình buồn nên làm ở quận 7 nhưng trưa nào cũng chạy qua ăn cơm cùng với em, tối thì hôm nào ko đi dạy thì qua đón em đưa em đi làm về 1 đoạn. Em muốn ăn gì cũng chìu ý em.


Hiện tại em với anh đã ko nc với nhau 4 ngày rồi ( cũng vì chuyện công việc của ảnh ). Em nói ảnh tạm dừng 1 tháng để cả 2 cùng suy nghĩ coi phải làm gì , thay đổi gì mới có thể tiến xa với nhau được. Nhưng... Hiện tại em thật sự rất nhớ anh, em ko tập trung làm được gì cả...Bao nhiêu lần em cầm đt lên định nt cho anh, nhưng rồi lại ngậm ngùi bỏ xuống... Em ko biết phải làm thế nào nữa...