chào các anh, chị của diễn đàn Webtretho. em đang rất rối và mong mọi người cho em lời khuyên ạ!
em 28 tuổi ạ! sau mối tình đầu tan vỡ thì em như chai lỳ cảm xúc và không yêu ai trong 4 năm. cho đến khi em gặp anh ấy. anh ấy hơn em 16 tuổi, chững chạc, trầm tính, vẫn độc thân dù đã qua cái tuổi 40. qua tiếp xúc công việc mà chúng em biết nhau. anh ấy chủ động xin số điện thoại của em rồi nhắn tin chuyện trò, kết bạn facebook nữa ạ. công việc anh ấy cũng ổn định, ngoại hình cũng ưa nhìn. thời gian đầu anh ấy chủ động nhắn tin mời em đi uống cà phê nhưng em từ chối vì lúc đó em e ngại tuổi tác quá xa. nhưng sau một thời gian nói chuyện nhiều hơn em lại quay sang mến sự chững chạc, chín chắn của anh ấy. rồi em nhận lời đi uống cà phê với anh ấy, đi dạo biển ngắm trăng...
đến khi đi với nhau một thời gian rồi em mới nhận thấy anh ấy quá ít nói, toàn là em nói và khơi gợi chủ đề để bắt đầu câu chuyện. ngày lễ anh ấy vẫn tặng hoa và chở em đi chơi nhưng tuyệt nhiên khi ai về nhà nấy anh ấy hiếm khi gọi điện hay nhắn tin cho em. em nghĩ khi đã có tình cảm thì việc ai quan tâm nhau trước không quan trọng nên chủ động nhắn tin cho a ấy nếu thấy cả hai bận rộn không có thời gian gặp nhau. anh ấy có nhắn tin lại nhưng nội dung tin nhắn rất ngắn gọn, hầu như để trả lời cho những câu hỏi của em chứ không có một lời quan tâm yêu thương nào.
em thật sự không hiểu được người đàn ông đó, người ta khi yêu nhau thì sẽ nhớ nhung nhau và mong gặp nhau lắm. đằng này ở cùng một thành phố mà có khi cả tháng bọn em mới gặp nhau một lần. em cũng quá hiểu tính chất công việc của anh ấy, a rất bận rộn, đi công tác suốt, có đi nước ngoài nữa ạ! có lần e bệnh, a ấy đang ở nước ngoài, e phải lên facebook nói e đang bệnh, a ấy nói a đang đi công tác khi nào về a ghé thăm e. chỉ nói vậy chứ không hề hỏi e đau sao, đã ăn uống gì chưa. em rất thất vọng!
em cũng chẳng thể trách móc giận hờn a ấy được vì chưa bao giờ a ấy chính thức ngỏ lời thương yêu em, chỉ là e cảm nhận những lần đi với nhau và những cử chỉ âu yếm của những người yêu nhau mà a ấy dành cho em nên nghĩ là a ấy cũng có tình cảm với e. a ấy tính mua nhà và còn chở e đi xem nhà cùng a ấy, hỏi ý kiến e nữa nhưng tuyệt nhiên chưa bao giờ khẳng định mối quan hệ của hai đứa bằng lời nói.
có một lần e cũng dỗi hờn vì nhắn tin mà 2 ngày a ấy không trả lời. a ấy k nói lý do tại sao lại còn khó chịu: "thôi nha! a mệt!". kể từ lần đó e k bao giờ đem những câu hỏi đó ra với a ấy nữa.
theo nhận xét của những người từng biết về anh ấy thì a ấy hiền lành, tốt bụng và đứng đắn, không có tai tiếng gì trc giờ. đồng nghiệp của a ấy nói a ấy kén chọn lắm. một chị bạn cũ của a ấy vô tình kể với e, vì không biết e quen a ấy rằng hồi trẻ a ấy thương một người, tính cưới thì người đó bị tai nạn mất vậy là a ấy ở vậy. vốn dĩ a ấy là dân học chuyên văn, sao lại khô khan và chẳng bao giờ có một lời nói ngọt ngào nào thế nhỉ. hay tuổi tác làm người ta chai sạn và khô khan đi ạ? cũng vì ngại tuổi mà a ấy cứ hay bảo: ba e nhìn trẻ quá, a chị nhà e nhỏ tuổi hơn a, a hơn e gần 20t nhé, gọi bằng chú đi!....
e chẳng hiểu được đàn ông ngoài 40 họ nghĩ gì, yêu đương khác lớp trẻ 9x bọn e thế nào ạ? và e có nên tiếp tục vun đắp tình cảm không khi e thấy mình mệt vì thương một người lạnh lùng, vô tâm như thế ạ? nếu tiếp tục thì em phải làm sao ạ, có nên hỏi thẳng về tình cảm a ấy dành cho e không? em đã định hỏi nhiều lần nhưng lại không dám vì sợ nhận lại câu trả lời phũ phàng...