Tức cười ko, ng đanf ông t yêu là ng ko bình thường, anh ấy nói yêu tôi, nhưg t chỉ cảm nhận đc a yêu công việc và Chúa của mình nhất, anh nói a ko thể mất t, nhugw khi có cơ hội để ở cạnh t mãi..thì lý do a đưa ra là chưa phải là lúc thích hợp..t là con gái, một đứa con gái vs cái miệng cứng rắn nhưg lòng đầy sự yếu đuối..ai hiểu cho tâm trạng của t..t như làm vợ bé, làm bé cho Chúa của a, cho công việc của a, cho mọi ng a cần giúp đỡ..ban đầu t cứ nghĩ bản thân mình chịu đc, nhưg thì ra ko phải vậy..cảm giác mỗi sáng thức giấc phaie đưa a đi, y như là a đi làm đêm ở nhà t, sáng thì phải quay trở về nhà mình..đau khổ quá, yêu ng đàn ông mình biết mãi ko là của mình, có ai giống như t ko..trái tim nhỏ bé muốn đc tìm nơi nương tựa, nhưg ng cô yêu thương hoá ra ko là ng dành cho cô, cô gái tưởng mình là ng hạnh phúc nhất..nhưg buổi sáng thì nở nụ cười trên môi, tối đến thì nước mắt lăn dài trên má, trái tim cứ quặn thắt lại, từng cơn từng cơn..làm sao để thoát khỏi bể khổ..và phải chăng do con đã lấy đi điều gì đó của Chúa nên ng muốn con trả lại cho ng bằng cả tương lai của con..


Gởi từ ứng dụng Webtretho của 1105281