Chào cả nhà. Đêm khuya rồi nhưng mình vẫn phải lập nick mới và gửi tâm sự, mong mọi người cho mình lời khuyên. Việc này quyết định cả đời mình, nên rất mong nhận được lời khuyên chân thành. Cảm ơn mọi người đã đọc và chia sẻ.


Mình 25t, anh hơn mình 3t. Yêu nhau hơn 3 năm trời, gắn bó với nhiều kỷ niệm, thăng trầm trong cuộc sống. Khi yêu nhau chưa được 1 năm, anh đã xác định 2 đứa sẽ kết hôn, nhưng năm đó gặp 1 số vấn đề, 2 đứa ko tổ chức đc, phải chờ lùi thêm 2 năm nữa.


Tới nay đã 3 năm, tuần trước 2 bên gia đình đã chọn xong xuôi ngày ăn hỏi, ngày cưới. 4 tháng nữa 2 đứa sẽ về 1 nhà, và đã đi đặt cọc để sang tháng chụp ảnh cưới.


Ngắn gọn về bản thân mình và anh. 2 đứa đều học ĐH, đi làm vài năm nay rồi, công việc còn nhiều vất vả nên chưa ổn định, mình ở HN, anh quê ở 1 tỉnh ngoài Bắc, tới HN học và làm việc.


Tính cách mình (theo đa số mọi người nhận xét, nói thẳng với mình) là: rất trong sáng, ngây thơ, hơi tồ. Còn anh, vốn tự lập nên bản lĩnh hơn, vui tính, hay trêu đùa, tính đàn ông, đôi lúc lãng mạn, nhưng cũng dễ nổi nóng, cục tính.


Vậy mà tới giờ, có việc lớn xảy ra. Hôm nay anh đưa mình cầm đt của anh, do anh nói không có sóng đt nên mình thử gọi và mở hộp tin nhắn SMS để thử. Vô tình mình đọc được những tin nhắn thế này ở hộp tin gửi đi:


1)- Chào A, có nhớ mình ko? Mình là B ở Z đây. Mình hơn A 2t, làm nghề X.


- A ko nhận ra mình ah? Mình là người đã gặp A những hôm mưa gió, ở những chỗ kín đáo nữa.


- Vậy có nhớ hôm mình đón A lúc 11h30 đêm về LLQ ở ngã 4 Ng Chí Thanh ko?


- Chưa nhớ thì gặp sẽ nhớ.


2)- Đang làm gì thế cô bé?


- Anh chưa vào nhà được, để quên chìa khoá ở cty. Đang đứng ngoài cửa ngủ gật đây.


- Anh ko vào nhà nghỉ 1 mình và cũng không thích đi đâu 1 mình.


- Có em lo cho anh là anh ấm lòng rồi, cảm ơn em, cô bé.


Đó là những tin nhắn gửi cho 2 số máy khác nhau. (1) đã xảy ra cách đây 3 tháng. (2) vừa mới xảy ra tối qua.


Mình vô cùng đau lòng, cảm giác niềm tin sụp đổ. 2 đứa nói chuyện. Mình hỏi, anh nói việc đó anh ko biết, vì máy này dùng SIM khuyến mại, 4 đứa em họ (ở cùng nhà) thường xuyên dùng, nên ko thể biết đứa em nào nhắn tin, nhưng ko phải anh. Mình nói anh về hỏi đứa em, bảo chúng nó gọi cho mình, hoặc gặp nhau trực tiếp. Hiện giờ mình có bằng chứng là SMS, anh cần phải chứng minh bằng nhân chứng hoặc vật chứng.


Lúc 2 đứa đang nch đó mình cầm máy gọi điện cho số máy (1), đưa cho anh, bật loa ngoài. Anh nói người đó có quen ai là... thế này ko? Người đó trả lời ko. Anh hỏi bạn có nhắn tin cho số máy... này ko? Người đó trả lời ko. Hỏi thêm 1 vài điều nữa, cũng nói là ko biết, ko phải, ko thể nhớ.


Cúp máy xong. Mình gọi lại, tự nói chuyện với (1). Người này vẫn nhất mực nói ko biết, ko phải. Mình: - người đó đưa bạn về nhà bạn ở LLQ đúng ko? - Ko phải, nhà mình ở Âu Cơ. - Thế là cũng gần LLQ thôi hả. - Ko, mình có biết gì đâu, mình ở HN, và nhà mình ở Thanh Xuân, mình ko quen ai ở Z cả.


Mình biết có hỏi nữa cũng kết quả vậy thôi, nên mình ko nói thêm gì nữa.


Tối nay, 2 đứa lại cãi nhau 1 hồi. Anh nói ko phải anh, anh hỏi em anh cũng ko phải đứa nào, có thể 1 người thứ 3 nhắn tin (?!) nhưng trong máy anh thì anh phải chịu trách nhiệm, anh xin lỗi em.


Mình nói em ko quan tâm, em chỉ muốn biết là đúng hay sai, là anh lừa dối em hay ko? (vì mình nói người thứ 1 chắc nghề nghiệp chẳng tử tế gì, gặp nhau thời gian đó, ở tại địa điểm nóng đó...)


Anh vẫn một mực chối là ko. Anh nói: mong em tha thứ, coi như đó là việc tuy anh ko làm, nhg anh vẫn xin lỗi em, mong em tha thứ vì anh yêu em, và đã xác định thế này rồi. Anh chưa bao giờ yêu người nào khác ngoài em.


Phải thừa nhận 1 điều, là yêu nhau hơn 3 năm, đúng là anh chưa bao giờ khiến mình nghi ngờ bất kỳ điều gì về lòng chung thuỷ. Lúc nào anh cũng thương yêu, chiều chuộng mình, mình trẻ con, tồ, anh chỉ nói, nhắc nhở để mình biết, thay đổi, có đôi lúc anh cục tính thì cũng chỉ nặng lời, rồi cũng chính anh là người xin lỗi trong mọi tình huống 2 đứa giận dỗi nhau. Mình ko thể tin người mình thương yêu hết mực, đặt niềm tin lớn như vậy, xác định lấy làm chồng mình, lại có thể làm điều lừa dối mình, thậm chí (có thể) là đi qua đêm với CV.


Và giờ mình ko biết giải quyết sao? Tha thứ hay nói lời chia tay? Mình bảo muốn gặp trực tiếp 2 người theo 2 số đt kia, để xác định rõ trắng đen, đúng sai, rằng anh có lừa dối mình hay ko? Rằng mình muốn suy nghĩ, tối mai 2 đứa gặp, mình sẽ đưa ra quyết định.


Có 2 khả năng xảy ra:


- Anh làm việc đó, nhg chẳng dám đối mặt, nhận rằng anh làm.


- Anh không làm việc đó, nhg vẫn nhận để cho xong việc.


Mình cũng vậy, có thể đưa ra 1 trong 2 quyết định.


- Mình nói chia tay, dù còn yêu nhiều lắm, nhg niềm tin đã rạn nứt, giống như bát nước đổ đi rồi, chẳng thể lấy lại được.


- Mình tha thứ và bỏ qua mọi chuyện.


Mong cả nhà cho lời khuyên, để tới tối mai gặp nhau mình sẽ giải quyết vấn đề sớm, để 2 đứa ko để chuyện này ảnh hưởng tới cuộc sống.