Em thấy buồn và mệt mỏi lắm cả nhà ạ , xin cả nhà cho em lời khuyên nhé , em cảm ơn trước :)


Chuyện của em tóm tắt như sau : em sn 92 , năm nay 21 tuổi , người yêu em sn 86 , năm nay 27 tuổi .


Bọn em yêu nhau được nửa năm rồi và cũng xác định là nghiêm túc ,k yêu chơi bời đâu ạ . Nói chung là mọi chuyện cũng bình thường nếu như ko có những việc gần đây xảy ra , em văn dở ko biết diễn tả thế nào cho chính xác nữa nếu khó hiểu mọi người thông cảm giúp em , hic .


Chuyện là hiện em đang học chương trình liên kết của đại học quốc tế , nếu theo đúng tiến độ thì năm sau em sẽ đi Anh để du học , em cũng đang kinh doanh 1 cửa hàng mỹ phẩm online với chị gái em được 3 năm rồi, việc làm ăn rất thuận lợi và trong thời gian này đang có chiều hướng đi lên khi doanh thu mỗi tháng đều tăng , em và chị em tính năm sau sẽ mở rộng ra hẳn 1 shop luôn ,vừa làm online vừa làm ăn bên ngoài và sẽ cung cấp thêm nhiều mặt hàng nữa vì thấy thời điểm thuận lợi nhất để làm chính là lúc này , mọi người cũng biết cơ hội làm giàu ko phải lúc nào cũng có ,bỏ qua rồi thì khi nào gặp lại ?


Điểm thứ 2 là qua năm sau bố mẹ em chính thức sẽ nghỉ dưỡng , ko tham gia vào việc kinh doanh gì nữa ,giao hết cho chị em em quản lý luôn vì bố mẹ cũng lớn tuổi rồi , lao động cả đời rồi [ bố em năm nay 69 , mẹ thì 59 , việc kinh doanh của bố mẹ thì ko liên quan gì đến việc kinh doanh của bọn em => bọn em sẽ lo cả 2 việc kinh doanh luôn ạ ] .


Cả 2 chuyện trên chắc mọi người cũng đoán ra là sẽ ảnh hưởng đến kế hoạch du học của em rồi phải ko ạ . Em và chị bàn với nhau thì em nghĩ em sẽ chuyển về 1 trường ở VN mà bố em quen ,học nốt năm cuối rồi lấy bằng thôi , đại học thì ko danh tiếng như trường em đang liên kết nhưng nói chung là cũng có cái bằng dễ nói chuyện khi người ta hỏi : đã tốt nghiệp đại học chưa ? Em thì nghĩ việc học thì ko bao giờ là quá muộn , sau này nếu thấy cần thiết em sẽ thu xếp thời gian để học thêm những thứ cần cho mình nhưng cơ hội để phát triển thì dứt khoát ko nên bỏ lỡ , nhất là nếu năm sau em đi 1 mình chị em rất khó xoay sở hết mà thương trường thì như chiến trường , mình lơ là 1 tí thì mất khách dễ dàng như chơi , chính em đã thấy chị vất vả từ buổi đầu gây dựng , trưa nắng mà vẫn phải đi giao hàng tận nơi , nta ko lấy thì ôm hàng về , trời mưa to cũng phải đi - để được như bây giờ là 1 chặn đường ko dễ dàng gì ,chỉ có mình đợi khách chứ khách có bao giờ đợi mình đâu khi cạnh tranh thì ngày càng gay gắt ? Bố mẹ thì bảo em lớn rồi ,em tự quyết định được và vấn đề ở đây là người yêu em phản đối 1 cách gay gắt , rất gay gắt ạ .


Anh ấy phản đối đến nỗi trong bất kì buổi đi chơi nào cũng nói đến chuyện này ,rồi bảo em lo buôn bán chểnh mảng việc học [ đồng ý là em sai nhưng chị em đang có em bé , e ko làm gấp đôi thì ai làm bây giờ ? Bọn em ko tin người ngoài mấy nên tự làm với nhau thôi ạ :D ] . Đỉnh điểm là em làm cả ngày mệt vô cùng nhưng anh ấy chỉ biết trách em ko quan tâm học hành , kiếm được vài đồng bạc lẻ có gì là hay [ sự thật là thu nhập của bọn em hàng tháng khá cao so với mặt bằng chung - em có thể còn kiếm được nhiều hơn anh ấy ] , rồi dứt khoát muốn em đi học ở đại học bên Anh bảo là cần thiết thì anh ấy sẽ phụ cho chị em thay em , nhưng khoản này em ko dám nói , mẹ em dặn tuyệt đối ko để ai can dự vào việc kinh doanh , ko tin ai được , rất phức tạp nên em cũng đâu chấp nhận được . Anh ấy bảo là em phải học ở đh ở Anh thì đầu óc mới mở mang , tư duy mới nâng lên 1 tầm cao mới , rồi nhiều thứ lắm , nhưng thử hỏi học ở đại học nào quan trọng lắm hay sao ? Quan trọng ra trường kiếm được bao nhiêu thôi , bằng của đại học nào thì khẳng định được gì đâu ? Em khẳng định em ko bỏ học , nhưng em sẽ chuyển sang đại học ở VN để tiện cho công việc của em , anh ấy ko đồng ý . Kinh khủng hơn là anh ấy còn bảo anh ấy khinh những đồng tiền em kiếm được , khinh công sức của em bởi vì em bỏ bê việc học mà lo làm ăn , em thấy đó thật sự là 1 sự xúc phạm , em lừa lọc gì của ai mà anh ấy có quyền khinh tiền em kiếm ra ??? Rồi hôm qua em làm mệt , ốm lăn lóc , anh ấy hỏi thăm qua loa về nhà ko nt hỏi em có sao ko , em đang buồn chỉ nt là '' E ks '' thế là anh ấy im luôn ,sáng hôm sau nói chuyện thì bảo em trả lời thế là muốn gạt anh ấy ra ,vậy thì a ấy đi ra ko can dự - em buồn vô cùng , em hỏi sau này em bị bệnh nặng em giấu anh ấy thì anh ấy hỏi 1 lần e ko trả lời thì a ấy kệ à , anh ấy bảo '' Um '' , lí do : yêu nhau mà giấu nhau thì hỏi làm gì vô ích - em chỉ biết cười nhạt .


Ngoài ra còn về chuyện gia đình anh ấy nữa , gia đình a ấy ng` Bắc , e cũng ng Bắc nhưng sao thấy khác xa nhau quá . A ấy bảo bên nhà a ấy soi mói lắm nên trước khi cho e đi gặp bố mẹ thì phải c.bị kĩ càng , nào là e phải gọn gàng , sạch sẽ , răng em nên trắng [ do em có thói quen uống nước trà mỗi ngày nên răng em hơi vàng ạ ] , e nên nói ít thôi , hỏi gì thì trả lời , ko thì im , nhìu nhìu quy tắc nữa , em thấy sao ngộp quá , giống như em ko được là em , em phải đóng kịch vậy , chưa gặp mà em thấy áp lực lắm . Rồi còn những anh chị em của anh ấy nữa ,anh ấy bảo bên ng Bắc nta vậy [ em ko biết chứ gia đình e thì thoải mái lắm ạ thích thì thích , ghét thì ghét thôi ] , ngoài mặt tỏ ra thích mình nhưng trong lòng chưa chắc vậy đâu ,em thấy hụt hẫng kiểu gì ấy . Nhất là với em gái của anh ấy ,e đối xử với em í giống như là em gái em vậy , vì em quý nó chứ ko phải vì nó là em gái anh , nó cũng tỏ ra quý em , thế mà lại đi đâm sau lưng em , em chỉ nói trêu với nó '' Anh yêu chị thì phải chịu nhiều thiệt thòi rồi , ai bảo yêu trẻ con '' - chỉ là lời nói đùa thôi, nó lúc đó cũng đùa cùng em thế mà về lại xuyên tạc ý em thành là em muốn ngồi lên đầu lên cổ anh nó , sau nay lấy về cẩn thận bị em điều khiển ,thành ra 2 đứa em suýt chia tay , em thấy sock vô cùng khi biết chuyện đó , sao người ta lại đóng kịch giỏi đến như vậy ? Bây giờ nhìn nó là em thấy 1 trời giả tạo , em sợ lắm , nhất là a bảo , gia đình a ai cũng vậy , ko dễ dàng gì biết được trong lòng nta nghĩ gì nên phải cẩn thận .


Thật sự e rất yêu anh , rất muốn lâu dài cùng anh nhưng sao thấy quan điểm khác xa nhau ,cách giáo dục của gia đình anh cũng khác gia đình em , mới yêu anh còn chiều chuộng em nhiều ,bây giờ thì e thấy càng luc a càng gia trưởng . Anh nói sai em có ý kiến thì bảo em cãi ,chỉ thích giành em đúng , nói em chì chiết anh , mạt sát anh , trong khi em k nói gì ảnh hưởng đến lòng tự trọng anh hết , nói chung anh ko thích em cãi , nói thì đừng cãi , vậy thôi , anh còn ko thích em mặc quần đùi vì nhìn như cave [ ! ] , ko thích em đi cao gót vì cũng nhìn như cave [ ! ] , ko thích em make up vì nhìn chẳng giống em , em mà make up là giãy nãy lên [ em make up lên nhìn khá xinh ,xinh hơn bt` rất nhiều ,dù là make up nhẹ ] . Bây giờ bọn em đang im lặng , em thì thấy buồn lắm vì anh có thể mặc kệ em như thế [ biết em bệnh ] chỉ vì em ko làm theo quan điểm của anh :) , những gì em làm cho anh, tình yêu của em dành cho anh ko lẽ ko bằng cái '' tôi '' của anh sao ?