Là anh đó, anh là kẻ máu lạnh, em khóc, em năn nỉ anh cũng ko mủi lòng, uhm thì em biết a vốn là người như vậy, cũng đâu phải lần đầu em khóc lóc năn nỉ anh, anh nói anh chán rồi, anh chán em rồi, không còn tình cảm nữa, anh nói ra những câu đó mà không đau lòng sao? Đã hơn 3 năm, 3 năm chứ có phải 3 ngày, 3 tháng đâu, anh bảo em buông tha anh, anh bảo em đừng phiền anh nữa, vậy sao a không bảo em cách để em quên anh. Ngày mới yêu a bắt e học thuộc số điện thoại của a, vậy mà giờ dù e đã số đi số của anh trong dt, nhưng sao khi cầm dt cứ bấm số anh, làm sao quên??? Lúc trước em khóc thì anh dỗ dành, bgiờ em khóc a chê là phiền phức, bảo là nước mắt giả tạo. Anh cũng ngộ thật, khi đến cũng ko báo trước, khi đi cũng ko cho người ta chuẩn bị tâm lý. Em thắc mắc sao a ko đau lòng khi chia tay? Ngày trước em hỏi a nếu mất e a thế nào, a bảo sẽ ko để chuyện đó xảy ra, a cũng ko nghĩ tới điều đó, vậy mà giờ đây chính anh đẩy e ra xa a, chính a đòi chấm hết, a khiến ng ta yêu anh, thì sao khi ra đi ko khiến người ta quên a đi. A kiu quên a đi, dễ vậy sao, nếu vậy thì sao lại có ngừời khóc khi ctay, sao có ng lại tự tử, đồ xấu xa... giá như biết trước thì e đã không yêu anh. Giá như đừng tin những gì anh nói. Mình ctay ko biết bao nhiêu lần, trở lại ko biết bnhiêu lần, đó là lý do mà e ko dứt khoát dc, nhưng cứ mỗi lần ctay đều phải nghe những lời lạnh nhạt đó thì hỏi a có tổn thương ko? Giá như e có thể như a, máu lạnh. Giá như e là người ko chung thuỷ, yêu 1 lúc 2-3 người thì giờ tốt biết mấy, ko có a thì còn người khác dỗ dành e, nhưng e ko làm dc vì a nói a ghét nhất là phản bội. Em sợ làm điều a ghét nhất sẽ khiến e mất a mãi mãi. Nhưng a đâu biết những lời nói của a khiến e căm ghét a biết dường nào. Cũng 1 người mà sao lúc thì rất đáng yêu lúc thì e chỉ muốn a chết đi. A mệt mỏi, e ko mệt mỏi sao? a có khóc ko? a có đau lòng ko? vậy thì ai mệt mỏi hơn đây. nếu tình yêu của mình ko có gì đẹp đẽ e đã biến mất lâu rùi, đúng như a hay nói: biến đi. Uhm, nếu biến được thì đã bấm nút rồi. Sống chug 1 tp, nhà cách nhau 30', con dg nào mình cũng từng đi qua, nếu a giỏi thì thay đổi hết đi,xây đường lấp nhà lại hết đi, gài bom nổ banh hết những nơi mình từng đến đi hay tốt nhất là mong cho e bị tông xe, mất trí nhớ thì e sẽ quên a, cái đó là đễ nhất. Uhm hằng ngày hãy cầu nguyện như vậy, để "con điên" này ko phiền anh nữa. Còn anh, ráng mà làm việc thiện nhiều 1 chút thì may ra sẽ tìm dc người khác yêu a hơn e, tốt với a hơn e. Còn e chỉ cầu mong nhà khoa học phát minh thuốc dành cho những người như e, uống vào là có thể quên đi kẻ xấu xa. Ko khóc nữa, ko đau nữa, ko năn nỉ nữa. 1 ngày mới, 1 ngày mà khi gặp lại a chỉ xem a như 1 người qua đường bình thường. 1 ngày tươi sáng.