Xin chào mọi người,em ko phải là người hay vào web này thường xuyên,nhưng khi đọc câu chuyện của mọi người em lại thấy chạnh lòng và tim đau nhói.Em luôn tin vào cái gọi là tinh yêu nhưng ở đời đâu phải cái gì cũng tốt đẹp.Em đã bị ngã xuống vực của niềm tin và tình yêu,giờ này em ko biết trên đời còn có tình yêu chân thật.Em xin kể câu chuyện của em để chia sẻ với mọi người.Em hy vọng sẽ làm vơi nỗi đau trong lòng và tìm được sự đồng cảm.
Em và anh ấy yêu nhau được hơn 3 năm rồi.Chúng em cũng đã trải qua ko ít sóng gió.Nhưng mới đây em phát hiên ra rằng,hơn 1 năm qua,em đã bị phản bội hơn 1 năm qua mà không hề hay biết.
Em đã yêu anh ấy vì những điều nhỏ nhặt nhất anh ấy làm cho em.Anh ấy đã đứng đợi em rất lâu dưới trời lạnh chỉ để gặp em một chút,cả đêm ko ngủ được vì chưa nhân được tin nhắn của em,đến bên em những lúc em cần,đi học về vào ktx thăm em biết rằng dù chỉ gặp em có mấy phút.Anh đã khóc khi trong nước mắt và đi lang thang suốt đêm khi bị em từ chối.Em đã thực sự cảm động và tin vào tình yêu chân thành của anh ấy.Em yêu anh ấy từ lúc nào cũng không biết.1 năm,hạnh phúc và nhớ nhung,tình cảm của chúng em có đoi chút sóng gió ,hiểu nhầm hờn dỗi,nhưng đều qua hết.Năm thứ 2,anh học năm cuối,bận hơn một chút,thời gian dành cho em cũng không có nhiều,và xa cách đã làm vơi bớt tình cảm ngày nào.Giận nhau nhiều hơn,cãi nhau nhiều hơn.Em đã âm thầm chịu đựng sự cô đơn khi ko có người chia sẻ,chịu đựng sự tủi thân khi những ngày đặc biệt ko được ở bên người yêu,chịu đựng nỗi nhớ khi một tuần anh chỉ ghé qua thăm em 1,2 lần.Anh bận.lý do rất chính đáng.Em đã lờ mờ nhận ra sự thay đổi trong tình cảm của anh.Em nói rằng nếu một ngày nào đó anh ko còn yêu em nữa,hãy nói cho em biết,em sẽ ra đi.Anh vẫn nói rằng anh mãi yêu em và chỉ yêu mình em thôi.Em tin,em tin điều đó và rồi lại tiếp tục âm thầm chịu đựng để giờ đây hơn 1 năm qua đi em biết rằng mình đã quá khờ khạo,đã quá tin và yêu anh.Anh đã phản bội em,anh yêu người con gái khác,đó là bạn học cùng lớp với anh.Em đau đớn lắm,mỗi lần cơn gió heo may đi qua,tim em lại quặn đau.Vậy mà em vẫn tin anh,yêu anh,còn có ý định đưa anh về gặp bố mẹ rồi.Thế là hết,tình yêu,niềm tin của em đã bị bóp vụn vỡ.Giá như anh nói rằng anh ko còn yêu em nữa thì em đã thanh thản biết bao nhiêu.Tại sao?????