Chào các chị, các mẹ thông thái của diễn đàn Webtretho!

Em là một nam sinh viên năm 4, khoa Quản trị Kinh doanh của một trường đại học tại Hà Nội. Thường ngày em chỉ biết tàu ngầm đọc bài chia sẻ kinh nghiệm sống của các chị, nhưng hôm nay, nhân một ngày Hà Nội trở gió mùa đông bắc, em xin phép ngoi lên chia sẻ một câu chuyện nhỏ của bản thân. Hy vọng mang lại chút năng lượng tích cực cho mọi người.

Chủ đề hôm nay là: Hành trình "đầu tư" cho bản thân để tìm kiếm tình yêu đích thực.

1. Nỗi niềm của trai khối Kinh tế

Mọi người hay bảo con trai học Kinh tế thì thực dụng, khô khan, trong đầu chỉ toàn con số lỗ lãi. Em thú thật... cũng đúng một phần ạ (cười). Suốt 3 năm đầu đại học, em chỉ biết cắm đầu vào slide thuyết trình, chạy deadline và đi làm thêm. Kết quả là đến năm 4 rồi mà mảnh tình vắt vai vẫn chưa có.

Em trót "cảm nắng" một bạn nữ cùng trường, người Hà Nội gốc, rất nhẹ nhàng và yêu nghệ thuật. Khổ nỗi, em thì nhạt nhòa, chẳng có tài lẻ gì. Sau khi phân tích bản thân, em quyết định: Phải đi học chơi piano. Con gái ai mà chẳng thích con trai biết đàn hát, ngồi bên phím đàn trông cũng... ra gì và này nọ lắm chứ ạ!

2. Bài toán chi phí: Tại sao lại là đàn cũ?

Quyết tâm là thế, nhưng vấn đề "đầu tiên" (tiền đâu) mới nan giải. Là dân QTKD, em tính toán ngay: Một khóa dạy chơi piano ở trung tâm Hà Nội giá không hề rẻ. Mua đàn mới cứng thì ngót nghét cả chục triệu. Với sinh viên, đây là khoản đầu tư rủi ro cao.

Thế là em chuyển hướng sang thị trường ngách: Đàn Piano cũ (Secondhand). Em lặn lội khắp các phố nhạc cụ ở Hà Nội và tìm được một shop chuyên đàn Nhật bãi cực uy tín. Em mua được một cây Casio cũ, ngoại hình còn mới đến 95%, phím nặng tay, âm thanh ấm áp mà giá chỉ bằng 30% đàn mới.

Chị em nào cũng đang muốn tìm mua đàn cho con tập, hoặc muốn mua tặng ông xã mà cần tiết kiệm chi phí tối đa thì có thể tham khảo các mẫu đàn ngon-bổ-rẻ tại đây nhé. Chỗ này em đã chuột bạch rồi, chủ shop tư vấn rất có tâm, chuẩn phong cách người Hà Nội, không chộp giật đâu ạ.

3. Hành trình tự học: Học chơi piano cơ bản có khó không?

Có "vũ khí" rồi, em bắt đầu lên kế hoạch luyện tập. Em không thuê gia sư mà tự lên Youtube tìm các từ khóa như "tập chơi piano", "học chơi piano cơ bản".

Nhiều người hỏi em: Học chơi piano cơ bản có khó không? Câu trả lời của em là: Khó ở 1 tuần đầu, nhưng dễ nếu biết mẹo. Thay vì học nhạc lý phức tạp, em học thuộc lòng các hợp âm cơ bản. Hà Nội mùa này lạnh, tối đi học về, đóng cửa phòng, pha tách trà nóng rồi ngồi bên cây đàn. Cảm giác những nốt nhạc vang lên nó "chill" lắm các chị ạ, bao nhiêu áp lực bài vở, khóa luận tan biến hết.

4. Cái kết ngọt ngào

Sau 2 tháng kiên trì "luyện công" trong bí mật. Hôm sinh nhật bạn ấy, em đã mạnh dạn mời bạn ấy đi cafe ở phố cổ và đàn tặng bạn ấy bài "Hà Nội Mùa Vắng Những Cơn Mưa". Khỏi phải nói, bạn ấy bất ngờ thế nào. Ánh mắt bạn ấy nhìn em lúc đó khác hẳn ngày thường. Và tất nhiên, kế hoạch "M&A" (Sáp nhập) trái tim của em đã thành công rực rỡ!

5. Góc chia sẻ kinh nghiệm

Từ câu chuyện của mình, em rút ra vài điều muốn nhắn gửi đến các chị, các mẹ:

  • Thứ nhất: Âm nhạc là con đường ngắn nhất để kết nối tâm hồn.

  • Thứ hai: Đừng quan trọng hình thức phải là đàn mới đập hộp. Một cây đàn cũ chất lượng tốt là lựa chọn thông minh cho người mới bắt đầu. Vừa tiết kiệm, vừa giữ giá. Nếu các chị chưa biết chỗ nào uy tín để "chọn mặt gửi vàng" thì cứ ghé xem thử tại đây ạ, em tin là các chị sẽ tìm được cây đàn ưng ý với giá cực "hạt dẻ".

  • Thứ ba: Quan trọng nhất là sự kiên trì. Học chơi piano rèn cho em tính kiên nhẫn và sự tập trung cao độ.

Cảm ơn các chị đã lắng nghe tâm sự của chàng sinh viên năm 4. Chúc các chị em Webtretho luôn trẻ trung, yêu đời và hạnh phúc bên gia đình nhé! Em xin phép đi hẹn hò đây ạ! ^^