Tình yêu như cái bóng, ta càng chạy nó lại càng đuổi???
:Sad:!năm nay mình 21t, mình vẫn đang là sv năm thứ 3.Và cũng giống nhiều bạn giá khác,mình đang có một tình yêu với 1 anh chàng hơn mình 8 tuổi, anh ấy đã đi làm, là người đàn ông có thể nói khá ổn. Sau 4 tháng nhận lời yêu anh, kỉ niệm vui có, buồn cũng có. Nói sao nhỉ? cho đến lúc này mình vãn chưa thấy cảm giác ân hận khi yêu anh ấy. Nhưng những cảm giác chán nản vì anh ấy đã thường trực trong mình được 1 thnág rồi. Mình ko chán anh vì giờ thấy anh về hình thức cũng bt, về con người cũng bt, về cuộc sống cũng bt vv...Nhưng tận trong đáy lòng mình, biết bao nhiêu lần mình và anh ấy cãi vã, ban đầu thì mình thấy muốn nói, muốn tranh luận. sau quá nhiều lần, mình nhận ra ở anh ấy cái"Tôi" quá cao. Cách đây,1 tuần trong buổi nói chuyện qua đt khi anh ấy đi làm về, vì buổi tối hôm đó mình phải đi học nên ko nói chuyện đc lâu. Nên anh ấy hẹn mình 9g em lên mạng nhé,mình ok. đúng 9g mình lên, khi mình lên thì anh ấy nói chuyện với mình chỉ là những câu "ừ, vâng, cũng có thể..." đại loại như thế. Và vì sao nói như vậy, vì anh ấy đang nói chuyện với 1 thằng bạn trước đó. Sau đó mình tức quá đã nói : vậy anh nói chuyện với bạn đi nhé, khi nào xong mình nc. Nhưng chờ anh ấy mãi, mình buộc phải nói: anh hẹn em lên như thế thôi phải ko ? sau đó anh ấy buông 1 câu rất hay : "lại bắt đầu đó" và ko nói gì. Chẳng lẽ mình luôn là đứa lắm mồm, chuyên gây sự? sau những lần kiểu như vậy, trước đó mình và anh ấy luôn xay ra mâu thuẫn trong tg đó. ngay sau đó thì anh ấy out và ko nói gì. chờ 10p ko thấy anh nt giải thích vì sao out. thì mình nt: đàn ông hay đàn bà mà laị cư xử như thế, nếu đã như thế lần sau đừng hẹn nhau lên mạng, bực cả mình" sau tin nhắn đó có 1 tin trả lời ngay là : " mạng hỏng, ăn nói kiểu gì láo thê" và ngay ngày hôm sau khi gọi điện cho mình anh ấy đay nghiến mình, trì trích, nói mình ko ra đâu vào đâu " và vẫn một mực nói mnh láo" trong khi bản thân anh ấy ko nhận ra lỗi sai thuộc về mình trước. Mình cũng đã nói mình sai khi nói thế. Nhưng ít nhất sau đó anh ấy cũng phải nói ra cái sai sót của bản thân anh ấy. Đằng này, ko một lời. và còn lôi bố mẹ anh ấy ra " sau này em cũng ăn nói với bố mẹ anh thế sao " .Thật sự mình thấy chán nản vô cùng cứ mỗi khi nghĩ về chuyện của mình và anh ấy lúc này. Mình ko biết phải làm thế nào, để biết đc liệu anh ấy có thực sự yêu mình thật ko? hay bây giờ chán rồi, có ai đó tốt hơn nên bỏ chạy 1 cáhc khéo léo, và cũng muốn có 1 giải pháp nào đó để khiến anh ta biết giía trị đích thực của mình, sự quan trọng của mình với anh ta. Thấy rằng nếu thiếu vắng mình, anh ta sẽ ra sao. Và ko phải ai cũng có thể quan tâm, chia sẻ, đôi lúc cũng chịu nhịn anh ấy như mình. " Nhịn ở đây để cho anh ấy thấy anh ấy cần thay đổi, chứ ko phải lại vẫn vậy " Hãy cho mình 1 lời khuyên, một biện pháp và 1 cách nhìn nhận thẳng thật, trực tiếp vào con người anh ấy, và chuyện của chúng mình. Rất cảm ơn mọi người. Mình mong sớm nhận đc phản hồi của các bạn!!! Thời gian này thực sự rất mệt mỏi với mình, mình đã phải tạm tắt máy, mặc dù anh ấy đã cố gọi điện, nhưng mình nghĩ mình chưa muốn nghe. liệu có nên làm thế ?????:81::81::81: