Tôi có đọc bài viết sau đây , nhưng tôi vẫn cảm thấy 1 vấn đề mà tôi nghĩ chúng ta có thể bình luận ở đây . Tác giả bài viết nói rất lý tưởng về mặt tình yêu ,tôi có chứng kiến 1 hiện tượng sau , 2 phía đều có trạng thái như tác giả bài viết đưa ra , nhưng lại bị ràng buộc về mặt pháp lý như là anh em họ của nhau, vậy liệu rằng đó còn là tình yêu chân chính nữa hay không ? < tôi nghĩ là không, còn bạn thì sao ?>


Trích bài viết


"+ Tình yêu chân chính rất khó nói. Đơn giản là bởi vì nó quá chân chính, thành ra bạn không biết phải nói thêm gì. Giống như với một cuốn sách thật sự hay, thì hầu hết những lời tán tụng - phân tích - phê bình đều trở nên thừa thãi.


+ Tình yêu chân chính cũng giống như trong một buổi chiều gió lạnh đến mức không thể nào lạnh hơn, bạn không còn muốn làm gì nữa ngoài việc chui vào một cái xe và ôm chặt người ấy - dù ôm như thế cũng chẳng thể ấm lên, và quan trọng là bạn cũng không còn sức để mà ôm cho chặt nữa.


+ Tình yêu chân chính cũng giống như lúc bạn nằm dặt dẹo cáu kỉnh vì bệnh, bạn khó chịu, bạn điên tiết, bạn câm như hến, thì người ấy cũng vẫn quẩn quanh bên cạnh.


+ Tình yêu chân chính cũng giống như bạn không còn quan tâm đến mọi lời đàm tiếu xỉa xói chung quanh, nó cũng giống như nước chảy hoa trôi mà thôi.


+ Tình yêu chân chính là ngay cả khi bạn không nghĩ ra điều gì để viết, rồi thì bạn vẫn viết được bao nhiêu là thứ, vì người ấy cần có cái gì đó để đọc chơi.


+ Tình yêu chân chính cũng giống như sau bao nhiêu biến cố nghiêm trọng trong đời, một buổi tối ngồi uống cà phê một mình ở một nơi xa lạ, bạn phát hiện ra a ha, nó vẫn nằm một cục ở đó.


+ Tình yêu chân chính cũng giống như ngay cả khi cái dreamland đã tan vỡ, vẫn còn có những sợi dây vô hình nào đó giữ bạn lại với nhau.


+ Tình yêu chân chính cũng giống như cuộc sống thật sự; nó không phải lúc nào cũng trôi chảy, lúc nào nở hoa, và bạn biết rằng bạn cần phải chăm bón cho nó. Như chăm cái cây sống đời chẳng hạn"