Năm nay mình 27 tuổi. Cái tuổi mà theo quan niệm của các bà, các mẹ là hạn chót cho thời đỉnh cao của thời con gái. Mình cũng đã có 1 vài mối tình nhưng đều đã chia tay do 1 vài lý do. Tuy nhiên tc ko sâu đậm nên ko có nhiều băn khoăn day dứt.


Bạn trai hiện tại của mình hiện tại là bạn học cùng mình 4 năm cấp 2. Hồi đó 2 đứa ko hề có chút ấn tượng gì về nhau. Lên c3 rồi đại học mỗi đứa 1 lớp, 1 trường nên không có bất cứ thông tin hay mối quan tâm nào. Vào dịp tết âm lịch vừa qua trong cuộc nước non cafe cùng mấy đứa bạn thân thời cấp 2. Mình và "BẠN" gặp lại nhau. Sau vài lần đi chơi cùng cả nhóm, rồi hẹn hò riêng. "BẠN" thổ lộ mong muốn đc tìm hiểu mình.


Với suy nghĩ mình và "BẠN" vốn trc học cùng nhau, cùng chơi với 1 nhóm bạn, 2 nhà cách nhau chừng 1km nên mình quyết định chọn "BẠN" trong số những người đang theo đuổi mình, bỏ mặc lời khuyên can của đứa bạn rằng nhìn "BẠN" có chút điệu đà, tính cách thì hay trêu đùa, đặc biệt là ánh mắt và điệu cười tủm tỉm của "BẠN" đó khả năng rất cao là người có tính trăng hoa.


Bên "BẠN" mình thấy thỏa mái, vui vẻ. Từ ngày quen nhau bọn mình gặp nhiêu thường xuyên, 1 tháng phải đến 25-26 ngày trừ khi 1 trong 2 bận việc gì. Nhận thấy "BẠN" rất tôn trọng mình. Mình gạt bỏ mối nghi ngờ vô tư bên "BẠN".


Trong dịp nghỉ lễ 30/4 vừa rồi, "BẠN" và gia đình mong muốn mình sang nhà bên đó ăn cơm, ra mắt mọi người. Mình mừng thầm vì tin rằng BẠN thật sự nghiêm túc và mong muốn tiến tới với mình.


Nhưng trc đó 1 ngày, vô tình và cũng là do tò mò mình thấy trong điện thoại của bạn có tin nhắn qua lại với 1 vài cô gái hẹn hò đi nhà nghỉ. Với tên " Hạnh xinh xắn" hay " Ngân hạt dẻ" thì mình nghĩ đó chỉ là " mua vui qua đường" vì thời gian BẠN bên mình nhiều vậy thời gian đâu mà đi tán tỉnh các em khác.


Mình suy nghĩ, thất vọng, thực sự buồn rất nhiều. Mình ko nói gì và Hôm sau mình vẫn sang nhà bạn ra mắt gia đình. Bố mẹ và mọi ng trong gia đình BẠN rất vui vẻ và quý mến mình. BẠN vẫn vậy vẫn quan tâm và vẫn bên mình như lúc trc.


Hiện tại mình ko biết mình nên làm gì nữa. Nếu nc thẳng thắn trực tiếp với BẠN thì mình nên mở lời làm sao, Mình có nên tiếp tục với BẠN hay dừng lại tại đây.


Bao ngày nay suy nghĩ, bao ngày nay muốn quên đi mà những hình ảnh đó hiện lên ám ảnh mình, chuyện này vượt xa sự tưởng tượng của mình,


Xin mọi người hay cho mình lời khuyên.