Các mẹ ơi! e đang buồn quá các mẹ ah nhưng không biết tâm sự với ai bây giờ, e mà nói với mẹ thì mẹ e lại lo,nói với bạn e thì nó bảo e vớ vẩn, còn nói với a ấy thì lại càng không được, .....e kể ra các mẹ chia sẻ với e và giúp e tìm 1 con đường nha các mẹ.
Anh ấy hiện tại 25t,hơn e gần 6 tuổi,a học thức trên e tới 2 bậc,e chỉ học tới trung cấp đang chờ liên thông,gia đình a khá giả hơn gia đình e rất nhiều, trước khi quen e thì a đã từng có 2-3 mối tình,nhưng cũng không sâu đậm, còn với e,a là người đàn ông đầu tiên ,tính tính e hay suy nghĩ linh tinh nên e hay day dứt với quá khứ tình trường của a, e cứ nghĩ tới họ đã từng yêu nhau rồi từng ôm hôn này nọ với nhau là e thấy đau khổ lắm,như là không thể chấp nhận được lúc mới quen a e còn hay dằn vặt a vì điều đó nhưng e đã dần dần quên dc,a biết e luôn buồn a vì điều đó nên a nói a đã không còn tình cảm với ai chỉ yêu mình e và a cũng nói sẽ bù đắp cho e thật nhiều để e quên đi quá khứ của a,nhưng tới bây giờ khi ai đó nhắc tới hay vô tình nghĩ tới là e lại đau lòng lắm,nhất là dạo gần đây e rất hay nghĩ đến nó, và tự làm khổ mình, còn a vì biết tính e là vậy nên cấm tuyệt đối mọi ng xung quanh không ai được kể gì trong quá khứ của a cho e nghe, vâng.e biết e ích kỉ lắm nhưng e không khác đi được.
A rất yêu thương e ,cưng chiều e,lo cho e bằng những thứ thực tế ,chứ ko phải chỉ bằng lời thôi,lại rất chung thủy chưa bao giờ khiến e phải lo lắng hay ghen tuông vì sự trăng hoa như những ng khác,a lại là người khá ít nói và nghiêm túc nhưng chính vì anh quá chính chắn nên e làm gì e cũng tự thấy là e làm sai,e nhỏ bé,e con nít, khi e giận a điều gì mẹ e cũng hay nghiêng về phía a và cho rằng do e bướng bỉnh mà ra,rồi ai cũng bảo e may mắn và có phước khi lấy a,bản thân a cũng hứa a sẽ là ng chồng tốt,và bảo bọc e suốt đời,e cũng muốn bên cạnh a lắm nhưng e sợ mình cũng như các mẹ trong wtt tâm sự rồi cũng rơi từ thiên đường xuống vực thẳm khi đã cưới nhau về, vì biết đâu anh ấy sẽ thay đổi ko còn yêu và lo cho e như bây giờ nữa,đang rất hạnh phúc tự dưng mất đi hết, nếu vậy chắc e sốc lắm, e sợ tới mức e còn bắt a ấy phải thề thốt đủ điều mới chịu cưới,hôm nay đọc mấy bài viết của các mẹ e lại còn hoang mang hơn.
Không chỉ vậy biết a rất yêu trẻ con và 2 đứa e đều rất muốn sẽ có con ngay sau khi cưới nên e tự nhủ sẽ cố gắng sinh cho a 1 đứa con dễ thương để đền đáp những tình cảm mà a đã dành cho e, nhưng các mẹ biết điều lo sợ ngớ ngẩn của e là gì không?...là e sợ mình không sinh sản bình thường như những người phụ nữ khác dù rằng e hay đi khám và cơ thể e rất bình thường. đấy! nói là ngớ ngẩn vậy mà bao nhiêu đêm e phải trằn trọc suy nghĩ,e biết nói ra các mẹ sẽ cười và chỉ trích e,nhưng e thật sự không biết e có bị gì không nữa,và không biết cách nào để nỗi lo lắng của mình không thành sự thât,cũng như đừng nhớ đến quá khứ của a nữa.
Chắc do e nhạy cảm quá ,hay vì tâm lý cô gái nào gần đi lấy chồng đều lo lắng đủ điều thế hả các mẹ ...e lang thang trên khắp các topic và tìm những câu chuyên đồng cảm với mình nhưng chỉ thấy những lo lắng càng tăng lên thôi.
Giờ sắp cưới mà e lại thế này , nửa muốn cưới nửa muốn thôi ,có lẽ e cần thêm thời gian ,nhưng bây giờ làm sao khi mọi việc đã đến nước này,hôn sự giữa e và a dường như đã được chắc chắn.Biết xa a là không thể vì e cũng thương a,nhưng e không có cách nào dẹp đi những suy nghĩ đó của mình, e bế tắc quá :(