Mình viết những dòng tâm sự này bởi vì chẳng biết nói ra với ai…
Từ khi yêu anh như có 1 thỏa thuận ngầm là anh và mình luân phiên nhau trả tiền những lúc đi cf, ăn tối. Nếu mình trả tiền ăn trước thì sau đó anh trả tiền cf với thái độ tích cực hẳn. Có hôm mình ko trả tiền ăn xem thế nào, tất nhiên a cũng phải trả nhưng sau đó đi cf thấy mặt a khang khác…
TY là sự vun đắp từ 2 phía nên mình chấp nhận gần như share 50/50 với a, để ko bị mang tiếng tính toán, keo, v.vv… Riêng phần quà cáp vào những dịp đặc biệt thì mình chi mạnh tay hơn, nhưng 20/10, 8/3 mình nhận được quà gì của a? là 1 cái email chúc mừng, hơi hụt hẫng nhưng kệ nói ra lại bảo mình kẹo kéo…
Mình chấp nhận TY ấy vì thấy cũng sòng phẳng, ko ai nợ ai, ngoài chuyện tiền bạc ra các thứ còn lại đều ổn (hay tại mình cho là ổn?!)
Vừa rồi mình được vài vé xem phim miễn phí, đã rủ anh đi…mình nt hỏi anh là a ở nhà ăn xong mới sang e hay là 2 đứa đi ăn chung rồi đi luôn. Biết a reply thế nào ko? Ăn xong rồi a sang! Chẳng lẽ vì miếng ăn mà cancel buổi xem phim, hóa ra mình ích kỷ à, nên mình tự ăn trước (cũng phải nói thêm là cả 2 đứa đều là ở trọ, ko có cơm sẵn của BM nhé, mà bảo là ăn ké của BM)
Xem xong bộ phim hôm đó mình nghỉ chơi a luôn
Chuyện xảy ra cũng được 1 thời gian rồi và mình cảm thấy nhẹ nhàng, bình yên hẳn, cảm ơn vé xem phim đó đã cho mình động lực rời xa anh, mình ko tiếc vài năm yêu nhau, ngược lại mình thấy được nhiều sau cuộc chia tay này.
Lương của anh cao gấp 3 lần mình (khoản này thì hoàn toàn chính xác, ko sai tẹo nào). Trình độ, hình thức 2 đứa đều ngang nhau nếu ko muốn nói là mình xinh hơn a (phải kể ra cái này kẻo các bạn hiểu nhầm là mình xấu nên “cố”)
Kể với bạn bè, người thân chắc chắn sẽ bị ăn mắng, lên đây kể vậy. Bạn nào còn đá cứ ném, ném cho mình tỉnh ra nữa, ném cho hy vọng 1% là a sẽ thuyết phục được mình bay đi luôn.