Hồi chưa yêu,e luôn tự hỏi k hiểu vì sao mọi người lại hay phải đau khổ trong tình yêu như vậy.Tại sao con gái lúc nào cũng đau khổ hơn con trai và vì sao con người ta lại yếu đuối đến mức k màng đến lòng tự trọng,k thể dứt được một tình yêu không xứng đáng.Em và A yêu nhau gần tròn 2 năm,a là kĩ xư xây dựng,luôn phải đi xa.Ngày e nhận lời yêu xong a đi suốt,nhưng vẫn hay về thăm e.Lâu nhất là 2 tháng bọn e ko gặp nhau.Tuy e hay tủi thân,giận hờn nhưng tc bọn e vẫn rất tốt.Giờ a đã được về gần,ở gần e...mọi chuyện tưởng như đã tốt đẹp...nhưng...e đag là sv năm cuối 1 trường ĐH,a đã ổn định cv,bọn e yêu nhau cả 2 bên gia đình đều biết và ủng hộ.A là người rất có chí,có tài,không lăng nhăng,sống rất đàng hoàng và chững chạc.Tuy chỉ có điều,a sống rất tích kiệm (cũng chưa hẳn là ki bo),a ko bao giờ thích đưa e đi chơi hay ăn uống...vs a,yêu nhau chỉ cần gặp nhau 1 lần/tuần là đc.Mà cũng là e tự qua phòng a ngồi chơi,nc.Bọn e càng ngày càng cãi nhau nhiều hơn,e thì muốn đc a quan tâm hơn,nhiều lúc e tự hỏi k hiểu mình có ny hay k nữa.a thì suốt ngày chỉ cv,bây giờ a nói a muốn ôn thi cao học (a đi làm từ 7h sáng,tối 6h về,ăn cơm ngoài rồi tự học ở nhà).k muốn gặp nhau nhiều.e làm a ngạt thở.(dù e và a ở cách nhau có 5p đi xe nhưng cả tuần mới gặp 1 lần,ngày nào bọn e cũng vẫn nt hỏi han nhau,thỉnh thoảng e nhớ a quá vẫn qua nhà a ngồi nc 10 đến 20p.Chuyện đi chơi thì cực kì hiếm,chắc vài tháng mới họa hoằn a đưa e đi xem phim).A nói e k hiểu a,k thông cảm cho a.Cuộc sống của a là cv,A sẽ chết nếu sống vô ngia,a phải phấn đấu vì tương lai.Hnay là noel,nhìn mọi ng dục dịch chuẩn bị mà e thấy tủi thân quá.A chẳng đoái hoài gì cả.hqua bọn e lại cãi nhau.A nói e quá quắt,đòi hỏi.A đag phải chịu đựng e.E cũng chẳng cần đi đâu,chỉ cần hàng ngày a gọi điện hỏi han,cuối tuần hoặc những ngày lễ có thể dành cho e 1 buổi tối trọn vẹn,thỉnh thoảng đi ăn,đi chơi như những đôi yêu nhau khác ...như vậy có phải là đòi hỏi quá k các c?