Em là một cô gái đc đánh giá là cao ráo, xinh xắn, thông minh và gia đình e cũng gia giáo. Vì thế suốt thời đi học e k dám yêu ai để tập trung cho việc học. Ra trường em gặp và yêu anh, người hơn e 8t, bố mẹ là bạn của gia đình em, vì thế e rất kỳ vọng vào ty này. Thời gian đầu a có vẻ chiều chuộng, coi em là con nít nhưng sau một thời gian, mỗi lần đi chơi e cảm thấy rất tủi thân vì ra đường cứ thấy cô gái nào xinh hay ăn mặc hở hang là a lại nhìn rất kỹ, thậm chí còn ngoái hẳn đầu lại khi đang lái xe, anh còn nc thân mật với cả cô phục vụ bàn xinh tươi khi chúng em đi ăn, đi cf, thực sự e cảm thấy mình bị bỏ rơi, bị coi thường, e tỏ thái độ thì a bảo a là người thân thiện, muốn nc với họ, nhưng e cảm giác k phải như vậy vì ánh mắt anh nhìn họ nói lên điều ấy, a tự nhiên như e k tồn tại, e rất buồn, mọi người cho e hỏi liệu a có thực sự yêu e k hay chỉ là cho có vì a sợ già sợ ế?