Tôi yêu anh. Yêu thấu tận tim gan. Nhưng khi phát hiện anh là người có gia đình, Tôi như suy sụp hoàn toàn, Chính anh là người bên tôi lúc tôi đau khổ nhất. 2 năm trò chuyện, quyết định ăn trưa cùng nhau. Tôi không nghĩ 1 người ngoài 30 có thể cô đơn. Dù nghi ngờ nhưng mọi lời nói và cách cư sử của anh đã xoa dịu hờn ghen trong tôi. Giờ đây biết a đã có gd. Tôi hoàn toàn suy sụp. Thật khó khăn khi tự câm lặng xa rời anh. Anh nói. Chỉ vì áp lực gia đình mà cưới cô vợ bất đắt dĩ. Anh nói yêu tôi, nhưng không thể ly dị vợ, vì ông của anh ấy, người anh ấy yêu thương nhất đang bị tim, đặt máy trợ tim, anh không muốn làm ông buồn, anh nói 2 gia đình gay nhau ko hợp nhau vì sự tính toán của chị vợ. Và tôi hiểu rằng chẳng có đau đớn nào bằng đau đớn sống với ng chồng ngoại tình. Gọi là ngoại tình có thể không đúng vì chúng tôi chưa 1 lần quan hệ bất chính với nhau. Chỉ đơn giản cf ăn uống xem phim, Nhưng mọi thứ với thôi sẽ thật đơn giản nếu anh không hôn trán tôi 1 cách ngọt ngào, Anh bảo anh tôn trọng tôi và cũng không muốn mất tôi. Tôi rất yêu anh nhưng không thể tiếp tục vì anh đã có gia đình. Dù chưa có con nhưng a nói. Anh sẽ không bỏ vợ anh, hết tình còn nghĩa. Cô ấy hoàn toàn cô độc ở TP này. Còn tôi thì sao ? tôi ko bắt anh phải bỏ vk. Sau tất cả, Tôi cũng phải ra đi. Thật khó khăn, hết đau đớn này đến hụt hẫng khác. Tôi vẫn chọn cho mình sự cô đơn.