Người yêu tốt nhưng gia đình người yêu không tốt, có lấy được không ạ?
Chào các anh, các chị trên diễn đàn! E có chuyện rất băn khoăn muốn nghe lời khuyên của mọi người.
E và người yêu đã có 4 năm bên nhau, trải qua tình yêu sinh viên, lại đều là mối tình đầu của nhau, đã cùng nhau trải qua bao đắng cay, hạnh phúc. Đến ngày hôm nay đã vượt qua bao khó khăn thử thách, e lại thấy hoang mang và phân vân khi chuẩn bị tiến tới hôn nhân với a ấy.
Nhà a ấy đông anh em, rất nghèo, nhà e thì khá giả hơn nhiều, nhưng với e chuyện đó không quan trọng. Có 1 thời gian a ấy bị tai nạn khá nặng, em đã ở bên chăm sóc a ấy, vì thế nên e bị mất việc làm do nghỉ quá phép, thời gian đó e vất vả vô cùng, chăm sóc lo lắng cho a ấy không khác 1 người vợ.
Trước lúc bị tai nạn, a làm việc cho công ty liên doanh, lương khá cao, toàn bộ lương a lo cho gia đình, lo cả cho mấy đứa em chơi bời, không lo làm ăn, nhưng hay "vay" tiền a. Cả thời đại học, a tự kiếm tiền để học và còn phụ giúp về cho gia đình. Nhà a tuy đông nhưng tất cả từ bố mẹ đến anh em đều dựa dẫm vào a. Trên vai a là những gánh nặng rất lớn, e thương a ấy vô cùng và muốn ở bên bù đắp cho a ấy.
Nhưng khi a bị tai nạn, e mới có điều kiện tiếp xúc và hiểu hơn về gia đình a. Nhà a không chỉ rất nghèo mà bố mẹ a ấy còn có lối cư xử rất chán, tính sĩ diện khoe khoang, bố a ấy có vấn đề về thần kinh, là 1 người rất chậm hiểu, thô lỗ và không 1 chút học thức. Mẹ a ấy thì hay suy diễn, khóc lóc và không quyết đoán đc 1 việc gì, không biết cách chu toàn 1 gia đình, vì thế nhà a không hề có gia phong, nề nếp.
Tuy e vất vả hi sinh cho a ấy như vậy, nhưng khi a tỉnh lại mẹ a lại hay nói xấu e với a và các bạn của a. Chỉ vì e đã nói rằng, a bị tai nạn rất nặng rồi, từ giờ gia đình không nên để a phải gánh vác như trước nữa, các e hãy tự lực, đừng dựa vào a nhiều nữa. Thế là mẹ a để phật ý vì e dám nói đến những đứa e rất tệ của a ấy. Chúng rất tệ vì khi a có tiền, chúng thường vay mượn, việc gia đình thì đùn đẩy 1 mình a lo, lúc a ốm, chúng thờ ơ vô tâm, bỏ mặc a sống chết ở bệnh viện, khi đó chỉ có e và 2 chị gái của a ở đấy để chăm sóc a. E biết rất rõ mọi chuyện. Vậy mà không những không được trân trọng, e lại bị mẹ a nói xấu, đòi hỏi e phải có trách nhiệm như con dâu, khi nhà a có đám tang bà, rồi lại đám cưới đứa e trai a ấy, e đều phải lên để lo việc. Có chuyện gì không ưng là bà nói xấu và phán xét e, còn việc những đứa e a ấy tệ bạc thế nào thì bà giấu nhẹm đi.
Về gia đình e rất gia giáo và khá giả, lại nề nếp, e thì cũng ưa nhìn, có học thức đàng hoàng. Nhà a thì nghèo, không có nề nếp, vợ chồng con cái thường xuyên cãi nhau, anh em thì lợi dụng dựa dẫm nhau. Đã thế, sau khi bị tai nạn, ngoại hình a trở nên dị dạng, sức khỏe chỉ còn khoảng 60%, mất sức lao động, giờ đang thất nghiệp. Vậy mà nhà a nói e lấy đc a ấy là quá sướng rồi. Những việc e đã làm, những gì e đã hi sinh không hề đc người ta trân trọng. E chấp nhận bên a ấy chỉ vì a rất tốt, rất yêu e, và e cũng muốn bù đắp cho cuộc đời cay đắng thiệt thòi của a. E đã quá mệt mỏi và không biết mình đang đi trên con đường đưa mình đến địa ngục hay thiên đàng, e rất cần sự chia sẻ của các anh các chị. Tâm sự của em hơi dài, cám ơn các anh chị đã đọc!