Em và người y nhau đc gần 1 năm rồi. Như mọi đôi lúc đầu tc rất bền chặt. qua 3 tháng hè k gặp nhau trg thời gian chờ kết qhar đại học. Khj các đôi khác đều tan vỡ thì đôi e vẫn còn vui vẻ. Nhưng do cũng có 1 t.g dài như vậy mà tình cảm ko còn như trước nữa. Giờ về hà nội học rồi, dù đy chơi vẫn vui vẻ, nhưng tc thật sự k như trc nữa, a ấy k baoh quan tâm đến chuyện tình cảm, chưa baoh nghĩ tình cảm dạo này có vẻ nhạt đi phải làm j đó hâm nóng tình cảm, chưa baoh để ý, hum nay chúng ta đã thật xa cách, chẳng baoh tự tay làm cho e 1 cái j. A ấy khá là thực tế nhưng mà thật sự a ấy hơi khô khan và k lãng mạn. Em thì lại sống rất tình cảm. Và thích điều lãng mạn. E muốn đc a ấy chiều chuộng như trc đây. giờ 2 đứa ở cách nhau16 km k còn gần nhau như trước nữa. Cả 2 đều ở ktx nên thật khó để có những k gian riêng tư. Đy chơi lúc nào cũng vội vàng sợ lỡ xe bus, thật sự mọi ch đã quá khác lúc xưa khj mới y nhau. E giận dỗi nhìu lần để a ấy hiểu và an ủi e nhưng lần nào a ấy cũng coi như k nghe thấy j, lảng tránh đy. E tìm nhiều cách để hâm nóng tc. Nhưng mà a ấy k có cảm giác j cả. Tại sao chứ hôm qua sau khj nói ch thẳng thắn. A ấy gửi cho e tin nhắn như thế này. mọi ng hãy cho e lời khuyên. E nên tiếp tục y chấp nhận mọi điều đó như 1 quy luật. Chấp nhận quên đy những khao khát tình yêu đẹp, lãng mạn, vì e còn rất yêu a ấy. Hay là chia tay đường ai nấy đi. Để ko phải suy nghĩ nhiều nữa. Vì e nghĩ e làm tất cả. Tc đã mất thì k thể lấy lại được nữa . Nghĩ đến điều đó e rất buồn. Đây là tin nhắn của a ấy


Dạo này đây a thấy ko như trc nữa. Tình cảm ấy. Có lẽ vì thế nên ko còn có động lực để làm những điều lãng mạn như trước,đến dịp a chỉ nghĩ mua tặng e 1 món quà,chọn và nghĩ sẽ thích,k có buông thả,a vẫn ntin,nc hằng ngày trên line.Cái này khó nói quá.a cũng k biết tại sao lại như vâyj nữa,em rất tốt, a chưa từng chê trách em điều j,ngoài việc em hay quên đồ thui, tại a quá quá thực tế.


A chẳng biết nói kiểu j, nó là 1 quá trình rất dài, sự thay đổi của a chính a cũng còn k nhận ra mà. A nghĩ vấn đề tình cảm k còn mặn nồng như hồi trc nữa là lý do chính,có khoảng cách ko còn như lúc ở trường và càng hiểu nhau thì suy nghĩ và tính cách 2 đứa lại khá trái ngược,trc vì tc ban đầu rất tốt,nên có thể quên đi những khác biệt về tính cách và suy nghĩ, càng thân thiết thì những khác biệt càng lớn dần, sự đồng cảm k còn như trc nữa,dần dần xa cách nhau, em cần nhiều sự quan tâm ,những hoạt động thường ngày như trước, thì 2 đứa gần nhau có j giúp đỡ nhau, vì lúc đó tình cảm quả thật rất dạt dào,em cảm nhận quá rõ ràng,vì lúc đó cũng là lúc gọi là a tán e ấy, nên lúc đó e đc a chiều chuộng, kưng nhất luôn,nên lúc đó a thỏa mãn đc hết các yêu cầu của e. Anh thì rất thực tế,trc a k hề xác định mình sẽ yêu ai đâu,có lẽ là a quá quen vs cuộc sống F.A,đơn giản mình biết mình. Nhiều lúc anh nghĩ lúc đó nếu mình ko nói lời yêu thương ra thì sẽ tốt hơn,vì sau lời nói đó anh chưa lường hết đc nhìu thứ sau này đến vậy,vì thế a cứ lảng đy, cố gắng vui vẻ, vì a ko biết giải quyết sao, sợ nói ra sẽ làm e buồn. Chính lúc anh nói lời yêu , lý trí anh cũng nghĩ đến, nghĩ rằng có nên nói ra k, r nghĩ đến sau này vì a xác định y 1 ng r cưới luôn.,và a đã vội vàng hứa hẹn quá nhiều.a biết e đã tin tưởng vào những lời hứa đó nhiều thế nào,tình cảm e dành cho a cũng vậy, điều đó làm a rất day dứt,đã có lúc a mơ đến e làm vợ a, điều đó là sự thực,n dần dần a k còn nghĩ đến điều đó nữa, nhắn tin hằng ngày. Ban đầu nhắn tin nói ch vs e là 1 điều thật sự thú vị, a có thể nói ra,kể ra mọi chuyện trong lòng vs em,rất tự nhiên mà lúc đó mình cũng đâu có thân lắm đâu, thấy nhắn tin nói chuyện vs e thật thoải mái, chẳng ngại ngần gì,a có thể nói ra những bí mật mà a luôn giấu ko kể với a, a lại nghĩ liệu lúc đó a có nhầm lẫn 1 tình bạn với tình yêu ko.Chuyện tình cảm quả là k đơn giản,chính a cũng ko biết đc nữa. Gần đây a nghĩ anh và e có sự nghiệp còn học hành, có xa nhau chút thỉnh thoảng đy chơi, gặp nhau 1 chút, hằng ngày chia sẻ qua line, a nghĩ vậy là ổn,cứ thế cứ thế là qua ngày này qua ngày khác. Lại nói đến cái suy nghĩ yêu là cưới của anh. Thực ra chẳng thằng nào nó nghĩ nhiều về cái này như anh. A thật dở hơi.ko biết mẹ a có hiểu a thế ko. mẹ a cũng nói chuyện vs a,dặn dò chăn ki học hành đã,sau này hãng tính, y đương vào ảnh hưởng lắm, mẹ cũng hỏi về em, về gia đình, về con người,mẹ bảo quê 2 đứa rất xa sẽ rất khó cho cả 2 sau này k mà gia đình ở 2 nơi rất xa,con gái phải ở gần mẹ đỡ đần, luôn là như vậy,mẹ a nói làm a suy nghĩ nhiều,tại chính trong suy nghũ của a tự mâu thuẫn,rồi a ko biết giải quyết sao,rồi a lờ đi,rồi dần dần trở thành lảng tránh đy a. A ngồi đọc lại những tin nhắn e nói trước đây ,rât nhiều lần rồi,cơ mà a vãn vậy, em đâu có lỗi gì.Em là người vui vẻ,trước khj yêu anh,thấy e vui tươi hơn,thoải mái hieb,đọc kại rất nhiều tin nhắn của em, anh thấy a đã làm e buồn rất nhiều,a làm e khóc rất nhiều,điều đó thực sự là do a k tốt,e k đáng bị như vậy,cơ mà anh cũng k duy trì được tình cảm,nửa muốn bước tiếp,nửa muốn buông ra. A muốn a sống vui vẻ như trước đi,đừng bận tâm đến anh nhiều nữa.tất nhiên là a vẫn muốn có người chia sẻ nhắn tin như vậy,dần nó thành thói quen rồi, mọi ch từ hôm nay ăn cái gì,gặp ai,lớp học như thế nào, chắc có mỗi em làm a thoải mái đến vậy,rất đặc biệt