Quen nhau hơn 1 năm rất đẹp vì tình đầu của em mà. Phải chăng chuyện mình quá yên bình, quá đẹp và suôn xẻ nên em luôn đinh ninh rằng cả cuộc đời này mình sẽ gắn kết với nhau.
Em đi học xa và 1 lần về thăm nhà em đã phát hiện a có ng khác. Linh cảm của con gái hay nói riêng là của em cảm thấy tin nhắn hôm đó thật bất thường. Em đã quyết định và gọi cho sđt ấy a ạ. Em ko nghe thấy gì nữa sau khi ng con gái ấy khẳng định rằng là ng iu của a. Và e đã quyết định từ bỏ, buông tay a vì ng a chọn không phải là e. E ko thể ở cạnh a như chị ấy. Chấp nhận miễn sao a hp là đc.
Gần 5 tháng e phải thích nghi với việc ko có a, nhiều khi nhớ a muốn chạy về bên a ngay nhưng ko thể. Chỉ nghĩ những gì rằng những việc chúng ta từng làm và chưa làm, chị ấy sẽ thay vị trí của e là tim đau nhói cả lên.
E dặn mình phải tập quên a và cho ng ta cũng như chính bản thân mình 1 cơ hội nhưng cứ khi cơ hội tới e lại trốn chạy, vô thức mang ng ta và a ra so sánh. Chán ghét bản thân, ko làm đc việc gì ra hồn.
Xa nhau đc gần năm, a có nt hỏi thăm biết ko hôm đó e đã trợn tròn mắt lên nhìn cái đt thật lâu để chắc mình ko nhìn nhầm. Và mình gặp lại nhau, và sau nhìu lần hỏi e biết a và chị ấy đã chia tay.
Em ôm hy vọng và đợi chờ nhưng a chẳng nói gì. Em giận bản thân đối diện với a e ko thể quyết đoán đc. Bạn bè hầu như chẳng ai biết việc mình ctay a nhỉ ai cũng nói "2 đứa này bền dữ hen" e mà zui trong nỗi chua xót.
Khi nhớ nhau mình lại gặp, khi a cần e mình lại tới. Mối quan hệ ko tên. Nhiều lần e muốn nói ra hết tất cả những gì chất chứa trong lòng em, muốn dứt khoát nhưng cứ nhìn thấy a nghẹn ngào e chẳng nói đc gì. Em cũng mệt và dằn vặt với những ý nghĩ ngổn ngang trong lòng lắm a biết ko.