Mọi người đánh già giùm e người yêu trong tình huống này
Lần đầu tiên thì a ấy không dụ e vào ks mà e dụ , vì hôm đó e ở quê lên còn a ấy thì ở cả ngày trên bệnh viện chăm ba mới về . Vừa qua chở e đi học , chút đón về thì mưa xối xả mà nhìn thấy ng nóng hừng hực nên e sợ quá kêu vào đại luôn , vô thì chả làm gì hết . Lần 2 thì vào đó lăn qua lăn lại , hun , đụng chạm -> hết . A nói là e gan nhỉ , gặp thằng khác là xong rồi , cười hì hì thôi vì lúc mới quen a cũng nói là sẽ không lấy đi thứ giá nhất của e vì hiện giờ a vẫn chưa đủ điều kiện để gầy dựng một gia đình tốt ( cái đó là a nói thôi cứ ng ngoài ai cũng nói ở tuổi 25 đạt vậy là tốt lắm rồi ) . Sau đó thì a gặp một biến cố lớn , ba bệnh rất nặng , thời gian chỉ còn tình bằng ngày mà lúc nào cũng phải có ng ở nhà để phòng tình huống xấu phải cấp cứu nên không thể gặp mặt thường xuyên , có đi ăn với e cũng thấy a nôn nóng về . Chưa hết chuyện này lại gặp chuyện khác là học bổng a tưởng có 99% thì không ngờ xảy ra trường hợp 1% còn lại , a nói với e là a nản lắm , giờ ko có gì trong tay cả . Khuyên nhủ thế nào cứ thấy buồn buồn mãi , xong rồi a nói giờ không muốn gặp nhau nữa . E ko chịu , e nói thà là ai có lỗi còn đằng này e ko thể để a mệt mỏi mà buông tay rồi a cũng chấp nhận quay lại . Vẫn hỏi han xem sao e ko đi học , để stt buồn cũng chủ động hỏi , vẫn la e sao ko lo chuyện giành hb để nước tới chân mới nhảy . Như bữa e cần lấy đồ mà ngại đứng trước nhà a ( vì biết chắc là có ba mẹ mà chuyện tụi e vẫn chưa nói cho gia đình biết ), nên e đứng cách đó một xíu xong gọi điện a đem ra , do có bạn e nên a ko nói gì hết . Chút về thì a nói là 2 đứa có làm gì mờ ám đâu mà e cứ phải đứng xa nhà thế , vài bữa muốn làm gì thì cứ đến trước nhà bấm chuông . Vẫn nói chuyện bình thường mà sao e cứ cảm giác thấy a bực bực , e thì cũng cố nhịn vì biết a đang gặp chuyện . E rủ đi đâu cũng ko đi , nói giờ a ko có tâm trạng đi mà tự nhiên nảy ra ý định rủ vào ks thì lại đi , mà nói chung có vào tụi e cũng ko có chuyện xxx đâu ah , chuyện này là thỏa thuận rõ ràng rồi , có điều nó riêng tư hơn thôi . A cũng ko phải vừa nghe là đồng ý liền , cũng nói là ko biết để xem hôm đó sức khỏe ba có tốt ko thì mới yên tâm ra ngoài được . Tự nhiên a đồng ý xong e lại suy nghĩ , tại sao rủ đi đâu cũng ko đi mà rủ đi ks thì nói là để xem lại . Nói chung thì từ lúc quen nhau , do e hay ngại nên đụng chạm là xin phép đàng hoàng , ko cho ko làm , dạo sau này thân hơn thi mới thế. Nếu tụi e có đi , cũng là thân mật hơn và nói cũng được nhiều nữa , bản thân e cũng thấy thế nhưng mà vẫn phân vân không biết là liệu ng đó chấp nhận vì cái gì , vì nhu cầu hay còn tình cảm ? mà nếu là nhu cầu thì ngoài chuyện đụng chạm thì hết rồi , có lần e thử cho cũng ko làm vì a khẳng định là ko muốn lấy của ai bao giờ trước khi nghĩ mình đủ trách nhiệm để làm điều đó . Mọi ng thấy tình huống này ntn ?