Mình quen nhau hồi em là sv đầu năm thứ 2...nc vs nhau nhiều lắm...có nhiều những tối mình nc tới sáng....vài tháng....rồi 1 năm....có cái gì đó nhen nhóm....nhưng đứa nào cũng bướng và...sĩ diện.....k nói tc của mình đâu...cứ tình trong như đã mặt ngoài còn e.....dùng dằng hơn 2 năm trời....vẫn mqh k gọi tên đó....rồi 1 hôm e khoe với a là "có ng tặng hoa 8.3 cho em và tỏ tình với em" .....e muốn nhân điều này a nắm lấy tay em....nhưng....anh bảo "thế e đồng ý đi...." trẻ con và nông nổi...em đồng ý.....và chúng mình xa nhau....Chắc a k biết khi nghe a nói vậy...em đã khóc nấc nghẹn đâu a nhỉ.....




Rồi đến bên ng mới, e cố gắng toàn tâm....em cố gắng yêu thương...lo lắng...nhưng càng ngày....em càng cảm thấy em là mẹ của ng ta chứ k phải người yêu...




Thi thoảng sau này nc lại với a...em lại nhớ a, nhớ khoảng thời gian nói chuyện với anh tới sáng..nhớ tc ấy nao lòng....trách bản thân trẻ con làm tổn thương nhau, tổn thương ng mới nhiều....e day dứt....e đau khổ.....em qđịnh chia tay...




Rồi chuyện gì đến cũng phải đến...mình gặp nhau...trong chuyến đi chơi Đồng Cao...chặng đường về dầm mưa...nói bn chuyện thoải mái..em vẫn nc như ng bạn gặp lại...có chút luyến tiếc nhưng coi chuyện qua là kỷ niệm thời ngốc nghếch....nên sự thật cảm giác về nhau ngày xưa được rõ hơn bao giờ hết....




Tối về nc với nhau....và những tối sau đó nữa...em chủ động nói tc của mình....và....mình đến bên nhau như thế....chuỗi ngày hạnh phúc nhất của em.....những ngày tháng đó chưa được bao lâu thì a đi học xa....2 tháng bên nhau.....tc chưa đủ tgian đong đầy.....mà mình phải cách nhau nửa vòng trái đất. 6-7 múi giờ.....e buồn biết bao....và em biết anh cũng nhớ em rất nhiều.... :x
:love:



Xa nhau....anh lại là ng ít nói lời yêu thương.....và có những khoảng lặng.....em đã tệ đến mức mặc cho ng con trai khác ôm em....em làm tổn thương anh..... Em ở nhà....cô đơn nhưng em còn gần gđ hơn anh rất rất nhiều...gần bạn bè...còn anh - bên đó chỉ có mình anh nơi đất khách lạ lẫm....a cô đơn chừng nào...thế mà em lại đối xử hành động như thế với anh ! Ngụy biện nhưng em day dứt quá a ah.....




Rồi a bao dung....a thứ tha cho em....em biết ơn a, e yêu anh, e nhận ra e cần gì....e sợ gì.....và em cực kỳ trân trọng tc này hơn bao giờ hết....tự hứa sẽ k bao giờ làm a buồn vì em nữa....e sẽ làm a hạnh phúc....e yêu anh....




Từ Tết đến giờ chúng ta vui vẻ nc, hôm nào cũng gọi Skyper nc với nhau, nhìn nhau, rảnh ra 1 tý là nt fb....e dựa dẫm vào a (em chưa bao giờ dựa dẫm vào ng khác....đến gđ em mà nhiều chuyện e cũng cố gắng tự lo) ấy vậy mà chuyện muỗi đốt em cũng phải khoe với a, béo e cũng kể lể vs a...e hp lắm....r mình cùng nhau viết bao dự định khi a về cùng thực hiện....a sẽ nấu cơm cho em ăn nè, mình đi hồ Tây lộng gió như xưa nè, đi ăn bún nè, miến trộn gần Khâm Thiên a vẫn hay ăn nè....a sẽ ôm em nè, a về mình đi Tam Đảo chơi nè, mình cùng đi Đà Nẵng nữa....hạnh phúc thật đấy....em thấy mình may mắn và hạnh phúc vì có anh ở bên....yêu anh ngày một đậm sâu....cái tình...cái nghĩa a dành cho em lớn quá.....cứ ngỡ hạnh phúc này qua bao sóng gió sẽ bền lâu mãi mãi....




Rồi như sét đánh....tối hôm trc mình còn hp nc, ấy vậy mà ngày hôm sau a hẹn tối nay mình nc sớm nha em....a có việc quan trọng muốn nói với em....


Em vẫn ríu ríu gọi Skyer cho a....k biết giông bão sắp ập tới....toe toét....mè nheo....như mọi bận....


"Mình làm bạn nha em" - e shock đến độ nghẹn k nói nên lời - e k tin vào tai mình nữa...lặng đi....và a tắt Skyper...




Anh lặng nt cho em...bảo em tìm một ng mới....anh k còn toàn tâm với em như trước đc nữa, a k thể quên những gì xảy ra, a đã cố gắng...nhưng k thể.... :(




Em suy sụp, hoàn toàn suy sụp....sốt, ốm, nằm bẹp, li bì, k đi làm được...đứa con gái mạnh mẽ trong em đâu mất rồi....mấy ngày rồi e chỉ biết khóc....Em k muốn mất anh đâu....người mà ngoài gđ em ra thì em luôn yêu thương nhất....em có lỗi với anh....nhưng a đã thứ tha cho em rồi mà....Em dựa dẫm vào a nhiều quá...bây giờ e như người mất phương hướng và mất điểm tựa....e đau khổ vì chuyện đến nước này - em biết do em mà ra cả.....e dằn vặt bản thân, ghét bản thân hơn bao giờ hết.....anh bảo em phải làm sao đây.....tc này lớn quá....e biết a vẫn yêu em rất nhiều...a cũng đau khổ.....a qđịnh như vậy.....nhưng e cố chấp.....e k thể chấp nhận được sự thật này....làm ơn....hãy nói cho em, chuyện a nói chỉ là mơ đúng không anh? Cho nhau cơ hội đi anh.... :(