Bọn mình yêu nhau 1 năm rồi và cũng đã tính chuyện kết hôn, anh 32t, mình 24t mà giờ mình thấy sao sao ấy.
Trước đây anh có lần đòi chia tay vì mình hơi vô tâm, còn ham chơi (do mình còn trẻ mà :( ), cái này mình thấy đúng nên mình đã xin lỗi anh ấy cho mình time để sửa chữa, từ đó mình cũng bớt tụ tập bạn bè và ngoan hiền để vui lòng anh ấy, mọi chuyện lại ok như trước.
Vừa rồi giỗ tổ Hùng Vương, mình cùng gia đình chị gái đi 1 tour du lịch từ Sài Gòn - Vũng Tàu - Phan Thiết. Khi đi về, mình thấy anh im lặng, k quan tâm, hỏi han mình đến nhà an toàn không (p/s: anh thường công tác Gia Lai, mình ở SG ), nt cho anh thì thấy anh k trả lời, gọi thì a cáu gắt, mà a rất bận, ngày nào cũng làm tới 9-10h đêm mới xong, cuối cùng a nt đòi chia tay vì nói e có tính hưởng thụ, e thường đi ăn nhà hàng, du lịch ( chị e thường dẫn đi vì chị e có công ty riêng nên tương đối dư dả ), sau này e k chịu khổ được, nhà a nghèo, k dẫn e đi ăn nhà hàng, du lịch được, mà anh ý là Giám đốc. E đã rất buồn, nt quá trời kêu là k hiểu, có phải e phá tiền, đua đòi này nọ đâu, a kêu a thấy 2đứa k hợp, e năn nỉ nhiều ngày kêu sẽ là người vợ, người mẹ, con dâu tốt a mềm lòng và kêu cho a time để suy nghĩ, e nói e sẽ cho a time và e sẽ lên Gia Lai thăm a, nếu 2 đứa k còn như trước, e sẽ vĩnh viễn k bao giờ làm phiền a nữa.
Hazzz, và mấy ngày nay 2 đứa đã trở lại như cũ mà e thấy chán và nhạt nhẽo lắm, k còn nói những lời yêu thương như trước nữa.
Nhà e tương đối khá cnên việc ăn uống, sinh hoạt thỏa mái, e thuộc loại tiết kiệm nhưng hình như a thấy e mặc quần áo đẹp và cứ nghĩ e phá tiền hay sao ấy? ( e toàn mua đồ giảm giá đó ).
Anh chị e trong nhà kêu hình như a ấy keo kiệt. Valentine, 8.3 a k thể về thăm e, k tặng e món quà. Mà e thấy nhà a ấy sao sao ấy, phía nhà a ấy ai cũng nghèo, chỉ có mình a ấy là giỏi, mà hình như cái kiểu " 1 người làm quan cả họ được nhờ" hay sao ấy, e thấy a ấy rất thương người nhà a ấy, gì cũng chiều họ, nhưng với e thì sao sao, e cũng k hiểu nữa, cứ như nghĩ e phung phí, mà lâu lâu a ấy về SG chẳng lẽ k thể dẫn e đi ăn quán được hay sao mà cứ muốn e nấu cơm cho a ấy ăn trong khi cả 2 đứa ngày nào cũng ăn cơm :( ( mặc dù e nấu ăn được thôi nhưng e muốn thử xem a ấy có phải loại người keo kiệt hay k thôi ). Mỗi lần a dắt e đi ăn thì lại làu bàu nào là tiết kiệm, ăn quán mau chết j tùm lum :-&
E có đọc bài báo về đàn ông gia trưởng, e thấy hình như a ấy vậy, a rất thương mẹ, nếu k nói là tôn thờ, ngày nào cũng gọi về cho mẹ ( e k hiểu nói chuyện j mà ngày nào cũng có chuyện để nói), rất thương phía gia đình a, e chỉ sợ sau này làm vợ sẽ bị ra rìa.
Bữa Tết vừa rồi e có vô nhà a ấy chơi, ngồi nói chuyện với mẹ a ấy 1 lúc, ba a ấy vào thấy mình gật đầu 1 cái rồi bỏ đi, k nói tiếng nào mà sau này a ấy đòi mình cưới về phải ở chung với ba mẹ a ấy, vấn đề mình k hiểu là, xung quanh nhà a ấy, toàn sát bên nhà, là anh chị em của ảnh mà k ai ở chung với ba mẹ, có phải ba mẹ a ấy khó tính lắm không? Mà e sợ cảnh làm dâu trong vòng vây nhà chồng quá, trái phải - trên dưới toàn chị em chồng.
Ngoài ra, gia đình e thì như mọi người anh em trong nhà tụ tập về lễ or Tết thì đi ăn quán or mua đặc sản về nấu ăn như cá mú, ốc....mà gia đình a ấy k như vậy. A ấy kêu nhà a k có tính hưởng thụ, e thật sự k hiểu ở đây hưởng thụ là gì? Chả lẽ nhà anh ấy tiết kiệm đến mức độ đó, ăn mà cũng k dám ăn, trong khi a làm rất nhiều tiền, vậy có tiền nhiều như vậy để làm gì? E thì sống theo tư tưởng, một cuộc sống đủ ăn và yêu thương nhau là đủ rồi, k cần giàu sang, phú quí mà ngột ngạt, khó thở, tính toán tiền bạc.
Giờ mình thấy nản, muốn buông tay, quen cũng được, k quen cũng được. K thấy cảm giác tin tưởng và hòa hợp trong suy nghĩ hay là do chênh lệch tuổi k biết nữa.
Em mong mọi người tư vấn giúp, e viết hơi lủng củng, e học Văn hơi tệ, đọc xong please đừng ném đá em :-S