Đây chỉ là tâm sự và những dòng kí ức của một người con trai thôi, người ấy muốn viết ra để thấy nhẹ lòng hơn...
Người con trai đó năm nay cũng 25t tên T, là nhân viên bình thường của 1 công ty nhỏ, tốt nghiệp IT nhưng ra làm thì lại làm về hành chính nhân sự. Cuộc sống của người đó cũng bình thường: sáng đi làm tới tối về thì onl nghe nhạc, đọc truyện hay chơi game và đi nhậu hay nhậu ở nhà vì T đang buồn về tình cảm và cuộc sống. Cuộc sống cứ trôi qua lặng lẽ như thế.....đến 1 ngày....T onl thì quen được 1 cô bé....
Cô bé ấy kém T 3t, tên D,đang là sinh viên 1 trường trung cấp và sắp ra trường. Đó là 1 cô bé tốt,xinh và....chẳng biết nói thế nào cho đúng, chỉ biết đó là 1 cô bé tốt. Những lúc T đi nhậu xỉn về onl nói chuyện với D, chẳng biết lúc đó T nói những gì mà T lại có đc tình cảm của D, sau này hỏi thì mới biết những lúc đó T nói chuyện "dễ thương và đáng ghét". T cũng ko biết từ lúc nào đã có tình cảm với D và T đã ngỏ ý quen D sau.....2 ngày nói chuyện trên mạng và ngày đó cũng là ngày sinh nhật của T.
T và D hẹn gặp nhau ở ngoài, đi chơi cùng nhau,trên mạng thì đã nói chuyện vài ngày và hiểu nhu đc 1 ít, gặp mặt và trò chuyện lại hiểu nhiều hơn với nhau. Tuy 2 người ko hợp, hay cãi nhau, giận hờn, nhưng T luôn là người nhường và T luôn chiều ý, quan tâm lo lắng yêu thương D hết lòng.D đã làm T ko còn nhậu nhẹt nữa. D cũng vậy, cũng yêu thương T thật lòng. 2 bên đã dẫn về gặp mặt gia đình nhau, mẹ và ba T cũng thương D lắm, còn mẹ và ba D cũng ko phản đối gì T, tình cảm của 2 đứa cũng bình thường tiếp diễn....sau 06 tháng quen nhau, T định cuối năm sẽ lấy D, sau đó T sẽ đưa D 1 số vốn để D làm ăn vì T cũng muốn kinh doanh gì đó, ko muốn làm công nữa, T muốn có cuộc sống khá hơn.... lúc này D đã tốt nghiệp và đang đi làm ở Phường, nhưng D ko đồng ý vì công việc D chưa ổn định, D muốn công việc ổn định 1 chút sau đó sẽ tính. T mỉm cười và đồng ý đợi T.
D là 1 cô gái có hoàn cảnh gia đình ko như những gia đình khác, mẹ D tái hôn lần 2 và D phải sống với ba dượng. Ba dượng D ko thích D mấy và D cũng vậy. D hay bị ba dượng la rầy và ba mẹ D thường xuyên cãi nhau, đánh nhau.D rất buồn vì đều đó, nó làm D cảm thấy chán nản cuộc sống. Nhưng sau khi có T, T yêu thương D và lo lắng hết lòng làm D khá hơn. Nhưng sau này thì D lại cảm thấy chán T vì T lúc nào cung chiều D, hỏi gì T cũng mĩm cười và nói " em thích gì thì em làm đi " hay "em thích gì?","em làm gì cũng đc", D nói T là ko có chủ kiến, hỏi gì cũng T cũng hỏi lại và ko biết quyết định....nhưng D đâu có hiểu là T vì yêu thương D nên muốn D quyết định, T luôn muốn D cảm thấy thoải mái và vui.
Hai đứa đã đi chơi rất nhiều nơi, có rất nhiều kĩ niệm. D cũng đã về quê T chơi và ngủ chung với T (chỉ là ngủ bình thường thôi, 2 đứa ko đi quá giới hạn vì T đã hứa sẽ giữ gìn cho D tới ngày cưới). Tình cảm cứ thế tiếp diễn.... nhưng càng ngày D lại càng có nhiều người thích và tỏ tình với D, những người đó D cũng cho T biết, T cảm thấy lo lắng nhưng cũng mỉm cười vì T tin tưởng vào tình yêu mà D dành cho T. 2 đứa cũng hay cãi nhau, giận nhau, chia tay nhau nhưng rồi cũng làm hòa,nhưng có lẽ cả 2 đều ko nhận ra rằng sau mỗi lần như vậy là đã có 1 vết nứt nhỏ trong tình yêu của 2 đứa....
Một ngày kia,T đc nghĩ buổi chiều và T qua nhà D chơi, ba mẹ D đi làm vẫn chưa về....2 đứa tâm sự nói chuyện và.. hôn nhau(đây ko phải lần đầu T và D hôn nhau). Trong lúc hôn T đã ko kiềm chế đc và có những hành động hơi quá đáng, D đẩy T ra và mọi chuyện vẫn bình thường nhưng T đâu biết đó là nụ hôn cuối cùng và cũng là lần gặp mặt cuối cùng của 2 đứa....
Hành động đó đã ám ảnh D và làm D tổn thương nghiêm trọng, D đã nói lời chia tay với T.....và ko cho T 1 cơ hội chỉ để "làm bạn" với D.
T rất buồn, rất đau khổ và hối hận, D là người mà T yêu thương nhất, yêu thương hơn chính bản thân T, luôn quan tâm và yêu thương D, D ra đi để lại 1 vết thương có lẽ là sẽ ko bao giờ lành lại trong trái tim T. T chán nản, quay về với cuộc sống trước kia, nhậu nhệt bê tha, bỏ bê bản thân....Nhiều người nói T ko có bản lỉnh, T quá lụy tình....T thừa nhận đều đó, T ko vượt qua được vì T quá yêu thương D, T ko ngờ rằng có 1 ngày D sẽ rời xa T mãi mãi, T ko chấp nhận đc đều đó. Ngoài mặt T vẫn nói cười vui vẻ, nhưng trong lòng T thì lúc nào cũng u buồn.....1 tháng rồi 2 tháng rồi 3 tháng trôi qua, nỗi đau đó vẫn chưa nguôi ngoay, dù làm thế nào đi nữa thì T cũng ko quên đc D....T vẫn sống trong đau khổ và hối hận.....
Hiện tại T thấy khá hơn và ko còn "nước mắt" nữa, nhưng T cảm thấy rất cô đơn và những lúc đó T lại nhớ tới D, lại.......
Làm thế nào để quên đc 1 người ? làm thế nào có thể xóa hết kĩ niệm ? làm thế nào để có thể tìm đc 1 người tốt như D ?
D là người đầu tiên làm T nhận biết đc yêu thương chân thành là thế nào là người đầu tiên làm T phải rơi nước mắt.....
Muốn trái tim em luôn thuộc về anh.
Muốn chúng ta sẽ không rời xa nữa.
Muốn những đêm cô đơn chờ em sẽ hết.
Mỗi lúc bên em anh đành câm nín-đến lúc xa em anh lại rất buồn-biết nói sao đây cho thật lòng với chính anh.
Muốn chúng ta bước qua ngày giông tố.
Muốn chính anh sẽ mang niềm vui đến-để thấy em luôn tươi cười như lúc trước
Mỗi lúc bên anh em thường hay khóc-nói với anh hay ở bên em hoài-ôm em ôm thật lâu-vì sao mình chia tay...
Ngày đó có nhau đâu ngờ ta có lúc phải luôn xa nhau thế này.
Xa em bao nhiêu ngày, anh yêu em thêm bấy nhiêu lần.
Dù biết mất nhau bao ngày sau chỉ có mỗi anh với đêm dài.
Dù cho có ra sao thì anh vẫn yêu em...
Hạnh phúc mãi mãi là điều anh ước muốn.
Anh mong em hãy hiểu ra rằng.
Xa em bao nhiêu ngày-anh luôn không mong thấy em buồn...ohoh.
Dù biết mất nhau bao ngày sau chỉ có mỗi anh với đêm...dài.