Mình có một cuộc hôn nhân ko hạnh phúc, và ngay từ đầu bọn mình đã nghĩ đến việc chia tay => sau 1 năm thì mình gặp A (mặc định anh ta là A để dễ nói chuyện nhé). Mình quen A, lúc đầu ko nghĩ là có j đâu, quen nhau đc khoảng 5 tháng, rồi sau một chuyến đi công tác ở nước ngoài của A khoảng 1 tháng, khi về VN thì bọn mình bắt đầu yêu nhau, và mình bắt đầu ngoại tình. A thì là giảng viên đại học, con nhà nề nếp danh giá, chưa có vợ, mỗi tội có nhược điểm là tính nhiều lúc hay nghiêm trọng hóa vấn đề lên và nhiều khi ko mạnh mẽ lắm. Mình và A quan hệ với nhau đc khoảng 6 tháng, và mình biết là thời gian đó A cũng thật lòng với mình thôi. A có một người bạn thân là B. Trong thời gian yêu nhau, mình nghe A kể về B nhiều lần rồi, và A cũng kể với mình rằng B phản đối mối quan hệ của bọn mình vì dù sao đó cũng là mối quan hệ vụng trộm. Qua lời A kể thì mình chỉ biết là B là bạn thân nhất của A, và B làm việc cho công ty gia đình, giỏi giang và thành đạt, và cũng chưa có gia đình. Trong thời gian yêu A (khi đó A đang ở VN) mình chưa từng bjo có dịp gặp hay nói chuyện j với B cả (chỉ có 1 lần duy nhất mình gọi điện cho B, lúc này là A đang ở nước ngoài, bọn mình đang nc với nhau trên skype thì A bảo mình gọi điện cho B để nhắn B một việc. Lần ý mình và B nói chuyện vui vẻ, sau khi xong việc B còn gọi lại cho mình để xác nhận). Sau 6 tháng thì A lại phải đi ctac ở nước ngoài khoảng 3 tháng. Trong 3 tháng đó, tháng đầu tiên bọn mình vẫn vui vẻ, nói chuyện chat chit với nhau hàng tiếng đồng hồ mỗi ngày, và lúc đó bọn mình chỉ mong ngóng A hoàn thành xong việc rồi về thôi. Đùng một cái, chồng mình phát hiện ra mối quan hệ của mình với A. Mặc dù mình biết anh ta cũng chẳng yêu thương mình j đâu, nhưng tự ái đàn ông làm anh ta cũng nóng mặt. K biết từ đâu anh ta tìm ra đc sdt của A ở nước ngoài (mình ko lưu số sdt này của A trong máy, những lúc gọi điện mình chỉ bấm số trực tiếp). Anh ta mua 1 sim rác và bắt đầu nhắn tin ra nước ngoài dọa nạt A, lời lẽ khi A cho mình xem theo mình cũng ko có j nặng nề lắm (nhưng lúc đó thật sự mình ko nghĩ anh ta là tác giả của những tn đó đâu, vì mình biết anh ta cũng chẳng yêu thương j mình. Lúc đó mình nghĩ một cô gái nào đó nt dọa A cơ. Vì trước khi yêu mình A cũng có mấy mối quan hệ rồi, và nói thật A cũng là người đào hoa). A thực sự căng thẳng và lo lắng, và A khẳng định đó là chồng mình. Vì lý do tranh cãi ai nhắn tin này mà mình và A cãi nhau, căng thẳng mãi, và cuối cùng A nói: "Đến lúc này anh mất hết rồi, ko sự nghiệp, ko tình yêu. Anh ko muốn về VN nữa, có lẽ chết đi là thoát khỏi mọi điều". Đến ngày hôm sau, mình ko thể liên lạc đc với A (yahoo ko sáng, skype dành riêng cho mình online 24/24 cũng ko sáng, đt ko liên lạc đc) mình thực sự lo lắng, mình sợ A nghĩ quẩn rồi làm liều 1 điều j đó. Trong lúc ko biết làm thế nào, mình đành gọi điện cho B, hỏi là: "Từ hôm qua em ko thể liên lạc đc với A, anh có liên lạc hay có thông tin j của A ko? Em lo vì A đang ốm, ko biết có chuyện j ko?", thì B bảo: "Từ hôm qua anh cũng ko liên lạc đc với nó, chị nó lúc nãy gọi cho anh cũng thắc mắc là sao ko gọi đc cho nó. Để có j khi nào liên lạc đc với nó thì anh báo lại em nhé". Lúc đó là cuối h sáng, đến đầu h chiều thì A chủ động liên lạc với mình. A nói là A thực sự căng thẳng vì những lời lẽ dọa nạt kia, và A tắt máy để đc yên tĩnh. Và sau đó bọn mình nc bình thường đến chập tối thì thôi. Đó là lần cuối cùng mình nói chuyện với A. Sau khi nói chuyện với A xong thì mình có chủ động báo lại với B là ko có chuyện j, A đã liên lạc với mình rồi. Tối đó B gọi cho mình 6 cuộc gọi nhỡ, B nói muốn gặp mình vào hôm sau để nói chuyện, và B bảo: "Anh biết mọi chuyện của em và A, anh chơi với A từ bé nên hiểu nó hơn ai hết, em cần hỏi j về A anh sẽ trả lời đc, anh nghĩ anh sẽ đưa ra cho em được ít nhất 1 lời khuyên" và mình đồng ý hẹn gặp.
Đến ngày hôm sau, sát h hẹn B cancel buổi hẹn và hẹn sang ngày hôm kế tiếp
Hôm sau mình và B gặp nhau, đây là lần đầu tiên mình gặp B ngoài đời, nhưng B thể hiện là người rất cởi mở và chân thành. B nói cho mình lý do tại sao cancel buổi hẹn ngày hôm trc, là vì A gọi điện về cho B kể hết mọi chuyện với 1 giọng hết sức nghiêm trọng. B chỉ nghe A nói một chiều nên rất lo lắng, đã kể hết mọi chuyện của bọn mình cho chị gái A, và chị gái A đã kể mọi chuyện cho bố mẹ A. Bố mẹ A gọi B đến để hỏi kỹ tình hình, và nhờ B đi gặp mình, xem mình là người thế nào. Lúc đầu B cũng lo, sợ mình là người ko đàng hoàng, nhưng trc đó B có vào đọc FB và blog của mình, B nói: "Anh tin một người viết ra những điều như vậy ko thể là người xấu". Và trong buổi nói chuyện đó, B đã rất lắng nghe mình nói, và nói chuyện với mình rất chân thành. B có nói: "Bjo thì anh hiểu vì sao A nó lại yêu em đến thế, em ko có một vẻ đẹp ngoại hình để cuốn hút ngay nó đc, nhưng đến lúc này thì anh hiểu vì sao nó yêu em", nhưng B cũng nói với tính cách yếu đuối của A thì mãi mãi mình sẽ ko bjo có hạnh phúc đc, và B nói: "Em xứng đáng được hạnh phúc". Trong buổi nói chuyện 5 tiếng ngày hôm đó, nhiều lần B nhấn mạnh đi nhấn mạnh lại: "Nó không xứng đáng với tình yêu của em, em hãy vứt nó đi như vứt một thứ đồ vào thùng rác", và B cũng nói đi nói lại: "Em phải nhớ, trong cuộc sống em phải yêu em nhất". Khi mình kể về hoàn cảnh của mình từ khi còn nhỏ, lấy chồng, rồi đến khi yêu A, lúc này mình có nói với B: "Chỉ cần A hạnh phúc, đc sống bên cạnh A, em ko đòi hỏi danh phận j hết, như thế là em quá hạnh phúc rồi" thì B cười chua chát: "Hạnh phúc của em sao đơn giản thế? Em xứng đáng được hơn thế cơ mà". Và khi B biết, thời gian đó mẹ mình rất giận mình vì mình quan hệ với A (mẹ mình ko lên án mình chuyện mình ngoại tình, mẹ mình chỉ ko thích cách cư sử của A khi xảy ra chuyện,thời gian đó gần như mẹ quay lưng hoàn toàn với mình) thì B nói: "Anh cũng ko bjo đồng ý với cách làm của A, và anh cũng rất thất vọng vì nó. Nếu em cần, anh sẽ đến nói chuyện với mẹ em để mẹ em hiểu, để cuộc sống của em nhẹ nhàng hơn"....Khi mình ra về, B có hỏi mình: "anh có thể liên lạc với em được chứ?", và "chắc chắn anh sẽ còn gặp lại em"......Sau đó bọn mình thỉnh thoảng vẫn liên lạc qua điện thoại hoặc qua yahoo, và B rất quan tâm đến mình. Chỉ cần biết mình đang có vấn đề j đó ko ổn, lập tức B tìm mọi cách để an ủi và động viên mình. Thậm chí một lần B đi công tác ở Nhật, lúc đó mình cũng đang ở Sài Gòn, B sợ mình có j ko ổn cũng nhắn tin về để hỏi. Khi biết cuộc sống hiện tại của mình đang gặp nhiều áp lực, và mình muốn đi du học, ngay lập tức B tìm mọi nguồn học bổng gửi cho mình, đưa ra hướng này hướng khác. Một lần mình và B đi ăn trưa (là lần thứ 2 mình gặp trực tiếp B) thì B có đưa ra hướng mình đi Phần Lan học (vì ở Phần Lan ko mất học phí), và B nói: "Sắp xếp được thời gian, anh cũng đi Phần Lan"......Rồi qua nửa đêm 19, sang đến ngày 20.10, mình có nhận đc tin nhắn của B hỏi thăm, nhưng tuyệt nhiên ko có lời chúc nào (???)... Thực sự đến lúc này, mình rất sợ nếu như mình và B cứ quan hệ thế này, rồi thì mình sẽ yêu B mất.... Mình suy nghĩ rất nhiều, rồi quyết định nói hết mọi suy nghĩ này cho B. Đầu tiên mình bảo: "Anh chỉ nghe em nói, và đừng nói j cả. Có lẽ sau đây em sẽ ko liên lạc hay đt j với anh nữa đâu", thì B tỏ ra hốt hoảng: "Sao thế, có chuyện j thế em? Em đi đâu???", thì mình bảo: "Em sợ nếu như cứ thế này rồi thì em sẽ yêu anh mất". Lúc đó mình nói rất thật lòng, B yên lặng một lúc rồi bảo mình: "Anh cũng nghĩ đến chuyện này rồi, bjo cả anh cả em đều có kinh nghiệm rồi nên em đừng lo lắng điều đó. Em cứ coi anh là anh trai của em đi"......... Và sau đó B vẫn qua lại liên lạc với mình bình thường
Mình ko biết rằng rồi bọn mình sẽ thế nào nữa, liệu B có yêu mình ko??? Đến giờ này thì mình đã là người tự do rồi, và tình cảm đối với A thì cũng đã ko còn. Và đến tuổi này (mình 27 và B 30), va vấp rồi thì mình ko tin có tình cảm nam nữ là tình bạn đơn thuần đâu. Hoặc là nó phát triển lên, hoặc là nó lụi đi...Nhưng theo cảm nhận của mình, và của nhiều người nữa thì B là người đàng hoàng, tử tế và có trách nhiệm. Chính vì sự đàng hoàng và tử tế của B mà làm mình mới phải suy nghĩ nhiều...